Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Chương 1748: Uy hiếp
Ss Tần
07/04/2024
Người thanh niên của Ty Trấn Ngục kinh hãi.
“Đưa người của cậu lui xuống!”, Hoàng tổng quản lên tiếng.
Người thanh niên của Ty Trấn Ngục mang theo oán khí nhìn Diệp Bắc Minh một cái, không cam tâm nhả ra một câu: “Vâng! Chúng ta đi!”
Đợi người của Ty Trấn Ngục rời đi.
Hoàng tổng quản mới nở nụ cười với Diệp Bắc Minh: “Diệp tông chủ, thành chủ vẫn luôn dõi theo cậu!”
Các võ giả ở hiện trường đều kinh ngạc!
Không thể tưởng tượng nhìn sang Diệp Bắc Minh!
Diệp Bắc Minh cau mày: “Thành chủ là ai?”
Hoàng tổng quản không trả lời, cười chắp tay: “Diệp tông chủ, có cơ hội gặp lại, cáo từ!”
Không hề dài dòng quay người bỏ đi!
“Đi thôi, chúng ta cũng đi về!”
Vừa về đến đan các.
Một bóng hình không hề khách sáo đi đến!
“Nhóc con, đừngtưởng thành chủ quan tâm mày thì có thể làm xằng làm bậy ở thành phố Thần!”
“Ở địa bàn của tao, là con sâu thì mày phải bò, là con rồng thì mày cũng phải nằm cho tao!”
“Sau này tốt nhất mày phải khiêm tốn, tao sẽ luôn để ý mày!”
“Một khi mày phạm sai lầm, Bạch Kiêu tao bảo đảm sẽ trừng trị mày trước khi Hoàng tổng quản xuất hiện!”
Trong giọng điệu mang theo ý uy hiếp rõ ràng!
Người đang nói chính là Bạch Kiêu, người thanh niên của Ty Trấn Ngục!
Vừa nãy Diệp Bắc Minh đã giết người trước mặt nhiều võ giả, trước mặt tả sư của Ty Trấn Ngục như anh ta!
Đúng là vả mặt trần trụi!
Chuyện này mà truyền ra ngoài, sau này uy nghiêm của anh ta ở đâu?
Diệp Bắc Minh trực tiếp phớt lờ Bạch Kiêu, mà nhìn Cuồng Đan: “Đồ nhi, thành phố Thần có quy tắc nào là người của Ty Trấn Ngục có thể tự ý xông vào nơi ở của người khác không?”
Cuồng Đan ngẩn người, trả lời: “Sư phụ, thành phố Thần không có quy tắc như này!”
“Cho dù là thống lĩnh cao nhất của Ty Trấn Ngục cũng không được tự ý xông vào nhà dân!”
Diệp Bắc Minh gật đầu: “Hôm nay thiên hạ đệ nhất các không mở cửa kinh doanh, Bạch Tả Sứ này có coi là tự ý xông vào không?”
“Hả?”
Cuồng Đan thắt tim: “Sư phụ, người…”
Vương Yên Nhi liền mở to đôi mắt!
Bạch Kiêu cảm thấy tình hình không đúng, lên tiếng nói: “Mày muốn làm…”
Còn chưa nói hết câu!
Soạt!
Diệp Bắc Minh bước ra một bước xuất hiện trước người Bạch Kiêu, một luồng khí thế cực kỳ cường mạnh ầm ầm bùng phát!
Cả người Bạch Kiêu giống như bị xe lửa đang chạy đâm trúng, trực tiếp bay đi!
Phụt…
Phun ra một ngụm máu tươi trong không trung!
Lại phát ra một tiếng choang, đập mạnh xuống con phố bên ngoài thiên hạ đệ nhất đan!
Toàn bộ áo giáp đều nổ tung hóa thành mảnh vụn!
“Chuyện gì vậy? Anh ta là ai? Sao lại bay ra từ thiên hạ đệ nhất đan?”
Người đi đường đều dừng bước chân.
Có người kinh hãi kêu một tiếng: “Bạch Tả Sứ! Là Bạch Tả Sứ Bạch Kiêu của Ty Trấn Ngục!”
“Suýt!”
Người đi đường xung quanh hít khí lạnh, kinh sợ nhìn sang cổng lớn của thiên hạ đệ nhất đan!
“Còn có lần sau, chết!”
Giọng lạnh lùng vang lên!
“Mày… làm sao mày dám… phụt…”
Bạch Kiêu chỉ vào cổng lớn của thiên hạ đệ nhất các, lại phun ra máu tươi lần nữa!
Lục phủ ngũ tạng gần như vỡ nứt, hoàn toàn ngất đi!
Vương Yên Nhi và Cuồng Đan ngây ra như gà mắc thóc, hóa đá nhìn mọi thứ!
Không biết qua bao lâu!
Ực!
Hai người không hẹn mà cùng nuốt nước miếng!
“Sư phụ, Bạch Kiêu là người của Ty Trấn Ngục, sư phụ làm vậy sẽ gây rắc rối lớn đấy!”, Cuồng Đan cười khổ lắc đầu.
Diệp Bắc Minh nhìn ông ta: “Đồ nhi, con cảm thấy vừa nãy vi sư không ra tay, Bạch Kiêu sẽ không đến gây chuyện với sư phụ ư?”
Cuồng Đan ngẩn người, sau đó lắc đầu: “Bạch Kiêu chắc chắn cảm thấy mất hết thể diện vì vừa nãy sư phụ giết Ngư Thất Tình trước nhiều người!”
“Theo tính cách của người này, chắc chắn sẽ tìm cơ hội tìm lại thể diện!”
“Cho nên, bất luận sư phụ làm thế nào, anh ta cũng sẽ đến gây chuyện!”
Diệp Bắc Minh nói: “Đợi anh ta chủ động đến gây chuyện, chi bằng ra tay trước thì hơn!”
“Đồ nhi, con luyện đan không tệ, những mặt khác còn phải học thêm!”
“Nhưng… nhưng…”
Cuồng Đan cứ nhưng cả hồi lâu, không tìm được lý do thuyết phục bản thân!
Diệp Bắc Minh chuyển ánh mắt, nhìn sang Vương Yên Nhi: “Yên Nhi, cho tôi xem vết thương của cô!”
Vương Yên Nhi gật đầu.
Diệp Bắc Minh tiến lên kiểm tra!
Vết thương của Vương Yên Nhi bằng phẳng và chưa liền lại!
Còn thỉnh thoảng có máu tươi chảy ra!
Diệp Bắc Minh nghi hoặc: “Sau khi võ giả tiến vào Thánh Cảnh, máu thịt có thể tự sinh ra!
“Trừ phi bị chém đầu, hoặc là bị bóp vỡ tim, tổn hại đan điền mới không thể tự sinh ra!”
“Yên Nhi, cô có thực lực cảnh giới Chân Thần, tại sao hai cánh tay không thể tự mọc ra?”
Vương Yên Nhi bất lực lên tiếng: “Cậu Diệp, cậu có điều không biết, sau khi võ giả đột phá cảnh giới Đế Tôn thì sẽ tiến vào trạng thái cơ thể bán thần!”
“Cơ thể bán thần cũng là đường ranh giới của cảnh giới Đế Tôn và cảnh giới Chân Thần, muốn tiến vào cảnh giới Chân Thần, võ giả phải chuyển hóa chân nguyên trong cơ thể thành thần lực!”
“Đưa người của cậu lui xuống!”, Hoàng tổng quản lên tiếng.
Người thanh niên của Ty Trấn Ngục mang theo oán khí nhìn Diệp Bắc Minh một cái, không cam tâm nhả ra một câu: “Vâng! Chúng ta đi!”
Đợi người của Ty Trấn Ngục rời đi.
Hoàng tổng quản mới nở nụ cười với Diệp Bắc Minh: “Diệp tông chủ, thành chủ vẫn luôn dõi theo cậu!”
Các võ giả ở hiện trường đều kinh ngạc!
Không thể tưởng tượng nhìn sang Diệp Bắc Minh!
Diệp Bắc Minh cau mày: “Thành chủ là ai?”
Hoàng tổng quản không trả lời, cười chắp tay: “Diệp tông chủ, có cơ hội gặp lại, cáo từ!”
Không hề dài dòng quay người bỏ đi!
“Đi thôi, chúng ta cũng đi về!”
Vừa về đến đan các.
Một bóng hình không hề khách sáo đi đến!
“Nhóc con, đừngtưởng thành chủ quan tâm mày thì có thể làm xằng làm bậy ở thành phố Thần!”
“Ở địa bàn của tao, là con sâu thì mày phải bò, là con rồng thì mày cũng phải nằm cho tao!”
“Sau này tốt nhất mày phải khiêm tốn, tao sẽ luôn để ý mày!”
“Một khi mày phạm sai lầm, Bạch Kiêu tao bảo đảm sẽ trừng trị mày trước khi Hoàng tổng quản xuất hiện!”
Trong giọng điệu mang theo ý uy hiếp rõ ràng!
Người đang nói chính là Bạch Kiêu, người thanh niên của Ty Trấn Ngục!
Vừa nãy Diệp Bắc Minh đã giết người trước mặt nhiều võ giả, trước mặt tả sư của Ty Trấn Ngục như anh ta!
Đúng là vả mặt trần trụi!
Chuyện này mà truyền ra ngoài, sau này uy nghiêm của anh ta ở đâu?
Diệp Bắc Minh trực tiếp phớt lờ Bạch Kiêu, mà nhìn Cuồng Đan: “Đồ nhi, thành phố Thần có quy tắc nào là người của Ty Trấn Ngục có thể tự ý xông vào nơi ở của người khác không?”
Cuồng Đan ngẩn người, trả lời: “Sư phụ, thành phố Thần không có quy tắc như này!”
“Cho dù là thống lĩnh cao nhất của Ty Trấn Ngục cũng không được tự ý xông vào nhà dân!”
Diệp Bắc Minh gật đầu: “Hôm nay thiên hạ đệ nhất các không mở cửa kinh doanh, Bạch Tả Sứ này có coi là tự ý xông vào không?”
“Hả?”
Cuồng Đan thắt tim: “Sư phụ, người…”
Vương Yên Nhi liền mở to đôi mắt!
Bạch Kiêu cảm thấy tình hình không đúng, lên tiếng nói: “Mày muốn làm…”
Còn chưa nói hết câu!
Soạt!
Diệp Bắc Minh bước ra một bước xuất hiện trước người Bạch Kiêu, một luồng khí thế cực kỳ cường mạnh ầm ầm bùng phát!
Cả người Bạch Kiêu giống như bị xe lửa đang chạy đâm trúng, trực tiếp bay đi!
Phụt…
Phun ra một ngụm máu tươi trong không trung!
Lại phát ra một tiếng choang, đập mạnh xuống con phố bên ngoài thiên hạ đệ nhất đan!
Toàn bộ áo giáp đều nổ tung hóa thành mảnh vụn!
“Chuyện gì vậy? Anh ta là ai? Sao lại bay ra từ thiên hạ đệ nhất đan?”
Người đi đường đều dừng bước chân.
Có người kinh hãi kêu một tiếng: “Bạch Tả Sứ! Là Bạch Tả Sứ Bạch Kiêu của Ty Trấn Ngục!”
“Suýt!”
Người đi đường xung quanh hít khí lạnh, kinh sợ nhìn sang cổng lớn của thiên hạ đệ nhất đan!
“Còn có lần sau, chết!”
Giọng lạnh lùng vang lên!
“Mày… làm sao mày dám… phụt…”
Bạch Kiêu chỉ vào cổng lớn của thiên hạ đệ nhất các, lại phun ra máu tươi lần nữa!
Lục phủ ngũ tạng gần như vỡ nứt, hoàn toàn ngất đi!
Vương Yên Nhi và Cuồng Đan ngây ra như gà mắc thóc, hóa đá nhìn mọi thứ!
Không biết qua bao lâu!
Ực!
Hai người không hẹn mà cùng nuốt nước miếng!
“Sư phụ, Bạch Kiêu là người của Ty Trấn Ngục, sư phụ làm vậy sẽ gây rắc rối lớn đấy!”, Cuồng Đan cười khổ lắc đầu.
Diệp Bắc Minh nhìn ông ta: “Đồ nhi, con cảm thấy vừa nãy vi sư không ra tay, Bạch Kiêu sẽ không đến gây chuyện với sư phụ ư?”
Cuồng Đan ngẩn người, sau đó lắc đầu: “Bạch Kiêu chắc chắn cảm thấy mất hết thể diện vì vừa nãy sư phụ giết Ngư Thất Tình trước nhiều người!”
“Theo tính cách của người này, chắc chắn sẽ tìm cơ hội tìm lại thể diện!”
“Cho nên, bất luận sư phụ làm thế nào, anh ta cũng sẽ đến gây chuyện!”
Diệp Bắc Minh nói: “Đợi anh ta chủ động đến gây chuyện, chi bằng ra tay trước thì hơn!”
“Đồ nhi, con luyện đan không tệ, những mặt khác còn phải học thêm!”
“Nhưng… nhưng…”
Cuồng Đan cứ nhưng cả hồi lâu, không tìm được lý do thuyết phục bản thân!
Diệp Bắc Minh chuyển ánh mắt, nhìn sang Vương Yên Nhi: “Yên Nhi, cho tôi xem vết thương của cô!”
Vương Yên Nhi gật đầu.
Diệp Bắc Minh tiến lên kiểm tra!
Vết thương của Vương Yên Nhi bằng phẳng và chưa liền lại!
Còn thỉnh thoảng có máu tươi chảy ra!
Diệp Bắc Minh nghi hoặc: “Sau khi võ giả tiến vào Thánh Cảnh, máu thịt có thể tự sinh ra!
“Trừ phi bị chém đầu, hoặc là bị bóp vỡ tim, tổn hại đan điền mới không thể tự sinh ra!”
“Yên Nhi, cô có thực lực cảnh giới Chân Thần, tại sao hai cánh tay không thể tự mọc ra?”
Vương Yên Nhi bất lực lên tiếng: “Cậu Diệp, cậu có điều không biết, sau khi võ giả đột phá cảnh giới Đế Tôn thì sẽ tiến vào trạng thái cơ thể bán thần!”
“Cơ thể bán thần cũng là đường ranh giới của cảnh giới Đế Tôn và cảnh giới Chân Thần, muốn tiến vào cảnh giới Chân Thần, võ giả phải chuyển hóa chân nguyên trong cơ thể thành thần lực!”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.