Đồ Nhi, Buông Tha Vi Sư Đi

Quyển 2 - Chương 32: Âm mưu động trời

Huyễn An Tuyết Hinh

23/06/2016

Ở lối vào rừng, bởi vì có rất nhiều người tiến vào, cho nên nơi đó hiện ra một mảnh đường rộng lớn, tuy rằng trên mặt vẫn phô một tầng cành cây nhỏ vụn thật dày, cũng không phải rất bằng phẳng, bất quá, phía trước đã có người đi qua, mặt sau đi theo cước bộ đó, dù thế nào, cũng sẽ không có nguy hiểm, có phải hay không?

Úc Dương dẫn dắt người phái Điểm Thương cùng các đệ tử dừng lại ở lối vào, nhìn rừng cây sâu thẳm, trong lòng rất là không yên ———— “Sư huynh, sao lại không đi vào?” Một đệ tử đừng đằng sau nhìn phía trước có rừng rậm thần bí, trong lòng cũng kích động dị thường.

“Ta đang suy nghĩ, chuyện này liệu có thể là một âm mưu hay không…” Thần sắc Úc Dương có chút rối rắm, này thật sự là quá mức quỷ dị , vốn dạo này đang cùng Thương Dã sư thúc tranh đấu lợi hại, sau đó liền nghe đến Chí Cao Kiếm xuất hiện, có lẽ chuyện này cùng chuyện sư phụ mất tích có liên quan. Kiến giải này, không khỏi có chút gượng ép, sau đó, phát hiện Thương Dã sư thúc cư nhiên vụng trộm mang theo đệ tử bên kia xuống núi , lúc này, hắn thà rằng tin là có, nhưng … Bây giờ, hắn do dự , thật muốn mang các sư huynh đệ mạo hiểm đi vào như vậy sao? Vạn nhất là có tiến vào không đường ra thì…

Hắn quay người dặn dò: “Trình Hạo, đệ cùng vài sư huynh đệ thủ ở bên ngoài, ta dẫn Hạ Vân cùng vài người nữa đi vào, nếu thấy nửa tháng ta còn không đi ra,đệ về phái Điểm Thương, sau đó cẩn thận chỉ dẫn bọn họ,làm phái ta lớn mạnh ————” đây là biện pháp hay, không thể nghi ngờ, cũng là biện pháp tốt nhất ———— “Không thể ————” Trình Hạo nghiêm mặt, kiên định cùng hắn giằng co, không chút đồng ý: “Chúng ta hoặc là cùng nhau đi vào, hoặc là, không ai được đi vào —— “

“Trình Hạo, đệ nên biết, sư phụ…” Sắc mặt Úc Dương cực kì khó coi, miệng cũng phá lệ cay đắng, cho dù, đây là một âm mưu, hắn cũng phải đi vào ———— “Đại sư huynh ————” Trình Hạo đang muốn nói cái gì, đột nhiên, một đạo thanh âm mang khí thế xông thẳng đến, không thèm che giấu chút nào———— “A, kia là ai nha, nguyên lai là phái Điểm Thương a, sao thế, hay là không có can đảm đi vào?” Bên cạnh, một đại đội hàng ngũ, đầu lĩnh là một nam tử anh tuấn vô trù, diện mạo tuấn lãng bất phàm, phong thần tuấn tú lại mang vẻ lịch sự, nhưng lời vừa ra khỏi miệng, nghe thế nào cũng thấy chói tai, ———— theo sau hắn là một hàng ngũ ăn mặc kiểu thị vệ, vừa xem, đã biết là chuyện gì xảy ra , hơn nữa khí thế không chút nào che giấu như vậy ———— “Tứ hoàng tử…” Sắc mặt Úc Dương cũng lạnh xuống dưới, phái Điểm Thương nhiều năm lánh đời, dần dần đã muốn biến mất khỏi tầm mắt mọi người, dư uy hiện tại cũng dần dần giảm đi. Đám người trẻ tuổi hiện nay cơ hồ không có người nghe đến phái Điểm Thương nữa . Bất quá, phái Điểm Thương chung quy vẫn là một đại phái, tuy rằng không có giao tế gì với hoàng quyền, nhưng đối với thiên hạ đại thế, còn là có chút hiểu biết , nhất là Cổ Phong quốc ———— “Hừ…” Không ngừng trào phúng nói: “Như thế nào, không đi vào?” Trong mắt rõ ràng viết vui sướng khi người gặp họa, còn có cười nhạo.

“Tứ hoàng tử định đi vào sao?” Úc Dương lạnh nhạt cười, không thèm quan tâm hắn trào phúng, không hiểu ẩn nhẫn, không hiểu che giấu ưu tư, không hiểu giấu tài, người như vậy, ngay từ đầu liền nhất định hắn sẽ thất bại, như vậy, chính mình cần gì phải cùng tranh chấp đây? ?

“Ân hừ…” Nghe được Úc Dương hỏi như thế, nhất thời, trên mặt Tứ hoàng tử ý cười có chút không nhịn được , thần sắc cứng đờ, sau đó mới đắc ý dào dạt nói: “Bản hoàng tử mới không thèm để ý cái vật giả dối đó, ai biết được bên trong có cái gì, vạn nhất đi vào ra không được thì không phải mất nhiều hơn được sao? Ân, Vũ, ngươi mang theo trung đội tiến đến đi, bản điện hạ ngay tại Hồng Phong thành chờ các ngươi ————— “

Nghe được Cổ Phong Hoa có nói sạo mà còn vô sỉ an bài như thế, Úc Dương cũng có chút ngại phiền nói chuyện cùng hắn, hơi hơi nghiêng đầu: “Cứ an bài như vậy là tốt lắm, Trình Hạo, mang theo bọn họ quay về Hồng Phong thành ————” Úc Dương xuất ra khí thế đại sư huynh, băng mặt quát.

Trình Hạo cũng vẫn không nhúc nhích giằng co, trong một lúc, không khí có chút ngưng trệ ———— Tứ hoàng tử Cổ Phong Hoa cũng vui vẻ xem kịch vui, ôm cánh tay đứng ở một bên, không hề trả lời, đột nhiên ———— một thị vệ sau lưng Cổ Phong Hoa chỉ vào Úc Dương giương giọng nói: ” Điện hạ, ta nhớ ra rồi, có vẻ lần trước Liên Nhã công chúa gặp chuyện không may, phái Điểm Thương hắn cũng có quan hệ đến ———— “

Oanh —— chiến hỏa đột nhiên bị châm dậy.

Bất quá, Cổ Phong Hoa cũng không phải ngu ngốc, đầu vừa chuyển, lập tức hỏi: ” Thời điểm hoàng tỷ gặp chuyện không may không phải đang ở Mộ Ai thành sao? Nơi đó cách phái Điểm Thương thật xa a…”



“Còn nhớ rõ Mộ Thiên Dao kia không? Hoàng tử nhất định không biết nàng là ai…” Tên thị vệ nọ âm hiểm nhìn đệ tử phái Điểm Thương bởi vì nghe được ba chữ Mộ Thiên Dao mà cùng xoay người lại, cười đến hết sức đáng khinh nói: “Mộ Thiên Dao đúng là con trai duy nhất của chưởng môn phái Điểm Thương. “

“Cái gì?” Sắc mặt Cổ Phong Hoa lập tức âm trầm, hai mắt phun hỏa nhìn Úc Dương, nghiến răng nghiến lợi nói: ” Ta đã nói, ai dám sinh kẻ tạp chủng đó, dám phá hư quan hệ của ta cùng với Tiêu Dao trang, nguyên lai là hậu nhân phái Điểm Thương, chả trách…” Hai mắt đỏ đậm, lại nói tiếp, hắn không phải vì nghe chuyện Liên Nhã bị hủy mà phẫn nộ, thực tế mà nói là, thân tình hoàng gia vốn rất mỏng, bình thường, cho dù Liên Nhã chết ở trước mặt hắn, nói không chừng hắn cũng không thèm liếc mắt một cái, nhưng Liên Nhã này cũng là một quân cờ trọng yếu để hắn duy trì quan hệ cùng Tiêu Dao trang a, cứ như vậy bị làm hỏng, trong lòng tự nhiên là phẫn nộ vạn phần ———— “Vây chặt bọn họ lại cho ta, một cái cũng không buông tha ————” Gương mặt vốn mây đen dầy đặc song chợt nghĩ ra được điều gì, đột nhiên đổi sắc: “Hắc hắc, Phong,Vũ, hai người các ngươi cùng tiến lên cho ta, tiêu diệt toàn bộ, hừ, ta đã nói phế vật Cổ Phong Nhiên dạo này ở khắp nơi bị ta áp chế một bậc, nguyên lai là phái Điểm Thương a, dám đối nghịch cùng bản hoàng tử, sẽ có giác ngộ phải chết————”Băng cười nhấc tay, mặt sau cung tiến thủ rất nhanh tiến lên, vây người phái Điểm Thương trong một vòng tròn, sắc mặt hắn nghiêm túc, nhưng trong lòng cũng đang hưng phấn mà suýt chút nữa kêu to: Thật tốt a, liền nhẹ nhàng như vậy là có thể xóa một phần thế lực của Cổ Phong Nhiên…

“Tứ hoàng tử, ngươi xác định muốn xé rách da mặt cùng phái Điểm Thương ta sao?” Ngữ khí của Úc Dương đột nhiên cũng đông lạnh xuống, lại nói tiếp, đám cung tiễn thủ kia bọn họ thật ra không sợ, nhưng ở trong này rõ ràng có vài đạo hơi thở bị che giấu, xem ra,đây đại khái chính là ám vệ hoàng gia, như thế có chút phiền phức …

“Nói như thế nào là xé rách da mặt sao?” Cổ Phong Hoa như là đã xem đến phái Điểm Thương diệt vong, nhất thời, trong lòng thoải mái không thôi, cười ha hả: “Phái Điểm Thương các ngươi còn có da mặt gì sao? Một môn phái tam lưu lụi bại, bản hoàng tử lại thèm để vào mắt? Tốt lắm, giết ————” Lời nói âm lãnh như độc xà, nhất thời làm cho không ít người đều đánh rùng mình…

” Môn phái tam lưu lụi bại?” Ánh mắt Úc Dương nguy hiểm nheo lại, người hiểu biết hắn đều biết rằng đây là điềm báo hắn tức giận: “Ha ha, Cổ Phong Hoa, ngươi sẽ không cho rằng chỉ cần vài người này là có thể giết được chúng ta đấy chứ?” Không phải hắn tự đại, đám người đó tuy nhiều, nhưng rốt cuộc không là đối thủ của võ lâm cao thủ hư bọn họ, huống hồ, lần này mang đi đều là tinh anh…

“Ha ha, đương nhiên không phải…” Cổ Phong Hoa cũng lười so đo Úc Dương gọi tên của hắn, chỉ là vỗ vỗ đôi tay, đột nhiên mười hắc y nhân đã nhảy ra, thuần một sắc đen, cái khăn che mặt cũng đen nốt, một đám ánh mắt lãnh mạc như hồ sâu. Đó là ám vệ bí ẩn nhất của hoàng gia, lấy một địch mười quyết không nói chơi, một đám võ công trác tuyệt, phóng tầm mắt khắp giang hồ cũng khó gặp địch thủ.

“Bắn tên ————” không hề vô nghĩa, thanh âm Cổ Phong Hoa vừa ra, nhất thời, lợi kiếm chung quanh nhanh chóng đánh tới mọi người phái Điểm Thương———— “Ngươi ————” Úc Dương khó thở, nhưng lúc này bị nhốt, mọi người đành phải sử dụng nội lực bảo hộ toàn thân, sau đó cùng nhau phá vây ———— mặt sau đến hơn mười ám vệ cũng cùng nhau gia nhập hỗn chiến, nhất thời làm cho Úc Dương có chút trở tay không kịp, nhìn phía trước có rừng sâu, Úc Dương gắt gao hít vào một hơi, sau đó lớn uống một tiếng: “Tiến vào rừng ————” lúc này, đối phương người đông thế mạnh, vì miễn cho thương vong, Úc Dương dứt khoát dẫn đệ tử liên can vào bên trong, “Ngừng ————”

Gặp bọn Úc Dương rất nhanh tránh vào rừng, Cổ Phong Hoa thế này mới âm hiểm cười vẫy lui đám cung tiến thủ: “Hừ, nếu đã đi vào, vậy đừng mơ tưởng đi ra nữa. Tốt lắm, hiện tại trừ bỏ Cổ Phong Nhiên ngu ngốc, về cơ bản đều đi cả vào rồi đi?” Cổ Phong Hoa thay đổi bộ dạng ăn chơi trác táng ban đầu, hai mắt thâm trầm, bên trong tràn đầy tính kế.

“Bẩm điện hạ, Cổ Phong Nhiên nửa đường biết được người của chúng ta động thủ với Đại công chúa, vì thế chạy đi cứu viện , sau đó không biết như thế nào , chạy tới Mộ Ai thành, hiện tại đang ở trên đường đến đây, phỏng chừng hẳn là sắp đến…” Thị vệ thật cẩn thận hồi báo lại.

“Ân, không tồi. Thật không ngờ rằng, cư nhiên cả U Minh huyết vực cùng Xích Thiên tôn thượng đều bị kéo vào, xem ra lần này thu hoạch không nhỏ a. Tốt lắm,Vũ cùng Phong ở trong này trấn giữ, chờ Cổ Phong Nhiên đi vào, liền phóng ra tín hiệu. Ta muốn khiến tất cả bọn họ, đều có đến mà không có về ————” mặt sau ngữ khí âm độc vô cùng, nhưng ý tứ trong lời nói, cũng không dám để người ta suy nghĩ sâu xa… Âm mưu to lớn như thế, sẽ do người này bày ra sao? …

Ngửa đầu nhìn trời, Cổ Phong Hoa khóe miệng xả một chút quỷ dị tươi cười: “Chí Cao Kiếm a, ngô, ta cũng tâm động , sư phụ, làm sao bây giờ,sau khi huyết tế xong…” Xem ai dám giành giật với ta Chí Cao Kiếm, cho dù là sư phụ ngươi, cũng đừng hòng…

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Đồ Nhi, Buông Tha Vi Sư Đi

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook