Chương 15: Tỏ Tình
Thanh Hà
15/01/2017
'' Hả ? '' - cậu há hốc mồm nhìn nó'' Không.....không phải đâu , em chỉ ở tạm vài hôm thôi , em dọn đi ngay mà '' - nó hất tay hắn ra rồi chạy tới chỗ cậu
'' Thế mà có người nào tôi đuổi mãi không đi ý nhỉ '' - hắn
'' Ngưới nào , làm sao mà tôi biết được , dở hơi à mà hỏi tôi '' - mắt nó cứ đảo xung quanh , không dám nhìn vào mắt hắn ( tác giả : mẹ em bảo nói dối là hư ^_^ )
'' Tôi nghĩ là cô sẽ biết '' - hắn
'' Tôi chẳng biết ai cả '' - nó
'' Thôi , không nói nữa , về nhà '' - hắn nắm tay nó và kéo đi
'' Không....tôi muốn về nhà '' - nó giật tay lại
'' Đang đi đây không '' - hắn
'' Anh đưa tôi về nhà anh ? '' - nó
'' Nhà tôi không phải nhà cô à '' - hắn
'' Tất nhiên là không rồi '' - nó
'' Thế tôi đưa cô về nhà cô '' - hắn
'' Anh ? '' - nó
'' Sao ? '' - hắn
'' Anh biết nhà tôi ? '' - nó
'' Không '' - hắn thờ ơ
'' Thế làm sao anh đưa tôi về '' - nó
'' Cô không nhớ đường về nhà ? '' - hắn
'' Thôi , anh khỏi phải giả vờ nữa , chính anh đưa tôi về đây , làm sao mà anh không nhớ '' - nó
'' Bị cô đoán trúng rồi , về thôi '' - hắn quay đầu bước đi
'' Em về trước đây '' - nó quay đầu lại vẫy vẫy tay với cậu và chạy theo sau hắn
---------Về tới nhà-----------
Nó cứ đứng trước cổng mà không đi vào
'' Sao anh bảo đưa tôi về nhà '' - nó quay sang bên cạnh thì hắn đã không còn ở đó nữa . Nó bây giờ cũng chẳng biết đi đâu về đâu nữa nên đành bước vào nhà
Nó vừa mở cửa ra thì trước mặt nó là 1 bức tranh đầy màu sắc , lung linh huyền ảo . Giữa nhà có 1 hình trái tim to được thắp bằng những cây nến nhỏ nhỏ , bên trong là những cánh hoa đầy màu sắc sặc sỡ , tô điểm thêm cho hình trái lung linh đó là những bóng đèn nhiều màu sắc khác nhau . Xung quanh nhà treo những quả bóng bay 7 sắc cầu vồng cộng thêm những bộ đèn nháy được treo sát quả bóng bay làm cho nó càng thêm sinh động . Cùng với tiếng nhạc du dương làm cho người nghe có cảm giác thoải mái . Bây giờ nó chỉ có thể thốt ra 1 từ , đó là......ĐẸP
Hắn bước ra từ trong , trên tay cầm 1 bó hoa , tiến đến trước mặt nó
'' Làm người yêu anh nhé '' - hắn
'' Anh ....làm gì vậy '' - nó lùi về phía sau vài bước
'' Em không thấy sao , anh đang tỏ tình mà '' - hắn
Nó nghe từ ' anh ' va ' em ' mà da gà da vịt nổi hết lên
'' Anh nghĩ tôi sẽ chấp nhận ? '' - nó
Hắn gật gật đầu
'' Why ? '' - nó
'' Bởi vì lần trước em bảo yêu tôi mà '' - hắn
'' Xin lỗi.....tất cả chỉ là hiểu lầm mà thôi '' - nó
'' Hiểu lầm ? '' - hắn
'' Vì lần đó tôi cá cược với 1 đứa bạn là sẽ tán đổ anh cho nên..... '' - nó nói đến đây liền cúi đầu xuống
'' Tôi không quan tâm mấy chuyện đó , tôi chỉ muốn biết bây giờ em có yêu tôi ? '' - hắn đi tới ôm nó vào lòng
'' Anh biết câu trả lời mà '' - nó
'' Tôi không phải em '' - hắn
'' Anh cũng biết quan hệ giữa tôi và Hoàng là không phải mối quan hệ bình thường mà '' - nó đẩy hắn ra
''Tôi không quan tâm , bây giờ chỉ cần em chấp nhận thì tôi sẽ coi tên Hoàng kia chưa từng tồn tại '' - hắn
'' Anh biết là không thể mà '' - nó
'' Vậy......tôi phải làm thế nào để em yêu tôi '' - hắn
'' Anh phải biết là tình yêu xuất phát từ trái tim , không thể ép buộc '' - nó
'' Cơ hội để tôi thích anh còn không đếm được trên đầu ngón tay '' - nó
'' Cơ hội để em thích tôi nhiều đến mức không đếm được trên đầu ngón tay ư ? '' - hắn
'' Không phải....bởi vì cơ hội đó quá ư là nhỏ nhoi , nó chỉ bằng cái móng tay thôi , không đáng để đếm '' - nó
'' Người xưa có câu ' còn nước còn tát ' , chỉ cần có 1 cái móng tay thôi cũng đủ để tôi tiếp tục chờ đợi và yêu em '' - hắn
'' Haizzz .... mệt quá , tôi mặc xác anh , làm gì thì làm '' - nó nói và bỏ lên tầng , để hắn ở đó lộ rõ vẻ thích thú,phấn khởi và mong chờ
Hắn không hề biết là ngày mai sẽ là ngày đầy những rắc rối đang chờ đón nó
---------------Hết chương 15 ( còn tiếp )--------------------
Trong khi viết thì tác giả vẫn còn viết sai 1 số từ nhưng mong các bạn bỏ qua nhé . Còn về phần lớp hok thì bọn hắn và nó đều học lớp 11 nhé
'' Thế mà có người nào tôi đuổi mãi không đi ý nhỉ '' - hắn
'' Ngưới nào , làm sao mà tôi biết được , dở hơi à mà hỏi tôi '' - mắt nó cứ đảo xung quanh , không dám nhìn vào mắt hắn ( tác giả : mẹ em bảo nói dối là hư ^_^ )
'' Tôi nghĩ là cô sẽ biết '' - hắn
'' Tôi chẳng biết ai cả '' - nó
'' Thôi , không nói nữa , về nhà '' - hắn nắm tay nó và kéo đi
'' Không....tôi muốn về nhà '' - nó giật tay lại
'' Đang đi đây không '' - hắn
'' Anh đưa tôi về nhà anh ? '' - nó
'' Nhà tôi không phải nhà cô à '' - hắn
'' Tất nhiên là không rồi '' - nó
'' Thế tôi đưa cô về nhà cô '' - hắn
'' Anh ? '' - nó
'' Sao ? '' - hắn
'' Anh biết nhà tôi ? '' - nó
'' Không '' - hắn thờ ơ
'' Thế làm sao anh đưa tôi về '' - nó
'' Cô không nhớ đường về nhà ? '' - hắn
'' Thôi , anh khỏi phải giả vờ nữa , chính anh đưa tôi về đây , làm sao mà anh không nhớ '' - nó
'' Bị cô đoán trúng rồi , về thôi '' - hắn quay đầu bước đi
'' Em về trước đây '' - nó quay đầu lại vẫy vẫy tay với cậu và chạy theo sau hắn
---------Về tới nhà-----------
Nó cứ đứng trước cổng mà không đi vào
'' Sao anh bảo đưa tôi về nhà '' - nó quay sang bên cạnh thì hắn đã không còn ở đó nữa . Nó bây giờ cũng chẳng biết đi đâu về đâu nữa nên đành bước vào nhà
Nó vừa mở cửa ra thì trước mặt nó là 1 bức tranh đầy màu sắc , lung linh huyền ảo . Giữa nhà có 1 hình trái tim to được thắp bằng những cây nến nhỏ nhỏ , bên trong là những cánh hoa đầy màu sắc sặc sỡ , tô điểm thêm cho hình trái lung linh đó là những bóng đèn nhiều màu sắc khác nhau . Xung quanh nhà treo những quả bóng bay 7 sắc cầu vồng cộng thêm những bộ đèn nháy được treo sát quả bóng bay làm cho nó càng thêm sinh động . Cùng với tiếng nhạc du dương làm cho người nghe có cảm giác thoải mái . Bây giờ nó chỉ có thể thốt ra 1 từ , đó là......ĐẸP
Hắn bước ra từ trong , trên tay cầm 1 bó hoa , tiến đến trước mặt nó
'' Làm người yêu anh nhé '' - hắn
'' Anh ....làm gì vậy '' - nó lùi về phía sau vài bước
'' Em không thấy sao , anh đang tỏ tình mà '' - hắn
Nó nghe từ ' anh ' va ' em ' mà da gà da vịt nổi hết lên
'' Anh nghĩ tôi sẽ chấp nhận ? '' - nó
Hắn gật gật đầu
'' Why ? '' - nó
'' Bởi vì lần trước em bảo yêu tôi mà '' - hắn
'' Xin lỗi.....tất cả chỉ là hiểu lầm mà thôi '' - nó
'' Hiểu lầm ? '' - hắn
'' Vì lần đó tôi cá cược với 1 đứa bạn là sẽ tán đổ anh cho nên..... '' - nó nói đến đây liền cúi đầu xuống
'' Tôi không quan tâm mấy chuyện đó , tôi chỉ muốn biết bây giờ em có yêu tôi ? '' - hắn đi tới ôm nó vào lòng
'' Anh biết câu trả lời mà '' - nó
'' Tôi không phải em '' - hắn
'' Anh cũng biết quan hệ giữa tôi và Hoàng là không phải mối quan hệ bình thường mà '' - nó đẩy hắn ra
''Tôi không quan tâm , bây giờ chỉ cần em chấp nhận thì tôi sẽ coi tên Hoàng kia chưa từng tồn tại '' - hắn
'' Anh biết là không thể mà '' - nó
'' Vậy......tôi phải làm thế nào để em yêu tôi '' - hắn
'' Anh phải biết là tình yêu xuất phát từ trái tim , không thể ép buộc '' - nó
'' Cơ hội để tôi thích anh còn không đếm được trên đầu ngón tay '' - nó
'' Cơ hội để em thích tôi nhiều đến mức không đếm được trên đầu ngón tay ư ? '' - hắn
'' Không phải....bởi vì cơ hội đó quá ư là nhỏ nhoi , nó chỉ bằng cái móng tay thôi , không đáng để đếm '' - nó
'' Người xưa có câu ' còn nước còn tát ' , chỉ cần có 1 cái móng tay thôi cũng đủ để tôi tiếp tục chờ đợi và yêu em '' - hắn
'' Haizzz .... mệt quá , tôi mặc xác anh , làm gì thì làm '' - nó nói và bỏ lên tầng , để hắn ở đó lộ rõ vẻ thích thú,phấn khởi và mong chờ
Hắn không hề biết là ngày mai sẽ là ngày đầy những rắc rối đang chờ đón nó
---------------Hết chương 15 ( còn tiếp )--------------------
Trong khi viết thì tác giả vẫn còn viết sai 1 số từ nhưng mong các bạn bỏ qua nhé . Còn về phần lớp hok thì bọn hắn và nó đều học lớp 11 nhé
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.