Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Chương 1517: Nợ máu thì phải trả bằng máu!
Ss Tần
22/02/2024
Diệp Bắc Minh nhìn lướt qua đống thi thể dưới đài võ đạo!
Có người bị nổ tung đầu, có người bị xé rách tay chân!
Có người bị móc tim, có người thì đan điền bị nổ tung!
Xương cốt bị đập nát, thân thể bị đốt cháy khét...
Tình trạng tử vong của từng người đều vô cùng thê thảm!
Diệp Bắc Minh cúi người thật sâu với những thi thể này: "Các vị, xin lỗi!"
Sau đó anh lại nhìn về phía Diệp Dao bằng ánh mắt lạnh như băng: "Có dám đánh một trận công bằng với tôi trên đài võ đạo không?"
"Cậu ư?"
Diệp Dao cười đến mức chảy cả nước mắt: "Chỉ là một tên cảnh giới Hư Vương mà cũng dám khiêu chiến tôi?"
"Cảnh giới Hư Vương, không phải anh ta mới là cảnh giới Động Hư sao? Làm sao đã tăng cấp rồi?"
Diệp Mục nhỏ giọng thầm thì một câu.
Nhưng mà không quan trọng!
Chị anh ta là cảnh giới Đế Tôn đỉnh phong, còn kinh khủng hơn cả Phó Long Đình!
Diệp Bắc Minh tính là thứ gì?
"Chị, đồng ý với anh ta đi!"
Diệp Mục ở dưới đài quát lớn: "Giúp em giết chết anh ta, giết mạnh tay vào!"
"Em muốn nhìn thấy tên tiểu phế vật này quỳ gối trên đài võ đạo, như chó vẫy đuôi với chủ, dập đầu cầu xin tha thứ!!"
Diệp Dao do dự!
Cô ta không cho rằng Diệp Bắc Minh sẽ lên đi tìm cái chết!
Tên tiểu phế vật này dám khiêu chiến mình, nhất định là có vấn đề!
"Chị, chị còn đứng ngây đó làm gì?"
Đôi mắt Diệp Mục đỏ bừng, nhìn chằm chằm Diệp Bắc Minh: "Đồng ý với anh ta, mau đồng ý với anh ta đi!"
Diệp Dao chỉ có thể cười lạnh một tiếng: "Tôi chấp nhận lời khiêu chiến của cậu!"
Diệp Bắc Minh không nói một câu nào.
Anh nhảy ra một bước, leo lên đài võ đạo!
Một luồng khí tức tử vong đập vào mặt!
Diệp Dao thầm kêu không tốt, thế mà lại bị khí tức này dọa đến mức lui lại hai bước!
Cô ta đang định ra tay, thế mà Diệp Bắc Minh đã động trước!
"Thật nhanh..."
Trong đầu Diệp Dao vừa sinh ra suy nghĩ này.
Diệp Bắc Minh đã xuất hiện trước mặt cô ta, Diệp Dao lạnh lùng cười một tiếng: "Dám đánh cận chiến với tôi à? Muốn chết!"
Cô ta tung một quyền về hướng trái tim của Diệp Bắc Minh!
Anh đưa tay nắm lấy, khống chế nắm đấm của Diệp Dao!
"Răng rắc" một tiếng vang giòn!
"A..."
Diệp Dao kêu thảm một tiếng, thế mà xương trắng lại trực tiếp xuyên qua bàn tay lộ ra ngoài!
"Cậu...", trong đôi mắt của Diệp Dao hiện lên một vẻ hoảng sợ.
Trong nháy mắt tiếp chiêu với Diệp Bắc Minh, cô ta liền biết mình không phải đối thủ của đối phương!
Dã thú! Cô ta giống như đang đối mặt với một con dã thú khát máu vậy!
Giờ phút này, Diệp Dao sinh ra ý định lùi bước, nhanh chóng lui lại.
Chuẩn bị rời khỏi đài võ đạo!
Diệp Bắc Minh làm sao có thể để cô ta toại nguyện, anh tiến lên một bước, năm ngón tay bóp chặt cổ của Diệp Dao!
Sau đó kéo mạnh cô ta lại đài võ đạo, phát ra một tiếng “rầm” thật lớn!
"A!"
Diệp Dao đau đến mức toàn thân run rẩy, đài võ đạo đổ bê tông sắt thép dưới thân xuất hiện một vết nứt!
Lõm xuống dưới thật sâu!
"Hay lắm!"
Đám người học viện Viễn Cổ dưới đài võ đạo đều lớn tiếng khen hay, ai nấy đều kích động đến mức lệ rơi đầy mặt!
"Diệp sư đệ, giết chết cô ta!"
"Làm người phụ nữ đê tiện này chết đi!"
Mọi người vô cùng kích động!
"Chị!"
Diệp Mục luống cuống: "Tại sao có thể như vậy?"
Mấy người cảnh giới Đế Tôn của nhà họ Diệp cũng cảm giác không thích hợp, ánh mắt trầm xuống, nhìn chằm chằm Diệp Bắc Minh!
Lúc này, Diệp Dao đứng lên: "Tiểu phế vật, cậu dám làm như vậy với tôi ư?"
Diệp Bắc Minh cười: "Tôi phát hiện ra một điều, có phải người của đám gia tộc lớn các cô đều cho rằng người khác không dám đánh mấy người hay không?"
"Cô thì tính là cái gì? Chết đi cho ông đây!"
Anh quát to một tiếng!
Diệp Bắc Minh xông lại, phản ứng đầu tiên của Diệp Dao chính là chạy!
Cô ta thật sự sợ hãi, chưa bao giờ nhìn thấy loại kinh khủng người như vậy cả!
Diệp Bắc Minh túm chặt lấy cánh tay cô ta: "Cô rất thích tra tấn người ta, xé rách tay chân của người ta xuống đúng không?"
"Cậu muốn làm gì?"
Diệp Dao nuốt nước miếng, nhìn thoáng qua đống thi thể bị ngược đãi đến chết dưới đài võ đạo!
"Nợ máu thì phải trả bằng máu!"
Diệp Bắc Minh gầm nhẹ, cổ tay bỗng nhiên dùng sức!
Ầm!
Cánh tay mềm mại của Diệp Dao trong nháy mắt đã tách rời khỏi thân thể, đau nhức kịch liệt khiến gương mặt xinh đẹp của cô ta trở nên vặn vẹo!
Cô ta không nhịn được chửi ầm lên: "Đệch! Đáng chết... Cậu điên rồi!"
"Tôi là Diệp Dao, cháu gái nhà họ Diệp!"
"Đừng nóng vội, còn có ba cái nữa mà!", trong mắt Diệp Bắc Minh lộ ra ánh sáng hung dữ.
"Cô chủ, mau đầu hàng!", dưới đài võ đạo, một lão già nhà họ Diệp quát khẽ.
Trên đài võ đạo, chỉ cần đầu hàng thì sẽ không thể tiếp tục ra tay được nữa!
Diệp Dao đã sớm sợ hãi, đang chuẩn bị mở miệng đầu hàng!
Một quyền đã đánh tới từ phía đối diện!
"Răng rắc" một tiếng vang giòn!
"A..."
Diệp Dao đau đến mức chảy cả nước mắt, toàn bộ hàm răng xinh đẹp trong miệng đều rụng sạch, chui vào trong bụng!
Cô ta muốn mở miệng đầu hàng cũng không làm được!
Giọng nói của Diệp Bắc Minh lạnh như băng: "Cô tra tấn những người đó bằng thủ đoạn gì, tôi sẽ thực hiện lại lần lượt trên người cô!"
"Ô ô... Ô ô..."
Diệp Dao mở to đôi mắt đẹp, điên cuồng lắc đầu.
"Đáng chết! Ra tay cho tôi!"
Đám người nhà họ Diệp dưới đài võ đạo rốt cuộc không ngồi yên được nữa.
Có người bị nổ tung đầu, có người bị xé rách tay chân!
Có người bị móc tim, có người thì đan điền bị nổ tung!
Xương cốt bị đập nát, thân thể bị đốt cháy khét...
Tình trạng tử vong của từng người đều vô cùng thê thảm!
Diệp Bắc Minh cúi người thật sâu với những thi thể này: "Các vị, xin lỗi!"
Sau đó anh lại nhìn về phía Diệp Dao bằng ánh mắt lạnh như băng: "Có dám đánh một trận công bằng với tôi trên đài võ đạo không?"
"Cậu ư?"
Diệp Dao cười đến mức chảy cả nước mắt: "Chỉ là một tên cảnh giới Hư Vương mà cũng dám khiêu chiến tôi?"
"Cảnh giới Hư Vương, không phải anh ta mới là cảnh giới Động Hư sao? Làm sao đã tăng cấp rồi?"
Diệp Mục nhỏ giọng thầm thì một câu.
Nhưng mà không quan trọng!
Chị anh ta là cảnh giới Đế Tôn đỉnh phong, còn kinh khủng hơn cả Phó Long Đình!
Diệp Bắc Minh tính là thứ gì?
"Chị, đồng ý với anh ta đi!"
Diệp Mục ở dưới đài quát lớn: "Giúp em giết chết anh ta, giết mạnh tay vào!"
"Em muốn nhìn thấy tên tiểu phế vật này quỳ gối trên đài võ đạo, như chó vẫy đuôi với chủ, dập đầu cầu xin tha thứ!!"
Diệp Dao do dự!
Cô ta không cho rằng Diệp Bắc Minh sẽ lên đi tìm cái chết!
Tên tiểu phế vật này dám khiêu chiến mình, nhất định là có vấn đề!
"Chị, chị còn đứng ngây đó làm gì?"
Đôi mắt Diệp Mục đỏ bừng, nhìn chằm chằm Diệp Bắc Minh: "Đồng ý với anh ta, mau đồng ý với anh ta đi!"
Diệp Dao chỉ có thể cười lạnh một tiếng: "Tôi chấp nhận lời khiêu chiến của cậu!"
Diệp Bắc Minh không nói một câu nào.
Anh nhảy ra một bước, leo lên đài võ đạo!
Một luồng khí tức tử vong đập vào mặt!
Diệp Dao thầm kêu không tốt, thế mà lại bị khí tức này dọa đến mức lui lại hai bước!
Cô ta đang định ra tay, thế mà Diệp Bắc Minh đã động trước!
"Thật nhanh..."
Trong đầu Diệp Dao vừa sinh ra suy nghĩ này.
Diệp Bắc Minh đã xuất hiện trước mặt cô ta, Diệp Dao lạnh lùng cười một tiếng: "Dám đánh cận chiến với tôi à? Muốn chết!"
Cô ta tung một quyền về hướng trái tim của Diệp Bắc Minh!
Anh đưa tay nắm lấy, khống chế nắm đấm của Diệp Dao!
"Răng rắc" một tiếng vang giòn!
"A..."
Diệp Dao kêu thảm một tiếng, thế mà xương trắng lại trực tiếp xuyên qua bàn tay lộ ra ngoài!
"Cậu...", trong đôi mắt của Diệp Dao hiện lên một vẻ hoảng sợ.
Trong nháy mắt tiếp chiêu với Diệp Bắc Minh, cô ta liền biết mình không phải đối thủ của đối phương!
Dã thú! Cô ta giống như đang đối mặt với một con dã thú khát máu vậy!
Giờ phút này, Diệp Dao sinh ra ý định lùi bước, nhanh chóng lui lại.
Chuẩn bị rời khỏi đài võ đạo!
Diệp Bắc Minh làm sao có thể để cô ta toại nguyện, anh tiến lên một bước, năm ngón tay bóp chặt cổ của Diệp Dao!
Sau đó kéo mạnh cô ta lại đài võ đạo, phát ra một tiếng “rầm” thật lớn!
"A!"
Diệp Dao đau đến mức toàn thân run rẩy, đài võ đạo đổ bê tông sắt thép dưới thân xuất hiện một vết nứt!
Lõm xuống dưới thật sâu!
"Hay lắm!"
Đám người học viện Viễn Cổ dưới đài võ đạo đều lớn tiếng khen hay, ai nấy đều kích động đến mức lệ rơi đầy mặt!
"Diệp sư đệ, giết chết cô ta!"
"Làm người phụ nữ đê tiện này chết đi!"
Mọi người vô cùng kích động!
"Chị!"
Diệp Mục luống cuống: "Tại sao có thể như vậy?"
Mấy người cảnh giới Đế Tôn của nhà họ Diệp cũng cảm giác không thích hợp, ánh mắt trầm xuống, nhìn chằm chằm Diệp Bắc Minh!
Lúc này, Diệp Dao đứng lên: "Tiểu phế vật, cậu dám làm như vậy với tôi ư?"
Diệp Bắc Minh cười: "Tôi phát hiện ra một điều, có phải người của đám gia tộc lớn các cô đều cho rằng người khác không dám đánh mấy người hay không?"
"Cô thì tính là cái gì? Chết đi cho ông đây!"
Anh quát to một tiếng!
Diệp Bắc Minh xông lại, phản ứng đầu tiên của Diệp Dao chính là chạy!
Cô ta thật sự sợ hãi, chưa bao giờ nhìn thấy loại kinh khủng người như vậy cả!
Diệp Bắc Minh túm chặt lấy cánh tay cô ta: "Cô rất thích tra tấn người ta, xé rách tay chân của người ta xuống đúng không?"
"Cậu muốn làm gì?"
Diệp Dao nuốt nước miếng, nhìn thoáng qua đống thi thể bị ngược đãi đến chết dưới đài võ đạo!
"Nợ máu thì phải trả bằng máu!"
Diệp Bắc Minh gầm nhẹ, cổ tay bỗng nhiên dùng sức!
Ầm!
Cánh tay mềm mại của Diệp Dao trong nháy mắt đã tách rời khỏi thân thể, đau nhức kịch liệt khiến gương mặt xinh đẹp của cô ta trở nên vặn vẹo!
Cô ta không nhịn được chửi ầm lên: "Đệch! Đáng chết... Cậu điên rồi!"
"Tôi là Diệp Dao, cháu gái nhà họ Diệp!"
"Đừng nóng vội, còn có ba cái nữa mà!", trong mắt Diệp Bắc Minh lộ ra ánh sáng hung dữ.
"Cô chủ, mau đầu hàng!", dưới đài võ đạo, một lão già nhà họ Diệp quát khẽ.
Trên đài võ đạo, chỉ cần đầu hàng thì sẽ không thể tiếp tục ra tay được nữa!
Diệp Dao đã sớm sợ hãi, đang chuẩn bị mở miệng đầu hàng!
Một quyền đã đánh tới từ phía đối diện!
"Răng rắc" một tiếng vang giòn!
"A..."
Diệp Dao đau đến mức chảy cả nước mắt, toàn bộ hàm răng xinh đẹp trong miệng đều rụng sạch, chui vào trong bụng!
Cô ta muốn mở miệng đầu hàng cũng không làm được!
Giọng nói của Diệp Bắc Minh lạnh như băng: "Cô tra tấn những người đó bằng thủ đoạn gì, tôi sẽ thực hiện lại lần lượt trên người cô!"
"Ô ô... Ô ô..."
Diệp Dao mở to đôi mắt đẹp, điên cuồng lắc đầu.
"Đáng chết! Ra tay cho tôi!"
Đám người nhà họ Diệp dưới đài võ đạo rốt cuộc không ngồi yên được nữa.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.