Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Chương 1740: Tay không quay về
Ss Tần
06/04/2024
“Vậy thì được rồi, cậu không mang được long chi thảo về, chẳng lẽ còn
không có cách giúp cô ta hồi phục sức mạnh của cảnh giới Thần Hoàng
sao?”
Diệp Bắc Minh hiểu ra: “Tôi hiểu rồi!”
Anh không do dự, trực tiếp ngồi khoanh chân!
Há miệng ra hút, năng lượng ẩn chứa trong long chi thảo hội tu về phía cơ thể của anh!
Một lúc sau.
Long chi thảo biến mất!
Diệp Bắc Minh hơi thất vọng: “Dược liệu có thể khiến cảnh giới Thần Hoàng đỉnh phong tiến vào Tổ Cảnh, mới khiến tôi tăng lên một cảnh giới nhỏ!”
Tháp Càn Khôn Trấn Ngục không vui nói: “Cậu nhóc, cậu biết đủ đi!”
“Trong cơ thể cậu đã có một trăm bốn mươi tám chiếc xương Chí Tôn! Cậu nâng lên một cảnh giới nhỏ, tương đương với tăng một trăm bốn mươi tám cảnh giới nhỏ!”
“Cũng đúng”.
Diệp Bắc Minh gật đầu.
Tìm kiếm trong hang ổ của thuồng luồng đen một lượt, lại phát hiện mười mấy cây dược liệu hàng đầu!
Ngoài ra, còn có nhẫn trữ vật của mấy chục cường giả.
Có lẽ đều là chiến lợi phẩm sau khi bị thuồng luồng đen giết, Diệp Bắc Minh trực tiếp ném cho Nguyễn Thanh Từ!
Nguyễn Thanh Từ kinh sự: “Anh Diệp, không được…”
“Giá trị của những thứ này quá cao, làm sao tôi có thể lấy được!”
Diệp Bắc Minh lắc đầu: “Những thứ này vô dụng với tôi, cô cầm lấy đi!”
Mang những thứ này về Thái Dương Tông, rất dễ bị người khác phát hiện thân phận của anh!
Tạm thời anh không định để lộ thân phận!
Nguyễn Thanh Từ thấy không từ chối được, mới cẩn thận cất đi!
Hai người ra đến lối vào hang ổ, phát hiện Trương Đạc đông cứng đang run lập cập như thằng cháu!
“Anh Diệp, cuối cùng anh cũng ra rồi! Hang ổ của thuồng luồng đen này lạnh quá!”
“Tôi định đi vào tìm hai người, suýt nữa thì đóng băng chết!”
Diệp Bắc Minh cau mày: “Thuồng luồng đen đâu?”
Trương Đạc giải thích: “Vừa nãy hình như có người độ kiếp, thuồng luồng đen cảm nhận được khí tức thiên kiếp bèn trực tiếp xông qua đó!”
“Ồ?”
Diệp Bắc Minh mới phát hiện, tận cuối chân trời có một đám mây đen ngưng tụ!
Anh không có hứng thú đi góp vui
“Tôi chuẩn bị rời khỏi đây, hai người thì sao?”
“Hả?”
Trương Đạc ngẩn người: “Anh Diệp, khu thí luyện trăm năm mới mở một lần!”
“Anh chắc chắn không ở lại thêm một thời gian ư? Còn có rất nhiều bí cảnh chưa khám phá!”
Diệp Bắc Minh lắc đầu: “Tôi không có hứng thú!”
“Hai người muốn ở lại cũng được, tôi đi một mình!”
Thần hồn của đại sư tỷ là quan trọng nhất!
Đã chậm một ngày, thần hồn của đại sư tỷ có thể hoàn toàn tiêu tan!
Lấy ra lệnh Thần Hoàng!
Truyền chân khí vào trong!
Chỉ thấy mấy đạo phủ văn bay ra từ trong lệnh Thần Hoàng, hình thành một trận pháp, xé rách một đường khe không gian!
Diệp Bắc Minh không hề do dự bước vào trong đó, biến mất!
Nguyễn Thanh Từ thấy vậy, cũng không định ở lại!
Cô ta đã có được mấy chiếc nhẫn trữ vật, tài nguyên bên trong đã đủ rồi!
Cô ta cũng lấy ra lệnh Thần Hoàng, xé rác một đường khe không gian rời đi!
“Một mình mình ở lại bị Đường Hạo tìm được thì chết chắc! Thôi! Đi thôi!”
Trương Đạc cắn răng, cũng lấy lệnh Thần Hoàng ra rồi rời đi!
…
Trên không trung quảng trường trung tâm điện Thần Hoàng.
Ba cửa truyền tống xuất hiện trong không trung!
Tất cả mọi người trên quảng trường đều ngẩn người: “Ai mà ra nhanh như vậy? Còn chưa đến ba ngày!”
Liền sau đó.
Ba người Diệp Bắc Minh, Nguyễn Thanh Từ, Trương Đạc đi ra từ trong đó!
Một cô gái áo xanh mặt đầy thất vọng quay người: “Thanh Từ, cô đi ra sớm quá!”
Một ông lão lưng gù mũi đỏ chót khác thở dài: “Ầy, nhà họ Trường vẫn chưa có cái tạo hóa này!”
“Thôi vậy, sau này chúng ta không tham gia vào chuyện của điện Thần Hoàng nữa, quay về mở Dịch Bảo Các của chúng ta thì hơn!”
Nguyễn Thanh Từ muốn nói lại ngừng.
Trương Đạc tỏ vẻ mặt lúng túng!
Hắn đúng là không có được gì!
“Là tên nhóc cậu hả! Ra nhanh như vậy? Sợ chết phải không!”
Lão tổ Bích Hỏa âm lạnh nhìn chằm chằm Diệp Bắc Minh: “Ra cũng tốt, có lẽ cậu chưa gặp được ba đồ đệ của tôi!”
“Bây giờ xong rồi, súc sinh, lão phu có một vạn cách cho cậu hối hận vì đã đắc tội với lão phu!”
Độc Cô Bá Đạo lắc đầu: “Diệp Phong, sao cậu không biết tiến bộ chứ?”
“Chỉ cần đi theo Đường Hạo, dù thế nào cũng không thể nào tay không quay về!”
Sắc mặt của Lạc Khuynh Thành khó coi: “Diệp Phong, cậu đã lấy được thứ mà tôi cần chưa?”
Diệp Bắc Minh lắc đầu dứt khoát: “Không lấy được!”
“Hừ!”
Lạc Khuynh Thành lạnh lùng hừ một tiếng, quay người định đi.
Diệp Bắc Minh suy nghĩ một lát liền đi theo!
Đi đến chỗ không người, Lạc Khuynh Thành cười lạnh lùng một tiếng: “Cậu còn đi theo tôi làm gì?”
“Không hoàn thành điều kiện của tôi, thần hồn của sư tỷ cậu cũng đừng hòng rời đi! Trong vòng ba ngày tôi sẽ hoàn toàn diệt trừ chấp niệm cuối cùng của cô ta!”
Diệp Bắc Minh hiểu ra: “Tôi hiểu rồi!”
Anh không do dự, trực tiếp ngồi khoanh chân!
Há miệng ra hút, năng lượng ẩn chứa trong long chi thảo hội tu về phía cơ thể của anh!
Một lúc sau.
Long chi thảo biến mất!
Diệp Bắc Minh hơi thất vọng: “Dược liệu có thể khiến cảnh giới Thần Hoàng đỉnh phong tiến vào Tổ Cảnh, mới khiến tôi tăng lên một cảnh giới nhỏ!”
Tháp Càn Khôn Trấn Ngục không vui nói: “Cậu nhóc, cậu biết đủ đi!”
“Trong cơ thể cậu đã có một trăm bốn mươi tám chiếc xương Chí Tôn! Cậu nâng lên một cảnh giới nhỏ, tương đương với tăng một trăm bốn mươi tám cảnh giới nhỏ!”
“Cũng đúng”.
Diệp Bắc Minh gật đầu.
Tìm kiếm trong hang ổ của thuồng luồng đen một lượt, lại phát hiện mười mấy cây dược liệu hàng đầu!
Ngoài ra, còn có nhẫn trữ vật của mấy chục cường giả.
Có lẽ đều là chiến lợi phẩm sau khi bị thuồng luồng đen giết, Diệp Bắc Minh trực tiếp ném cho Nguyễn Thanh Từ!
Nguyễn Thanh Từ kinh sự: “Anh Diệp, không được…”
“Giá trị của những thứ này quá cao, làm sao tôi có thể lấy được!”
Diệp Bắc Minh lắc đầu: “Những thứ này vô dụng với tôi, cô cầm lấy đi!”
Mang những thứ này về Thái Dương Tông, rất dễ bị người khác phát hiện thân phận của anh!
Tạm thời anh không định để lộ thân phận!
Nguyễn Thanh Từ thấy không từ chối được, mới cẩn thận cất đi!
Hai người ra đến lối vào hang ổ, phát hiện Trương Đạc đông cứng đang run lập cập như thằng cháu!
“Anh Diệp, cuối cùng anh cũng ra rồi! Hang ổ của thuồng luồng đen này lạnh quá!”
“Tôi định đi vào tìm hai người, suýt nữa thì đóng băng chết!”
Diệp Bắc Minh cau mày: “Thuồng luồng đen đâu?”
Trương Đạc giải thích: “Vừa nãy hình như có người độ kiếp, thuồng luồng đen cảm nhận được khí tức thiên kiếp bèn trực tiếp xông qua đó!”
“Ồ?”
Diệp Bắc Minh mới phát hiện, tận cuối chân trời có một đám mây đen ngưng tụ!
Anh không có hứng thú đi góp vui
“Tôi chuẩn bị rời khỏi đây, hai người thì sao?”
“Hả?”
Trương Đạc ngẩn người: “Anh Diệp, khu thí luyện trăm năm mới mở một lần!”
“Anh chắc chắn không ở lại thêm một thời gian ư? Còn có rất nhiều bí cảnh chưa khám phá!”
Diệp Bắc Minh lắc đầu: “Tôi không có hứng thú!”
“Hai người muốn ở lại cũng được, tôi đi một mình!”
Thần hồn của đại sư tỷ là quan trọng nhất!
Đã chậm một ngày, thần hồn của đại sư tỷ có thể hoàn toàn tiêu tan!
Lấy ra lệnh Thần Hoàng!
Truyền chân khí vào trong!
Chỉ thấy mấy đạo phủ văn bay ra từ trong lệnh Thần Hoàng, hình thành một trận pháp, xé rách một đường khe không gian!
Diệp Bắc Minh không hề do dự bước vào trong đó, biến mất!
Nguyễn Thanh Từ thấy vậy, cũng không định ở lại!
Cô ta đã có được mấy chiếc nhẫn trữ vật, tài nguyên bên trong đã đủ rồi!
Cô ta cũng lấy ra lệnh Thần Hoàng, xé rác một đường khe không gian rời đi!
“Một mình mình ở lại bị Đường Hạo tìm được thì chết chắc! Thôi! Đi thôi!”
Trương Đạc cắn răng, cũng lấy lệnh Thần Hoàng ra rồi rời đi!
…
Trên không trung quảng trường trung tâm điện Thần Hoàng.
Ba cửa truyền tống xuất hiện trong không trung!
Tất cả mọi người trên quảng trường đều ngẩn người: “Ai mà ra nhanh như vậy? Còn chưa đến ba ngày!”
Liền sau đó.
Ba người Diệp Bắc Minh, Nguyễn Thanh Từ, Trương Đạc đi ra từ trong đó!
Một cô gái áo xanh mặt đầy thất vọng quay người: “Thanh Từ, cô đi ra sớm quá!”
Một ông lão lưng gù mũi đỏ chót khác thở dài: “Ầy, nhà họ Trường vẫn chưa có cái tạo hóa này!”
“Thôi vậy, sau này chúng ta không tham gia vào chuyện của điện Thần Hoàng nữa, quay về mở Dịch Bảo Các của chúng ta thì hơn!”
Nguyễn Thanh Từ muốn nói lại ngừng.
Trương Đạc tỏ vẻ mặt lúng túng!
Hắn đúng là không có được gì!
“Là tên nhóc cậu hả! Ra nhanh như vậy? Sợ chết phải không!”
Lão tổ Bích Hỏa âm lạnh nhìn chằm chằm Diệp Bắc Minh: “Ra cũng tốt, có lẽ cậu chưa gặp được ba đồ đệ của tôi!”
“Bây giờ xong rồi, súc sinh, lão phu có một vạn cách cho cậu hối hận vì đã đắc tội với lão phu!”
Độc Cô Bá Đạo lắc đầu: “Diệp Phong, sao cậu không biết tiến bộ chứ?”
“Chỉ cần đi theo Đường Hạo, dù thế nào cũng không thể nào tay không quay về!”
Sắc mặt của Lạc Khuynh Thành khó coi: “Diệp Phong, cậu đã lấy được thứ mà tôi cần chưa?”
Diệp Bắc Minh lắc đầu dứt khoát: “Không lấy được!”
“Hừ!”
Lạc Khuynh Thành lạnh lùng hừ một tiếng, quay người định đi.
Diệp Bắc Minh suy nghĩ một lát liền đi theo!
Đi đến chỗ không người, Lạc Khuynh Thành cười lạnh lùng một tiếng: “Cậu còn đi theo tôi làm gì?”
“Không hoàn thành điều kiện của tôi, thần hồn của sư tỷ cậu cũng đừng hòng rời đi! Trong vòng ba ngày tôi sẽ hoàn toàn diệt trừ chấp niệm cuối cùng của cô ta!”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.