Chương 84: Ung dung thoải mái
Vị Huyền Cơ
23/09/2016
Bạch Tử Thạch len lén quan sát Vincent, cậu cứ cảm thấy đối phương mấy ngày nay có gì đó là lạ. Nếu muốn nói rõ đối phương có gì là lạ, cậu cũng không nói ra được, Vincent vẫn là Vincent như cũ, ở trước mặt người ngoài rất lạnh lùng, lúc đối xử với mình lại rất nhu hòa, nhưng, cứ có cảm giác, mình bị đối phương trông chừng?
Không phải là ảo giác. Bạch Tử Thạch chắc chắn, cậu cau mày suy tư —- vô duyên vô cớ Vincent sẽ không làm thế, gần đây cậu cũng chỉ có mỗi chuyện Mặc Phỉ là khá náo động. Mặc Phỉ. . . Bạch Tử Thạch nhớ tới Vincent đã từng loáng thoáng nói tới quan hệ giữa Á Thành và mười bộ lạc, dùng lý luận của chủ nghĩa Mác mà nói thì chính là quan hệ mâu thuẫn giữa phụ thuộc và kiềm chế lẫn nhau. Cho nên, đây chính là nguyên nhân? Sợ cậu có bất lợi?
“Ta sẽ ngoan ngoãn ở bên cạnh ngươi.” Câu nói bất ngờ của Bạch Tử Thạch làm Vincent giật mình, hắn quay đầu nhìn về phía người yêu, trong mắt Bạch lóe lên tia ấm áp, “Gần đây ta không có chuyện gì phải bận rộn, ngược lại ngươi có rất nhiều chuyện phải làm, không cần để ý đến ta, ta sẽ ở cạnh ngươi.”
Vincent cười, hôn một cái lên môi Bạch Tử Thạch: “Bị ngươi nhìn ra rồi.”
Bạch Tử Thạch nhún nhún vai, sau đó nghiêm túc nói: “Kỳ thực việc này ngươi không cần giấu ta, có một số việc ta hy vọng hai người có thể cùng nhau đối mặt.” Có lẽ đối với Vincent mà nói, cậu là bạn lữ á thú nhân cần được bảo vệ, nhưng bản thân cậu không quên mình là một nam nhân, một nam nhân đầu đội trời chân đạp đất.
Vincent gật đầu, cầm tay cậu: “Lần sau sẽ không.” Bạch Tử Thạch lộ ra vẻ mặt hài lòng.
Lúc cuộc so tài chiến đấu của thanh niên bắt đầu, Bạch Tử Thạch bị Vincent an bài riêng ở chính giữa đài xem thi đấu hình tròn, cũng nhờ Kenaf ngồi cùng cậu. Hắn còn cân nhắc đến sức chịu đựng của thân thể Bạch Tử Thạch đối với thi đấu, trước đây lúc ở Maca thành, chỉ áp lực ở mức thợ săn cấp 4 đã làm thân thể người yêu hắn không chịu đựng nổi. Thân thể Bạch đã khá hơn nhiều, nhưng còn chưa khỏe đến mức giống á thú nhân bình thường.
110 thú nhân độ tuổi đều dưới 60 đứng trong đấu trường bị phân thành năm tổ, cứ 22 thú nhân thành một tổ, đầu tiên là rút thăm phân tổ, khi xác định thành viên mỗi tổ xong, sẽ rút thăm trong tổ, rút được số giống nhau thì chính là đối thủ, mà số trên thẻ cũng chính là số thứ tự ra sân. Đấu trường lớn nhất của học viện Oliver vừa vặn có 5 lôi đài lớn, năm tổ sẽ đồng thời tiến hành tỷ thí, hơn nữa không ảnh hưởng lẫn nhau. Khán giả có thể lựa chọn xem tuyển thủ mà mình yêu thích.
Việc rút thăm đã hoàn thành trước khi cuộc thi đấu bắt đầu một ngày, Vincent ở tổ 1, hơn nữa lúc rút thăm trong tổ cũng vô cùng khéo rút phải trận đầu tiên. Đối thủ của hắn là Bornd thuộc bộ lạc Calvin, một thợ săn cấp 6 thú hình là gấu đen, năm nay 57 tuổi.
Khi nhân viên của năm sân thi đấu đều lên sân, người chủ trì tuyên bố ngắn gọn quy tắc của cuộc so tài thi đấu— không được làm tàn phế hay giết chết đối thủ; một bên trong hai người nhận thua thì thắng bại trận đấu đã rõ ràng; một bên trong hai người không thể đứng dậy chiến đấu thì đã phân chia thắng bại; hai bên đều ngã xuống đất không thể đứng dậy thì lấy thứ tự trước sau phán đoán thắng thua; hai bên đồng thời ngã xuống đất phán là hòa, chọn ngày đấu lại một lần.
Khi quy tắc tuyên bố xong, tuyển thủ không có dị nghị, người chủ trì tuyên bố trận đấu bắt đầu.
Đối thủ của Vincent ngay khi người chủ trì vừa dứt lời liền tức khắc hóa thành thú hình, thân hình to lớn của gấu đen dùng tốc độ nhanh chóng không tương xứng với thân hình của hắn nháy mắt vọt tới trước mặt Vincent, thân thể to lớn chồm lên cao hơn đỉnh đầu Vincent hơn 2 mét. Một bàn tay giơ lên thật cao, năm móng vuốt sắc bén trắng nhọn như phá đá hung hăng cào xuống, thời gian dùng chưa đầy hai giây.
Vincent đứng tại chỗ không cử động gì, Bạch Tử Thạch nhìn móng vuốt sắc bén lóe hàn quang, trong lòng nhất thời căng thẳng, tay siết chặt góc áo, Kenaf đang xem đến hưng phấn đột nhiên cảm thấy áo mình bị hung hăng kéo một phát, cúi đầu vừa nhìn, nhất thời dở khóc dở cười, một đôi tay trắng nõn đang siết chặt áo mình, vỗ vỗ tay Bạch Tử Thạch, khi đối phương giật mình xoay người qua, mới an ủi nói: “Bạch, Vincent rất mạnh, ngươi nhìn hắn ngay cả thú hình cũng không dùng, không cần lo lắng.”
Bạch Tử Thạch ngây ra một lúc, rồi lập tức thả lỏng thần kinh căng thẳng, gật đầu.
Kenaf nói không sai. Trong tích tắc khi móng vuốt khổng lồ hạ xuống, Bornd liền để mất dấu thân ảnh của Vincent, trong cặp mắt nâu của con gấu đen lóe lên vẻ nhạy bén rất nhân tính hóa, di chuyển thân thể cực nhanh định né đi, song động tác của hắn vẫn không nhanh bằng Vincent, trước lúc hắn kịp tránh né, một nắm đấm chắc nịch đã bụp lên gáy con gấu đen. So sánh với thân thể khổng lồ của gấu đen, một nắm đấm này thật sự quá nhỏ, nhưng khi Bornd bị đánh trúng lại phát ra một tiếng gào rít thật dài, thân hình to lớn đột nhiên nghiêng một phát, ngã xuống một bên, thân thể khổng lồ đổ xuống mặt đất phát ra âm thanh nặng nề. Bạch Tử Thạch nhìn bạn lữ đứng trên lôi đài chỉ một quyền đã đánh ngã con vật khổng lồ kia, cảm thấy thật kinh ngạc và lạ lùng, cho tới bây giờ đều là người khác nói với cậu, Vincent rất mạnh. Nhưng hắn mạnh đến đâu, Bạch Tử Thạch hoàn toàn không có tý khái niệm nào. Mà bây giờ, cậu đã biết. Khẽ nở một nụ cười, trong lòng Bạch Tử Thạch cảm thấy vừa kiêu ngạo vừa hâm mộ, nghĩ tới một màn vừa rồi, năng lực mạnh mẽ đó của Vincent và dáng vẻ tùy ý của hắn lại khơi lên nhiệt huyết trong cậu —- Đây mới là cường giả! Và tiếng hoan hô vang dội càng vang vọng khắp đấu trường, những người xem trận chiến thì hét lạc giọng quơ nắm đấm dữ dội, hiển nhiên đã sớm tiến vào trạng thái: “Lên đi! Lên đi! Đánh ngã hắn! !”
Song Vincent không thừa thắng xông lên, đứng một chỗ cách gấu đen không xa, dung nhan lãnh đạm, đứng tùy ý ung dung, bộ dạng thoái mái, ánh mắt hắn nhìn thẳng về phía Bạch Tử Thạch ở giữa khán đài, trong cặp mắt đen lạnh như băng hiện lên vẻ nhu hòa — Bạch, nhìn kỹ, bạn lữ của ngươi rất mạnh! Thu hồi tầm mắt, Vincent nhìn chuyên chú vào đối thủ vừa mới phục hồi sau một đòn, trong con mắt lạnh băng đầy vẻ bình tĩnh —- Đây là yến tiệc hiến tặng cho Bạch. Hắn hình như chưa từng biểu diễn sự cường đại của mình trước mặt Bạch, đối với một người thú nhân đã có bạn lữ xác định mà nói, đây là rất không bình thường. Thú nhân tìm bạn đời, từ trước đến nay đều phải biểu diễn sức mạnh của mình.
Bây giờ, đến lúc rồi.
Bornd lắc lắc cái đầu có chút choáng váng, nhanh chóng đứng dậy, nhìn đối thủ vẫn duy trì hình người, trong cặp mắt nâu lóe lên một tia phẫn hận và kiêng kỵ. Gấu đen bốn chân chấm đất, dè chừng lượn vòng quanh Vincent, cặp mắt nâu nhạy bén nhìn chằm chằm nhất cử nhất động của đối phương, nhưng theo thời gian từng chút qua đi, hắn vẫn không phát hiện ra một điểm sơ hở nào của người thú nhân đang tùy ý đứng. Hàn quang chợt lóe lên trong mắt gấu đen, không thể đợi thêm nữa. Thân thể lượn vòng xung quanh từ từ tăng nhanh tốc độ, phạm vi vòng vây cũng thu nhỏ lại. Trong một phút ngắn ngủi, thân ảnh màu đen của gấu đen giống như một cơn lốc đen, đem Vincent vây ở trung tâm cơn lốc, dần dần thít chặt lại.
Bạch Tử Thạch hai mắt sáng lên, nhìn không chớp mắt, Vincent gặp nguy hiểm làm cả người cậu siết chặt. Nhìn Vincent không có chút động tĩnh nào, cậu bỗng nóng ruột vội hét lên: “Vincent, đánh hắn! Đánh hắn!”
Cảm thấy toàn bộ sức mạnh được nâng cao Vincent nhạy bén nghe được tiếng của Bạch, đứng ở trung tâm cơn lốc mỉm cười sủng nịnh, nếu Bạch đã nói, thì hắn còn lý do gì mà không hành động chứ? Chỉ chớp mắt Vincent đã biến mất ngay tại vị trí đứng, sau đó cơn lốc đen chợt ngừng lại. Đến khi Bạch Tử Thạch kịp phản ứng, Vincent và gấu đen đã giằng co ở giữa sân.
Hai cái tay gấu vừa to vừa dày của Bornd bị hai tay Vincent nắm chặt, mười móng vuốt sắc nhọn cách đầu Vincent chưa đầy 20 cm, giống như bất kỳ lúc nào cũng có thể vồ xuống. Nhưng 20 cm này đối với Bornd mà nói tựa như khoảng cách giữa trời với đất, bất luận hắn dùng sức thế nào, khoảng cách 20 cm này thủy chung vẫn thế. Nhìn chằm chằm vào bàn tay gấu cố hạ xuống, mắt Vincent chợt lóe lên hàn quang, hạ bàn đột nhiên phát lực, túm lấy đối phương rồi xoay người thật mạnh, thân thể khổng lồ của gấu đen đột nhiên bị nhấc lên, bị Vincent xoay từng vòng từng vòng, rồi quật mạnh xuống đất.
‘RẦM’ ! Tiếng vang rung trời vang vọng trên đấu trường, Bornd bị ném đến thất điên bát đảo, lần này không cho hắn có thời gian khôi phục, ngay thời điểm Bornd bị quăng xuống, Vincent đã phát lực tại chỗ nhảy bật lên, đuổi theo thân thể Bornd, nắm đấm rắn chắc xuất kích cực nhanh, thân thể cao lớn của Bornd giống như một con búp bê vải rách nát, bị đánh đến hoàn toàn không có sức phản kích.
Xác định đối phương không còn đường đánh lại xong, Vincent nhẹ nhàng nhảy xuống đất, hai móng vuốt của gấu đen chống đất, cố gắng thử đứng lên một lần nữa, nhưng thử được mấy lần, thân thể khổng lồ của hắn lại rầm rầm ngã xuống đất, thân ảnh gấu đen biến mất tại chỗ, thay vào đó là một thú nhân dáng người cao mập, nằm trên mặt đất thở hổn hển khó khăn.
“Thắng bại đã phân, Vincent Karen Garcia thắng lợi!” Giọng nói kích động của người chủ trì cất cao lên. Đây cũng là lôi đài đầu tiên phân thắng bại trong năm lôi đài.
“A ——! Bác Gia Garcia, Bác Gia Garcia!!!!” Thắng lợi của Vincent đã châm ngòi cho khán giả trong sân, bọn họ đứng dậy khua nắm tay hai má đỏ bừng hô tên Vincent. Các đoàn trưởng của đoàn đặc sứ mười bộ lạc nhìn sân đấu thú sôi động như thiêu đốt, nhớ lại màn vừa rồi Vincent Karen Garcia dễ dàng đánh bại một thợ săn đỉnh cấp 6, sắc mặt cũng trở nên ngưng trọng, tình báo hình như không chuẩn xác lắm. Hắn không phải vừa mới tiến vào cấp 7 sao? Lực chiến đấu cư nhiên mạnh đến mức này! Một thú nhân năm nay mới 35 tuổi mà đã lên thợ săn cấp 7, vài ngày trước mới có được một khối Mặc Phỉ 5kg. Đoàn trưởng mười bộ lạc đều có thể đoán được một ‘Hein Garcia’ khác sắp vùng dậy! Chrollo bất động thanh sắc quan sát vẻ mặt đoàn trưởng các đoàn đặc sứ, lẳng lặng khẽ nhếch lên khóe miệng.
Bạch Tử Thạch đứng lên theo đám người, hai má hưng phấn đến đỏ bừng, nghe tiếng hô chung quanh, cảm thụ tôn sùng của những người này đối với Vincent, niềm kiêu ngạo và tự hào dâng lên trong lòng. Cậu nhìn về phía Vincent giữa võ đài, vừa vặn đụng phải ánh mắt ôn nhu của đối phương.
Vincent nhìn thẳng vào Bạch Tử Thạch, ôn nhu cười, sau đó từ từ vươn một tay ra, hướng về phía Bạch Tử Thạch, làm dáng vẻ mời. Khán giả đang ồn ào bỗng chú ý đến hành động của hắn, thanh âm dần dần yếu đi, xì xào bàn tán xem Bác Gia Garcia muốn làm gì. Bạch Tử Thạch nhìn người yêu, vươn một ngón tay chỉ chỉ mình dò hỏi. Vincent gật đầu, Bạch có chút nghi hoặc, Kenaf chỉ tiếc rèn sắt không thành thép đẩy đẩy cậu: “Nhanh lên đi!”
Bạch Tử Thạch bị hắn đẩy lảo đảo một phát, sau đó men theo bậc thang, nhanh chân đi xuống.
Không phải là ảo giác. Bạch Tử Thạch chắc chắn, cậu cau mày suy tư —- vô duyên vô cớ Vincent sẽ không làm thế, gần đây cậu cũng chỉ có mỗi chuyện Mặc Phỉ là khá náo động. Mặc Phỉ. . . Bạch Tử Thạch nhớ tới Vincent đã từng loáng thoáng nói tới quan hệ giữa Á Thành và mười bộ lạc, dùng lý luận của chủ nghĩa Mác mà nói thì chính là quan hệ mâu thuẫn giữa phụ thuộc và kiềm chế lẫn nhau. Cho nên, đây chính là nguyên nhân? Sợ cậu có bất lợi?
“Ta sẽ ngoan ngoãn ở bên cạnh ngươi.” Câu nói bất ngờ của Bạch Tử Thạch làm Vincent giật mình, hắn quay đầu nhìn về phía người yêu, trong mắt Bạch lóe lên tia ấm áp, “Gần đây ta không có chuyện gì phải bận rộn, ngược lại ngươi có rất nhiều chuyện phải làm, không cần để ý đến ta, ta sẽ ở cạnh ngươi.”
Vincent cười, hôn một cái lên môi Bạch Tử Thạch: “Bị ngươi nhìn ra rồi.”
Bạch Tử Thạch nhún nhún vai, sau đó nghiêm túc nói: “Kỳ thực việc này ngươi không cần giấu ta, có một số việc ta hy vọng hai người có thể cùng nhau đối mặt.” Có lẽ đối với Vincent mà nói, cậu là bạn lữ á thú nhân cần được bảo vệ, nhưng bản thân cậu không quên mình là một nam nhân, một nam nhân đầu đội trời chân đạp đất.
Vincent gật đầu, cầm tay cậu: “Lần sau sẽ không.” Bạch Tử Thạch lộ ra vẻ mặt hài lòng.
Lúc cuộc so tài chiến đấu của thanh niên bắt đầu, Bạch Tử Thạch bị Vincent an bài riêng ở chính giữa đài xem thi đấu hình tròn, cũng nhờ Kenaf ngồi cùng cậu. Hắn còn cân nhắc đến sức chịu đựng của thân thể Bạch Tử Thạch đối với thi đấu, trước đây lúc ở Maca thành, chỉ áp lực ở mức thợ săn cấp 4 đã làm thân thể người yêu hắn không chịu đựng nổi. Thân thể Bạch đã khá hơn nhiều, nhưng còn chưa khỏe đến mức giống á thú nhân bình thường.
110 thú nhân độ tuổi đều dưới 60 đứng trong đấu trường bị phân thành năm tổ, cứ 22 thú nhân thành một tổ, đầu tiên là rút thăm phân tổ, khi xác định thành viên mỗi tổ xong, sẽ rút thăm trong tổ, rút được số giống nhau thì chính là đối thủ, mà số trên thẻ cũng chính là số thứ tự ra sân. Đấu trường lớn nhất của học viện Oliver vừa vặn có 5 lôi đài lớn, năm tổ sẽ đồng thời tiến hành tỷ thí, hơn nữa không ảnh hưởng lẫn nhau. Khán giả có thể lựa chọn xem tuyển thủ mà mình yêu thích.
Việc rút thăm đã hoàn thành trước khi cuộc thi đấu bắt đầu một ngày, Vincent ở tổ 1, hơn nữa lúc rút thăm trong tổ cũng vô cùng khéo rút phải trận đầu tiên. Đối thủ của hắn là Bornd thuộc bộ lạc Calvin, một thợ săn cấp 6 thú hình là gấu đen, năm nay 57 tuổi.
Khi nhân viên của năm sân thi đấu đều lên sân, người chủ trì tuyên bố ngắn gọn quy tắc của cuộc so tài thi đấu— không được làm tàn phế hay giết chết đối thủ; một bên trong hai người nhận thua thì thắng bại trận đấu đã rõ ràng; một bên trong hai người không thể đứng dậy chiến đấu thì đã phân chia thắng bại; hai bên đều ngã xuống đất không thể đứng dậy thì lấy thứ tự trước sau phán đoán thắng thua; hai bên đồng thời ngã xuống đất phán là hòa, chọn ngày đấu lại một lần.
Khi quy tắc tuyên bố xong, tuyển thủ không có dị nghị, người chủ trì tuyên bố trận đấu bắt đầu.
Đối thủ của Vincent ngay khi người chủ trì vừa dứt lời liền tức khắc hóa thành thú hình, thân hình to lớn của gấu đen dùng tốc độ nhanh chóng không tương xứng với thân hình của hắn nháy mắt vọt tới trước mặt Vincent, thân thể to lớn chồm lên cao hơn đỉnh đầu Vincent hơn 2 mét. Một bàn tay giơ lên thật cao, năm móng vuốt sắc bén trắng nhọn như phá đá hung hăng cào xuống, thời gian dùng chưa đầy hai giây.
Vincent đứng tại chỗ không cử động gì, Bạch Tử Thạch nhìn móng vuốt sắc bén lóe hàn quang, trong lòng nhất thời căng thẳng, tay siết chặt góc áo, Kenaf đang xem đến hưng phấn đột nhiên cảm thấy áo mình bị hung hăng kéo một phát, cúi đầu vừa nhìn, nhất thời dở khóc dở cười, một đôi tay trắng nõn đang siết chặt áo mình, vỗ vỗ tay Bạch Tử Thạch, khi đối phương giật mình xoay người qua, mới an ủi nói: “Bạch, Vincent rất mạnh, ngươi nhìn hắn ngay cả thú hình cũng không dùng, không cần lo lắng.”
Bạch Tử Thạch ngây ra một lúc, rồi lập tức thả lỏng thần kinh căng thẳng, gật đầu.
Kenaf nói không sai. Trong tích tắc khi móng vuốt khổng lồ hạ xuống, Bornd liền để mất dấu thân ảnh của Vincent, trong cặp mắt nâu của con gấu đen lóe lên vẻ nhạy bén rất nhân tính hóa, di chuyển thân thể cực nhanh định né đi, song động tác của hắn vẫn không nhanh bằng Vincent, trước lúc hắn kịp tránh né, một nắm đấm chắc nịch đã bụp lên gáy con gấu đen. So sánh với thân thể khổng lồ của gấu đen, một nắm đấm này thật sự quá nhỏ, nhưng khi Bornd bị đánh trúng lại phát ra một tiếng gào rít thật dài, thân hình to lớn đột nhiên nghiêng một phát, ngã xuống một bên, thân thể khổng lồ đổ xuống mặt đất phát ra âm thanh nặng nề. Bạch Tử Thạch nhìn bạn lữ đứng trên lôi đài chỉ một quyền đã đánh ngã con vật khổng lồ kia, cảm thấy thật kinh ngạc và lạ lùng, cho tới bây giờ đều là người khác nói với cậu, Vincent rất mạnh. Nhưng hắn mạnh đến đâu, Bạch Tử Thạch hoàn toàn không có tý khái niệm nào. Mà bây giờ, cậu đã biết. Khẽ nở một nụ cười, trong lòng Bạch Tử Thạch cảm thấy vừa kiêu ngạo vừa hâm mộ, nghĩ tới một màn vừa rồi, năng lực mạnh mẽ đó của Vincent và dáng vẻ tùy ý của hắn lại khơi lên nhiệt huyết trong cậu —- Đây mới là cường giả! Và tiếng hoan hô vang dội càng vang vọng khắp đấu trường, những người xem trận chiến thì hét lạc giọng quơ nắm đấm dữ dội, hiển nhiên đã sớm tiến vào trạng thái: “Lên đi! Lên đi! Đánh ngã hắn! !”
Song Vincent không thừa thắng xông lên, đứng một chỗ cách gấu đen không xa, dung nhan lãnh đạm, đứng tùy ý ung dung, bộ dạng thoái mái, ánh mắt hắn nhìn thẳng về phía Bạch Tử Thạch ở giữa khán đài, trong cặp mắt đen lạnh như băng hiện lên vẻ nhu hòa — Bạch, nhìn kỹ, bạn lữ của ngươi rất mạnh! Thu hồi tầm mắt, Vincent nhìn chuyên chú vào đối thủ vừa mới phục hồi sau một đòn, trong con mắt lạnh băng đầy vẻ bình tĩnh —- Đây là yến tiệc hiến tặng cho Bạch. Hắn hình như chưa từng biểu diễn sự cường đại của mình trước mặt Bạch, đối với một người thú nhân đã có bạn lữ xác định mà nói, đây là rất không bình thường. Thú nhân tìm bạn đời, từ trước đến nay đều phải biểu diễn sức mạnh của mình.
Bây giờ, đến lúc rồi.
Bornd lắc lắc cái đầu có chút choáng váng, nhanh chóng đứng dậy, nhìn đối thủ vẫn duy trì hình người, trong cặp mắt nâu lóe lên một tia phẫn hận và kiêng kỵ. Gấu đen bốn chân chấm đất, dè chừng lượn vòng quanh Vincent, cặp mắt nâu nhạy bén nhìn chằm chằm nhất cử nhất động của đối phương, nhưng theo thời gian từng chút qua đi, hắn vẫn không phát hiện ra một điểm sơ hở nào của người thú nhân đang tùy ý đứng. Hàn quang chợt lóe lên trong mắt gấu đen, không thể đợi thêm nữa. Thân thể lượn vòng xung quanh từ từ tăng nhanh tốc độ, phạm vi vòng vây cũng thu nhỏ lại. Trong một phút ngắn ngủi, thân ảnh màu đen của gấu đen giống như một cơn lốc đen, đem Vincent vây ở trung tâm cơn lốc, dần dần thít chặt lại.
Bạch Tử Thạch hai mắt sáng lên, nhìn không chớp mắt, Vincent gặp nguy hiểm làm cả người cậu siết chặt. Nhìn Vincent không có chút động tĩnh nào, cậu bỗng nóng ruột vội hét lên: “Vincent, đánh hắn! Đánh hắn!”
Cảm thấy toàn bộ sức mạnh được nâng cao Vincent nhạy bén nghe được tiếng của Bạch, đứng ở trung tâm cơn lốc mỉm cười sủng nịnh, nếu Bạch đã nói, thì hắn còn lý do gì mà không hành động chứ? Chỉ chớp mắt Vincent đã biến mất ngay tại vị trí đứng, sau đó cơn lốc đen chợt ngừng lại. Đến khi Bạch Tử Thạch kịp phản ứng, Vincent và gấu đen đã giằng co ở giữa sân.
Hai cái tay gấu vừa to vừa dày của Bornd bị hai tay Vincent nắm chặt, mười móng vuốt sắc nhọn cách đầu Vincent chưa đầy 20 cm, giống như bất kỳ lúc nào cũng có thể vồ xuống. Nhưng 20 cm này đối với Bornd mà nói tựa như khoảng cách giữa trời với đất, bất luận hắn dùng sức thế nào, khoảng cách 20 cm này thủy chung vẫn thế. Nhìn chằm chằm vào bàn tay gấu cố hạ xuống, mắt Vincent chợt lóe lên hàn quang, hạ bàn đột nhiên phát lực, túm lấy đối phương rồi xoay người thật mạnh, thân thể khổng lồ của gấu đen đột nhiên bị nhấc lên, bị Vincent xoay từng vòng từng vòng, rồi quật mạnh xuống đất.
‘RẦM’ ! Tiếng vang rung trời vang vọng trên đấu trường, Bornd bị ném đến thất điên bát đảo, lần này không cho hắn có thời gian khôi phục, ngay thời điểm Bornd bị quăng xuống, Vincent đã phát lực tại chỗ nhảy bật lên, đuổi theo thân thể Bornd, nắm đấm rắn chắc xuất kích cực nhanh, thân thể cao lớn của Bornd giống như một con búp bê vải rách nát, bị đánh đến hoàn toàn không có sức phản kích.
Xác định đối phương không còn đường đánh lại xong, Vincent nhẹ nhàng nhảy xuống đất, hai móng vuốt của gấu đen chống đất, cố gắng thử đứng lên một lần nữa, nhưng thử được mấy lần, thân thể khổng lồ của hắn lại rầm rầm ngã xuống đất, thân ảnh gấu đen biến mất tại chỗ, thay vào đó là một thú nhân dáng người cao mập, nằm trên mặt đất thở hổn hển khó khăn.
“Thắng bại đã phân, Vincent Karen Garcia thắng lợi!” Giọng nói kích động của người chủ trì cất cao lên. Đây cũng là lôi đài đầu tiên phân thắng bại trong năm lôi đài.
“A ——! Bác Gia Garcia, Bác Gia Garcia!!!!” Thắng lợi của Vincent đã châm ngòi cho khán giả trong sân, bọn họ đứng dậy khua nắm tay hai má đỏ bừng hô tên Vincent. Các đoàn trưởng của đoàn đặc sứ mười bộ lạc nhìn sân đấu thú sôi động như thiêu đốt, nhớ lại màn vừa rồi Vincent Karen Garcia dễ dàng đánh bại một thợ săn đỉnh cấp 6, sắc mặt cũng trở nên ngưng trọng, tình báo hình như không chuẩn xác lắm. Hắn không phải vừa mới tiến vào cấp 7 sao? Lực chiến đấu cư nhiên mạnh đến mức này! Một thú nhân năm nay mới 35 tuổi mà đã lên thợ săn cấp 7, vài ngày trước mới có được một khối Mặc Phỉ 5kg. Đoàn trưởng mười bộ lạc đều có thể đoán được một ‘Hein Garcia’ khác sắp vùng dậy! Chrollo bất động thanh sắc quan sát vẻ mặt đoàn trưởng các đoàn đặc sứ, lẳng lặng khẽ nhếch lên khóe miệng.
Bạch Tử Thạch đứng lên theo đám người, hai má hưng phấn đến đỏ bừng, nghe tiếng hô chung quanh, cảm thụ tôn sùng của những người này đối với Vincent, niềm kiêu ngạo và tự hào dâng lên trong lòng. Cậu nhìn về phía Vincent giữa võ đài, vừa vặn đụng phải ánh mắt ôn nhu của đối phương.
Vincent nhìn thẳng vào Bạch Tử Thạch, ôn nhu cười, sau đó từ từ vươn một tay ra, hướng về phía Bạch Tử Thạch, làm dáng vẻ mời. Khán giả đang ồn ào bỗng chú ý đến hành động của hắn, thanh âm dần dần yếu đi, xì xào bàn tán xem Bác Gia Garcia muốn làm gì. Bạch Tử Thạch nhìn người yêu, vươn một ngón tay chỉ chỉ mình dò hỏi. Vincent gật đầu, Bạch có chút nghi hoặc, Kenaf chỉ tiếc rèn sắt không thành thép đẩy đẩy cậu: “Nhanh lên đi!”
Bạch Tử Thạch bị hắn đẩy lảo đảo một phát, sau đó men theo bậc thang, nhanh chân đi xuống.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.