Đồ Nhi, Buông Tha Vi Sư Đi

Quyển 2 - Chương 23: Thương Hàn bi thúc

Huyễn An Tuyết Hinh

26/01/2016

Một thân ảnh đạm mạc lạnh lẽo đang đứng cách đó không xa, tà tà dựa vào cây cối. Hắn nhìn lướt một vòng, ánh mắt lãnh mạc như hồ sâu, lợi hại như ưng, cả người phát ra khí tràng sát phạt lạnh lẽo, ngay cả Mộ Thiên Dao cũng cảm thụ đến.

“Lão đại, ngươi đã đến rồi? ?” Đúng vậy, nam nhân đối diện lưu manh tà tà dựa vào cây đó đúng là Thương Hàn, đại đồ đệ của nàng.

Lão đại? Thương Hàn hơi hơi sửng sốt, sau đó khóe miệng không thể kiềm chế rút rút, nhìn nhìn mặt sau cây cối không ngừng bắn tên ra, sát khí trong mắt vội hiện, vung mạnh bảo kiếm trong tay lên, giết chết một mảnh lớn.

“Không hổ là lão đại a, thật hiếu thuận…” Mộ Thiên Dao đưa ngón cái ý bảo được, sau đó bình yên đứng ở sau lưng Thương Hàn, trong lòng lại cảm thán, lúc trước khi mình thu lấy đàn đồ đệ này, là cỡ nào không muốn a, lúc này, nàng mới biết được, nguyên lai, là bản thân nhặt được bảo bối a —— Trong lòng Thương Hàn đối với ba chữ sau của Mộ Thiên Dao rất là bất mãn, nhưng hắn cũng không dám nói rõ ràng với Mộ Thiên Dao. Cho nên, đành phải phát tiết lửa giận ngập đầu trên thân đám cung tiễn thủ cùng người Tiêu Dao trang, ra tay tàn nhẫn, không lưu tình chút nào, ngay từ đầu ra tay còn sắc bén hơn Mộ Thiên Dao.

Đương nhiên, chỗ Mộ Thiên Dao đứng tuyệt đối an toàn, công phu trên tay cũng không đình chỉ, nhanh dị thường. Một đạo tử quang hiện lên, sau đó có một mảnh lớn ngã xuống. Có thể nói, Mộ Thiên Dao đánh nhau không thể so với Thương Hàn, nhưng tốc độ giết người cũng không kém hắn!

Hai người nhìn như phân công hợp tác, kỳ thật, Mộ Thiên Dao chỉ lợi dụng sơ hở, tránh ở sau lưng Thương Hàn, thoải mái ra tay, giết người như vậy thật nhàn nhã.

“Thật sự là ngu ngốc. Lần đầu tiên đã thất bại rồi , cư nhiên cũng biết đổi một dạng mới!” Khinh thường bĩu môi, Mộ Thiên Dao tiêu sái phất ống tay áo, duyên dáng học ngay tư thế Thương Hàn vừa rồi, dựa vào cây đại thụ,trên quần áo tuyết trắng không dính một tia máu. Bạch Ngọc quán trên đầu phụ trợ sắc mặt của nàng càng thêm trắng nõn, khuôn mặt tuyệt sắc không phân nam nữ, dù là thánh nhân thấy, cũng sẽ phát cuồng, huống chi Thương Hàn sau bao nhớ nhung lại được nhìn thấy , nhất thời, tâm đầu nhất khiêu, sắc mặt nóng lên, cổ họng nhịn không được lăn lộn…“Sao lại nói vậy, chẳng lẽ đây không phải lần đầu tiên?” Nhưng nghe Mộ Thiên Dao nói xong, Thương Hàn tức thời nhíu mày, Tiêu Dao trang cũng quá dũng cảm đi, bọn hắn cũng biết, hành động lần này có thể gián tiếp đắc tội không ít thế lực a…

“Haiz, đừng nói nữa. Thật không biết làm sao đắc tội với cái Tiêu Dao trang kia. Ta vừa xuất hiện ở Mộ Ai thành, người ta liền giết tới cửa !” Mộ Thiên Dao không lắm để ý vẫy vẫy tay: “Cũng may, chúng ta vốn có cừu oán, đến lúc đó giết cả gia đình hắn, ta cũng sẽ không áy náy! !” Nói thật ra ,thứ gọi là áy náy này, Mộ Thiên Dao quả là không có. Ngươi muốn một sát thủ, một đặc công có áy náy, không thể không nói, rất có loại cảm giác ban đêm muốn thấy ánh mặt trời mà.

“Đúng rồi, kỹ thuật bắn tên của đám cung tiễn thủ, hình như là dùng trong quân đội a!” Thương Hàn vừa thu lại bảo kiếm, chậm rãi đi tới, trên mặt đất còn vương vết máu, cũng có phần còn lại của chân tay đã bị cụt, nhưng chẳng có chút ảnh hưởng nào đến tâm tình nói chuyện của hai người.

“Ặc, Cổ Phong Tứ hoàng tử. Đúng rồi, tại sao ngươi lại xuất hiện tại đây?” Nói xong, tò mò nhìn Thương Hàn.

Nghe Mộ Thiên Dao hỏi như thế, thần sắc trên mặt Thương Hàn có chút không được tự nhiên, ho nhẹ một tiếng nói: “Ta chỉ vô ý đi qua đây thôi. Khụ khụ, đúng rồi, lúc trước tại sao nàng lại muốn xuất cốc?” Hỏi vấn đề này, sắc mặt Thương Hàn có chút khó coi. Nói thật ra ,những ngày trong Ác Ma cốc tuy rằng chán nản không thôi, địa phương nho nhỏ cầm chân, nhưng hắn dám nói, các sư huynh đệ này của hắn,không ai không thích nơi đây! ! Hiện tại ra khỏi cốc, một đám đều trở nên thân bất do kỷ, nghĩ đến, nếu thời gian có thể quay trở lại thì tốt rồi…”Vậy ngươi chuẩn bị đi đâu?” Mộ Thiên Dao không chút để ý ngắt một mảnh lá cây, nhẹ nhàng đặt trong tay tùy tiện nghịch.

“Ân…” Ánh mắt Thương Hàn hơi hơi lóe ra một chút. Sau đó mới hỏi ngược lại nàng: “Nàng thì tính đi đâu?”



“Ta?” Chọn nhíu mày, Mộ Thiên Dao có chút kinh ngạc nhìn Thương Hàn: “Ta tính đi mỗi nơi một chút, tìm kiếm một ít bảo bối, tăng cường thêm nội lực của mình một chút…” Đương nhiên, lúc này nàng có chút mờ mịt, tuy nói muốn đi cứu hỏa bạo lão cha, nhưng không có địa điểm rõ ràng, thiên hạ to lớn, mà không biết lão cha đang ở trong tay ai. Nàng, chung quy vẫn có vẻ bạc tình , bởi vì, từ sâu trong nội tâm mà nói, nàng kỳ thật cũng không quá sốt ruột, dường như luôn đi bộ một bước tính một bước.Bất quá, người đó nếu bắt đi hỏa bạo lão cha, như vậy, tất nhiên sẽ tìm đến nàng .Trong thời gian này, hẳn không cần ưu sầu vì tính mạng của hỏa bạo lão cha. Cho nên, Mộ Thiên Dao mới có thể nhàn nhã đi lại khắp nơi như vậy.

“Võ công của nàng đã quá tốt rồi mà?” Cổ quái liếc nhìn Mộ Thiên Dao một cái, Thương Hàn qua ôm thân mình Mộ Thiên Dao, làm cho toàn thân không xương của nàng dường như dính một đoàn trên thân mình. Sau đó vừa đi lên phía trước, vừa nói: “Nàng đi đến đâu, ta liền theo đến đó. Ân, võ công của ta còn chưa toại thành, còn cần sư phụ chỉ điểm thêm cho…”

“Chưa toại thành?” Mộ Thiên Dao hết chỗ nói rồi, ngươi xem thủ pháp giết người của hắn vừa rồi, tuy rằng không đuổi kịp nàng, nhưng như vậy đã quá chuyên nghiệp rồi đi, hơn nữa, vừa ra tay đã giết một mảnh lớn, này cũng gọi là chưa toại thành?

“Ân, chúng ta là người tập võ, không ngừng muốn theo đuổi tiến tới, cầu đạt tới cảnh giới cao nhất.Nàng xem, võ công nàng cũng đã cao như vậy, mà không phải nàng vẫn muốn theo đuổi cảnh giới cao hơn sao? Làm đồ đệ của nàng, ta tự nhiên không thể thua kém…” Thương Hàn vừa đi, vừa gắt gao đỗ cánh tay trên vai Mộ Thiên Dao. Xúc cảm mềm mại không xương, làm cho ánh mắt hắn buồn bã, đơn bạc như vậy sao? Haiz, đau lòng thở dài một tiếng, sau đó lại đè nàng vào trong lòng mình: “Sư phụ, thể chất nàng sao lại đơn bạc như vậy chứ?” Bất mãn nhìn Mộ Thiên Dao, thân thể của nàng chỉ cao tới bên tai Thương Hàn, có phải dinh dưỡng bất lương không a? ?

Mộ Thiên Dao sờ sờ bả vai hữu lực, sau đó lại bộ ngực bao chặt, rất là vừa lòng nói:”Cũng không tệ lắm a.” Lập tức cong lưng cong cánh tay, khoe ra cơ bắp hơi cường chút, không khỏi có chút nổi giận, bản thân mình còn nhỏ, có vẻ đơn bạc… Bất quá, đối với chiều cao của mình, nàng vẫn tương đương vừa lòng, không đến 1m75, ít nhất cũng phải 1m72. So với giới nữ nơi này, tuyệt đối là số nhỏ, mà so trong đám nam nhân, cũng là vóc dáng cao .

Ra khỏi cánh rừng, ngoài ý muốn nhìn thấy lều trại tạm nghỉ của Dạ Ương quốc được đại đội hàng ngũ đang xây dựng phía trước. Lúc này, vừa mới là buổi chiều a.Bất quá, nghe nói, phía trước là một tòa núi lớn, tuy không quá xa , song nếu leo núi vào buổi tối cũng chẳng an toàn gì, chưa kể trên đường núi gặp phải sài lang hổ báo gì.

“Dạ Ương quốc khí phái thật lớn a!” Mộ Thiên Dao cảm thán trước: “Nghe nói Dạ Ương quốc này rất giàu có, thực là phú lưu dầu, quả nhiên không sai. Ngươi xem xem, không phải đi cầu thân thôi sao, làm như vét hết quốc khố đến đây vậy. Xem ra, vị Dạ thái tử này yêu thảm Thương Thanh công chúa gì đó a!” Mộ Thiên Dao lập tức suy nghĩ, phía trước có Dạ thái tử, xem ra, mình phải đi đường vòng rồi. Chỉ là, đại đội này có phải lớn quá hay không, có khi mình phải đi đường vòng rất xa a?

Thương Hàn nghe vậy vẻ mặt hắc tuyến, nghiêm mặt nhìn Mộ Thiên Dao, nghiến răng nghiến lợi hỏi: “Ai nói ta… Khụ khụ, Dạ thái tử phải đi cầu hôn ?”

“Không phải cầu hôn? ?” Mộ Thiên Dao cũng vượt quá sức chịu đựng, tò mò chớp hai mắt: “Ngươi xem xem, nói toạc ra là, quá lãng phí a. Xe ngựa thì nạm vàng , ngựa kéo xe con nào cũng là hãn huyết bảo mã. Nhìn kia nữa, bội đao của thị vệ, trên mặt còn nạm hồng ngọc nha. Haiz, khẳng định Dạ thái tử là một phá gia chi tử . Lãng phí như vậy, cho dù Dạ Ương quốc giàu nứt đố đổ vách, cũng không thể lãng phí như vậy a, là không phải lão đại…” Vừa nói, vừa lấy tay quải Thương Hàn, đôi mắt không chớp nhìn phía trước, lều trại thêm đi ra, đắp cái giá, chuẩn bị bữa tối .

(Hàn ca, nghe có mát dạ không? *Cười nhạo*. Hàn ca )

Sau một lúc lâu, không thấy Thương Hàn ứng thanh, Mộ Thiên Dao quay đầu nhìn lại —— Ế, mặt người này sao tối như vậy a? ?”Di, ngươi không sao chứ? Xỉu, ta nói là Dạ thái tử, ngươi khó chịu cái mông a?” Mộ Thiên Dao tức giận liếc trắng mắt, sau đó nhìn khói bếp lượn lờ dâng lên, hương khí mở ra bốn phía. “Hừ!” Thương Hàn tối nghiêm mặt hừ một tiếng thật mạnh: “Dạ thái tử phải đi chúc thọ hoàng đế Thương Hoa quốc. Đó đều là thọ lễ, chẳng lẽ nàng không biết Dạ thái tử đã có người trong lòng sao? Làm sao có thể cưới Thương Thanh công chúa a! !”

“Cắt ~” khinh thường liếc trắng mắt: “Hoàng gia không đáng nói nhất là chân tình. tốt lắm tốt lắm, liên quan gì đến ngươi a. Chúng ta vẫn nên trở về đi thôi, nhiều một chuyện không bằng bớt một chuyện. Vừa xem đã biết Dạ thái tử chính là loại hôn quân rồi. Chúng ta tốt nhất không cần trêu chọc đến hắn. Tuy rằng ta cũng không sợ hắn, nhưng là tóm tránh phiền toái là hay nhất.”

“Khụ khụ…” Thương Hàn quả thực nhanh bị tức chết rồi, thanh âm cũng có chút thay đổi: “Hôn quân?”



“Chính là ngu ngốc vô năng. Bất quá, không phải ai cũng như vậy, nói không chừng Dạ thái tử này là cái người thập phần thích khoe khoang. Còn có, ngươi không thấy sao, cung nữ đi theo người người đều là mỹ nữ đứng đầu, điều này thuyết minh: hắn không chỉ có thích lãng phí, lại thập phần háo sắc…”

“Hô…” Thương Hàn hít sâu một hơi, sau đó bắt buộc chính mình phải trấn định lại, đôi tay trịnh trọng đè bả vai Mộ Thiên Dao không ngừng ngọ ngoạy: “Sư phụ, kỳ thật ta là…”

“Ân?” Mộ Thiên Dao nhìn biểu tình trang trọng của Thương Hàn, trong mắt có chút nghi hoặc, nhưng vẫn nói: “Đi thôi, chúng ta rời khỏi trước rồi nói, nơi này không an toàn, nói không chừng lát nữa Dạ phát hiện chúng ta, đến lúc đó bắt ngươi đi làm nam sủng luôn. Ân, tuy nói là ta có thể sẽ thoát được, nhưng ngươi xem ta này, ta so với ngươi hoàn hảo hơn nhiều, cho nên so với ngươi ta còn nguy hiểmhơn a, cho nên a…” Mộ Thiên Dao *tự kỷ-ing* lải nhải nói xong, kỳ thật, đều là do giáo dục hiện đại hun đúc , đế vương cổ đại, luôn không được thích , tự nhiên, Mộ Thiên Dao cũng bài xích nhân vật này từ trong tâm…”Hô…” Thương Hàn lại hít sâu, đều nhanh tức nổ phổi rồi.”Sư phụ, nàng đừng nói nữa!” Thương Hàn có chút kiệt lực nói.

“Quên đi, nói với ngươi ngươi cũng không rõ ràng.Hoàng cung a, chính là địa phương âm u nhất trên đời a. Đúng rồi, nơi này cách Hồng Phong thành không xa, đại khái trước đêm nay chúng ta có thể đến nơi. Vì tránh phải ngủ lại trong rừng cây, chúng ta vẫn chạy mau đi! !” Mộ Thiên Dao cũng không rối rắm quá nhiều. Nhìn nhìn sắc trời, kỳ thật còn sớm, mặt trời đều còn chưa có xuống núi đâu.

Thương Hàn mặt lạnh lùng theo sát phía sau Mộ Thiên Dao, ánh mắt phức tạp nhìn lều trại được dựng tạm thời , tay áo vừa trợt, một chủy thủ lóng lánh lộ ra, sau đó mạnh vọt tới giá gỗ nhỏ của doanh trại cách đó không xa—— Hồng Phong thành cách nơi này khoảng bảy tám mươi dặm lộ trình, lấy cước trình hai người, hẳn rất nhanh có thể đến nơi.

“Đúng rồi, Tiểu Kim đâu?” Thương Hàn tò mò hỏi, cái vật nhỏ kia, thích nhất vật sáng long lanh, nhưng nó luôn cùng sư phụ như hình với bóng , tai sao lúc này không phát hiện hắn? ?

“Nga, ngủ rồi! !” Mộ Thiên Dao nói xong, lôi ra mỗ Long đang ngủ dục tiên dục tử trong áo bào rộng lớn, quơ quơ trước mặt Thương Hàn, nói.”Cái gì, nó bấu ở trước ngực nàng?” Thương Hàn lập tức mang theo ánh mắt ghen tị bắn về phía Tiểu Kim ngủ không biết trời đâu đất đâu, sau đó một tay đoạt lấy nó: “Sư phụ, vẫn để hắn ngủ trong ngực ta đi. Đi thôi, ngựa lớn của ta ở phía trước, đợi lát nữa chúng ta có thêm một con, hẳn có thể nhanh đến thành hơn…”

Cùng lúc đó, cảnh tượng bên Cổ Phong Nhu lại bất đồng cùng Mộ Thiên Dao bên này.

Cổ Phong Nhu cũng có chút võ công, nhưng đều là công phu mèo ba chân học cùng đại nội thị vệ t, căn bản không đáng bàn, hơn nữa ở trước mặt sát thủ chuyên nghiệp, quả thực là không chịu nổi một kích —— Cung tiễn thủ không ít, còn có một người võ công cao cường… Nếu là Mộ Thiên Dao ở đây, tất nhiên sẽ nhận thức được. Người này, đúng là Mạch Thượng Húc —— Một nữ nhân dễ giải quyết, cho dù bên người nàng dẫn theo không ít thị vệ, cũng không là vấn đề, nhưng nữ nhân này là Cổ Phong Nhu —— là người duy nhất trong Cổ Phong quốc—— nữ nhân nắm giữ binh quyền,—— nữ nhân có thể tiến vào nội điện nghị sự… Băng lệ cười, Cổ Phong Nhu ngồi ngay ngắn trong xe, tay, hung hăng giơ lên, đạp mạnh một bên —— “Loảng xoảng lang lang…” Một trận thanh âm cơ giới chuyển động, sau đó, chỉ thấy bốn phía vách xe ngựa thối lui, lộ ra một đám động khẩu âm u.

“Hừ!”Tàn bạo hừ một tiếng, sau đó lại chụp xuống —— “Oanh —— “

“Oanh —— “

Lấy Cổ Phong Nhu làm trung tâm, bốn phía là cung tiễn thủ, một đám bị oanh tạc thi cốt vô tồn, Mạch Thượng Húc một bên cũng kinh hãi né tránh , đây là cái gì nổ đùng đùng? Uy lực cường đại như vậy? ? Đương nhiên, nếu Mộ Thiên Dao cũng ở đây, tất nhiên sẽ biết, đây là đại pháo…

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Đồ Nhi, Buông Tha Vi Sư Đi

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook