Chương 9: Cứ gọi tôi là cậu chủ
thuthao77640qb
23/05/2013
-Này ! cô làm sao thế ?
Anh ta đưa hai tay lên lên xuống xuống trước mặt tôi .
-À ! chỉ là suy nghĩ thôi mà
Tôi mỉm cười che giấu suy nghĩ của mình
-Ừ . Vậy cô cho tôi biết một số thông tin của cô đi .
Anh ta vừa hỏi vừa tiện tay uống li nước trên bàn
-Ừm tôi lên là Hà Thanh Thiên Thu , mọi người thường gọi tôi là Ú . Nhưng mà anh vừa uống cốc nước tôi đang uống dở đó .
Tôi nhăn mặt mình anh ta , thật là không chú ý cũng có tội
-Phụt .
Nước đang ở trong miệng anh ta liền phụt ra ngoài .
“ Đúng là tội nghiệp thằng bé , sáng nay có lẽ là ngày anh ta bị sao chiếu rồi nên mới xui xẻo như thế ” Tôi thầm nghĩ .
-Tên cô hay nhỉ ?
Anh ta nói nhằm che đi sự ngại ngùng của mình mặc dù mặt thì đang dần đỏ lên .
-Tất nhiên , tên ba mẹ đặt cho tôi mà .
Tôi hãnh diện khoe , ai cũng khen tên tôi hay cả . Chính vì thế tôi rất sung sướng khi nói ra tên mình . Hơn nữa anh ta cũng đang ngại , không nên đụng chạm nhiều . Ngày nay anh ta xui thế là quá đủ rồi .
-Thế năm nay cô bao nhiêu tuổi ?
Anh ta lại hỏi tiếp , phải công nhận rằng anh chàng này thật là có tài đánh trống lảng .
-À , sang năm tôi lên 11 .
Tôi trả lời
-Tôi hỏi tuổi cô cơ mà .
Ôi trời đất ơi , nghe xong câu nói của hắn mà tôi muốn hộc máu mà chết quá . Chả nhẽ anh ta không được học hành tử tế hay sao mà không biết tính toán vậy . Nhưng thôi , tốt nhất là không nên làm mất ấn tượng .
-Tôi năm nay 16 tuổi .
-Ừ !
Anh ta gật gù trông chẳng khác gì một thằng thiểu năng .
“Chắc những thời gian sau này ở với anh ta sẽ vui lắm đây . À mà không phải là ở với anh ta mà là làm việc mới đúng ”
-Anh còn hỏi gì tôi nữa không ?
Tôi hỏi .
-Ừm không có gì , vậy cô cứ đọc cái này đi rồi sẽ tự biết việc mình phải làm .
Anh ta đưa cái laptop cho tôi .
-À mà thôi , để tôi in ra cho cô đọc cho dễ vậy .
-Ừm .
Rồi anh ta cần chiếc laptop xấu xấu đi lên phòng , để lại tôi một mình bơ vơ ngồi một mình như một con ngố
***
-Của cô đây !
Sau 5 phút anh đi in ấn giấy tờ thì anh ta xuất hiện cùng với 1 tờ giấy trên tay . Có lẽ anh ta sinh phải năm vịt hay sao ý , làm ăn thật là chậm chạp quá .
-Ừ .
Tôi cầm lấy tờ giấy .
-Cô cứ đọc rồi làm nhé . Tôi đi lên phòng làm việc đây .
Anh ta dặng dò tôi .
-Ừm . nhưng mà tôi có thể gọi anh là gì ??
Tôi hỏi khi anh ta đang đi lên phòng
-Cứ gọi tôi là cậu chủ là được , còn lại cô không cần biết .
Anh ta đưa hai tay lên lên xuống xuống trước mặt tôi .
-À ! chỉ là suy nghĩ thôi mà
Tôi mỉm cười che giấu suy nghĩ của mình
-Ừ . Vậy cô cho tôi biết một số thông tin của cô đi .
Anh ta vừa hỏi vừa tiện tay uống li nước trên bàn
-Ừm tôi lên là Hà Thanh Thiên Thu , mọi người thường gọi tôi là Ú . Nhưng mà anh vừa uống cốc nước tôi đang uống dở đó .
Tôi nhăn mặt mình anh ta , thật là không chú ý cũng có tội
-Phụt .
Nước đang ở trong miệng anh ta liền phụt ra ngoài .
“ Đúng là tội nghiệp thằng bé , sáng nay có lẽ là ngày anh ta bị sao chiếu rồi nên mới xui xẻo như thế ” Tôi thầm nghĩ .
-Tên cô hay nhỉ ?
Anh ta nói nhằm che đi sự ngại ngùng của mình mặc dù mặt thì đang dần đỏ lên .
-Tất nhiên , tên ba mẹ đặt cho tôi mà .
Tôi hãnh diện khoe , ai cũng khen tên tôi hay cả . Chính vì thế tôi rất sung sướng khi nói ra tên mình . Hơn nữa anh ta cũng đang ngại , không nên đụng chạm nhiều . Ngày nay anh ta xui thế là quá đủ rồi .
-Thế năm nay cô bao nhiêu tuổi ?
Anh ta lại hỏi tiếp , phải công nhận rằng anh chàng này thật là có tài đánh trống lảng .
-À , sang năm tôi lên 11 .
Tôi trả lời
-Tôi hỏi tuổi cô cơ mà .
Ôi trời đất ơi , nghe xong câu nói của hắn mà tôi muốn hộc máu mà chết quá . Chả nhẽ anh ta không được học hành tử tế hay sao mà không biết tính toán vậy . Nhưng thôi , tốt nhất là không nên làm mất ấn tượng .
-Tôi năm nay 16 tuổi .
-Ừ !
Anh ta gật gù trông chẳng khác gì một thằng thiểu năng .
“Chắc những thời gian sau này ở với anh ta sẽ vui lắm đây . À mà không phải là ở với anh ta mà là làm việc mới đúng ”
-Anh còn hỏi gì tôi nữa không ?
Tôi hỏi .
-Ừm không có gì , vậy cô cứ đọc cái này đi rồi sẽ tự biết việc mình phải làm .
Anh ta đưa cái laptop cho tôi .
-À mà thôi , để tôi in ra cho cô đọc cho dễ vậy .
-Ừm .
Rồi anh ta cần chiếc laptop xấu xấu đi lên phòng , để lại tôi một mình bơ vơ ngồi một mình như một con ngố
***
-Của cô đây !
Sau 5 phút anh đi in ấn giấy tờ thì anh ta xuất hiện cùng với 1 tờ giấy trên tay . Có lẽ anh ta sinh phải năm vịt hay sao ý , làm ăn thật là chậm chạp quá .
-Ừ .
Tôi cầm lấy tờ giấy .
-Cô cứ đọc rồi làm nhé . Tôi đi lên phòng làm việc đây .
Anh ta dặng dò tôi .
-Ừm . nhưng mà tôi có thể gọi anh là gì ??
Tôi hỏi khi anh ta đang đi lên phòng
-Cứ gọi tôi là cậu chủ là được , còn lại cô không cần biết .
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.