Đổ Thạch Sư

Chương 62: Ladopa gaoling

Vị Huyền Cơ

23/09/2016

Vincent cường tráng nhanh nhẹn len lỏi giữa đám cây cối cao lớn, hắn thuần thục đè thấp tiếng bước chân đến gần như lặng yên không một tiếng động giữa rừng cây rậm rạp, tránh né những cành cây cản trở hoạt động một các có kỹ xảo, dù không tránh được cũng sẽ nhẹ nhàng dùng xảo kình đẩy chúng ra, nghe núi mà đi giống như một cơn gió thổi qua. Trên người hắn bôi lên dịch cây ngải thảo (ngải cứu) mà phần lớn dã thú đều vô cùng ghét, loại chất lỏng này không chỉ có thể xua đuổi một số dã thú, mà còn có thể loại bỏ một số loại côn trùng có hại không lớn lắm nhưng có thể tạo thành phiền toái cực lớn cho thú nhân.

Đây đã là ngày thứ tư hắn ra ngoài, hắn bay 8300 km cự ly, cuối cùng ở sáng ngày thứ hai đến được cao nguyên Ladopaz. Ladopaz ở hướng tây bắc của Á Thành, địa thế cao hiểm trở, thảm thực vật nhiều lấy rừng cây lá kim làm chủ. Mãnh thú xếp hạng thứ ba, Ám Ảnh Điêu thú sống ở trên vách núi đá của cao nguyên Ladopaz, chúng có thị lực nhạy bén nhất, có thể ở độ cao gần vạn mét trên bầu trời dễ dàng thấy rõ một con kiến nhỏ tí trên mặt đất, lông vũ của chúng cứng rắn sắc bén, lông đuôi thậm chí có thể cắt vụn đá, đôi cánh khổng lồ xòe hết ra có thể đạt đến độ dài 7, 8m, móng vuốt sắc bén có thể dễ dàng cào nát vụn đá. Nhưng điểm nguy hiểm nhất của Ám Ảnh Điêu thú không phải là những thứ đã nói ở trên, mà là tốc độ của nó, tốc độ lao xuống 2680 km/h, thợ săn cấp 4 trở xuống gần như đều không nhìn thấy quỹ đạo di chuyển của nó.

Mục tiêu chuyến này của Vincent hoa ‘Ladopa Gaoling’, chỉ sinh trưởng ở sườn vách đá, nơi gió lớn và rét lạnh. Trên cao nguyên Ladopaz vách đá như thế rất nhiều, vì vậy, nơi nào cũng là khu vực Ladopa Gaoling có năng suất cao, nói là năng suất cao, cũng chỉ là tương đối mà thôi, loại hoa này điều kiện sinh trưởng phi thường khắc nghiệt, toàn bộ đại lục sản lượng một năm cũng không đến hai nghìn đóa.

Ladopa Gaoling là thánh phẩm trì hoãn lão hóa, hết sức được người trên Bác Nhã đại lục truy phủng, loại hoa này nhất định phải dùng trong 24 giờ sau khi hái xuống, không dùng sẽ héo rũ, ăn không chỉ không có lợi mà còn có hại, thế nên khi hái xuống, phải lập tức dùng. Không chỉ vậy, bởi vì loại hoa này đối với Ám Ảnh Điêu thú mà nói không chỉ là thứ cần thiết để nâng cao tố chất thân thể của tiểu điêu thú, mà còn là thánh phẩm chữa trị khi bị thương, thế nên chỗ có Ladopa Gaoling đa số đều có sào huyệt của Ám Ảnh Điêu thú. Điều này dẫn đến quá trình hái Ladopa Gaoling có trình độ nguy hiểm rất cao, nên giá tiền loại hoa này vẫn luôn tăng cao không giảm.

Hai ngày trước, Vincent đã tìm kiếm qua mấy chỗ vách đá trên cao nguyên Ladopaz, đều không phát hiện ra bóng dáng Ladopa Gaoling, nhưng lại nhiều lần thấy được sào huyệt của Ám Ảnh Điêu thú, hắn đều lặng lẽ rút lui. Mục đích lần này của hắn là Ladopa Gaoling, không phải là săn giết. Lực chiến đấu và độ hung ác của Ám Ảnh Điêu thú trưởng thành có thể tương đương với thợ săn cấp 7 thậm chí cấp 8, đối với Vincent mà nói, chiến đấu như vậy rất nguy hiểm, bất quá duy trì trạng thái không bị phát hiện, đối với hắn mà nói vẫn tương đối dễ dàng. Sau hai ngày hắn khổ cực tìm kiếm, cuối cùng ở trên một vách đá thẳng tắp tìm được hai đóa Ladopa Gaoling nở cùng một gốc, nhưng không khéo là, hai đóa Ladopa Gaoling này nở ở quá gần sào huyệt Ám Ảnh Điêu thú! Gần như ở ngay bên cạnh sào huyệt, thị giác sắc bén của thú nhân khiến cho hắn dễ dàng nhìn thấy trong sào huyệt kia thỉnh thoảng vươn ra cái cánh nhỏ mang theo lông tơ.

Đó là tiểu điêu thú! Ám Ảnh Điêu thú phu thê có con nhỏ sẽ luôn lưu lại một con chăm sóc con mình, một khi có cường địch, chúng sẽ phát ra tiếng kêu to vang dội, một con điêu thú khác sẽ rất nhanh quay về cứu viện. Hai con điêu thú phu thê trưởng thành lực chiến đấu có thể so với thợ săn đỉnh cấp 8, dưới tình trạng đó mà muốn hái Ladopa Gaoling thì đơn giản chính là si tâm vọng tưởng!

Vincent quả quyết buông tha cho hai đóa này, đây đã là ngày thứ ba hắn tìm kiếm, hắn tính toán tìm thêm một ngày, nếu như vẫn không tìm được, thì đành về trước. Nếu ra ngoài quá lâu, Bạch nhất định sẽ rất lo lắng.

Thú nhân thở ra một ngụm khí lạnh, bình tĩnh tìm kiếm vách núi phụ cận, ở đây hắn không thể biến thành thú hình để tìm kiếm từ phía trên, Ám Ảnh Điêu thú là vương giả của bầu trời, ở trên bầu trời lực chiến đấu của chúng cực kỳ mạnh mẽ, trên mặt đất còn có thể có cây cối làm chướng ngại vật. Mặc dù tốc độ chậm một chút, nhưng an toàn là trọng yếu nhất.

Bỗng nhiên trên bầu trời truyền đến một tiếng kêu to lanh lảnh đủ để xuyên phá trời cao, Vincent ngẩng đầu, chỉ thấy một con Ám Ảnh Điêu thú vút qua rất nhanh trên đỉnh đầu mình, trong nháy mắt đó cũng đủ để Vincent thấy rõ hình dáng của điêu thú kia, thú nhân không khỏi vui vẻ. Trải qua vài ngày nghiên cứu đối với Ám Ảnh Điêu thú, hắn kết luận đó là một con điêu thú nhỏ mới trưởng thành không bao lâu, bị cha mẹ đuổi ra ngoài. Hơn nữa lúc này chắc là giờ nó ra ngoài kiếm ăn. Con điêu thú này hẳn là chưa trải qua kỳ động dục, chưa đủ điều kiện hấp dẫn bạn lữ, nói cách khác, sào huyệt của nó hiện giờ đang trống không, lúc này đi, nhất định sẽ an toàn!

Thú nhân phán đoán một chút quỹ đạo bay của điêu thú, rồi không hề giữ lại, dùng tốc độ nhanh nhất của mình hướng phía bên bay vút đi. Ước chừng 20 phút sau, Vincent đi tới một chỗ vách đá. Dò xét chung quanh không có gì nguy hiểm, mới ở trên vách đá nhìn xuống dưới, không bao lâu, một mảnh màu trắng khiến người ta kinh hỉ cứ như vậy đập vào mắt Vincent, mặc dù chỉ lộ ra một cánh hoa, nhưng thú nhân đối với Ladopa Gaoling quen thuộc vô cùng vừa liếc mắt là nhìn ra đó chính là thứ hắn muốn tìm!

Một đóa đáng yêu mê ảo nở ra trong mắt Vincent! Hắn phỏng đoán một chút, đóa Ladopa Gaoling này sinh trưởng cách đỉnh núi 200m, mà sào huyệt Ám Ảnh Điêu thú thì cách đỉnh núi 700, 800m, cặp mắt lợi hại của thú nhân nhìn thấy rõ ràng, trong sào huyệt là trống không! Đây đúng là sào huyệt của con điêu thú vừa nãy, mà Ám Ảnh Điêu thú một lần ra ngoài kiếm ăn đại khái sẽ tốn một đến hai giờ, cũng chính là trong khoảng thời gian này, Vincent sẽ an toàn. Nhưng cũng chỉ trong khoảng thời gian này thôi, khi điêu thú trở về phát hiện không thấy Ladopa Gaoling, sẽ đuổi theo, chúng đối với mùi của Ladopa Gaoling phi thường nhạy cảm.

Vincent biết, hắn phải nắm chặt thời gian! Trong một giờ hắn phải thoát khỏi khu vực này ít nhất là 5000km, bằng không đợi Ám Ảnh Điêu thú trở về phát hiện không thấy Ladopa Gaoling, đuổi theo, liền hỏng bét. Tâm niệm vừa động, Vincent liền biến về thú hình, nhảy xuống từ vách đá, nhanh chóng bay xuống, không đến mấy giây đã đến bên cạnh Ladopa Gaoling, một lần nữa trở về hình người, dựa theo thủ pháp cố định ngắt Ladopa Gaoling xuống, đặt vào lọ đặc chế, lại biến thành thú hình bay đi. Sau đó hắn tuyệt không dám chậm trễ, đoạn đường dưới vách đá đi xuống cây cối cũng không quá sum xuê, không ảnh hưởng đến tốc độ chạy trốn của thân thể thú hình to lớn. Đợi lát nữa đến rừng rậm, hắn sẽ cần biến về hình người một lần nữa, hình người mục tiêu nhỏ hành động sẽ dễ hơn chút.



Cặp mắt đen của Vincent vừa sáng ngời vừa sắc bén, hắn nhanh chóng phân rõ phương hướng, tháo chạy trong rừng rậm, để cho nhanh, hắn nhảy lên tán cây trực tiếp chạy theo đường thẳng. Sau hơn nửa giờ chạy không ngừng, trên bầu trời đột nhiên truyền đến một tiếng kêu to chói tai, trong thanh âm tràn đầy tức giận hung ác.

Tốc độ dưới chân Vincent không thay đổi, chỉ trực tiếp nhảy xuống cây, dựa vào che chắn của cây cối chạy tiếp, tình thế phán đoán sai lầm, con điêu thú này cư nhiên trở về sớm! Nghe thanh âm của nó chắc là đã phát hiện không thấy Ladopa Gaoling, cái hộp hắn cất Ladopa Gaoling là đặc biệt, có thể che dấu mùi của Ladopa Gaoling ở mức độ lớn nhất. Điều này sẽ khiến điêu thú tốn nhiều thời gian hơn để tìm phương hướng của hắn, nhưng đây cũng không phải là kế hoạch lâu dài, Vincent lấy ra một bình chất lỏng nhỏ, vừa chạy trốn vừa vẩy lên người mình, ngay cả cái túi bọc cái hộp kia cũng bị vẩy lên rất nhiều chất lỏng này. Loại chất lỏng này tỏa ra mùi có thể đem người ngụy trang thành một loại dã thú nhỏ yếu lúc nào cũng có thể bắt gặp trên cao này, che dấu mùi của Ladopa Gaoling.

Nhưng Vincent biết, loại phương pháp cuối cùng này chỉ có tác dụng trì hoãn thời gian, độ nhạy cảm của điêu thú đối với Ladopa Gaoling quả thực khiến người ta giận sôi. Cứng rắn đem tốc độ đề đến cực hạn, Vincent nghe thấy tiếng điểu kêu ở phía sau càng ngày càng gần, sắc mặt không thay đổi, chỉ âm thầm tự làm tốt chuẩn bị chiến đấu.

Hơn một giờ chạy trốn liên tục không ngừng, đại khái cũng chạy khoảng 5000, 6000 cây số, nhưng con điêu thú sau lưng vẫn đuổi theo không ngừng, mắt thấy sẽ ra khỏi phạm vi cao nguyên Ladopaz, trong lòng Vincent thả lỏng, lại không ngờ tới một tiếng kêu to chói tai như phá vỡ tầng mây từ trên rất cao đập vào tai, giống như ngay tại bên tai.

Một mảnh ngưng trọng xuất hiện trong mắt Vincent, rất xa trên vòm trời, một bóng đen lấy tốc độ cực nhanh bay đến, chỉ trong nháy mắt cái điểm đen kia đã trở thành một con điêu thú to lớn, điêu thú kia toàn thân màu hắc kim, lông vũ dày rậm, sợi sợi bén nhọn, lộ ra ánh kim loại sáng bóng, mỏ cong hình móc câu, lóe ra hàn quang khiến người khác kinh sợ.

Con ngươi điêu thú không ngừng nhìn xuống đất, khi một cái thân ảnh không ngừng chạy ánh vào cặp mắt đen của nó, thì thân hình đang bay nhanh về phía trước của nó đột nhiên biến đổi góc độ, hướng về phía Vincent lao xuống, khí thế giống như cửu thiên ngân hà lao xuống, tiếng kêu bén nhọn như thể xé rách vòm trời.

(cửu thiên ngân hà: sông ngân hà trên chín tầng trời, or có 1 cái thác nước nhân tạo lớn nhất thế giới cũng tên là ‘cửu thiên ngân hà’ ko rõ tác giả muốn so sánh với cái nào, nhưng đại thể là ví khí thế như nước sông cuồn cuộn or khí thế thác nước chạy rầm rầm xuống)

Vincent thay đổi trọng tâm, thuận tiện biến về thú hình, vọt ra ngoài, trong giây lát hành động này, vừa vặn làm điêu thú bổ nhào vào khoảng không. Thú nhân cũng không muốn xung đột chính diện với điêu thú, mục đích của hắn chỉ là lấy được Ladopa Gaoling, nhưng Ám Ảnh Điêu thú lại không muốn bỏ qua cho hắn, nó bây giờ tràn đầy tức giận, đóa Ladopa Gaoling này vừa mới nở không lâu, nó muốn dùng làm lễ vật lấy lòng người yêu, không ngờ lúc kiếm ăn trở về, lễ vật đã không thấy bóng dáng đâu! Này bảo nó không giận sao được!

Điêu thú bổ nhào về phía trước không trúng, liền linh hoạt biến đổi góc độ, bay vút qua vùng trời thấp, móng vuốt sắc nhọn mở lớn, năm móng sắc bén, lóe ra hàn quang, hướng phía Vincent vồ lấy, thú nhân về mặt tốc độ liều mạng hết mức, lông đuôi dài dài từng sợi dựng thẳng, nhảy lên bay giữa không trung, từ dưới lao lên, hướng về cái cánh đang mở của điêu thú, hung hăng quất vào, cái đuôi kia nhìn từ xa, đen nhánh bóng loáng, giống như hàn châm. Ám Ảnh Điêu thú không đề phòng cái tên không có cánh này cư nhiên lại biết bay, thấy hành động của hắn cũng không cho rằng cái đuôi kia có thể đánh đến mình, lần này bị ăn đủ, chỗ bị cái đuôi hung hăng quất phải, đau đớn như bị kim châm, nhất là lúc cái đuôi kia rời đi, căn bản chính là cứng rắn kéo ngang ra, lôi ra theo từng đám từng đám lông vũ và huyết nhục.

Điêu thú một phát liền rơi xuống phía hạ phong, cũng khơi dậy hung tính của nó, hung hăng kêu to một tiếng, đem tốc độ của mình nâng đến cực hạn, bay lên thật cao trên trời, rồi lao xuống. Sau khi giao thủ, trong lòng Vincent đã an định lại, cái này vừa vặn xác nhận suy đoán của hắn, con tiểu điêu thú này đúng là vừa mới trưởng thành không lâu, không chỉ lực chiến đấu không mạnh, mà kinh nghiệm chiến đấu cũng không nhiều. Chỗ vừa mới bị đánh một phát là vị trí quan trọng nhất ở cánh nó, ảnh hưởng rất lớn đến tốc độ bay của nó. Ban đầu còn có thể có lực chiến đấu cấp 7, giờ chắc không còn đủ.

Nếu như vậy. . . thú nhân ngẩng đầu nhìn tiểu điêu thú đang lao xuống kia, trong mắt lóe lên một tia hung ác —- vậy thì lưu lại đi.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Đổ Thạch Sư

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook