Đồ Ngốc! Người Tớ Thích, Chính Là Cậu!

Chương 1: Nhập học

Mặc Vũ

02/02/2017

- Reng... Reng - Chuông báo thức reo lên, Tiểu Bạch vơ tay lấy chiếc đồng hồ nhấn nút off và theo quán tính nó chùm chăn kín đầu ngủ tiếp.

- Cộc.... Cộc.... - Tiếng gõ cửa - Bạch yêu dấu ơi. Con dậy chưa? - Tiếng mẹ nó.

Nó không trả lời mà chùm chăn ngủ tiếp. Mẹ nó dần mất kiên nhẫn:

- Bạch à. Đừng ngủ nữa, hôm nay là ngày đầu con đến trường, không được trễ đâu, Bạch.

Nó vùng dậy vẻ bực bội:

- Con nghe rùi. Mẹ xuống lầu trước đi giờ con xuống liền.

- Nhanh nha Bạch, hôm nay mẹ nấu món con thích nhất đấy. - Mẹ nó vui vẻ, vừa đi vừa hát.

- Thôi rồi. - Nó thở dài rồi đứng dậy, vươn vai hít thở thật sâu. Lớn rồi mà trong mắt mẹ nó vẫn bị coi là một đứa con nít lên ba. Lúc nào cũng quan tâm thái quá.

***

Nó rón rén, từng bước một.

- Bạch, con đi đâu vậy? Còn chưa có ăn sáng mà. Xem nè hôm nay mẹ nấu nhiều món con thích lắm.

- À... Con....

- Không à ơi gì cả. Nhanh lên con gái. - Mẹ nó giọng quả quyết.

- Con trễ giờ rồi thôi con đi đây. - Nói rồi nó co cẳng chạy ngay đi.

- Này. - Mẹ nó ới lại.

Vừa hay bố nó đi xuống.

- Có chuyện gì vậy em?

- May quá anh đây rồi - Mẹ nó vui mừng - Em có chuẩn bị vài món anh thích.

Bố nó nghe xong hốt hoảng, mồ hôi nhễ nhại:



- À, anh có hẹn cafe với anh bạn rồi. Anh... Anh đi đây.

- Này. Ơ hay hai bố con nhà này - Mẹ nó thắc mắc - Thôi ăn một mình cũng không sao.

***

- Phù.... May mà thoát - Nó thở dốc.

Xin giới thiệu một chút về lý do cả Bạch lẫn bố đều không dám ăn món mẹ nấu. Chả là mẹ nó hồi đi học từng được mệnh danh là ''Sát thủ độc dược'', sở hữu tài nấu ăn tìm ẩn, mà càng tìm, nó càng ẩn. Ai ăn xong không chết cũng nhập viện ''bất đắc kì tử''.

Chào buổi sáng, Bạch. - Một cô gái xinh xắn nói.

- Chào buổi sáng, Song.

- Sao chạy vội thế? Lại trốn mẹ cậu à?

- Thôi đừng nói nhiều nữa. Trễ học rồi, nhanh lên nào!

Song Song là bạn thân từ thời quấn tã của nó. Đặc biệt nhỏ này nghiện ngôn tình nặng. Ăn no nhồi nhét ngôn tình cho lắm vào. Luôn tự hào về vẻ đẹp No.1 của mình, nhưng tính tình thì chẳng tốt chút nào. Nó làm bạn với nhỏ bằng cách nào nhỉ?

Tại trường cấp 3 Jae:

Thành phố Jae là thành phố nhỏ có bề dày lịch sử lâu đời, nổi tiếng với phong cảnh bậc nhất cùng với lối kiến trúc Tây Âu. Thành phố với truyền thống hiếu học đã có từ xa xưa, vì vậy đi dạo quanh quanh khu phố cũng bắt gặp ba bốn ngôi trường. Trong số đó nổi bật lên ngôi trường danh giá Jae như một viên ngọc quý giữa lòng thành phố.

Ngôi trường đã có từ lúc thành phố mới còn sơ khai. Thoạt đầu nó chỉ là một ngôi trường nhỏ dành riêng cho con cái dân bản địa. Nhưng về sau nó được mua lại bởi một vị lãnh chúa giàu có, từ đó nó trở thành ngôi trường duy nhất trong thành phố dành cho quý tộc. Đến thế kỷ XVI-XVII, khi chủ nghĩa tư bản phát triển, ngôi trường không còn dành riêng cho giới quý tộc nữa mà còn thêm cả con cái của các nhà tư bản. Và cũng từ đấy ngôi trường phát triển như ngày nay với tiêu chí tuyển chọn: Thứ nhất là Gia Thế, Thứ nhì là Tài sản.

Ngôi trường là một trong số ít trường không phải là trường liên cấp trong thành phố, tiện nói đây, ngôi trường Jae là trường Trung học Phổ thông.

Ngôi trường đã được tu sửa khá nhiều nhưng vẫn giữ được nét cổ kính cùng cái hồn của nó. Với tổng diện tích 35 ha, ngôi trường được chia làm bốn khu chính. Khu A là phòng học cùng các phòng chức năng nằm ở phía Tây, quay lưng với ngọn núi thần và đối diện với khu C dành cho giáo viên ở phía Nam. Khu B là nhà ăn đối diện với khu thể thao đa năng nằm ở phía Bắc. Chính giữa là khuân viên trường được trải thảm cỏ xanh mượt, hai bên lối đi là những hàng cây xanh rì, đu đưa mỗi khi có gió. Mới gần đây nhà trường đã cho xây dựng một khu E phụ nằm phía sau khu giảng đường A. Khu E là một nhà kính rộng, cũng có thể dùng làm nơi hoạt động chủ yếu của câu lạc bộ làm vườn.

Ngôi trường có ba khối, mỗi khối có bốn lớp từ lớp A đến lớp D. Trong số đó, có một lớp đặc biệt, gọi là SA.

- Tiểu Bạch, chúng ta học lớp SA.

- Ừm. SA!?

SA là một lớp đặc biệt, dành cho những học sinh giỏi nhất trường. Ông bà ta hay nói mấy người giỏi thì thường hay khùng khùng, điên điên. Không biết có đúng với cái lớp SA này hay không.



Tùng... tùng...

Một giảng viên cực kỳ trẻ trung, xinh đẹp, body chuẩn bước vào lớp, nở một nụ cười tươi tắn kèm theo cái nháy mắt làm bọn con trai chết mê chết mệt. (Cô giáo kiểu gì vậy?)

- Xin chào các em. Cô tên Lạc Lạc, là giảng viên của các em trong học kỳ này.

- Bis... bis... cô giáo kute wá!! - Thần Vũ mê gái la hét dữ dội.

- Bây giờ có em nào muốn giới thiệu về bản thân cho các bạn biết không?

- Em, em - Thần Vũ nhanh nhảu - Xin chào các bạn, tớ là hotboy Thần Vũ đẹp trai...

- Lai chó.

Một giọng nói thánh thót cất lên. 1s sau giọng nói đó, một tràng cười rầm rộ diễn ra làm Thần Vũ xấu hổ muốn chui xuống lỗ. Và chủ nhân của giọng nói đó không ai khác chính là Song Song.

Thần Vũ tức giận lao tới bàn Song Song với tốc độ ánh sáng:

- Ê con nhỏ kia, cô vừa nói gì?

- Tôi chỉ nói một lần, ai điếc đặc không nghe ráng chịu. - Song Song cũng bốp chát lại.

- Á à! Muốn gây sự đấy phỏng?

- Nào dám. Tôi chỉ góp chút sức ''giúp'' màn giới thiệu của cậu trở nên đặc sắc hơn thôi.

Cả hai phóng tia lửa điện nhìn nhau. Không khí trở nên hết sức căng thẳng.

- Song Song, Thần Vũ, xì tốp ngay cho cô!!! - Cô giáo tức giận.

- Song, bớt nóng đi. - Nó cũng nhảy vào ngăn, gì chứ tính nóng nảy của nhỏ thì nó hiểu hơn ai hết. Nó mà không ngăn thì dám nhỏ cho cái trường học này thành nghĩa địa lắm.

- Vâng!! - Cả hai cùng đồng thanh nhưng vẫn liếc xéo nhau.

Coi bộ cuộc sống học đường này bắt đầu rắc rối rồi.

A/N: Bật mí tí xíu, chap sau anh main chính sẽ lên sàn. Tớ sẽ làm một bản pro giới thiệu các nhân vật chính sau.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện ngôn tình
cô vợ thay thế

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Đồ Ngốc! Người Tớ Thích, Chính Là Cậu!

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook