Đô Đốc Cố Tử Khâm, Yêu Anh Đến Vạn Lần
Chương 62: Quá khứ kinh hoàng (Phần 2)
Rosepea
01/08/2023
- Năm năm trước, sự thật kinh hoàng đó vẫn là nỗi ám ảnh mà Cố Tử Khâm muốn che giấu nhiều nhất.
S lẩm bẩm nói đi nói lại nhiều lần, sắc mặt cũng đã trở nên trắng bệch.
Anh biết, mình không thể giấu diếm Châu Ly thêm được nữa. Chỉ cần nhìn sâu vào đôi mắt chân thành này của cô, S không đành lòng lừa dối.
Châu Ly hồi hộp chờ đợi. Nhiệt độ nóng bỏng từ người đàn ông này tỏa ra ngày một lớn, áp chế hoàn toàn tâm lý của cô. Không hiểu vì sao, trong một khoảnh khắc nào đó, khuôn mặt cô độc của Cố Tử Khâm lại xuất hiện thế này.
S dắt tay Châu Ly đi theo mình. Hai người họ vào một căn phòng trống trong khách sạn, cùng nhau ngồi xuống giường. Cửa phòng đóng kín, bên trên tường có treo một bức tranh khảm hình đôi nam nữ trần trụi đang ôm ấp lấy nhau. Châu Ly ngượng chín mặt, nhưng vẫn cỗ gắng giữ bình tĩnh hơn bao giờ hết.
S cởi áo khoác ngoài, bên trong chỉ mặc áo phông mỏng dính, càng làm nổi bật thêm những múi cơ vạm vỡ của anh.
Anh chống tay trên đùi, bắt đầu kể cho cô nghe về quá khứ của Cố Tử Khâm.
- Khi anh ta còn là một Đô đốc hải quân, nhiều chuyện đã xảy ra. Ngay cả bản thân Cố Tử Khâm cũng không thể lường trước được.
Nguồn cơn mọi sự việc đều bắt đầu từ tội ác Cố Tử Khâm cưỡng hiếp một cô gái dân tộc. Trạch Hiển và Cố Tử Khâm cùng làm chung trong quân đội. Khi đó, Cố Tử Khâm là cấp trên của anh ta.
Thực chất, Trạch Hiển chính là bạn thân chí cốt của Cố Tử Khâm. Trong đơn vị quân đội, chẳng ai không hay biết.
- Vậy tại sao họ lại trở mặt với nhau như vậy?
Châu Ly dè dặt lên tiếng hỏi.
S nghiêng đầu nhìn cô, bàn tay đột ngột vươn ra, đẩy ngã Châu Ly nằm sõng soài xuống giường. Hành động bất ngờ này làm cô giật mình, muốn vùng dậy nhưng lại bị cơ thể săn chắc của anh đè chặt cứng.
Hai người nằm đè lên nhau trong tư thế vô cùng ái muội. Người thẹn nhất chính là Châu Ly, da mặt cô lúc này đã đỏ bừng. Cô có thể cảm nhận rõ ràng từng hơi thở nóng bỏng của S đang phả vào mặt mình một cách thật rõ ràng.
Cô gái bị cưỡng hiếp và giết chết tên là Vũ Lưu Ly, bạn gái của Trạch Hiển.
Nghe S nói tới đây, Châu Ly tròn xoe mắt nhìn anh. Cô cũng đã lờ mờ đoán ra được nguyên nhân thực sự khiến họ trở mặt là như thế nào rồi.
Buổi tối liên hoan vào ba năm trước, Cố Tử Khâm uống rất nhiều rượu. Anh trở về doanh trại trong tình trạng say khướt. Đường về doanh trại phải đi qua một thôn nhỏ nghèo nàn, khoảng cách cũng không xa cho lắm.
Vũ Lưu Ly ngồi bên chiếc cối xay gạo, ngân nga ca hát vài điệu nhạc không lời. Giữa đêm trăng sáng, tiếng hát du dương của cô gái nhỏ vang lên cũng đủ khiến người nghe cảm thấy hưng phấn, đắm say.
Cố Tử Khâm đi đến, có chào hỏi Vũ Lưu Ly mấy câu xã giao. Một cậu lính trẻ đi ngang qua đã chứng kiến cảnh tượng Cố Tử Khâm đang cười cười, nói nói với Vũ Lưu Ly.
Anh ta cũng chính là người làm chứng cho phiên xét xử buộc tội Cố Tử Khâm tại tòa án sau này.
Chập choạng sáng, tiếng la hét kinh hoàng của người dân gần đó vang lên, đánh thức ngôi làng nhỏ choàng tỉnh sau một đêm tương đối yên bình. Cả gia đình Vũ Lưu Ly đều bị giết hại một cách khủng khiếp. Riêng Vũ Lưu Ly, toàn thân cô không mặc quần áo, da thịt bầm dập các dấu vết xanh, tím, mái tóc xõa sợi dính bết máu tươi.
Vụ thảm án khiến một nhà năm người chết không toàn thây gây rung động toàn bộ ngôi làng và doanh trại trực thuộc địa phương. Sau khi làm các đối chứng truy xét, dấu vân tay trên cổ Vũ Lưu Ly hoàn toàn trùng khớp với dấu vân tay của Cố Tử Khâm. Bên cạnh đó, vết chân để lại và chiếc quân hàm bị rơi ra tại hiện trường cũng đều thuộc về Cố Tử Khâm.
Lúc Trạch Hiển đến nơi, bạn gái của anh ta đã trở thành một cái xác không hồn. Trạch Hiển lao tới, tóm lấy cổ Cố Tử Khâm, điên dại mắng nhiếc:
- Thằng chó này, mày... sao mày dám giết chết cô ấy?
Điều kỳ lạ, Cố Tử Khâm không hề phản kháng, cũng không biện minh. Anh chỉ hờ hững nhìn Trạch Hiển, khóe môi cong lên tạo thành một nụ cười khiêu khích.
Câu chuyện này, Châu Ly cũng đã từng nghe qua. Nhưng để biết chi tiết như thế thì đây là lần đầu cô được người ta kể lại. Tuy nhiên, sau đó, Cố Tử Khâm đã bị tai nạn trên đường về nhà, dẫn đến hậu quả bị liệt hai chân.
S cũng hiểu được thắc mắc của cô, nhẹ nhàng nói tiếp:
- Em đang suy nghĩ vì sao Cố Tử Khâm lại bị phế hai chân?
Châu Ly gật nhẹ đầu, ngầm khẳng định chắc chắn cho những suy nghĩ của mình.
Sắc mặt của S bỗng chốc trở nên vô cùng u ám. Anh lật người nằm sang bên cạnh Châu Ly, nhếch môi cười nhạt:
- Tai nạn là thật, bị liệt cả hai chân cũng là thật. Nhưng... Cố Tử Khâm lại không phải là người thật. Em hiểu chứ?
S lẩm bẩm nói đi nói lại nhiều lần, sắc mặt cũng đã trở nên trắng bệch.
Anh biết, mình không thể giấu diếm Châu Ly thêm được nữa. Chỉ cần nhìn sâu vào đôi mắt chân thành này của cô, S không đành lòng lừa dối.
Châu Ly hồi hộp chờ đợi. Nhiệt độ nóng bỏng từ người đàn ông này tỏa ra ngày một lớn, áp chế hoàn toàn tâm lý của cô. Không hiểu vì sao, trong một khoảnh khắc nào đó, khuôn mặt cô độc của Cố Tử Khâm lại xuất hiện thế này.
S dắt tay Châu Ly đi theo mình. Hai người họ vào một căn phòng trống trong khách sạn, cùng nhau ngồi xuống giường. Cửa phòng đóng kín, bên trên tường có treo một bức tranh khảm hình đôi nam nữ trần trụi đang ôm ấp lấy nhau. Châu Ly ngượng chín mặt, nhưng vẫn cỗ gắng giữ bình tĩnh hơn bao giờ hết.
S cởi áo khoác ngoài, bên trong chỉ mặc áo phông mỏng dính, càng làm nổi bật thêm những múi cơ vạm vỡ của anh.
Anh chống tay trên đùi, bắt đầu kể cho cô nghe về quá khứ của Cố Tử Khâm.
- Khi anh ta còn là một Đô đốc hải quân, nhiều chuyện đã xảy ra. Ngay cả bản thân Cố Tử Khâm cũng không thể lường trước được.
Nguồn cơn mọi sự việc đều bắt đầu từ tội ác Cố Tử Khâm cưỡng hiếp một cô gái dân tộc. Trạch Hiển và Cố Tử Khâm cùng làm chung trong quân đội. Khi đó, Cố Tử Khâm là cấp trên của anh ta.
Thực chất, Trạch Hiển chính là bạn thân chí cốt của Cố Tử Khâm. Trong đơn vị quân đội, chẳng ai không hay biết.
- Vậy tại sao họ lại trở mặt với nhau như vậy?
Châu Ly dè dặt lên tiếng hỏi.
S nghiêng đầu nhìn cô, bàn tay đột ngột vươn ra, đẩy ngã Châu Ly nằm sõng soài xuống giường. Hành động bất ngờ này làm cô giật mình, muốn vùng dậy nhưng lại bị cơ thể săn chắc của anh đè chặt cứng.
Hai người nằm đè lên nhau trong tư thế vô cùng ái muội. Người thẹn nhất chính là Châu Ly, da mặt cô lúc này đã đỏ bừng. Cô có thể cảm nhận rõ ràng từng hơi thở nóng bỏng của S đang phả vào mặt mình một cách thật rõ ràng.
Cô gái bị cưỡng hiếp và giết chết tên là Vũ Lưu Ly, bạn gái của Trạch Hiển.
Nghe S nói tới đây, Châu Ly tròn xoe mắt nhìn anh. Cô cũng đã lờ mờ đoán ra được nguyên nhân thực sự khiến họ trở mặt là như thế nào rồi.
Buổi tối liên hoan vào ba năm trước, Cố Tử Khâm uống rất nhiều rượu. Anh trở về doanh trại trong tình trạng say khướt. Đường về doanh trại phải đi qua một thôn nhỏ nghèo nàn, khoảng cách cũng không xa cho lắm.
Vũ Lưu Ly ngồi bên chiếc cối xay gạo, ngân nga ca hát vài điệu nhạc không lời. Giữa đêm trăng sáng, tiếng hát du dương của cô gái nhỏ vang lên cũng đủ khiến người nghe cảm thấy hưng phấn, đắm say.
Cố Tử Khâm đi đến, có chào hỏi Vũ Lưu Ly mấy câu xã giao. Một cậu lính trẻ đi ngang qua đã chứng kiến cảnh tượng Cố Tử Khâm đang cười cười, nói nói với Vũ Lưu Ly.
Anh ta cũng chính là người làm chứng cho phiên xét xử buộc tội Cố Tử Khâm tại tòa án sau này.
Chập choạng sáng, tiếng la hét kinh hoàng của người dân gần đó vang lên, đánh thức ngôi làng nhỏ choàng tỉnh sau một đêm tương đối yên bình. Cả gia đình Vũ Lưu Ly đều bị giết hại một cách khủng khiếp. Riêng Vũ Lưu Ly, toàn thân cô không mặc quần áo, da thịt bầm dập các dấu vết xanh, tím, mái tóc xõa sợi dính bết máu tươi.
Vụ thảm án khiến một nhà năm người chết không toàn thây gây rung động toàn bộ ngôi làng và doanh trại trực thuộc địa phương. Sau khi làm các đối chứng truy xét, dấu vân tay trên cổ Vũ Lưu Ly hoàn toàn trùng khớp với dấu vân tay của Cố Tử Khâm. Bên cạnh đó, vết chân để lại và chiếc quân hàm bị rơi ra tại hiện trường cũng đều thuộc về Cố Tử Khâm.
Lúc Trạch Hiển đến nơi, bạn gái của anh ta đã trở thành một cái xác không hồn. Trạch Hiển lao tới, tóm lấy cổ Cố Tử Khâm, điên dại mắng nhiếc:
- Thằng chó này, mày... sao mày dám giết chết cô ấy?
Điều kỳ lạ, Cố Tử Khâm không hề phản kháng, cũng không biện minh. Anh chỉ hờ hững nhìn Trạch Hiển, khóe môi cong lên tạo thành một nụ cười khiêu khích.
Câu chuyện này, Châu Ly cũng đã từng nghe qua. Nhưng để biết chi tiết như thế thì đây là lần đầu cô được người ta kể lại. Tuy nhiên, sau đó, Cố Tử Khâm đã bị tai nạn trên đường về nhà, dẫn đến hậu quả bị liệt hai chân.
S cũng hiểu được thắc mắc của cô, nhẹ nhàng nói tiếp:
- Em đang suy nghĩ vì sao Cố Tử Khâm lại bị phế hai chân?
Châu Ly gật nhẹ đầu, ngầm khẳng định chắc chắn cho những suy nghĩ của mình.
Sắc mặt của S bỗng chốc trở nên vô cùng u ám. Anh lật người nằm sang bên cạnh Châu Ly, nhếch môi cười nhạt:
- Tai nạn là thật, bị liệt cả hai chân cũng là thật. Nhưng... Cố Tử Khâm lại không phải là người thật. Em hiểu chứ?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.