Chương 1263: Cô cũng bao gồm trong đó (3)
Tam Dương Trư Trư
11/04/2017
Dã Thú vừa nói vừa xoa đầu, gã than thở:
- Chuyện này tớ vẫn chưa nói với lão đại, lão đại vốn bảo tớ trông chừng Anna. Nhưng sáng hôm nay…Tóm lại khi tớ đến cục cảnh sát, người phụ nữ đó đã chết rồi.
- Nghĩa là Satand chưa biết chuyện này?
Dã Lang nhìn Dã Thú, Dã Thú gật đầu, nói:
- Tớ muốn tìm cậu thương lượng xem nói với lão đại như thế nào để anh ấy không tức giận.
- Tớ có thể có cách gì được chứ, gọi điện cho Satand, trực tiếp nói với anh ấy chuyện này. Nếu chuyện này để Satand biết càng muộn, sự việc sẽ càng trở lên xấu hơn, tóm lại để Satand biết càng sớm càng tốt, Dã Thú, bây giờ cậu gọi điện cho Satand, để Satand biết chuyện này.
- Chuyện này...
Dã Thú nghe những lời đó của Dã Lang xong, gã lấy điện thoại ra, đưa cho Dã Lang, cười nói:
- Dã Lang, bình thường quan hệ của chúng ta không tồi, lần này dù thế nào cậu cũng nên giúp tớ, cuộc điện thoại này cậu gọi đi. Tớ sợ nếu tớ gọi cho lão đại, lão đại sẽ tức giận.
Dã Lang liếc nhìn Dã Thú, gã không nói nhiều, cầm lấy điện thoại của Dã Thú gọi cho Diệp Lăng Phi. Đầu kia điện thoại đổ chuông vài tiếng, cuối cùng cũng nghe thấy tiếng của Diệp Lăng Phi. Dã Lang nói:
- Satand, là em.
- Ồ, Dã Lang, sao cậu lại dùng điện thoại của Dã Thú.
Diệp Lăng Phi biết số điện thoại này là của Dã Thú. Bây giờ lại nghe thấy tiếng của Dã Lang. Diệp Lăng Phi không tránh khỏi có phần thấy kỳ lạ, hắn vừa hỏi, Dã Lang bèn dừng lại giây lát rồi lập tức nói:
- Phía Dã Thú gặp phải một số chuyện, cậu ấy bảo em gọi điện thoại cho anh.
Diệp Lăng Phi nghe thấy những lời đó của Dã Lang xong, hắn vội vàng hỏi:
- Dã Thú gặp chuyện? Không phải Dã Thú tên tiểu tử ấy lại gây ra họa gì rồi chứ?
- Satand, Dã Thú không có chuyện gì cả, mà là cô gái tên Anna, sáng nay cô ta đã chết ở cục công an rồi. Dã Lang nói xong những lời đó, gã đợi đầu dây bên kia truyền đến tiếng của Diệp Lăng Phi. Dã Lang thấy, xảy ra chuyện lớn như vậy. Diệp Lăng Phi nhất định sẽ tức giận, suy nghĩ của Dã Lang và Dã Thú đều như nhau, cả hai bọn họ đều cho rằng Diệp Lăng Phi sẽ tức giận, nhưng nằm ngoài dự liệu của hai bọn họ. Sauk hi Diệp Lăng Phi nghe xong những lời của Dã Thú lại không hề tỏ ra tức giận, hắn bâng quơ, nhẹ nhàng nói:
- Anna chết rồi, ừ, điều này anh có thể hiểu, Dã Lang bảo tiểu tử Dã Thú nghe điện thoại, anh có một số việc cần hỏi cậu ta.
Dã Lang nghe Diệp Lăng Phi nói vậy xong, gã đưa điện thoại cho Dã Thú ở bên cạnh hắn. Trên mặt Dã Lang hiện nên vẻ tươi cười. Gã nhẹ nhàng nói:
- Satand muốn nói chuyện với cậu, Dã Thú tớ thấy tâm trạng của Satand khá tốt , cậu không cần phải quá lo lắng.
Dã Thú ngoác miệng dường như rất không không hài lòng trước phản ứng đó của Dã Lang, gã cầm lấy điện thoại, miệng lẩm nhẩm:
- Dã Lang, cũng không phải cậu, cậu đương nhiên không cần lo lắng rồi.
Dã Thú nói vậy rồi đặt điện thoại lên tai, nói:
- Lão đại, là em Dã Thú.
- Anh đương nhiên nghe ra là cậu rồi.
Đầu bên kia điện thoại vọng đến tiếng cười của Diệp Lăng Phi, từ tiếng cười ấy của Diệp Lăng Phi có thể phán đoán được tâm trạng của Diệp Lăng Phi không phải là xấu, Dã Thú nghe thấy tiếng cười của Diệp Lăng Phi xong, trong lòng mới thấy yên tâm, Dã Thú một tay cầm điện thoại một tay vỗ vai Dã Lang. Dã Lang không để ý đến Dã Thú rảo bước vào trong biệt thự. Dã Thú đi theo phía sau Dã Lang, vừa đi vừa nói:
- Lão đại, em cũng vừa mời biết tin, em lo anh tức giận, dù sao anh cũng bảo em trông chừng Anna, nhưng…
Diệp Lăng Phi cắt ngang lời của Dã Thú, hắn nói:
- Dã Thú chuyện này không thể trách cậu, sự việc có rất nhiều thay đổi, những thay đổi đó trước đây anh chưa hề nghĩ đến, Anna chết trong cục công an, chuyện này không hề nằm ngoài dự liệu. Vì một số kẻ không muốn để Anna đi Pháp. Trong chuyện này có liên quan đến rất nhiều chuyện, Dã Thú anh không hề có ý trách tội cậu, bây giờ cậu nói hết những gì cậu biết cho anh, càng chi tiết càng tốt, cậu biết chứ?
- Lão đại, khi em đi thì phát hiện Anna đã chết rồi, bị người khác đầu độc chết, nhưng khiến người khác thấy kỳ lạ là những cảnh sát đó đều không hề đến gần Anna. Em vốn cho rằng trong số những cảnh sát đó có người hạ độc nhưng em phát hiện những cảnh sát đó không hề đến gần Anna, ngoài việc hôm qua có đặc công nước Pháp đến gặp Anna ra thì không có ai đến gặp Anna cả. Nhưng đặc công nước Pháp không cần thiết phải ra tay lão đại, lẽ nào anh không cảm thấy chuyện này rất kỳ lạ sao?
“…đặc công nước Pháp” Diệp Lăng Phi nghe thấy Dã Thú nói vậy xong, hắn ngây người. Diệp Lăng Phi và Mộ Biến ngồi ăn trong nhà hàng cạnh bờ biển. Trước khí đến cục công an, Diệp Lăng Phi và Mộ Biến đã ăn cơm rồi, mặc dù ngoài miệng Mộ Biến nói vẫn chưa ăn no nhưng thực ra cô ta đã ăn no ngang dạ rồi, cho dù không tới đây ăn cơm, Mộ Biến cũng không cảm thấy đói, ít nhất không thấy đói nhanh như vậy. Diệp Lăng Phi dẫn Mộ Biến đến nhà hàng bên bờ biển ăn cơm chẳng qua là vì muốn tìm một nơi yên tĩnh để suy nghĩ. Sean để lại cho Diệp Lăng Phi một loạt các bí ẩn, Diệp Lăng Phi cảm thấy các bí ẩn ấy rất hỗn loạn, hắn cần thời gian để hiểu rõ các điều bí ẩn ấy còn những gì mà Diệp Lăng Phi nói, hắn không quan tâm những chuyện mà Sean nói chẳng qua chỉ là những lý do, vì Diệp Lăng Phi phát hiện bên trong chuyện này có liên quan đến rất nhiều thứ.
Sau khi Diệp Lăng Phi đến nhà hàng bên bờ biển, mặc dù gọi ba đĩa thức ăn nhưng hắn ăn rất ít, vừa mới ăn đã buông đũa xuống rồi, cầm cốc uống nước ngọt, Diệp Lăng Phi vẫn suy nghĩ về những gì mà Sean nói với hắn. Bây giờ Diệp Lăng Phi nghe thấy Dã Thú nói sáng nay đặc công nước Pháp đến gặp Anna, lông mày Diệp Lăng Phi nhăn lại, bên trong có vấn đề rất lớn. Theo lý mà nói, đặc công nước Pháp không thể đến nhanh như vậy được, cho dù đặc công nước Pháp đến Vọng Hải thì cũng nên gặp Sean trước, cần biết, sáng hôm nay Sean cũng ở trong cục cảnh sát. Nhưng Sean đúng vào sáng nay lại đột nhiên thay đổi ý kiến, cho rằng cục cảnh sát không an toàn, lựa chọn rời khỏi cục cảnh sát. Từ những gì viết trong tờ giấy mà Sean để lại Diệp Lăng Phi phán đoán rằng, lúc đó Sean không hề biết có đặc công nước Pháp tới, vì Sean còn nhắc Diệp Lăng Phi nếu để Anna đến nước Pháp, rất có khả năng Anna sẽ không tới được nước Pháp.
Diệp Lăng Phi cầm điện thoại trong tay, hắn hỏi:
- Dã Thú, cảnh sát phía bên đó có thể khẳng định những người đến là đặc công nước Pháp không?
- Xem giấy tờ của hai người thanh niên đó thì có thể xác nhận họ là đặc công nước Pháp. Hơn nữa trong tay bọn họ còn có thư chứng minh gì đó…
Qua điện thoại Dã Thú nói hết những gì gã ta biết cho Diệp Lăng Phi nghe, Diệp Lăng Phi nghe xong nói:
- Dã Thú,anh biết rồi, được rồi, không có chuyện của cậu nữa, cậu tự cẩn thận một chút, những tên lính đánh thuê đó không biết khi nào sẽ đột nhiên xuất hiện, chúng ta cần phải cẩn thận. Thời gian này cậu không được chạy lung tung, nghe rõ chưa?
- Lão đại, em biết rồi, anh cứ yên tâm đi.
Diệp Lăng Phi cúp điện thoại, hắn để điện thoại xuống bàn, cạnh bên tay trái, hắn cầm cốc nước ngọt lên rồi uống một hơi hết phần còn lại trong cốc, cuối cùng, Diệp Lăng Phi nhìn sang Mộ Biến đang ngồi đối diện hắn nói:
- Mộ Biến, cô nói xem ban đầu các cô hợp tác như thế nào với Sean?
Mộ Biến sớm đã ăn no rồi, cô ta cũng giống như Diệp Lăng Phi đều cầm cốc uống nước ngọt. Ban nãy Mộ Biến đã nghe được tin sáng hôm nay Anna đã chết trong cục cảnh sát, trong lòng Mộ Biến vẫn cảm thấy nuối tiếc vì chưa kịp lấy được thông tin gì từ phía Anna thì Anna đã chết rồi.
Bây giờ Mộ Biến thấy Diệp Lăng Phi nhìn mình, cô ta biết Diệp Lăng Phi có chuyện muốn nói với cô ta, Mộ Biến dựa người về phía sau, tay phải cầm cốc nước ngọt nhìn Diệp Lăng Phi nói:
- Có phải có chuyện gì muốn nói với tôi chăng?
Diệp Lăng Phi nhìn Mộ Biến nói:
- Cô nói xem? Tôi không phải vừa mới hỏi cô một câu hỏi sao, cô vẫn chưa trả lời tôi?
Mộ Biến nghe Diệp Lăng Phi nói vậy xong, cô ta cười nói:
- Diệp Lăng Phi, câu hỏi ban nãy anh hỏi tôi, về cơ bản tôi không biết trả lời anh như thế nào, dường như anh quên thận phận của tôi là gì rồi, tôi là một đặc công, những chuyện như thế làm sao tôi biết được chứ, những gì tôi biết là thực hiện nhiệm vụ gì, Diệp Lăng Phi, tôi có thể nói với anh đó là nhiệm vụ của tôi là cùng với Sean ngăn chặn hoạt động khủng bố của Khoa Nhung Hỏa Diễm tại Vọng Hải, đó là nhiệm vụ của tôi, còn những chuyện khác, thì tôi không biết.
Diệp Lăng Phi nghe Mộ Biến trả lời như vậy xong, hắn rót nước ngọt vào cốc trước mặt. Tay cầm cốc nước ngọt, giống như Mộ Biến, hắn cũng dựa người về phía sau, Diệp Lăng Phi uống một hớp nước ngọt rồi chậm rãi nói:
- Anna ở trong cục cảnh sát bị kẻ khác hạ độc, sáng hôm nay ngoài những cảnh sát đó ra còn có hai tên đặc công nước Pháp đến gặp Anna, điều kỳ lạ là ở chỗ Sean lại không biết chuyện này, nhưng từ phía Sean chúng ta có được tin tức là một khi Anna được đưa đến nước Pháp, rất có khả năng sẽ nói ra một số việc của Ám bộ trong hệ thống đặc công nước Pháp, theo sự hiểu biết của Sean, Ám bộ và Khoa Nhung Hỏa Diễm có quan hệ với nhau, mấy năm gần đây nước Pháp đều không thể tiêu diệt Khoa Nhung Hỏa Diễm , điều này có thể là do vai trò quan trọng của Ám bộ, đầu tiên tiết lộ các tin tức tình báo mà nước Pháp có được với Khoa Nhung Hỏa Diễm , bất luận nói thế nào chuyện này đều có liên quan đến hành động của những tên lính đánh thuê Khoa Nhung Hỏa Diễm ở Vọng Hải, nếu quả đúng như Sean dự liệu thì có nghĩa là…
Diệp Lăng Phi nói đến đây bèn cố ý dừng lại. Hắn không nói tiếp những lời phía sau nhưng những lời Diệp Lăng Phi nói với Mộ Biến đã đủ rồi, Mộ Biến đại khái đã hiểu được sự lo lắng của Diệp Lăng Phi. Mộ Biến uống hết cốc nước ngọt trong tay, cô ta đặt cốc xuống bàn, rồi nhìn Diệp Lăng Phi nói:
- Những chuyện này nhìn từ góc độ khác có thể thấy những đặc công nước Pháp không hề đáng tin, Diệp Lăng Phi có phải anh định không liên hệ với đặc công nước Pháp nữa phải không?
Diệp Lăng Phi liếc nhìn Mộ Biến nói:
- Tôi vốn không muốn tin đặc công. Tôi thấy đặc công đều không đáng tin, tôi bây giờ vẫn còn giữ suy nghĩ đó, tôi không muốn tin đặc công.
- Ý của anh là tôi cũng không đáng tin chứ gì?
Khi Mộ Biến nói câu này thái độ tỏ ra có vẻ không hài lòng, Mộ Biến cũng không hiểu mình làm sao, sao lại đột nhiên tỏ thái độ rất không hài lòng với câu nói của Diệp Lăng Phi, cô ta trừng mắt nhìn Diệp Lăng Phi, muốn qua miệng Diệp Lăng Phi để biết được câu trả lời trong lòng hắn. Diệp Lăng Phi hơi chần chừ một chút, khẩu khí hắn nói không còn kiên quyết như trước nữa, cần biết, Diệp Lăng Phi trước đây khi nói câu này khẩu khí rất kiên quyết, Diệp Lăng Phi bây giờ khi nói, ngừng lại một chút rồi nói:
- Cô cũng bao gồm trong đó.
- Chuyện này tớ vẫn chưa nói với lão đại, lão đại vốn bảo tớ trông chừng Anna. Nhưng sáng hôm nay…Tóm lại khi tớ đến cục cảnh sát, người phụ nữ đó đã chết rồi.
- Nghĩa là Satand chưa biết chuyện này?
Dã Lang nhìn Dã Thú, Dã Thú gật đầu, nói:
- Tớ muốn tìm cậu thương lượng xem nói với lão đại như thế nào để anh ấy không tức giận.
- Tớ có thể có cách gì được chứ, gọi điện cho Satand, trực tiếp nói với anh ấy chuyện này. Nếu chuyện này để Satand biết càng muộn, sự việc sẽ càng trở lên xấu hơn, tóm lại để Satand biết càng sớm càng tốt, Dã Thú, bây giờ cậu gọi điện cho Satand, để Satand biết chuyện này.
- Chuyện này...
Dã Thú nghe những lời đó của Dã Lang xong, gã lấy điện thoại ra, đưa cho Dã Lang, cười nói:
- Dã Lang, bình thường quan hệ của chúng ta không tồi, lần này dù thế nào cậu cũng nên giúp tớ, cuộc điện thoại này cậu gọi đi. Tớ sợ nếu tớ gọi cho lão đại, lão đại sẽ tức giận.
Dã Lang liếc nhìn Dã Thú, gã không nói nhiều, cầm lấy điện thoại của Dã Thú gọi cho Diệp Lăng Phi. Đầu kia điện thoại đổ chuông vài tiếng, cuối cùng cũng nghe thấy tiếng của Diệp Lăng Phi. Dã Lang nói:
- Satand, là em.
- Ồ, Dã Lang, sao cậu lại dùng điện thoại của Dã Thú.
Diệp Lăng Phi biết số điện thoại này là của Dã Thú. Bây giờ lại nghe thấy tiếng của Dã Lang. Diệp Lăng Phi không tránh khỏi có phần thấy kỳ lạ, hắn vừa hỏi, Dã Lang bèn dừng lại giây lát rồi lập tức nói:
- Phía Dã Thú gặp phải một số chuyện, cậu ấy bảo em gọi điện thoại cho anh.
Diệp Lăng Phi nghe thấy những lời đó của Dã Lang xong, hắn vội vàng hỏi:
- Dã Thú gặp chuyện? Không phải Dã Thú tên tiểu tử ấy lại gây ra họa gì rồi chứ?
- Satand, Dã Thú không có chuyện gì cả, mà là cô gái tên Anna, sáng nay cô ta đã chết ở cục công an rồi. Dã Lang nói xong những lời đó, gã đợi đầu dây bên kia truyền đến tiếng của Diệp Lăng Phi. Dã Lang thấy, xảy ra chuyện lớn như vậy. Diệp Lăng Phi nhất định sẽ tức giận, suy nghĩ của Dã Lang và Dã Thú đều như nhau, cả hai bọn họ đều cho rằng Diệp Lăng Phi sẽ tức giận, nhưng nằm ngoài dự liệu của hai bọn họ. Sauk hi Diệp Lăng Phi nghe xong những lời của Dã Thú lại không hề tỏ ra tức giận, hắn bâng quơ, nhẹ nhàng nói:
- Anna chết rồi, ừ, điều này anh có thể hiểu, Dã Lang bảo tiểu tử Dã Thú nghe điện thoại, anh có một số việc cần hỏi cậu ta.
Dã Lang nghe Diệp Lăng Phi nói vậy xong, gã đưa điện thoại cho Dã Thú ở bên cạnh hắn. Trên mặt Dã Lang hiện nên vẻ tươi cười. Gã nhẹ nhàng nói:
- Satand muốn nói chuyện với cậu, Dã Thú tớ thấy tâm trạng của Satand khá tốt , cậu không cần phải quá lo lắng.
Dã Thú ngoác miệng dường như rất không không hài lòng trước phản ứng đó của Dã Lang, gã cầm lấy điện thoại, miệng lẩm nhẩm:
- Dã Lang, cũng không phải cậu, cậu đương nhiên không cần lo lắng rồi.
Dã Thú nói vậy rồi đặt điện thoại lên tai, nói:
- Lão đại, là em Dã Thú.
- Anh đương nhiên nghe ra là cậu rồi.
Đầu bên kia điện thoại vọng đến tiếng cười của Diệp Lăng Phi, từ tiếng cười ấy của Diệp Lăng Phi có thể phán đoán được tâm trạng của Diệp Lăng Phi không phải là xấu, Dã Thú nghe thấy tiếng cười của Diệp Lăng Phi xong, trong lòng mới thấy yên tâm, Dã Thú một tay cầm điện thoại một tay vỗ vai Dã Lang. Dã Lang không để ý đến Dã Thú rảo bước vào trong biệt thự. Dã Thú đi theo phía sau Dã Lang, vừa đi vừa nói:
- Lão đại, em cũng vừa mời biết tin, em lo anh tức giận, dù sao anh cũng bảo em trông chừng Anna, nhưng…
Diệp Lăng Phi cắt ngang lời của Dã Thú, hắn nói:
- Dã Thú chuyện này không thể trách cậu, sự việc có rất nhiều thay đổi, những thay đổi đó trước đây anh chưa hề nghĩ đến, Anna chết trong cục công an, chuyện này không hề nằm ngoài dự liệu. Vì một số kẻ không muốn để Anna đi Pháp. Trong chuyện này có liên quan đến rất nhiều chuyện, Dã Thú anh không hề có ý trách tội cậu, bây giờ cậu nói hết những gì cậu biết cho anh, càng chi tiết càng tốt, cậu biết chứ?
- Lão đại, khi em đi thì phát hiện Anna đã chết rồi, bị người khác đầu độc chết, nhưng khiến người khác thấy kỳ lạ là những cảnh sát đó đều không hề đến gần Anna. Em vốn cho rằng trong số những cảnh sát đó có người hạ độc nhưng em phát hiện những cảnh sát đó không hề đến gần Anna, ngoài việc hôm qua có đặc công nước Pháp đến gặp Anna ra thì không có ai đến gặp Anna cả. Nhưng đặc công nước Pháp không cần thiết phải ra tay lão đại, lẽ nào anh không cảm thấy chuyện này rất kỳ lạ sao?
“…đặc công nước Pháp” Diệp Lăng Phi nghe thấy Dã Thú nói vậy xong, hắn ngây người. Diệp Lăng Phi và Mộ Biến ngồi ăn trong nhà hàng cạnh bờ biển. Trước khí đến cục công an, Diệp Lăng Phi và Mộ Biến đã ăn cơm rồi, mặc dù ngoài miệng Mộ Biến nói vẫn chưa ăn no nhưng thực ra cô ta đã ăn no ngang dạ rồi, cho dù không tới đây ăn cơm, Mộ Biến cũng không cảm thấy đói, ít nhất không thấy đói nhanh như vậy. Diệp Lăng Phi dẫn Mộ Biến đến nhà hàng bên bờ biển ăn cơm chẳng qua là vì muốn tìm một nơi yên tĩnh để suy nghĩ. Sean để lại cho Diệp Lăng Phi một loạt các bí ẩn, Diệp Lăng Phi cảm thấy các bí ẩn ấy rất hỗn loạn, hắn cần thời gian để hiểu rõ các điều bí ẩn ấy còn những gì mà Diệp Lăng Phi nói, hắn không quan tâm những chuyện mà Sean nói chẳng qua chỉ là những lý do, vì Diệp Lăng Phi phát hiện bên trong chuyện này có liên quan đến rất nhiều thứ.
Sau khi Diệp Lăng Phi đến nhà hàng bên bờ biển, mặc dù gọi ba đĩa thức ăn nhưng hắn ăn rất ít, vừa mới ăn đã buông đũa xuống rồi, cầm cốc uống nước ngọt, Diệp Lăng Phi vẫn suy nghĩ về những gì mà Sean nói với hắn. Bây giờ Diệp Lăng Phi nghe thấy Dã Thú nói sáng nay đặc công nước Pháp đến gặp Anna, lông mày Diệp Lăng Phi nhăn lại, bên trong có vấn đề rất lớn. Theo lý mà nói, đặc công nước Pháp không thể đến nhanh như vậy được, cho dù đặc công nước Pháp đến Vọng Hải thì cũng nên gặp Sean trước, cần biết, sáng hôm nay Sean cũng ở trong cục cảnh sát. Nhưng Sean đúng vào sáng nay lại đột nhiên thay đổi ý kiến, cho rằng cục cảnh sát không an toàn, lựa chọn rời khỏi cục cảnh sát. Từ những gì viết trong tờ giấy mà Sean để lại Diệp Lăng Phi phán đoán rằng, lúc đó Sean không hề biết có đặc công nước Pháp tới, vì Sean còn nhắc Diệp Lăng Phi nếu để Anna đến nước Pháp, rất có khả năng Anna sẽ không tới được nước Pháp.
Diệp Lăng Phi cầm điện thoại trong tay, hắn hỏi:
- Dã Thú, cảnh sát phía bên đó có thể khẳng định những người đến là đặc công nước Pháp không?
- Xem giấy tờ của hai người thanh niên đó thì có thể xác nhận họ là đặc công nước Pháp. Hơn nữa trong tay bọn họ còn có thư chứng minh gì đó…
Qua điện thoại Dã Thú nói hết những gì gã ta biết cho Diệp Lăng Phi nghe, Diệp Lăng Phi nghe xong nói:
- Dã Thú,anh biết rồi, được rồi, không có chuyện của cậu nữa, cậu tự cẩn thận một chút, những tên lính đánh thuê đó không biết khi nào sẽ đột nhiên xuất hiện, chúng ta cần phải cẩn thận. Thời gian này cậu không được chạy lung tung, nghe rõ chưa?
- Lão đại, em biết rồi, anh cứ yên tâm đi.
Diệp Lăng Phi cúp điện thoại, hắn để điện thoại xuống bàn, cạnh bên tay trái, hắn cầm cốc nước ngọt lên rồi uống một hơi hết phần còn lại trong cốc, cuối cùng, Diệp Lăng Phi nhìn sang Mộ Biến đang ngồi đối diện hắn nói:
- Mộ Biến, cô nói xem ban đầu các cô hợp tác như thế nào với Sean?
Mộ Biến sớm đã ăn no rồi, cô ta cũng giống như Diệp Lăng Phi đều cầm cốc uống nước ngọt. Ban nãy Mộ Biến đã nghe được tin sáng hôm nay Anna đã chết trong cục cảnh sát, trong lòng Mộ Biến vẫn cảm thấy nuối tiếc vì chưa kịp lấy được thông tin gì từ phía Anna thì Anna đã chết rồi.
Bây giờ Mộ Biến thấy Diệp Lăng Phi nhìn mình, cô ta biết Diệp Lăng Phi có chuyện muốn nói với cô ta, Mộ Biến dựa người về phía sau, tay phải cầm cốc nước ngọt nhìn Diệp Lăng Phi nói:
- Có phải có chuyện gì muốn nói với tôi chăng?
Diệp Lăng Phi nhìn Mộ Biến nói:
- Cô nói xem? Tôi không phải vừa mới hỏi cô một câu hỏi sao, cô vẫn chưa trả lời tôi?
Mộ Biến nghe Diệp Lăng Phi nói vậy xong, cô ta cười nói:
- Diệp Lăng Phi, câu hỏi ban nãy anh hỏi tôi, về cơ bản tôi không biết trả lời anh như thế nào, dường như anh quên thận phận của tôi là gì rồi, tôi là một đặc công, những chuyện như thế làm sao tôi biết được chứ, những gì tôi biết là thực hiện nhiệm vụ gì, Diệp Lăng Phi, tôi có thể nói với anh đó là nhiệm vụ của tôi là cùng với Sean ngăn chặn hoạt động khủng bố của Khoa Nhung Hỏa Diễm tại Vọng Hải, đó là nhiệm vụ của tôi, còn những chuyện khác, thì tôi không biết.
Diệp Lăng Phi nghe Mộ Biến trả lời như vậy xong, hắn rót nước ngọt vào cốc trước mặt. Tay cầm cốc nước ngọt, giống như Mộ Biến, hắn cũng dựa người về phía sau, Diệp Lăng Phi uống một hớp nước ngọt rồi chậm rãi nói:
- Anna ở trong cục cảnh sát bị kẻ khác hạ độc, sáng hôm nay ngoài những cảnh sát đó ra còn có hai tên đặc công nước Pháp đến gặp Anna, điều kỳ lạ là ở chỗ Sean lại không biết chuyện này, nhưng từ phía Sean chúng ta có được tin tức là một khi Anna được đưa đến nước Pháp, rất có khả năng sẽ nói ra một số việc của Ám bộ trong hệ thống đặc công nước Pháp, theo sự hiểu biết của Sean, Ám bộ và Khoa Nhung Hỏa Diễm có quan hệ với nhau, mấy năm gần đây nước Pháp đều không thể tiêu diệt Khoa Nhung Hỏa Diễm , điều này có thể là do vai trò quan trọng của Ám bộ, đầu tiên tiết lộ các tin tức tình báo mà nước Pháp có được với Khoa Nhung Hỏa Diễm , bất luận nói thế nào chuyện này đều có liên quan đến hành động của những tên lính đánh thuê Khoa Nhung Hỏa Diễm ở Vọng Hải, nếu quả đúng như Sean dự liệu thì có nghĩa là…
Diệp Lăng Phi nói đến đây bèn cố ý dừng lại. Hắn không nói tiếp những lời phía sau nhưng những lời Diệp Lăng Phi nói với Mộ Biến đã đủ rồi, Mộ Biến đại khái đã hiểu được sự lo lắng của Diệp Lăng Phi. Mộ Biến uống hết cốc nước ngọt trong tay, cô ta đặt cốc xuống bàn, rồi nhìn Diệp Lăng Phi nói:
- Những chuyện này nhìn từ góc độ khác có thể thấy những đặc công nước Pháp không hề đáng tin, Diệp Lăng Phi có phải anh định không liên hệ với đặc công nước Pháp nữa phải không?
Diệp Lăng Phi liếc nhìn Mộ Biến nói:
- Tôi vốn không muốn tin đặc công. Tôi thấy đặc công đều không đáng tin, tôi bây giờ vẫn còn giữ suy nghĩ đó, tôi không muốn tin đặc công.
- Ý của anh là tôi cũng không đáng tin chứ gì?
Khi Mộ Biến nói câu này thái độ tỏ ra có vẻ không hài lòng, Mộ Biến cũng không hiểu mình làm sao, sao lại đột nhiên tỏ thái độ rất không hài lòng với câu nói của Diệp Lăng Phi, cô ta trừng mắt nhìn Diệp Lăng Phi, muốn qua miệng Diệp Lăng Phi để biết được câu trả lời trong lòng hắn. Diệp Lăng Phi hơi chần chừ một chút, khẩu khí hắn nói không còn kiên quyết như trước nữa, cần biết, Diệp Lăng Phi trước đây khi nói câu này khẩu khí rất kiên quyết, Diệp Lăng Phi bây giờ khi nói, ngừng lại một chút rồi nói:
- Cô cũng bao gồm trong đó.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.