Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Chương 1757: Xác khô
Ss Tần
13/04/2024
Đà chủ phân đà số chín nhìn chằm chằm về hướng phát ra giọng nói!
Một thanh niên chậm rãi đi vào, chính là Diệp Bắc Minh!
“Chủ nhân!”
Tiêu Tiêu
Đà chủ phân đà số chín lạnh lùng nhìn đội trưởng sát thủ: “Xem việc tốt mà mày làm kìa, lại còn đưa người về đây!”
Đội trưởng sát thủ tỏ vẻ mặt vô tội: “Lúc tôi về phân đà, tổng cộng dịch dung mười mấy lần, còn đổi thân phận mười mấy lần!”
“Tôi chắc chắn phía sau tuyệt đối không có người theo dõi!”
Hắn đâu biết!
Bắt đầu từ lúc hắn rời khỏi sơn cốc, tháp Càn Khôn Trấn Ngục đã khóa chặt khí tức của hắn!
Đừng nói đổi mười mấy lần thân phận, cho dù đổi thân phận một vạn lần cũng vô ích!
“Vô dụng!”
Đà chủ phân đà số chín quát một tiếng, trong lúc giơ tay một luồng lực hút mạnh ập đến!
Cơ thể của đội trưởng sát thủ lập tức bay đến trước đà chủ phân đà số chín, năm ngón tay tóm móc trên đỉnh đầu!
Rắc rắc!
Mau tươi văng tung tóe!
“Diệp Bắc Minh, dạo này uy danh của mày rất vang dội, nhưng mày thực sự không nên đến đây!”, khóe miệng của đà chủ phân đà số chín nhếch lên nụ cười âm tà: “Mày tưởng nơi này là nơi như kiểu phân đà số một trăm linh tám hả?”
Vừa dứt lời.
Xung quanh vô số võ giả xuất hiện, mỗi người ít nhất cũng là cảnh giới thần tôn trở lên!
Tám người trong đó, lại đều là cảnh giới thần hoàng sơ kỳ!
Còn có ba ông lão cảnh giới thần hoàng trung kỳ!
Diệp Bắc Minh không hề sợ hãi: “Vậy sao? Tôi không những đến, tôi còn chuẩn bị giết sạch tất cả các người!”
Giết sạch tất cả?
“Ha ha ha!”
“Đây là phân đà số chín của Thiên Sát Môn, rốt cuộc khủng bố thế nào, tên nhóc này có biết không?”
“Cho dù là thần hoàng đỉnh phong đến, cũng không dám nói câu này!”
“Tổ Cảnh đến cũng phải lột một lớp da!”
Võ giả xung quanh cười đến sắp chảy cả nước mắt!
“Phì… ai muốn hạ gục tên nhóc này?”
Đà chủ phân đà số chín suýt cười ra tiếng.
Một ông lão áo choàng xám ra khỏi hàng: “Đà chủ, thuộc hạ tình nguyện chia sẻ ưu phiền với ngài!”
Đà chủ số chín gật đầu: “Tôi muốn hắn sống!”
“Rõ!”
Ông lão áo choàng xám gật đầu, bóng người đã xuất hiện trước Diệp Bắc Minh như quỷ mị!
Giơ tay tóm về phía bả vai của Diệp Bắc Minh: “Nhóc con, quỳ xuống đi!”
Thụp!
Chỉ nghe một tiếng bức bối vang lên, tay của ông lão áo choàng xám tóm lên bả vai của Diệp Bắc Minh!
Diệp Bắc Minh đứng tại chỗ, bất động.
Toàn thân ông lão áo choàng xám cứng đờ tại chỗ, đứng im!
Một giây!
Hai giây!
Ba giây!
Mọi người cảm thấy có gì đó sai sai!
“Lão Tả làm sao vậy? Sao bất động thế kia?”
“Không biết, lão Tả đang làm trò gì vậy?”
Mọi người đầy vẻ nghi hoặc.
Giọng của đà chủ số chín trầm xuống: “Tả Thiên Quân, ông đang làm gì vậy?”
“Bản đà chủ bảo ông hạ gục tên nhóc đó, ông còn lãng phí thời gian làm gì?”
Phập!
Một tiếng giòn tan, cánh tay của ông lão áo choàng tím tóm lên bả vai Diệp Bắc Minh nổ tung!
“A…”
Ông lão áo choàng xám kêu thảm một tiếng, cả cánh tay biến mất!
Ông ta kinh sợ nhìn Diệp Bắc Minh: “Rốt cuộc mày là quái vật gì?”
Diệp Bắc Minh nhả ra hai chữ: “Sát thần!”
Trực tiếp xông ra, cơ thể va đập mạnh lên ông lão áo choàng xám!
Phụt!
Cơ thể của ông lão áo choàng xám lập tức hóa thành sương máu, Diệp Bắc Minh xông ra từ trong sương máu như sát thần!
“Suýt!”
Các võ giả có mặt đều hít khí lạnh!
Tiêu Tiêu há hốc cái miệng nhỏ, trong con mắt đầy kinh sợ: ‘Thực lực của chủ nhân lại mạnh lên rồi! Ông ta là cảnh giới thần hoàng trung kỳ đó!’
‘Lại trực tiếp bị cậu ta đập thành sương máu?’
Đà chủ phân đà số chín phản ứng lại: “Bất luận là ai giết tên nhóc này, tôi bảo đảm đề cử người đó thành đà chủ phân đà kế nhiệm!”
Lời vừa được nói ra, đôi mắt của tất cả mọi người trở nên đỏ bừng!
Người nào cũng như được tiêm thuốc kích thích!
“Giết!”
Tám cảnh giới thần hoàng sơ kỳ, hai cảnh giới thần hoàng trung kỳ, còn có hơn trăm cảnh giới thần tôn điên cuồng xông đến!
Diệp Bắc Minh giơ tay ra tóm, kiếm Càn Khôn Trấn Ngục xuất hiện trong lòng bàn tay: “Giao cho cô đấy!”
“Được, chủ nhân!”
Một giọng trẻ con lanh lảnh vang lên!
Gru!
Một con huyết long xông ra, mang theo kiếm Càn Khôn Trấn Ngục giết vào đám đông!
Những chỗ huyết quang đi qua, bất luận võ giả đẳng cấp nào cơ thể cũng nhanh chóng khô héo!
“A… tay của tôi…”
“Cơ thể của tôi sao lại…”
“Không…”
Tiếng kêu thảm vang lên!
Sau mấy hơi thở ngắn ngủi, hơn một trăm võ giả của phân đà số chín đều hóa thành từng cái xác khô nằm dưới đất!
Đà chủ phân đà số chín sợ đến toàn thân run rẩy: “Mày… rốt cuộc màu là người hay quỷ?”
Tất cả đều vượt quá nhận thức của hắn!
Một thanh niên chậm rãi đi vào, chính là Diệp Bắc Minh!
“Chủ nhân!”
Tiêu Tiêu
Đà chủ phân đà số chín lạnh lùng nhìn đội trưởng sát thủ: “Xem việc tốt mà mày làm kìa, lại còn đưa người về đây!”
Đội trưởng sát thủ tỏ vẻ mặt vô tội: “Lúc tôi về phân đà, tổng cộng dịch dung mười mấy lần, còn đổi thân phận mười mấy lần!”
“Tôi chắc chắn phía sau tuyệt đối không có người theo dõi!”
Hắn đâu biết!
Bắt đầu từ lúc hắn rời khỏi sơn cốc, tháp Càn Khôn Trấn Ngục đã khóa chặt khí tức của hắn!
Đừng nói đổi mười mấy lần thân phận, cho dù đổi thân phận một vạn lần cũng vô ích!
“Vô dụng!”
Đà chủ phân đà số chín quát một tiếng, trong lúc giơ tay một luồng lực hút mạnh ập đến!
Cơ thể của đội trưởng sát thủ lập tức bay đến trước đà chủ phân đà số chín, năm ngón tay tóm móc trên đỉnh đầu!
Rắc rắc!
Mau tươi văng tung tóe!
“Diệp Bắc Minh, dạo này uy danh của mày rất vang dội, nhưng mày thực sự không nên đến đây!”, khóe miệng của đà chủ phân đà số chín nhếch lên nụ cười âm tà: “Mày tưởng nơi này là nơi như kiểu phân đà số một trăm linh tám hả?”
Vừa dứt lời.
Xung quanh vô số võ giả xuất hiện, mỗi người ít nhất cũng là cảnh giới thần tôn trở lên!
Tám người trong đó, lại đều là cảnh giới thần hoàng sơ kỳ!
Còn có ba ông lão cảnh giới thần hoàng trung kỳ!
Diệp Bắc Minh không hề sợ hãi: “Vậy sao? Tôi không những đến, tôi còn chuẩn bị giết sạch tất cả các người!”
Giết sạch tất cả?
“Ha ha ha!”
“Đây là phân đà số chín của Thiên Sát Môn, rốt cuộc khủng bố thế nào, tên nhóc này có biết không?”
“Cho dù là thần hoàng đỉnh phong đến, cũng không dám nói câu này!”
“Tổ Cảnh đến cũng phải lột một lớp da!”
Võ giả xung quanh cười đến sắp chảy cả nước mắt!
“Phì… ai muốn hạ gục tên nhóc này?”
Đà chủ phân đà số chín suýt cười ra tiếng.
Một ông lão áo choàng xám ra khỏi hàng: “Đà chủ, thuộc hạ tình nguyện chia sẻ ưu phiền với ngài!”
Đà chủ số chín gật đầu: “Tôi muốn hắn sống!”
“Rõ!”
Ông lão áo choàng xám gật đầu, bóng người đã xuất hiện trước Diệp Bắc Minh như quỷ mị!
Giơ tay tóm về phía bả vai của Diệp Bắc Minh: “Nhóc con, quỳ xuống đi!”
Thụp!
Chỉ nghe một tiếng bức bối vang lên, tay của ông lão áo choàng xám tóm lên bả vai của Diệp Bắc Minh!
Diệp Bắc Minh đứng tại chỗ, bất động.
Toàn thân ông lão áo choàng xám cứng đờ tại chỗ, đứng im!
Một giây!
Hai giây!
Ba giây!
Mọi người cảm thấy có gì đó sai sai!
“Lão Tả làm sao vậy? Sao bất động thế kia?”
“Không biết, lão Tả đang làm trò gì vậy?”
Mọi người đầy vẻ nghi hoặc.
Giọng của đà chủ số chín trầm xuống: “Tả Thiên Quân, ông đang làm gì vậy?”
“Bản đà chủ bảo ông hạ gục tên nhóc đó, ông còn lãng phí thời gian làm gì?”
Phập!
Một tiếng giòn tan, cánh tay của ông lão áo choàng tím tóm lên bả vai Diệp Bắc Minh nổ tung!
“A…”
Ông lão áo choàng xám kêu thảm một tiếng, cả cánh tay biến mất!
Ông ta kinh sợ nhìn Diệp Bắc Minh: “Rốt cuộc mày là quái vật gì?”
Diệp Bắc Minh nhả ra hai chữ: “Sát thần!”
Trực tiếp xông ra, cơ thể va đập mạnh lên ông lão áo choàng xám!
Phụt!
Cơ thể của ông lão áo choàng xám lập tức hóa thành sương máu, Diệp Bắc Minh xông ra từ trong sương máu như sát thần!
“Suýt!”
Các võ giả có mặt đều hít khí lạnh!
Tiêu Tiêu há hốc cái miệng nhỏ, trong con mắt đầy kinh sợ: ‘Thực lực của chủ nhân lại mạnh lên rồi! Ông ta là cảnh giới thần hoàng trung kỳ đó!’
‘Lại trực tiếp bị cậu ta đập thành sương máu?’
Đà chủ phân đà số chín phản ứng lại: “Bất luận là ai giết tên nhóc này, tôi bảo đảm đề cử người đó thành đà chủ phân đà kế nhiệm!”
Lời vừa được nói ra, đôi mắt của tất cả mọi người trở nên đỏ bừng!
Người nào cũng như được tiêm thuốc kích thích!
“Giết!”
Tám cảnh giới thần hoàng sơ kỳ, hai cảnh giới thần hoàng trung kỳ, còn có hơn trăm cảnh giới thần tôn điên cuồng xông đến!
Diệp Bắc Minh giơ tay ra tóm, kiếm Càn Khôn Trấn Ngục xuất hiện trong lòng bàn tay: “Giao cho cô đấy!”
“Được, chủ nhân!”
Một giọng trẻ con lanh lảnh vang lên!
Gru!
Một con huyết long xông ra, mang theo kiếm Càn Khôn Trấn Ngục giết vào đám đông!
Những chỗ huyết quang đi qua, bất luận võ giả đẳng cấp nào cơ thể cũng nhanh chóng khô héo!
“A… tay của tôi…”
“Cơ thể của tôi sao lại…”
“Không…”
Tiếng kêu thảm vang lên!
Sau mấy hơi thở ngắn ngủi, hơn một trăm võ giả của phân đà số chín đều hóa thành từng cái xác khô nằm dưới đất!
Đà chủ phân đà số chín sợ đến toàn thân run rẩy: “Mày… rốt cuộc màu là người hay quỷ?”
Tất cả đều vượt quá nhận thức của hắn!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.