Chương 9
Thùy Dung Sin
01/03/2017
Ăn trưa xong hắn sang nhà nó chơi, thấy nó đang ngồi bàn học cặm cụi làm bài tập. Hắn rón rén lại gần ...
- Hù!- vỗ vai nó.
- Oa... Ma!- nó giật mình hét toáng lên, nước mắt thi nhau chảy.
- Làm gì mà nước mắt đã ướt hết thế này...
- Tại anh hù em chứ bộ!- chu miệng phụng phịu.
- Đang làm gì đây!?
Hắn xoa đầu nó rồi nhìn đống tập trên bàn nó, ... Nó đang tập tô, chữ gì mà xấu như ma vậy trời? Gà bới còn đẹp hơn...
- Mày viết hay mày bôi bẩn vậy Trân?- hắn kí đầu nó một cái, mặt nhìn nó lừ.
- Oa.... Dì ơi! Anh Tuấn kí nổ đầu con....hức.. . Oa... Đau quá!
Nó khóc ré lên, nước mắt đã đầm đìa, miệng ngoác ra hết cỡ, xấu cực kì...
Hắn cũng không ngờ mình kí nó đau đến thế, vội vàng ôm nó dỗ dành.
- Ngoan! Anh xin lỗi! Anh không cố ý...
- Oa... Huhu
Nó được thể gào to hơn.
- Nín đi anh thương...- hắn hết cách.
- huhu...
- Nín! Chiều anh cho đi ăn kem!- hắn dở chiêu bài cuối cùng.
- Ật é ! Huhu ( thật nhé)
Hắn gật gật đầu. Nó thôi khóc nhưng sợ hắn đổi ý nên dơ tay ra móc ngéo. Đúng là con nít!
❤❤❤
Hôm sau nó được dì giúp việc đưa đi học... Vui vẻ chào dì rồi chạy vào trong trường. Cái dáng mập mập của nó đi bình thường thì được chứ chạy thì không thể nào đỡ được....
- Ê! Ngủ gật...
Một bàn tay vỗ vai nó, là tên ngồi cạnh nó đây mà. Nó ngước mắt nhìn, thầm nghĩ:" Vẫn thua anh Tuấn đẹp trai!"
- Nhìn gì kĩ vậy? Tính dê tôi hả?- tên đó rùng mình.
- Gọi tôi có việc gì?- nó lên giọng.
- À! Không có gì.- tên đó gãi đầu.
- Rảnh quá ha!
Nó bỏ vào lớp luôn, mặc kệ tên kia ngơ ngơ như bò đeo nơ đứng ở cửa.
..........
Hôm nay nó bắt đầu học Toán, cô giáo dậy bọn nó làm quen với những phép tính đơn giản... Chả hiểu sao nó cứ ngồi nghe giảng được một lúc là lại buồn ngủ. Chắc là không có duyên với học ...
- Cộp ... Cộp
Cô giáo dạy toán gõ thước xuống bàn nó, khiến cả lớp đang học cũng quay lại nhìn.
- Á!
Nó đang chuẩn bị gục thì cô gõ thước làm nó hết hồn, giật nảy người theo phản xạ kêu lên.
- Trong giờ học ngủ gật! Đứng lên góc lớp úp mặt vào tường cho tôi!- cô giáo hằm hằm chỉ tay ra phía cửa.
- Dạ!- nó xụ mặt bước ra góc lớp đứng.
- Cả lớp tiếp tục học!
Sao số nó hay bị cô trù thế không biết, ngày thứ nhất bị phạt trực nhật, ngày thứ hai bị đứng góc lớp... Nó có muốn thế đâu cơ chứ, tại cái mắt nó không nghe lời chứ bộ.@@
❤❤❤
Cuối kì 1 , nó bị xếp loại yếu... Mẹ nó đi họp phụ huynh về mặt hằm hằm bắt nó nằm xuống giường phết cho mấy cái vào mông, đau hằn mông luôn.
- Trân! Lần sau con có ngủ trong lớp không?- mẹ nó quát.
- Huhu... Lần sau con không dám nứa!- nó khóc tu tu.
- Lần sau có học hẳn hoi không?- mẹ nó lại phết thêm cái nữa.
- Con hứa sẽ học tốt.huhu
- Thế từ mai đi học có bắt nạt bạn không?- lại thêm cái nữa vào mông.
- Con không!huhu
....
Hắn vừa tầm sang chơi, thấy nó bị mẹ đánh nên nói đỡ.
- Cô ơi! Cô đừng đánh em nữa! Từ mai cô cứ để con dậy em học đi cô.- nhìn nó khóc hắn đau lắm.
- Được rồi! Lần này mẹ tha! Lần sau mẹ đánh đau hơn biết chưa.- nghe hắn nó mẹ nó cũng nguôi nguôi.
- Dạ...hic hic...
Mẹ nó bận việc công ty nên phải đi gấp, dặn dò cô giúp việc chăm sóc tốt cho nó.
- Dạ! Bà chủ yên tâm!
- Rồi! Tôi đi đây! Cô nhớ chú ý nó giúp tôi.
.......
Vậy là từ hôm đó chở đi nó được hắn dậy học...
- Trân! Mày tính kiểu gì mà 5+9=13thế hả?
- .... - sửa sửa, tính tính.
- Sao 4+7= 3 được ?
-..... Đúng rồi mà!- nó chu mỏ cãi.
- Đúng cái đầu mày!- hắn dí đầu nó.
- Hic...
Nó học mà tâm chí cứ như đang trên mây, chả chịu nghe hắn nói gì cả, làm sai hết.
Hắn phải sửa mãi nó mới biết làm chút chút...
❤❤ ❤
- Hù!- vỗ vai nó.
- Oa... Ma!- nó giật mình hét toáng lên, nước mắt thi nhau chảy.
- Làm gì mà nước mắt đã ướt hết thế này...
- Tại anh hù em chứ bộ!- chu miệng phụng phịu.
- Đang làm gì đây!?
Hắn xoa đầu nó rồi nhìn đống tập trên bàn nó, ... Nó đang tập tô, chữ gì mà xấu như ma vậy trời? Gà bới còn đẹp hơn...
- Mày viết hay mày bôi bẩn vậy Trân?- hắn kí đầu nó một cái, mặt nhìn nó lừ.
- Oa.... Dì ơi! Anh Tuấn kí nổ đầu con....hức.. . Oa... Đau quá!
Nó khóc ré lên, nước mắt đã đầm đìa, miệng ngoác ra hết cỡ, xấu cực kì...
Hắn cũng không ngờ mình kí nó đau đến thế, vội vàng ôm nó dỗ dành.
- Ngoan! Anh xin lỗi! Anh không cố ý...
- Oa... Huhu
Nó được thể gào to hơn.
- Nín đi anh thương...- hắn hết cách.
- huhu...
- Nín! Chiều anh cho đi ăn kem!- hắn dở chiêu bài cuối cùng.
- Ật é ! Huhu ( thật nhé)
Hắn gật gật đầu. Nó thôi khóc nhưng sợ hắn đổi ý nên dơ tay ra móc ngéo. Đúng là con nít!
❤❤❤
Hôm sau nó được dì giúp việc đưa đi học... Vui vẻ chào dì rồi chạy vào trong trường. Cái dáng mập mập của nó đi bình thường thì được chứ chạy thì không thể nào đỡ được....
- Ê! Ngủ gật...
Một bàn tay vỗ vai nó, là tên ngồi cạnh nó đây mà. Nó ngước mắt nhìn, thầm nghĩ:" Vẫn thua anh Tuấn đẹp trai!"
- Nhìn gì kĩ vậy? Tính dê tôi hả?- tên đó rùng mình.
- Gọi tôi có việc gì?- nó lên giọng.
- À! Không có gì.- tên đó gãi đầu.
- Rảnh quá ha!
Nó bỏ vào lớp luôn, mặc kệ tên kia ngơ ngơ như bò đeo nơ đứng ở cửa.
..........
Hôm nay nó bắt đầu học Toán, cô giáo dậy bọn nó làm quen với những phép tính đơn giản... Chả hiểu sao nó cứ ngồi nghe giảng được một lúc là lại buồn ngủ. Chắc là không có duyên với học ...
- Cộp ... Cộp
Cô giáo dạy toán gõ thước xuống bàn nó, khiến cả lớp đang học cũng quay lại nhìn.
- Á!
Nó đang chuẩn bị gục thì cô gõ thước làm nó hết hồn, giật nảy người theo phản xạ kêu lên.
- Trong giờ học ngủ gật! Đứng lên góc lớp úp mặt vào tường cho tôi!- cô giáo hằm hằm chỉ tay ra phía cửa.
- Dạ!- nó xụ mặt bước ra góc lớp đứng.
- Cả lớp tiếp tục học!
Sao số nó hay bị cô trù thế không biết, ngày thứ nhất bị phạt trực nhật, ngày thứ hai bị đứng góc lớp... Nó có muốn thế đâu cơ chứ, tại cái mắt nó không nghe lời chứ bộ.@@
❤❤❤
Cuối kì 1 , nó bị xếp loại yếu... Mẹ nó đi họp phụ huynh về mặt hằm hằm bắt nó nằm xuống giường phết cho mấy cái vào mông, đau hằn mông luôn.
- Trân! Lần sau con có ngủ trong lớp không?- mẹ nó quát.
- Huhu... Lần sau con không dám nứa!- nó khóc tu tu.
- Lần sau có học hẳn hoi không?- mẹ nó lại phết thêm cái nữa.
- Con hứa sẽ học tốt.huhu
- Thế từ mai đi học có bắt nạt bạn không?- lại thêm cái nữa vào mông.
- Con không!huhu
....
Hắn vừa tầm sang chơi, thấy nó bị mẹ đánh nên nói đỡ.
- Cô ơi! Cô đừng đánh em nữa! Từ mai cô cứ để con dậy em học đi cô.- nhìn nó khóc hắn đau lắm.
- Được rồi! Lần này mẹ tha! Lần sau mẹ đánh đau hơn biết chưa.- nghe hắn nó mẹ nó cũng nguôi nguôi.
- Dạ...hic hic...
Mẹ nó bận việc công ty nên phải đi gấp, dặn dò cô giúp việc chăm sóc tốt cho nó.
- Dạ! Bà chủ yên tâm!
- Rồi! Tôi đi đây! Cô nhớ chú ý nó giúp tôi.
.......
Vậy là từ hôm đó chở đi nó được hắn dậy học...
- Trân! Mày tính kiểu gì mà 5+9=13thế hả?
- .... - sửa sửa, tính tính.
- Sao 4+7= 3 được ?
-..... Đúng rồi mà!- nó chu mỏ cãi.
- Đúng cái đầu mày!- hắn dí đầu nó.
- Hic...
Nó học mà tâm chí cứ như đang trên mây, chả chịu nghe hắn nói gì cả, làm sai hết.
Hắn phải sửa mãi nó mới biết làm chút chút...
❤❤ ❤
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.