Đồ Thần Đường

Chương 94: Thông suốt

La Phách

13/03/2013

Phần 1. Con mồi

Đã hai giờ trôi qua, trong hai giờ này, ‘Quý tộc thành’ bán ra ba bộ y phục, tổng giá trị cũng mới chỉ hơn năm vạn, hơn nữa, ba khách hàng đều là nữ.

Tan ca còn có hơn hai giờ !

Trương Dương vẫn kiên nhẫn chờ đợi như cũ, trên thực tế, khi hắn thấy có ba khách hàng cũng có dự cảm có thể sẽ mua bán, bởi vì, ba người này tựa hồ đối với ‘Quý tộc thành’ rất quen thuộc, ba người này là khách hàng cũ của ‘Quý tộc thành’, chính vì như thế, Trương Dương mới bỏ qua ba người này.

“Bất minh dĩ tắc,nhất minh kinh nhân*!(Không gáy thì thôi,đã gáy một tiếng thì ai nấy cũng kinh ngạc!)

Đây là sự truy cầu lúc này của Trương Dương, cho dù hôm nay không khai trương được thì hắn cũng muốn đợi bằng được cơ hội này.

Ha ha, đúng lúc đang miên man suy nghĩ thì mục tiêu đã xuất hiện rồi!

Trương Dương mừng như điên, âm thầm khống chế sự kích động của mình.

Một nam nhân hơn 50 tuổi, hơi béo, đầu hói, vẻ mặt nam nhân có chút u buồn đang đi tới, hắn tựa hồ có chút mất hồn, đờ đẫn, lúc đi vào, ngẩng đầu nhìn trang thiết bị bên trong ‘Quý tộc thành’, chỉ sửng sốt một chút, bất quá, lập tức, biểu tình liền bị che dấu, hắn cũng không bước ra ngoài, mà lại đi dạo quanh bên trong cửa hàng, khi Liễu Ám thấy người này tiến vào thì thấy lông mày Trương Dương nhảy lên một cái, nàng lập tức tự mình tiếp đãi, đáng tiếc, gã béo chỉ gật đầu, cơ hồ ngay cả nói cũng không muốn nói một câu.

“Liễu tỷ, để cho ta tiếp đãi vị tiên sinh này!” Trương Dương ung dung đi tới, vô cùng lễ phép gật gật đầu, lúc này trong nháy mắt phảng phất như Trương Dương lại khôi phục khí chất quý tộc, Liễu Ám có phần hoảng hốt gật gật đầu rời đi, khí chất hiện tại của Trương Dương thật sự rất có lực sát thương.

“Tiên sinh, ta muốn cùng ngươi nói chuyện.” Trương Dương cúi đầu nhìn gã béo, vẻ mặt hiền lành vô hại.

“A a, ta vì sao phải cùng ngươi nói chuyện?” Gã béo hiển nhiên là người có ý chí rất kiên định, đầu tiên là sửng sốt sau đó mỉm cười.

“Bởi vì,ngươi cần ta!”Trương Dương khẳng định gật gật đầu.

“A a, chỉ là muốn mua vài bộ y phục mà thôi, tự mình xem được rồi.” Gã béo không có động tĩnh, lại chiếu ánh mắt tới bộ y phục trước mặt.

“Tiên sinh, đúng vậy, mục đích cuối cùng của ta là muốn thúc đẩy giao dịch của chúng ta, nhưng ta biết tiên sinh có chút phiền toái, cho nên ta không chỉ là thúc đẩy buôn bán y phục. Mà trọng yếu hơn chính là, ta muốn vì tiên sinh giải quyết những phiền não trong lòng.” Trương Dương đẩy ra miếng mồi.

“Là sao?” Gã béo ngẩn ngơ.

“Tiên sinh, chúng ta ở đây có phòng VIP, ta muốn vì tiên sinh giải quyết phiền não rồi suy xét chuyện mua y phục sau.” Trương Dương hơi cúi người, đưa tay làm một động tác mời chào.

“A a, ta thật muốn xem ngươi giúp ta giải quyết phiền não như thế nào.” Gã béo ha ha cười to, cư nhiên có một loại khí phách làm người ta không dám xem nhẹ.

Nhìn Trương Dương đưa vị khách dẫn tới phòng VIP, Liễu Ám và mấy nhân viên không khỏi ngơ ngác nhìn nhau, từ góc độ các nàng mà nhìn ra, Trương Dương đã thành công một nửa rồi. Ít nhất, hắn đã làm cho một người khách tịnh không phải rất muốn tiêu phí dẫn tới phòng VIP, điều này đã đi được bước đầu tiên quan trọng nhất. Một nhân viên tiếp thị xuất sắc điều đầu tiên phải làm được chính là thuyết phục khách hàng nguyện ý lắng nghe mình nói. Nếu bước này cũng không hoàn thành, vậy thủ đoạn tiếp thị cao minh gì cũng đều uổng phí, bởi vì không tiến được bước đầu tiên, sao đi được bước thứ hai?

“Mời ngồi!”

Trương Dương tỏ ý mời gã béo ngồi xuống. Đây là một phòng VIP nhỏ hơn 30m2, nói cách khác là phòng VIP còn thua kém cả phòng thay đồ lớn siêu cấp.Thiết bị phòng nho nhỏ này không truy cầu sự xa hoa, mà coi trọng sự tinh tế và sự thưởng thức, mỗi đồ vật đều tràn ngạp tư tưởng, phía bên trên vách tường, có một mặt gương rất lớn, chính vì có mặt gương, mà căn phòng nhỏ này lại hiện ra vẻ chẳng chật hẹp bức bối chút nào.

“Tiên sinh, ngươi không nói phiền não của ngươi trước, vậy thì ta muốn cho ngươi xem hình tượng của ta trước!” Trương Dương chỉ vào bên trong gương.

“Ân, thế thì làm sao?” Gã béo vô ý thức chỉnh trang lại y phục.

“Ta họ Trương, hoặc gọi ta là Tiểu Trương.” Trương Dương không trả lời câu hỏi của gã béo, đi tới bên vòi nước uống rót một chén nước cho gã béo.

“A a, gọi ta là Mao tiên sinh.”

“Được, Mao tiên sinh, khi ta thấy cái liếc mắt đầu tiên của ngươi, thì đã nhìn ra ngài tựa hồ có tâm tư rất nặng, ngài vừa rồi ở trong gương hẳn cũng thấy, tâm tư của ngài đọng lại ở trên mặt, ân……Mao tiên sinh trước hết xin ngươi đừng cắt ngang ta, xem ta nói đúng hay không đúng, Mao tiên sinh trong lúc đi trên đường tựa hồ có mất hồn, dựa theo lẽ thường mà nói, nếu người thành công như Mao tiên sinh, quả quyết sẽ không một mình đi loanh quanh ở trên đường.”

“Tại sao?” Mao tiên sinh uống một ngụm trà, không nhịn được cười nói.

“Từ khí độ Mao tiên sinh thì thấy, Mao tiên sinh mặc dù không phải người đại phú đại quý, đơn giản coi như có chút thành tựu, nếu không, khi tiến vào cửa hàng sẽ không có loại ánh mắt và vẻ mặt này, bình thường, người tiến vào cửa hàng có ba loại nét mặt, một là căm hận, cho rằng giá cả y phục của cửa tiệm quả thực đúng là giết heo. Thứ hai là coi thường, cho rằng cửa tiệm bán hàng giả, đương nhiên, thứ ba khẳng định là khách hàng quen thuộc của cửa tiệm, hoặc là nói khách hàng quen thuộc với vài nhãn hiệu của cửa tiệm, bọn họ mới là người tiêu dùng chân chính…….”

“Từ biểu hiện của Mao tiên sinh thì thấy, Mao tiên sinh không phải người trong bất cứ loại nào, Mao tiên sinh hẳn là loại thứ tư.”

“Nói tiếp…”

“Mao tiên sinh thuộc loại có ánh mắt tinh tường, cũng thấy qua cảnh đời, có cơ sở kinh tế chắc chắn nhưng lại là người không chú ý về ăn mặc, ăn mặc đối với Mao tiên sinh mà nói có thể là không cần thiết, nhưng giá cả tuyệt đối không phải là nguyên nhân chủ yếu dọa lui Mao tiên sinh, Mao tiên sinh chỉ là cho rằng tốn nhiều tiền như vậy thì chẳng đáng, nhưng ngươi hãy dùng tiền bạc của ngươi đánh giá xem giá trị hàng hóa của cửa tiệm này đi……”

“Ân, a a, tiểu tử rất biết lôi kéo, tiếp tục nói.” Gã béo rất hứng thú nói.

“Cám ơn Mao tiên sinh khích lệ, nói đến chỗ này, ta phải nên nói đến phiền não của Mao tiên sinh, ta nghĩ, kỳ thật Mao tiên sinh cũng không phải muốn mua y phục gì, chỉ là một loại hành vi trong tiềm thức, hẳn là cho rằng mình cần một bộ y phục, trên thực tế, Mao tiên sinh chính mình cũng không biết sẽ mua hay không, từ chỗ này ta đoán, khẳng định Mao tiên sinh muốn tham gia một hoạt động rất quan trọng. Hoặc là muốn gặp một người rất quan trọng, cho nên, mới có ý nghĩ này, hơn nữa, hoạt đông này hoặc là người này, ngài phải đối đãi hết sức thận trọng!” Trương Dương đĩnh đạc nói.

“Ân…tiếp tục!” Gã béo há mồm, gật đầu nói.

“Nếu ngươi tham gia một hoạt động, vậy kỳ thật ta không cần nhiều lời, ta lập tức có thể dành cho ngươi sự phục vụ hàng đầu, bảo đảm ngay lập tức thay đổi hình tượng của ngài. Nhưng ta lại đoán thêm nữa, nếu đơn thuần chỉ là tham gia một hoạt động, dựa theo tính cách có phần cứng nhắc tiết kiệm của Mao tiên sinh, hắn là không có khả năng dồn tâm trí mua một bộ y phục để ứng phó, bởi vì quan niệm tiêu dùng của Mao tiên sinh đã ăn sâu tận rễ (nv:thâm căn cố đế), không ai có thể thay đổi suy nghĩ của Mao tiên sinh.”

“Cứng nhắc…..a a! Tiếp tục tiếp tục…….” Gã béo nở một nụ cười khổ.

“Mao tiên sinh, từ nụ cười khổ vừa rồi của ngươi, ta càng phát ra khẳng định, ngươi muốn gặp một người thân phận vô cùng quan trọng. Mà người này rất có thể là một người cực kỳ khó chiều, mà ngươi có thỉnh cầu với hắn, kỳ thật ngươi đi tới đường này mua y phục chỉ là thứ yếu, ngươi chủ yếu là muốn mua cho đối phương một lễ vật thích hợp, đây là một vấn đề rất rắc rối, bởi vì, ta lúc đầu đã nói, Mao tiên sinh là người có tính cách cứng nhắc. Người đã có tính cách cứng nhắc mà thành công, thì phần lớn là làm thực thể. Chẳng hạn như lo liệu xí nghiệp…vv, ta dám kết luận, Mao tiên sinh cả đời rất ít cầu người khác, sự nghiệp của mình tất cả đều là từng bước tạo ra.



“Đúng vậy, tiểu tử ngươi đã đoán đúng rồi, ta muốn gặp một người rất quan trọng, mà quyết định của người này ảnh hưởng đến tương lai phát triển của xí nghiệp chúng ta, đối phương là một người cực kỳ có địa vị, hơn nữa sự khó chiều của này, chính là phiền não của ta, với giao tình của chúng ta, nếu ta tùy tiện tặng lễ vật gì đáng giá thì rất có thể kết quả sẽ hoàn toàn ngược lại, ai…..” Gã béo mày chau mặt ủ, lúc này gã béo đối với Trương Dương đã không chút nào đề phòng.

“Ân, đây là một sự phiền toái, a a, Mao tiên sinh, nếu đối phương là một người khó chiều, vậy thực sự phải mua mấy bộ y phục, ngươi xem ngươi bây giờ, cũng quá………” Trương Dương nhìn quần áo trên người gã béo liền hắc hắc cười nói.

“A a, tiểu tử, ngươi không cần thúc giục mua bán nữa, đợi lát nữa ta sẽ mua, tài sản ta mặc dù không phải ức vạn, chi phí y phục trong cửa tiệm các ngươi vẫn có thể tiếp nhận được, ngươi bây giờ trước tiên nghĩ cho ta một biện pháp, giúp ta giải quyết phiền não này.” Gã béo cười nói.

“Ân, nếu ta đã mời tiên sinh tới phòng VIP, tất nhiên là phải vì Mao tiên sinh nghĩ biện pháp rồi, không biết người ngài muốn gặp có sở thích gì?”

“Có,rất nhiều, thích trồng hoa cỏ, cũng thích mang chim đi dạo, tựa hồ cũng thích thư họa gì đó, ta cũng từng nghĩ tới việc mua chim gì đó hoặc tác phẩm danh nhân quý hiếm, đáng tiếc thời gian không còn kịp nữa rồi.”

“Nga…….Đúng là có phần phiền toái, ngoại trừ hối lộ, ngài muốn ngay lập tức tìm cái gì đó mà hắn thích thì rất khó, dù sao, sở thích người kia khẳng định có chút tính nghiên cứu, ngươi xách con chim sẻ đến lừa gạt có lẽ sẽ bị hắn đuổi ra…”

“ha ha, đúng vậy đúng vậy, hối lộ tự nhiên là không được, lão Mao ta làm kinh doanh cả đời, còn chưa từng hối lộ, huống chi, nghe nói đối phương cũng còn xem như thanh liêm, quan hệ của chúng ta cũng không phải quá quen thuộc, nếu hối lộ, rất dễ đưa sự tình vào đường cùng.”

“Ân……Ngươi để cho ta nghĩ lại………”

Phần 2. Lưu bang - Hạng vũ

Dịch: Sessiromaru

Biên tập: Thiên Hạ Hội

Nguồn: TTV

Trương Dương hơi nhíu mày, trong đầu bắt đầu điên cuồng tính toán các loại khả năng, hiển nhiên, đối phương là một người có phần thanh cao, có tu dưỡng nhất định, hơn nữa là nhân vật quyền cao chức trọng, loại nhân vật này không thích nhất là giao tiếp, bởi vì, ngoại trừ đưa ra yêu cầu nào đó, căn bản không có biện pháp nào khác.

Đưa tiền tặng vật đều không thể thực hiện được, nếu thực hiện được, gã béo này cũng sẽ không phải mất hồn, tha thẩn, lêu lổng trên đường nữa.

“Mao tiên sinh, có một biện pháp, lúc nào đến gặp hắn?”

“Tối nay.” Gã béo vẻ mặt vội vàng nhìn Trương Dương.

“Giải quyết như thế này, ngươi bây giờ lập tức đi mua một bộ tác phẩm thư pháp, ân, loại bình thường, khống chế giá cả trong vòng mấy trăm nguyên, đừng tạo ra vụ hối lộ, sau đó tùy tiện mua một chút hoa quả gì đó rồi đến thăm, sau khi tới thăm, tán gẫu chuyện gia đình, để cho hắn giám định thưởng thức bức thư họa ngươi mang tới, ngàn vạn lần đừng bàn đến chuyện của ngươi, nhớ kỹ, ngàn vạn lần đừng bàn luận! Trong khi về ngươi tìm hắn và phải lấy một bộ tác phẩm thư họa, hơn nữa yêu cầu hắn viết tạm thời, có cả chữ ký, đóng dấu riêng của hắn, khi mang đi phải cẩn thận.”

“Cứ như vậy?”

“Ân, cứ như vậy, Mao tiên sinh yên tâm, nếu ngươi làm dựa theo những yêu cầu của ta,chuyện của ngươi nắm chắc 80% thành công,đương nhiên,điều kiện đầu tiên là ngươi phải cung cấp tin tức chính xác,còn nữa yêu cầu ngươi đề cập tới phải hợp lý!”Trương Dương vẻ mặt tràn ngập tự tin.

“Ta khẳng định yêu cầu của ta là hợp lý. Chuyện này không cần lo lắng ,chỉ là, đơn giản như vậy thôi sao?”

“Đúng, đơn giản như thế thôi, mặt khác, cố gắng ít nói chuyện, nghe hắn nói. Nhớ kỹ, điều này rất quan trọng, quan hệ tới thành bại của ngươi!”

“A a, được, ta tin tưởng ngươi một lần, thành công hay không phó thác cho ông trời,a, chọn cho ta mấy bộ y phục, ngựa chết được cứu sống,a a, vậy thì phải nộp phí rồi...”

Sau khi Liễu Ám thấy Trương Dương và gã béo đi tới không khỏi dụi dụi con mắt, vẻ mặt không thể tưởng tượng nổi, vừa rồi người kia một lời đều không nói, gã béo một bộ mặt người khổng lồ ở ngoài ngàn dặm( ý nói cách biệt,xa rời) lúc này đã cùng Trương Dương thành bằng hữu lâu năm, hai người thỉnh thoảng còn thấp giọng rì rầm nói gì đó, mà căn bản gã béo hầu như không chọn y phục, hoàn toàn là Trương Dương bảo sao nghe vậy. Trương Dương đưa cho hắn y phục gì thì hắn cầm cái đó.

Không chỉ Liễu Ám, mà tất cả nhân viên ‘Quý tộc thành’ vẻ mặt đều là kinh ngạc.

Đây không phải là quá thần kỳ rồi sao?

Đương nhiên, Trương Dương là một sinh viên hệ mỹ thuật sắp tốt nghiệp nên ánh mắt vẫn vì gã béo mà chọn lựa một bộ đồ Tây vô cùng vừa vặn.

“Mao tiên sinh, kỳ thật tuổi của ngài rất không thích hợp mặc bộ đồ Tây màu trắng đục này, nhưng người mà ngươi gặp đặc biệt khó tính hơn nữa thích sạch sẽ,vậy, ngươi lựa chọn màu sắc sạch sẽ thuận mắt sẽ rất thích hợp. Ca-vát lấy màu nhạt, kết hợp như vậy sẽ cho người ta cảm giác thân thiết, ân,bộ Veston này mang theo phong cách nhàn nhã, làm cho người ta không nghiêm….Đương nhiên….Bởi vì không phải trường hợp chính quy, tốt nhất không nên mặc bộ đồ Tây, lại kết hợp một cái quần màu xám hiệu quả sẽ tốt hơn…….

“Nga, cái thắt lưng da này rất được, rất kín đáo, thích hợp với ngài………”

Đây giày màu nâu đúng là thích hợp, phú quý hào phóng, màu đen kết hợp với trắng đục quá bắt mắt, nga…….Tất nhất định phải màu trắng, chú ý, sau này mặc bộ y phục này phải đi tất màu trắng hoặc màu xám, mà khi mặc đồ Veston đen thì cố gắng đi tất màu đen…….”

“Mao tiên sinh, ngài đến phòng VIP thử xem hiệu quả nào!”

“Ân, được.”

“Chờ một chút….” Trương Dương chạy đến tiểu tỷ bên cạnh quầy lễ tân xin một cái kéo sau đó chạy đến bên người gã béo nhỏ giọng thì thầm: “Nhớ kỹ, trước tiên rửa tay, thuận tiện cũng cắt luôn móng tay đi…”

“Ân ân…..” Gã béo nhìn thoáng qua bàn tay của mình, nhất thời lão đỏ mặt, “ta vừa rồi từ phân xưởng đến……..”

“Hắc hắc, ta biết, Mao tiên sinh là người thích tự thân vận động, hãy đi đi, rồi xem hiệu quả, nếu không được chúng ta lại thử lại.”

“Liễu Ám Liễu Ám, nhanh tính đi, vừa rồi tổng cộng hết bao nhiêu tiền?”

Sau khi gã béo tiến vào phòng VIP rồi đóng cửa lại, vẻ mặt Trương Dương nhất thời hưng phấn, hét lên ầm ĩ.

“Ta nói cho Hiêu Trương ngươi biết, người ta còn chưa quyết định mua mà.” Liễu Ám nhìn thấy vẻ mặt vội vàng của Trương Dương, có phần buồn bực.



“Hắc hắc, tính trước thôi mà, ta xem ta có thể cầm được bao nhiêu phần trăm khấu trừ…..”

“……..” Liễu Ám không nói được gì.

Rất nhanh, bên trên quầy lễ tân hiện ra một con số.

“Tiểu Trương, mười bảy vạn nhân dân tệ!”

Tiểu cô nương thu ngân ở quầy lễ tân thanh âm cũng thật ngọt ngào, Trương Dương nghe được trong lòng dương dương tự đắc, lần này thực sự là rơi vào trúng ổ mỹ nữ rồi a!

Mười bảy vạn, dựa theo khấu trừ phần trăm ít nhất là 5%.......Trời ơi, tám ngàn năm trăm nguyên!

“Hắc hắc, tám ngàn rưỡi, tám ngàn rưỡi….” Trong ánh mắt Trương Dương bắn ra kim quang, nếu cầm được tám ngàn rưỡi này, hắn quyết định, tối nay sẽ cùng Lưu Bưu tới một khách sạn 5 sao, gọi “hai tiểu thư trong truyền thuyết”……..không, hay là tới một khách sạn hai mươi nguyên ngủ cả đêm đi!

Nhìn vẻ mặt hèn mọn bỉ ổi đang vui mừng a a của Trương Dương, những cô gái trong ‘Quý tộc thành’ đều là vẻ mặt chán ghét, các nàng đều có chút hiểu không nổi Trương Dương, một hồi giống như vương tử bạch ma khí chất tao nhã, giơ tay nhấc chân đều tràn ngập một cỗ mị lực kỳ dị, làm cho người ta mê mẩn, một hồi chính xác là bộ dạng quái dị khiến cho người ta chán ghét, nhìn thấy thực làm người ta hộc máu.

Gã béo ra rồi!

Nhìn gã béo đi ra, Trương Dương cũng không khỏi ngẩn ngơ cả người,***, như thế nào người này thay một bộ y phục lại có biến hóa lớn đến vậy?

Trương Dương tự nhiên là nghĩ không ra, sau khi mình đổi y phục người khác cũng có loại cảm giác này.

“Thế nào?” Gã mập mạp ngược lại không vì mặc một bộ y phục đắt tiền mà khiếp sợ, tự nhiên thoải mái cho Trương Dương nhìn, hiển nhiên, khí độ của gã béo là được tôi luyện trường kỳ mà ra, cùng với Trương Dương có sự khác biệt về bản chất. “Lão ca, ngươi cần phải chú ý sớm hơn.” Trương Dương thở dài một tiếng, nói chuyện cũng từ Mao tiên sinh biến thành lão ca, trong lúc vô tình, khoảng cách của hai người lại gần hơn rất nhiều.

“A a, không phải lão ca không muốn để ý, do không có thời gian, cả ngày phải chạy khắp nơi, trở lại còn phải tới phân xưởng, bộ y phục này ngươi thấy ta mặc thế nào?”

“Ân, trái lại, chỉ có điều, lão ca!Lao tâm giả bất lao lực (người lao động trí óc thì không mất sức lực), ngươi sau này phải thay đổi phương thức một chút, ngươi có biết Hạng Vũ Lưu Bang không? Lưu Bang được thiên hạ là do giỏi dùng người, Hạng Vũ chỉ dũng mãnh hơn người cũng chỉ có thể tự vẫn ở Ô Giang, nếu như cái gì cũng phải chính mình tự thân vận động, sẽ ảnh hưởng nghiêm trọng đến sự phát triển của xí nghiệp, ngươi phải hiểu, ngươi trước sau vẫn chỉ là người, không phải thần, các công ty đa quốc gia trên thế giới ngươi xem có bao nhiêu giám đốc tự mình xuống phân xưởng? Cho dù có đi nữa, cũng chỉ là làm gương cho phương tiện truyền thông đại chúng…”

“…..” Gã béo vẻ mặt ngây dại, hồi lâu, hắn mới có phản ứng lại, thở dài một tiếng vẻ mặt buồn bã nói: “Tiểu huynh đệ nói có lý, xem ra, ta cần phải thay đổi chính mình thôi….”

“Ân ân, lão ca, ta chỉ là tùy tiện nói, đừng để trong lòng, bộ y phục ngươi cởi ra cũng không cần nữa, mặc bộ này đi, thời gian không còn sớm nữa, ngươi đi tìm một tác phẩm mua một ít hoa quả rồi đi thăm sớm chút, muộn quá cũng không tốt đâu.”

“Đây đây.” Gã béo đi tới quầy bar rút từ trong ví da một chiếc thẻ vàng đưa cho thu ngân tiểu thư.

“Này….. Thu ngân muội muội, đừng quên giảm giá, có thể giảm bao nhiêu thì cố gắng giảm đi, nếu có thể lập một thẻ VIP là tốt nhất, ta tin rằng lão ca sau này còn sẽ đến nữa đó.”

“Nga…..” Cô gái thu ngân nghe thấy Trương Dương gọi nàng là muội muội,bên tai đỏ bừng,nhỏ giọng nói.

Khi gã béo mua xong muốn rời đi, đột nhiên Trương Dương nhớ tới một chuyện vô cùng quan trọng.

“Lão ca, ngươi chờ chút.”

“Tiểu huynh đệ còn có chuyện gì sao?”

“Ta thiếu chút nữa quên một chuyện quan trọng, mà chuyện này liên quan đến thành bại.” Trương Dương vẻ mặt nghiêm túc nói.

“Chuyện gì?” Gã béo nhất thời khẩn trương.

“Ngươi không thể mua thư pháp ở chợ tác phẩm, bởi vì, những tác phẩm thư pháp này đều có ký tên, người trong nghề vừa nhìn là biết ngươi mua, điều này sẽ làm đối phương sinh ra cảm giác ngươi lừa gạt hắn, trái lại kết quả sẽ hoàn toàn ngược lại.”

“Vậy vậy………Vậy phải làm sao?”

“Ngươi có bằng hữu biết thư pháp hoặc là biết hội họa không?”

“Không có, ta là một người thô lỗ, nào biết được những người đó.” Gã béo lau mồ hôi trên mặt.

“Nếu như vậy, ta đây dứt khoát phải “tống phật tống thượng thiên”, ngươi bây giờ đi tới cửa hàng văn phòng phẩm, mua tuyên chỉ (giấy Tuyên Thành), nói cho người phục vụ là để viết chữ, mua một bình mực nước nhỏ, trong các loại bút lông ngươi mua một loại là được rồi….”

“Làm gì……..ngươi viết?”

Gã béo sửng sốt, không riêng gì gã béo sửng sốt, chính nhân viên “Quý tộc thành” cũng đều ngẩn ngơ, Trương Dương muốn làm gì?

“A a, ta là người khoa mỹ thuật, tùy tiện viết vài chữ vẫn còn được.”

“Mỹ thuật hệ………Được hay không a?” Gã béo có phần lo ngại.

“Yên tâm, lão ca vẫn chưa tin tưởng ta rồi!”

Nhìn gã béo vui sướng co mông chạy ra ngoài, đám Liễu Ám đều nhìn Trương Dương, vẻ mặt như nhìn thấy quái vật.

“Tiểu Trương, ngươi không phải nói ngươi là bậc thầy tiếp thị sao? Sao lại biến thành bậc thầy thư pháp vậy?” Liễu Ám cuối cùng không nhịn được hỏi.

“Khái khái……..Kỳ thật……..ta là người hệ mỹ thuật…….” Trương Dương xấu hổ cười nói.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Đồ Thần Đường

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook