Chương 488: Quán quân ra sân
La Phách
29/08/2013
Nghĩ tới đại quân người cải tạo gien sinh hóa như thủy triều ùn ùn kéo
tới, mạnh như Trương Dương cũng cảm thấy sống lưng lạnh giá.
Nếu như kỹ thuật của phòng nghiên cứu mật mã sinh mệnh đạt tới mức hoàn mỹ, thì nó sẽ thành đại nạn của nhân loại, không ai có thể đối kháng với hàng nghìn người cải tạo gien sinh hóa cả.
Rất rõ ràng, kỹ thuật này nếu đạt tới mức thuần thục thì có thể phục chế vô số clone người cải tạo gien sinh hóa....
Bất kể là cao thủ Trung Quốc có nhiều thế nào thì người cải tạo gien sinh hóa vẫn có thể chiếm ưu thế tuyệt đối. Với tập quán tu luyện võ thuật của Trung Quốc, muốn tạo ra một cao thủ cần mất mấy chục năm, mà muốn làm cao thủ thì phải bắt đầu huấn luyện khắc khổ từ lúc mấy tuổi, mà người cải tạo gien chỉ cần dùng tế bào là có thể điên cuồng phục chế clone.
Nguy cơ này không thua kém so với nguy cơ người ngoài hành tinh xâm chiếm địa cầu!
Nếu như quốc gia nắm giữ kỹ thuật người cải tạo gien sinh hóa đồng thời nắm giữ cả kỹ thuật không gian gấp khúc (kỹ thuật thuấn di không gian), vậy sẽ mang tới hậu quả rất đáng sợ. Khi kỹ thuật này hoàn chỉnh, cơ hồ trong thoáng chốc là có thể tạo được vô số clone người cải tạo gien sinh hóa trưởng thành.
Theo sự phát triển của khoa học kỹ thuật, con người nắm giữ được kỹ thuật không gian gấp khúc chỉ là chuyện sớm hay muộn.
Trương Dương cuối cùng cũng hiểu được vì sao chính phủ Trung Quốc lại coi trọng nghiên cứu khoa học về người cải tạo gien sinh hóa như vậy, bởi vì nó liên quan tới tồn vong dân tộc, liên quan tới sống còn.
Khó trách tổ chức quân đội thần bí nhất Trung Quốc lại không hạn chế thành viên cấp dưới tự do hoạt động, qua đó có thể thấy được mức độ coi trọng...
"Uỳnh!"
Một tiếng va chạm cắt đứt dòng suy nghĩ của Trương Dương.
Đúng vào lúc này, Khổng lão nhị với Na Na đã cuộn lại thành một, có thể thấy rõ được kỹ xảo vật lộn cương mãnh hung hãn của Khổng lão nhị đang khiến Na Na phải vất vả ứng phó.
"Trương Dương, bọn họ ai sẽ thắng?" Kara nào biết trong thời gian ngắn Trương Dương lại suy nghĩ tới vấn đề sâu xa như vậy, nên nghiêng người sang hỏi.
"Khó nói."
Trương Dương lắc đầu, không trả lời câu hỏi của lão Kara.
Nếu như chỉ đấu trên lôi đài thì Na Na dĩ nhiên không phải là đối thủ của Khổng lão nhị. Cách đánh cự ly ngắn có lực sát thương cực mạnh của Khổng lão nhị rất hữu hiệu, nhưng không ai có thể coi nhẹ nụ cười nghiêng nước nghiêng thành của Na Na.
"Ta đoán rằng người thanh niên kia sẽ thắng." Trên mặt Kara xuất hiện một nụ cười quỷ dị.
"Khó nói."
Trương Dương vẫn lắc đầu, trên thực tế hắn tin tưởng rằng Na Na sẽ thắng, bởi vì đây không chỉ là trận đấu trên lôi đài, đối với Na Na nó còn là chấp hành nhiệm vụ, nàng không thể thất bại. Nếu không nàng sẽ không thể tiếp cận mục tiêu.
"Chúng ta cá cược một chút xem sao?"
"Bao nhiêu?" Ánh mắt thâm thúy của Trương Dương dừng ở trên mặt Kara.
"Cái này… Một trăm vạn đô la được không?"
Trông thấy ánh mắt thâm thúy của Trương Dương, lão Kara càng lúc càng thấy người thanh niên này có một cảm giác quỷ thần khó lường.
Lão vốn chỉ định thử Trương Dương, từ tình báo cho thấy, Trương Dương nhập cư trái phép từ Indonesia vào Mỹ. Lão Kara tin rằng một người nhập cư trái phép chắc cũng không có tài lực hùng hậu. Hiện giờ, lão phát hiện suy đoán của mình sai lầm nghiêm trọng.
"Được, vậy một trăm vạn đô la, Tiểu Lý Tử, có tiền không?" Trương Dương nghiêng đầu sang hỏi Tiểu Lý Tử.
"Cần bao nhiêu?" Tiểu Lý Tử dời mắt từ trên lôi đài xuống người Trương Dương.
"Một trăm vạn đô la."
"Ồ, có có..."
"Rầm..." một tiếng, Tiểu Lý Tử nhấc cái ba lô ở dưới ghế Lưu Bưu rồi đổ xuống đất, một chồng đô la rơi ra, toàn là những xấp tiền mặt mới tinh.
"Khụ khụ..." Thấy một đống tiền dưới đất, Kara trợn mắt ho khan liên tục. Số tiền này với lão cũng không nhiều lắm, thậm chí còn không được coi là tiền. Chỉ là lão có thói quen dùng thẻ, nên đây là lần đầu tiên được thấy nhiều tiền mặt đến vậy.
Không riêng gì Kara lộ vẻ kinh ngạc, mà ngay cả những người xem chung quanh cũng đờ đẫn nhìn đống tiền dưới đất. Nếu như không phải có đám vệ sĩ của lão Kara cứ nhìn chằm chằm thì chắc đã có người muốn ra tay cướp đoạt.
"Ở đây chắc cũng khoảng một trăm vạn đô la đó".
Trương Dương nhìn xuống, lập tức tính ra được một con số lớn.
Đối với việc đám Lưu Bưu mang theo người một số tiền lớn, Trương Dương cũng không thấy kỳ lạ. Hắn cho rằng đây là việc đương nhiên, nếu như trên người bọn họ không có tiền mặt hắn mới cảm thấy kỳ lạ.
Trương Dương có thể nói là khá hiểu về Lưu Bưu, khi hai người bỏ trốn, Lưu Bưu luôn thích mang tiền mặt đi trốn, đây đã thành một thói quen sinh hoạt của gã.
"Ta không có tiền mặt." Lão Kara cuối cùng cũng khôi phục được sự bình tĩnh, hắng giọng một cái rồi nói.
"Không cần, ngươi chỉ cần nói miệng là được, ta tin tưởng ngươi."
"Cảm ơn!"
Trương Dương chuyển ánh mắt lên lôi đài, lão Kara và Firman trong lòng thấy khiếp sợ vô cùng. Vốn bọn họ còn cho rằng Trương Dương chỉ là một cao thủ sa sút mà thôi. Nhưng bây giờ xem ra bọn họ đã đoán sai, Trương Dương chắc chắn không phải chỉ là một tên côn đồ có chút vũ lực.
Chỉ cần thấy khí độ vừa rồi của hắn cùng mấy tên thủ hạ là có thể hiểu được, bọn họ căn bản không để tâm tới một trăm vạn đô la. Nhưng Tô Đại Phong và Đông Bắc Hổ thì ngược lại, hai mắt sáng rực lên...
Điều này chứng tỏ được gì?
Gần như là cùng lúc, Kara cùng Firman liếc mắt nhìn nhau, bọn họ cùng đưa ra một kết luận: Trương Dương không đơn giản, rất không đơn giản!
Bọn họ vĩnh viễn không biết được rằng, hiện giờ Trương Dương đã là chủ của mười ức đô la, chỉ một trăm vạn dĩ nhiên hắn không để tâm tới.
Hiện giờ hai người họ từ một trăm vạn đô la mà có một nhận thức hoàn toàn mới về Trương Dương.
"!"
"!"
Những đợt tấn công liên tiếp nổ ra, hiện giờ Khổng lão nhị cả người hừng hực chiến ý, mục tiêu của hắn không chỉ là đánh bại Na Na, mà là muốn khiêu chiến quán quân lần trước. Cho dù hắn có thua bởi quán quân thì hắn vẫn có một số tiền thưởng rất lớn, đương nhiên, điều kiện đầu tiên là hắn phải còn sống.
Cơ thể mềm mại của Na Na giống như cây liễu trong gió, không ngừng đung đưa, động tác yêu kiều, khiến cho người xem mê mẩn tâm thần.
Chậm rãi.
Chậm rãi.
Người xem dưới lôi đài có cảm giác như mình không phải đang xem địa hạ quyền đài, mà là xem một màn biểu diễn ca vũ vui tai vui mắt.
Bầu không khí xuất hiện hai cảm giác cực đoạn, một là tấn công hung hãn như gió bão, một là biểu diễn như mềm mại không xương.
Trương Dương biết, Na Na đã thi triển Huyễn Vựng chân khí độc nhất vô nhị của nàng.
Đây là một loại võ công thần kỳ, cùng một mục tiêu, nhưng mỗi người xem lại có một kết quả khác nhau, cảm nhận cũng rất khác. Hiện giờ trong mắt người xem thì nói giống như một màn vũ đạo khiến vạn người mê say, thân hình thon dài của Na Na giống như một con bạch hạc ưu nhã đang nhẹ nhàng nhảy múa. Mà trong mắt Trương Dương Na Na lại trở nên phong tình vạn chủng, một đôi mắt long lanh như nước hồ thu, khiến trái tim hắn đập rộn rã, nảy sinh một xung động muốn lập tức ôm Na Na vào lòng để vuốt ve...
Đương nhiên, trong mắt Khổng lão nhị thì lại khác biệt hoàn toàn.
Trong mắt của Khổng lão nhị, Na Na giống như đang múa Thiên Ma vũ, vũ đạo này như đang rút dần sức mạnh của hắn. Hắn cảm thấy tứ chi cường tráng của mình dần trở nên yếu ớt, hơn nữa hai mắt càng lúc càng mơ hồ.
Trương Dương không khỏi phải tán thưởng sự lợi hại của loại võ công này, ma do tâm sinh, mà Huyễn Vựng chân khí này lại là ma dẫn điển hình!
Trương Dương không khỏi cảm thấy mong chờ, mong ngày thần công của Na Na đại thành thì sẽ như thế nào? Theo như Na Na nói, Huyễn Vựng chân khí luyện tới cảnh giới tối cao có thể đi lại giữa thiên quân vạn mã như không, nghiêng nước nghiêng thành, quay đầu mỉm cười khiến chúng sinh điên đảo....
Cảnh giới này như thế nào đây?
Dần dần.
Quyền phong mạnh mẽ của Khổng lão nhị dần chậm lại.
Đối mặt với võ công trong truyền thuyết có thể báo tin ngàn dặm, gió lửa giỡn chư hầu, ngoảnh mặt nhìn lại cười điên đảo chúng sinh, phấn hồng tam cung chịu thua sắc, Khổng lão nhị căn bản không có cơ hội.
Chiếc chân thon dài của Na Na đá lên vai Khổng lão nhị, Khổng lão nhị cứ mơ mơ màng màng không chút lo lắng mà bay ra khỏi lôi đài, nặng nề té xuống mặt đất. Khi hắn bò từ dưới đất lên thì vẫn còn chưa rõ tại sao mình lại rơi khỏi lôi đài, giống như vừa mới tỉnh dậy đã đứng ở dưới lôi đài rồi.
Khổng lão nhị đã mất đi một đoạn ký ức ở trên lôi đài.
Không chỉ riêng Khổng lão nhị, trong cả địa hạ quyền tràng, duy chỉ có Trương Dương và Tiểu Lý Tử là không mất đi ký ức, ngay cả A Trạch đã tiến vào cảnh giới cường giả cũng có cảm giác mơ mơ màng màng.
Trên thực tế, trận quyết đấu của Khổng lão nhị và Na Na đã trở thành một dấu hỏi vĩnh viễn.
Sau này khi Trương Dương bọn họ rời đi, có rất nhiều người đã nghiên cứu nhiều lần về trận đấu giữa Khổng lão nhị và Na Na. Nhưng tất cả đều có một cảm giác kỳ diệu khó hiểu, bọn họ căn bản không thể tập trung tinh lực để xem trận đấu giữa hai người, chỉ cần nhìn thấy vũ đạo như thiên ma của Na Na là tất cả lại mê say, động tác yêu mị của Na Na khiến cho không ai có thể tập trung tinh lực để quan sát. Từng có người hoài nghi Khổng lão nhị đã nhường, nhưng không đưa ra được một chứng cớ nào. Bởi vì có người đã dùng công nghệ che đi hình ảnh của Na Na, sau đó quan sát cẩn thận Khổng lão nhị thì phát hiện, từ đầu tới cuối, Khổng lão nhị sĩ khí cao như cầu vồng, hoàn toàn không giống đánh giả vờ. Mà sau đó, Khổng lão nhị lại như cắn phải thuốc, tốc độ dần dần chậm lại, lực lượng cũng yếu đi nhiều, giống như đã rơi vào tình trạng vô ý thức...
Tóm lại, nó đã thành một bí mật không giải thích được, ngoại trừ Trương Dương ra không ai biết được nguyên nhân thực sự. Cho dù là Khổng lão nhị cũng không hiểu được.
"Ta thua rồi."
Thấy Khổng lão nhị vẻ mặt mờ mịt bò dậy từ mặt đất, lão Kara cười khổ, lão không ngờ lại có kết cục như vậy. Trận đấu này quá yên bình, thậm chí còn không có ai bị thương.
"Ta đã có hai trăm vạn tiền vốn rồi." Trương Dương cười nhạt một tiếng, tựa như không để tâm tới việc thắng thua.
"Làm thêm ván nữa?" Lão Kara mắt sáng lên.
"Tiếp tục."
Trương Dương gật đầu, ánh mắt của hắn vẫn luôn tập trung lên người người cải tạo gien sinh hóa. Tại lúc Khổng lão nhị bị đá xuống dưới, người cải tạo gien sinh hóa kia đã đứng dậy, từ từ đi đến sau tấm màn đen, nếu như không phải vóc người của hắn vô cùng cao lớn, căn bản rất khó khiến người khác chú ý.
"Ta cá Aierbaita thắng!"
"Aierbaita?"
"Chính là quán quân lần trước, đó là tên của hắn."
"Aierbaita, cao quý đấy, hiển hách đấy!" Khóe miệng Trương Dương nở một nụ cười nhạt, hàm nghĩa của cái tên này chính là cao quý, hiển hách. Hắn thực không nghĩ ra được một người cải tạo gien sinh hóa thì có cái gì mà cao quý mới hiển hách. Một người cải tạo gien sinh hóa thành công thì chắc chắn được tổng hợp gien của nhiều loại động vật, mà theo luận thuyết chủng tộc thuần khiết là chủng tộc cao quý của con người mà nói thì người cải tạo gien sinh hóa chính là biểu tượng của sự dơ bẩn, căn bản không đủ trình xách dép cho cao quý với hiển hách.
"Ồ, quán quân của chúng ta đã tới rồi, chúng ta hãy dùng tiếng hoan hô, hò hét để hoan nghênh quán quân của chúng ta...."
"Yahoo...."
"Yahoo..."
"Aierbaita! Aierbaita! Ta yêu ngươi!"
Trong tiếng hò hét kích động điên cuồng của người chủ trì, bầu không khí được đẩy tới trạng thái cao trào nhất, đa phần mọi người đều đứng cả dậy vung vẩy tay gào thét điên cuồng, như đều đã rơi vào trạng thái tâm lý điên cuồng vậy.
"Xoạt!"
Tấm màn che màu đen bất ngờ được kéo ra, một đại hán khổng lồ khoác áo choàng màu đen bước ra...
Nếu như kỹ thuật của phòng nghiên cứu mật mã sinh mệnh đạt tới mức hoàn mỹ, thì nó sẽ thành đại nạn của nhân loại, không ai có thể đối kháng với hàng nghìn người cải tạo gien sinh hóa cả.
Rất rõ ràng, kỹ thuật này nếu đạt tới mức thuần thục thì có thể phục chế vô số clone người cải tạo gien sinh hóa....
Bất kể là cao thủ Trung Quốc có nhiều thế nào thì người cải tạo gien sinh hóa vẫn có thể chiếm ưu thế tuyệt đối. Với tập quán tu luyện võ thuật của Trung Quốc, muốn tạo ra một cao thủ cần mất mấy chục năm, mà muốn làm cao thủ thì phải bắt đầu huấn luyện khắc khổ từ lúc mấy tuổi, mà người cải tạo gien chỉ cần dùng tế bào là có thể điên cuồng phục chế clone.
Nguy cơ này không thua kém so với nguy cơ người ngoài hành tinh xâm chiếm địa cầu!
Nếu như quốc gia nắm giữ kỹ thuật người cải tạo gien sinh hóa đồng thời nắm giữ cả kỹ thuật không gian gấp khúc (kỹ thuật thuấn di không gian), vậy sẽ mang tới hậu quả rất đáng sợ. Khi kỹ thuật này hoàn chỉnh, cơ hồ trong thoáng chốc là có thể tạo được vô số clone người cải tạo gien sinh hóa trưởng thành.
Theo sự phát triển của khoa học kỹ thuật, con người nắm giữ được kỹ thuật không gian gấp khúc chỉ là chuyện sớm hay muộn.
Trương Dương cuối cùng cũng hiểu được vì sao chính phủ Trung Quốc lại coi trọng nghiên cứu khoa học về người cải tạo gien sinh hóa như vậy, bởi vì nó liên quan tới tồn vong dân tộc, liên quan tới sống còn.
Khó trách tổ chức quân đội thần bí nhất Trung Quốc lại không hạn chế thành viên cấp dưới tự do hoạt động, qua đó có thể thấy được mức độ coi trọng...
"Uỳnh!"
Một tiếng va chạm cắt đứt dòng suy nghĩ của Trương Dương.
Đúng vào lúc này, Khổng lão nhị với Na Na đã cuộn lại thành một, có thể thấy rõ được kỹ xảo vật lộn cương mãnh hung hãn của Khổng lão nhị đang khiến Na Na phải vất vả ứng phó.
"Trương Dương, bọn họ ai sẽ thắng?" Kara nào biết trong thời gian ngắn Trương Dương lại suy nghĩ tới vấn đề sâu xa như vậy, nên nghiêng người sang hỏi.
"Khó nói."
Trương Dương lắc đầu, không trả lời câu hỏi của lão Kara.
Nếu như chỉ đấu trên lôi đài thì Na Na dĩ nhiên không phải là đối thủ của Khổng lão nhị. Cách đánh cự ly ngắn có lực sát thương cực mạnh của Khổng lão nhị rất hữu hiệu, nhưng không ai có thể coi nhẹ nụ cười nghiêng nước nghiêng thành của Na Na.
"Ta đoán rằng người thanh niên kia sẽ thắng." Trên mặt Kara xuất hiện một nụ cười quỷ dị.
"Khó nói."
Trương Dương vẫn lắc đầu, trên thực tế hắn tin tưởng rằng Na Na sẽ thắng, bởi vì đây không chỉ là trận đấu trên lôi đài, đối với Na Na nó còn là chấp hành nhiệm vụ, nàng không thể thất bại. Nếu không nàng sẽ không thể tiếp cận mục tiêu.
"Chúng ta cá cược một chút xem sao?"
"Bao nhiêu?" Ánh mắt thâm thúy của Trương Dương dừng ở trên mặt Kara.
"Cái này… Một trăm vạn đô la được không?"
Trông thấy ánh mắt thâm thúy của Trương Dương, lão Kara càng lúc càng thấy người thanh niên này có một cảm giác quỷ thần khó lường.
Lão vốn chỉ định thử Trương Dương, từ tình báo cho thấy, Trương Dương nhập cư trái phép từ Indonesia vào Mỹ. Lão Kara tin rằng một người nhập cư trái phép chắc cũng không có tài lực hùng hậu. Hiện giờ, lão phát hiện suy đoán của mình sai lầm nghiêm trọng.
"Được, vậy một trăm vạn đô la, Tiểu Lý Tử, có tiền không?" Trương Dương nghiêng đầu sang hỏi Tiểu Lý Tử.
"Cần bao nhiêu?" Tiểu Lý Tử dời mắt từ trên lôi đài xuống người Trương Dương.
"Một trăm vạn đô la."
"Ồ, có có..."
"Rầm..." một tiếng, Tiểu Lý Tử nhấc cái ba lô ở dưới ghế Lưu Bưu rồi đổ xuống đất, một chồng đô la rơi ra, toàn là những xấp tiền mặt mới tinh.
"Khụ khụ..." Thấy một đống tiền dưới đất, Kara trợn mắt ho khan liên tục. Số tiền này với lão cũng không nhiều lắm, thậm chí còn không được coi là tiền. Chỉ là lão có thói quen dùng thẻ, nên đây là lần đầu tiên được thấy nhiều tiền mặt đến vậy.
Không riêng gì Kara lộ vẻ kinh ngạc, mà ngay cả những người xem chung quanh cũng đờ đẫn nhìn đống tiền dưới đất. Nếu như không phải có đám vệ sĩ của lão Kara cứ nhìn chằm chằm thì chắc đã có người muốn ra tay cướp đoạt.
"Ở đây chắc cũng khoảng một trăm vạn đô la đó".
Trương Dương nhìn xuống, lập tức tính ra được một con số lớn.
Đối với việc đám Lưu Bưu mang theo người một số tiền lớn, Trương Dương cũng không thấy kỳ lạ. Hắn cho rằng đây là việc đương nhiên, nếu như trên người bọn họ không có tiền mặt hắn mới cảm thấy kỳ lạ.
Trương Dương có thể nói là khá hiểu về Lưu Bưu, khi hai người bỏ trốn, Lưu Bưu luôn thích mang tiền mặt đi trốn, đây đã thành một thói quen sinh hoạt của gã.
"Ta không có tiền mặt." Lão Kara cuối cùng cũng khôi phục được sự bình tĩnh, hắng giọng một cái rồi nói.
"Không cần, ngươi chỉ cần nói miệng là được, ta tin tưởng ngươi."
"Cảm ơn!"
Trương Dương chuyển ánh mắt lên lôi đài, lão Kara và Firman trong lòng thấy khiếp sợ vô cùng. Vốn bọn họ còn cho rằng Trương Dương chỉ là một cao thủ sa sút mà thôi. Nhưng bây giờ xem ra bọn họ đã đoán sai, Trương Dương chắc chắn không phải chỉ là một tên côn đồ có chút vũ lực.
Chỉ cần thấy khí độ vừa rồi của hắn cùng mấy tên thủ hạ là có thể hiểu được, bọn họ căn bản không để tâm tới một trăm vạn đô la. Nhưng Tô Đại Phong và Đông Bắc Hổ thì ngược lại, hai mắt sáng rực lên...
Điều này chứng tỏ được gì?
Gần như là cùng lúc, Kara cùng Firman liếc mắt nhìn nhau, bọn họ cùng đưa ra một kết luận: Trương Dương không đơn giản, rất không đơn giản!
Bọn họ vĩnh viễn không biết được rằng, hiện giờ Trương Dương đã là chủ của mười ức đô la, chỉ một trăm vạn dĩ nhiên hắn không để tâm tới.
Hiện giờ hai người họ từ một trăm vạn đô la mà có một nhận thức hoàn toàn mới về Trương Dương.
"!"
"!"
Những đợt tấn công liên tiếp nổ ra, hiện giờ Khổng lão nhị cả người hừng hực chiến ý, mục tiêu của hắn không chỉ là đánh bại Na Na, mà là muốn khiêu chiến quán quân lần trước. Cho dù hắn có thua bởi quán quân thì hắn vẫn có một số tiền thưởng rất lớn, đương nhiên, điều kiện đầu tiên là hắn phải còn sống.
Cơ thể mềm mại của Na Na giống như cây liễu trong gió, không ngừng đung đưa, động tác yêu kiều, khiến cho người xem mê mẩn tâm thần.
Chậm rãi.
Chậm rãi.
Người xem dưới lôi đài có cảm giác như mình không phải đang xem địa hạ quyền đài, mà là xem một màn biểu diễn ca vũ vui tai vui mắt.
Bầu không khí xuất hiện hai cảm giác cực đoạn, một là tấn công hung hãn như gió bão, một là biểu diễn như mềm mại không xương.
Trương Dương biết, Na Na đã thi triển Huyễn Vựng chân khí độc nhất vô nhị của nàng.
Đây là một loại võ công thần kỳ, cùng một mục tiêu, nhưng mỗi người xem lại có một kết quả khác nhau, cảm nhận cũng rất khác. Hiện giờ trong mắt người xem thì nói giống như một màn vũ đạo khiến vạn người mê say, thân hình thon dài của Na Na giống như một con bạch hạc ưu nhã đang nhẹ nhàng nhảy múa. Mà trong mắt Trương Dương Na Na lại trở nên phong tình vạn chủng, một đôi mắt long lanh như nước hồ thu, khiến trái tim hắn đập rộn rã, nảy sinh một xung động muốn lập tức ôm Na Na vào lòng để vuốt ve...
Đương nhiên, trong mắt Khổng lão nhị thì lại khác biệt hoàn toàn.
Trong mắt của Khổng lão nhị, Na Na giống như đang múa Thiên Ma vũ, vũ đạo này như đang rút dần sức mạnh của hắn. Hắn cảm thấy tứ chi cường tráng của mình dần trở nên yếu ớt, hơn nữa hai mắt càng lúc càng mơ hồ.
Trương Dương không khỏi phải tán thưởng sự lợi hại của loại võ công này, ma do tâm sinh, mà Huyễn Vựng chân khí này lại là ma dẫn điển hình!
Trương Dương không khỏi cảm thấy mong chờ, mong ngày thần công của Na Na đại thành thì sẽ như thế nào? Theo như Na Na nói, Huyễn Vựng chân khí luyện tới cảnh giới tối cao có thể đi lại giữa thiên quân vạn mã như không, nghiêng nước nghiêng thành, quay đầu mỉm cười khiến chúng sinh điên đảo....
Cảnh giới này như thế nào đây?
Dần dần.
Quyền phong mạnh mẽ của Khổng lão nhị dần chậm lại.
Đối mặt với võ công trong truyền thuyết có thể báo tin ngàn dặm, gió lửa giỡn chư hầu, ngoảnh mặt nhìn lại cười điên đảo chúng sinh, phấn hồng tam cung chịu thua sắc, Khổng lão nhị căn bản không có cơ hội.
Chiếc chân thon dài của Na Na đá lên vai Khổng lão nhị, Khổng lão nhị cứ mơ mơ màng màng không chút lo lắng mà bay ra khỏi lôi đài, nặng nề té xuống mặt đất. Khi hắn bò từ dưới đất lên thì vẫn còn chưa rõ tại sao mình lại rơi khỏi lôi đài, giống như vừa mới tỉnh dậy đã đứng ở dưới lôi đài rồi.
Khổng lão nhị đã mất đi một đoạn ký ức ở trên lôi đài.
Không chỉ riêng Khổng lão nhị, trong cả địa hạ quyền tràng, duy chỉ có Trương Dương và Tiểu Lý Tử là không mất đi ký ức, ngay cả A Trạch đã tiến vào cảnh giới cường giả cũng có cảm giác mơ mơ màng màng.
Trên thực tế, trận quyết đấu của Khổng lão nhị và Na Na đã trở thành một dấu hỏi vĩnh viễn.
Sau này khi Trương Dương bọn họ rời đi, có rất nhiều người đã nghiên cứu nhiều lần về trận đấu giữa Khổng lão nhị và Na Na. Nhưng tất cả đều có một cảm giác kỳ diệu khó hiểu, bọn họ căn bản không thể tập trung tinh lực để xem trận đấu giữa hai người, chỉ cần nhìn thấy vũ đạo như thiên ma của Na Na là tất cả lại mê say, động tác yêu mị của Na Na khiến cho không ai có thể tập trung tinh lực để quan sát. Từng có người hoài nghi Khổng lão nhị đã nhường, nhưng không đưa ra được một chứng cớ nào. Bởi vì có người đã dùng công nghệ che đi hình ảnh của Na Na, sau đó quan sát cẩn thận Khổng lão nhị thì phát hiện, từ đầu tới cuối, Khổng lão nhị sĩ khí cao như cầu vồng, hoàn toàn không giống đánh giả vờ. Mà sau đó, Khổng lão nhị lại như cắn phải thuốc, tốc độ dần dần chậm lại, lực lượng cũng yếu đi nhiều, giống như đã rơi vào tình trạng vô ý thức...
Tóm lại, nó đã thành một bí mật không giải thích được, ngoại trừ Trương Dương ra không ai biết được nguyên nhân thực sự. Cho dù là Khổng lão nhị cũng không hiểu được.
"Ta thua rồi."
Thấy Khổng lão nhị vẻ mặt mờ mịt bò dậy từ mặt đất, lão Kara cười khổ, lão không ngờ lại có kết cục như vậy. Trận đấu này quá yên bình, thậm chí còn không có ai bị thương.
"Ta đã có hai trăm vạn tiền vốn rồi." Trương Dương cười nhạt một tiếng, tựa như không để tâm tới việc thắng thua.
"Làm thêm ván nữa?" Lão Kara mắt sáng lên.
"Tiếp tục."
Trương Dương gật đầu, ánh mắt của hắn vẫn luôn tập trung lên người người cải tạo gien sinh hóa. Tại lúc Khổng lão nhị bị đá xuống dưới, người cải tạo gien sinh hóa kia đã đứng dậy, từ từ đi đến sau tấm màn đen, nếu như không phải vóc người của hắn vô cùng cao lớn, căn bản rất khó khiến người khác chú ý.
"Ta cá Aierbaita thắng!"
"Aierbaita?"
"Chính là quán quân lần trước, đó là tên của hắn."
"Aierbaita, cao quý đấy, hiển hách đấy!" Khóe miệng Trương Dương nở một nụ cười nhạt, hàm nghĩa của cái tên này chính là cao quý, hiển hách. Hắn thực không nghĩ ra được một người cải tạo gien sinh hóa thì có cái gì mà cao quý mới hiển hách. Một người cải tạo gien sinh hóa thành công thì chắc chắn được tổng hợp gien của nhiều loại động vật, mà theo luận thuyết chủng tộc thuần khiết là chủng tộc cao quý của con người mà nói thì người cải tạo gien sinh hóa chính là biểu tượng của sự dơ bẩn, căn bản không đủ trình xách dép cho cao quý với hiển hách.
"Ồ, quán quân của chúng ta đã tới rồi, chúng ta hãy dùng tiếng hoan hô, hò hét để hoan nghênh quán quân của chúng ta...."
"Yahoo...."
"Yahoo..."
"Aierbaita! Aierbaita! Ta yêu ngươi!"
Trong tiếng hò hét kích động điên cuồng của người chủ trì, bầu không khí được đẩy tới trạng thái cao trào nhất, đa phần mọi người đều đứng cả dậy vung vẩy tay gào thét điên cuồng, như đều đã rơi vào trạng thái tâm lý điên cuồng vậy.
"Xoạt!"
Tấm màn che màu đen bất ngờ được kéo ra, một đại hán khổng lồ khoác áo choàng màu đen bước ra...
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.