Chương 95
thuthao77640qb
23/05/2013
-Cậu đến khi nào thế Hoàng ?
Một giọng nói vang lên .
-Cậu đấy à Duy ?
Hoàng hỏi .
-Ừ , tối nay Minh nó sốt cao nên tớ đến chăm Ú .
Duy trả lời , giọng cậu ấy vẫn như xưa , chỉ có điều nghe có vẻ chững chạc hơn mà thôi .
-Ừ , cuối cùng thì cô ấy cũng sắp tỉnh rồi nhỉ ? 2 ngày nữa thì tỉnh à ?
Hoàng hỏi Duy .
-Ừ , nghe Minh khám và báo lại với tớ là như thế . Nhanh thật , thế mà 14 năm đã trôi qua , chờ mãi mới đến cái giây phút này . Thật không mất công tớ và Minh tìm tòi và nghiên cứu .
Duy cười .
-Công nhận là nhanh thật .
Hoàng cũng cười .
-Mà vợ cậu có biết cậu tới đây không ?
Duy hỏi .
-Có chứ . Nhưng mà bây giờ thì bình thường rồi , cô ấy đã hiểu bây giờ tớ chẳng yêu Ú như ngày xưa nữa . Với lại tớ bây giờ quyết tâm làm 1 người chồng và người cha tốt mà .
-Ha ha , có vẻ cô ấy bớt ghen tị đi nhỉ .
-Cũng có thể , cô ấy hiểu rồi nên chẳng còn ghen nữa .
-Thế thì tốt rồi , chứ mấy năm trước ngày nào cô ấy cũng mắc nhiếc 3 đứa chúng mình sao ngày nào cũng quan tâm Ú mà không quan tâm cô ấy .
Duy cười .
-Ừm , mà giờ nếu Ú tỉnh dậy thì cậu tính thế nào ? Đến giờ cậu vẫn chờ cô ấy , nhưng mà lỡ cô ấy thích Minh và cưới Minh thì sao ?
Hoàng hỏi .
Tôi im lặng nghe câu chuyện của hai người nói chuyện , Duy và Minh đều chờ tôi , nhưng tôi chỉ có 1 mà họ lại có tới 2 . Nói thực tình cảm của tôi đối với hai người cũng khá là như nhau . Bỏ người này thì mất người kia . Nếu bắt tôi chọn chắc tôi cũng không biết chọn ai .
-Tớ cũng không biết nữa .
Duy thở dài rồi nói tiếp .
-Nếu cô ấy cảm thấy cô ấy hợp với Minh hơn thì tớ sẽ đứng bên cạnh để chúc phúc cho họ . Dù sao tớ nghĩ Minh cũng rất yêu Ú .
-Nhưng mà cậu cũng yêu cô ấy mà . Yêu rồi thì sao không cạnh tranh cho công bằng ? Ngày xưa chúng ta từng tuyên bố sẽ cạnh tranh công bằng mà .
Hoàng hỏi , có vẻ buồn buồn .
Một giọng nói vang lên .
-Cậu đấy à Duy ?
Hoàng hỏi .
-Ừ , tối nay Minh nó sốt cao nên tớ đến chăm Ú .
Duy trả lời , giọng cậu ấy vẫn như xưa , chỉ có điều nghe có vẻ chững chạc hơn mà thôi .
-Ừ , cuối cùng thì cô ấy cũng sắp tỉnh rồi nhỉ ? 2 ngày nữa thì tỉnh à ?
Hoàng hỏi Duy .
-Ừ , nghe Minh khám và báo lại với tớ là như thế . Nhanh thật , thế mà 14 năm đã trôi qua , chờ mãi mới đến cái giây phút này . Thật không mất công tớ và Minh tìm tòi và nghiên cứu .
Duy cười .
-Công nhận là nhanh thật .
Hoàng cũng cười .
-Mà vợ cậu có biết cậu tới đây không ?
Duy hỏi .
-Có chứ . Nhưng mà bây giờ thì bình thường rồi , cô ấy đã hiểu bây giờ tớ chẳng yêu Ú như ngày xưa nữa . Với lại tớ bây giờ quyết tâm làm 1 người chồng và người cha tốt mà .
-Ha ha , có vẻ cô ấy bớt ghen tị đi nhỉ .
-Cũng có thể , cô ấy hiểu rồi nên chẳng còn ghen nữa .
-Thế thì tốt rồi , chứ mấy năm trước ngày nào cô ấy cũng mắc nhiếc 3 đứa chúng mình sao ngày nào cũng quan tâm Ú mà không quan tâm cô ấy .
Duy cười .
-Ừm , mà giờ nếu Ú tỉnh dậy thì cậu tính thế nào ? Đến giờ cậu vẫn chờ cô ấy , nhưng mà lỡ cô ấy thích Minh và cưới Minh thì sao ?
Hoàng hỏi .
Tôi im lặng nghe câu chuyện của hai người nói chuyện , Duy và Minh đều chờ tôi , nhưng tôi chỉ có 1 mà họ lại có tới 2 . Nói thực tình cảm của tôi đối với hai người cũng khá là như nhau . Bỏ người này thì mất người kia . Nếu bắt tôi chọn chắc tôi cũng không biết chọn ai .
-Tớ cũng không biết nữa .
Duy thở dài rồi nói tiếp .
-Nếu cô ấy cảm thấy cô ấy hợp với Minh hơn thì tớ sẽ đứng bên cạnh để chúc phúc cho họ . Dù sao tớ nghĩ Minh cũng rất yêu Ú .
-Nhưng mà cậu cũng yêu cô ấy mà . Yêu rồi thì sao không cạnh tranh cho công bằng ? Ngày xưa chúng ta từng tuyên bố sẽ cạnh tranh công bằng mà .
Hoàng hỏi , có vẻ buồn buồn .
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.