Chương 1859: Nơi này là Chương Châu!(2)
Tam Dương Trư Trư
05/05/2018
Bạch Tình Đình hai tay khoác lên cổ Diệp Lăng Phi, trong đôi mắt xinh đẹp của cô toát lên sự nóng bỏng kích động, vũ mị nói:
- Ông xã, em muốn anh!
Chỉ một câu đó là đủ rồi, dục hỏa trong người Diệp Lăng Phi cũng bị kích phát một cách mãnh liệt. Trong căn phòng lập tức tràn ngập những tiếng rên rỉ tiêu hồn của Bạch Tình Đình nương theo tiếng thở dốc nặng nề của Diệp Lăng Phi, trong lòng Bạch Tình Đình chỉ muốn có thể ân ái triền miên với Diệp Lăng Phi, cô biết mình đang muốn cái gì. Diệp Lăng Phi đã nhận lời sẽ đến gặp La Tân, mới sáng sớm ra, La Tân đã gọi điện thoại đến, phản ứng của La Tân khiến cho Diệp Lăng Phi cảm thấy rất thú vị, chẳng lẽ là vì mình bỏ ra một trăm nghìn mà không cau mày một cái khiến cho La Tân ý thức được mình là một kẻ có tiền coi tiền như rác sao. Lúc La Tân gọi điện thoại tới, Bạch Tình Đình và Chu Tiểu Linh đang ăn sáng với Diệp Lăng Phi ở nhà hàng, Diệp Lăng Phi uống một hớp sữa, để cốc xuống, cầm lấy điện thoại, nhìn thoáng qua, cười nói:
- Là tên luật sư đó, anh nghĩ tên luật sư đó rất muốn moi tiền của anh, hắn không nhìn xem anh là ai, còn chưa tới phiên hắn lấy tiền của anh đâu!
Chiều này người từ thành phố Vọng Hải mới có thể Chương Châu, lần này Diệp Lăng Phi không để Dã Thú vàDã Lang tới nơi này, hắn chỉ để người của công ty bảo an đến đây thôi, có những người đó là đủ rồi, lần này đến Chương Châu không phải để đánh nhau, chỉ là theo Diệp Lăng Phi thấy, ở Chương Châu này mang theo nhiều người cũng có chỗ tốt, ai biết sẽ xảy ra chuyện bất trắc gì không, cứ phòng bị trước tốt hơn mất bò mới lo làm chuồng. Diệp Lăng Phi cầm di động lên, nhận nghe điện thoại, sau khi hai máy kết nối xong, chỉ nghe thấy tiếng cười của La Tân vang lên trong điện thoại, hắn ta nói:
- Diệp tiên sinh, chào buổi sáng, tôi có làm phiền anh không?
- Có đấy!
Diệp Lăng Phi nói,
- Tôi đang ăn điểm tâm, anhgọi điện thoại đến vào lúc này là làm phiền tôi đấy, chỉ là nể mặt mũi của đại luật sư La, tôi cũng khong so đo làm gì. Đại luật sư La, anh có chuyện gì sao?
- Ah, là thế này, Diệp tiên sinh, chẳng lẽ anh quên mất chuyện tối qua đã nói với tôi rồi sao, anh bảo là hôm nay tôi sẽ gọi điện thoại cho anh, có lẽ là tôi gọi điện hơi sớm, xin lỗi anh!
La Tân vừa nói ra những lời này, chợt nghe thấy Diệp Lăng Phi kêu lên “Thôi chết!”, dường như là mới nghĩ ra, miệng lẩm bẩm:
- Anh xem cái trí nhớ của tôi này, cả chuyện đấy mà cũng quên mất, đúng, đúng, tôi đã nói là sáng nay sẽ chờ cuộc hẹn của anh, tôi quên mất, đúng là đáng chết!
- Diệp tiên sinh, anh là quý nhân hay quên chuyện mà!
La Tân vẫn tươi cười như cũ,
- Diệp tiên sinh, không biết bây giờ có phải là lúc thích hợp để bàn bạc không?
- Bây giờ à? Ừ, cũng được thôi!
Diệp Lăng Phi nói,
- Tôi cũng đã ăn xong, tôi bây giờ chúng ta có thể bàn chuyện rồi, bất quá. La Tân tiên sinh, tôi đã điều tra qua về người đàn ông mà anh nói, sao tôi cảm thấy hình như anh ta không có tiền án tiền sự gì, hơn nữa còn là một công dân ấy nhỉ?
Diệp Lăng Phi nói như vậy xong, chỉ nghe La Tân cười đáp:
- Diệp tiên sinh, chuyện này tôi nghĩ không cần tôi phải nói quá rõ ràng nhỉ, chẳng phải xã hội này cũng là như vậy sao?
- Ừm, nói cũng đúng, người xấu luôn luôn không có tiền án tiền sự gì cả, nếu như người xấu mà có tiền án tiền sự, vậy thì đó không phải là người xấu nữa, có đúng thế không?
Diệp Lăng Phi nói đến đây thì dừng lại một chút rồi nói:
- Tôi phát hiện anh cũng chưa từng làm chuyện gì vi phạm pháp luật, đại luật sư La, có phải anh cũng giống như người đàn ông đó không?
- Ha ha, Diệp tiên sinh, anh đúng là người thích đùa!
La Tân cười nói,
- Tôi chỉ là một luật sư bình thường, lấy tiền để làm việc thôi. Diệp tiên sinh, tôi chỉ cảm thấy mình với tư cách luật sư của anh, có nghĩa vụ nhắc nhở anh, càng phải có nghĩa vụ giúp đỡ anh!
- Nếu như anh không cần tiền thì đó chính là nghĩa vụ rồi!
Diệp Lăng Phi nói,
- Được rồi, luật sư La Tân, tôi không có nhiều thời gian để dây dưa với anh, chúng ta nói thẳng với nhau đi thì hơn, rốt cuộc mục đích của anh là gì? Anh nói anh có thể giúp tôi, anh định giúp tôi như thế nào đây?
- Tôi có thể giúp anh giải quyết êm thấm chuyện này, Tiểu Bá Vương sẽ không tiếp tục truy cứu nữa, các anh cũng có thể bình yên vô sự rời khỏi Chương Châu!
- Hình như chuyện này không phải chúng ta khơi mào thì phải!
Diệp Lăng Phi nói,
- Đại luật sư La, chuyện này tôi cũng biết một chút, không phải là bạn tôi gây sự trước, mà là cái tên Tiểu Bá Vương mà anh nói đó khơi mào, nhưng bây giờ thì hình như chúng tôi mới là người khơi mào vụ này, anh thấy có nên giải thích một chút về chuyện này không?
- À, chuyện này thì thật sự tôi cũng không rõ lắm, tôi chỉ căn cứ vào những gì cảnh sát điều tra thẩm vấn ghì lại thôi. Diệp tiên sinh, nếu anh thật sự cho rằng trong chuyện này có vấn đề, tôi có thể giúp anh điều tra rõ ràng!"
La Tân nói đến đây, lại bổ sung thêm:
- Tôi cam đoan sẽ giải quyết êm thấm chuyện này, chúng tôi làm luật sư, chính là để giúp thân chủ của mình có được sự công bằng!
- Ừ, anh nói không sai!
Diệp Lăng Phi nói,
- Nhưng mà tôi muốn biết anh định làm thế nào để giành lại sự công bằng cho chúng tôi đây?
- Diệp tiên sinh, chỉ cần anh bỏ ra một số tiền nhất định, tôi có thể điều tra rõ ràng tất cả mọi chuyện cho anh, đến lúc đó, mọi chuyện sẽ rõ trắng đen cả thôi, không biết Diệp tiên sinh có hiểu những gì tôi nói không?
- Hiểu thì hiểu, nhưng mà tôi lại không biết mình phải bỏ ra bao nhiêu tiền đây!
Diệp Lăng Phi hỏi,
- Anh xem cần bao nhiêu tiền?
- Ừm, để tôi tính đã, những chuyện như thế này, ít nhất cũng phải một triệu!
La Tân nói,
- Hơn nữa mộ triệu còn chưa chắc đã đủ đâu, dù sao cũng là vụ án lớn liên quan đến mạng người, phải chuẩn bị đầy đủ tất cả mọi mặt!
- Nói cũng đúng, quả thực là cần chuẩn bị trước tất cả mọi chuyện!
Diệp Lăng Phi nói,
- Thế nay đi, cho tôi chút thời gian, để tôi suy nghĩ xem thế nào đã, buổi tối tôi sẽ cho anh một câu trả lời chính xác!
- Được, Diệp tiên sinh, tôi sẽ chờ điện thoại của anh!
La Tân nói.
Diệp Lăng Phi để điện thoại xuống, hắn nhìn Bạch Tình Đình ngồi bên cạnh, nở nụ cười nhạt, nói:
- Tên luật sư đó có vẻ cổ quái, mở miệng ra là đòi anh một triệu, phải biết rằng không có nhiều luật sư có thể làm như vậy đâu!
- Ông xã, anh hoài nghi hắn ta có quan hệ với người đàn ông đó sao?
Bạch Tình Đình hỏi. Diệp Lăng Phi cười cười, nói:
- Anh nghĩ ở Chương Châu có rất nhiều luật sư có quan hệ với cái tên Chu La Quân đó, muốn tiếp tục làm ăn yên ổn ở chỗ này, phải quen biết với không ít người. Hắn nói như vậy cũng không có gì kỳ quái, bây giờ anh đang nghĩ xem có phải là hắn đang cấu kết với kẻ kia không, định moi của anh một khoản tiền, sau đó lại bán đứng anh!
- Sẽ không có chuyện như vậy chứ?
Bạch Tình Đình nghe Diệp Lăng Phi nói như vậy, cô bán tín bán nghi, hỏi:
- Còn có luật sư như vậy sao?
- Ở chỗ này thì kiểu luật sư gì mà chả có, để anh xem tên luật sư này có thể làm được cái gì!
Đúng như những gì Diệp Lăng Phi dự tính, La Tân sau khi nói chuyện với Diệp Lăng Phi xong, quả nhiên gọi điện thoại cho Chu La Quân. Nơi này là Chương Châu, nếu không quen biết với Chu La Quân, đám luật sư này căn bản không thể nào làm ăn được.
- Chu công tử, mọi chuyện xong xuôi rồi, tôi đã nói với hắn giá là một triệu, tối nay hắn sẽ cho tôi câu trả lời!
La Tân cười nói,
- Tôi đã hứa với hắn sẽ làm tốt chuyện này, Chu công tử, ngài...!
La Tân còn chưa nói hết, đã nghe Chu La Quân nói:
- Tiền thì cứ thu, chuyện này thì anh không phải lo, con nhóc thối tha đó làm tôi bị thương, chuyện này không thể kết thúc đơn giản như vậy được đâu!
La Tân nghe thấy vậy, hắn không dám nói thêm gì nữa, chỉ nói:
- Hắn nói tối nay sẽ cho tôi câu trả lời chính xác, có tin tức gì mới tôi sẽ báo cho Chu công tử ngay!
- Được!
Chu La Quân đáp.
La Tân nói chuyện điện thoại với Chu La Quân, hắn để di động xuống, sau đó dựa lưng vào ghế sô pha, sau khi châm một điếu thuốc hút, La Tân tự nhủ:
- Diệp tiên sinh, không phải là tôi không muốn giúp anh mà vì chuyện lần này tôi không giúp không gì, anh đắc tội với một người không thể đắc tội, tiền này tôi cũng phải thu, nếu không thì…!
La Tân chỉ là một tay luật sư, nếu hắn muốn bảo lãnh người ra khỏi cục cảnh sát thì phải nói trước với Chu La Quân một tiếng, không chỉ La Tân như vậy, toàn bộ luật sư ở đất Chương Châu này cũng phải gọi điện thoại trước cho Chu La Quân, bởi vì nơi này là Chương Châu.
- Ông xã, em muốn anh!
Chỉ một câu đó là đủ rồi, dục hỏa trong người Diệp Lăng Phi cũng bị kích phát một cách mãnh liệt. Trong căn phòng lập tức tràn ngập những tiếng rên rỉ tiêu hồn của Bạch Tình Đình nương theo tiếng thở dốc nặng nề của Diệp Lăng Phi, trong lòng Bạch Tình Đình chỉ muốn có thể ân ái triền miên với Diệp Lăng Phi, cô biết mình đang muốn cái gì. Diệp Lăng Phi đã nhận lời sẽ đến gặp La Tân, mới sáng sớm ra, La Tân đã gọi điện thoại đến, phản ứng của La Tân khiến cho Diệp Lăng Phi cảm thấy rất thú vị, chẳng lẽ là vì mình bỏ ra một trăm nghìn mà không cau mày một cái khiến cho La Tân ý thức được mình là một kẻ có tiền coi tiền như rác sao. Lúc La Tân gọi điện thoại tới, Bạch Tình Đình và Chu Tiểu Linh đang ăn sáng với Diệp Lăng Phi ở nhà hàng, Diệp Lăng Phi uống một hớp sữa, để cốc xuống, cầm lấy điện thoại, nhìn thoáng qua, cười nói:
- Là tên luật sư đó, anh nghĩ tên luật sư đó rất muốn moi tiền của anh, hắn không nhìn xem anh là ai, còn chưa tới phiên hắn lấy tiền của anh đâu!
Chiều này người từ thành phố Vọng Hải mới có thể Chương Châu, lần này Diệp Lăng Phi không để Dã Thú vàDã Lang tới nơi này, hắn chỉ để người của công ty bảo an đến đây thôi, có những người đó là đủ rồi, lần này đến Chương Châu không phải để đánh nhau, chỉ là theo Diệp Lăng Phi thấy, ở Chương Châu này mang theo nhiều người cũng có chỗ tốt, ai biết sẽ xảy ra chuyện bất trắc gì không, cứ phòng bị trước tốt hơn mất bò mới lo làm chuồng. Diệp Lăng Phi cầm di động lên, nhận nghe điện thoại, sau khi hai máy kết nối xong, chỉ nghe thấy tiếng cười của La Tân vang lên trong điện thoại, hắn ta nói:
- Diệp tiên sinh, chào buổi sáng, tôi có làm phiền anh không?
- Có đấy!
Diệp Lăng Phi nói,
- Tôi đang ăn điểm tâm, anhgọi điện thoại đến vào lúc này là làm phiền tôi đấy, chỉ là nể mặt mũi của đại luật sư La, tôi cũng khong so đo làm gì. Đại luật sư La, anh có chuyện gì sao?
- Ah, là thế này, Diệp tiên sinh, chẳng lẽ anh quên mất chuyện tối qua đã nói với tôi rồi sao, anh bảo là hôm nay tôi sẽ gọi điện thoại cho anh, có lẽ là tôi gọi điện hơi sớm, xin lỗi anh!
La Tân vừa nói ra những lời này, chợt nghe thấy Diệp Lăng Phi kêu lên “Thôi chết!”, dường như là mới nghĩ ra, miệng lẩm bẩm:
- Anh xem cái trí nhớ của tôi này, cả chuyện đấy mà cũng quên mất, đúng, đúng, tôi đã nói là sáng nay sẽ chờ cuộc hẹn của anh, tôi quên mất, đúng là đáng chết!
- Diệp tiên sinh, anh là quý nhân hay quên chuyện mà!
La Tân vẫn tươi cười như cũ,
- Diệp tiên sinh, không biết bây giờ có phải là lúc thích hợp để bàn bạc không?
- Bây giờ à? Ừ, cũng được thôi!
Diệp Lăng Phi nói,
- Tôi cũng đã ăn xong, tôi bây giờ chúng ta có thể bàn chuyện rồi, bất quá. La Tân tiên sinh, tôi đã điều tra qua về người đàn ông mà anh nói, sao tôi cảm thấy hình như anh ta không có tiền án tiền sự gì, hơn nữa còn là một công dân ấy nhỉ?
Diệp Lăng Phi nói như vậy xong, chỉ nghe La Tân cười đáp:
- Diệp tiên sinh, chuyện này tôi nghĩ không cần tôi phải nói quá rõ ràng nhỉ, chẳng phải xã hội này cũng là như vậy sao?
- Ừm, nói cũng đúng, người xấu luôn luôn không có tiền án tiền sự gì cả, nếu như người xấu mà có tiền án tiền sự, vậy thì đó không phải là người xấu nữa, có đúng thế không?
Diệp Lăng Phi nói đến đây thì dừng lại một chút rồi nói:
- Tôi phát hiện anh cũng chưa từng làm chuyện gì vi phạm pháp luật, đại luật sư La, có phải anh cũng giống như người đàn ông đó không?
- Ha ha, Diệp tiên sinh, anh đúng là người thích đùa!
La Tân cười nói,
- Tôi chỉ là một luật sư bình thường, lấy tiền để làm việc thôi. Diệp tiên sinh, tôi chỉ cảm thấy mình với tư cách luật sư của anh, có nghĩa vụ nhắc nhở anh, càng phải có nghĩa vụ giúp đỡ anh!
- Nếu như anh không cần tiền thì đó chính là nghĩa vụ rồi!
Diệp Lăng Phi nói,
- Được rồi, luật sư La Tân, tôi không có nhiều thời gian để dây dưa với anh, chúng ta nói thẳng với nhau đi thì hơn, rốt cuộc mục đích của anh là gì? Anh nói anh có thể giúp tôi, anh định giúp tôi như thế nào đây?
- Tôi có thể giúp anh giải quyết êm thấm chuyện này, Tiểu Bá Vương sẽ không tiếp tục truy cứu nữa, các anh cũng có thể bình yên vô sự rời khỏi Chương Châu!
- Hình như chuyện này không phải chúng ta khơi mào thì phải!
Diệp Lăng Phi nói,
- Đại luật sư La, chuyện này tôi cũng biết một chút, không phải là bạn tôi gây sự trước, mà là cái tên Tiểu Bá Vương mà anh nói đó khơi mào, nhưng bây giờ thì hình như chúng tôi mới là người khơi mào vụ này, anh thấy có nên giải thích một chút về chuyện này không?
- À, chuyện này thì thật sự tôi cũng không rõ lắm, tôi chỉ căn cứ vào những gì cảnh sát điều tra thẩm vấn ghì lại thôi. Diệp tiên sinh, nếu anh thật sự cho rằng trong chuyện này có vấn đề, tôi có thể giúp anh điều tra rõ ràng!"
La Tân nói đến đây, lại bổ sung thêm:
- Tôi cam đoan sẽ giải quyết êm thấm chuyện này, chúng tôi làm luật sư, chính là để giúp thân chủ của mình có được sự công bằng!
- Ừ, anh nói không sai!
Diệp Lăng Phi nói,
- Nhưng mà tôi muốn biết anh định làm thế nào để giành lại sự công bằng cho chúng tôi đây?
- Diệp tiên sinh, chỉ cần anh bỏ ra một số tiền nhất định, tôi có thể điều tra rõ ràng tất cả mọi chuyện cho anh, đến lúc đó, mọi chuyện sẽ rõ trắng đen cả thôi, không biết Diệp tiên sinh có hiểu những gì tôi nói không?
- Hiểu thì hiểu, nhưng mà tôi lại không biết mình phải bỏ ra bao nhiêu tiền đây!
Diệp Lăng Phi hỏi,
- Anh xem cần bao nhiêu tiền?
- Ừm, để tôi tính đã, những chuyện như thế này, ít nhất cũng phải một triệu!
La Tân nói,
- Hơn nữa mộ triệu còn chưa chắc đã đủ đâu, dù sao cũng là vụ án lớn liên quan đến mạng người, phải chuẩn bị đầy đủ tất cả mọi mặt!
- Nói cũng đúng, quả thực là cần chuẩn bị trước tất cả mọi chuyện!
Diệp Lăng Phi nói,
- Thế nay đi, cho tôi chút thời gian, để tôi suy nghĩ xem thế nào đã, buổi tối tôi sẽ cho anh một câu trả lời chính xác!
- Được, Diệp tiên sinh, tôi sẽ chờ điện thoại của anh!
La Tân nói.
Diệp Lăng Phi để điện thoại xuống, hắn nhìn Bạch Tình Đình ngồi bên cạnh, nở nụ cười nhạt, nói:
- Tên luật sư đó có vẻ cổ quái, mở miệng ra là đòi anh một triệu, phải biết rằng không có nhiều luật sư có thể làm như vậy đâu!
- Ông xã, anh hoài nghi hắn ta có quan hệ với người đàn ông đó sao?
Bạch Tình Đình hỏi. Diệp Lăng Phi cười cười, nói:
- Anh nghĩ ở Chương Châu có rất nhiều luật sư có quan hệ với cái tên Chu La Quân đó, muốn tiếp tục làm ăn yên ổn ở chỗ này, phải quen biết với không ít người. Hắn nói như vậy cũng không có gì kỳ quái, bây giờ anh đang nghĩ xem có phải là hắn đang cấu kết với kẻ kia không, định moi của anh một khoản tiền, sau đó lại bán đứng anh!
- Sẽ không có chuyện như vậy chứ?
Bạch Tình Đình nghe Diệp Lăng Phi nói như vậy, cô bán tín bán nghi, hỏi:
- Còn có luật sư như vậy sao?
- Ở chỗ này thì kiểu luật sư gì mà chả có, để anh xem tên luật sư này có thể làm được cái gì!
Đúng như những gì Diệp Lăng Phi dự tính, La Tân sau khi nói chuyện với Diệp Lăng Phi xong, quả nhiên gọi điện thoại cho Chu La Quân. Nơi này là Chương Châu, nếu không quen biết với Chu La Quân, đám luật sư này căn bản không thể nào làm ăn được.
- Chu công tử, mọi chuyện xong xuôi rồi, tôi đã nói với hắn giá là một triệu, tối nay hắn sẽ cho tôi câu trả lời!
La Tân cười nói,
- Tôi đã hứa với hắn sẽ làm tốt chuyện này, Chu công tử, ngài...!
La Tân còn chưa nói hết, đã nghe Chu La Quân nói:
- Tiền thì cứ thu, chuyện này thì anh không phải lo, con nhóc thối tha đó làm tôi bị thương, chuyện này không thể kết thúc đơn giản như vậy được đâu!
La Tân nghe thấy vậy, hắn không dám nói thêm gì nữa, chỉ nói:
- Hắn nói tối nay sẽ cho tôi câu trả lời chính xác, có tin tức gì mới tôi sẽ báo cho Chu công tử ngay!
- Được!
Chu La Quân đáp.
La Tân nói chuyện điện thoại với Chu La Quân, hắn để di động xuống, sau đó dựa lưng vào ghế sô pha, sau khi châm một điếu thuốc hút, La Tân tự nhủ:
- Diệp tiên sinh, không phải là tôi không muốn giúp anh mà vì chuyện lần này tôi không giúp không gì, anh đắc tội với một người không thể đắc tội, tiền này tôi cũng phải thu, nếu không thì…!
La Tân chỉ là một tay luật sư, nếu hắn muốn bảo lãnh người ra khỏi cục cảnh sát thì phải nói trước với Chu La Quân một tiếng, không chỉ La Tân như vậy, toàn bộ luật sư ở đất Chương Châu này cũng phải gọi điện thoại trước cho Chu La Quân, bởi vì nơi này là Chương Châu.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.