Chương 11: Đây Là Sự Trả Giá Cho Việc Không Xin Phép Tôi
Thanh Hà
18/12/2016
Nó đứng ngây người ở đó,không tin vào tai mình nữa,nó biết mọi ngày hắn
đều lạnh lùng nhưng cũng đôi khi nói chuyện với nó nên nó nghĩ ít nhất
cũng là bạn chứ,sao lại là người dưng.Để chắc chắn,nó hỏi thêm lần nữa
nhưng chỉ đủ hắn nghe thấy thôi'' Hả ''
Hắn đi lướt qua nó nhưng khi đi bằng nó thì để lại cho nó một câu làm nó hoàn hồn,chỉ đủ để nó nghe thấy
'' Tôi nói thế mà cô cũng tin à,chẳng qua trước mặt mọi người tôi lạnh lùng quen rồi nên không tiện nói ra,đó không phải con người thật của tôi,cô không nhận ra sao? '' - nói đến đây,mặt hắn có phần buồn bã,khẽ nhếch môi một cái kiểu như tự cười chính mình
'' Cô có thể làm con người tôi trở lại như xưa? '' - hắn nói tiếp
'' Tôi đâu biết ngày xưa anh thế nào mà làm trở lại '' - nó ngây thơ
Hắn chỉ '' hừ '' một cái rồi bỏ đi,nó thấy thế cũng chạy theo.Sau khi hắn và nó rời đi thì người dẫn chương trình lại lóc cóc chạy lên
'' Có một tin vui cho các bạn,lớp 10a1 đăng kí hai tiết mục '' - sau khi nghe lời thông báo đó,cả trường lại trở thành chỗ mổ bò,mổ lợn
'' Là ai nhỉ '' - học sinh 1
'' Hay là vẫn bạn vừa nãy '' - học sinh 2
'' Muốn nghe bạn đó hát tiếp quá à '' - học sinh 3
.......
Nhỏ và anh bước lên làm cả trường được phen náo loạn ( bởi vì có 2 hotboy lên biểu diễn đó nha ) . Giọng hát trầm bổng của anh vang lên Cứ qua thêm một ngày mới biết thế nào là yêu
Mỗi ngày trôi qua vội vã nhưng trong anh rất nhiều điều
Những suy nghĩ trong anh cứ lớn lên từng phút
Cứ lớn theo từng ngày khi anh được ấm áp bên em
Những giây phút trong anh giờ đang chia làm hai
Một nửa bên anh từng nghĩ chúng ta sẽ bên nhau trọn đời
Nhưng nếu lỡ một ngày em nói lời chia tay
Anh sẽ thế nào đây,anh sống thế nào đây? ......
Suy nghĩ trong anh - Khắc Việt
Một tràng vỗ tay vang lên ngay sau khi anh vừa dứt lời.Anh quay sang nhìn nhỏ ,( bắt chước nó nha )ánh mắt của anh có thể thôi miên mọi vật.Nhỏ thấy anh nhìn mình thì hơi ngai xíu,nhỏ tưởng anh sẽ làm giống nó nên e thẹn một chút .
'' Em....tôi yêu em '' - anh hít một hơi thật sâu và nói( với nhỏ nha )
'' Thật không ? '' - nhỏ có vẻ hớn hở
'' Thật '' - anh
'' Thật chứ ? '' - nhỏ hỏi lại lần nữa
'' Thật '' - anh
'' Chắc không '' - nhỏ hỏi tiếp
'' Chắc '' - anh hơi bực nhưng vẫn cố nặn ra nụ cười
'' Chắc...một trămmmmm....phần trămmmmm chứ '' - nhỏ cố kéo dài chữ 'trăm'
'' Không '' - anh thờ ơ đáp
'' Hở '' - nhỏ ngây ngốc
'' Tôi nói không '' - anh nở một nụ cười
'' Ơ...Anh....S..a..o...sao anh bảo.... '' - nhỏ thẹn quá hoá giận
'' Haha...thật ngây thơ làm sao '' - anh cười làm cả trường cũng hùa theo,cười như chưa bao giờ được cười vậy.Nhỏ thì mặt đỏ tía tai,anh thì đứng đó cười sảng khoái
khi cười đủ rồi thì anh đi xuống sân khâu và bỏ lại một câu cho nhỏ : '' Đây là sự trả giá cho việc không xin phép tôi ''
'' Ủa...Xin phép gì ? '' - nhỏ
..... - anh không nói gì mà chỉ đi lướt qua nhỏ,ánh mắt liếc về phía nó một cái.Nó nhận thấy cái liếc đó thì khẽ nuốt nước bọt,nhìn sang bên hắn,thầm cảm ơn vì hắn vừa nãy nói nó và hắn là người dưng ( vì nó sợ nếu vừa nãy hắn mà bảo là yêu hay gì đó thì không biết hắn có làm như anh không....)
Hắn như đọc được suy nghĩ của nó,nói : '' Không cần cảm ơn tôi đâu ''
'' Dở hơi à,tôi việc gì mà đang yên đang lành lại đi cảm ơn anh '' - nó quay mặt đi chỗ khác
Hắn đi lướt qua nó nhưng khi đi bằng nó thì để lại cho nó một câu làm nó hoàn hồn,chỉ đủ để nó nghe thấy
'' Tôi nói thế mà cô cũng tin à,chẳng qua trước mặt mọi người tôi lạnh lùng quen rồi nên không tiện nói ra,đó không phải con người thật của tôi,cô không nhận ra sao? '' - nói đến đây,mặt hắn có phần buồn bã,khẽ nhếch môi một cái kiểu như tự cười chính mình
'' Cô có thể làm con người tôi trở lại như xưa? '' - hắn nói tiếp
'' Tôi đâu biết ngày xưa anh thế nào mà làm trở lại '' - nó ngây thơ
Hắn chỉ '' hừ '' một cái rồi bỏ đi,nó thấy thế cũng chạy theo.Sau khi hắn và nó rời đi thì người dẫn chương trình lại lóc cóc chạy lên
'' Có một tin vui cho các bạn,lớp 10a1 đăng kí hai tiết mục '' - sau khi nghe lời thông báo đó,cả trường lại trở thành chỗ mổ bò,mổ lợn
'' Là ai nhỉ '' - học sinh 1
'' Hay là vẫn bạn vừa nãy '' - học sinh 2
'' Muốn nghe bạn đó hát tiếp quá à '' - học sinh 3
.......
Nhỏ và anh bước lên làm cả trường được phen náo loạn ( bởi vì có 2 hotboy lên biểu diễn đó nha ) . Giọng hát trầm bổng của anh vang lên Cứ qua thêm một ngày mới biết thế nào là yêu
Mỗi ngày trôi qua vội vã nhưng trong anh rất nhiều điều
Những suy nghĩ trong anh cứ lớn lên từng phút
Cứ lớn theo từng ngày khi anh được ấm áp bên em
Những giây phút trong anh giờ đang chia làm hai
Một nửa bên anh từng nghĩ chúng ta sẽ bên nhau trọn đời
Nhưng nếu lỡ một ngày em nói lời chia tay
Anh sẽ thế nào đây,anh sống thế nào đây? ......
Suy nghĩ trong anh - Khắc Việt
Một tràng vỗ tay vang lên ngay sau khi anh vừa dứt lời.Anh quay sang nhìn nhỏ ,( bắt chước nó nha )ánh mắt của anh có thể thôi miên mọi vật.Nhỏ thấy anh nhìn mình thì hơi ngai xíu,nhỏ tưởng anh sẽ làm giống nó nên e thẹn một chút .
'' Em....tôi yêu em '' - anh hít một hơi thật sâu và nói( với nhỏ nha )
'' Thật không ? '' - nhỏ có vẻ hớn hở
'' Thật '' - anh
'' Thật chứ ? '' - nhỏ hỏi lại lần nữa
'' Thật '' - anh
'' Chắc không '' - nhỏ hỏi tiếp
'' Chắc '' - anh hơi bực nhưng vẫn cố nặn ra nụ cười
'' Chắc...một trămmmmm....phần trămmmmm chứ '' - nhỏ cố kéo dài chữ 'trăm'
'' Không '' - anh thờ ơ đáp
'' Hở '' - nhỏ ngây ngốc
'' Tôi nói không '' - anh nở một nụ cười
'' Ơ...Anh....S..a..o...sao anh bảo.... '' - nhỏ thẹn quá hoá giận
'' Haha...thật ngây thơ làm sao '' - anh cười làm cả trường cũng hùa theo,cười như chưa bao giờ được cười vậy.Nhỏ thì mặt đỏ tía tai,anh thì đứng đó cười sảng khoái
khi cười đủ rồi thì anh đi xuống sân khâu và bỏ lại một câu cho nhỏ : '' Đây là sự trả giá cho việc không xin phép tôi ''
'' Ủa...Xin phép gì ? '' - nhỏ
..... - anh không nói gì mà chỉ đi lướt qua nhỏ,ánh mắt liếc về phía nó một cái.Nó nhận thấy cái liếc đó thì khẽ nuốt nước bọt,nhìn sang bên hắn,thầm cảm ơn vì hắn vừa nãy nói nó và hắn là người dưng ( vì nó sợ nếu vừa nãy hắn mà bảo là yêu hay gì đó thì không biết hắn có làm như anh không....)
Hắn như đọc được suy nghĩ của nó,nói : '' Không cần cảm ơn tôi đâu ''
'' Dở hơi à,tôi việc gì mà đang yên đang lành lại đi cảm ơn anh '' - nó quay mặt đi chỗ khác
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.