Đồ Nhi Nghịch Ngợm! Em Có Nhớ Tôi Không?
Chương 3: Nghĩa Vụ Của Hôn Phu !
T Miu's K
23/05/2020
Edit: Mạch Lạc Khê
Hàn Thiếu Nam ôm lấy ôn hương nhuyễn ngọc mang ra ngoài, Phong Đồ Nhi trong ngực nam nhân không tránh khỏi xấu hổ, thân thể vừa rồi đều bị anh ta như vậy nhìn thấy, sao có thể như vậy?
Đến giường, liền dừng lại, cúi đầu nhìn xuống tiểu bảo bối, tùy ý cười một tiếng.
- Thân thể của em rất đẹp, xấu hổ cái gì chứ? Chưa từng bị nam nhân nhìn thấy sao?
Khuynh Nhi giật bắn người, ngẩng lên nhìn nam nhân, hổ thẹn, nói:
- Vô sỉ, tôi nhất định sẽ kiện anh, kiện cho anh chết luôn.
Nam tử không biểu lộ tức giận, ngược lại còn vô cùng điềm nhiên, miễn phí cho cô một nụ cười tươi rói.
- Nha đầu ngốc, em nói xem, tòa án có thì giờ để xử lý việc vợ đi kiện chồng của mình nhìn thấy hết thảy cô ấy không? Nếu có, tôi sẽ cho em kiện.
Dứt lời, liền mang Khuynh Nhi đặt xuống giường, tùy ý chèn ép Phong Đồ Nhi dưới thân, vừa vặn để chân cô mắc phải hông nam tử, hai tay đồng thời chống xuống nệm, cúi đầu nhìn một lượt bảo bối.
- Vợ nhỏ của tôi, em không thoát được tôi đâu!
Phong Đồ Nhi vừa rồi lại bị nam nhân này nhìn thấy, bây giờ còn mạo nhận là chồng cô, tạo ra loại tư thế bại hoại này, ủy khuất, la hét:
- Khốn kiếp, anh rốt cuộc là ai chứ? Anh mau thả tôi ra, đồ xấu xa, tôi nhất định sẽ không tha cho anh.
So với đại thúc trưởng thành, Phong Đồ Nhi căn bản chỉ là một hạt cát, anh tùy ý thổi nhẹ là bay mất, bây giờ lại muốn uy hiếp anh, rốt cuộc nha đầu này nghĩ gì?
Mỉm cười, vươn tay, cầm lấy tóc Khuynh Nhi, đặt lên một nụ hôn, đáy mắt có ý cười.
Phong Đồ Nhi lần lượt bị đem ra cợt nhả, tức giận đấm đấm vào ngực anh liên tục.
- Bỉ ổi, anh là đồ khốn kiếp!
Cô mắng, Hàn Thiếu Nam phì cười, cầm lấy tay Khuynh Nhi, tùy ý hôn một cái.
- Da thịt của Khuynh Nhi rất thơm, tôi kỳ thật rất thích. Mẹ tôi đúng là quá chu đáo, giúp tôi tìm được một tiểu bảo bối da thịt đều thơm tho, thu hút người như vậy.
- Mẹ anh?
Phong Đồ Nhi không giấu được ngỡ ngàng, càng nhìn kỹ nam nhân, liền nhớ đến Diệp Vy, hai người rất có điểm tương đồng, lẽ nào bọn họ chính xác là mẹ con?
Diệp Vy từng nói sẽ liên hôn giữa cô và con trai của bà, cho nên, người này rất có thể...
Đến đây, khóe môi Phong Đồ Nhi giật giật.
- A-Anh là... Hàn Thiếu... Ưm... Ưm... Ưm...
Phong Đồ Nhi còn chưa kịp nói hết, nam nhân đã cúi đầu, ngậm lấy đôi môi nhỏ xinh đẹp.
Hàn Thiếu Nam ôm lấy ôn hương nhuyễn ngọc mang ra ngoài, Phong Đồ Nhi trong ngực nam nhân không tránh khỏi xấu hổ, thân thể vừa rồi đều bị anh ta như vậy nhìn thấy, sao có thể như vậy?
Đến giường, liền dừng lại, cúi đầu nhìn xuống tiểu bảo bối, tùy ý cười một tiếng.
- Thân thể của em rất đẹp, xấu hổ cái gì chứ? Chưa từng bị nam nhân nhìn thấy sao?
Khuynh Nhi giật bắn người, ngẩng lên nhìn nam nhân, hổ thẹn, nói:
- Vô sỉ, tôi nhất định sẽ kiện anh, kiện cho anh chết luôn.
Nam tử không biểu lộ tức giận, ngược lại còn vô cùng điềm nhiên, miễn phí cho cô một nụ cười tươi rói.
- Nha đầu ngốc, em nói xem, tòa án có thì giờ để xử lý việc vợ đi kiện chồng của mình nhìn thấy hết thảy cô ấy không? Nếu có, tôi sẽ cho em kiện.
Dứt lời, liền mang Khuynh Nhi đặt xuống giường, tùy ý chèn ép Phong Đồ Nhi dưới thân, vừa vặn để chân cô mắc phải hông nam tử, hai tay đồng thời chống xuống nệm, cúi đầu nhìn một lượt bảo bối.
- Vợ nhỏ của tôi, em không thoát được tôi đâu!
Phong Đồ Nhi vừa rồi lại bị nam nhân này nhìn thấy, bây giờ còn mạo nhận là chồng cô, tạo ra loại tư thế bại hoại này, ủy khuất, la hét:
- Khốn kiếp, anh rốt cuộc là ai chứ? Anh mau thả tôi ra, đồ xấu xa, tôi nhất định sẽ không tha cho anh.
So với đại thúc trưởng thành, Phong Đồ Nhi căn bản chỉ là một hạt cát, anh tùy ý thổi nhẹ là bay mất, bây giờ lại muốn uy hiếp anh, rốt cuộc nha đầu này nghĩ gì?
Mỉm cười, vươn tay, cầm lấy tóc Khuynh Nhi, đặt lên một nụ hôn, đáy mắt có ý cười.
Phong Đồ Nhi lần lượt bị đem ra cợt nhả, tức giận đấm đấm vào ngực anh liên tục.
- Bỉ ổi, anh là đồ khốn kiếp!
Cô mắng, Hàn Thiếu Nam phì cười, cầm lấy tay Khuynh Nhi, tùy ý hôn một cái.
- Da thịt của Khuynh Nhi rất thơm, tôi kỳ thật rất thích. Mẹ tôi đúng là quá chu đáo, giúp tôi tìm được một tiểu bảo bối da thịt đều thơm tho, thu hút người như vậy.
- Mẹ anh?
Phong Đồ Nhi không giấu được ngỡ ngàng, càng nhìn kỹ nam nhân, liền nhớ đến Diệp Vy, hai người rất có điểm tương đồng, lẽ nào bọn họ chính xác là mẹ con?
Diệp Vy từng nói sẽ liên hôn giữa cô và con trai của bà, cho nên, người này rất có thể...
Đến đây, khóe môi Phong Đồ Nhi giật giật.
- A-Anh là... Hàn Thiếu... Ưm... Ưm... Ưm...
Phong Đồ Nhi còn chưa kịp nói hết, nam nhân đã cúi đầu, ngậm lấy đôi môi nhỏ xinh đẹp.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.