Đồ Thần Đường

Chương 92: Bậc thầy tiếp thị

La Phách

13/03/2013

Phần 1. Ứng tuyển

Cuối cùng, trời đã hoàn toàn sáng, một ít người rèn luyện trong công viên cũng đều tự tản đi, bắt đầu cuộc sống một ngày bận rộn.

Còn lại bên trong công viên phần lớn là người già yếu hoặc du khách tản bộ, cuối cùng là tình lữ, có rất ít đôi sáng sớm tới công viên tản bộ.

Trương Dương thấy Lưu Bưu vẫn ngủ say, cũng không thèm gọi hắn dậy, nhét tờ giấy bạc mười nguyên vào bên trong túi quần Lưu Bưu rồi rời đi.

Lại là một ngày tươi tốt, dưới ánh nắng ấm áp, cả thành phố tràn ngập sinh cơ và hối hả, khắp con đường đều là người đi đường vội vã bước đi, tựa hồ mọi người với nhau trong lúc đó ngoại trừ đều là loài người một chủng tộc đặc thù giống nhau, rốt cục cũng không có gì liên quan.

Trương Dương chọn con đường bộ phồn thịnh nhất tỉnh thành, ở chỗ này, cơ hồ các nhãn hiệu có chút danh tiếng ở Đông Quốc đều có thể tìm được, rất nhiều nhãn hiệu nước ngoài cũng thiết lập những cửa hàng sinh động ở đây.

Trương Dương đầu tiên là quan sát từng nhà một, quan sát lưu lượng người, quan sát thủ tục mua bán, quan sát mỗi nhãn hiệu tầng lớp khách hàng, thậm chí, Trương Dương còn đánh giá thái độ rất nhiều nhân viên phục bên trong cửa hàng, xem bọn họ có thể đạt tới bao nhiêu phần.

Đây là một công việc nhạt nhẽo phức tạp, công việc buổi sáng này của Trương Dương cơ hồ là một việc làm nhàm chán mà vô vị.

Tuy nhiên Trương Dương rất có kiên nhẫn, hắn biết, nếu như hắn thật sự muốn ở nơi này tìm được một công việc làm trong thời gian ngắn để kiếm đủ chi phí sinh hoạt cùng lộ phí thì cần phải làm cái việc này.

Tiếp thị là một môn vô cùng phức tạp, liên quan đến rất nhiều ngành học phổ biến, mà muốn trở thành một bậc thầy tiếp thị xuất sắc, việc đầu tiên phải làm chính là điều tra toàn thị trường, một số liệu thị trường hoàn chỉnh, rồi thông qua một ít số liệu thu được mới tiến hành kế hoạch đã nhắm vào.

Sự thành công không có ngẫu nhiên, chỉ có tất nhiên, rất nhiều người than vãn vận khí mình không tốt, nói ai đó có quan hệ, ai đó gặp được quý nhân phù trợ, trên thực tế, điều này hoàn toàn là oán trời trách người, thượng đế rất công bằng, một đời người, đều sẽ có vô số kỳ ngộ, chỉ có thể xem ngươi nắm chắc từng cơ hội đó hay không thôi.

Trên thế giới này, không việc gì không làm mà hưởng, cho dù là những phá gia chi tử kế thừa hàng tỉ, nghiêm khắc mà nói, bọn họ cũng không tính là không làm mà hưởng, bởi vì trưởng bối của bọn họ đã từng nỗ lực, trưởng bối bọn họ dùng tâm huyết cả đời ngưng tụ lại tài sản hàng triệu triệu lưu lại cho đời sau của mình phung phí, từ trên những lý luận này mà nói, điều này cũng không coi là không làm mà hưởng, sự thu hoạch của phá gia chi tử là bởi vì đã có người nỗ lực vì bọn họ.

Trương Dương điều tra suốt cả thời gian buổi sáng, quan sát hơn trăm nhãn hiệu, hắn phát hiện một vấn đề, đó chính là, rất nhiều nhãn hiệu bởi vì nằm trên đường bộ với nhân khí thịnh vượng, nhân viên bán hàng căn bản không cần đào tạo chính quy gì cả cũng có thể buôn bán hưng thịnh. Nhân viên bên trong cửa hàng chỉ cần đào tạo một chút lễ nghi đã có thể trực tiếp đi làm, bọn họ học kỳ thật không phải là tiếp thị, chính xác là học nịnh bợ và lễ phép nhiều hơn.

Nếu muốn kiếm được một khoản tiền trong thời gian ngắn ở những cửa hàng này quả thực không có khả năng. Dựa vào đánh giá theo lẽ thường, cửa hàng sinh ý càng tốt thì phần trăm khấu trừ khẳng định càng nhỏ.

Cuối cùng, Trương Dương đặt mục tiêu tập trung vào mấy cửa hàng quần áo giá cao có quy mô lớn.

Đây là kết quả việc Trương Dương quan sát mà ra, dòng người đổ vào mấy cửa hàng trang phục giá cao cũng tương đối lớn, nhưng giá cả quần áo cũng là một vấn đề, số lượng mua bán vô cùng nhỏ, rất nhiều lúc hàng trăm người tiến vào cũng không cách nào đạt được giao dịch.

Trọng yếu nhất chính là nhân viên mấy của hàng này tựa hồ cũng có thói kiêu ngạo, một loại kiêu ngạo hiện ra từ nội tâm,hiển nhiên, đây là một nhãn hiệu lớn, có nguồn khách cố định, hơn nữa lợi nhuận tương đối cao, có thể tiêu phí trong những của hàng này thuộc loại không giàu thì cao sang, điều này cũng hình thành lên những nhân viên mắt cao quá trán bên trong cửa hàng, mặc dù thoạt nhìn vô cùng chu đáo lễ phép, nhưng sự kiêu hãnh thực chất bên trong không cách nào che dấu được.

Loại kiêu ngạo này khôi hài mà nói là kiêu hãnh, không khôi hài thì chính là ngạo mạn, đương nhiên, sự kiêu ngạo này cũng có rất nhiều chỗ tốt, dễ dàng khiến cho người tiêu dùng có tâm lý ngược lại, vốn không chuẩn bị tiêu dùng cũng sẽ tiêu dùng, còn có một loại, sự kiêu ngạo này lúc đối diện với quyền quý chân chính, lại sẽ biến thành một loại xu nịnh.

Không riêng gì của hàng thời trang, ở rất nhiều ngành nghề, đặc biệt là vài nhãn hiệu quốc tế lâu đời, sự kiêu hãnh nhiều ít cũng sẽ mang đám quý tộc tới, vô luận là trang thiết bị hay nhân viên nhiều hay ít đều mang theo đặc điểm và thói quen này.

Trương Dương sửa sang lại bộ quần áo kém chất của mình, chỉnh đốn lại đầu tóc một chút, ngay lúc vừa rồi không lâu trước đó, Trương Dương còn tận lực chạy đến bồn rửa tay của công viên tẩy qua người một chút, đã vài ngày không có tắm rửa, cả người đã bốc ra một mùi là lạ, rửa qua một chút thì nhiều ít cũng có thể cải thiện được chút xíu…….

Sau khi xác định mục tiêu, Trương Dương đứng cạnh cây cột nhôm chỉnh trang lại dáng vẻ lần nữa, một bậc thầy tiếp thị xuất sắc, điều đầu tiên phải chú trọng trang phục và dáng vẻ của mình để lấy được tín nhiệm của người khác, đáng tiếc ,Trương Dương trên dưới cả người cũng chỉ có hơn trăm nguyên, đôi giày da còn là giả da.

“Tiểu thư, ta có thể gặp chủ của các ngươi không?”

Trương Dương trực tiếp đi đến bên trong quầy lễ tân,vẻ mặt đứng đắn, cửa hàng này kinh doanh một nhãn hiệu lâu đời của Mỹ, đã có mấy trăm năm lịch sử, các trang thiết bị bên trong cửa hàng khí thế mà trang nghiêm, Trương Dương bắt đầu đi dạo một vòng trong cửa hàng, phục sức bên trong lấy nam tính làm chủ, giá vô cùng đắt, đương nhiên, quan trọng nhất chính là, nhân khí trong cửa hàng này rất thịnh vượng, nhưng số lượng bán lại tương đối nhỏ, cái này mới là nguyên nhân chủ yếu Trương Dương chọn cửa hàng này đầu tiên.

“Tiên sinh, có sự tình gì cần giúp đỡ sao?” Tiểu thư quầy bar vô cùng khách khí, trên mặt hiện ra nụ cười vui vẻ, rất có sự hấp dẫn, hiển nhiên, ông chủ trong cửa hàng này tuyển một người như vậy hẳn là tốn rất nhiều công phu, rất nhiều khi, một cái quầy lễ tân bên trong cửa hàng đại biểu cho hình tượng của cả cửa hàng.

“Có thể giúp ta liên lạc với ông chủ các người được không? Ta có chuyện rất trọng yếu.” Trương Dương vừa nhìn nụ cười chuyên nghiệp kia, biết sự tình lại phiền toái rồi, hiển nhiên, mình muốn gặp ông chủ rất khó, ít nhất, một cửa này của cô gái thoạt nhìn rất hấp dẫn này cũng rất khó khăn.

Quả nhiên!

“Xin lỗi tiên sinh, chúng tôi chỉ quản lý chuyện trong cửa hàng, chúng tôi không có quyền hỏi đến hành tung của ông chủ, vô cùng xin lỗi.” Tiểu thư quầy lễ tân vẫn mỉm cười như cũ, nhưng trong ánh mắt vô tình có ý dò xét trên người Trương Dương một chút.

“Xin hỏi ở đây các ngươi có tuyển dụng nhân viên không?” Trương Dương vẫn như cũ không từ bỏ ý định.

“Có tuyển dụng.” Tiểu thư cười nói.

“A…….thật sự, vậy tốt quá…….” Trương Dương mừng rỡ.

“Tiên sinh, mời người lưu lại học bạ, bản sao chứng minh thư. Ân, cả ảnh nữa.”

“A…..”

Trương Dương cúi đầu ủ rũ từ trong cửa hàng với trang thiết bị hào hoa trang nhã chuyên bán quần áo này đi ra, hắn kỳ thật cũng nghĩ đến mấy món chứng nhận tốt nghiệp, chứng minh thư này, thậm chí, hắn cũng nghĩ tới cả tờ quảng cáo bệnh vảy nến trên cột điện, các chủng loại chứng nhận giả quảng cáo đầy, nhưng muốn làm cái này, đầu tiên phải có tiền, mà Trương Dương hiện tại then chốt chính là vấn đề khó khăn kinh tế, tự nhiên, đó là nghĩ đến cũng không có biện pháp.



Hy vọng lớn nhất của Trương Dương chính là trực tiếp gặp được ông chủ, hy vọng mình có thể thuyết phục đuợc, rất nhiều khi, khó khăn thật sự chính là tiểu quỷ, mà không phải là ông chủ.

Mục tiêu thứ hai, là một hiệu phục sức biển hiệu “Hồng Kông”, trong nội địa có tiếng tăm rất lớn, cho dù là rất nhiều người không mặc, nhưng cơ hồ đều biết đến nhãn hiệu này.

Trương Dương sửa sang lại lần nữa, thậm chí còn dùng nước ở bồn rửa tay rửa lại sáng bóng đôi giày da đã xuất hiện vết rách, tâm tình lần này và lần trước của Trương Dương có điểm khác biệt, sau khi lần thứ nhất thất bại, tâm tình Trương Dương bây giờ có chút thấp thỏm lo âu.

Cố gắng, cố gắng!

Trương Dương nắm chặt tay, âm thầm tự mình động viên bước vào cửa hàng độc quyền trang trí đẹp đẽ này. Vừa tiến vào cửa thì có hai cô gái xinh đẹp mặc trang phục nghề nghiệp được cắt may khéo léo chào hỏi Trương Dương, điều này khiến cho Trương Dương cảm thấy rất áy náy, hắn không phải đến mua hàng, hắn đến để tìm công việc.

“Tiểu thư, ta có thể gặp quản đốc của các người không?”

“Đương nhiên có thể rồi!” Vị tiểu thư cũng không vì sự keo kiệt của Trương Dương mà cự tuyệt. Vẻ mặt nhiệt tình đưa Trương Dương đến trước mặt một phụ nữ trung niên mặc bộ đồ đen nghề nghiệp.

“Ngươi hảo. Có gì cần phải trợ giúp sao?” Quản đốc hiển nhiên vốn cũng được huấn luyện, nhẹ nhàng bắt tay Trương Dương. Sự thận trọng bên trong mang theo một nụ cười nghề nghiệp.

“Ta muốn ứng cử chức vị của các ngươi, ta không có bằng tốt nghiệp, không có chứng minh thư, không có ảnh, đương nhiên, quan trọng là, ta không có tiền, nhưng ta có kỹ xảo tiếp thị hạng nhất, thậm chí ta còn có thể làm nhân viên huấn luyện cho các ngươi,đề cao tố chất của bọn họ!” Trương Dương cũng không muốn nói nhiều, bình thường các thông báo tuyển dụng nhân viên đều sẽ yêu cầu cung cấp các loại giấy chứng minh, vừa rồi hắn đi thẳng vào vấn đề cũng mong còn có một tia hy vọng.

“………a….”

Quản đốc bỗng nhiên ngớ người, hiển nhiên, nàng còn không có phản ứng lại.

“Hy vọng các ngươi cân nhắc, bây giờ 1 giờ chiều, các ngươi có thể cho một cơ hội làm việc, xem xem ta nói là thật hay giả. Thế nào?” Trương Dương nhìn chằm chằm vào mắt quản đốc.

“Khái khái……. Không chứng minh thư, không bằng tốt nghiệp…….Có kỹ xảo tiếp thị đệ nhất….”

Vẻ mặt quản đốc vốn đang nở nụ cười nghề nghiệp từ từ biến hóa, vẻ tươi cười trong mắt dần dần biến thành suồng sã.

“Được rồi, không cần cười nữa, các ngươi đã mất đi một bậc thầy tiếp thị xuất sắc!” Trương Dương xoay người rời đi, hắn có chút căm tức, hắn lại thất bại, đối mặt với những nhân viên này, hắn không có biện pháp để lấy được sự tín nhiệm của bọn họ.

“Bậc thầy tiếp thị, nếu bậc thầy tiếp thị đều có bộ dạng như thế, vậy chúng ta đây chẳng phải trở thành tiếp thị bậc thần rồi sao………..Ha ha ha…..”

Phần 2. Gặp lại Yến di

Dịch: Sessiromaru

Biên tập: Thiên Hạ Hội

Nguồn: TTV

Trong lúc Trương Dương rời đi, nhất thời bên trong cửa hàng ầm ầm tiếng cười, Trương Dương lần đầu tiên cảm giác được, hóa ra, nụ cười càn rỡ của đàn bà so với nam nhân còn kinh khủng hơn nhiều.

Hai lần thất bại, điều này đối với Trương Dương là một đả kích trầm trọng, sự tin chắc trăm lần lúc đầu đã vô hình tan biến.

***, lần cuối cùng, nếu không được thì chỉ có thể cùng Lưu Bưu đi cướp bóc thôi, mẹ nó!

Trương Dương trực tiếp hướng đến mục tiêu thứ tư, à quên mục tiêu thứ ba, mục tiêu thứ tư là mục tiêu Trương Dương không muốn lựa chọn nhất, bởi vì, mục tiêu thứ tư không phải là một cái của hàng chuyên kinh doanh, mà là cả siêu thị nằm cạnh đường ngoài mặt tiền lớn nhất bên trong cũng không có nhãn hiệu hàng hóa đặc biệt, có đồ nam, đồ nữ, giày thậm chí còn có tầng hai.

Không phải nói mặt tiền cửa hàng này bằng với siêu thị, nếu như so sánh nó với cửa hàng khác, sự đắt tiền của y phục bên trong cửa hàng này đúng là khiến cho Trương Dương có cảm giác trố mắt cứng lưỡi, phải biết rằng, thông qua quan sát cả buổi sáng, hắn đối với giá cả của cả con đường này đại khái đã hiểu một chút, mặc dù hắn ăn mặc bèo bọt, nhưng đối với giả cả vẫn không có sự chấn động như thế này.

Tên gọi mặt tiền cửa hàng là “Quý tộc thành”, mà bên trong cửa hàng đích xác cũng hợp với hai chữ “quý tộc”, chẳng những giá cả y phục đắt đỏ, mà trang thiết bị cũng là hạng nhất, hoàn toàn là dựa theo tiêu chuẩn thiết bị của khách sạn 5 sao, sàn nhà đá cẩm thạch thuần thiên nhiên, cầu thang phong cách Tây Âu, đèn treo thủy tinh thật lớn được mạ vàng, còn có ghế sofa chỉ có ở trong các bản tin truyền hình về hội nghị quốc tế mới thấy được, trên sàn ghế sofa, còn có một tấm trải sàn lông cừu.

Trương Dương theo hệ mỹ thuật, đối với thiết bị mặc dù không được tiếp xúc nhiều lắm. Nhưng đối với tấm trải sàn lông cừu hàng thủ công mỹ nghệ này cũng biết một một ít. Tấm lót sàn lông cừu sáng sủa này giá trị phải đạt tới mấy vạn nguyên.

Cửa hàng này cũng là nơi Trương Dương tìm tốn ít công phu nhất, chỉ đi xem giá cả một vòng, sau đó ở phía đối diện ngồi một lát, thông qua số lượng khách đi vào cùng khách xách túi khi đi ra để phân tích số lượng giao dịch, khiến cho Trương Dương cảm thấy khiếp sợ chính là, khi hắn quan sát số lượng người đổ vào các cửa hàng khác ba giờ, cửa hàng này cư nhiên không bán ra đồ vật nào.

Trương Dương có chút nghĩ không ra, nếu dựa theo tính toán số lượng giao dịch, cái cửa hàng khổng lồ này như thế nào chống đỡ được?

Cửa hàng lớn như vậy, nhiều nhân viên như vậy, cái này tuyệt đối là trả một khoản rất lớn.

“Ngươi hảo, ta là Trương Dương, kêu ta là Tiểu Trương cũng được……..”Trương Dương lấy cam đảm, ấp ủ tâm lý giống như hy sinh vì đại nghĩa bước đến mặt tiền cửa hiệu, trực tiếp hướng tới một người mặc bộ đồng phục Veston màu đen.Một cô gái trước ngực đeo một biển hiệu công việc liền đi tới.

“Hiêu trương(1)?” Cô gái trợn to mắt nói.

“Khái……..Là ‘tiểu’ trong đại tiểu, ‘trương’ của cung trương….”

“hi hi…….. Ngươi giới thiệu nghiêm túc như vậy có việc gì không? ‘Hiêu trương’ đồng học.” Cô gái che miệng nhìn vẻ mặt xấu hổ của Trương Dương cười nói.



“Nga… Ta đến ứng tuyển…..” Trương Dương nhìn thấy nụ cười xinh đẹp quyến rũ của cô gái này,không khỏi rúng động tâm thần.Vội vàng khống chế tâm thần rồi nghiêm trang nói.

“Tuyển dụng?” Cô gái ngây người ngẩn ngơ, vẻ mặt vốn phong tình vạn chủng lập tức biến thành nụ cười mang tính nghề nghiệp: “A a, tiên sinh, xin lỗi, chúng ta ở đây chỉ tuyển dụng nhân viên nữ. Mặt khác, cửa hàng chúng ta tạm thời không thiếu người, vô cùng xin lỗi. Đương nhiên, Ngài có thể lưu lại số điện thoại, nếu như khi cửa hiệu chúng ta cần nhân viên nam, người đầu tiên chúng ta gọi điện sẽ là Ngài………”

“A…này…này…..”

“Vậy là xong rồi…..”

Trương Dương không nhịn được thở dài một hơi, hắn đã hoàn toàn mất hết hy vọng, hiển nhiên, giấc mơ hắn nghĩ có thể thông qua tri thức tiếp thị trong đầu kiếm được một khoản tiền đã bị phá hỏng rồi.

“Di…….”

“A a, là ngươi a!”

Khi Trương Dương vừa mới xoay người muốn rời đi, thì bên ngoài có hai nữ nhân đi ra, một người chính là thiếu phụ mặc bộ quần áo thể thao màu trắng mà Trương Dương gặp được trong công viên, đương nhiên, hiện tại thiếu phụ không mặc đồ thể thao, mà trên thân mặc một cái váy đầm màu đỏ tươi, đặc biệt làm nổi bật da tay, lộ ra vẻ hết sức trẻ trung, hơn nữa khí chất thanh nhã. Đứng bên cạnh nàng là một cô gái khoảng 18-19 tuổi, cắt kiểu tóc loang lổ đầy đủ màu sắc, nhìn trông rất kinh khủng, nhưng ngũ quan lại rất xinh đẹp tươi tắn, đôi mắt to tựa như làn thu thủy, khiến cho Trương Dương muốn nhìn nhất chính là hai má lúm đồng tiền xinh xinh, cực kỳ đáng yêu, Trương Dương có một loại kích thích muốn dùng tay véo khuôn mặt của cô gái này một cái.

“Nhìn cái gì vậy? Có phải rất muốn véo mặt ta đúng không?” Cô gái thấy Trương Dương nhìn nàng, hung hăng trừng mắt một cái.

“A…..” Trương Dương ngạc nhiên đến nỗi không ngậm được mồm.

“A,a, đừng để ý nó, đứa trẻ này, luôn như vậy đó.” Thiếu phụ thấy Trương Dương trợn mắt há mồm thì cười nói: “Ngươi ở chỗ này làm gì? Mua y phục à?”

“Đại tỷ hảo, không phải, không phải……….Ta tìm việc làm….”

“Uy uy uy…….. Ngươi gọi gì cơ? Đại tỷ? Ngươi gọi mẹ ta là đại tỷ chẳng phải ta đây phải gọi ngươi là thúc thúc sao?” Thiếu phụ còn chưa nói hết, thì nữ hài tử đã nhất thời giận dữ, đột nhiên nhảy đến trước mặt Trương Dương rồi ngẩng đầu nhìn chằm chằm Trương Dương, vẻ mặt hung hãn, khiến cho Trương Dương ngửi được một mùi hương nhàn nhạt từ trên cơ thể cô gái này phát ra.

“Cái gì……… Các ngươi là mẹ con?” Trương Dương lại trợn mắt há mồm, hắn vẫn cho rằng hai người này hẳn là có quan hệ tỷ muội, không thể tưởng tưởng được lại là mẹ con.

“a a, gọi ta là Yến di được rồi, nếu không, tiểu gia hỏa kia sẽ không bỏ qua đâu.”

Thiếu phụ vẻ mặt cưng chiều nhìn cô gái, mà cô gái giống như đắc thắng, hướng tới Trương Dương “hừ!” một tiếng rồi nói: “Gọi Yến tỷ!”

“Nga, Yến tỉ….gọi ta Tiểu Trương được rồi……...Yến di, ta đi trước đây………” Trương Dương nào còn hứng thú dây dưa cùng cô gái thần kinh này, vẻ mặt cau có tiến về phía trước, mặc dù cô gái này cực kỳ xinh đẹp, nhưng tối thiểu cũng phải ổn định ấm no đã mới có thể suy xét đến việc này, cổ nhân cũng từng nói qua, phải sau khi ấm no mới có thể nghĩ đến dâm dục.

“Hiêu trương………ha ha…” Cô gái kia cười to lên, lộ ra hàm răng trắng muốt, nụ cười cô gái này không giống như những cô gái khác che miệng cười, mà là há miệng cười sỗ sàng, bất quá, Trương Dương cho rằng nó cũng không tổn hại đến sự xinh đẹp của cô gái này, đương nhiên, Trương Dương vẫn còn chán ghét cái kiểu tóc đầy màu sắc kia, nhìn lên thực sự mắc ói.

“Tiểu Trương, chờ chút, ngươi muốn tìm công việc gì?” Yến di gõ đầu cô gái rồi hỏi, cô gái vẻ mặt u oán nhìn một cách châm biếm mẹ nàng, tựa hồ, nàng thường xuyên chịu sự đối xử này.

“Yến di, ngươi làm ở chỗ này sao?” Con mắt Trương Dương sáng ngời.

“A a, xem như vậy đi, nói mau, ngươi có thể làm được cái gì?” Yến di cười nói.

“Yến di, ta mới đến tỉnh thành,ngày đó ngài đã thấy ta khi ta mới đến đây ngày đầu tiên, vậy là coi như lần đầu tiên gặp nhau, ví tiền và một ít giấy tờ đều bị trộm đi mất, bởi vì không có giấy tờ, nên vẫn không tìm được công việc, ta và đồng bọn của ta đã ngủ ở công viên hai ngày rồi……..nga…….. Ta có thể mua quần áo, ta đã từng học qua tiếp thị.”

“A…….. Ngủ trong công viên! Mẹ, đáng thương quá, mẹ sắp xếp cho hắn một công việc đi.” Nữ hài tử nghe thấy Trương Dương nói ngủ trong công viên, nhất thời trợn mắt há mồm, vẻ mặt không thể tin nổi, tựa như ngủ trong công viên là một chuyện tàn nhẫn biết bao, hiển nhiên, đây là một đóa hoa trong lồng kính.

“Không có giấy tờ…..” Sự từng trải của thiếu phụ hiển nhiên phải nhiều lắm, thoáng suy nghĩ một chút rồi nói: “Sắp xếp công việc cho ngươi thật ra không thành vấn đề, nhưng nếu không có giấy tờ ta không cách nào cung cấp vấn đề chỗ ở, hơn nữa, ngươi cần phải trong vòng mười ngày bổ sung đầy đủ tất cả giấy tờ, có thể làm được không?”

“Có thể, có thể, nhưng ta muốn mỗi ngày thanh toán phần trăm tiền thưởng, Yến di, có thể được không?”

“Điều này….Có chút không hợp quy củ, nếu có vấn đề về sinh hoạt, ta có thể cho ngươi vay để đáp ứng nhu cầu cấp thiết trước.”

“Không cần, không cần, ta chỉ hy vọng mình tự lực cánh sinh, nếu Yến di có thể hỗ trợ châm chước cho ta là tốt nhất, dù sao nếu cho ta, chỉ là phát trước thời hạn mà thôi, hơn nữa, ta chỉ là cầm phần trăm khấu trừ trước, tiền lương không cần cầm trước đâu.” Trương Dương cuống quýt nói, hắn không muốn lại phải chịu ân tình nữa, huống chi, hắn và nữ nhân này mới là gặp nhau một lần, có thể giới thiệu việc làm đã rất tốt rồi.

“A a, vậy được rồi, nhưng ta phải nói trước với ngươi, ở đây từ sáng đến tối cũng không mua được vài món quần áo, ngươi không lấy được phần trăm khấu trừ cũng đừng trách ta không nói cho ngươi nhé”.

“Yên tâm, yên tâm, số lượng người đổ vào cửa hàng này mỗi giờ chia đều là khoảng hai trăm mười người, chỉ cần ta có thể hoàn thành 1% số lượng tiêu thụ, dựa theo khấu trừ phần trăm của cửa hàng từ 5 đến 10%, ta một ngày chỉ cần mua bộ quần áo là đủ rồi………”

“Ngươi đã điều tra rồi?” Sắc mặt Yến di y như bất ngờ, cùng với thái độ ban đầu đã trở nên hoàn toàn bất đồng.

“Không không…….Ta hôm nay vì tìm việc làm, cơ hồ tất cả cửa hàng nổi danh trên con đường này đều đã điều tra hết rồi…..” Trương Dương khoa chân múa tay nhặng xị ngậu, thầm nghĩ không tốt, loại điều tra này dường như không được các cửa hàng hoan nghênh, dù sao, chuyện này cũng là bí mật buôn bán.

“Phải vậy không? Mau nói kết quả điều tra của ngươi đi.” Thiếu phụ vẻ mặt lạnh nhạt.

(1): 'Hiêu trương' có nghĩa là 'kiêu ngạo'

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Đồ Thần Đường

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook