Chương 1354: Mất trí nhớ (2)
Tam Dương Trư Trư
12/04/2017
Bạch Tình Đình thấy Diệp Lăng Phi xuống xe, cô ta vội vàng tháo dây an
toàn, mở cửa xuống xe. Ban nãy nghe khẩu khí của Diệp Lăng Phi, Bạch
Tình Đình cảm thấy Diệp Lăng Phi đang tức giận, trước đó Bạch Tình Đình
không ngờ rằng tối hôm nay Diệp Lăng Phi lại bị tấn công, cô ta không
dám xuống xe hoàn toàn là vì lo lắng một khi cô ta cùng Diệp Lăng Phi đi vào bệnh viện thấy sự việc không giống với những gì Diệp Lăng Phi nói,
cô ta không biết làm thế nào để đối diện với những lời nói dối của Diệp
Lăng Phi.
Bạch Tình Đình cũng không nghĩ sự việc lại trở nên như vậy, cô ta vốn định sớm lên giường nghỉ ngơi nhưng lại nhận được điện thoại của Điền Tư, Điền Tư nói với Bạch Tình Đình rằng khi cô ta và bạn trai đi dạo phố nhìn thấy Diệp Lăng Phi và người phụ nữ khác đi ra từ khách sạn. Nếu Điền Tư không nói với Bạch Tình Đình thì đã đành, Bạch Tình Đình cũng không suy nghĩ nhiều nhưng Điền Tư lại nói với Bạch Tình Đình. Khiến Bạch Tình Đình nảy sinh nghi ngờ, cô ta đợi khi Diệp Lăng Phi về sẽ nói vài câu với Diệp Lăng Phi, Bạch Tình Đình muốn biết Diệp Lăng Phi sẽ nói thế nào với cô ta.
Diệp Lăng Phi nói rất thẳng thắn, khiến Bạch Tình Đình trong lòng có phần không vui. Phụ nữ ngoài miệng thì nói có chuyện gì tốt nhất nên thẳng thắn với họ nhưng trên thực tế lại không như vậy. Bạch Tình Đình thật sự mong muốn Diệp Lăng Phi lừa cô ta nhưng Diệp Lăng Phi lại nói thật. Còn về chuyện sau đó Diệp Lăng Phi nói phải đi bệnh viện, Bạch Tình Đình đã có phần không tin nữa rồi, nếu ban đầu Diệp Lăng Phi nói với cô ta buổi tối đi uống rượu với bạn nhưng không hề nói cùng đi chơi với Trương Lộ Tuyết, bây giờ Diệp Lăng Phi lại nói là chuyện trong bệnh viện, Bạch Tình Đình không dám tin lời của Diệp Lăng Phi.
Bạch Tình Đình nói muốn đến bệnh viện, đó là lời nói tức giận. Nhưng lời đã nói ra rồi, Bạch Tình Đình cho dù không muốn đi đến bệnh viện thì cũng phải đi, nên Bạch Tình Đình mới đi cùng, trên đường đi, Bạch Tình Đình đã hối hận rồi. Nếu Diệp Lăng Phi đã thẳng thắn với cô ta, thì cô ta cũng không muốn hỏi thêm nữa như thế có ý nghĩa gì chứ. Bây giờ thì hay rồi, làm cho quan hệ giữa hai người trở nên căng thẳng, khi đi trên đường, Bạch Tình Đình mấy lần định nói chuyện với Diệp Lăng Phi nhưng cô ta phát hiện Diệp Lăng Phi Diệp Lăng Phi không hề có ý muốn nói chuyện với cô ta, Bạch Tình Đình lại không nói nữa.
Bây giờ, Bạch Tình Đình cảm thấy Diệp Lăng Phi đang tức giận, nhớ lại những lời ban nãy Diêp Lăng Phi nói, Bạch Tình Đình vô cùng hối hận, cô ta vội vàng chạy đến trước mặt Diệp Lăng Phi, ôm lấy Diệp Lăng Phi nói:
- Ông xã, em biết tối hôm nay em không đúng, em không nên nói vậy với anh, em chỉ là sợ ông xã sẽ vứt bỏ em, em sợ anh sẽ bị người bàn bà khác cướp mất, em sợ…
Bạch Tình Đình không quan tâm cổng bênh viện có người đi qua hay không, có nhìn mình hay không, cô ta nói ra hết những suy nghĩ trong lòng. Khẩu khí ban nãy của Diệp Lăng Phi quả thật có phần không được tốt, nhưng điều đó không có nghĩa là ban nãy Diệp Lăng Phi rất tức giận, chỉ là Diệp Lăng Phi thấy Bạch Tình Đình cả ngày cứ lo lắng những chuyện này thấy không có ý nghĩa gì mà thôi. Diệp Lăng Phi có nguyên tắc của riêng hắn, mặc dù Diệp Lăng Phi có phụ nữ ở bên ngoài nhưng hắn không phải là kẻ coi nhẹ tình cảm, cho dù đàn bà ở bên ngoài có nhiều hơn nữa nhưng điều đó không có nghĩa rằng hắn không cần bà xã của mình. Nếu đã kết hôn rồi thì nên tương trợ yêu thương nhau, cho dù nghèo hèn, giàu có, cho dù bệnh tật…cùng ở bên nhau không oán trách hay hối hận, đó là suy nghĩ của Diệp Lăng Phi cũng là nguyên tắc của Diệp Lăng Phi. Hôn nhân không đơn giản chỉ là việc gọi nhau bằng ông xã, bà xã, là một tấm giấy chứng nhận hợp pháp, mà hôn nhân là một lời cam kết, nếu đã là cam kết thì cần tiếp tục thực hiện nó không oán trách không hối hận.
Lúc này Diệp Lăng Phi thấy những lo lắng của Bạch Tình Đình là dư thừa, không cần thiết phải lo lắng những chuyện này. Do vậy Diệp Lăng Phi không muốn tiếp tục ở đây lãng phí thời gian với Bạch Tình Đình, dù sao Mộ Văn còn đang đợi hắn ở trong bệnh viện. Khi Bạch Tình Đình ôm lấy Diệp Lăng Phi nói những lời đó xong, Diệp Lăng Phi lại phá lên cười, tay phải hắn khẽ vỗ nhẹ vào vai Bạch Tình Đình nói:
Diệp Lăng Phi lấy tay nâng mặt Bạch Tình Đình lên nhìn khuôn mặt xinh xắn của Bạch Tình Đình nói:
- Bà xã, em nói linh tinh gì vậy, anh làm sao có thể không cần em được chứ. Bà xã, em là bà xã của anh, lẽ nào em quên rằng chúng ta là vợ chồng sao, hơn nữa em lại rất xinh đẹp thế này anh còn lo em không cần anh ấy chứ.
Bạch Tình Đình nhìn Diệp Lăng Phi nói:
- Ông xã, anh lại lừa em rồi, em biết ngay anh sẽ nói như vậy, cho dù em có xinh đẹp hơn nữa thì có tác dụng gì chứ, em cũng không thể giữ được trái tim anh.
Bạch Tình Đình vừa nói ra câu đó, Diệp Lăng Phi cười rồi véo một cái vào má Bạch Tình Đình, miệng nói:
- Tình Đình, em lại nói lung tung rồi.
Bạch Tình Đình bị Diệp Lăng Phi véo một cái vào má, khuôn mặt nhỏ xinh của cô ta lại càng ngẩng cao miệng nũng nịu nói:
- Ông xã, em thật sự rất lo lắng anh sẽ rời xa em nếu không em cũng không nói như vậy với ông xã.
Khi Bạch Tình Đình nói đến đây thấy Diệp Lăng Phi nhìn cô ta cười, cô ta lại nũng nịu nói:
- Ông xã, sao anh lại nhìn người ta như vậy chứ.
- Anh thấy em thật xinh đẹp. Được rồi, Tình Đình, chúng ta đừng ở đây nữa, bây giờ anh cần đi gặp Mộ Văn, tình hình cụ thể đợi gặp Mộ Văn xong sẽ tính.
Bạch Tình Đình gật đầu, Diệp Lăng Phi ôm eo cô ta, cùng đi vào bệnh viện. Tiểu Triệu cũng ở trong bệnh viện, từ khi Tiểu Triệu đưa người phụ nữ đó vào bệnh viện, anh ta bèn ở lại để canh chừng cô ta. Theo những gì Mộ Văn nói, người phụ nữ này rất có khả năng là một tên tội phạm tình nghi quan trọng, nếu để cô ta chạy mất thì phải chịu tránh nhiệm rất lớn.
Tiểu Triệu đâu có biết được thân phận của người phụ nữ đó, anh ta chỉ biết Mộ Văn là người bên phía Bắc Kinh phái đến. là nhân vật mà anh ta không thể xem thường được, cô ta nói gì thì nên ngoan ngoãn làm theo, không để xảy ra sai sót gì, nếu có sai sót gì thì do Mộ Văn gánh vác không liên quan gì đến anh ta.
Đó là dự định của Tiểu Triệu, do vậy sau khi Mộ Văn dặn dò anh ta canh chừng người phụ nữ kia Tiểu Triệu lập tức dẫn người ở lại đây.
Khi Kasa tỉnh lại, tiểu Triệu đang nói chuyện với hai nhân viên cấp dưới của anh ta. Lúc này đã nửa đêm rồi, ở trong bệnh viện còn có thể nói gì, trừ phi là những chuyện dọa người mà thôi, nhất là trong bệnh viện có vô số những chuyện ma quỷ đáng sợ.
Khi tiểu Triệu và hai nhân viên cấp dưới của anh ta đang nói chuyện vui vẻ thì Kasa tỉnh lại, Tiểu Triệu vừa thấy người phụ nữ đó tỉnh lại lập tức gọi Mộ Văn đến. Sau khi Kasa tỉnh lại miệng cô ta chỉ lẩm nhẩm “Satand” ngoài từ đó ra không nói thêm gì nữa. Tiểu Triệu không biết Satand là chỉ ai, anh ta còn nghĩ người phụ nữ này hẳn là xem nhiều phim quá. Nhưng Mộ Văn không cho rằng như vậy, Mộ Văn biết “ Satand” là chỉ ai, chính vì như vậy Mộ Văn mới lập tức gọi điện cho Diệp Lăng Phi, Mộ Văn thấy có lẽ chỉ có Diệp Lăng Phi mới có thể giải quyết được chuyện ở đây.
Diệp Lăng Phi và Bạch Tình Đình vừa đến, vừa may gặp ngay Tiểu Triệu và hai nhân viên cấp dưới của anh ta đang đứng ở đầu cầu thang hút thuốc, Tiểu Triệu thấy Diệp Lăng Phi đến anh ta dụi điếu thuốc vội vàng chào:
- Diệp tiên sinh, nửa đêm nửa hôm sao anh lại đến đây thế này?
Diệp Lăng Phi thấy Tiểu Triệu ở đây, hắn đi đến trước mặt tiểu Triệu dang tay vỗ lên vai tiểu Triệu nói:
- Anh đến đây có việc, tiểu Triệu, nghe nói ở đây có một người phụ nữ nước ngoài, em có biết ở phòng bệnh nào không?
Tiểu Triệu nghe Diệp Lăng Phi nhắc đến người phụ nữ nước ngoài, hắn thầm thì nói:
- Diệp tiên sinh, anh cũng vì người phụ nữ nước ngoài đó mà đến đây? Người nữ đặc công đến từ Bắc Kinh cũng nói người phụ nữ nước ngoài đó rất quan trọng, bây giờ đang ở trong phòng bệnh trông chừng người phụ nữ nước ngoài đó, Diệp tiên sinh, rút cuộc người phụ nữ nước ngoài đó là ai?
- Tiểu Triệu, chuyện này không có quan hệ gì đến cậu, cậu không cần hỏi nhiều. Cậu ở đây thì tốt quá, lát nữa nói không chừng còn cần dùng đến cậu, bây giờ cậu dẫn tớ qua đó xem thế nào. Tiểu
Triệu đồng ý:
- Vâng!
Tiểu Triệu dẫn Diệp Lăng Phi và Bạch Tình Đình đi đến phòng bệnh của Kasa, trong phòng bệnh của Kasa, Mộ Văn ngồi ở đầu giường nhìn Kasa đang nằm trên giường. Diệp Lăng Phi vừa bước vào, vừa nhìn thấy Kasa, Diệp Lăng Phi bèn khẳng định, không sai, đúng là cô ta. Diệp Lăng Phi khẳng định người phụ nữ này chính là người nữ đặc công tối hôm nay đã tấn công hắn trong nhà hàng.
Diệp Lăng Phi vừa nhìn thấy cô ta, không đợi Mộ Văn nói gì, hắn đã đi đến đầu giường của Kasa trừng mắt hỏi:
- Cô thành thật nói cho tôi biết, cô là ai?
Kasa nằm ở trên giường miệng nói “Satand”. Mộ Văn đứng bên cạnh giường thản nhiên nói:
- Cô ta mất trí nhớ rồi!
Bạch Tình Đình cũng không nghĩ sự việc lại trở nên như vậy, cô ta vốn định sớm lên giường nghỉ ngơi nhưng lại nhận được điện thoại của Điền Tư, Điền Tư nói với Bạch Tình Đình rằng khi cô ta và bạn trai đi dạo phố nhìn thấy Diệp Lăng Phi và người phụ nữ khác đi ra từ khách sạn. Nếu Điền Tư không nói với Bạch Tình Đình thì đã đành, Bạch Tình Đình cũng không suy nghĩ nhiều nhưng Điền Tư lại nói với Bạch Tình Đình. Khiến Bạch Tình Đình nảy sinh nghi ngờ, cô ta đợi khi Diệp Lăng Phi về sẽ nói vài câu với Diệp Lăng Phi, Bạch Tình Đình muốn biết Diệp Lăng Phi sẽ nói thế nào với cô ta.
Diệp Lăng Phi nói rất thẳng thắn, khiến Bạch Tình Đình trong lòng có phần không vui. Phụ nữ ngoài miệng thì nói có chuyện gì tốt nhất nên thẳng thắn với họ nhưng trên thực tế lại không như vậy. Bạch Tình Đình thật sự mong muốn Diệp Lăng Phi lừa cô ta nhưng Diệp Lăng Phi lại nói thật. Còn về chuyện sau đó Diệp Lăng Phi nói phải đi bệnh viện, Bạch Tình Đình đã có phần không tin nữa rồi, nếu ban đầu Diệp Lăng Phi nói với cô ta buổi tối đi uống rượu với bạn nhưng không hề nói cùng đi chơi với Trương Lộ Tuyết, bây giờ Diệp Lăng Phi lại nói là chuyện trong bệnh viện, Bạch Tình Đình không dám tin lời của Diệp Lăng Phi.
Bạch Tình Đình nói muốn đến bệnh viện, đó là lời nói tức giận. Nhưng lời đã nói ra rồi, Bạch Tình Đình cho dù không muốn đi đến bệnh viện thì cũng phải đi, nên Bạch Tình Đình mới đi cùng, trên đường đi, Bạch Tình Đình đã hối hận rồi. Nếu Diệp Lăng Phi đã thẳng thắn với cô ta, thì cô ta cũng không muốn hỏi thêm nữa như thế có ý nghĩa gì chứ. Bây giờ thì hay rồi, làm cho quan hệ giữa hai người trở nên căng thẳng, khi đi trên đường, Bạch Tình Đình mấy lần định nói chuyện với Diệp Lăng Phi nhưng cô ta phát hiện Diệp Lăng Phi Diệp Lăng Phi không hề có ý muốn nói chuyện với cô ta, Bạch Tình Đình lại không nói nữa.
Bây giờ, Bạch Tình Đình cảm thấy Diệp Lăng Phi đang tức giận, nhớ lại những lời ban nãy Diêp Lăng Phi nói, Bạch Tình Đình vô cùng hối hận, cô ta vội vàng chạy đến trước mặt Diệp Lăng Phi, ôm lấy Diệp Lăng Phi nói:
- Ông xã, em biết tối hôm nay em không đúng, em không nên nói vậy với anh, em chỉ là sợ ông xã sẽ vứt bỏ em, em sợ anh sẽ bị người bàn bà khác cướp mất, em sợ…
Bạch Tình Đình không quan tâm cổng bênh viện có người đi qua hay không, có nhìn mình hay không, cô ta nói ra hết những suy nghĩ trong lòng. Khẩu khí ban nãy của Diệp Lăng Phi quả thật có phần không được tốt, nhưng điều đó không có nghĩa là ban nãy Diệp Lăng Phi rất tức giận, chỉ là Diệp Lăng Phi thấy Bạch Tình Đình cả ngày cứ lo lắng những chuyện này thấy không có ý nghĩa gì mà thôi. Diệp Lăng Phi có nguyên tắc của riêng hắn, mặc dù Diệp Lăng Phi có phụ nữ ở bên ngoài nhưng hắn không phải là kẻ coi nhẹ tình cảm, cho dù đàn bà ở bên ngoài có nhiều hơn nữa nhưng điều đó không có nghĩa rằng hắn không cần bà xã của mình. Nếu đã kết hôn rồi thì nên tương trợ yêu thương nhau, cho dù nghèo hèn, giàu có, cho dù bệnh tật…cùng ở bên nhau không oán trách hay hối hận, đó là suy nghĩ của Diệp Lăng Phi cũng là nguyên tắc của Diệp Lăng Phi. Hôn nhân không đơn giản chỉ là việc gọi nhau bằng ông xã, bà xã, là một tấm giấy chứng nhận hợp pháp, mà hôn nhân là một lời cam kết, nếu đã là cam kết thì cần tiếp tục thực hiện nó không oán trách không hối hận.
Lúc này Diệp Lăng Phi thấy những lo lắng của Bạch Tình Đình là dư thừa, không cần thiết phải lo lắng những chuyện này. Do vậy Diệp Lăng Phi không muốn tiếp tục ở đây lãng phí thời gian với Bạch Tình Đình, dù sao Mộ Văn còn đang đợi hắn ở trong bệnh viện. Khi Bạch Tình Đình ôm lấy Diệp Lăng Phi nói những lời đó xong, Diệp Lăng Phi lại phá lên cười, tay phải hắn khẽ vỗ nhẹ vào vai Bạch Tình Đình nói:
Diệp Lăng Phi lấy tay nâng mặt Bạch Tình Đình lên nhìn khuôn mặt xinh xắn của Bạch Tình Đình nói:
- Bà xã, em nói linh tinh gì vậy, anh làm sao có thể không cần em được chứ. Bà xã, em là bà xã của anh, lẽ nào em quên rằng chúng ta là vợ chồng sao, hơn nữa em lại rất xinh đẹp thế này anh còn lo em không cần anh ấy chứ.
Bạch Tình Đình nhìn Diệp Lăng Phi nói:
- Ông xã, anh lại lừa em rồi, em biết ngay anh sẽ nói như vậy, cho dù em có xinh đẹp hơn nữa thì có tác dụng gì chứ, em cũng không thể giữ được trái tim anh.
Bạch Tình Đình vừa nói ra câu đó, Diệp Lăng Phi cười rồi véo một cái vào má Bạch Tình Đình, miệng nói:
- Tình Đình, em lại nói lung tung rồi.
Bạch Tình Đình bị Diệp Lăng Phi véo một cái vào má, khuôn mặt nhỏ xinh của cô ta lại càng ngẩng cao miệng nũng nịu nói:
- Ông xã, em thật sự rất lo lắng anh sẽ rời xa em nếu không em cũng không nói như vậy với ông xã.
Khi Bạch Tình Đình nói đến đây thấy Diệp Lăng Phi nhìn cô ta cười, cô ta lại nũng nịu nói:
- Ông xã, sao anh lại nhìn người ta như vậy chứ.
- Anh thấy em thật xinh đẹp. Được rồi, Tình Đình, chúng ta đừng ở đây nữa, bây giờ anh cần đi gặp Mộ Văn, tình hình cụ thể đợi gặp Mộ Văn xong sẽ tính.
Bạch Tình Đình gật đầu, Diệp Lăng Phi ôm eo cô ta, cùng đi vào bệnh viện. Tiểu Triệu cũng ở trong bệnh viện, từ khi Tiểu Triệu đưa người phụ nữ đó vào bệnh viện, anh ta bèn ở lại để canh chừng cô ta. Theo những gì Mộ Văn nói, người phụ nữ này rất có khả năng là một tên tội phạm tình nghi quan trọng, nếu để cô ta chạy mất thì phải chịu tránh nhiệm rất lớn.
Tiểu Triệu đâu có biết được thân phận của người phụ nữ đó, anh ta chỉ biết Mộ Văn là người bên phía Bắc Kinh phái đến. là nhân vật mà anh ta không thể xem thường được, cô ta nói gì thì nên ngoan ngoãn làm theo, không để xảy ra sai sót gì, nếu có sai sót gì thì do Mộ Văn gánh vác không liên quan gì đến anh ta.
Đó là dự định của Tiểu Triệu, do vậy sau khi Mộ Văn dặn dò anh ta canh chừng người phụ nữ kia Tiểu Triệu lập tức dẫn người ở lại đây.
Khi Kasa tỉnh lại, tiểu Triệu đang nói chuyện với hai nhân viên cấp dưới của anh ta. Lúc này đã nửa đêm rồi, ở trong bệnh viện còn có thể nói gì, trừ phi là những chuyện dọa người mà thôi, nhất là trong bệnh viện có vô số những chuyện ma quỷ đáng sợ.
Khi tiểu Triệu và hai nhân viên cấp dưới của anh ta đang nói chuyện vui vẻ thì Kasa tỉnh lại, Tiểu Triệu vừa thấy người phụ nữ đó tỉnh lại lập tức gọi Mộ Văn đến. Sau khi Kasa tỉnh lại miệng cô ta chỉ lẩm nhẩm “Satand” ngoài từ đó ra không nói thêm gì nữa. Tiểu Triệu không biết Satand là chỉ ai, anh ta còn nghĩ người phụ nữ này hẳn là xem nhiều phim quá. Nhưng Mộ Văn không cho rằng như vậy, Mộ Văn biết “ Satand” là chỉ ai, chính vì như vậy Mộ Văn mới lập tức gọi điện cho Diệp Lăng Phi, Mộ Văn thấy có lẽ chỉ có Diệp Lăng Phi mới có thể giải quyết được chuyện ở đây.
Diệp Lăng Phi và Bạch Tình Đình vừa đến, vừa may gặp ngay Tiểu Triệu và hai nhân viên cấp dưới của anh ta đang đứng ở đầu cầu thang hút thuốc, Tiểu Triệu thấy Diệp Lăng Phi đến anh ta dụi điếu thuốc vội vàng chào:
- Diệp tiên sinh, nửa đêm nửa hôm sao anh lại đến đây thế này?
Diệp Lăng Phi thấy Tiểu Triệu ở đây, hắn đi đến trước mặt tiểu Triệu dang tay vỗ lên vai tiểu Triệu nói:
- Anh đến đây có việc, tiểu Triệu, nghe nói ở đây có một người phụ nữ nước ngoài, em có biết ở phòng bệnh nào không?
Tiểu Triệu nghe Diệp Lăng Phi nhắc đến người phụ nữ nước ngoài, hắn thầm thì nói:
- Diệp tiên sinh, anh cũng vì người phụ nữ nước ngoài đó mà đến đây? Người nữ đặc công đến từ Bắc Kinh cũng nói người phụ nữ nước ngoài đó rất quan trọng, bây giờ đang ở trong phòng bệnh trông chừng người phụ nữ nước ngoài đó, Diệp tiên sinh, rút cuộc người phụ nữ nước ngoài đó là ai?
- Tiểu Triệu, chuyện này không có quan hệ gì đến cậu, cậu không cần hỏi nhiều. Cậu ở đây thì tốt quá, lát nữa nói không chừng còn cần dùng đến cậu, bây giờ cậu dẫn tớ qua đó xem thế nào. Tiểu
Triệu đồng ý:
- Vâng!
Tiểu Triệu dẫn Diệp Lăng Phi và Bạch Tình Đình đi đến phòng bệnh của Kasa, trong phòng bệnh của Kasa, Mộ Văn ngồi ở đầu giường nhìn Kasa đang nằm trên giường. Diệp Lăng Phi vừa bước vào, vừa nhìn thấy Kasa, Diệp Lăng Phi bèn khẳng định, không sai, đúng là cô ta. Diệp Lăng Phi khẳng định người phụ nữ này chính là người nữ đặc công tối hôm nay đã tấn công hắn trong nhà hàng.
Diệp Lăng Phi vừa nhìn thấy cô ta, không đợi Mộ Văn nói gì, hắn đã đi đến đầu giường của Kasa trừng mắt hỏi:
- Cô thành thật nói cho tôi biết, cô là ai?
Kasa nằm ở trên giường miệng nói “Satand”. Mộ Văn đứng bên cạnh giường thản nhiên nói:
- Cô ta mất trí nhớ rồi!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.