Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Chương 1497: Quy củ của Huyền Các
Ss Tần
19/02/2024
Người nhà họ Phó dường như không hề nghe thấy, vẫn đánh úp về phía Diệp Bắc Minh.
Diệp Bắc Minh đang chuẩn bị ra tay!
Đột nhiên, một giọng nói uy nghiêm vang lên: "Nhà họ Phó, các người coi khinh uy nghiêm của Huyền Các hả?"
Ong!
Một giây sau, một luồng hơi thở như thác lũ ầm ầm bộc phát!
Một ông lão sải bước ra ngoài, đứng trước người Diệp Bắc Minh!
Ông ta nhẹ nhàng khoát tay, giơ lên một ngón tay.
Diệp Bắc Minh chợt cảm thấy xung quanh sinh ra một cái chắn, bao vây hai người ở trong đó!
"Ầm" một tiếng long trời lở đất vang lên, người nhà họ Phó như đâm phải miếng sắt, tất cả đồng loạt bay ngược ra ngoài!
"Thân thể Bán Thần, ông..."
Con ngươi Phó Toàn Thịnh sợ hãi, kiêng kỵ nhìn chằm chằm ông lão: "Dù ông có là thân thể Bán Thần, ông thật sự muốn xen vào chuyện nhà họ Phó tôi hả?"
Ông lão còn chưa nói chuyện.
Một giọng nói như tiếng trời vang lên sau lưng ông ta: "Nhà họ Phó muốn phá hư quy củ của Huyền Các sao?"
Mọi người đồng thời quay đầu, nhìn về phía cổng lớn của Huyền Các!
Cổng lớn mở ra, trong đó đi ra một cô gái hoàn hảo không một tì vết.
Ánh mắt vô số đàn ông co lại.
Lê Mộng Ly há to miệng: "Ồ, một cô gái thật đẹp!"
Chu Nhược Giai đi tới, không nhịn được mà kéo ống tay áo của Diệp Bắc Minh: "Chồng ơi, cô gái này đẹp không?"
"Không bằng một phần chục ngàn của em!"
Diệp Bắc Minh lắc đầu.
Chu Nhược Giai che miệng: "Phì phì! Anh chỉ biết dỗ người ta thôi, với trực giác của phụ nữ!"
"Em luôn có cảm giác sau lưng hai người sẽ xảy ra chút gì đó!"
Tạch!
Ở đây đều là người tu võ, Chu Nhược Giai vừa dứt lời, vô số ánh mắt bất thiện nhìn qua!
Cô gái hoàn hảo không tì vết kia cũng nhíu mày!
Khóe miệng Diệp Bắc Minh co quắp: "Em đừng nói lung tung!"
Chu Nhược Giai hừ nhẹ: "Trên người anh có khí chất thu hút gái đẹp, em mặc kệ!"
"Mặc kệ anh tìm bao nhiêu phụ nữ, em vĩnh viễn là vợ cả của anh!"
Diệp Bắc Minh trợn trắng mắt.
Cô nàng này đang suy nghĩ gì đấy!
Phó Toàn Thịnh cắn răng quát: "Cô Diệp, quan hệ giữa nhà họ Phó và nhà họ Diệp không hề tệ!"
"Cô thật sự không định cho chút mặt mũi nào sao?"
"Quy củ của Huyền Các, không ai có thể phá!"
Gương mặt xinh đẹp của cô ta bình tĩnh: "Không có ai, nghe hiểu không?"
"Diệp Vy Ny!"
Phó Toàn Thịnh khẽ quát một tiếng, gió lớn dâng trào: "Cô thật sự muốn ép tôi?"
"Thằng chó đẻ này giết con trai tôi ngay trước mặt mọi người, đã phạm phải quy củ không thể tha thứ!"
Một cỗ khí thế đánh về phía Diệp Vy Ny!
Cùng lúc đó, ông lão vừa mới ra tay hừ lạnh, duỗi tay cho một cái tát!
Chát!
Một tiếng chát lanh lảnh vang lên!
Phó Toàn Thịnh ngã xuống đất như chó chết, khuôn mặt sưng thành đầu heo!
Giọng nói lạnh lẽo của ông lão vang lên: "Nhà họ Phó, cảnh cáo một lần!"
"Hiện tại, trong vòng mười lăm phút, các người mau rời khỏi phạm vị trăm dặm quanh Huyền Các!"
"Nếu không, giết không tha!"
Phó Toàn Thịnh bụm mặt, cố nén lửa giận: "Chúng ta đi!"
Trước khi đi, ông ta dùng ánh mắt cực kỳ âm độc liếc nhìn Diệp Bắc Minh: "Thằng chó đẻ kia, trừ phi cả đời này mày trốn trong Huyền Các không ra, nếu không, chỉ cần mày rời khỏi Huyền Các một bước!"
"Phó Toàn Thịnh tao bảo đảm sẽ khiến mày trả cái giá lớn gấp trăm lần con trai tao!"
Ông ta quay người bước nhanh rời đi.
Diệp Bắc Minh nhìn về phía Diệp Vy Ny: "Cảm ơn! Tôi nợ cô một ơn huệ!"
Nếu Tiểu Tháp ra tay, anh cũng không hề sợ người nhà họ Phó!
Nhưng e rằng sẽ bại lộ một vài thứ!
Diệp Vy Ny xem như giúp anh một lần!
Diệp Vy Ny nhẹ nhàng lắc đầu: "Tôi chỉ đang giữ gìn quy củ của Huyền Các, không phải giúp anh!"
Cô ta quay người tiến vào Huyền Các.
Chân trước vừa rời đi, hiện trường lập tức sôi trào!
"Thằng này mạng cứng thật đấy, đắc tội nhà họ Phó còn chưa chết!"
"Một khi Huyền Các đóng cửa, cậu ta hẳn phải chết không nghi ngờ!"
"Đắc tội nhà họ Phó, chết chắc rồi!"
Rất nhiều người lắc đầu, đồng tình nhìn Diệp Bắc Minh.
Đột nhiên.
"Chư vị, có thể mọi người không để ý đến một chuyện!"
Có người mở miệng: "Kẻ này cũng không phải vật trong ao, mọi người không nhận ra sao? Cậu ta giết chết Phó Long Đình dễ như trở bàn tay!"
"Phó Long Đình là ai? Là đệ nhất Huyền Bảng!"
"Ý của ông là?"
Mọi người giật mình.
Người mở miệng ngưng trọng, nhìn chằm chằm Diệp Bắc Minh: "Thiên phú và thực lực của người nàu vượt xa Phó Long Đình!"
"Cậu ta rất có thể chính là người được ông trời chọn lựa, kẻ may mắn kia!"
"Cái gì?"
Hô hấp mọi người gần như ngừng lại, tất cả ánh mắt nhìn Diệp Bắc Minh đều thay đổi!
Cùng lúc đó, trong một góc của đám người.
Khuôn mặt Dư Lãng hơi trắng bệch, thân thể run nhè nhẹ: "Ông nội, tên này quả là một yêu nghiệt!"
"Nếu không thì chúng ta trả lại trăm vị sư phụ cho anh ta đi!"
"Khốn nạn! Phế vật!"
Dư Thiên Trung khẽ quát: "Ông còn không sợ, cháu sợ cái gì?"
"Chỉ cần ông luyện hóa trăm thân thể luân hồi kia, sẽ có thể tẩy gân phạt tủy cho cháu!"
"Đến lúc đó, thực lực và thiên phú của cháu sẽ còn khủng bố hơn cả Diệp Bắc Minh kia!"
"Cháu giết cậu ta như làm gà giết chó, tự tin của đàn ông nhà họ Dư ta ở đâu?"
"Nhưng mà...", Dư Lãng sắp khóc.
Diệp Bắc Minh đang chuẩn bị ra tay!
Đột nhiên, một giọng nói uy nghiêm vang lên: "Nhà họ Phó, các người coi khinh uy nghiêm của Huyền Các hả?"
Ong!
Một giây sau, một luồng hơi thở như thác lũ ầm ầm bộc phát!
Một ông lão sải bước ra ngoài, đứng trước người Diệp Bắc Minh!
Ông ta nhẹ nhàng khoát tay, giơ lên một ngón tay.
Diệp Bắc Minh chợt cảm thấy xung quanh sinh ra một cái chắn, bao vây hai người ở trong đó!
"Ầm" một tiếng long trời lở đất vang lên, người nhà họ Phó như đâm phải miếng sắt, tất cả đồng loạt bay ngược ra ngoài!
"Thân thể Bán Thần, ông..."
Con ngươi Phó Toàn Thịnh sợ hãi, kiêng kỵ nhìn chằm chằm ông lão: "Dù ông có là thân thể Bán Thần, ông thật sự muốn xen vào chuyện nhà họ Phó tôi hả?"
Ông lão còn chưa nói chuyện.
Một giọng nói như tiếng trời vang lên sau lưng ông ta: "Nhà họ Phó muốn phá hư quy củ của Huyền Các sao?"
Mọi người đồng thời quay đầu, nhìn về phía cổng lớn của Huyền Các!
Cổng lớn mở ra, trong đó đi ra một cô gái hoàn hảo không một tì vết.
Ánh mắt vô số đàn ông co lại.
Lê Mộng Ly há to miệng: "Ồ, một cô gái thật đẹp!"
Chu Nhược Giai đi tới, không nhịn được mà kéo ống tay áo của Diệp Bắc Minh: "Chồng ơi, cô gái này đẹp không?"
"Không bằng một phần chục ngàn của em!"
Diệp Bắc Minh lắc đầu.
Chu Nhược Giai che miệng: "Phì phì! Anh chỉ biết dỗ người ta thôi, với trực giác của phụ nữ!"
"Em luôn có cảm giác sau lưng hai người sẽ xảy ra chút gì đó!"
Tạch!
Ở đây đều là người tu võ, Chu Nhược Giai vừa dứt lời, vô số ánh mắt bất thiện nhìn qua!
Cô gái hoàn hảo không tì vết kia cũng nhíu mày!
Khóe miệng Diệp Bắc Minh co quắp: "Em đừng nói lung tung!"
Chu Nhược Giai hừ nhẹ: "Trên người anh có khí chất thu hút gái đẹp, em mặc kệ!"
"Mặc kệ anh tìm bao nhiêu phụ nữ, em vĩnh viễn là vợ cả của anh!"
Diệp Bắc Minh trợn trắng mắt.
Cô nàng này đang suy nghĩ gì đấy!
Phó Toàn Thịnh cắn răng quát: "Cô Diệp, quan hệ giữa nhà họ Phó và nhà họ Diệp không hề tệ!"
"Cô thật sự không định cho chút mặt mũi nào sao?"
"Quy củ của Huyền Các, không ai có thể phá!"
Gương mặt xinh đẹp của cô ta bình tĩnh: "Không có ai, nghe hiểu không?"
"Diệp Vy Ny!"
Phó Toàn Thịnh khẽ quát một tiếng, gió lớn dâng trào: "Cô thật sự muốn ép tôi?"
"Thằng chó đẻ này giết con trai tôi ngay trước mặt mọi người, đã phạm phải quy củ không thể tha thứ!"
Một cỗ khí thế đánh về phía Diệp Vy Ny!
Cùng lúc đó, ông lão vừa mới ra tay hừ lạnh, duỗi tay cho một cái tát!
Chát!
Một tiếng chát lanh lảnh vang lên!
Phó Toàn Thịnh ngã xuống đất như chó chết, khuôn mặt sưng thành đầu heo!
Giọng nói lạnh lẽo của ông lão vang lên: "Nhà họ Phó, cảnh cáo một lần!"
"Hiện tại, trong vòng mười lăm phút, các người mau rời khỏi phạm vị trăm dặm quanh Huyền Các!"
"Nếu không, giết không tha!"
Phó Toàn Thịnh bụm mặt, cố nén lửa giận: "Chúng ta đi!"
Trước khi đi, ông ta dùng ánh mắt cực kỳ âm độc liếc nhìn Diệp Bắc Minh: "Thằng chó đẻ kia, trừ phi cả đời này mày trốn trong Huyền Các không ra, nếu không, chỉ cần mày rời khỏi Huyền Các một bước!"
"Phó Toàn Thịnh tao bảo đảm sẽ khiến mày trả cái giá lớn gấp trăm lần con trai tao!"
Ông ta quay người bước nhanh rời đi.
Diệp Bắc Minh nhìn về phía Diệp Vy Ny: "Cảm ơn! Tôi nợ cô một ơn huệ!"
Nếu Tiểu Tháp ra tay, anh cũng không hề sợ người nhà họ Phó!
Nhưng e rằng sẽ bại lộ một vài thứ!
Diệp Vy Ny xem như giúp anh một lần!
Diệp Vy Ny nhẹ nhàng lắc đầu: "Tôi chỉ đang giữ gìn quy củ của Huyền Các, không phải giúp anh!"
Cô ta quay người tiến vào Huyền Các.
Chân trước vừa rời đi, hiện trường lập tức sôi trào!
"Thằng này mạng cứng thật đấy, đắc tội nhà họ Phó còn chưa chết!"
"Một khi Huyền Các đóng cửa, cậu ta hẳn phải chết không nghi ngờ!"
"Đắc tội nhà họ Phó, chết chắc rồi!"
Rất nhiều người lắc đầu, đồng tình nhìn Diệp Bắc Minh.
Đột nhiên.
"Chư vị, có thể mọi người không để ý đến một chuyện!"
Có người mở miệng: "Kẻ này cũng không phải vật trong ao, mọi người không nhận ra sao? Cậu ta giết chết Phó Long Đình dễ như trở bàn tay!"
"Phó Long Đình là ai? Là đệ nhất Huyền Bảng!"
"Ý của ông là?"
Mọi người giật mình.
Người mở miệng ngưng trọng, nhìn chằm chằm Diệp Bắc Minh: "Thiên phú và thực lực của người nàu vượt xa Phó Long Đình!"
"Cậu ta rất có thể chính là người được ông trời chọn lựa, kẻ may mắn kia!"
"Cái gì?"
Hô hấp mọi người gần như ngừng lại, tất cả ánh mắt nhìn Diệp Bắc Minh đều thay đổi!
Cùng lúc đó, trong một góc của đám người.
Khuôn mặt Dư Lãng hơi trắng bệch, thân thể run nhè nhẹ: "Ông nội, tên này quả là một yêu nghiệt!"
"Nếu không thì chúng ta trả lại trăm vị sư phụ cho anh ta đi!"
"Khốn nạn! Phế vật!"
Dư Thiên Trung khẽ quát: "Ông còn không sợ, cháu sợ cái gì?"
"Chỉ cần ông luyện hóa trăm thân thể luân hồi kia, sẽ có thể tẩy gân phạt tủy cho cháu!"
"Đến lúc đó, thực lực và thiên phú của cháu sẽ còn khủng bố hơn cả Diệp Bắc Minh kia!"
"Cháu giết cậu ta như làm gà giết chó, tự tin của đàn ông nhà họ Dư ta ở đâu?"
"Nhưng mà...", Dư Lãng sắp khóc.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.