Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Chương 1746: Trả thù
Ss Tần
07/04/2024
Ngay sau đó cô ta bình tĩnh lại: “Diệp tông chủ, anh làm gì thế?”
“Thiên Đan Phường được thành phố Thần bảo hộ, anh giết người nhà họ Ngư bọn tôi, chẳng lẽ không sợ…”
“Tiện nhân!”
Diệp Bắc Minh cho cô ta một bạt tai!
Chát!
Ngư Thất Tình quỳ thụp xuống, dấu tay đỏ tươi xuất hiện trên mặt cô ta!
Thậm chí khóe miệng còn chảy máu!
“Chuyện gì vậy? Diệp tông chủ đánh Ngư gia chủ ư?”
Những người tu võ đứng xem thấy cảnh này thì ngớ ra!
“Ông không biết à? Mấy hôm trước, Vương cô nương ở đối diện mất đôi tay ở Thiên Đan Phường đấy!”
“Vương cô nương ấy là hồng nhan tri kỷ của Diệp tông chủ!”
“Cái gì? Có chuyện đấy à? Kể lại chi tiết xem nào!”
Người tu võ xung quanh bắt đầu hóng chuyện!
“Anh! Anh dám đánh tôi!”
Ngư Thất Tình ngẩng đầu, trong mắt là sự bẽ bàng và phẫn nộ!
Diệp Bắc Minh quát: “Cô là cái thá gì? Cô dám khiến Yên Nhi mất đi hai tay!”
“Tôi sẽ hủy diệt nhà họ Ngư!”
Ngư Thất Tình triệt để phẫn nộ: “Hủy diệt nhà họ Ngư? Diệp Bắc Minh, anh nghĩ anh là ai?”
“Không nói đến việc hủy diệt nhà họ Ngư, hôm nay anh có thể sống sót đi khỏi Thiên Đan Phường thi coi như anh lợi hại!”
“Thành phố Thần có quy định, tự tiện xông vào sản nghiệp tư nhân hành hung, nhà họ Ngư tôi có quyền giết bất luận tội!”
“Các vị cung phụng còn chờ gì nữa! Sao còn chưa ra mặt!”
Cô ta nói xong, ba luồng sát ý lạnh thấu xương bột phát từ đằng sau đám đông!
Một người chột một mắt!
Một người râu cá trê!
Một người râu tóc bạc phơ!
Chính là Ngô Đức Lộc và Đan Tôn cấp chín khác!
Ba người bọn họ đều là người tu võ cảnh giới Thần Hoàng sơ kỳ!
Mặt Diệp Bắc Minh sa sầm, anh cảm nhận được sát ý khác thường toát ra từ ba người kia!
Người của Thiên Phạt Môn!
Thấy sắc mặt Diệp Bắc Minh thay đổi, Ngư Thất Tình còn tưởng rằng anh sợ hãi!
Cô ta cười điên cuồng: “Hahahaha, Diệp Bắc Minh, không ngờ tới đúng không! Với thực lực của anh làm sao có thể đấu lại cao thủ cảnh giới Thần Hoàng?”
“Anh tự tìm đường chết, xông vào Thiên Đan Phường!”
“Bây giờ dù tôi có giết anh trước mặt mọi người thì người của thành phố Thần cũng sẽ không nói gì hết!”
“Hôm nay chính là ngày chết của anh! Giết anh ta cho tôi!”
Ba người kia được huấn luyện bài bản, sát ý bùng nổ trong nháy mắt!
Một người dùng kiếm! Một người dùng dao găm! Một người dùng dao róc xương!
Tấn công từ ba hướng!
Diệp Bắc Minh thờ ơ đứng tại chỗ!
Thấy thế, Ngư Thất Tình nở nụ cười: “Diệp Bắc Minh, anh sợ ngu người rồi à? Anh cũng có ngày hôm nay nhỉ!”
“Anh nói xem tại sao anh phải từ chối tôi cơ chứ? Lẽ nào tôi không tốt hơn Vương Yên Nhi trăm lần, nghìn lần, vạn lần hay sao?”
Binh!
Một tiếng vang đinh tai nhức óc!
Vũ khí của nhóm Ngô Đức Lộc bị một thứ sức mạnh khổng lồ ngăn cản!
Giống như đâm vào một bức tường sắt!
Dừng lại cách Diệp Bắc Minh nửa bước!
“Sao có thể thế được?”
Ngay sau đó, trong ánh mắt hoảng sợ của Ngô Đức Lộc, Diệp Bắc Minh tung một quyền!
Gào!
Ngô Đức Lộc chỉ cảm thấy có tiếng rồng gầm vang lên, màng tai như sắp nổ tung!
Phụt!
Lồng ngực đau đớn, ông ta bị một thứ sức mạnh không thể ngăn cản đánh bay ra ngoài, cơ thể nổ tan tành, biến thành một vũng máu!
Một quyền nổ tan xác?!
“Cậu…!”
Hai cung phụng cảnh giới Thần Hoàng sơ kỳ còn lại sợ hãi, mồ hôi lạnh ướt đẫm lòng bàn tay!
Trái tim Ngư Thất Tinh run rẩy, cô ta sợ đến mức tròng mắt suýt rơi ra ngoài: “Thực lực của anh…”
“Rút lui!”
Ông lão mắt chột hô lên!
Thiên Sát Môn có một quy tắc, một đòn không trúng thì phải trốn ngay lập tức!
Hai người tu võ cảnh giới Thần Hoàng sơ kỳ xoay người bỏ chạy, những người tu võ đứng xem sửng sốt!
Chuyện gì vậy?
Ba người cảnh giới Thần Hoàng bao vây tấn công một người, không những một trong số đó bị giết chết trong nháy mắt, hai người còn lại thì tháo chạy?
Diệp Bắc Minh lập tức đuổi theo, khí thế cực kỳ đáng sợ!
Gào!
Tiếng rồng gầm đinh tai nhức óc vang lên, ông lão mắt chột quay đầu nhìn!
Năm ngón tay của Diệp Bắc Minh cong lại giống như vuốt rồng!
“Đừng…”, giọng ông lão mắt chột run rẩy, ngay sau đó đầu ông ta tức khắc nổ tung!
“Thằng nhãi, mày chết đi cho tao!”
Ông lão cuối cùng thấy hai người bạn của mình chết một cách thê thảm, biết mình không thể chạy trốn, vì thế gầm lên rồi lao về phía Diệp Bắc Minh!
Diệp Bắc Minh dứt khoát cho ông ta một cú đá!
Bùm!
Ông lão nổ tung ngay tại chỗ!
Tất cả mọi người có mặt ở đây đều kinh hãi!
“Đây là sức mạnh của xương Chí Tôn ư?”
“Diệp tông chủ vô địch! Quá khủng khiếp! Giết cảnh giới Thần Hoàng như giết một con kiến!”
“Thực lực thế này thì còn ai dám trêu chọc Thái Dương Tông nữa?”
Những tiếng hô kinh ngạc rộ lên bốn phía!
Tất cả mọi người đều không có cách nào bình tĩnh!
Mặt Ngư Thất Tình tái nhợt, toàn thân run lẩy bẩy!
“Thiên Đan Phường được thành phố Thần bảo hộ, anh giết người nhà họ Ngư bọn tôi, chẳng lẽ không sợ…”
“Tiện nhân!”
Diệp Bắc Minh cho cô ta một bạt tai!
Chát!
Ngư Thất Tình quỳ thụp xuống, dấu tay đỏ tươi xuất hiện trên mặt cô ta!
Thậm chí khóe miệng còn chảy máu!
“Chuyện gì vậy? Diệp tông chủ đánh Ngư gia chủ ư?”
Những người tu võ đứng xem thấy cảnh này thì ngớ ra!
“Ông không biết à? Mấy hôm trước, Vương cô nương ở đối diện mất đôi tay ở Thiên Đan Phường đấy!”
“Vương cô nương ấy là hồng nhan tri kỷ của Diệp tông chủ!”
“Cái gì? Có chuyện đấy à? Kể lại chi tiết xem nào!”
Người tu võ xung quanh bắt đầu hóng chuyện!
“Anh! Anh dám đánh tôi!”
Ngư Thất Tình ngẩng đầu, trong mắt là sự bẽ bàng và phẫn nộ!
Diệp Bắc Minh quát: “Cô là cái thá gì? Cô dám khiến Yên Nhi mất đi hai tay!”
“Tôi sẽ hủy diệt nhà họ Ngư!”
Ngư Thất Tình triệt để phẫn nộ: “Hủy diệt nhà họ Ngư? Diệp Bắc Minh, anh nghĩ anh là ai?”
“Không nói đến việc hủy diệt nhà họ Ngư, hôm nay anh có thể sống sót đi khỏi Thiên Đan Phường thi coi như anh lợi hại!”
“Thành phố Thần có quy định, tự tiện xông vào sản nghiệp tư nhân hành hung, nhà họ Ngư tôi có quyền giết bất luận tội!”
“Các vị cung phụng còn chờ gì nữa! Sao còn chưa ra mặt!”
Cô ta nói xong, ba luồng sát ý lạnh thấu xương bột phát từ đằng sau đám đông!
Một người chột một mắt!
Một người râu cá trê!
Một người râu tóc bạc phơ!
Chính là Ngô Đức Lộc và Đan Tôn cấp chín khác!
Ba người bọn họ đều là người tu võ cảnh giới Thần Hoàng sơ kỳ!
Mặt Diệp Bắc Minh sa sầm, anh cảm nhận được sát ý khác thường toát ra từ ba người kia!
Người của Thiên Phạt Môn!
Thấy sắc mặt Diệp Bắc Minh thay đổi, Ngư Thất Tình còn tưởng rằng anh sợ hãi!
Cô ta cười điên cuồng: “Hahahaha, Diệp Bắc Minh, không ngờ tới đúng không! Với thực lực của anh làm sao có thể đấu lại cao thủ cảnh giới Thần Hoàng?”
“Anh tự tìm đường chết, xông vào Thiên Đan Phường!”
“Bây giờ dù tôi có giết anh trước mặt mọi người thì người của thành phố Thần cũng sẽ không nói gì hết!”
“Hôm nay chính là ngày chết của anh! Giết anh ta cho tôi!”
Ba người kia được huấn luyện bài bản, sát ý bùng nổ trong nháy mắt!
Một người dùng kiếm! Một người dùng dao găm! Một người dùng dao róc xương!
Tấn công từ ba hướng!
Diệp Bắc Minh thờ ơ đứng tại chỗ!
Thấy thế, Ngư Thất Tình nở nụ cười: “Diệp Bắc Minh, anh sợ ngu người rồi à? Anh cũng có ngày hôm nay nhỉ!”
“Anh nói xem tại sao anh phải từ chối tôi cơ chứ? Lẽ nào tôi không tốt hơn Vương Yên Nhi trăm lần, nghìn lần, vạn lần hay sao?”
Binh!
Một tiếng vang đinh tai nhức óc!
Vũ khí của nhóm Ngô Đức Lộc bị một thứ sức mạnh khổng lồ ngăn cản!
Giống như đâm vào một bức tường sắt!
Dừng lại cách Diệp Bắc Minh nửa bước!
“Sao có thể thế được?”
Ngay sau đó, trong ánh mắt hoảng sợ của Ngô Đức Lộc, Diệp Bắc Minh tung một quyền!
Gào!
Ngô Đức Lộc chỉ cảm thấy có tiếng rồng gầm vang lên, màng tai như sắp nổ tung!
Phụt!
Lồng ngực đau đớn, ông ta bị một thứ sức mạnh không thể ngăn cản đánh bay ra ngoài, cơ thể nổ tan tành, biến thành một vũng máu!
Một quyền nổ tan xác?!
“Cậu…!”
Hai cung phụng cảnh giới Thần Hoàng sơ kỳ còn lại sợ hãi, mồ hôi lạnh ướt đẫm lòng bàn tay!
Trái tim Ngư Thất Tinh run rẩy, cô ta sợ đến mức tròng mắt suýt rơi ra ngoài: “Thực lực của anh…”
“Rút lui!”
Ông lão mắt chột hô lên!
Thiên Sát Môn có một quy tắc, một đòn không trúng thì phải trốn ngay lập tức!
Hai người tu võ cảnh giới Thần Hoàng sơ kỳ xoay người bỏ chạy, những người tu võ đứng xem sửng sốt!
Chuyện gì vậy?
Ba người cảnh giới Thần Hoàng bao vây tấn công một người, không những một trong số đó bị giết chết trong nháy mắt, hai người còn lại thì tháo chạy?
Diệp Bắc Minh lập tức đuổi theo, khí thế cực kỳ đáng sợ!
Gào!
Tiếng rồng gầm đinh tai nhức óc vang lên, ông lão mắt chột quay đầu nhìn!
Năm ngón tay của Diệp Bắc Minh cong lại giống như vuốt rồng!
“Đừng…”, giọng ông lão mắt chột run rẩy, ngay sau đó đầu ông ta tức khắc nổ tung!
“Thằng nhãi, mày chết đi cho tao!”
Ông lão cuối cùng thấy hai người bạn của mình chết một cách thê thảm, biết mình không thể chạy trốn, vì thế gầm lên rồi lao về phía Diệp Bắc Minh!
Diệp Bắc Minh dứt khoát cho ông ta một cú đá!
Bùm!
Ông lão nổ tung ngay tại chỗ!
Tất cả mọi người có mặt ở đây đều kinh hãi!
“Đây là sức mạnh của xương Chí Tôn ư?”
“Diệp tông chủ vô địch! Quá khủng khiếp! Giết cảnh giới Thần Hoàng như giết một con kiến!”
“Thực lực thế này thì còn ai dám trêu chọc Thái Dương Tông nữa?”
Những tiếng hô kinh ngạc rộ lên bốn phía!
Tất cả mọi người đều không có cách nào bình tĩnh!
Mặt Ngư Thất Tình tái nhợt, toàn thân run lẩy bẩy!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.