Quyển 1 - Chương 2: Thịnh yến.
Lục Đạo
23/04/2013
Đỗ Phách Thiên nhìn vị quản gia đang rời đi,đem điếu xì gà trên tay dập tắt,rồi hướng về Đỗ Diệu Quang nói:”Diệu Quang,chuẩn bị phát thiệp mời Tứ Đại Gia Tộc,nói cho bọn họ biết,ta –Đổ Phách Thiên sẽ mỡ đại tiệc ăn mừng ,đồng thời phát thiệp mời một số vị lãnh đạo chính quyền hẹn tối mai tám giờ,sẽ mỡ tiệc tại Vạn Thịnh Các chúc mừng ta đã có cháu trai đích truyền của gia tộc”
Đỗ Diệu Quang từ ghế salon đứng lên nhìn Đỗ Phách Thiên nói:”Con đi đây”
Đỗ Diệu Quang lên lầu hai,lầu 1 phòng khách chỉ còn lại Đỗ Phách Thiên và Đỗ Diệu Tông phụ tử hai người
Tứ Đại gia tộc là 4 gia tộc có quyền lực mạnh nhất tại Tây An chi phối hầu hết các lĩnh vực.
Lý Thị gia tộc: nắm tỉnh Thiểm Tây và Tây Bắc năm tỉnh về dầu hỏa,vận chuyển,truyền thông …Tập Đoàn Lý Thị còn sản xuất các thiết bị công nghệ cao,xe hơi..quyền lực kinh tế nắm trọn Tây Bắc năm tỉnh,chỉ cần Lý gia xảy ra vấn đề Tây Bắc năm tỉnh gồm cả Thiểm Tây sẽ ngây lập tức thiếu xăng dầu, vận chuyển hàng hóa bị cắt đứt,thông tin liên lạc sẽ gián đoạn
Đỗ gia ở Tây An xếp hạng hai lĩnh vực bao trùm là buôn bán các loại hàng hóa:thời trang,ẩm thực,sản phẩm điện tử,địa ốc.Tập Đoàn Đỗ thị sản xuất các sản phẩm điện tử có thương hiệu trong và ngoài nước,nắm trong tay một số lượng lớn địa ốc ,nhà hàng sang trọng bậc nhất Tây An
Triệu gia ở Tây An cũng có gia tài cực lớn,nắm trong tay lĩnh vực du lịch , các chốn ăn chơi tại Tây An đều do Triệu gia khống chế,như Tập Đoàn Hoa Sơn chuyên kinh doanh trong lĩnh vực vui chơi giãi trí là của Triệu gia,hơn nữa tại Thiểm Tây còn có nhiều thắng cảnh để thưởng ngoạn,lượng khách du lịch hàng năm tới thăm là rất lớn,tất cả mọi thứ họ tiêu tiền vào như các phòng KTV,bar..và cả người dân ở đây tất cả đều lọt vào túi Triệu gia tộc
Dương gia ở Tây An cũng là 1 thế lực nổi danh,nắm trong tay lĩnh vực xây dựng.Tập đoàn Dương thị có tiếng trên toàn quốc,nên ở Tây An,mặc nhiên được xếp vào tứ đại gia tộc
Tứ Đại gia tộc mặc dù bên ngoài bình thản,nhưng ở đằng sau là tranh danh đoạt lợi,tiến hành các cuộc chiến ngầm nhằm củng cố và thâu tòm thêm nhiếu mối làm ăn vào trong tay của gia tộc mình
Vạn Thịnh Các là một nhà hàng lớn ,và là nơi bắt đầu sự nghiệp của Đỗ thị gia tộc
Thời kì ban đầu,Đỗ Phách Thiên kinh doanh ẩm thực sau đó từng bước mới lớn mạnh như ngày nay
“Cha,con đã mời tứ đại gia tộc cùng với một số nhân vật danh tiếng tại địa phương rằng Đỗ gia ta mời khách tại Vạn Thịnh Các lúc tám giờ tối mai”Đỗ Diệu Quang từ trên lầu đi xuồng hướng về Đỗ Phách Thiên trong phòng khách nói
Đỗ Diệu Quang đi tỉnh khác bàn chuyện hợp tác làm ăn,cùng lúc với vợ ở nhà sanh con,liền vội vàng định chỉ công việc quay về nhà.Lúc này Đỗ Phách Thiên chợt hỏi:” lần này con đi ,chuyện hợp tác tiến triễn sao rồi?”
Đỗ Diệu Quang nhất thời chuyển sang sầu nảo nói:”Đối phương không chịu thỏa hiệp,đồng thời đưa ra yêu cầu rất cao,huống chi chúng ta cùng với chính quyển địa phương chưa chính thức gặp nhau,nên chưa biết phải như thế nào?”
Sau khi nói xong,Đỗ Phách Thiên ngồi xuống ghế chờ Đỗ Phách Thiên ,thì Đỗ Diệu Tông chợt nói:”Cha,điều này cũng không thể trách Diệu Quang,dù sao cái thành phố kia cũng cách xa phạm vi ảnh hưởng của chúng ta,nên ta cũng không có cách nào quản được,xem ra chúng ta phải tranh thủ sự ủng hộ của chính quyền sở tại,rồi mới đàm phán,1 bước thu mua hết tập đoàn đó”
Đỗ Phách Thiên sau khi nghe liền nói:”Cái này tự nhiên không cần nhiều lời,nhưng ta nghi ngờ phía sau co người phá hư kế hoạch của chúng ta,nếu như không có kẽ ngầm phá hoài,thì kế hoạch này cũng không khó khăn như hiện nay”
Đỗ Diệu Quang sau khi nghe liền vội nói:’’Cha,con hình như cũng cảm thấy như vậy!Tại thời điểm đàm phán hợp đồng,con cảm giác thấy đối phương lúng túng,hình như còn có người khác thao túng,đúng lúc Thu Nguyệt sinh nở,con phải tạm ngưng đàm phán vội chạy về đây’”
Đỗ Phách Thiên nói lớn:”Đợi sau khi chúng ta mỡ tiệc chúc mừng xong,Diệu Tông tiếp tục đàm phán với bọn họ,phải mua cho được tập đoàn đó,ta không tin ai có can đảm cản trở chúng ta lần nửa”
Đỗ Phách Thiên giọng nói to,vang,nói ra 1 cách kiên quyết có thể thấy lần này lão sẽ không chịu nhịn bất kì ai
Sau khi nói xong,Đỗ Phách Thiên hướng Diệu Quang nói:”Con đi báo cho quản lí Vạn Thịnh Các,bảo ngay mai ngừng buôn bán,tập chung tổ chức buổi tiệc,ta muôn trước bọn họ tuyên bố Đỗ gia chúng ta đã có người kế tục,hơn nữa phạm vi thế lực bên trong của chúng ta ngày càng lớn mạnh…”
Sau khi nói xong,Đỗ Lão gia trở về phòng,lúc này tại phòng khách chỉ còn nhị vị huynh đệ
“Diệu Quang,việc buôn bán của chúng ta ngày càng kém đi.viêc kinh doanh địa ốc cũng không được thuận lợi ,ta hoài nghi ở đằng sau có người khác trỏ tay vào,có ý đồ nuốt trọn lĩnh vực kinh doanh của chúng ta”
Đỗ Diệu Tông đốt điếu thuốc nhìn Diệu Quang nói
Diệu Quang sau khi nghe xong,cảm giác buồn bả chán nản,thở dài 1 tiếng:”em cũng có thấy như vậy,chúng ta không thể để tình hình này ngày càng trầm trọng,phải moi ra được kẽ đứng đằng sau giật giây,nếu không Đỗ gia chúng ta sẽ nguy mất.Lúc này Thu Nguyệt lại vừa sinh hài tử,em không thể rời khỏi nàng”
Đỗ Diệu Tông nhìn khuôn mặt tiều tụy vì mệt mõi và lo lắng của Diệu Quang liền nói:”Diệu Quang! Em đi nghĩ ngơi đi,dù phát sinh bất cứ chuyện gì,em phải chiếu cố thật tốt cho Thu Nguyệt cùng Viêm Long,nó chính là người giữ hương khói cho Đỗ gia này”
Đỗ Diệu Quang nghe được liền đi vào phòng mình
“Đại Thiếu gia! Ta đã về” Tào quản gia sau khi đẩy cửa vào nhìn lên phòng khách thấy Diệu Tông liền nói
Đỗ Diệu Tông nhìn nét mặt cuống quít của vị quản gia liền nói:”Chuyện như thế nào?có mời được vị hòa thường kia về hay không?”
Tào quản gia nghẹn ngào nói:”sau khi tôi đi tới quảng trường,vị hòa thường kia đã không rõ tung tích,tôi liền đi tìm tại các quán ăn,nhà hàng và khách sạn gần đó,nhưng vẫn không tim thấy thông tin gì về vị hòa thượng nọ”
Đỗ Diệu Tông nghi ngờ nói:”Ông đi thông báo cho cha ta biết,xem cha ta nói như thế nào?”
Sau khi nói xong,Tào quản gia hướng về phía phòng Lão gia đi tới
Tào quản gia đi theo Đỗ Phách Thiên hơn 10 năm xuất thân từ bộ đội ,sau khi giãi ngũ liên đi theo Đỗ Phách Thiên bôn ba nhiều nơi.Nhiều năm phò tá Đỗ Phách Thiên,nên tại giới làm ăn ai cũng biết vị quản gia này-chính là cánh tay mặt của Đỗ gia.Đỗ Phách Thiên cùng với hai con trai vạn phần tín nhiệm Tào Kiếm,bất cứ chuyện gì liên quan tới Đỗ gia,Tào Kiếm đều biết
“Lão gia..”
Tào quản gia,sau khi mở cửa vào phòng,thấy Đỗ Phách Thiên nằm trên trường kỷ,lưng quay về phía mình,nhìn ra ngoài cửa sổ
“Chuyện ta giao,ngươi làm như thế nào rồi?”
Đỗ Phách Thiên không có xoay người,vẫn năm tư thế củ cất tiếng hỏi vị quản gia
“Lão gia,không tìm thấy được vị hòa thượng kia,tôi tim xung quanh phụ cận quảng trường cũng không tìm ra tung tích”
Tào quản gia đứng trong phòng hướng về cái lưng của Lão gia chủ nói
“Ừ! Ta đã biết rồi,ngươi đi ra ngoài đi”
Đỗ Phách Thiên nói chuyện vững vàng đầy ngạo khí,tuy khuôn mặt đã già,nhưng vẫn không mất loại khí phách này,người cũng như tên
Sau khi nghe,Tào quản giá liền đóng cửa phòng đi ra ngoài
“Thu Nguyệt! Nàng nhìn xem,con chúng ta thật đáng yêu,lớn lên chắc chắn giống cha của nó”
Đỗ Diệu Quang ở trong phòng nhìn Viêm Long,đang nằm trên gường cùng Thu Nguyệt buông giọng cao hứng nói
Đỗ Diệu Quang lớn lên anh tuấn,cao trên 1 thước 8,khuôn mặt chữ điền, vóc người tráng kiện kết hợp với kiểu tóc làm cho cả người trở nên thoát tục,gia toàn thân màu đen Tây Tạng,làm cho người khác luôn cảm giác thần bí và đầy nguy hiểm,nhất là cặp mắt với ánh mắt có thể đem kẽ thù giết đi lập tức
Thu Nguyệt nằm trên gường,khuôn mặt mệt mõi chỉ có chút huyết sắc do anh hưởng sau khi sinh,nhưng có thể thấy là một tuyệt đại mỹ nữ,chính xác là mỹ thiếu phụ.Vóc người màn nữ nhân cần cái gì là có cái đó ,toàn thân toát lên vẽ gợi cảm,cặp lông mày lá liễu và đôi mắt thu hút hồn người,sau khi kết hôn vẫn không làm giãm đi sức hấp dẫn của mình
“Hứ,con lớn lên giống ta mới đúng chứ!..”
Thu Nguyệt nằm trên giường nhìn Đỗ Diệu Quang đang chơi vơi con trước mặt mình làm nủng:”Lão công! Ngươi nói con chúng ta lớn lên thì nên làm gì?”
“ô hay,tất nhiên là thừa kế sản nghiệp và phát triển Đỗ gia ngày một lớn mạnh hơn rồi”Đỗ Diệu Quang không chút nghĩ ngợi liền đáp
Thu Nguyệt sau khi nghe cũng không nói gì,dù sao Thu Nguyệt cũng theo Đỗ Diệu Quang nhiều năm,cách làm ăn và sự cạnh tranh trong gia tộc tương đối hiểu rõ,chẳng qua là không muốn con của mình rơi vào vòng xoáy chiến tranh này
Đúng lúc này An Na đẩy cửa vào,Đỗ Diệu Quang sau khi thấy liền đứng lên nói:”Mẹ,sao bây giờ còn chưa nghĩ ngơi ạ?”
Thu Nguyệt hướng An Na mỉm cười
An Na sau khi vào phòng nhìn lướt qua đứa cháu,rồi hướng Đỗ Diệu Quang nói:”Ta khộng yên lòng về cháu của ta,hai người các ngươi cái gì cũng đều không hiểu không biết,ta lo lắng cháu của ta bị ủy khuất”
Đỗ Diệu Quang cười nói:”làm sao có thể,dựa theo chỉ thị của ngài,chúng ta chiếu cố cho Tiểu Long Long thật tốt,ngài cứ yên tâm đi “
An Na đem Tiểu Long Long ôm vào ngực,nhìn hài tử ngủ say,trong lòng không khỏi sung sướng,hướng Thu Nguyệt nói:”Thu Nguyệt,con cứ yên tâm tịnh dưỡng,mấy ngày này cứ giao cho mẹ chăm sóc cháu”
Thu Nguyệt sau khi nghe,liên mỉm cười nhìn An Na,ngượng ngùng không biết nói gì
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.