Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Chương 1515: Thật sự là cậu ấy sao?
Ss Tần
21/02/2024
"Cụ thể là lai lịch gì thì đây là một bí mật của đồ nhi, hi vọng các vị sư phụ không hỏi!"
Trăm vị sư phụ sững sờ, lần lượt gật đầu.
Tỏ ra là đã hiểu!
"Các sư phụ, con sẽ giới thiệu một người cho mọi người!"
Nói xong, Diệp Bắc Minh nhìn về phía bia mộ của Thần Chủ Tuyệt Thế, mở miệng: "Sư phụ, mời người ra ngoài một lần ạ!"
Ầm!
Một tấm bia mộ cổ xưa rung động nhè nhẹ!
Một người đàn ông trung niên nho nhã hiện lên ở trước mắt mọi người, khẽ gật đầu với Diệp Bắc Minh!
Anh giới thiệu: "Các vị sư phụ, đây là vị sư phụ thứ 100 mà con bái sau khi rời khỏi núi Côn Luân!"
"Thần Chủ Tuyệt Thế, Nhan Thương Nam!"
Trăm vị sư phụ gật đầu: "Cảm ơn anh Nhan đã chăm sóc đồ đệ của chúng tôi!"
Thần Chủ Tuyệt Thế thoải mái cười một tiếng: "Nhóc Diệp là đệ tử của tất cả chúng ta, có thể trở thành sư phụ của tên nhóc này là mấy mắn của tôi!"
"Nếu mọi người đã tiến vào nghĩa địa Hỗn Độn, tôi sẽ dạy mọi người một chiêu!"
"Nơi đây cực kỳ thần kỳ, các vị chỉ cần dùng bùn dưới mặt đất đắp cho mình một cái bia mộ!"
"Lợi dụng lực lượng hỗn độn trong nghĩa địa Hỗn Độn, sẽ có thể chậm rãi làm thần hồn của bản thân mạnh lên!"
Sau khi nghe Thần Chủ Tuyệt Thế giải thích.
Trăm vị sư phụ đều làm theo!
Từng bia mộ đột ngột mọc lên từ mặt đất.
Thần hồn của trăm vị sư phụ tiến vào bên trong, thế mà thật sự đang chậm rãi khôi phục!
Diệp Bắc Minh thấy thế, cuối cùng cũng được thở dài một hơi!
Mặc dù thân xác của trăm vị sư phụ đã bị hủy, nhưng chỉ cần thần hồn bất diệt thì vẫn sẽ có cơ hội!
Đột nhiên, giọng nói của Dược Vương Quỷ Cốc vang lên: "Nhóc Diệp, Luân Hồi Tái Tạo đan ở trong tay con đúng không?"
"Vâng!"
Diệp Bắc Minh gật đầu, một ý niệm xuất hiện trong đầu.
Trong lòng bàn tay anh hiện ra một viên đan dược màu đỏ!
Luân Hồi Tái Tạo đan!
Nếu nhìn viên đan dược này thật kỹ sẽ mơ hồ thấy được có 100 con huyết long đang lượn quanh bên trong!
Một lực lượng sinh mệnh vô cùng tinh khiết đập vào mặt!
Dược Vương Quỷ Cốc trực tiếp quát: "Nhóc Diệp, ăn nó đi!"
"Cái gì?"
Diệp Bắc Minh sững sờ, lắc đầu nói: "Sư phụ, viên đan này là dùng thân xác máu thịt của mọi người để luyện ra!"
"Sư phụ như bố mẹ, sao con có thể ăn máu thịt của bố mẹ được?"
"Không được, ngàn vạn lần đều không được!"
"Hahaha, nhóc con thối!"
Dược Vương Quỷ Cốc bị chọc giận quá mà cười lên: "Con đúng là có lòng hiếu thảo, nhưng mà trăm thân thể đó còn chưa hoàn toàn thành hình!"
"Chỉ được long thai trong Long Thai Trì biến thành, cũng không tính là thân thể chân chính của các vi sư!"
Người đỡ đầu mở miệng: "Lão Quỷ nói không sai!"
Trong bia mộ của Vua tàn sát vang lên một âm thanh: "Thằng nhóc thúi, con nói nhảm nhiều như vậy làm gì?"
"Mấy lão già chúng ta bảo con ăn, con cứ ăn là được!"
"Vật này ngưng tụ Tiên Thiên Tạo Hóa, cũng hội tụ khí vận của trăm người chúng ta!"
"Nhà họ Dư luyện hóa ra viên đan này, lại không có phúc hưởng dụng!"
"Hết lần này tới lần khác viên đan này lại rơi vào trong tay của con, đây chính là số phận đã được định sẵn rồi, con vẫn chưa rõ sao?"
"Thằng nhóc thúi, mau cút!"
"Ăn đan dược của con đi, các vi sư muốn nghỉ ngơi!"
"Khi nào chưa hoàn toàn luyện hóa được viên đan dược này thì đừng đến gặp chúng ta!"
Trăm vị sư phụ đồng thời ra lệnh trục khách.
Giống như lúc trước anh bị đuổi xuống núi Côn Luân vậy!
Diệp Bắc Minh có chút dở khóc dở cười, hình như mình mới là chủ nhân của nghĩa địa Hỗn Độn mà!
Anh bất đắc dĩ rời khỏi nghĩa địa Hỗn Độn!
Nhìn Luân Hồi Tái Tạo đan trong tay, anh lập tức nuốt vào!
"Ầm!"
Sâu trong linh hồn, giống như có một thứ gì đó bị phá tan!
Trên mặt nước vốn đang bình tĩnh cuốn lên một tầng gợn sóng!
Một giây sau, máu tươi của Diệp Bắc Minh nhanh chóng sôi trào lên, trong cơ thể giống như có một đám lửa đang thiêu đốt!
"A!"
Anh gầm nhẹ một tiếng, cả người đầm đìa máu me!
Cảm nhận được lực lượng cường đại trong cơ thể, anh lập tức nhảy vào dung nham trong Địa Hoả các giống như bị điên!
...
Cùng lúc đó, trong nghĩa địa Hỗn Độn.
Người đỡ đầu bình tĩnh lên tiếng: "Chắc hẳn chư vị đã khôi phục ký ức đi?"
"Khôi phục rồi!"
"Không ngờ chúng ta vì tránh đi trận chiến kia, chủ động rơi vào luân hồi mà vẫn có thể gặp được cậu ấy?", Vua tàn sát nhíu mày.
"Xác định là cậu ấy sao? Thế mà chúng ta lại nhận cậu ấy làm đệ tử, thật là không thể tưởng tượng nổi!", Đan Đế Bất Hủ há to miệng.
Long Huyết Chiến Thần nghiêm túc nói: "Có lẽ, nhóc Diệp cũng là người Luân Hồi!"
Tất cả mọi người đều trầm mặc.
Không biết qua bao lâu, một giọng nói sâu xa vâng lên: "Thật sự là cậu ấy sao?"
...
Ầm!
Một lực lượng cường đại bộc phát, trên đài võ đạo xuất hiện một vết nứt!
Trăm vị sư phụ sững sờ, lần lượt gật đầu.
Tỏ ra là đã hiểu!
"Các sư phụ, con sẽ giới thiệu một người cho mọi người!"
Nói xong, Diệp Bắc Minh nhìn về phía bia mộ của Thần Chủ Tuyệt Thế, mở miệng: "Sư phụ, mời người ra ngoài một lần ạ!"
Ầm!
Một tấm bia mộ cổ xưa rung động nhè nhẹ!
Một người đàn ông trung niên nho nhã hiện lên ở trước mắt mọi người, khẽ gật đầu với Diệp Bắc Minh!
Anh giới thiệu: "Các vị sư phụ, đây là vị sư phụ thứ 100 mà con bái sau khi rời khỏi núi Côn Luân!"
"Thần Chủ Tuyệt Thế, Nhan Thương Nam!"
Trăm vị sư phụ gật đầu: "Cảm ơn anh Nhan đã chăm sóc đồ đệ của chúng tôi!"
Thần Chủ Tuyệt Thế thoải mái cười một tiếng: "Nhóc Diệp là đệ tử của tất cả chúng ta, có thể trở thành sư phụ của tên nhóc này là mấy mắn của tôi!"
"Nếu mọi người đã tiến vào nghĩa địa Hỗn Độn, tôi sẽ dạy mọi người một chiêu!"
"Nơi đây cực kỳ thần kỳ, các vị chỉ cần dùng bùn dưới mặt đất đắp cho mình một cái bia mộ!"
"Lợi dụng lực lượng hỗn độn trong nghĩa địa Hỗn Độn, sẽ có thể chậm rãi làm thần hồn của bản thân mạnh lên!"
Sau khi nghe Thần Chủ Tuyệt Thế giải thích.
Trăm vị sư phụ đều làm theo!
Từng bia mộ đột ngột mọc lên từ mặt đất.
Thần hồn của trăm vị sư phụ tiến vào bên trong, thế mà thật sự đang chậm rãi khôi phục!
Diệp Bắc Minh thấy thế, cuối cùng cũng được thở dài một hơi!
Mặc dù thân xác của trăm vị sư phụ đã bị hủy, nhưng chỉ cần thần hồn bất diệt thì vẫn sẽ có cơ hội!
Đột nhiên, giọng nói của Dược Vương Quỷ Cốc vang lên: "Nhóc Diệp, Luân Hồi Tái Tạo đan ở trong tay con đúng không?"
"Vâng!"
Diệp Bắc Minh gật đầu, một ý niệm xuất hiện trong đầu.
Trong lòng bàn tay anh hiện ra một viên đan dược màu đỏ!
Luân Hồi Tái Tạo đan!
Nếu nhìn viên đan dược này thật kỹ sẽ mơ hồ thấy được có 100 con huyết long đang lượn quanh bên trong!
Một lực lượng sinh mệnh vô cùng tinh khiết đập vào mặt!
Dược Vương Quỷ Cốc trực tiếp quát: "Nhóc Diệp, ăn nó đi!"
"Cái gì?"
Diệp Bắc Minh sững sờ, lắc đầu nói: "Sư phụ, viên đan này là dùng thân xác máu thịt của mọi người để luyện ra!"
"Sư phụ như bố mẹ, sao con có thể ăn máu thịt của bố mẹ được?"
"Không được, ngàn vạn lần đều không được!"
"Hahaha, nhóc con thối!"
Dược Vương Quỷ Cốc bị chọc giận quá mà cười lên: "Con đúng là có lòng hiếu thảo, nhưng mà trăm thân thể đó còn chưa hoàn toàn thành hình!"
"Chỉ được long thai trong Long Thai Trì biến thành, cũng không tính là thân thể chân chính của các vi sư!"
Người đỡ đầu mở miệng: "Lão Quỷ nói không sai!"
Trong bia mộ của Vua tàn sát vang lên một âm thanh: "Thằng nhóc thúi, con nói nhảm nhiều như vậy làm gì?"
"Mấy lão già chúng ta bảo con ăn, con cứ ăn là được!"
"Vật này ngưng tụ Tiên Thiên Tạo Hóa, cũng hội tụ khí vận của trăm người chúng ta!"
"Nhà họ Dư luyện hóa ra viên đan này, lại không có phúc hưởng dụng!"
"Hết lần này tới lần khác viên đan này lại rơi vào trong tay của con, đây chính là số phận đã được định sẵn rồi, con vẫn chưa rõ sao?"
"Thằng nhóc thúi, mau cút!"
"Ăn đan dược của con đi, các vi sư muốn nghỉ ngơi!"
"Khi nào chưa hoàn toàn luyện hóa được viên đan dược này thì đừng đến gặp chúng ta!"
Trăm vị sư phụ đồng thời ra lệnh trục khách.
Giống như lúc trước anh bị đuổi xuống núi Côn Luân vậy!
Diệp Bắc Minh có chút dở khóc dở cười, hình như mình mới là chủ nhân của nghĩa địa Hỗn Độn mà!
Anh bất đắc dĩ rời khỏi nghĩa địa Hỗn Độn!
Nhìn Luân Hồi Tái Tạo đan trong tay, anh lập tức nuốt vào!
"Ầm!"
Sâu trong linh hồn, giống như có một thứ gì đó bị phá tan!
Trên mặt nước vốn đang bình tĩnh cuốn lên một tầng gợn sóng!
Một giây sau, máu tươi của Diệp Bắc Minh nhanh chóng sôi trào lên, trong cơ thể giống như có một đám lửa đang thiêu đốt!
"A!"
Anh gầm nhẹ một tiếng, cả người đầm đìa máu me!
Cảm nhận được lực lượng cường đại trong cơ thể, anh lập tức nhảy vào dung nham trong Địa Hoả các giống như bị điên!
...
Cùng lúc đó, trong nghĩa địa Hỗn Độn.
Người đỡ đầu bình tĩnh lên tiếng: "Chắc hẳn chư vị đã khôi phục ký ức đi?"
"Khôi phục rồi!"
"Không ngờ chúng ta vì tránh đi trận chiến kia, chủ động rơi vào luân hồi mà vẫn có thể gặp được cậu ấy?", Vua tàn sát nhíu mày.
"Xác định là cậu ấy sao? Thế mà chúng ta lại nhận cậu ấy làm đệ tử, thật là không thể tưởng tượng nổi!", Đan Đế Bất Hủ há to miệng.
Long Huyết Chiến Thần nghiêm túc nói: "Có lẽ, nhóc Diệp cũng là người Luân Hồi!"
Tất cả mọi người đều trầm mặc.
Không biết qua bao lâu, một giọng nói sâu xa vâng lên: "Thật sự là cậu ấy sao?"
...
Ầm!
Một lực lượng cường đại bộc phát, trên đài võ đạo xuất hiện một vết nứt!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.