Đô Thị Tàng Kiều

Chương 418: Chuyện này không thể để yên!

Tam Dương Trư Trư

14/03/2013

Trương Lộ Tuyết còn nhìn thấy hạ thân Diệp Lăng Phi nhô ra chỗ kia, tuy nói nàng cũng không phải tiểu cô nương đơn thuần gì, nhưng dù sao mấy năm nay Trương Lộ Tuyết không có bạn trai. Nước Mỹ là một đất nước rất thoải mái, ở đó, Trương Lộ Tuyết không thể không nhìn thấy một ít hình ảnh sắc tình, nhưng nàng lại không có kinh nghiệm hẹn hò với con trai. Hơn nữa khi nàng nhìn thấy thân thể nam nhân ngoại quốc tuy nói rất cường tráng, nhưng nói chúng vẫn làm cho nàng cảm thấy có một loại cảm giác áp bách. Người ngoại quốc khá to cao. Trương Lộ Tuyết là một cô gái phương đông, vẫn không cách nào tiếp nhận loại thân thể cường tráng đó. Nhưng thân thể Diệp Lăng Phi trong mắt Trương Lộ Tuyết, quả thật vô cùng hoàn mỹ.

Trương Lộ Tuyết không rời khỏi phòng Diệp Lăng Phi, mà là hỏi Diệp Lăng Phi chuẩn bị xử lý chuyện này như thế nào. Diệp Lăng Phi ở trong phòng tắm, nói:

- Chuyện này xử lý như thế nào sẽ phải nhìn xưởng trưởng Chu kia làm gì bây giờ. Nếu như hắn xử lý cho tôi hài lòng, chuyện này coi như xong. Nếu như, hắn tưởng rằng chuyện này chỉ bằng vài câu xin lỗi vô dụng là có thể giải quyết, vậy hắn sẽ phải nhận hậu quả cho chuyện này. Tôi sẽ không để cho người của tôi cứ như vậy bị người ta bắt nạt, đám không biết trời cao đất rộng đó dĩ nhiên dám nhảy lên đầu tôi, quả thực không đem tôi để vào mắt!

- Anh nói xưởng trưởng Chu kia còn có thể tìm anh?

Trương Lộ Tuyết hỏi.

- Đương nhiên còn, nếu như nhà xưởng của hắn sau này còn muốn làm ăn với chúng ta, vậy hắn sẽ cho chúng ta một câu trả lời thuyết phục!

Diệp Lăng Phi nói,

- Bây giờ tôi chính là đang dạy cô xử lý chuyện loại này như thế nào, chúng ta không thể cứ như vậy quên đi. Vậy làm cho đối phương tưởng rằng chúng ta dễ bắt nạt. Đây là thứ nhất, mặt khác còn có một điểm, chúng ta có thể nhân cơ hội chèn ép xưởng cung cấp nguyên liệu cho chúng ta. Xưởng trưởng Chu trong lòng nhất định sẽ lo lắng chúng ta sẽ mượn cơ hội hủy bó hợp tác với bọn họ, như vậy, tổn thất đối với chúng ta cũng không lớn. Nhưng đối với hắn lại gặp phải tổn thất thật lớn. Xưởng trưởng Chu sẽ bởi vì chuyện này mà lựa chọn nhẫn nại với chúng ta, nhân cơ hội chúng ta có thể ép giá bọn họ. Đương nhiên, không thể yêu cầu quá cao, chỉ cần làm cho đối phương bỏ ra một chút lợi nhuận là được rồi. Như vậy, đối với tập đoàn Tân Á chúng ta có trăm lợi mà không có một hại!

Trương Lộ Tuyết nghe Diệp Lăng Phi nói như vậy, lúc này Trương Lộ Tuyết đối với Diệp Lăng Phi đã có cách nhìn hoàn toàn khác. Đừng nhìn tựa hồ Diệp Lăng Phi không quản công việc của tập đoàn Tân Á. Nhưng Diệp Lăng Phi lại có thể vì tập đoàn tranh thủ lợi ích. Trương Lộ Tuyết vẫn không ngờ chuyện tối nay cuối cùng diễn biến thành chuyện tranh thủ ích lợi cho tập đoàn Tân Á.

Trương Lộ Tuyết ừ một tiếng, hỏi:

- Tôi nên làm gì bây giờ?

- Nếu như cô nguyện ý, như vậy đợi trong phòng tôi, đương nhiên, cô phải cẩn thận có người vào sẽ hiểu lầm giữa chúng ta có cái gì!

Diệp Lăng Phi cười nói,

- Nếu như cô không muốn, cũng có thể chờ ở bên ngoài, nói không chừng sẽ gặp xưởng trưởng Chu!

Trương Lộ Tuyết bĩu môi, mở cửa phòng đi ra ngoài. Trương Lộ Tuyết mới vừa đi ra khỏi phòng Diệp Lăng Phi, liền nhìn thấy xưởng trưởng Chu mang theo hơn hai mươi người đi về phía bên này.

- Giám đốc Trương, giám đốc Diệp có trong phòng không?

Xưởng trưởng Chu vừa nhìn thấy Trương Lộ Tuyết, vội vã hỏi.

Trương Lộ Tuyết không ngờ xưởng trưởng Chu thật sự tới, nàng sức phán đoán của Diệp Lăng Phi hết sức bội phục. Trong lòng thầm nghĩ nhìn bộ dáng này xưởng trưởng Chu là muốn nhờ mình đưa tới cửa, nói vậy lưu manh kia sẽ không dễ dàng tha cho xưởng trưởng Chu. Trương Lộ Tuyết vốn muốn về phòng, thấy xưởng trưởng Chu tới, Trương Lộ Tuyết bỏ đi ý nghĩ trở về phòng, mà là đứng ở cửa phòng Diệp Lăng Phi, nói với xưởng trưởng Chu:

- Giám đốc Diệp đang ở trong phòng tắm!

Nói xong những lời này, Trương Lộ Tuyết cảm thấy không ổn lại giải thích:



- Tôi vừa rồi cũng muốn tìm Diệp giám đốc, xưởng trưởng Chu. Tôi thấy ông hay là ở bên ngoài chờ đi!

- Được, được!

Xưởng trưởng Chu liên tục gật đầu.

Trương Lộ Tuyết nhìn về phía sau xưởng trưởng Chu, chỉ thấy nam nhân đứng phía sau xưởng trưởng Chu này đem ánh mắt nhìn phía mình. Đám nam nhân đó chưa từng nhìn thấy cô gái xinh đẹp giống Trương Lộ Tuyết như vậy, một đám trong ánh mắt đều lóe ra hỏa diễm cực nóng. Trương Lộ Tuyết ho khan một tiếng, nói:

- Xưởng trưởng Chu, nếu không ông chờ dưới lầu, chờ Diệp giám đốc tắm xong, tôi nói cho Diệp giám đốc!

- Vậy cũng được!

Xưởng trưởng Chu cùng cảm giác mình đứng ở chỗ này không tốt, vì vậy đồng ý, mang theo đám người lại đi xuống lầu.

Ước chừng qua hơn hai mươi phút, Diệp Lăng Phi mới tắm xong. Diệp Lăng Phi thay một chiếc áo sơmi màu trắng cộc tay, ra khỏi phòng. Ngay khi Diệp Lăng Phi còn đang tắm rửa, Trương Lộ Tuyết đã nói với Diệp Lăng Phi xưởng trưởng Chu ở dưới lầu chờ hắn, Diệp Lăng Phi vừa đi ra, cũng không có xuống dưới lầu, mà là đi tới phòng Trương Lộ Tuyết, gõ gõ cửa phòng Trương Lộ Tuyết.

Trương Lộ Tuyết mở cửa phòng, nhìn thấy Diệp Lăng Phi đứng ở cửa, hỏi:

- Giám đốc Diệp, có chuyện gì không?

- Đi cùng tôi xuống đi, muốn nghe xưởng trưởng Chu kia nói như thế nào hay không?

- Không có hứng thú, tôi buồn ngủ, ngày mai còn phải leo núi chứ!

Trương Lộ Tuyết nói xong, cũng không để ý tới Diệp Lăng Phi, đưa tay đem cửa phòng đóng lại. Diệp Lăng Phi lầm bầm nói:

- Đây là cái gì chứ, vừa rồi vẫn còn vui vẻ, trong nháy mắt liền trở mặt, tôi làm như vậy cũng là vì ích lợi tập đoàn.

Diệp Lăng Phi đương nhiên sẽ không hiểu được Trương Lộ Tuyết nghĩ như thế nào, Trương Lộ Tuyết có quyết định của chính mình, đó là cảm giác nghẹn khuất trong lòng, không nói nên lời.

Diệp Lăng Phi đi xuống lầu, liền nhìn thấy xưởng trưởng Chu cùng những người đó đang đứng trong đại sảnh tầng một, mở to mắt chờ Diệp Lăng Phi xuống. Khi Diệp Lăng Phi vừa xuất hiện, đám người mới vừa bị Diệp Lăng Phi đánh theo bản năng lui về phía sau vài bước, ai không sợ hãi Diệp Lăng Phi. Xưởng trưởng Chu kia nhìn thấy Diệp Lăng Phi xuống, trong lòng cảm giác vấn đề này còn có đường sống, vội vã chạy tới, nhiệt tình nói:

- Diệp giám đốc, cuối cùng anh cùng tới, nếu như anh không xuống, chúng tôi chuẩn bị quay về khách sạn, đem chăn mền tới đây, ở đây chờ tiếp mất!

Câu này đương nhiên là xưởng trưởng Chu vui đùa, Diệp Lăng Phi cũng không hề cười, mà nhìn lướt qua đám người vừa bị mình đánh qua này, trong đó không phát hiện tên đầu cua kia.

- Tên đầu cua kia đâu?

Diệp Lăng Phi hỏi.



- Hắn bị tôi đuổi đi, tiểu tử này chỉ biết gây chuyện, chỉ là một kỹ sư thì có gì chứ, tôi thấy chính là một cái thùng cơm.

Xưởng trưởng Chu mắng:

- Tôi khai trừ tiểu tử này rồi, tôi biết chuyện này đều là tiểu tử đó gây ra, về phần người khác, cũng là không có biện pháp. Chuyện này đều do tôi, tôi tưởng rằng tiểu tử đó có chút bản lãnh, đề bạt hắn làm phó xưởng trưởng, không ngờ hắn sẽ làm như vậy, giám đốc Diệp, nếu như anh muốn trách, thì cứ trách tôi đi!

Diệp Lăng Phi cười, đưa tay vỗ vai xưởng trưởng Chu nói:

- Xưởng trưởng Chu, chuyện này vốn là một chuyện rất đơn giản, thủ hạ của tôi chính là không cẩn thận đụng vào cô gái ở nhà xưởng các anh, mọi người dễ dàng tha thứ một chút là xong việc, cần gì phải làm cho thành bộ dáng hôm nay. Hai thủ hạ của tôi bây giờ vẫn tức giận bất bình kìa, ùm, còn có lúc tôi tới, giống như có ba bốn người mắng tôi, bộ dáng rất càn rỡ. Xưởng trưởng Chu, anh cũng biết, tố chất nhân viên của một nhà xưởng như thế nào, trực tiếp ảnh hưởng đến sản phẩm chất lượng của nhà xưởng này, nếu nhà xưởng các anh đều là người như vậy, tập đoàn Tân Á chúng tôi đây còn dám nhập sản phẩm của các anh sao? Chuyện này tôi giao cho xưởng trưởng Chu xử lý, anh giúp tôi xem xem, có phải cần phải đem mấy người kia tìm ra hay không, đương nhiên, không cần phải khai trừ. Nhưng người như thế ở lại cương vị quản lý, rõ ràng không thích hợp, anh nói phải không ?

- Đúng, đúng!

Xưởng trưởng Chu vừa nghe Diệp Lăng Phi nói vậy, đã biết Diệp Lăng Phi không định cứ như vậy quên đi chuyện này, Tần Phong kia bị khai trừ, chỉ là một người bắt đầu. Nói vậy đám nhân viên quản lý tối nay đắc tội người ta này đều trốn không thoát liên quan. Xưởng trưởng Chu quay người lại, nói với những người đứng phía sau:

- Các cậu cũng nghe thấy, tôi sẽ không nhiều lời, chuyện này cứ dựa theo ý kiến của Diệp giám đốc mà xử lý, xem sau này các cậu còn dám càn rỡ không?

Xưởng trưởng Chu nói xong, vội vã xoay người lại, nói với Diệp Lăng Phi:

- Diệp giám đốc, anh xem tôi đem mọi người đến, là muốn bồi tội với anh, tôi không biết làm thế nào Diệp giám đốc mới có thể hết giận, chỉ cần chúng ta có thể làm được . nhất định đáp ứng Diệp giám đốc!

Diệp Lăng Phi khoát tay áo, nói:

- Thôi đi, tôi không cần như vậy!

Diệp Lăng Phi nói xong, lại nhìn lướt qua đám người hoảng sợ bất an này, nói:

- Xưởng trưởng Chu, chuyện này tôi thấy cứ như vậy coi như xong đi, tôi không muốn truy cứu nữa, dù sao tất cả mọi người hợp tác đã lâu như vậy.

Xưởng trưởng Chu trong lòng thoải mái, thầm nghĩ:"Rốt cuộc xong việc!"

Xưởng trưởng Chu vừa bình tĩnh lại, chợt nghe thấy Diệp Lăng Phi lại bổ sung nói:

- Nhưng là, có một số việc lại quan hệ đến tập đoàn Tân Á chúng tôi, tôi cho rằng chờ sau khi kết thúc chuyến du lịch, phiền xưởng trưởng Chu đến tập đoàn Tân Á chúng tôi, tôi sẽ gọi phòng nhập kho, phòng tổng hợp cân nhắc giá cả trước mắt. Xưởng trưởng Chu, tôi cảm giác các ngươi rảnh rỗi nhiều người như vậy, có phải giá thành phẩm của các anh cũng cao hay không chứ?

- Diệp giám đốc, đây…… đây là ý tứ gì?

Xưởng trưởng Chu lắp bắp hỏi.

- Còn cần tôi nói sao, người của xưởng các anh chỉ biết đánh nhau, vậy còn công việc? Hừ, tôi hoài nghi các anh sản xuất hiệu suất không cao, tất nhiên tạo thành giá thành phẩm quá cao, tôi sẽ ủy thác người phòng nhập kho tìm hiểu giá cả các xưởng khác, tốt lắm, xưởng trưởng Chu, chuyện cứ như vậy, có chuyện gì thì nói sau đi!

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Đô Thị Tàng Kiều

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook