Chương 821: Nan giải
Tam Dương Trư Trư
25/07/2013
Diệp Lăng Phi nghe Angel nói xong, liền yên lặng hồi lâu. Quả thực tin
này khiến Diệp Lăng Phi cảm thấy vô cùng đau đầu. Diệp Lăng Phi tạm thời không muốn nghĩ tới việc này. xe tới núi ắt có đường, giờ cũng chỉ có
thể đi một bước tính một bước thôi.
Angel cười hì hì nói:
- Satan. gắng mà tận hưởng cuộc sống ấm áp của anh đi!
- ừ, AngeỊ chúng ta tới lúc đó gặp nhé!
Diệp Lăng Phi cúp điện thoại, khẽ cau mày. Hắn đặt điện thoại vào túi quần, khẽ thở dài. rồi lại quay vào quán ăn.
Mấy người Bạch Tình Đình. Chu Hân Minh đã ăn xong cơm rồi, chỉ đợi Diệp Lăng Phi quay lại thôi. Đợi Diệp Lăng Phi ngồi xuống bên cạnh Bạch Tình Đình, còn chưa đợi Bạch Tình Đình hỏi. Diệp Lăng Phi đã chủ động thẳng thắn nói:
- Angel nói cô ấy sẽ tới Vọng Hải. ừm. còn...còn có Alice nữa!
Bạch Tình Đình hơi giật mình, có nhìn Diệp Lăng Phi. rồi cũng không nói gì cả. Chỉ khẽ
- Ông xã. mau ăn cơm đi!
Diệp Lăng Phi thanh toán xong, lúc bước qua bàn của Vu Đình Đình, đưa mắt nhìn Vu Đình Đình một cái. vừa hay lúc đó Vu Đình Đình cũng đưa mắt nhìn Diệp Lăng Phi. ánh mắt hai người gặp nhau, rồi lập tức tách rời, Vu Đình Đình lại cúi đầu xuống ăn cơm. còn Diệp Lăng Phi bước ra khỏi quán ăn.
Vườn bách thú của thành phố Vọng Hải nằm ở phía Bắc. chia thành khu một và khu hai. Khu một chủ yếu là những động vật chuyên được nuôi dưỡng, còn khu hai là khu tự nhiên. Khách tới thăm quan phải ngồi trên xe chuyên dụng của vườn bách thú để vào khu tự nhiên, trong khu tự nhiên, động vật trở thành nhân vật chính, còn con người chỉ là những nhân vật phụ. cũng không biết người nhìn vật hay vật nhìn người nữa.
Đi xem khu một của vườn bách thú, Vu Tiếu Tiếu và Chu Hân Minh đi trước, còn Bạch Tình Đình khoác tay Diệp Lăng Phi đi ở phía sau.
Khách tời tham quan khu vườn bách thú Khả đông, trong đó đa phần là Khách bên ngoài thành phố. Giờ đang là dịp mùng một tháng mười, có rất nhiều Khách từ bên ngoài tới thành phố Vọng Hải du lịch, tự nhiên muốn tới xem vườn bách thú của thành phố Vọng Hải. cứ theo ý nghĩ này. có rất nhiều du Khách tới đây thăm quan.
Bạch Tình Đình ăn diện xinh đẹp tự nhiên thu hút không ít ánh mắt chú ý của mọi người, nếu không phải Bạch Tình Đình khoác tay Diệp Lăng Phi đi. chắc sẽ có không ít người tới tán tỉnh.
- Ông xã. anh lại nghĩ gì thế?
Bạch Tình Đình không nhìn động vật mà quay sang nhìn Diệp Lăng Phi. nói:
- Em thấy từ lúc anh bước ra khỏi quán ăn. anh cứ lo lắng điều gì đó.
- Anh chỉ lo Angel tới thành phố Vọng Hải định cư. sẽ gây chuyện!
Diệp Lăng Phi nói:
- Em đã gặp Angel rồi, năm đó Angel là do anh đưa tới, anh rất hiểu tính cách của AngeỊ lần này. cô ấy nói muốn tới Vọng Hải. anh không biết vì sao. nhưng cứ cảm thấy chắc chắn sẽ xảy ra chuyện!
Bạch Tình Đình an ủi nói:
- Ông xã. anh cũng không cần phải lo quá nhiều đâu. em tin Angel cũng không còn nhỏ nữa. cô ấy tới thành phố Vọng Hải chưa chắc đã là chuyện xấu. dù sao một cô gái mà ở bên ngoài đánh đánh gìết gìết cũng không phải là chuyện tốt. anh nói có phải không?
Diệp Lăng Phi dừng lại. nhìn Bạch Tình Đình, giọng nói có chút nghi ngờ. nói:
- Bà xã, em thật sự nghĩ rằng cô ấy tới Vọng Hải là một chuyện tốt?
Bạch Tình Đình khẽ cười nói:
- Ông xã, anh bảo em phải nói thế nào đây. ừm. theo cá nhân em thấy là một chuyện tốt, nhưng...!
Bạch Tình Đình nói tới đây. liền đổi ngay giọng, không nói tiếp nữa. Diệp Lăng Phi định gặng hỏi xem phía sau của Bạch Tình Đình là ý gì. nhưng nghĩ đi nghĩ lại. đành thôi, không hỏi thì tốt hơn.
Đi một vòng buổi chiều, mấy người cũng không quay về biệt thự ăn cơm mà ăn cơm ngay trong trung tâm thành phố. Ăn xong cơm tối, Chu Hân Minh liền nói muốn về nhà. Vu Tiếu Tiếu liền vội vàng nói:
- Chị Hân Minh, sao chị đã muốn về nhà rồi là sao. em còn nghĩ tối nay sẽ kéo chị chơi cùng nữa chứ. thế này thì, chẳng còn ý nghĩa gì nữa.
Bạch Tình Đình cũng nói:
- Hân Minh, đúng đó. tối nay đừng về nữa. chúng ta đi dạo chút rồi quay về biệt thự nhé!
Chu Hân Minh cười nói:
- Mình đã hứa với bố mấy ngày hôm nay sẽ về nhà rồi, thời gian này. bố mình về rất muộn, ông vừa quay về là lại tìm mình bàn chuyện công việc, Tình Đình, cậu không hiểu đâu. giờ bố mình đang nhọc sức chiến đấu đó, ông muốn mình tiếp nhận chức vụ cục trưởng cục công an. Trong chuyện này có một số chuyện mình không tiện nói, tóm lại. trước khi mình còn chưa đáp ứng yêu cầu của ổng. mấy ngày này mình khó mà yên tĩnh được. Thôi, mình về trước đây, không lát bố mình lại gọi điện gìục bây giờ, mọi người chơi vui vẻ nhé!
Chu Hân Minh bắt một chiếc taxi. rồi đưa tay chào mấy người Bạch Tình Đình.
Vu Tiếu Tiếu đứng bên cạnh Bạch Tình Đình, lầm bầm nói:
- Chị. em không hiểu, chị Hân Minh sao không dám đảm nhận chức vụ đó chứ. có bao nhiêu người muốn còn chẳng được nữa là!
Bạch Tình Đình đưa tay vuốt vuốt tóc Vu Tiếu Tiếu, nói:
- Cái này không giống nhau, hoàn cảnh gia đình của Hân Minh yêu cầu cô ấy phải tránh những tai tiếng không hay. Chắc điểm này bác Chu cũng đã suy xét qua. có điều, bác Chu phải lo nhiều chuyện hơn. những chuyện này không phải tất cả chúng ta đều biết. thôi, không nói chuyện này nữa. Tiếu Tiếu em đã nghĩ tối nay chúng ta đi đâu chơi chưa hay về nhà?
- Chị. buổi tối đi chơi là tốt nhất, giờ chúng ta mà quay về thì phí quá!
Vu Tiếu Tiếu nói tới đây. Bỗng lại nói:
- Chị. em biết có một nơi rất hay. chúng ta tới đó đi!
Bạch Tình Đình gật gật đầu. nói:
- Được, thế thì tới chỗ mà em nói đi, dù sao chị cũng chưa muốn quay về ngủ!
Bạch Tình Đình nói tới đây. quay sang Diệp Lăng Phi hỏi:
- Ông xã. anh có đi không?
Câu này của Bạch Tình Đình hỏi cũng bằng không. Bạch Tình Đình và Vu Tiếu Tiếu hai
cô gái đi chơi giữa bạn đêm. Diệp Lăng Phi sao có thể không đi được chứ.
Song, đợi tới nơi Vu Tiếu Tiếu nói. Diệp Lăng Phi có chút hối hận. thì ra nơi mà Vu Tiếu Tiếu nói chính là quán bar của Lý Khả Hân. Diệp Lăng Phi tức một nỗi không trừng trị cho Vu Tiếu Tiếu một trận. Vu Tiếu Tiếu này chi biết gây phiền phức cho mình. Nhưng, đã tới rồi Diệp Lăng Phi cũng chỉ đành gìả vờ hồ đồ vậy.
Vu Tiếu Tiếu kéo Bạch Tình Đình vào quán bar. Diệp Lăng Phi có chút không thích bước theo sau. Vu Tiếu Tiếu chọn lấy một chỗ ngồi, cô ra sức nói bà chủ ở đây tốt như thế nào. như thế nào với Bạch Tình Đình. song, khi Bạch Tình Đình nhìn thấy bà chủ của quán bar này chính là Lý Khả Hân. sắc mặt Bạch Tình Đình đã có chút khó chịu.
Lý Khả Hân cũng nhìn thấy Bạch Tình Đình, thời gian này Lý Khả Hân bận rộn chuyện quán bar. nghĩ đù mọi cách để quảng cáo tuyên truyền quán bar.
Lý Khả Hân thậm chí còn không có thời gian gọi điện thoại cho Diệp Lăng Phi. khi Lý Khả Hân thấy ba người Diệp Lăng Phi. Bạch Tình Đình và Vu Tiếu Tiếu tới. cô liền gọi phục vụ tới dặn dò mấy câu. rồi. Lý Khả Hân chậm bước bước qua.
- Chị Khả Hân. em giới thiệu với chị....!
Vu Tiếu Tiếu thấy Lý Khả Hân bước tới. cô nhiệt tình đứng dậy. định giới thiệu cho Lý Khả Hân. không ngờ nghe thấy Lý Khả Hân khẽ cười nói:
- Tiếu Tiếu, em không cần phải giới thiệu đâu. chị biết có ấy!
Bạch Tình Đình hiển nhiên có chút không thoai mái. người cô khẽ nghiêng về Diệp Lăng Phi. nói:
- Lý Khả Hân. lâu rồi chúng ta không gặp nhau!
- Không ngờ có vẫn còn nhớ tới kẻ vô danh như tôi, vinh hạnh cho tôi quá!
Lý Khả Hân ngồi đối diện với Bạch Tình Đình, lúc này. nhân viên phục vụ mang qua hai bình rượu vang thượng đẳng, rót đầy vào cốc của mỗi người xong. Lý Khả Hân cầm lấy cốc rượu lên. nói với Bạch Tình Đình:
- Tổng gìám đốc Bạch, tôi nghĩ trước đây chúng ta có chút không vui, đó đều là chuyện quá khứ rồi. tôi mong chúng ta xóa bỏ hết những điều không vui trong quá khứ. cốc rượu này tôi mời cô!
Bạch Tình Đình lại nhìn sang Diệp Lăng Phi đang ngồi bên cạnh cô, thấy sắc mặt Diệp Lăng Phi không có chút phản ứng gì. Bạch Tình Đình khẽ nhếch nhếch mép. cô đưa bàn tay ngọc nhỏ nhắn của mình ra cầm lấy cốc rượu đế cao. nhấc lên. nói:
- Lý Khả Hân. tôi không biết uống rượu lắm. tôi chỉ uống chút biểu thị thành ý nhé!
Lý Khả Hân cười nói:
- Được, thế cũng được, tôi sẽ uống hết!
Lý Khả Hân nói xong liền giơ cốc uống cạn rượu trong ly. sau đó cô vỗ vỗ vào vai Vu Tiếu Tiếu, nói:
- Mọi người từ từ uống nhé. tôi còn phải đi chào hỏi Khách nữa. không thể ngồi đây uống cùng mọi người được!
Lý Khả Hân từ lúc tới đây cho tới lúc rời đi, không hề nhìn Diệp Lăng Phi một cái nào. Bạch Tình Đình lúc này mới chuyển sang nhìn Diệp Lăng Phi. hỏi:
- Ông xã. sao anh không chào hỏi Lý Khả Hân một tiếng, dù sao trước đây hai người cũng là đồng nghiệp.
Bạch Tình Đình vừa nói xong câu này. Vu Tiếu Tiếu liền mở miệng định nói xen vào, nhưng liền bị Diệp Lăng Phi giơ chân đạp một cái. Vu Tiếu Tiếu vội vàng ngậm miệng, không dám nói nữa. Diệp Lăng Phi khẽ cười nói:
- Nói rồi. đều là những chuyện quá khứ. nhắc lại làm gì chứ. Tình Đình, chúng ta không nói nữa. uống rượu đi!
Bạch Tình Đình cũng không nói tiếp nữa. có liền nhấp miệng uống một chút rượu vang.
Ba người vừa uống được không lâu. lúc này. từ bên ngoài bước vào hai người đàn ông. Trong đó có một người chạc tuổi ngoài ba mươi bước vào quán bar xong, hắn liền đưa mắt liếc nhìn bốn xung quanh, hai mắt sắc nhọn dùng lại tại chiếc bàn chỗ Diệp Lăng Phi ngồi.
- Trùng hợp quá. không ngờ lại gặp mọi người ở đây. tôi ngồi ở đây không thành vấn đề chứ?
Diệp Lăng Phi ngẩng đầu lên. nhận ra là người đàn ông gặp ở viện bảo tàng, hắn liền cau mày lại. Rất không Khách khí nói:
- Tôi nghĩ anh nên chọn chỗ Khác thì hơn. ở đây không hoan nghênh anh!
- Tôi nghĩ không cần thiết đâu. tôi chì uống rượu thôi mà!
Người đàn ông đó khẽ cười nói:
- Tôi nghĩ Tổng gìám đốc Bạch của tập đoàn Quốc tế Thế kỉ không phải là người thiếu phong độ như thế chứ. Phải biết rằng, sau này tôi còn có việc cần bàn với Tổng gìám đốc Bạch nữa. là một Khách hàng tiềm năng, không lẽ Tổng gìám đốc Bạch lại bỏ qua tôi không thèm để ý như thế chứ?
Bạch Tình Đình nghe thấy người đàn ông này nói vậy, liền ngẩng đầu lên. nhìn người đàn ông đó. khẽ lắc đầu nói:
- Vị tiên sinh này. xin lỗi, tôi không quen anh. Hơn nữa đây là thời gian riêng tư. nếu anh định bàn chuyện hợp tác giữa hai tập đoàn chúng ta. thế thì có thể tới tập đoàn của tôi bàn chuyện!
Người đàn ông đó nhận được lời từ chối xong, khuôn mặt vẫn y nguyên vẻ mỉm cười, hình như không để ý tới chuyện này. Hắn khẽ nói:
- Thật sự xin lỗi. tôi không nên làm phiền mọi người! Mong mọi người thông cảm!
Nói xong, người đàn ông đó liền rời khỏi đây. Thấy người đàn ông đó rời đi, Diệp Lăng Phi liền lạnh lung hắng giọng nói:
- Chuyện trùng hợp tới thế sao. anh xem hắn chắc theo chúng ta tới đây thì có!
Bạch Tình Đình khẽ nói:
- Ông xã. Đừng tức giận, tối nay chúng ta tới đây để chơi, không nên để ý mấy chuyện không vui?
-ừm!
Diệp Lăng Phi gật gật đầu.
Người đàn ông đó cầm cốc rượu trong tay uống cạn rồi vội vàng cùng thuộc hạ rời khỏi quán bar. Đợi sau khi lên chiếc xe hào hoa đậu ở bên ngoài, người đàn ông đó nói:
- Người chắc chắn điều tra chồng của Bạch Tình Đình chi là một tay ăn chơi nhàn rỗi?
- Tiên sinh, theo những gì điều tra được thì đúng là như thế!
- ừm. nếu thế thì cơ hội của ta rất lớn!
Người đàn ông đó khẽ cười nói:
- Ta thấy trò chơi này càng ngày càng thú vị rồi!
- Tiên sinh, ngài thật sự định ở lại Vọng Hải một thời gian sao?
Người tùy tùng ngồi bên cạnh nói:
- Chúng ta còn rất nhiều chuyện phải làm. e rằng thời gian chúng ta lưu lại tại Vọng Hải không được lâu.
- Điều này ta rất rõ, ra định ở lại Vọng Hải một tuần, sau đó. chúng ta quay lại Mỹ. ta sẽ đề nghị với bố lựa chọn thành phố Vọng Hải để đặt công ty con phát triển tại khu vực Châu Á này. như thế. ta có thể đi đi về về giữa Mỹ và thành phố Vọng Hải. ngươi nói xem như thế cơ hội của ta chẳng phải lớn hơn rất nhiều sao?
Ngày thứ hai Diệp Lăng Phi tỉnh dậy đã hơn mười giờ sáng rồi, tối qua hắn và Bạch Tình Đình. Vu Tiếu Tiếu chơi tới rất khuya, uống cho tới nửa đêm mới quay lại biệt thự.
Diệp Lăng Phi liền cảm thấy vô cùng mệt, sáng nay lúc Bạch Tình Đình dậy. Diệp Lăng Phi có biết nhưng hắn vẫn chưa muốn dậy thế nên mới nằm dài tới tận mười giờ hơn.
Đợi lúc Diệp Lăng Phi tỉnh dậy. biệt thự đã không còn bóng người. Diệp Lăng Phi chỉ thấy Bạch Tình Đình lưu lại cho hắn một mảnh giấy nói hôm nay cô và Vu Tiếu Tiếu. Chu Hân Minh ba người đi dưỡng da. Diệp Lăng Phi hôm nay tự sắp xếp kế hoạch cho mình.
Phụ nữ tuy đã kết hôn nhưng không thể ngày ngày ở bên cạnh đàn ông được, phụ nữ cũng có bầy đàn của mình, cũng có cách sống của mình. Diệp Lăng Phi cũng thế. hắn cũng có cuộc sống riêng của hắn. Bạch Tình Đình không ở bên cạnh. Diệp Lăng Phi vừa hay đi tìm Dã Lang. Dã Thú đi rèn luyện thân thể.
Nhà thể dục thể thao của Dã Lang đã được chình sửa hoàn thiện, ngay trước khi Diệp Lăng Phi đi Hải Nam. Dã Lang đã đề nghị Diệp Lăng Phi qua đó xem. song lúc đó Diệp Lăng Phi bận chuyện đi Hải Nam. không có thời gian rảnh, lần này là lần đầu tiên hắn tới chỗ tập luyện sau khi đã được Dã Lang cải tạo xong.
Tầng một của nơi này dùng để kinh doanh, tầng hai thì không. Dã Lang chuyên dụng dành cho Diệp Lăng Phi tập luyện, trên sân đấu quyền ở giữa tầng hai. Diệp Lăng Phi cả người đầy mồ hôi đang tập luyện cùng Dã Thú.
- Đại ca. anh sao thế, em thấy tốc độ của anh giảm đì rất nhiều!
Dã Thú trong lúc tập luyện với Diệp Lăng Phi. ngạc nhiên nói.
- Bình thường thôi, lâu rồi anh không tập luyện gì cả!
Diệp Lăng Phi lại đấm một cú vào đầu Dã Thú. Dã Thú linh hoạt tránh qua. Dã Thú cũng thuận tay đấm ra một cú. cú này đầu vào ngực Diệp Lăng Phi. Diệp Lăng Phi lùi lại hai bước. Dã Thú giật mình, vội vàng hỏi:
- Đại ca. anh không sao chứ!
- Không sao. anh cảm thấy phản ứng của mình chậm hơn rất nhiều rồi, xem ra an nhàn quá cũng khiến người ta mất đi ý chí chiến đâu!
Diệp Lăng Phi dùng lại. nháy xuống khỏi sàn đấu. rút găng tay ra. ném qua một bên. Hắn ngồi xuống. Dã Lang liền ném cho Diệp Lăng Phi một chai nước khoáng. Diệp Lăng Phi mở nắp. trước tiên đổ nửa chai nước lên đầu. rồi uống cạn số còn lại.
Dã Thú cũng giống Diệp Lăng Phi. đều đổ nửa chai nước lên đầu. Dã Thú ném chai nước đã uống cận ném xuống sàn. cầm lấy điếu thuốc, đưa cho Diệp Lăng Phi một điếu rồi rút ra một điếu hút. Dã Thú vừa hút thuốc, vừa nói:
- Đại ca. em thấy anh có nhiều phụ nữ quá. không giống em. mới chỉ hai ba cô, một tuần chỉ ôm không cũng không thành vấn đề!
- Hai ba cô?
Diệp Lăng Phi nhét điếu thuốc vào miệng, nhìn Dã Thú. nói:
- Tên tiểu từ nhà ngươi từ lúc nào lại bắt đầu tìm gái rồi. anh nhớ không phải ngươi chỉ có Lục Tuyết Hoa sao? Sao thế, lại học người Khác ôm tình nhân rồi hả. anh nói cho cậu biết, nếu như chú mà làm tổn thương Lục Tuyết Hoa. chú sẽ chết chắc!
Dã Thú toét miệng nói:
- Đại ca. anh yên tâm. em tuyệt đối không làm hại Tuyết Hoa đâu. em chỉ cảm thấy em có chút ham muốn quá mạnh với chuyện đó. một mình Tuyết Hoa không đáp ứng đủ, còn em....!
Dã Thú còn chưa nói xong. Diệp Lăng Phi liền cắt ngang nói:
- Thôi, cậu không cần phải giải thích với anh. anh cũng không muốn nghe mấy vớ vẩn của cậu. Nói chuyện chính đi. anh định sau đợt quốc Khảnh này. sẽ bắt đầu tiến hành hạng mục Long Sơn. Dã Thú. cậu nghe cho rõ. mảnh đất ở Long Sơn bên đó cậu coi kỹ cho anh. không được để xảy ra chuyện, đợi tất cả hạng mục Long Sơn hoàn thành xong, lập tức đóng cửa khu Long Sơn lại. những vũ khí hạng nặng không cần nữa. chì gìữ lại những vũ khí hạng nhẹ. để đề phòng sau này xảy ra chuyện!
- Dạ. đại ca. em biết!
Dã Thú nói.
- Dã Lang, những người trong tổ chức Lang Nha lúc nào có thể tới đây. giữa tháng mười rốt cục là ngày nào?
Diệp Lăng Phi nói.
- Bên Anh vẫn chưa có thông tin gì. đợi em liên hệ lại với họ xem thế nào đã.
Dã Lang nói:
- Em sẽ nhanh chóng làm xong chuyện này!
-ừm!
Diệp Lăng Phi nói một tiếng.
Dã Thú lúc này bỗng nhiên hỏi:
- ồ. đại ca. em vừa nhớ tới một chuyện, lần này nếu Angel cũng đến. anh định sắp xếp cho Angel thế nào đây!
Diệp Lăng Phi nghe xong câu hỏi này của Dã Thú. lập tức liền cau mày lại. nói:
- Dã Thú. tên tiểu từ nhà người lại nhắc tới chuyện phiền não của anh rồi, hôm qua anh nhận được điện thoại của AngeỊ không chỉ có cô ấy tới, ngay cả Alice cũng tới. giờ anh đang bực bội muốn chết đây!
- Alice cũng tới?
Dã Thú giật nảy mình, ngay sau đó liền cười nói:
- Đại ca. diễm phúc của anh thật nhiều. Alice là cô gái thật sự rất xinh đẹp. em còn biết, cô ấy được bầu chọn vào một trong mười người mẫu đẹp nhất thế giới nữa đó đại ca, nếu là em, chắc chắn sẽ gắn chặt bên người, đúng là đông tây kết hợp.
- Anh biết ngay miệng thối nhà ngươi không nói được điều gì tốt đẹp mà!
Diệp Lăng Phi lạnh lùng nói:
- Không nói tới Bạch Tình Đình sẽ gây sự với anh. ngay cả bố Alice cũng sẽ không tha cho anh đâu. nhờ ông già đó bất chấp tất cả lao tới đây tính sổ anh. cậu nói xem anh phải làm thế nào?
Angel cười hì hì nói:
- Satan. gắng mà tận hưởng cuộc sống ấm áp của anh đi!
- ừ, AngeỊ chúng ta tới lúc đó gặp nhé!
Diệp Lăng Phi cúp điện thoại, khẽ cau mày. Hắn đặt điện thoại vào túi quần, khẽ thở dài. rồi lại quay vào quán ăn.
Mấy người Bạch Tình Đình. Chu Hân Minh đã ăn xong cơm rồi, chỉ đợi Diệp Lăng Phi quay lại thôi. Đợi Diệp Lăng Phi ngồi xuống bên cạnh Bạch Tình Đình, còn chưa đợi Bạch Tình Đình hỏi. Diệp Lăng Phi đã chủ động thẳng thắn nói:
- Angel nói cô ấy sẽ tới Vọng Hải. ừm. còn...còn có Alice nữa!
Bạch Tình Đình hơi giật mình, có nhìn Diệp Lăng Phi. rồi cũng không nói gì cả. Chỉ khẽ
- Ông xã. mau ăn cơm đi!
Diệp Lăng Phi thanh toán xong, lúc bước qua bàn của Vu Đình Đình, đưa mắt nhìn Vu Đình Đình một cái. vừa hay lúc đó Vu Đình Đình cũng đưa mắt nhìn Diệp Lăng Phi. ánh mắt hai người gặp nhau, rồi lập tức tách rời, Vu Đình Đình lại cúi đầu xuống ăn cơm. còn Diệp Lăng Phi bước ra khỏi quán ăn.
Vườn bách thú của thành phố Vọng Hải nằm ở phía Bắc. chia thành khu một và khu hai. Khu một chủ yếu là những động vật chuyên được nuôi dưỡng, còn khu hai là khu tự nhiên. Khách tới thăm quan phải ngồi trên xe chuyên dụng của vườn bách thú để vào khu tự nhiên, trong khu tự nhiên, động vật trở thành nhân vật chính, còn con người chỉ là những nhân vật phụ. cũng không biết người nhìn vật hay vật nhìn người nữa.
Đi xem khu một của vườn bách thú, Vu Tiếu Tiếu và Chu Hân Minh đi trước, còn Bạch Tình Đình khoác tay Diệp Lăng Phi đi ở phía sau.
Khách tời tham quan khu vườn bách thú Khả đông, trong đó đa phần là Khách bên ngoài thành phố. Giờ đang là dịp mùng một tháng mười, có rất nhiều Khách từ bên ngoài tới thành phố Vọng Hải du lịch, tự nhiên muốn tới xem vườn bách thú của thành phố Vọng Hải. cứ theo ý nghĩ này. có rất nhiều du Khách tới đây thăm quan.
Bạch Tình Đình ăn diện xinh đẹp tự nhiên thu hút không ít ánh mắt chú ý của mọi người, nếu không phải Bạch Tình Đình khoác tay Diệp Lăng Phi đi. chắc sẽ có không ít người tới tán tỉnh.
- Ông xã. anh lại nghĩ gì thế?
Bạch Tình Đình không nhìn động vật mà quay sang nhìn Diệp Lăng Phi. nói:
- Em thấy từ lúc anh bước ra khỏi quán ăn. anh cứ lo lắng điều gì đó.
- Anh chỉ lo Angel tới thành phố Vọng Hải định cư. sẽ gây chuyện!
Diệp Lăng Phi nói:
- Em đã gặp Angel rồi, năm đó Angel là do anh đưa tới, anh rất hiểu tính cách của AngeỊ lần này. cô ấy nói muốn tới Vọng Hải. anh không biết vì sao. nhưng cứ cảm thấy chắc chắn sẽ xảy ra chuyện!
Bạch Tình Đình an ủi nói:
- Ông xã. anh cũng không cần phải lo quá nhiều đâu. em tin Angel cũng không còn nhỏ nữa. cô ấy tới thành phố Vọng Hải chưa chắc đã là chuyện xấu. dù sao một cô gái mà ở bên ngoài đánh đánh gìết gìết cũng không phải là chuyện tốt. anh nói có phải không?
Diệp Lăng Phi dừng lại. nhìn Bạch Tình Đình, giọng nói có chút nghi ngờ. nói:
- Bà xã, em thật sự nghĩ rằng cô ấy tới Vọng Hải là một chuyện tốt?
Bạch Tình Đình khẽ cười nói:
- Ông xã, anh bảo em phải nói thế nào đây. ừm. theo cá nhân em thấy là một chuyện tốt, nhưng...!
Bạch Tình Đình nói tới đây. liền đổi ngay giọng, không nói tiếp nữa. Diệp Lăng Phi định gặng hỏi xem phía sau của Bạch Tình Đình là ý gì. nhưng nghĩ đi nghĩ lại. đành thôi, không hỏi thì tốt hơn.
Đi một vòng buổi chiều, mấy người cũng không quay về biệt thự ăn cơm mà ăn cơm ngay trong trung tâm thành phố. Ăn xong cơm tối, Chu Hân Minh liền nói muốn về nhà. Vu Tiếu Tiếu liền vội vàng nói:
- Chị Hân Minh, sao chị đã muốn về nhà rồi là sao. em còn nghĩ tối nay sẽ kéo chị chơi cùng nữa chứ. thế này thì, chẳng còn ý nghĩa gì nữa.
Bạch Tình Đình cũng nói:
- Hân Minh, đúng đó. tối nay đừng về nữa. chúng ta đi dạo chút rồi quay về biệt thự nhé!
Chu Hân Minh cười nói:
- Mình đã hứa với bố mấy ngày hôm nay sẽ về nhà rồi, thời gian này. bố mình về rất muộn, ông vừa quay về là lại tìm mình bàn chuyện công việc, Tình Đình, cậu không hiểu đâu. giờ bố mình đang nhọc sức chiến đấu đó, ông muốn mình tiếp nhận chức vụ cục trưởng cục công an. Trong chuyện này có một số chuyện mình không tiện nói, tóm lại. trước khi mình còn chưa đáp ứng yêu cầu của ổng. mấy ngày này mình khó mà yên tĩnh được. Thôi, mình về trước đây, không lát bố mình lại gọi điện gìục bây giờ, mọi người chơi vui vẻ nhé!
Chu Hân Minh bắt một chiếc taxi. rồi đưa tay chào mấy người Bạch Tình Đình.
Vu Tiếu Tiếu đứng bên cạnh Bạch Tình Đình, lầm bầm nói:
- Chị. em không hiểu, chị Hân Minh sao không dám đảm nhận chức vụ đó chứ. có bao nhiêu người muốn còn chẳng được nữa là!
Bạch Tình Đình đưa tay vuốt vuốt tóc Vu Tiếu Tiếu, nói:
- Cái này không giống nhau, hoàn cảnh gia đình của Hân Minh yêu cầu cô ấy phải tránh những tai tiếng không hay. Chắc điểm này bác Chu cũng đã suy xét qua. có điều, bác Chu phải lo nhiều chuyện hơn. những chuyện này không phải tất cả chúng ta đều biết. thôi, không nói chuyện này nữa. Tiếu Tiếu em đã nghĩ tối nay chúng ta đi đâu chơi chưa hay về nhà?
- Chị. buổi tối đi chơi là tốt nhất, giờ chúng ta mà quay về thì phí quá!
Vu Tiếu Tiếu nói tới đây. Bỗng lại nói:
- Chị. em biết có một nơi rất hay. chúng ta tới đó đi!
Bạch Tình Đình gật gật đầu. nói:
- Được, thế thì tới chỗ mà em nói đi, dù sao chị cũng chưa muốn quay về ngủ!
Bạch Tình Đình nói tới đây. quay sang Diệp Lăng Phi hỏi:
- Ông xã. anh có đi không?
Câu này của Bạch Tình Đình hỏi cũng bằng không. Bạch Tình Đình và Vu Tiếu Tiếu hai
cô gái đi chơi giữa bạn đêm. Diệp Lăng Phi sao có thể không đi được chứ.
Song, đợi tới nơi Vu Tiếu Tiếu nói. Diệp Lăng Phi có chút hối hận. thì ra nơi mà Vu Tiếu Tiếu nói chính là quán bar của Lý Khả Hân. Diệp Lăng Phi tức một nỗi không trừng trị cho Vu Tiếu Tiếu một trận. Vu Tiếu Tiếu này chi biết gây phiền phức cho mình. Nhưng, đã tới rồi Diệp Lăng Phi cũng chỉ đành gìả vờ hồ đồ vậy.
Vu Tiếu Tiếu kéo Bạch Tình Đình vào quán bar. Diệp Lăng Phi có chút không thích bước theo sau. Vu Tiếu Tiếu chọn lấy một chỗ ngồi, cô ra sức nói bà chủ ở đây tốt như thế nào. như thế nào với Bạch Tình Đình. song, khi Bạch Tình Đình nhìn thấy bà chủ của quán bar này chính là Lý Khả Hân. sắc mặt Bạch Tình Đình đã có chút khó chịu.
Lý Khả Hân cũng nhìn thấy Bạch Tình Đình, thời gian này Lý Khả Hân bận rộn chuyện quán bar. nghĩ đù mọi cách để quảng cáo tuyên truyền quán bar.
Lý Khả Hân thậm chí còn không có thời gian gọi điện thoại cho Diệp Lăng Phi. khi Lý Khả Hân thấy ba người Diệp Lăng Phi. Bạch Tình Đình và Vu Tiếu Tiếu tới. cô liền gọi phục vụ tới dặn dò mấy câu. rồi. Lý Khả Hân chậm bước bước qua.
- Chị Khả Hân. em giới thiệu với chị....!
Vu Tiếu Tiếu thấy Lý Khả Hân bước tới. cô nhiệt tình đứng dậy. định giới thiệu cho Lý Khả Hân. không ngờ nghe thấy Lý Khả Hân khẽ cười nói:
- Tiếu Tiếu, em không cần phải giới thiệu đâu. chị biết có ấy!
Bạch Tình Đình hiển nhiên có chút không thoai mái. người cô khẽ nghiêng về Diệp Lăng Phi. nói:
- Lý Khả Hân. lâu rồi chúng ta không gặp nhau!
- Không ngờ có vẫn còn nhớ tới kẻ vô danh như tôi, vinh hạnh cho tôi quá!
Lý Khả Hân ngồi đối diện với Bạch Tình Đình, lúc này. nhân viên phục vụ mang qua hai bình rượu vang thượng đẳng, rót đầy vào cốc của mỗi người xong. Lý Khả Hân cầm lấy cốc rượu lên. nói với Bạch Tình Đình:
- Tổng gìám đốc Bạch, tôi nghĩ trước đây chúng ta có chút không vui, đó đều là chuyện quá khứ rồi. tôi mong chúng ta xóa bỏ hết những điều không vui trong quá khứ. cốc rượu này tôi mời cô!
Bạch Tình Đình lại nhìn sang Diệp Lăng Phi đang ngồi bên cạnh cô, thấy sắc mặt Diệp Lăng Phi không có chút phản ứng gì. Bạch Tình Đình khẽ nhếch nhếch mép. cô đưa bàn tay ngọc nhỏ nhắn của mình ra cầm lấy cốc rượu đế cao. nhấc lên. nói:
- Lý Khả Hân. tôi không biết uống rượu lắm. tôi chỉ uống chút biểu thị thành ý nhé!
Lý Khả Hân cười nói:
- Được, thế cũng được, tôi sẽ uống hết!
Lý Khả Hân nói xong liền giơ cốc uống cạn rượu trong ly. sau đó cô vỗ vỗ vào vai Vu Tiếu Tiếu, nói:
- Mọi người từ từ uống nhé. tôi còn phải đi chào hỏi Khách nữa. không thể ngồi đây uống cùng mọi người được!
Lý Khả Hân từ lúc tới đây cho tới lúc rời đi, không hề nhìn Diệp Lăng Phi một cái nào. Bạch Tình Đình lúc này mới chuyển sang nhìn Diệp Lăng Phi. hỏi:
- Ông xã. sao anh không chào hỏi Lý Khả Hân một tiếng, dù sao trước đây hai người cũng là đồng nghiệp.
Bạch Tình Đình vừa nói xong câu này. Vu Tiếu Tiếu liền mở miệng định nói xen vào, nhưng liền bị Diệp Lăng Phi giơ chân đạp một cái. Vu Tiếu Tiếu vội vàng ngậm miệng, không dám nói nữa. Diệp Lăng Phi khẽ cười nói:
- Nói rồi. đều là những chuyện quá khứ. nhắc lại làm gì chứ. Tình Đình, chúng ta không nói nữa. uống rượu đi!
Bạch Tình Đình cũng không nói tiếp nữa. có liền nhấp miệng uống một chút rượu vang.
Ba người vừa uống được không lâu. lúc này. từ bên ngoài bước vào hai người đàn ông. Trong đó có một người chạc tuổi ngoài ba mươi bước vào quán bar xong, hắn liền đưa mắt liếc nhìn bốn xung quanh, hai mắt sắc nhọn dùng lại tại chiếc bàn chỗ Diệp Lăng Phi ngồi.
- Trùng hợp quá. không ngờ lại gặp mọi người ở đây. tôi ngồi ở đây không thành vấn đề chứ?
Diệp Lăng Phi ngẩng đầu lên. nhận ra là người đàn ông gặp ở viện bảo tàng, hắn liền cau mày lại. Rất không Khách khí nói:
- Tôi nghĩ anh nên chọn chỗ Khác thì hơn. ở đây không hoan nghênh anh!
- Tôi nghĩ không cần thiết đâu. tôi chì uống rượu thôi mà!
Người đàn ông đó khẽ cười nói:
- Tôi nghĩ Tổng gìám đốc Bạch của tập đoàn Quốc tế Thế kỉ không phải là người thiếu phong độ như thế chứ. Phải biết rằng, sau này tôi còn có việc cần bàn với Tổng gìám đốc Bạch nữa. là một Khách hàng tiềm năng, không lẽ Tổng gìám đốc Bạch lại bỏ qua tôi không thèm để ý như thế chứ?
Bạch Tình Đình nghe thấy người đàn ông này nói vậy, liền ngẩng đầu lên. nhìn người đàn ông đó. khẽ lắc đầu nói:
- Vị tiên sinh này. xin lỗi, tôi không quen anh. Hơn nữa đây là thời gian riêng tư. nếu anh định bàn chuyện hợp tác giữa hai tập đoàn chúng ta. thế thì có thể tới tập đoàn của tôi bàn chuyện!
Người đàn ông đó nhận được lời từ chối xong, khuôn mặt vẫn y nguyên vẻ mỉm cười, hình như không để ý tới chuyện này. Hắn khẽ nói:
- Thật sự xin lỗi. tôi không nên làm phiền mọi người! Mong mọi người thông cảm!
Nói xong, người đàn ông đó liền rời khỏi đây. Thấy người đàn ông đó rời đi, Diệp Lăng Phi liền lạnh lung hắng giọng nói:
- Chuyện trùng hợp tới thế sao. anh xem hắn chắc theo chúng ta tới đây thì có!
Bạch Tình Đình khẽ nói:
- Ông xã. Đừng tức giận, tối nay chúng ta tới đây để chơi, không nên để ý mấy chuyện không vui?
-ừm!
Diệp Lăng Phi gật gật đầu.
Người đàn ông đó cầm cốc rượu trong tay uống cạn rồi vội vàng cùng thuộc hạ rời khỏi quán bar. Đợi sau khi lên chiếc xe hào hoa đậu ở bên ngoài, người đàn ông đó nói:
- Người chắc chắn điều tra chồng của Bạch Tình Đình chi là một tay ăn chơi nhàn rỗi?
- Tiên sinh, theo những gì điều tra được thì đúng là như thế!
- ừm. nếu thế thì cơ hội của ta rất lớn!
Người đàn ông đó khẽ cười nói:
- Ta thấy trò chơi này càng ngày càng thú vị rồi!
- Tiên sinh, ngài thật sự định ở lại Vọng Hải một thời gian sao?
Người tùy tùng ngồi bên cạnh nói:
- Chúng ta còn rất nhiều chuyện phải làm. e rằng thời gian chúng ta lưu lại tại Vọng Hải không được lâu.
- Điều này ta rất rõ, ra định ở lại Vọng Hải một tuần, sau đó. chúng ta quay lại Mỹ. ta sẽ đề nghị với bố lựa chọn thành phố Vọng Hải để đặt công ty con phát triển tại khu vực Châu Á này. như thế. ta có thể đi đi về về giữa Mỹ và thành phố Vọng Hải. ngươi nói xem như thế cơ hội của ta chẳng phải lớn hơn rất nhiều sao?
Ngày thứ hai Diệp Lăng Phi tỉnh dậy đã hơn mười giờ sáng rồi, tối qua hắn và Bạch Tình Đình. Vu Tiếu Tiếu chơi tới rất khuya, uống cho tới nửa đêm mới quay lại biệt thự.
Diệp Lăng Phi liền cảm thấy vô cùng mệt, sáng nay lúc Bạch Tình Đình dậy. Diệp Lăng Phi có biết nhưng hắn vẫn chưa muốn dậy thế nên mới nằm dài tới tận mười giờ hơn.
Đợi lúc Diệp Lăng Phi tỉnh dậy. biệt thự đã không còn bóng người. Diệp Lăng Phi chỉ thấy Bạch Tình Đình lưu lại cho hắn một mảnh giấy nói hôm nay cô và Vu Tiếu Tiếu. Chu Hân Minh ba người đi dưỡng da. Diệp Lăng Phi hôm nay tự sắp xếp kế hoạch cho mình.
Phụ nữ tuy đã kết hôn nhưng không thể ngày ngày ở bên cạnh đàn ông được, phụ nữ cũng có bầy đàn của mình, cũng có cách sống của mình. Diệp Lăng Phi cũng thế. hắn cũng có cuộc sống riêng của hắn. Bạch Tình Đình không ở bên cạnh. Diệp Lăng Phi vừa hay đi tìm Dã Lang. Dã Thú đi rèn luyện thân thể.
Nhà thể dục thể thao của Dã Lang đã được chình sửa hoàn thiện, ngay trước khi Diệp Lăng Phi đi Hải Nam. Dã Lang đã đề nghị Diệp Lăng Phi qua đó xem. song lúc đó Diệp Lăng Phi bận chuyện đi Hải Nam. không có thời gian rảnh, lần này là lần đầu tiên hắn tới chỗ tập luyện sau khi đã được Dã Lang cải tạo xong.
Tầng một của nơi này dùng để kinh doanh, tầng hai thì không. Dã Lang chuyên dụng dành cho Diệp Lăng Phi tập luyện, trên sân đấu quyền ở giữa tầng hai. Diệp Lăng Phi cả người đầy mồ hôi đang tập luyện cùng Dã Thú.
- Đại ca. anh sao thế, em thấy tốc độ của anh giảm đì rất nhiều!
Dã Thú trong lúc tập luyện với Diệp Lăng Phi. ngạc nhiên nói.
- Bình thường thôi, lâu rồi anh không tập luyện gì cả!
Diệp Lăng Phi lại đấm một cú vào đầu Dã Thú. Dã Thú linh hoạt tránh qua. Dã Thú cũng thuận tay đấm ra một cú. cú này đầu vào ngực Diệp Lăng Phi. Diệp Lăng Phi lùi lại hai bước. Dã Thú giật mình, vội vàng hỏi:
- Đại ca. anh không sao chứ!
- Không sao. anh cảm thấy phản ứng của mình chậm hơn rất nhiều rồi, xem ra an nhàn quá cũng khiến người ta mất đi ý chí chiến đâu!
Diệp Lăng Phi dùng lại. nháy xuống khỏi sàn đấu. rút găng tay ra. ném qua một bên. Hắn ngồi xuống. Dã Lang liền ném cho Diệp Lăng Phi một chai nước khoáng. Diệp Lăng Phi mở nắp. trước tiên đổ nửa chai nước lên đầu. rồi uống cạn số còn lại.
Dã Thú cũng giống Diệp Lăng Phi. đều đổ nửa chai nước lên đầu. Dã Thú ném chai nước đã uống cận ném xuống sàn. cầm lấy điếu thuốc, đưa cho Diệp Lăng Phi một điếu rồi rút ra một điếu hút. Dã Thú vừa hút thuốc, vừa nói:
- Đại ca. em thấy anh có nhiều phụ nữ quá. không giống em. mới chỉ hai ba cô, một tuần chỉ ôm không cũng không thành vấn đề!
- Hai ba cô?
Diệp Lăng Phi nhét điếu thuốc vào miệng, nhìn Dã Thú. nói:
- Tên tiểu từ nhà ngươi từ lúc nào lại bắt đầu tìm gái rồi. anh nhớ không phải ngươi chỉ có Lục Tuyết Hoa sao? Sao thế, lại học người Khác ôm tình nhân rồi hả. anh nói cho cậu biết, nếu như chú mà làm tổn thương Lục Tuyết Hoa. chú sẽ chết chắc!
Dã Thú toét miệng nói:
- Đại ca. anh yên tâm. em tuyệt đối không làm hại Tuyết Hoa đâu. em chỉ cảm thấy em có chút ham muốn quá mạnh với chuyện đó. một mình Tuyết Hoa không đáp ứng đủ, còn em....!
Dã Thú còn chưa nói xong. Diệp Lăng Phi liền cắt ngang nói:
- Thôi, cậu không cần phải giải thích với anh. anh cũng không muốn nghe mấy vớ vẩn của cậu. Nói chuyện chính đi. anh định sau đợt quốc Khảnh này. sẽ bắt đầu tiến hành hạng mục Long Sơn. Dã Thú. cậu nghe cho rõ. mảnh đất ở Long Sơn bên đó cậu coi kỹ cho anh. không được để xảy ra chuyện, đợi tất cả hạng mục Long Sơn hoàn thành xong, lập tức đóng cửa khu Long Sơn lại. những vũ khí hạng nặng không cần nữa. chì gìữ lại những vũ khí hạng nhẹ. để đề phòng sau này xảy ra chuyện!
- Dạ. đại ca. em biết!
Dã Thú nói.
- Dã Lang, những người trong tổ chức Lang Nha lúc nào có thể tới đây. giữa tháng mười rốt cục là ngày nào?
Diệp Lăng Phi nói.
- Bên Anh vẫn chưa có thông tin gì. đợi em liên hệ lại với họ xem thế nào đã.
Dã Lang nói:
- Em sẽ nhanh chóng làm xong chuyện này!
-ừm!
Diệp Lăng Phi nói một tiếng.
Dã Thú lúc này bỗng nhiên hỏi:
- ồ. đại ca. em vừa nhớ tới một chuyện, lần này nếu Angel cũng đến. anh định sắp xếp cho Angel thế nào đây!
Diệp Lăng Phi nghe xong câu hỏi này của Dã Thú. lập tức liền cau mày lại. nói:
- Dã Thú. tên tiểu từ nhà người lại nhắc tới chuyện phiền não của anh rồi, hôm qua anh nhận được điện thoại của AngeỊ không chỉ có cô ấy tới, ngay cả Alice cũng tới. giờ anh đang bực bội muốn chết đây!
- Alice cũng tới?
Dã Thú giật nảy mình, ngay sau đó liền cười nói:
- Đại ca. diễm phúc của anh thật nhiều. Alice là cô gái thật sự rất xinh đẹp. em còn biết, cô ấy được bầu chọn vào một trong mười người mẫu đẹp nhất thế giới nữa đó đại ca, nếu là em, chắc chắn sẽ gắn chặt bên người, đúng là đông tây kết hợp.
- Anh biết ngay miệng thối nhà ngươi không nói được điều gì tốt đẹp mà!
Diệp Lăng Phi lạnh lùng nói:
- Không nói tới Bạch Tình Đình sẽ gây sự với anh. ngay cả bố Alice cũng sẽ không tha cho anh đâu. nhờ ông già đó bất chấp tất cả lao tới đây tính sổ anh. cậu nói xem anh phải làm thế nào?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.