Chương 76
thuthao77640qb
23/05/2013
Cuối cùng , sau những lời đường mật năn nỉ của những anh chàng này thì tôi
cũng phải miễn cưỡng gật đầu đồng ý . Ôi sao tôi ngu thế không biết .
Trời ơi là trời
Chán nản chạy lên phòng kiếm đồ mang . Nhưng mà tìm đi tìm lại , tìm tới tìm lui vẫn không thấy có cái cái váy nào .
Cũng phải thôi , bản tính tôi không hề muốn mang váy mà . Với lại quan niệm như con trai của tôi từ xưa đến giờ không thay đổi là mấy nữa .
Thôi thì mang tạm một bộ vậy , mang quần cũng cá tính mà . he he .
-Tìm được cái nào không ?
Duy thò đầu vào hỏi tôi .
-Không .
Tôi chán nản trả lời .
-Thế thì thôi , đi nào .
Duy đi tới kéo tay tôi ra khỏi phòng rồi đưa tôi lên xe .
Hà hà thế là tôi đã thoát được cái cảnh không cần mang váy rồi , thích thật .
-Đi sớm thế à ?
Tôi hào hứng hỏi .
-Ừ , phải đi chuẩn bị chứ . Cậu nhìn tụi tớ đã chuẩn bị gì đâu .
Minh quay ra cười .
Hừ , cái tên lẻo mép nhiều chuyện đáng ghét .
-Vậy giờ còn phải đi nữa à ?
-Tất nhiên .
Èo , đúng là mất cả hứng mà . Tôi nghi ngờ lắm nhé , mấy người này đi chuẩn bị mà kéo theo tôi thì chắc chắn là sẽ bắt tôi mang váy rồi .
Ví dụ như trong phim Hàn quốc đó , nam chính sẽ đưa nữ chính vào một cái shop áo quần lớn , rồi chọn một bộ áo quần thật đẹp , sau đó đi trang điểm . Và nữ chính sẽ thành một cô công chúa xinh đẹp .
Chà chà , nếu tôi được như thế thì thích thật , dù sao được hưởng cái cảm giác mà được người khác ngưỡng mộ vẻ đẹp của mình thì còn gì vui sướng bằng phải không ?
À mà nói đi thì cũng phải nói lại , người ta là diễn viên nổi tiếng thì mới đẹp thế . Chứ mọi người nhìn từ trên xuống thì đâu phát hiện ra vẻ đẹp của tôi cơ chứ .
Mẹ tôi suốt ngày bảo tôi rằng : “ vẻ đẹp của con là vẻ đẹp “ tiềm ẩn.” ”
Đấy , chữ tiềm ẩn được đặt trong ngoặc kép nữa chứ . Thật quá trớ trêu .
Chán nản chạy lên phòng kiếm đồ mang . Nhưng mà tìm đi tìm lại , tìm tới tìm lui vẫn không thấy có cái cái váy nào .
Cũng phải thôi , bản tính tôi không hề muốn mang váy mà . Với lại quan niệm như con trai của tôi từ xưa đến giờ không thay đổi là mấy nữa .
Thôi thì mang tạm một bộ vậy , mang quần cũng cá tính mà . he he .
-Tìm được cái nào không ?
Duy thò đầu vào hỏi tôi .
-Không .
Tôi chán nản trả lời .
-Thế thì thôi , đi nào .
Duy đi tới kéo tay tôi ra khỏi phòng rồi đưa tôi lên xe .
Hà hà thế là tôi đã thoát được cái cảnh không cần mang váy rồi , thích thật .
-Đi sớm thế à ?
Tôi hào hứng hỏi .
-Ừ , phải đi chuẩn bị chứ . Cậu nhìn tụi tớ đã chuẩn bị gì đâu .
Minh quay ra cười .
Hừ , cái tên lẻo mép nhiều chuyện đáng ghét .
-Vậy giờ còn phải đi nữa à ?
-Tất nhiên .
Èo , đúng là mất cả hứng mà . Tôi nghi ngờ lắm nhé , mấy người này đi chuẩn bị mà kéo theo tôi thì chắc chắn là sẽ bắt tôi mang váy rồi .
Ví dụ như trong phim Hàn quốc đó , nam chính sẽ đưa nữ chính vào một cái shop áo quần lớn , rồi chọn một bộ áo quần thật đẹp , sau đó đi trang điểm . Và nữ chính sẽ thành một cô công chúa xinh đẹp .
Chà chà , nếu tôi được như thế thì thích thật , dù sao được hưởng cái cảm giác mà được người khác ngưỡng mộ vẻ đẹp của mình thì còn gì vui sướng bằng phải không ?
À mà nói đi thì cũng phải nói lại , người ta là diễn viên nổi tiếng thì mới đẹp thế . Chứ mọi người nhìn từ trên xuống thì đâu phát hiện ra vẻ đẹp của tôi cơ chứ .
Mẹ tôi suốt ngày bảo tôi rằng : “ vẻ đẹp của con là vẻ đẹp “ tiềm ẩn.” ”
Đấy , chữ tiềm ẩn được đặt trong ngoặc kép nữa chứ . Thật quá trớ trêu .
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.