Chương 806: Cố ý bỏ qua cho Satan
Tam Dương Trư Trư
25/07/2013
Mặc dù nói cô Su San đó không rõ ràng theo dõi Diệp Lăng Phi nhưng khi
hắn và Hân Mính nói chuyện Su San sợ hắn sẽ chạy mất.Xem ra cô ta đã
nhắm vào Diệp Lăng Phi rồi.Cô ta đứng trước cửa phòng Tình Đình và Diệp
Lăng Phi,hắn ra mở cửa và cười:
-Người đẹp,đây là phòng của tôi hoan nghênh cô tới tham quan!
-Tôi về phòng tôi trước chúng ta gặp sau nhé!
Su San nói xong quay ra nói với Hân Mính:
-Thật ngại qua lần trước tôi không có thời gian tới cảm ơn chị.Lần này chị phải cho tôi cơ hội để tôi bày tỏ sự cảm kích của tôi!
-Được.Vậy lát chúng ta gặp!
Diệp Lăng Phi đi vào trong phòng,Hân Mính cũng theo vào sau.
Tình Đình hỏi:
-Cái cô gái nước ngoài đó là ai thế?
-Cảnh sát quốc tế
Hân Mính đáp.
-Tình Đình cái cô cảnh sát đó luôn muốn bắt cho được Diệp Lăng Phi.Bây giờ cậu hiểu chưa?
-A!
Bạch Tình Đình ngạc nhiên và có chút hoảng hốt.
-Tại sao cô ta lại xuất hiện ở đây?
-Cái này thì tớ cũng không rõ
-Anh này.Rốt cuộc anh định thế nào.Anh có nghĩ cô ta đã đoán ra thân phận của anh rồi không?
Diệp Lăng Phi cầm chai cô ca đặt trên bàn một hơi uống hết nửa *** chai.Hắn lạnh lùng nói:
- Đoán được thì cũng làm sao! Cô ta cũng chẳng có bằng chứng gì bắt anh cả.
Nói tới đây hắn cầm chai cô ca lại gần cửa sổ và ném xuống đất.Bạch Tình Đình và Hân Mính đi theo hắn ra ban công.Bạch Tình Đình đứng sát vào người hắn lưng tựa vào lan can,đôi mắt lấp lánh nhìn hắn đầm ấm nói:
-Ông xã hay là chúng ta lập tức rời khỏi đây,trở về Vọng Hải!
Diệp Lăng Phi không nói gì,Hân Mính lại nói:
-Biện pháp này không hay, SuSan không phải con ngốc.Nếu cô ta biết chúng ta bỏ đi,nhất định sẽ đuổi về tới Vọng Hải.Tới lúc đó,cô ta có thể nhờ tới tổng bộ cảnh sát quốc tế và cảnh sát địa phương tới bắt anh.Nếu như vậy,sự việc sẽ càng trở nên phức tạp!
-Tình Đình, Hân Mính hai người đừng đa nghi nữa.Anh không sao đâu,vừa nãy anh đã nghĩ rồi.Cứ để cô ta đoán bừa chi bằng anh đi nói với cô ta!
-Cái gì?
Tình Đình và Hân Mính đều lặng người đi.Cả hai đều nghĩ mình nghe nhầm gì chăng không hẹn mà cùng nói:
-Anh nói anh sẽ nói với SuSan anh là người cô ta đang tìm.Nếu như vậy cô ta khỏi mất công đoán già đoán non nữa.Hai em nghĩ xem nếu để cô ta đoán đi đoán lại sẽ rất mệt.Chi bằng anh nói cho cô ấy biết anh là Satan.
-Diệp Lăng Phi anh điên hay sao?Nếu anh làm như vậy thật.SuSan nhất định sẽ bắt anh đó.Không được em sẽ nghĩ cách để cô ta nhanh chóng đi khỏi đây!
Hân Mính căng thẳng nói.
-Hân Mính cô ta không phải vì anh mà tới đây đâu.Thật ra sáng hôm nay anh đã biết tin tức từ chỗ Dã Lang. SuSan tới Trung Quốc cô ta cũng biết được diện mạo của anh.Thật ra anh cũng không rõ nữa chỉ là anh nói tới đây thì đột nhiên nhìn rõ nguyên do.Hai em còn nhớ tên Trịnh Thiên Soái đó không?
Tình Đình và Hân Mính hai người tròn mắt nhìn nhau không hiểu tại sao Diệp Lăng Phi lại đột nhiên nhắc tới Trịnh Thiên Soái.Diệp Lăng Phi nhìn thấy dáng vẻ đó của hai người thì đưa tay ôm lấy eo họ.Để hai cô gái dựa vào lòng hắn.
-Trịnh Thiên Soái hoàn toàn không phải một người bình thường.Trước tới nay anh luôn có một câu hỏi nghĩ mãi không ra tại sao công ty bất động sản Hải Đức lại bỏ ra một khoản tiền lớn như vậy để mua lại xưởng sợi hóa học.Bây giờ thì anh đã hiểu đây chỉ là một nước bài che mắt người khác,che dấu mục đích thật sự của Trịnh Thiên Soái.Sở dĩ SuSan tới đây là bởi vì Trịnh Thiên Soái cũng ở đây.Đối tượng mà cô ta thật sự đang theo dõi chính là hắn chứ không phải anh!Nhưng mà chắc cô ta cũng không ngờ lại gặp anh ở đây.Nhìn biểu hiện của cô ta vừa rồi thì cô ta chỉ biết diện mạo của anh thôi chứ không hề biết thân phận của anh.Vừa rồi cô ta không khẳng định được vì vậy mới mời anh uống rượu.Đối với cô ta anh luôn là người đã giết chết đồng nghiệp của cô ta,thật ra cái này ngay từ đầu đã là một hiểu lầm.Còn về thân phận của anh anh nghĩ trong lòng cô ta cũng biết rõ,cứ cho là cô ta biết anh chính là Satan,bây giờ cũng chẳng có bằng chứng bắt anh.Nếu có đi nữa thì cùng lắm cũng chỉ liệt anh vào đối tượng bị tình nghi được thôi.Căn cứ vào những gì anh đã làm thì cảnh sát quốc tế cũng có thể tiến hành điều tra anh.Nhưng mà tiếc thật cái việc anh buôn bán vũ khí với bên quân sự mấy năm nay bên cảnh sát quốc tế đã chẳng hề gay khó dễ gì cho anh.Cô ta muốn làm rõ chuyện này nhưng anh lại chẳng bao giờ bị bắt.Ukm nên nói như thế này dù cô ta có bắt anh cuối cùng vẫn phải thả anh
Hân Mính lắc đầu nói:
-Lăng Phi,em không nghĩ anh nên mạo hiểm như vậy.Chúng ta hoàn toàn không phải nói với cô ta.Mặc kệ cho cô ta hoài nghi!
Bạch Tình Đình cũng đồng ý:
-Ông xã đúng vậy! Cứ để cô ta nghi ngờ tiếp đi!
- Không vấn đề gì đâu.Hai người các em cứ lo cho đứa trẻ trong bụng tốt đi.Chuyện này anh đã có tính toán!
Nhìn thái độ kiên quyết của Diệp Lăng Phi Hân Mính biết có khuyên cũng không được bèn quay ra nói:
- Vậy em đi tắm trước.Anh và Tình Đình nó chuyện tiếp đi!
Hân Mính đi ra Diệp Lăng Phi nhìn Bạch Tình Đình và nói:
- Bà xã anh có chuyện muốn nói với em chính là chuyện Hân Mính mang thai!
- Anh còn mặt mũi mà nói ra cơ à?Em là vợ anh mà anh cũng không nói cho em biết có phải anh định giấu em cả đời này không?
- Bà xã tất nhiên không phải vậy.Chỉ là vì chuyện này anh không biết phải nói sao với em.Bởi vì anh sợ nếu em biết,sẽ...!
Diệp Lăng Phi chưa nói hết thì Bạch Tình Đình nhìn hắn hỏi:
- Thì làm sao?
- Sẽ không để ý tới anh nữa!
- Đúng vậy.Em đã định không để ý tới anh nữa.Bây giờ em đi tắm nếu anh thật sự đi theo thì em thật sự không thèm để ý tới anh nữa!
- Bà xã anh cũng bẩn chết đi được.Cho anh đi cùng đi! Chúng mình sẽ tắm uyên ương nhé!
- Không được! Em tắm một mình. Nếu anh dám lại đây em sẽ làm anh không tắm được luôn. Tóm lại không cho phép anh đi theo em!
Diệp Lăng Phi gật đầu,hôn vợ xong hắn mới để cô đi tắm.
..........
Khách sạn 20 tầng này cũng có một quầy bar.Nhưng có vẻ cao nhã và tốt hơn rất nhiều so với các quán bar ngoài đường khác.Âm nhạc du dương,ánh đèn ấm áp.Bar này không bố trí giống những nơi khác mà đúng với nghĩa là nơi để thư giãn.Cái ghế sô pha bày ngay ở giữa quán.Trên mỗi chiếc sô pha đều bày những bình trà bằng thủy tinh.
Cái bàn hình tròn kê ngay cạnh cửa sổ có Diệp Lăng Phi và Hân Mính đang ngồi cạnh nhau.Đối diện họ là SuSan và đồng nghiệp đang căng thẳng ngồi kế bên.Bạch Tình Đình dẫn theo Tiêu Tiếu và Vũ Văn ngồi gần đó.Sau khi Tình Đình biết thân phận của Su San cô liền để Hân Mính và Lăng Phi ở bên cạnh nhau.Cô không muốn tiếp xúc nhiều với SuSan.Tình Đình mặc chiếc váy dài màu hồng, lộ ra bờ vai kiều diễm làm cho đàn ông phải trầm trồ. Cô và Tiêu Tiếu cùng Vũ Văn uống rượu nói chuyện. So với Tình Đình hai cô gái còn lại cũng không kém hấp dẫn. Vẻ đẹp ấy không phải nhờ trang điểm mà có. Mà chính là từ khí chất thu hút ánh nhìn của đàn ông.
Bạch Tình Đình, Vu Tiêu Tiếu,Tiêu Vũ Văn ba người ngồi đó ít nhất cũng có tới 4 người đàn ông bảnh bao bước tới làm quen nhưng đều bị từ chối một cách uyển chuyển. Mặc dù ba người nói chuyện tại đây nhưng vẫn dõi mắt về phía Diệp Lăng Phi.
Ánh mắt của Su San luôn nhìn vào mặt Diệp Lăng Phi, cũng căng thẳng giống như đồng nghiệp của cô ta vậy. Chẳng cần hỏi cũng biết người bạn kia của SuSan cũng là cảnh sát quốc tế.
Diệp Lăng Phi cầm chai rượu hắn không muốn chơi trốn tìm với Su San nữa. Như vậy chẳng thú vị gì cả. Hắn nhẹ nhàng nói:
-SuSan,có phải cô đang đoán thân phận của tôi?
Câu nói này của hắn làm cho SuSan và cô gái kia càng thêm căng thẳng. SuSan nhìn hắn trằm trằm nói:
-Tôi nói với anh rồi! Anh rất giống một người bạn của tôi!
-Bạn cô cũng là người Trung Quốc sao?
-Phải
-Vậy anh ta làm gì vậy?
-Làm ở hỏa quân buôn lậu!
Lúc SuSan nói ra câu này sắc mặt Hân Mính trở lên căng thẳng. Sắc mặt không được tự nhiên đưa tay ra cầm lấy cốc rượu trước mặt,uống một hơi rồi lại đặt xuống.Tất cả những hành động đó của Hân Mính đều bị SuSan nhìn thấy hết. Nghe Su San nói như vậy Diệp Lăng Phi bật cười:
-Ukm,bán vũ khí cũng là một nghề không tồi,rất có tiền đồ!
Nghe hắn nói như vậy SuSan có vẻ thư giãn đôi chút cười hỏi:
-Vậy xin hỏi Diệp tiên sinh?Ông làm nghề gì?
Diệp Lăng Phi không chút bối rối,nhấp một hớp rượu nói:
-Cô SuSan cô là người Pháp đúng không?
SuSan không hiểu tại sao hắn lại hỏi mình chuyện này cô ta đáp lại:
-Tôi là người Pháp,ở Pari
-Tôi cho rằng tất cả đàn ông trên thế giới này đều muốn tới đó tìm người đẹp. Su San tôi hỏi cô thành phố Pari nơi mà làm người ta mê hoặc nhất là ở đâu?
SuSan không rõ rốt cuộc hắn định nói cái gì,tại sao lại nói chuyện Pari,đôi mắt xanh biếc hút hồn của cô lại chớp chớp.
-Đúng như anh nói.Pari là thành phố quyến rũ,cả thành phố giống như bức tượng nghệ thuật đắt giá rung động lòng người!
Diệp Lăng Phi khẽ lắc đầu nói:
-Su San tôi nghĩ cô vẫn chưa hiểu rõ về Pari.Để tôi nói cô nghe vậy.Pari mê hoặc nhất chính là sự sang trọng,ở đó có quá nhiều đồ sang trọng,còn có loại rượu làm say lòng người,không biết bao nhiêu người đẹp....Tất cả những điều đó đều làm tôi cảm thấy không thể quên được.Tôi nhớ năm đó tôi có ở Pari gần một tháng,đi qua các loại nhà hàng một số nghị sĩ và ông chủ các tập đoàn tư nhân thường mời tôi,lúc đó ngay cả thủ tướng của các cô cũng nói chuyện với tôi rất lâu. SuSan cô biết tại sao không?
Ánh mắt của SuSan lộ vẻ không tin tưởng cho lắm.Đối với cô mà nói tất cả những gì Diệp Lăng Phi vừa nói đều là nói khoác nhưng vẫn phải giữ phép lịch sự nói:
-Xin lỗi! Tôi không biết!
Diệp Lăng Phi phì cười,một hơi uống cạn ly rượu nói:
-Bởi vì tôi là bảo binh của chính phủ Pháp,đơn giản vậy thôi,vì tôi giúp chính phủ cô!
-Diệp tiên sinh.Có phải ông uống quá nhiều rồi không?Tôi nghĩ chúng ta chỉ nên nói chuyện không nên uống rượu.
Diệp Lăng Phi xua tay nói:
-Không cần đâu. SuSan tôi biết rõ thân phận của cô từ trước khi cô biết được thân phận của tôi cơ. Cô là cảnh sát quốc tế. Bạn cô tên là tên là gì ý nhỉ. Ồ xin lỗi tôi quên mất tên cô ấy rồi. Tóm lại cô gái xinh đẹp đó chết tại Châu Phi. Cô luôn muốn bắt tôi, bây giờ tôi đang ở ngay trước mắt cô
-Satan!
Nghe thấy Diệp Lăng Phi nói như vậy SuSan và bạn cô ta cùng nhịn không nổi định bắt Diệp Lăng Phi.Nhìn thấy họ như vậy, Hân Mính cũng định ra tay.Đối với cô, một mình cô sẽ đối phó được một người, người còn lại Lăng Phi cũng dễ dàng khống chế!
-Su San,nếu hai người dám động thủ. Ngay bây giờ tôi cũng có thể lấy mạng hai người. Cái tên Satan không phải tự nhiên mà có đâu. Phàm là người từng đắc tội với tôi đều không có kết cục tốt đẹp. Cô gái nghĩ kỹ đi hãy động thủ. Tôi cũng không nỡ ném hai người từ đây xuống đâu. Tới lúc đó án của hai người chỉ có hai chữ “mất tích” mà thôi!
Câu này của Diệp Lăng Phi vừa nói ra thì tay của SuSan và cô gái kia cùng ngừng lại. Cô ta nhìn hắn cắn chặt môi. Cô ta biết những gì hắn vừa nói là thật. Nếu hắn thật sự là Satan thì đối phó với cô ta và bạn cô ta là chuyện quá dễ dàng. Hơn nữa cô cũng nhìn thấy Hân Mính cũng chuẩn bị động thủ. Lúc còn ở Vọng Hải cô ta đã được Hân Mính giúp đỡ rất nhiều. Cô ta biết Hân Mính là đội trưởng đội cảnh sát, ý là thân thủ của Hân Mính cũng không hề đơn giản. Một mình Satan họ đã không đối phó được nay lại thêm một Chu Hân Mính. Như vậy nghĩa là một chút cơ hội cũng không có. Su San ngừng tay ánh mắt nộ vẻ phẫn nộ nhìn trừng trừng giọng đanh thép nói:
-Satan mày chạy không thoát đâu!
-Tôi không hề muốn chạy. SuSan, có một số việc hình như cô vẫn chưa hiểu lắm. Tôi hỏi cô. Cô không thấy lạ sao khi tôi buôn bán vũ khí đã bao lâu nay mà lại không hề xảy ra chuyện gì sao?
-Đó là do số mày tốt thôi!
-Cô sai rồi! Cô đúng là quá ngây thơ. Cô nghĩ kỹ lại xem tại sao tổng bộ tình báo của các cô lại chậm như vậy? SuSan, vừa nãy tôi nói rồi,lúc tôi ở Pháp đã từng tham gia biết bao buổi tiệc của tầng lớp thượng lưu lẽ nào vẫn chưa đủ để cô hiểu sao? Tôi nói lại với cô lần nữa. Tôi ở Mỹ, Anh, Đức, Pháp...những nước ở Châu Âu tôi đều như vậy cả. Tôi ở Châu Á, Bắc Mỹ, Châu Phi đều như vậy. Tôi có thể tự do đi lại khắp các nước trên thế giới, Tôi và người trong tổ chức đều duy trì mối quan hệ tốt với các quốc gia trên thế giới trừ một vài chính phủ ra, tôi và xã hội đen, tổ chức khủng bố, đều có quan hệ qua lại. Tuy không thể nói tôi thần thông quảng đại nhưng cái tổ chức INTERPOOL nhỏ xíu của cô thì làm gì được tôi. Su San, sở dĩ tôi dám nói với cô những điều này vì tôi hoàn toàn tin vào sự an toàn của tôi. Thậm chí tôi có thể đi cùng cô tới tổng bộ của cô. Tới lúc đó,tôi lại được tiễn ra. Cô tin không?
SuSan nghe xong mãi không nói được câu nào.Cô có thể không tin những gì hắn nói nhưng cô bất đắc dĩ phải tin vì trong những năm trước đó. Tình báo về Satan thật sự rất ít, gần như là không có. SuSan cũng từng nghi ngờ bây giờ nghe chính Diệp Lăng Phi nói như vậy trong nhất thời không thể không chấp nhận sự thật này. Tổ chức cảnh sát quốc tế đích thực muốn tha cho Satan.
-Người đẹp,đây là phòng của tôi hoan nghênh cô tới tham quan!
-Tôi về phòng tôi trước chúng ta gặp sau nhé!
Su San nói xong quay ra nói với Hân Mính:
-Thật ngại qua lần trước tôi không có thời gian tới cảm ơn chị.Lần này chị phải cho tôi cơ hội để tôi bày tỏ sự cảm kích của tôi!
-Được.Vậy lát chúng ta gặp!
Diệp Lăng Phi đi vào trong phòng,Hân Mính cũng theo vào sau.
Tình Đình hỏi:
-Cái cô gái nước ngoài đó là ai thế?
-Cảnh sát quốc tế
Hân Mính đáp.
-Tình Đình cái cô cảnh sát đó luôn muốn bắt cho được Diệp Lăng Phi.Bây giờ cậu hiểu chưa?
-A!
Bạch Tình Đình ngạc nhiên và có chút hoảng hốt.
-Tại sao cô ta lại xuất hiện ở đây?
-Cái này thì tớ cũng không rõ
-Anh này.Rốt cuộc anh định thế nào.Anh có nghĩ cô ta đã đoán ra thân phận của anh rồi không?
Diệp Lăng Phi cầm chai cô ca đặt trên bàn một hơi uống hết nửa *** chai.Hắn lạnh lùng nói:
- Đoán được thì cũng làm sao! Cô ta cũng chẳng có bằng chứng gì bắt anh cả.
Nói tới đây hắn cầm chai cô ca lại gần cửa sổ và ném xuống đất.Bạch Tình Đình và Hân Mính đi theo hắn ra ban công.Bạch Tình Đình đứng sát vào người hắn lưng tựa vào lan can,đôi mắt lấp lánh nhìn hắn đầm ấm nói:
-Ông xã hay là chúng ta lập tức rời khỏi đây,trở về Vọng Hải!
Diệp Lăng Phi không nói gì,Hân Mính lại nói:
-Biện pháp này không hay, SuSan không phải con ngốc.Nếu cô ta biết chúng ta bỏ đi,nhất định sẽ đuổi về tới Vọng Hải.Tới lúc đó,cô ta có thể nhờ tới tổng bộ cảnh sát quốc tế và cảnh sát địa phương tới bắt anh.Nếu như vậy,sự việc sẽ càng trở nên phức tạp!
-Tình Đình, Hân Mính hai người đừng đa nghi nữa.Anh không sao đâu,vừa nãy anh đã nghĩ rồi.Cứ để cô ta đoán bừa chi bằng anh đi nói với cô ta!
-Cái gì?
Tình Đình và Hân Mính đều lặng người đi.Cả hai đều nghĩ mình nghe nhầm gì chăng không hẹn mà cùng nói:
-Anh nói anh sẽ nói với SuSan anh là người cô ta đang tìm.Nếu như vậy cô ta khỏi mất công đoán già đoán non nữa.Hai em nghĩ xem nếu để cô ta đoán đi đoán lại sẽ rất mệt.Chi bằng anh nói cho cô ấy biết anh là Satan.
-Diệp Lăng Phi anh điên hay sao?Nếu anh làm như vậy thật.SuSan nhất định sẽ bắt anh đó.Không được em sẽ nghĩ cách để cô ta nhanh chóng đi khỏi đây!
Hân Mính căng thẳng nói.
-Hân Mính cô ta không phải vì anh mà tới đây đâu.Thật ra sáng hôm nay anh đã biết tin tức từ chỗ Dã Lang. SuSan tới Trung Quốc cô ta cũng biết được diện mạo của anh.Thật ra anh cũng không rõ nữa chỉ là anh nói tới đây thì đột nhiên nhìn rõ nguyên do.Hai em còn nhớ tên Trịnh Thiên Soái đó không?
Tình Đình và Hân Mính hai người tròn mắt nhìn nhau không hiểu tại sao Diệp Lăng Phi lại đột nhiên nhắc tới Trịnh Thiên Soái.Diệp Lăng Phi nhìn thấy dáng vẻ đó của hai người thì đưa tay ôm lấy eo họ.Để hai cô gái dựa vào lòng hắn.
-Trịnh Thiên Soái hoàn toàn không phải một người bình thường.Trước tới nay anh luôn có một câu hỏi nghĩ mãi không ra tại sao công ty bất động sản Hải Đức lại bỏ ra một khoản tiền lớn như vậy để mua lại xưởng sợi hóa học.Bây giờ thì anh đã hiểu đây chỉ là một nước bài che mắt người khác,che dấu mục đích thật sự của Trịnh Thiên Soái.Sở dĩ SuSan tới đây là bởi vì Trịnh Thiên Soái cũng ở đây.Đối tượng mà cô ta thật sự đang theo dõi chính là hắn chứ không phải anh!Nhưng mà chắc cô ta cũng không ngờ lại gặp anh ở đây.Nhìn biểu hiện của cô ta vừa rồi thì cô ta chỉ biết diện mạo của anh thôi chứ không hề biết thân phận của anh.Vừa rồi cô ta không khẳng định được vì vậy mới mời anh uống rượu.Đối với cô ta anh luôn là người đã giết chết đồng nghiệp của cô ta,thật ra cái này ngay từ đầu đã là một hiểu lầm.Còn về thân phận của anh anh nghĩ trong lòng cô ta cũng biết rõ,cứ cho là cô ta biết anh chính là Satan,bây giờ cũng chẳng có bằng chứng bắt anh.Nếu có đi nữa thì cùng lắm cũng chỉ liệt anh vào đối tượng bị tình nghi được thôi.Căn cứ vào những gì anh đã làm thì cảnh sát quốc tế cũng có thể tiến hành điều tra anh.Nhưng mà tiếc thật cái việc anh buôn bán vũ khí với bên quân sự mấy năm nay bên cảnh sát quốc tế đã chẳng hề gay khó dễ gì cho anh.Cô ta muốn làm rõ chuyện này nhưng anh lại chẳng bao giờ bị bắt.Ukm nên nói như thế này dù cô ta có bắt anh cuối cùng vẫn phải thả anh
Hân Mính lắc đầu nói:
-Lăng Phi,em không nghĩ anh nên mạo hiểm như vậy.Chúng ta hoàn toàn không phải nói với cô ta.Mặc kệ cho cô ta hoài nghi!
Bạch Tình Đình cũng đồng ý:
-Ông xã đúng vậy! Cứ để cô ta nghi ngờ tiếp đi!
- Không vấn đề gì đâu.Hai người các em cứ lo cho đứa trẻ trong bụng tốt đi.Chuyện này anh đã có tính toán!
Nhìn thái độ kiên quyết của Diệp Lăng Phi Hân Mính biết có khuyên cũng không được bèn quay ra nói:
- Vậy em đi tắm trước.Anh và Tình Đình nó chuyện tiếp đi!
Hân Mính đi ra Diệp Lăng Phi nhìn Bạch Tình Đình và nói:
- Bà xã anh có chuyện muốn nói với em chính là chuyện Hân Mính mang thai!
- Anh còn mặt mũi mà nói ra cơ à?Em là vợ anh mà anh cũng không nói cho em biết có phải anh định giấu em cả đời này không?
- Bà xã tất nhiên không phải vậy.Chỉ là vì chuyện này anh không biết phải nói sao với em.Bởi vì anh sợ nếu em biết,sẽ...!
Diệp Lăng Phi chưa nói hết thì Bạch Tình Đình nhìn hắn hỏi:
- Thì làm sao?
- Sẽ không để ý tới anh nữa!
- Đúng vậy.Em đã định không để ý tới anh nữa.Bây giờ em đi tắm nếu anh thật sự đi theo thì em thật sự không thèm để ý tới anh nữa!
- Bà xã anh cũng bẩn chết đi được.Cho anh đi cùng đi! Chúng mình sẽ tắm uyên ương nhé!
- Không được! Em tắm một mình. Nếu anh dám lại đây em sẽ làm anh không tắm được luôn. Tóm lại không cho phép anh đi theo em!
Diệp Lăng Phi gật đầu,hôn vợ xong hắn mới để cô đi tắm.
..........
Khách sạn 20 tầng này cũng có một quầy bar.Nhưng có vẻ cao nhã và tốt hơn rất nhiều so với các quán bar ngoài đường khác.Âm nhạc du dương,ánh đèn ấm áp.Bar này không bố trí giống những nơi khác mà đúng với nghĩa là nơi để thư giãn.Cái ghế sô pha bày ngay ở giữa quán.Trên mỗi chiếc sô pha đều bày những bình trà bằng thủy tinh.
Cái bàn hình tròn kê ngay cạnh cửa sổ có Diệp Lăng Phi và Hân Mính đang ngồi cạnh nhau.Đối diện họ là SuSan và đồng nghiệp đang căng thẳng ngồi kế bên.Bạch Tình Đình dẫn theo Tiêu Tiếu và Vũ Văn ngồi gần đó.Sau khi Tình Đình biết thân phận của Su San cô liền để Hân Mính và Lăng Phi ở bên cạnh nhau.Cô không muốn tiếp xúc nhiều với SuSan.Tình Đình mặc chiếc váy dài màu hồng, lộ ra bờ vai kiều diễm làm cho đàn ông phải trầm trồ. Cô và Tiêu Tiếu cùng Vũ Văn uống rượu nói chuyện. So với Tình Đình hai cô gái còn lại cũng không kém hấp dẫn. Vẻ đẹp ấy không phải nhờ trang điểm mà có. Mà chính là từ khí chất thu hút ánh nhìn của đàn ông.
Bạch Tình Đình, Vu Tiêu Tiếu,Tiêu Vũ Văn ba người ngồi đó ít nhất cũng có tới 4 người đàn ông bảnh bao bước tới làm quen nhưng đều bị từ chối một cách uyển chuyển. Mặc dù ba người nói chuyện tại đây nhưng vẫn dõi mắt về phía Diệp Lăng Phi.
Ánh mắt của Su San luôn nhìn vào mặt Diệp Lăng Phi, cũng căng thẳng giống như đồng nghiệp của cô ta vậy. Chẳng cần hỏi cũng biết người bạn kia của SuSan cũng là cảnh sát quốc tế.
Diệp Lăng Phi cầm chai rượu hắn không muốn chơi trốn tìm với Su San nữa. Như vậy chẳng thú vị gì cả. Hắn nhẹ nhàng nói:
-SuSan,có phải cô đang đoán thân phận của tôi?
Câu nói này của hắn làm cho SuSan và cô gái kia càng thêm căng thẳng. SuSan nhìn hắn trằm trằm nói:
-Tôi nói với anh rồi! Anh rất giống một người bạn của tôi!
-Bạn cô cũng là người Trung Quốc sao?
-Phải
-Vậy anh ta làm gì vậy?
-Làm ở hỏa quân buôn lậu!
Lúc SuSan nói ra câu này sắc mặt Hân Mính trở lên căng thẳng. Sắc mặt không được tự nhiên đưa tay ra cầm lấy cốc rượu trước mặt,uống một hơi rồi lại đặt xuống.Tất cả những hành động đó của Hân Mính đều bị SuSan nhìn thấy hết. Nghe Su San nói như vậy Diệp Lăng Phi bật cười:
-Ukm,bán vũ khí cũng là một nghề không tồi,rất có tiền đồ!
Nghe hắn nói như vậy SuSan có vẻ thư giãn đôi chút cười hỏi:
-Vậy xin hỏi Diệp tiên sinh?Ông làm nghề gì?
Diệp Lăng Phi không chút bối rối,nhấp một hớp rượu nói:
-Cô SuSan cô là người Pháp đúng không?
SuSan không hiểu tại sao hắn lại hỏi mình chuyện này cô ta đáp lại:
-Tôi là người Pháp,ở Pari
-Tôi cho rằng tất cả đàn ông trên thế giới này đều muốn tới đó tìm người đẹp. Su San tôi hỏi cô thành phố Pari nơi mà làm người ta mê hoặc nhất là ở đâu?
SuSan không rõ rốt cuộc hắn định nói cái gì,tại sao lại nói chuyện Pari,đôi mắt xanh biếc hút hồn của cô lại chớp chớp.
-Đúng như anh nói.Pari là thành phố quyến rũ,cả thành phố giống như bức tượng nghệ thuật đắt giá rung động lòng người!
Diệp Lăng Phi khẽ lắc đầu nói:
-Su San tôi nghĩ cô vẫn chưa hiểu rõ về Pari.Để tôi nói cô nghe vậy.Pari mê hoặc nhất chính là sự sang trọng,ở đó có quá nhiều đồ sang trọng,còn có loại rượu làm say lòng người,không biết bao nhiêu người đẹp....Tất cả những điều đó đều làm tôi cảm thấy không thể quên được.Tôi nhớ năm đó tôi có ở Pari gần một tháng,đi qua các loại nhà hàng một số nghị sĩ và ông chủ các tập đoàn tư nhân thường mời tôi,lúc đó ngay cả thủ tướng của các cô cũng nói chuyện với tôi rất lâu. SuSan cô biết tại sao không?
Ánh mắt của SuSan lộ vẻ không tin tưởng cho lắm.Đối với cô mà nói tất cả những gì Diệp Lăng Phi vừa nói đều là nói khoác nhưng vẫn phải giữ phép lịch sự nói:
-Xin lỗi! Tôi không biết!
Diệp Lăng Phi phì cười,một hơi uống cạn ly rượu nói:
-Bởi vì tôi là bảo binh của chính phủ Pháp,đơn giản vậy thôi,vì tôi giúp chính phủ cô!
-Diệp tiên sinh.Có phải ông uống quá nhiều rồi không?Tôi nghĩ chúng ta chỉ nên nói chuyện không nên uống rượu.
Diệp Lăng Phi xua tay nói:
-Không cần đâu. SuSan tôi biết rõ thân phận của cô từ trước khi cô biết được thân phận của tôi cơ. Cô là cảnh sát quốc tế. Bạn cô tên là tên là gì ý nhỉ. Ồ xin lỗi tôi quên mất tên cô ấy rồi. Tóm lại cô gái xinh đẹp đó chết tại Châu Phi. Cô luôn muốn bắt tôi, bây giờ tôi đang ở ngay trước mắt cô
-Satan!
Nghe thấy Diệp Lăng Phi nói như vậy SuSan và bạn cô ta cùng nhịn không nổi định bắt Diệp Lăng Phi.Nhìn thấy họ như vậy, Hân Mính cũng định ra tay.Đối với cô, một mình cô sẽ đối phó được một người, người còn lại Lăng Phi cũng dễ dàng khống chế!
-Su San,nếu hai người dám động thủ. Ngay bây giờ tôi cũng có thể lấy mạng hai người. Cái tên Satan không phải tự nhiên mà có đâu. Phàm là người từng đắc tội với tôi đều không có kết cục tốt đẹp. Cô gái nghĩ kỹ đi hãy động thủ. Tôi cũng không nỡ ném hai người từ đây xuống đâu. Tới lúc đó án của hai người chỉ có hai chữ “mất tích” mà thôi!
Câu này của Diệp Lăng Phi vừa nói ra thì tay của SuSan và cô gái kia cùng ngừng lại. Cô ta nhìn hắn cắn chặt môi. Cô ta biết những gì hắn vừa nói là thật. Nếu hắn thật sự là Satan thì đối phó với cô ta và bạn cô ta là chuyện quá dễ dàng. Hơn nữa cô cũng nhìn thấy Hân Mính cũng chuẩn bị động thủ. Lúc còn ở Vọng Hải cô ta đã được Hân Mính giúp đỡ rất nhiều. Cô ta biết Hân Mính là đội trưởng đội cảnh sát, ý là thân thủ của Hân Mính cũng không hề đơn giản. Một mình Satan họ đã không đối phó được nay lại thêm một Chu Hân Mính. Như vậy nghĩa là một chút cơ hội cũng không có. Su San ngừng tay ánh mắt nộ vẻ phẫn nộ nhìn trừng trừng giọng đanh thép nói:
-Satan mày chạy không thoát đâu!
-Tôi không hề muốn chạy. SuSan, có một số việc hình như cô vẫn chưa hiểu lắm. Tôi hỏi cô. Cô không thấy lạ sao khi tôi buôn bán vũ khí đã bao lâu nay mà lại không hề xảy ra chuyện gì sao?
-Đó là do số mày tốt thôi!
-Cô sai rồi! Cô đúng là quá ngây thơ. Cô nghĩ kỹ lại xem tại sao tổng bộ tình báo của các cô lại chậm như vậy? SuSan, vừa nãy tôi nói rồi,lúc tôi ở Pháp đã từng tham gia biết bao buổi tiệc của tầng lớp thượng lưu lẽ nào vẫn chưa đủ để cô hiểu sao? Tôi nói lại với cô lần nữa. Tôi ở Mỹ, Anh, Đức, Pháp...những nước ở Châu Âu tôi đều như vậy cả. Tôi ở Châu Á, Bắc Mỹ, Châu Phi đều như vậy. Tôi có thể tự do đi lại khắp các nước trên thế giới, Tôi và người trong tổ chức đều duy trì mối quan hệ tốt với các quốc gia trên thế giới trừ một vài chính phủ ra, tôi và xã hội đen, tổ chức khủng bố, đều có quan hệ qua lại. Tuy không thể nói tôi thần thông quảng đại nhưng cái tổ chức INTERPOOL nhỏ xíu của cô thì làm gì được tôi. Su San, sở dĩ tôi dám nói với cô những điều này vì tôi hoàn toàn tin vào sự an toàn của tôi. Thậm chí tôi có thể đi cùng cô tới tổng bộ của cô. Tới lúc đó,tôi lại được tiễn ra. Cô tin không?
SuSan nghe xong mãi không nói được câu nào.Cô có thể không tin những gì hắn nói nhưng cô bất đắc dĩ phải tin vì trong những năm trước đó. Tình báo về Satan thật sự rất ít, gần như là không có. SuSan cũng từng nghi ngờ bây giờ nghe chính Diệp Lăng Phi nói như vậy trong nhất thời không thể không chấp nhận sự thật này. Tổ chức cảnh sát quốc tế đích thực muốn tha cho Satan.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.