Chương 48: Khiêu chiến
Vị Huyền Cơ
23/09/2016
Sylvester Bra!
Một trong á thú nhân của ba nhà mà Kenaf nói! Bạch Tử Thạch đứng lên: “Xin chào, có chuyện gì không?”
“Chúng ta đổi chỗ khác đi.” Sylvester nhìn chung quanh, hắn tại đổ thạch viện cũng coi là nhân vật phong vân, một năm thăng một niên cấp, thành tích như vậy xưa nay vốn không thể coi thường, huống chi ái mộ của hắn đối với Bác Gia Garcia rất nhiều người đều biết. Mà Bạch Tử Thạch, mặc dù cậu là một tân sinh mới nhập học, nhưng thân là người đứng đầu kỳ thi nhập học năm nay, hơn nữa thân phận của cậu còn là bạn lữ của Bác Gia Garcia, cũng là chuyện mọi người đều biết rõ. Thân phận tình địch, làm cho mọi người càng chú ý đến động tĩnh của hai người bọn họ.
Bạch Tử Thạch cũng cảm thấy những bạn học xung quanh lén lén lút lút, liếc mắt nhìn trộm chỗ này. Không khí trong lớp một mảnh quỷ dị, mới vừa rồi còn náo nhiệt thoáng cái đã trầm xuống, chỉ còn lại vài tiếng thầm thì khe khẽ, chỉ trỏ.
“Được.” Chỗ này quả thật không thích hợp để nói chuyện.
“Ta cũng đi.” Kenaf cũng lo lắng cho Bạch Tử Thạch, nên đi theo, Sylvester không có ý kiến gì, trực tiếp xoay người đi ra ngoài.
Đây là một căn phòng trống, trừ vài cái ghế ra đều không có gì. Sylvester đóng cửa lại: “Ngồi đi.” Hắn tự chọn một cái trước rồi ngồi xuống.
Bạch Tử Thạch rất bình tĩnh ngồi đối diện với hắn, cũng không mở miệng. Sylvester tựa hồ cũng không nóng vội, hắn tỉ mỉ quan sát Bạch Tử Thạch một phen, một lúc lâu sau mới nói: “Dáng vẻ quả nhiên nhỏ nhắn xinh xắn tinh xảo, Bác Gia thích kiểu người như ngươi sao?”
“Có lẽ.” Bạch Tử Thạch nhàn nhạt trả lời một câu.
“Sylvester, ngươi tới tìm Bạch, rốt cuộc vì chuyện gì?” Nét mặt Kenaf rất là cảnh giác, Sylvester từ nhỏ đã là một người có suy nghĩ chu toàn nhất, thông minh nhất trong số bọn họ.
“Kenaf, ngươi không cần lo lắng quá mức.” Sylvester đối mặt với người bạn thân thuở nhỏ, “Ta sẽ không làm hại cậu ta.”
“Thế thì, ngươi muốn làm gì?” Bạch Tử Thạch tiếp lời.
“Ta muốn cùng ngươi tiến hành đổ thạch chiến.” Sylvester bình bình đạm đạm ném ra một câu, lại bổ sung thêm một câu, “Năm ngày sau, Sigma sẽ tổ chức đợt kiểm tra đổ thạch đầu tiên cho toàn bộ viện, đến lúc đó ta sẽ khiêu chiến với ngươi.” Ý này chính là tại trước mặt thầy trò toàn viện tiến hành khiêu chiến.
“Điều này căn bản không thể được.” Kenaf cười nhạo một tiếng, “Sylvester, ngươi đã là học sinh năm thứ năm của đổ thạch viện, tích phân ít nhất cũng có 40 phân, thêm một năm nữa là ngươi có thể tốt nghiệp đổ thạch viện. Mà Bạch mới vừa vào học viện, chỉ có một tích phân lúc thi nhập học mà thôi, chênh lệch tích phân giữa các ngươi quá xa, dựa theo quy tắc của học viện, ngươi không thể khiêu chiến cậu ấy. Cho dù là để Bạch vượt cấp khiêu chiến, cũng tối đa chỉ được hơn một niên cấp thôi, tính thế nào thì các ngươi cũng không thể.”
“Nếu như trong vòng năm ngày ta tẩy trắng tích phân của mình, đến lúc đó, ta liền có thể khiêu chiến cậu ta rồi.” Giọng nói của Sylvester rất thờ ơ nhẹ nhàng, nhưng ý tứ lộ ra trong lời nói lại làm cho người ta giật mình!
“Ngươi điên rồi sao?! Tẩy trắng tích phân của mình, đến cuối năm xem xét, ngươi sẽ bị giảm niên cấp, làm không tốt một cái sẽ bị giảm thành năm thứ hai thậm chí là năm nhất!” Kenaf nhìn chằm chằm người trước mắt, cứ như nhìn thấy người ngoài hành tinh kinh dị, ngay cả Bạch Tử Thạch cũng cảm thấy rất khó tin.
“Ta không để ý đến việc ở trong học viện ngốc thêm mấy năm.” Đối phương không có một chút ý tứ dao động.
“Điều này đối với ngươi căn bản không có bất kỳ lợi ích gì, Sylvester!” Kenaf đột nhiên đứng lên, đi tới trước mặt hắn, vịn bờ vai của hắn, lớn tiếng hỏi, “Ngươi rốt cuộc đang nghĩ cái gì hả?! Ngươi năm thứ năm, về mặt đổ thạch có thiên phú siêu nhiên, khiêu chiến một cái tân sinh năm nhất, bất kể thắng hay thua, đối với thanh danh của ngươi cũng không có lợi, mà Bạch cơ bản sẽ không bị ảnh hưởng gì. Chủ yếu nhất là, Bác Gia Garcia đã là người canh gác khế ước của Bạch, mà ngươi, chỉ là một á thú nhân gặp qua vài lần. Ngươi làm như thế, trừ chán ghét ra, sẽ không đạt được cái gì, làm không tốt còn có thể rước họa vào thân!”
“Ta biết.” Sylvester nhìn Kenaf, vẻ mặt tuấn tú hiện ra một chút mỉm cười, “Kenaf, ngươi vẫn giống như trước kia, một điểm cũng không thay đổi. Ngươi lo lắng cho ta, ta thật cao hứng.”
“Cao hứng cái rắm!” Kenaf nhịn không được bật ra lời thô tục.
“Ha ha. . .” Ánh mắt Sylvester nhìn Kenaf rất bình tĩnh, “Ngươi không thay đổi, mà ta lại thay đổi rất nhiều. Ta đã biến thành loại người trước kia ta ghét nhất, một đầu gỗ chỉ biết tuân theo quy củ.”
Kenaf cả người chấn động, hắn nhìn Sylvester, tựa hồ có chút hiểu ý nghĩ của Sylvester: “Ngươi. . .”
Sylvester tự động nói: “Ngày đó, ta lần đầu tiên thấy thú hình của Bác Gia Garcia, mà Bạch Tử Thạch lại ngồi ở trên. Khi đó ta liền biết, đã không còn hi vọng.” Ánh mắt Kenaf chợt lóe lên vẻ khiếp sợ, hắn quay đầu nhìn Bạch, đối phương lại một bộ ngây thơ.
“Nhưng, ta rất không cam tâm.” Sylvester mỉm cười nhìn Kenaf, “Ngươi cũng biết, ta từ nhỏ đã hiếu thắng. Bây giờ, ta chưa làm được gì, cũng đã không làm được gì nữa. Hắn có lẽ ngay cả tên của ta cũng không nhớ được. Chẳng lẽ ta không bằng cái tiểu á thú nhân này sao? Tướng mạo, gia thế, năng lực, danh tiếng. . . Ta đều không thiếu. Ta thật sự không cam tâm, không chỉ vì Bác Gia Garcia, cũng là vì chính mình. Tối thiểu ta muốn chứng minh với bản thân mình, ta rất tốt, ta rất mạnh, ta đáng giá được tốt hơn. Ta khiêu chiến với cậu ta, cũng không phải là nhằm vào cậu ta, ngươi thấy đó, bất kể kết quả thế nào, cậu ta cũng sẽ không bị tổn hại gì. Ta chỉ muốn làm một cái cáo biệt quá khứ. Nếu như thua, ta có thể thuyết phục mình về tài năng tối thiểu là mình kém cậu ta, ta sẽ thoải mái một chút. Nếu như ta thắng, ta có thể tự nói với mình, ta mạnh hơn cậu ta! Coi thường ta, là tổn thất của hắn! Trước kia, ta cố gắng làm một á thú nhân tiêu biểu của xã hội thượng lưu, hy vọng có thể làm thật tốt, xứng đôi với dòng họ ‘Karen’, nhưng bây giờ, ta không muốn bị nó trói buộc nữa, ta muốn quay lại làm chính mình!”
Lúc này trong mắt Sylvester mặc dù có lệ quang bi thương, nhưng nụ cười của hắn lại rất sáng lạn, loại tức giận bồng bột này, Kenaf đã rất lâu chưa từng thấy qua trong mắt Sylvester. Hắn còn nhớ rõ lúc nhỏ, hắn và Sylvester là bằng hữu tốt nhất, bọn họ cùng nhau chơi đùa, cùng nhau nghịch ngợm, từ trước đến giờ ghét nhất là mấy kẻ gọi là nhân sĩ thượng lưu bộ dạng đường hoàng, sau lưng lại dối trá. Mà không biết bắt đầu từ khi nào, Sylvester cũng dần dần biến thành loại người này. Hai người bọn họ càng lúc càng xa, Sylvester lại cùng Betty, Aijiaer tạo thành một nhóm kỳ quái giống như bạn bè mà không phải bạn bè.
“Chúc mừng ngươi.” Kenaf tự đáy lòng nói, Sylvester gật đầu, sau đó trịnh trọng hỏi Bạch: “Ngươi nguyện ý tiếp nhận khiêu chiến của ta chứ?”
Bạch Tử Thạch rất thưởng thức tính cách ‘Quân tức vô tình ngã tiện hưu’ (nếu ngươi đã vô tình ta chỉ đành tiếc nuối buông tay) của Sylvester, hơn nữa, cũng không sai biệt lắm tạo ra được chút danh tiếng. Vincent đã đi đủ xa, bước đầu tiên của cậu cứ bắt đầu từ đây đi!
“Ta tiếp nhận.”
Sau khi đạt được mục đích, Sylvester xoay người rời khỏi gian phòng, chỉ còn có năm ngày, hắn bây giờ có 46 tích phân, nếu muốn trong vòng năm ngày làm thành 10 phân, chỉ có thể tiến hành đổ thạch chiến thôi. Tặng tích phân, chẳng ai lại không muốn đi?
Ngày hôm sau, hai người quả nhiên nghe được tin tức về Sylvester, hắn liên tiếp không ngừng bị khiêu chiến, mà không ngoại lệ tất cả đều là hắn thua cuộc. Điều này đối với danh tiếng ở đổ thạch viện của hắn là một đả kích lớn, nhưng mấy ngày tiếp theo, bất luận đối thủ là ai, chiến tích toàn bại cũng làm cho mọi người biết là hắn cố ý. Có người tính toán qua, hắn không sai biệt lắm đưa ra ngoài gần 40 phân, bỏ ra phân bút tích lớn này thật sự khiến người ta líu lưỡi, phải biết rằng, một niên cấp phải lấy được 10 tích phân mới được lên cấp, mà độ khó của đổ thạch lại từng năm tăng lên, muốn lấy được 10 tích phân cũng không dễ dàng, dù sao tích phân không chỉ gia tăng, còn có thể giảm bớt, mà kiểm tra đổ thạch cũng có số lần hạn chế. Hành động này của hắn thật sự đã khơi dậy tất cả lòng hiều kỳ của mọi người, nhận lấy một đống suy đoán về điều hắn làm ùn ùn kéo đến.
Các loại bát quái trong học viện cũng không duy trì quá lâu, tự Sylvester đã mở ra đáp án trong kỳ kiểm tra đổ thạch của toàn viện —- hắn tẩy trắng tích phân của mình, chỉ vì khiêu chiến một tân sinh năm nhất!
Lời này vừa nói ra, tất cả mọi người khiếp sợ không thôi, đại đa số mọi người đều phản ứng giống Kenaf, cho rằng Sylvester điên rồi. Nhất là sau khi bọn họ biết Bạch Tử Thạch là người khế ước của Bác Gia Garcia, rất nhiều người cũng tự cho là đúng lộ ra vẻ mặt ‘Ta đã hiểu’. Cuộc khiêu chiến này vừa được đề xuất, thì gần như toàn bộ đổ thạch viện sôi trào, cũng lan sang các học viện khác. Thanh thế to lớn đến mức ảnh hưởng cả tới cuộc kiểm tra đổ thạch.
Sigma rất bất đắc dĩ nhìn á thú nhân vốn rất quy củ đang đứng trên sân, trông dáng vẻ này, thật là khiến cho người ta bất đắc dĩ. Học sinh đổ thạch viện bên dưới ồn ào thảo luận chuyện này, Sigma dứt khoát tuyên bố, kiểm tra hoãn lại sau, trước tiến hành đấu đổ thạch của hai người đã. Mao liêu rất sẵn, cứ chọn trong mao liêu chuẩn bị cho đợt kiểm tra này.
“Cho các ngươi ba giờ. Ba giờ sau, mỗi người chọn ra năm khối mao liêu, rồi đi đến sân thi đấu đổ thạch số 1. Nhớ kỹ, quá trình các ngươi chọn lựa sẽ bị ghi hình lại.” Thế nên, không cần cố gắng giở trò. Sigma đơn giản lập ra quy tắc đổ thạch chiến, sau đó sai người dắt hai người đến chỗ để mao liêu. Tự mình đi sắp xếp.
Các ngươi gây chuyện còn bắt lão nhân gia ta đi thu dọn. Sigma lắc đầu, quay đầu phân phó một lão sư bên cạnh: “Gần đây tài chính có chút eo hẹp. Báo cho Úc, sân thi đấu đổ thạch số 1, thu mỗi người 20 điểm phí vào sân.”
“Vâng!”
“Nga, đúng rồi, lập một sòng bạc. Về tỷ suất, để Úc xem rồi lo liệu. Lấy danh nghĩa của ta đặt một vạn điểm Bạch Tử Thạch thắng.”
… . . . = =, Nhã Gia, đây là trường học.
Đối với xoắn xuýt của vị lão sư này, Sigma cũng mặc kệ, loại chuyện này, Úc sẽ giải quyết hoàn mỹ. Mà chính hắn —-
“Vicen, ta là tổ ma ma đây. Có một việc ngươi sẽ cảm thấy rất hứng thú. . .”
Đối với hai ngươi hoàn toàn không biết mình đã trở thành công cụ vơ vét tài sản của học viện, vừa tiến vào khu mao liêu, liền giành giật từng giây bắt đầu chọn lựa mao liêu, ba giờ, chọn năm khối liêu tử, thời gian có chút eo hẹp.
Nhóm thú nhân, á thú nhân đầu tiên biết được tin tức liền chạy tới sân thi đấu đổ thạch số 1 của học viện, nối đuôi không ngừng. Cư nhiên ngắn ngủn trong vòng nửa giờ, đã ngồi kín một nửa sân thi đấu lớn nhất trong học viện, mà rất nhiều người ở học viện phụ cận cũng nghe được tin tức, rối rít chạy tới nơi này.
Tất cả mọi người đang nghị luận ầm ĩ.
“Nghe gì chưa? Một người trong đó là người khế ước với Bác Gia Garcia đấy!”
“Đúng vậy, đúng vậy. Thật không biết là người có tài năng thế nào mới được Bác Gia Garcia nhìn trúng, nhất định là một người kiểu như thiên tài.”
“Ngay cả Sylvester Bra vì khiêu chiến cậu ta, cũng cam nguyện tẩy trắng tích phân của mình mà! Cậu ta ở phương diện đổ thạch nhất định rất mạnh!”
“Rất mạnh? Ta cảm thấy không phải, cậu ta mới bao nhiêu a? Tân sinh, còn chưa trưởng thành. Sylvester Bra đã là học sinh năm thứ năm, nghe nói ở trong học viện cũng có danh thiên tài!”
“Bọn họ rốt cuộc ai có thể thắng?”
“Sylvester!” “Sylvester!” “Sylvester!” “Sylvester!” Đây là suy nghĩ của đại bộ phận, tuổi và niên cấp của Bạch Tử Thạch đều quá thấp.
Bất kể người bên ngoài có nghĩ thế nào, Bạch Tử Thạch lúc này đã tìm được khối hài lòng đầu tiên.
Một trong á thú nhân của ba nhà mà Kenaf nói! Bạch Tử Thạch đứng lên: “Xin chào, có chuyện gì không?”
“Chúng ta đổi chỗ khác đi.” Sylvester nhìn chung quanh, hắn tại đổ thạch viện cũng coi là nhân vật phong vân, một năm thăng một niên cấp, thành tích như vậy xưa nay vốn không thể coi thường, huống chi ái mộ của hắn đối với Bác Gia Garcia rất nhiều người đều biết. Mà Bạch Tử Thạch, mặc dù cậu là một tân sinh mới nhập học, nhưng thân là người đứng đầu kỳ thi nhập học năm nay, hơn nữa thân phận của cậu còn là bạn lữ của Bác Gia Garcia, cũng là chuyện mọi người đều biết rõ. Thân phận tình địch, làm cho mọi người càng chú ý đến động tĩnh của hai người bọn họ.
Bạch Tử Thạch cũng cảm thấy những bạn học xung quanh lén lén lút lút, liếc mắt nhìn trộm chỗ này. Không khí trong lớp một mảnh quỷ dị, mới vừa rồi còn náo nhiệt thoáng cái đã trầm xuống, chỉ còn lại vài tiếng thầm thì khe khẽ, chỉ trỏ.
“Được.” Chỗ này quả thật không thích hợp để nói chuyện.
“Ta cũng đi.” Kenaf cũng lo lắng cho Bạch Tử Thạch, nên đi theo, Sylvester không có ý kiến gì, trực tiếp xoay người đi ra ngoài.
Đây là một căn phòng trống, trừ vài cái ghế ra đều không có gì. Sylvester đóng cửa lại: “Ngồi đi.” Hắn tự chọn một cái trước rồi ngồi xuống.
Bạch Tử Thạch rất bình tĩnh ngồi đối diện với hắn, cũng không mở miệng. Sylvester tựa hồ cũng không nóng vội, hắn tỉ mỉ quan sát Bạch Tử Thạch một phen, một lúc lâu sau mới nói: “Dáng vẻ quả nhiên nhỏ nhắn xinh xắn tinh xảo, Bác Gia thích kiểu người như ngươi sao?”
“Có lẽ.” Bạch Tử Thạch nhàn nhạt trả lời một câu.
“Sylvester, ngươi tới tìm Bạch, rốt cuộc vì chuyện gì?” Nét mặt Kenaf rất là cảnh giác, Sylvester từ nhỏ đã là một người có suy nghĩ chu toàn nhất, thông minh nhất trong số bọn họ.
“Kenaf, ngươi không cần lo lắng quá mức.” Sylvester đối mặt với người bạn thân thuở nhỏ, “Ta sẽ không làm hại cậu ta.”
“Thế thì, ngươi muốn làm gì?” Bạch Tử Thạch tiếp lời.
“Ta muốn cùng ngươi tiến hành đổ thạch chiến.” Sylvester bình bình đạm đạm ném ra một câu, lại bổ sung thêm một câu, “Năm ngày sau, Sigma sẽ tổ chức đợt kiểm tra đổ thạch đầu tiên cho toàn bộ viện, đến lúc đó ta sẽ khiêu chiến với ngươi.” Ý này chính là tại trước mặt thầy trò toàn viện tiến hành khiêu chiến.
“Điều này căn bản không thể được.” Kenaf cười nhạo một tiếng, “Sylvester, ngươi đã là học sinh năm thứ năm của đổ thạch viện, tích phân ít nhất cũng có 40 phân, thêm một năm nữa là ngươi có thể tốt nghiệp đổ thạch viện. Mà Bạch mới vừa vào học viện, chỉ có một tích phân lúc thi nhập học mà thôi, chênh lệch tích phân giữa các ngươi quá xa, dựa theo quy tắc của học viện, ngươi không thể khiêu chiến cậu ấy. Cho dù là để Bạch vượt cấp khiêu chiến, cũng tối đa chỉ được hơn một niên cấp thôi, tính thế nào thì các ngươi cũng không thể.”
“Nếu như trong vòng năm ngày ta tẩy trắng tích phân của mình, đến lúc đó, ta liền có thể khiêu chiến cậu ta rồi.” Giọng nói của Sylvester rất thờ ơ nhẹ nhàng, nhưng ý tứ lộ ra trong lời nói lại làm cho người ta giật mình!
“Ngươi điên rồi sao?! Tẩy trắng tích phân của mình, đến cuối năm xem xét, ngươi sẽ bị giảm niên cấp, làm không tốt một cái sẽ bị giảm thành năm thứ hai thậm chí là năm nhất!” Kenaf nhìn chằm chằm người trước mắt, cứ như nhìn thấy người ngoài hành tinh kinh dị, ngay cả Bạch Tử Thạch cũng cảm thấy rất khó tin.
“Ta không để ý đến việc ở trong học viện ngốc thêm mấy năm.” Đối phương không có một chút ý tứ dao động.
“Điều này đối với ngươi căn bản không có bất kỳ lợi ích gì, Sylvester!” Kenaf đột nhiên đứng lên, đi tới trước mặt hắn, vịn bờ vai của hắn, lớn tiếng hỏi, “Ngươi rốt cuộc đang nghĩ cái gì hả?! Ngươi năm thứ năm, về mặt đổ thạch có thiên phú siêu nhiên, khiêu chiến một cái tân sinh năm nhất, bất kể thắng hay thua, đối với thanh danh của ngươi cũng không có lợi, mà Bạch cơ bản sẽ không bị ảnh hưởng gì. Chủ yếu nhất là, Bác Gia Garcia đã là người canh gác khế ước của Bạch, mà ngươi, chỉ là một á thú nhân gặp qua vài lần. Ngươi làm như thế, trừ chán ghét ra, sẽ không đạt được cái gì, làm không tốt còn có thể rước họa vào thân!”
“Ta biết.” Sylvester nhìn Kenaf, vẻ mặt tuấn tú hiện ra một chút mỉm cười, “Kenaf, ngươi vẫn giống như trước kia, một điểm cũng không thay đổi. Ngươi lo lắng cho ta, ta thật cao hứng.”
“Cao hứng cái rắm!” Kenaf nhịn không được bật ra lời thô tục.
“Ha ha. . .” Ánh mắt Sylvester nhìn Kenaf rất bình tĩnh, “Ngươi không thay đổi, mà ta lại thay đổi rất nhiều. Ta đã biến thành loại người trước kia ta ghét nhất, một đầu gỗ chỉ biết tuân theo quy củ.”
Kenaf cả người chấn động, hắn nhìn Sylvester, tựa hồ có chút hiểu ý nghĩ của Sylvester: “Ngươi. . .”
Sylvester tự động nói: “Ngày đó, ta lần đầu tiên thấy thú hình của Bác Gia Garcia, mà Bạch Tử Thạch lại ngồi ở trên. Khi đó ta liền biết, đã không còn hi vọng.” Ánh mắt Kenaf chợt lóe lên vẻ khiếp sợ, hắn quay đầu nhìn Bạch, đối phương lại một bộ ngây thơ.
“Nhưng, ta rất không cam tâm.” Sylvester mỉm cười nhìn Kenaf, “Ngươi cũng biết, ta từ nhỏ đã hiếu thắng. Bây giờ, ta chưa làm được gì, cũng đã không làm được gì nữa. Hắn có lẽ ngay cả tên của ta cũng không nhớ được. Chẳng lẽ ta không bằng cái tiểu á thú nhân này sao? Tướng mạo, gia thế, năng lực, danh tiếng. . . Ta đều không thiếu. Ta thật sự không cam tâm, không chỉ vì Bác Gia Garcia, cũng là vì chính mình. Tối thiểu ta muốn chứng minh với bản thân mình, ta rất tốt, ta rất mạnh, ta đáng giá được tốt hơn. Ta khiêu chiến với cậu ta, cũng không phải là nhằm vào cậu ta, ngươi thấy đó, bất kể kết quả thế nào, cậu ta cũng sẽ không bị tổn hại gì. Ta chỉ muốn làm một cái cáo biệt quá khứ. Nếu như thua, ta có thể thuyết phục mình về tài năng tối thiểu là mình kém cậu ta, ta sẽ thoải mái một chút. Nếu như ta thắng, ta có thể tự nói với mình, ta mạnh hơn cậu ta! Coi thường ta, là tổn thất của hắn! Trước kia, ta cố gắng làm một á thú nhân tiêu biểu của xã hội thượng lưu, hy vọng có thể làm thật tốt, xứng đôi với dòng họ ‘Karen’, nhưng bây giờ, ta không muốn bị nó trói buộc nữa, ta muốn quay lại làm chính mình!”
Lúc này trong mắt Sylvester mặc dù có lệ quang bi thương, nhưng nụ cười của hắn lại rất sáng lạn, loại tức giận bồng bột này, Kenaf đã rất lâu chưa từng thấy qua trong mắt Sylvester. Hắn còn nhớ rõ lúc nhỏ, hắn và Sylvester là bằng hữu tốt nhất, bọn họ cùng nhau chơi đùa, cùng nhau nghịch ngợm, từ trước đến giờ ghét nhất là mấy kẻ gọi là nhân sĩ thượng lưu bộ dạng đường hoàng, sau lưng lại dối trá. Mà không biết bắt đầu từ khi nào, Sylvester cũng dần dần biến thành loại người này. Hai người bọn họ càng lúc càng xa, Sylvester lại cùng Betty, Aijiaer tạo thành một nhóm kỳ quái giống như bạn bè mà không phải bạn bè.
“Chúc mừng ngươi.” Kenaf tự đáy lòng nói, Sylvester gật đầu, sau đó trịnh trọng hỏi Bạch: “Ngươi nguyện ý tiếp nhận khiêu chiến của ta chứ?”
Bạch Tử Thạch rất thưởng thức tính cách ‘Quân tức vô tình ngã tiện hưu’ (nếu ngươi đã vô tình ta chỉ đành tiếc nuối buông tay) của Sylvester, hơn nữa, cũng không sai biệt lắm tạo ra được chút danh tiếng. Vincent đã đi đủ xa, bước đầu tiên của cậu cứ bắt đầu từ đây đi!
“Ta tiếp nhận.”
Sau khi đạt được mục đích, Sylvester xoay người rời khỏi gian phòng, chỉ còn có năm ngày, hắn bây giờ có 46 tích phân, nếu muốn trong vòng năm ngày làm thành 10 phân, chỉ có thể tiến hành đổ thạch chiến thôi. Tặng tích phân, chẳng ai lại không muốn đi?
Ngày hôm sau, hai người quả nhiên nghe được tin tức về Sylvester, hắn liên tiếp không ngừng bị khiêu chiến, mà không ngoại lệ tất cả đều là hắn thua cuộc. Điều này đối với danh tiếng ở đổ thạch viện của hắn là một đả kích lớn, nhưng mấy ngày tiếp theo, bất luận đối thủ là ai, chiến tích toàn bại cũng làm cho mọi người biết là hắn cố ý. Có người tính toán qua, hắn không sai biệt lắm đưa ra ngoài gần 40 phân, bỏ ra phân bút tích lớn này thật sự khiến người ta líu lưỡi, phải biết rằng, một niên cấp phải lấy được 10 tích phân mới được lên cấp, mà độ khó của đổ thạch lại từng năm tăng lên, muốn lấy được 10 tích phân cũng không dễ dàng, dù sao tích phân không chỉ gia tăng, còn có thể giảm bớt, mà kiểm tra đổ thạch cũng có số lần hạn chế. Hành động này của hắn thật sự đã khơi dậy tất cả lòng hiều kỳ của mọi người, nhận lấy một đống suy đoán về điều hắn làm ùn ùn kéo đến.
Các loại bát quái trong học viện cũng không duy trì quá lâu, tự Sylvester đã mở ra đáp án trong kỳ kiểm tra đổ thạch của toàn viện —- hắn tẩy trắng tích phân của mình, chỉ vì khiêu chiến một tân sinh năm nhất!
Lời này vừa nói ra, tất cả mọi người khiếp sợ không thôi, đại đa số mọi người đều phản ứng giống Kenaf, cho rằng Sylvester điên rồi. Nhất là sau khi bọn họ biết Bạch Tử Thạch là người khế ước của Bác Gia Garcia, rất nhiều người cũng tự cho là đúng lộ ra vẻ mặt ‘Ta đã hiểu’. Cuộc khiêu chiến này vừa được đề xuất, thì gần như toàn bộ đổ thạch viện sôi trào, cũng lan sang các học viện khác. Thanh thế to lớn đến mức ảnh hưởng cả tới cuộc kiểm tra đổ thạch.
Sigma rất bất đắc dĩ nhìn á thú nhân vốn rất quy củ đang đứng trên sân, trông dáng vẻ này, thật là khiến cho người ta bất đắc dĩ. Học sinh đổ thạch viện bên dưới ồn ào thảo luận chuyện này, Sigma dứt khoát tuyên bố, kiểm tra hoãn lại sau, trước tiến hành đấu đổ thạch của hai người đã. Mao liêu rất sẵn, cứ chọn trong mao liêu chuẩn bị cho đợt kiểm tra này.
“Cho các ngươi ba giờ. Ba giờ sau, mỗi người chọn ra năm khối mao liêu, rồi đi đến sân thi đấu đổ thạch số 1. Nhớ kỹ, quá trình các ngươi chọn lựa sẽ bị ghi hình lại.” Thế nên, không cần cố gắng giở trò. Sigma đơn giản lập ra quy tắc đổ thạch chiến, sau đó sai người dắt hai người đến chỗ để mao liêu. Tự mình đi sắp xếp.
Các ngươi gây chuyện còn bắt lão nhân gia ta đi thu dọn. Sigma lắc đầu, quay đầu phân phó một lão sư bên cạnh: “Gần đây tài chính có chút eo hẹp. Báo cho Úc, sân thi đấu đổ thạch số 1, thu mỗi người 20 điểm phí vào sân.”
“Vâng!”
“Nga, đúng rồi, lập một sòng bạc. Về tỷ suất, để Úc xem rồi lo liệu. Lấy danh nghĩa của ta đặt một vạn điểm Bạch Tử Thạch thắng.”
… . . . = =, Nhã Gia, đây là trường học.
Đối với xoắn xuýt của vị lão sư này, Sigma cũng mặc kệ, loại chuyện này, Úc sẽ giải quyết hoàn mỹ. Mà chính hắn —-
“Vicen, ta là tổ ma ma đây. Có một việc ngươi sẽ cảm thấy rất hứng thú. . .”
Đối với hai ngươi hoàn toàn không biết mình đã trở thành công cụ vơ vét tài sản của học viện, vừa tiến vào khu mao liêu, liền giành giật từng giây bắt đầu chọn lựa mao liêu, ba giờ, chọn năm khối liêu tử, thời gian có chút eo hẹp.
Nhóm thú nhân, á thú nhân đầu tiên biết được tin tức liền chạy tới sân thi đấu đổ thạch số 1 của học viện, nối đuôi không ngừng. Cư nhiên ngắn ngủn trong vòng nửa giờ, đã ngồi kín một nửa sân thi đấu lớn nhất trong học viện, mà rất nhiều người ở học viện phụ cận cũng nghe được tin tức, rối rít chạy tới nơi này.
Tất cả mọi người đang nghị luận ầm ĩ.
“Nghe gì chưa? Một người trong đó là người khế ước với Bác Gia Garcia đấy!”
“Đúng vậy, đúng vậy. Thật không biết là người có tài năng thế nào mới được Bác Gia Garcia nhìn trúng, nhất định là một người kiểu như thiên tài.”
“Ngay cả Sylvester Bra vì khiêu chiến cậu ta, cũng cam nguyện tẩy trắng tích phân của mình mà! Cậu ta ở phương diện đổ thạch nhất định rất mạnh!”
“Rất mạnh? Ta cảm thấy không phải, cậu ta mới bao nhiêu a? Tân sinh, còn chưa trưởng thành. Sylvester Bra đã là học sinh năm thứ năm, nghe nói ở trong học viện cũng có danh thiên tài!”
“Bọn họ rốt cuộc ai có thể thắng?”
“Sylvester!” “Sylvester!” “Sylvester!” “Sylvester!” Đây là suy nghĩ của đại bộ phận, tuổi và niên cấp của Bạch Tử Thạch đều quá thấp.
Bất kể người bên ngoài có nghĩ thế nào, Bạch Tử Thạch lúc này đã tìm được khối hài lòng đầu tiên.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.