Chương 16
Zen (Mikahawa.zenkura)
15/05/2013
- Em dậy sớm thế? Sao k ngủ thêm đi,
bây h vẫn còn sớm chán mà - Việt hỏi, nhìn khuôn mặt hiện h cười cực kì
méo mó vì ngại...ai đời lại để Ly nhìn thấy cái cảnh ngái ngủ cực kì ngu của mình vậy chứ...
- Em định đi dạo biển 1 chút ạ,nên... - Ly thỏ thẻ
- Ồ! Anh cũng đang muốn đi dạo 1 chút, cùng đi nhé - Việt cười (nụ cười này đã có vẻ thoải mái hơn, thì dù sao cũng là ng chín chắn nên làm sao mà có thể lúng túng mãi được )
- Dạ - Ly nhìn Việt cười tươi, khuôn mặt hồng hồng lên vì ngại nhưng vui lắm (chậc, thì đi dạo biển vào sáng sớm vs ng mình yêu lại trả sướng quá => 1 khung cảnh thật lãng mợn =.=)
LY với Việt đi song song bên nhau cùng đi dạo trên bãi biển với bờ cát trắng mịn màng. Vào sáng sớm k khí cực kì trong lành, dễ chịu nên làm cho tâm hồn người ta cũng thoải mái, thư giãn khiến cho bao mệt mỏi, khó chịu đều bị gió đưa ra ngoài khơi hết cả...
Nhưng chỉ đi 1 lúc là Ly vs Việt đã thấy nó đang hý hoáy làm cái gì đó ngoài biển 1 cách hết sức say xưa...
- Nam
- việt
- Hở? - Nó với hắn đồng thanh quay lại phía tiếng ai vừa gọi tên mình
- Hai ng đang làm trò gì vậy ?- Hai nó nhăn mặt nhìn cả 2 mơi sáng sớm ra đã nghịch nước ướt hết cả
- Ô, giã chàng kia - Ly chỉ vào cái lọ thủy tinh tròn đang trôi lềnh bềnh trên nc cạnh nó với hắn
- Hehe, phải rồi, đang bắt giã chàng đó - Nó gặt đầu cái "rụp" nhìn nhỏ bạn cười toe toét
- Bắt làm gì vậy ?- Hai nó vẫn nhăn mặt
- A! EM biết rồi...chơi trò này vui cực, hay lắm. Hồi bé em vs VIệt hay chơi lắm, thi thoảng đi du lịch với trường mà ra biển thì vẫn chơi à, phải trò đó k Việt ? - LY nói vanh vách, mắt sáng lên hào hứng
- Phải phải - Nó gật đầu lia lịa
- Cái này hay lắm, cho Ly chơi với nha - Ly sắn tay áo, sắn quần lên chạy đến chỗ Việt cùng tham gia
- Ok - Nó cười tươi, mặt đầy phấn khởi
Thêm hai nó bị miễn cưỡng vào chơi cùng thế là 4 đủ 4 đứa tụi nó mới sáng sớm bảnh mắt ra đã làm náo động cả biển khơi rồi. Với cái trò con nít ngày xưa vẫn hay chơi thì h 4 đứa 17t đầu, lớn đùng ra rồi vẫn đang chụm đầu vào rợt bắt mấy em dã chàng tội nghiệp k khác gì tụi con nít
Bắt được cơ số nhiều những con giã chàng rồi thì tụi nó đi ra mãi đằng xa bờ 1 chút, nó với Ly cùng nhau mở cái lọ thủy tinh chứa đầy những con giã chàng ra.Chiếc hộp vừa mở nắp, hoàng loạt những con dã chàng túa ra như 1 quân đoàn binh sĩ dưới thủy cung của vua thủy tề đang đi xuống biển diện kiến thủy vương vậy...
Nó với Ly cứ tíu tít suýt xoa khen đẹp còn 2 thằng đứng bên cạnh đứng đần mặt nhìn 2 đứa nó nhọc công bắt chúng xong rốt cục lại thả hết ra...nhưng xong rồi cũng phải phì cười vì 2 cô gái này trẻ con qua trời luôn khiến cho chính cả 2 thằng bọn hắn cũng trẻ con theo luôn...
Xong 4 đưa dắt nhau vào bờ, khuôn mặt hớn hở, tràn đầy hạnh phúc rạng rỡ như ánh nắng mặt trời vào buổi sáng ấm áp nhưng k hề chói choang, khó chịu...Cũng lúc đấy Hưng cũng mang đồ ăn sáng ra cho cả lũ ăn sau 1 lồi lăn lội ở biển thì bụng đứa nào đứa nấy cũng đói meo và đang biểu tình giữ dội...
- He he, vui quá chứng à - Nó hớn hở
- Chậc, ướt hết cả quần áo rồi kìa, chẳng cần thận gì cả, coi chưng bị cảm đó mau vào thay quần áo đi - Việt bảo nó
- Dạ, Ly đi cũng tui thay đồ lun đi - Nó kéo tuột Ly vào nhà
- Này - Hưng gọi 2 thằng bạn
- Gì? - 2 tên kia cùng đồng thanh
- Hai ông kết 2 con nhỏ đó rồi phải k? - Hưng hỏi, nhìn thẳng vào 2 thằng bạn
- Đâu có đâu - 2 thằng cùng đồng thanh tiếp
- Đừng cãi tui, tui là bạn 2 ông từ hồi nào mà nhìn cái mặt 2 ông như thế kia mà lại k biết à? - Hưng chỉ vào 2 cái mặt đang đỏ lên vì bị nói chúng tim đen của cả 2
- Ờ thì... - 2 tên ấp úng
- Tôi nói nhé, 2 ông cứ nghĩ cho kĩ xem liệu 2 ông có bảo vệ được 2 nhỏ đó k trong khi hiện tại Thiên Long Bang có biết bao nhiêu người ghen ghét.Nhất là Việt, liệu mày có thể bảo vệ được cả em gái mình và người mày yêu k?Vụ của Việt Anh bị đánh vừa rồi mày k ngộ ra à? - Giọng Hưng nói hoàn toàn nghiêm túc
- Ừ, tao biết, cũng hiểu luôn - Việt nhìn xa săm
- Ờ, tại dạo này chơi vs nhỏ lùn nhiều quá nên đâm ra tao quên mất mình là ai à. Um, tao hiểu rồi, thanks mày - Hắn vỗ vai Hưng cười gượng
- Teo biết và tao cũng hiểu chúng mày đang như thế nào, chẳng dễ dàng gì bỏ được người mình yêu cả. Tao cũng từng như chúng mày rồi nên h nhân lúc khi cả 2 bên chưa xác định rõ mối quan hệ thì hãy bỏ đi trước khi như tao - Hưng buồn rầu nói. Tuy hắn có bắng nhắng thật, hắn cũng giống như Nam thay bồ như thay áo, đi chơi với bao nhiêu đứa con gái thì cả 2 cũng chỉ là vui chơi quan đường thôi và hắn muốn xoa dịu cái vết thương hắn mang vẫn mang bên bao năm qua và hình như nó vẫn còn nguyên vẹn như ngày nào
- Mày mà cũng yêu được đứa nào thật lòng á? - Việt ngạc nhiên nhìn Hưng
- Xì, tao chơi gái, quen với mấy nhỏ đó chỉ để họ làm con thiêu thân cho mình thôi- Giọng nói Hưng càng trở nên buồn hơn
- Chậc... - 2 thằng chán nản
Việt tuy ngoài yêu quý em gái ra trước h anh cũng chẳng có tình cảm gì đặc biệt dành cho ai cả, anh coi em gái mình như báu vật vô giá vậy, lúc nào cũng giữ gìn nâng niu, bảo vệ, chăm sóc cho nó. Vì với anh, những năm qua anh chưa làm tròn đc trách nhiệm làm anh của mình cho dù hằng ngày vẫn luôn dõi theo em gái nhỏ...nhưng lúc em gái buồn, lúc em gái khóc thì hắn chỉ biết đứng đó thôi...Ngoài em gái, cha, người mẹ đã mất và thêm 2 thằng bạn thân trí cốt anh chẳng bao h bận tâm tới 1 ai khác và nói chính xác thì anh bàng quang trc cuộc sống này cho tới khi anh gặp cô...cái cô bé vô tình ngồi cạnh anh...cái cô bé đã vô tình cho anh thấy nụ cười cực kì đẹp đó, nụ cười mang theo tất cả những gì tinh túy nhất của mùa xuân...Quách Ly LY- Bạn thân của em gái mình...có lẽ anh thực sự yêu mất rồi
Nam, hắn giàu...phải nói là cực kì giàu có, hắn chẳng thiếu thứ gì cả, thứ duy nhất hắn thiếu đó là mẹ hắn- ng mà hắn yêu quý nhất ng phụ nữ đoan trang, hiền hậu vô cùng...Lớn lên hắn thay đổi mình, k còn là thằng bé hồn nhiên, vô tư hay cười với mẹ mình nữa mà đã trở thành 1 tay chơi có tiếng trong các quán bar, vụ trường; hắn đâm đầu vào bóng đêm của thế giới ngầm;hắn thay bồ như thay áo khi hàng loạt những đứa con gái đủ thể loại ngã vào vong xoay của hắn; và còn nhiều thứ hơn thế nữa...Hắn ghét nó, ghét cay ghét đắng người duy nhất giám hỗn láo vs mình, ng duy nhất giám **** hắn thẳng mặt k thương tiếc nhưng lại kiên cường lắm, đanh thép lắm, ngang ngược lắm khiên 1 người luôn xoay người khác như hắn đã trở thành 1 kẻ bị động trc hắn - 1 con nhóc tomboy chẳng mấy xinh đẹp, kiều diễm hay đoan trang, hiền hậu, quý phái...hắn ghét nó, ghét nó kinh khủng luôn nhưng sao từ bao h con mắt hắn lại dõi theo nó mất rôi?...từ bao h hắn lại chán ghét bar, vũ trường, những nhỏ sexy,...mất rồi mà lại theo nó chọc ghẹo thế này? Còn đâu là 1 Vũ Anh Nam khiến mọi người nể sợ ở cả phương diện chính và tà nữa...
Hưng là người duy nhất hay cợt nhả trong 3 người, lúc nào cũng tỏ ra vui vẻ, hòa đồng và rất thoải mái nhưng ít ai biết được rằng đằng sau bộ mặt đó còn có những thứ mà chẳng ai hề biết, k ai có thể ngờ tới được...Dù cũng là 1 tay chơi có hạng chỉ thua kém Nam 1 chút nhưng có ai biết được rằng hắn vui chơi qua đường, để những ả chết vì khuôn mặt baby vô tội của mình để thỏa lấp chỗ trống trong tim mình, để quyên đi 1 người đặc biệt chứ?... Chính vì vậy mà khi hắn, Nam và Việt đã bước vào con đường đó, hắn k muốn rồi bạn mình cũng như mình nên hắn đã làm vậy...thà đau 1 chút còn hơn đau suốt cuộc đời này...liệu có được như vậy k đây? Liệu bạn hắn có may mắn hơn hắn k?...
3 người mỗi người 1 suy nghĩ, mỗi người 1 tâm trạng khiến cho k gian vô tình mà cố ý bị rơi vào 1 khoảng k im lặng chỉ còn có tiếng sóng biển rì rào, tiếng gió biển vi vu, tiếng chim hải âu đang kêu đâu đó ngoài xa mà thôi...Và nó đến cũng là lúc nó phá vỡ cái k gian im lặng tới rợn người đó nhưng cũng là lúc khởi đầu cho mọi truyện rắc rối đến với tất cả...rắc rối này thực sự là tốt hay xấu thì cũng chưa rõ, những có lẽ như vậy sẽ giúp họ 1 phần nào đó gỡ rối đc tình cảm trong lòng mình...
- Hey! Ăn thui mấy người, đói quá rùi - Nó vừa nói vừa vơ cái bánh rồi xuống ghế măm măm ngon lành
- Ủa? sao 3 người mặt cứ đăm đăm vậy? Có truyện gì à? - Ly hỏi
- K có gì đâu. 2 cô ăn xong chuẩn bị đồ rồi về luôn nhé- Hắn nói nhưng giọng cực lạnh lùng, chẳng biết cái ánh mắt ấm áp, nụ cười hiền và giọng nói trầm ấm biến đâu mất trong con ng hắn rồi...
- Sao lại thế? - Nó buông hẳn miếng bánh ra nhìn thẳng vào mắt hắn nhưng hắn lại quay đi, h hắn k đủ khả năng nhìn thẳng vào nó như mấy ngày qua nữa rồi...hắn phải trở về là hắn thôi - 1 Vũ Anh Nam máu lạnh, độc đoán
- Um, tụi anh có việc gấp phải về, tụi em thông cảm cho bọn anh nhé - Việt chen vào giải thích hộ hắn
- Ăn xong rồi, tui lên xếp đồ - Nó vứt miếng bánh mới cắn được mấy miếng lên bàn, khuôn mặt k tỏ chút biểu cảm nào
- Việt - Hai nó kéo tay nó lại nhưng nó thẳng tay hất ra và bước thẳng đi, cũng chẳng thèm ngoảnh đầu quay lại hay **** mắng gì
- Việt đã thực sự rất vui ... - Ly nói rồi cũng đứng dậy chạy theo Việt
2 đứa bước đi thẳng mà đâu quay mặt lại nên k biết rằng khuôn mặt cả 3 thằng đang buồn thiu, mốc meo như bánh bị để quá hạn vậy (=.=). K chỉ đối với hắn, với Việt mà với Hưng thì 2 cô gái này cũng đã khá đặc biệt rồi, cả 3 người đều cảm thấy rất vui trong ngày ngắn ngủi vừa qua, họ thật sự k muốn kết thúc như thế nhưng họ k thể làm khác được bởi vì họ quá nguy hiểm đối với cả 2 người, họ k hề muốn gây tai họa xuống đầu 2 cô...
- Em định đi dạo biển 1 chút ạ,nên... - Ly thỏ thẻ
- Ồ! Anh cũng đang muốn đi dạo 1 chút, cùng đi nhé - Việt cười (nụ cười này đã có vẻ thoải mái hơn, thì dù sao cũng là ng chín chắn nên làm sao mà có thể lúng túng mãi được )
- Dạ - Ly nhìn Việt cười tươi, khuôn mặt hồng hồng lên vì ngại nhưng vui lắm (chậc, thì đi dạo biển vào sáng sớm vs ng mình yêu lại trả sướng quá => 1 khung cảnh thật lãng mợn =.=)
LY với Việt đi song song bên nhau cùng đi dạo trên bãi biển với bờ cát trắng mịn màng. Vào sáng sớm k khí cực kì trong lành, dễ chịu nên làm cho tâm hồn người ta cũng thoải mái, thư giãn khiến cho bao mệt mỏi, khó chịu đều bị gió đưa ra ngoài khơi hết cả...
Nhưng chỉ đi 1 lúc là Ly vs Việt đã thấy nó đang hý hoáy làm cái gì đó ngoài biển 1 cách hết sức say xưa...
- Nam
- việt
- Hở? - Nó với hắn đồng thanh quay lại phía tiếng ai vừa gọi tên mình
- Hai ng đang làm trò gì vậy ?- Hai nó nhăn mặt nhìn cả 2 mơi sáng sớm ra đã nghịch nước ướt hết cả
- Ô, giã chàng kia - Ly chỉ vào cái lọ thủy tinh tròn đang trôi lềnh bềnh trên nc cạnh nó với hắn
- Hehe, phải rồi, đang bắt giã chàng đó - Nó gặt đầu cái "rụp" nhìn nhỏ bạn cười toe toét
- Bắt làm gì vậy ?- Hai nó vẫn nhăn mặt
- A! EM biết rồi...chơi trò này vui cực, hay lắm. Hồi bé em vs VIệt hay chơi lắm, thi thoảng đi du lịch với trường mà ra biển thì vẫn chơi à, phải trò đó k Việt ? - LY nói vanh vách, mắt sáng lên hào hứng
- Phải phải - Nó gật đầu lia lịa
- Cái này hay lắm, cho Ly chơi với nha - Ly sắn tay áo, sắn quần lên chạy đến chỗ Việt cùng tham gia
- Ok - Nó cười tươi, mặt đầy phấn khởi
Thêm hai nó bị miễn cưỡng vào chơi cùng thế là 4 đủ 4 đứa tụi nó mới sáng sớm bảnh mắt ra đã làm náo động cả biển khơi rồi. Với cái trò con nít ngày xưa vẫn hay chơi thì h 4 đứa 17t đầu, lớn đùng ra rồi vẫn đang chụm đầu vào rợt bắt mấy em dã chàng tội nghiệp k khác gì tụi con nít
Bắt được cơ số nhiều những con giã chàng rồi thì tụi nó đi ra mãi đằng xa bờ 1 chút, nó với Ly cùng nhau mở cái lọ thủy tinh chứa đầy những con giã chàng ra.Chiếc hộp vừa mở nắp, hoàng loạt những con dã chàng túa ra như 1 quân đoàn binh sĩ dưới thủy cung của vua thủy tề đang đi xuống biển diện kiến thủy vương vậy...
Nó với Ly cứ tíu tít suýt xoa khen đẹp còn 2 thằng đứng bên cạnh đứng đần mặt nhìn 2 đứa nó nhọc công bắt chúng xong rốt cục lại thả hết ra...nhưng xong rồi cũng phải phì cười vì 2 cô gái này trẻ con qua trời luôn khiến cho chính cả 2 thằng bọn hắn cũng trẻ con theo luôn...
Xong 4 đưa dắt nhau vào bờ, khuôn mặt hớn hở, tràn đầy hạnh phúc rạng rỡ như ánh nắng mặt trời vào buổi sáng ấm áp nhưng k hề chói choang, khó chịu...Cũng lúc đấy Hưng cũng mang đồ ăn sáng ra cho cả lũ ăn sau 1 lồi lăn lội ở biển thì bụng đứa nào đứa nấy cũng đói meo và đang biểu tình giữ dội...
- He he, vui quá chứng à - Nó hớn hở
- Chậc, ướt hết cả quần áo rồi kìa, chẳng cần thận gì cả, coi chưng bị cảm đó mau vào thay quần áo đi - Việt bảo nó
- Dạ, Ly đi cũng tui thay đồ lun đi - Nó kéo tuột Ly vào nhà
- Này - Hưng gọi 2 thằng bạn
- Gì? - 2 tên kia cùng đồng thanh
- Hai ông kết 2 con nhỏ đó rồi phải k? - Hưng hỏi, nhìn thẳng vào 2 thằng bạn
- Đâu có đâu - 2 thằng cùng đồng thanh tiếp
- Đừng cãi tui, tui là bạn 2 ông từ hồi nào mà nhìn cái mặt 2 ông như thế kia mà lại k biết à? - Hưng chỉ vào 2 cái mặt đang đỏ lên vì bị nói chúng tim đen của cả 2
- Ờ thì... - 2 tên ấp úng
- Tôi nói nhé, 2 ông cứ nghĩ cho kĩ xem liệu 2 ông có bảo vệ được 2 nhỏ đó k trong khi hiện tại Thiên Long Bang có biết bao nhiêu người ghen ghét.Nhất là Việt, liệu mày có thể bảo vệ được cả em gái mình và người mày yêu k?Vụ của Việt Anh bị đánh vừa rồi mày k ngộ ra à? - Giọng Hưng nói hoàn toàn nghiêm túc
- Ừ, tao biết, cũng hiểu luôn - Việt nhìn xa săm
- Ờ, tại dạo này chơi vs nhỏ lùn nhiều quá nên đâm ra tao quên mất mình là ai à. Um, tao hiểu rồi, thanks mày - Hắn vỗ vai Hưng cười gượng
- Teo biết và tao cũng hiểu chúng mày đang như thế nào, chẳng dễ dàng gì bỏ được người mình yêu cả. Tao cũng từng như chúng mày rồi nên h nhân lúc khi cả 2 bên chưa xác định rõ mối quan hệ thì hãy bỏ đi trước khi như tao - Hưng buồn rầu nói. Tuy hắn có bắng nhắng thật, hắn cũng giống như Nam thay bồ như thay áo, đi chơi với bao nhiêu đứa con gái thì cả 2 cũng chỉ là vui chơi quan đường thôi và hắn muốn xoa dịu cái vết thương hắn mang vẫn mang bên bao năm qua và hình như nó vẫn còn nguyên vẹn như ngày nào
- Mày mà cũng yêu được đứa nào thật lòng á? - Việt ngạc nhiên nhìn Hưng
- Xì, tao chơi gái, quen với mấy nhỏ đó chỉ để họ làm con thiêu thân cho mình thôi- Giọng nói Hưng càng trở nên buồn hơn
- Chậc... - 2 thằng chán nản
Việt tuy ngoài yêu quý em gái ra trước h anh cũng chẳng có tình cảm gì đặc biệt dành cho ai cả, anh coi em gái mình như báu vật vô giá vậy, lúc nào cũng giữ gìn nâng niu, bảo vệ, chăm sóc cho nó. Vì với anh, những năm qua anh chưa làm tròn đc trách nhiệm làm anh của mình cho dù hằng ngày vẫn luôn dõi theo em gái nhỏ...nhưng lúc em gái buồn, lúc em gái khóc thì hắn chỉ biết đứng đó thôi...Ngoài em gái, cha, người mẹ đã mất và thêm 2 thằng bạn thân trí cốt anh chẳng bao h bận tâm tới 1 ai khác và nói chính xác thì anh bàng quang trc cuộc sống này cho tới khi anh gặp cô...cái cô bé vô tình ngồi cạnh anh...cái cô bé đã vô tình cho anh thấy nụ cười cực kì đẹp đó, nụ cười mang theo tất cả những gì tinh túy nhất của mùa xuân...Quách Ly LY- Bạn thân của em gái mình...có lẽ anh thực sự yêu mất rồi
Nam, hắn giàu...phải nói là cực kì giàu có, hắn chẳng thiếu thứ gì cả, thứ duy nhất hắn thiếu đó là mẹ hắn- ng mà hắn yêu quý nhất ng phụ nữ đoan trang, hiền hậu vô cùng...Lớn lên hắn thay đổi mình, k còn là thằng bé hồn nhiên, vô tư hay cười với mẹ mình nữa mà đã trở thành 1 tay chơi có tiếng trong các quán bar, vụ trường; hắn đâm đầu vào bóng đêm của thế giới ngầm;hắn thay bồ như thay áo khi hàng loạt những đứa con gái đủ thể loại ngã vào vong xoay của hắn; và còn nhiều thứ hơn thế nữa...Hắn ghét nó, ghét cay ghét đắng người duy nhất giám hỗn láo vs mình, ng duy nhất giám **** hắn thẳng mặt k thương tiếc nhưng lại kiên cường lắm, đanh thép lắm, ngang ngược lắm khiên 1 người luôn xoay người khác như hắn đã trở thành 1 kẻ bị động trc hắn - 1 con nhóc tomboy chẳng mấy xinh đẹp, kiều diễm hay đoan trang, hiền hậu, quý phái...hắn ghét nó, ghét nó kinh khủng luôn nhưng sao từ bao h con mắt hắn lại dõi theo nó mất rôi?...từ bao h hắn lại chán ghét bar, vũ trường, những nhỏ sexy,...mất rồi mà lại theo nó chọc ghẹo thế này? Còn đâu là 1 Vũ Anh Nam khiến mọi người nể sợ ở cả phương diện chính và tà nữa...
Hưng là người duy nhất hay cợt nhả trong 3 người, lúc nào cũng tỏ ra vui vẻ, hòa đồng và rất thoải mái nhưng ít ai biết được rằng đằng sau bộ mặt đó còn có những thứ mà chẳng ai hề biết, k ai có thể ngờ tới được...Dù cũng là 1 tay chơi có hạng chỉ thua kém Nam 1 chút nhưng có ai biết được rằng hắn vui chơi qua đường, để những ả chết vì khuôn mặt baby vô tội của mình để thỏa lấp chỗ trống trong tim mình, để quyên đi 1 người đặc biệt chứ?... Chính vì vậy mà khi hắn, Nam và Việt đã bước vào con đường đó, hắn k muốn rồi bạn mình cũng như mình nên hắn đã làm vậy...thà đau 1 chút còn hơn đau suốt cuộc đời này...liệu có được như vậy k đây? Liệu bạn hắn có may mắn hơn hắn k?...
3 người mỗi người 1 suy nghĩ, mỗi người 1 tâm trạng khiến cho k gian vô tình mà cố ý bị rơi vào 1 khoảng k im lặng chỉ còn có tiếng sóng biển rì rào, tiếng gió biển vi vu, tiếng chim hải âu đang kêu đâu đó ngoài xa mà thôi...Và nó đến cũng là lúc nó phá vỡ cái k gian im lặng tới rợn người đó nhưng cũng là lúc khởi đầu cho mọi truyện rắc rối đến với tất cả...rắc rối này thực sự là tốt hay xấu thì cũng chưa rõ, những có lẽ như vậy sẽ giúp họ 1 phần nào đó gỡ rối đc tình cảm trong lòng mình...
- Hey! Ăn thui mấy người, đói quá rùi - Nó vừa nói vừa vơ cái bánh rồi xuống ghế măm măm ngon lành
- Ủa? sao 3 người mặt cứ đăm đăm vậy? Có truyện gì à? - Ly hỏi
- K có gì đâu. 2 cô ăn xong chuẩn bị đồ rồi về luôn nhé- Hắn nói nhưng giọng cực lạnh lùng, chẳng biết cái ánh mắt ấm áp, nụ cười hiền và giọng nói trầm ấm biến đâu mất trong con ng hắn rồi...
- Sao lại thế? - Nó buông hẳn miếng bánh ra nhìn thẳng vào mắt hắn nhưng hắn lại quay đi, h hắn k đủ khả năng nhìn thẳng vào nó như mấy ngày qua nữa rồi...hắn phải trở về là hắn thôi - 1 Vũ Anh Nam máu lạnh, độc đoán
- Um, tụi anh có việc gấp phải về, tụi em thông cảm cho bọn anh nhé - Việt chen vào giải thích hộ hắn
- Ăn xong rồi, tui lên xếp đồ - Nó vứt miếng bánh mới cắn được mấy miếng lên bàn, khuôn mặt k tỏ chút biểu cảm nào
- Việt - Hai nó kéo tay nó lại nhưng nó thẳng tay hất ra và bước thẳng đi, cũng chẳng thèm ngoảnh đầu quay lại hay **** mắng gì
- Việt đã thực sự rất vui ... - Ly nói rồi cũng đứng dậy chạy theo Việt
2 đứa bước đi thẳng mà đâu quay mặt lại nên k biết rằng khuôn mặt cả 3 thằng đang buồn thiu, mốc meo như bánh bị để quá hạn vậy (=.=). K chỉ đối với hắn, với Việt mà với Hưng thì 2 cô gái này cũng đã khá đặc biệt rồi, cả 3 người đều cảm thấy rất vui trong ngày ngắn ngủi vừa qua, họ thật sự k muốn kết thúc như thế nhưng họ k thể làm khác được bởi vì họ quá nguy hiểm đối với cả 2 người, họ k hề muốn gây tai họa xuống đầu 2 cô...
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.