Đô Đốc Cố Tử Khâm, Yêu Anh Đến Vạn Lần
Chương 53: Này cậu trai, có muốn vui vẻ một đêm không? (Phần 1)
Rosepea
01/08/2023
Khi xe của Châu Ly vừa lăn bánh ra khỏi cổng biệt thự khoảng chừng hai mét, từ góc khuất gần đó, một bóng người nhỏ nhắn vội vàng chạy ra chắn ngang đường. Châu Ly chỉ kịp phanh xe lại gấp, suýt chút nữa đã tông phải đối phương. Cô nhăn mặt nhìn xem đó là ai, khi trông thấy rõ ngoại hình của cô ta, Châu Ly hơi khựng lại chút.
Đây chính là người phụ nữ đã cùng Cố Tử Khâm hoan ái tại khách sạn khi trước. Cô ta ôm ngực thở hổn hển, chống tay lên trên thành xe của Châu Ly, liên tục ra dấu cho cô, muốn được gặp Châu Ly nói chuyện riêng.
Châu Ly mở cửa xe bước xuống, nhìn cô ta bằng ánh mắt lạnh lùng, không có bất kì chút cảm xúc nào. Một bên là vợ, một bên là bồ nhí, may thay họ chưa lao vào nhau đánh đấm ghen tuông như trong các bộ phim ảnh. Châu Ly khoanh hai tay trước ngực, phong thái đĩnh đạc quý phái, tuy không ăn mặc cầu kì nhưng lại toát lên khí thế hết mực sang chảnh, bộc lộ rõ nét riêng của phu nhân dòng dõi quyền quý.
Cô gái kia bắt buộc phải mở lời trước, ngượng ngùng nói:
- Thực ra... Tôi có chuyện này muốn nói rõ ràng với cô, để cô biết được về mối quan hệ giữa chúng tôi!
- Ồ! Có vẻ hay ho đấy! Nói đi, cô có ba phút để trình bày!
Châu Ly nhếch môi cười nhạt nói. Sau đó, cô tựa người vào mũi xe, nghiêng đầu nhìn cô ta, chờ đợi câu trả lời.
Cô gái kia hít một hơi thật sâu, cuối cùng đành phải giải thích:
- Tôi là Mỹ Ly, bạn gái bí mật của Cố Tử Khâm. Chúng tôi đã hẹn hò được hơn ba tháng. Hiện tại, tôi đang mang trong mình cốt nhục của anh ấy!
Khóe môi Châu Ly hơi co giật. Cô muốn hét vào mặt đôi gian phu dâm phụ kia, nhưng lý trí lại không cho phép. Thì ra... Cố Tử Khâm đã có con với người đàn bà này ư? Cũng tốt! Cô và anh ấy đã ở bên nhau cả một thời gian dài như thế, vậy mà còn chưa nhận được tin vui mà họ hằng mong chờ. Đối với Cố Tử Khâm lúc này, có lẽ cái thai trong bụng Mỹ Ly là điều anh ưu tiên trên hết.
Châu Ly đứng thẳng người dậy, chỉnh lại kính râm, bình thản trả lời Mỹ Ly:
- Chúc mừng, chúc mừng! Dù sao tôi với anh ta cũng đã chấm dứt. Cô muốn dọn tới ở cùng Cố Tử Khâm thì cứ việc, thoải mái đi!
Dứt lời, Châu Ly ngồi vào trong xe, đánh lái rời đi không thèm ngoảnh đầu lại nhìn. Cô cùng Cố Tử Khâm coi như chấm dứt toàn bộ quan hệ. Chỉ là... Vì sao trong lòng Châu Ly lại trở nên đau đớn tới như thế?
Lưu gia đang ở ngay trước mắt, chính là nơi dừng chân cuối cùng của Châu Ly. Khi thấy con gái tay xách hành lý bước vào trong nhà, Lưu Trường Bách tròn xoe mắt nhìn cô, kinh ngạc nói không lên lời:
- Châu... Châu Ly, hai vợ chồng con cãi nhau sao?
Bà Lưu là thành viên giữ được bình tĩnh nhất. Bà thừa hiểu tính cách của Châu Ly, nếu không gặp phải vấn đề gì quá đáng quá, chắc chắn không bao giờ cô bỏ về nhà mẹ đẻ một cách tùy tiện như thế này.
Nhìn khóe mắt Châu Ly sưng đỏ, bà Lưu vô cùng đau lòng. Bà vuốt nhẹ mái tóc mềm mượt của cô, dịu giọng hỏi han:
- Không sao, không sao! Con về đây là tốt rồi!
Trở về nhà lần này, tâm trạng tồi tệ của Châu Ly cũng đã ổn định hơn rất nhiều. Cô cắt đứt toàn bộ cách thức liên lạc với Cố Tử Khâm, coi như anh và cô không còn dây dưa gì với nhau nữa.
Trong suốt bữa tối, cha mẹ Lưu luôn luôn tìm cách dỗ con gái vui vẻ. Ông Trường Bách chỉ vào bể cá cảnh đặt ngay ngắn trên bàn trang trí, cười lớn nói:
- Mẹ con ngày nào cũng phàn nàn vì cha nuôi cá. Thế mà khi cha đem bể cá kia về, bà ấy còn yêu chúng hơn cả cha! Ngày nào cha cũng thấy mẹ con ngồi trước bể cá, lau kính rồi cho chúng nó ăn, thiếu chút nữa là hôn cả mấy con cá cảnh!
Bà Lưu đỏ bừng mặt, đưa tay đánh vào lưng chồng một cái rõ đau, lườm mắng:
- Cái ông này, chỉ luyên thuyên vớ vẩn!
Châu Ly bật cười vui vẻ, thuận miệng kể cho cha mẹ nghe về những dự định của mình trong tương lai gần. Cô muốn được sang Mỹ, tiếp tục du học chuyên ngành thiết kế thời trang mà mình đang bỏ dở. Trước đây, Châu Ly đã từng bày tỏ mong muốn này với cha mẹ, nhưng lại bị gạt ngang. Bởi khi đó, cô sắp phải lấy chồng, chấp nhận từ bỏ mong muốn du học để trở thành vợ của Cố Tử Khâm.
Chỉ có điều, bây giờ mọi chuyện đã đổi khác. Khi nghe cô nói ra mong muốn của mình, ông bà Lưu lập tức gật đầu tán thành. Dù không nói ra miệng, nhưng ông bà vẫn thầm hiểu rằng, chính bàn tay ông bà đã đẩy hạnh phúc của con gái út đi vào ngõ cụt.
Họ muốn bù đắp cho cô tất cả những gì tốt đẹp nhất, dù biết đã quá muộn. Được sự ủng hộ của cha mẹ, Châu Ly vô cùng vui vẻ. Cô chăm chú dùng bữa một cách ngon lành, hầu như đã quên hết những muộn phiền đã gặp vừa qua.
Lưu Mai Phụng cũng đã trở về nhà, trông thấy em gái liền có chút ngỡ ngàng.
- Sao em lại trở về đột ngột thế này?
- Em và Tử Khâm đã chấm dứt. Khi nào tâm trạng khá hơn, em sẽ kể lại cho chị nghe sau!
Châu Ly nhanh chóng đáp gọn, ngữ điệu vẫn rất bình ổn. Chỉ cần nhìn vào ánh mắt của Lưu Mai Phụng, Châu Ly cũng hiểu rằng chị gái cô đang bối rối xen lẫn tò mò như thế nào. Nhưng vì Châu Ly không có ý muốn nói, cô cũng đành thôi.
Chờ cha mẹ đã trở về phòng, Lưu Mai Phụng mới rón rén bước tới bên cạnh em gái, thủ thỉ dụ dỗ:
- Này, em có muốn đi giải khuây với chị không?
Châu Ly chống hai tay lên cằm nhìn Lưu Mai Phụng, tò mò hỏi lại:
- Hừm! Em muốn chơi cảm giác mạnh. Chị có làm được không?
- Ái chà! Em gái, lâu không gặp tính tình của em thay đổi chóng mặt đấy!
Lưu Mai Phụng cười lớn, nháy mắt ra hiệu với Châu Ly. Đúng tới giờ hẹn, hai người họ đã ở dưới hầm đỗ xe chuẩn bị. Châu Ly mặc quần sooc ngắn, áo crop top ngang eo, càng khiến những đường nét cong vút trên cơ thể cô trở nên mê đắm. Mái tóc dài của cô cột gọn sau lưng, bay lượn trọng gió đêm mát lạnh. Tuy thời tiết khá rét, nhưng nhiệt độ trong cơ thể Châu Ly lại đang phừng phừng bùng cháy.
Lưu Mai Phụng điều chỉnh lại moto, sau đó tự hào nói:
- Ổn chứ? Chị mới sắm con trâu này về đấy!
Châu Ly đưa tay chạm nhẹ lên các bộ phận tinh xảo của xe, gật đầu đầy thích thú:
- NCR Leggera 1200 Titanium Special!
Chiếc xe hoàn hảo này rất phù hợp với những đường đua gắt gao, hợp ý với chủ nhân khi có niềm đam mê yêu thích cảm giác cực mạnh. Châu Ly hết lời khen ngợi, sau đó đội mũ bảo hộ, nhảy phốc lên xe ngồi.
Lưu Mai Phụng không di chuyển bằng moto cùng em gái mà lựa chọn cho mình một chiếc Maybach quen thuộc, sau đó búng tay ra hiệu:
- Đi thôi, em gái!
Châu Ly mỉm cười, vặn nhẹ tay ga, moto lập tức lao vọt lên phía trước. Tiếng ga chạy rất êm, vận tốc vèo vèo luồn lách trong các tuyến đường lớn nhỏ. Những lọn tóc dài của Châu Ly bay lượn trong gió đêm, thân hình gợi cảm với vòng eo con kiến càng trở nên mê đắm, quyến rũ bội phần.
Bờ mông Châu Ly cong vút, hai tay chống thẳng trên tay điều khiển xe. Mỗi khi bóng dáng kiều mị của cô lướt qua, những người đi đường đều há hốc miệng, ngây ngốc ngắm nhìn không hề biết chán.
Khoảng mười lăm phút sau, họ đã tới điểm hẹn. Nơi này là một trường đua xe chỉ dành cho các tay chơi chuyên nghiệp, không chỉ bởi tính nguy hiểm và rủi ro có thể xảy ra trong các cuộc đua mà còn bởi chi phí đóng góp cho ban tổ chức rất rất lớn...
Đây chính là người phụ nữ đã cùng Cố Tử Khâm hoan ái tại khách sạn khi trước. Cô ta ôm ngực thở hổn hển, chống tay lên trên thành xe của Châu Ly, liên tục ra dấu cho cô, muốn được gặp Châu Ly nói chuyện riêng.
Châu Ly mở cửa xe bước xuống, nhìn cô ta bằng ánh mắt lạnh lùng, không có bất kì chút cảm xúc nào. Một bên là vợ, một bên là bồ nhí, may thay họ chưa lao vào nhau đánh đấm ghen tuông như trong các bộ phim ảnh. Châu Ly khoanh hai tay trước ngực, phong thái đĩnh đạc quý phái, tuy không ăn mặc cầu kì nhưng lại toát lên khí thế hết mực sang chảnh, bộc lộ rõ nét riêng của phu nhân dòng dõi quyền quý.
Cô gái kia bắt buộc phải mở lời trước, ngượng ngùng nói:
- Thực ra... Tôi có chuyện này muốn nói rõ ràng với cô, để cô biết được về mối quan hệ giữa chúng tôi!
- Ồ! Có vẻ hay ho đấy! Nói đi, cô có ba phút để trình bày!
Châu Ly nhếch môi cười nhạt nói. Sau đó, cô tựa người vào mũi xe, nghiêng đầu nhìn cô ta, chờ đợi câu trả lời.
Cô gái kia hít một hơi thật sâu, cuối cùng đành phải giải thích:
- Tôi là Mỹ Ly, bạn gái bí mật của Cố Tử Khâm. Chúng tôi đã hẹn hò được hơn ba tháng. Hiện tại, tôi đang mang trong mình cốt nhục của anh ấy!
Khóe môi Châu Ly hơi co giật. Cô muốn hét vào mặt đôi gian phu dâm phụ kia, nhưng lý trí lại không cho phép. Thì ra... Cố Tử Khâm đã có con với người đàn bà này ư? Cũng tốt! Cô và anh ấy đã ở bên nhau cả một thời gian dài như thế, vậy mà còn chưa nhận được tin vui mà họ hằng mong chờ. Đối với Cố Tử Khâm lúc này, có lẽ cái thai trong bụng Mỹ Ly là điều anh ưu tiên trên hết.
Châu Ly đứng thẳng người dậy, chỉnh lại kính râm, bình thản trả lời Mỹ Ly:
- Chúc mừng, chúc mừng! Dù sao tôi với anh ta cũng đã chấm dứt. Cô muốn dọn tới ở cùng Cố Tử Khâm thì cứ việc, thoải mái đi!
Dứt lời, Châu Ly ngồi vào trong xe, đánh lái rời đi không thèm ngoảnh đầu lại nhìn. Cô cùng Cố Tử Khâm coi như chấm dứt toàn bộ quan hệ. Chỉ là... Vì sao trong lòng Châu Ly lại trở nên đau đớn tới như thế?
Lưu gia đang ở ngay trước mắt, chính là nơi dừng chân cuối cùng của Châu Ly. Khi thấy con gái tay xách hành lý bước vào trong nhà, Lưu Trường Bách tròn xoe mắt nhìn cô, kinh ngạc nói không lên lời:
- Châu... Châu Ly, hai vợ chồng con cãi nhau sao?
Bà Lưu là thành viên giữ được bình tĩnh nhất. Bà thừa hiểu tính cách của Châu Ly, nếu không gặp phải vấn đề gì quá đáng quá, chắc chắn không bao giờ cô bỏ về nhà mẹ đẻ một cách tùy tiện như thế này.
Nhìn khóe mắt Châu Ly sưng đỏ, bà Lưu vô cùng đau lòng. Bà vuốt nhẹ mái tóc mềm mượt của cô, dịu giọng hỏi han:
- Không sao, không sao! Con về đây là tốt rồi!
Trở về nhà lần này, tâm trạng tồi tệ của Châu Ly cũng đã ổn định hơn rất nhiều. Cô cắt đứt toàn bộ cách thức liên lạc với Cố Tử Khâm, coi như anh và cô không còn dây dưa gì với nhau nữa.
Trong suốt bữa tối, cha mẹ Lưu luôn luôn tìm cách dỗ con gái vui vẻ. Ông Trường Bách chỉ vào bể cá cảnh đặt ngay ngắn trên bàn trang trí, cười lớn nói:
- Mẹ con ngày nào cũng phàn nàn vì cha nuôi cá. Thế mà khi cha đem bể cá kia về, bà ấy còn yêu chúng hơn cả cha! Ngày nào cha cũng thấy mẹ con ngồi trước bể cá, lau kính rồi cho chúng nó ăn, thiếu chút nữa là hôn cả mấy con cá cảnh!
Bà Lưu đỏ bừng mặt, đưa tay đánh vào lưng chồng một cái rõ đau, lườm mắng:
- Cái ông này, chỉ luyên thuyên vớ vẩn!
Châu Ly bật cười vui vẻ, thuận miệng kể cho cha mẹ nghe về những dự định của mình trong tương lai gần. Cô muốn được sang Mỹ, tiếp tục du học chuyên ngành thiết kế thời trang mà mình đang bỏ dở. Trước đây, Châu Ly đã từng bày tỏ mong muốn này với cha mẹ, nhưng lại bị gạt ngang. Bởi khi đó, cô sắp phải lấy chồng, chấp nhận từ bỏ mong muốn du học để trở thành vợ của Cố Tử Khâm.
Chỉ có điều, bây giờ mọi chuyện đã đổi khác. Khi nghe cô nói ra mong muốn của mình, ông bà Lưu lập tức gật đầu tán thành. Dù không nói ra miệng, nhưng ông bà vẫn thầm hiểu rằng, chính bàn tay ông bà đã đẩy hạnh phúc của con gái út đi vào ngõ cụt.
Họ muốn bù đắp cho cô tất cả những gì tốt đẹp nhất, dù biết đã quá muộn. Được sự ủng hộ của cha mẹ, Châu Ly vô cùng vui vẻ. Cô chăm chú dùng bữa một cách ngon lành, hầu như đã quên hết những muộn phiền đã gặp vừa qua.
Lưu Mai Phụng cũng đã trở về nhà, trông thấy em gái liền có chút ngỡ ngàng.
- Sao em lại trở về đột ngột thế này?
- Em và Tử Khâm đã chấm dứt. Khi nào tâm trạng khá hơn, em sẽ kể lại cho chị nghe sau!
Châu Ly nhanh chóng đáp gọn, ngữ điệu vẫn rất bình ổn. Chỉ cần nhìn vào ánh mắt của Lưu Mai Phụng, Châu Ly cũng hiểu rằng chị gái cô đang bối rối xen lẫn tò mò như thế nào. Nhưng vì Châu Ly không có ý muốn nói, cô cũng đành thôi.
Chờ cha mẹ đã trở về phòng, Lưu Mai Phụng mới rón rén bước tới bên cạnh em gái, thủ thỉ dụ dỗ:
- Này, em có muốn đi giải khuây với chị không?
Châu Ly chống hai tay lên cằm nhìn Lưu Mai Phụng, tò mò hỏi lại:
- Hừm! Em muốn chơi cảm giác mạnh. Chị có làm được không?
- Ái chà! Em gái, lâu không gặp tính tình của em thay đổi chóng mặt đấy!
Lưu Mai Phụng cười lớn, nháy mắt ra hiệu với Châu Ly. Đúng tới giờ hẹn, hai người họ đã ở dưới hầm đỗ xe chuẩn bị. Châu Ly mặc quần sooc ngắn, áo crop top ngang eo, càng khiến những đường nét cong vút trên cơ thể cô trở nên mê đắm. Mái tóc dài của cô cột gọn sau lưng, bay lượn trọng gió đêm mát lạnh. Tuy thời tiết khá rét, nhưng nhiệt độ trong cơ thể Châu Ly lại đang phừng phừng bùng cháy.
Lưu Mai Phụng điều chỉnh lại moto, sau đó tự hào nói:
- Ổn chứ? Chị mới sắm con trâu này về đấy!
Châu Ly đưa tay chạm nhẹ lên các bộ phận tinh xảo của xe, gật đầu đầy thích thú:
- NCR Leggera 1200 Titanium Special!
Chiếc xe hoàn hảo này rất phù hợp với những đường đua gắt gao, hợp ý với chủ nhân khi có niềm đam mê yêu thích cảm giác cực mạnh. Châu Ly hết lời khen ngợi, sau đó đội mũ bảo hộ, nhảy phốc lên xe ngồi.
Lưu Mai Phụng không di chuyển bằng moto cùng em gái mà lựa chọn cho mình một chiếc Maybach quen thuộc, sau đó búng tay ra hiệu:
- Đi thôi, em gái!
Châu Ly mỉm cười, vặn nhẹ tay ga, moto lập tức lao vọt lên phía trước. Tiếng ga chạy rất êm, vận tốc vèo vèo luồn lách trong các tuyến đường lớn nhỏ. Những lọn tóc dài của Châu Ly bay lượn trong gió đêm, thân hình gợi cảm với vòng eo con kiến càng trở nên mê đắm, quyến rũ bội phần.
Bờ mông Châu Ly cong vút, hai tay chống thẳng trên tay điều khiển xe. Mỗi khi bóng dáng kiều mị của cô lướt qua, những người đi đường đều há hốc miệng, ngây ngốc ngắm nhìn không hề biết chán.
Khoảng mười lăm phút sau, họ đã tới điểm hẹn. Nơi này là một trường đua xe chỉ dành cho các tay chơi chuyên nghiệp, không chỉ bởi tính nguy hiểm và rủi ro có thể xảy ra trong các cuộc đua mà còn bởi chi phí đóng góp cho ban tổ chức rất rất lớn...
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.