Đô Thị Tàng Kiều

Chương 1113: Phản ứng dữ dội

Tam Dương Trư Trư

26/07/2013

Diệp Lăng Phi, Bạch Tình Đình và Chu Hân Mính ra khỏi phòng ngủ. Diệp Lăng Phi đưa Chu Hân Mính về phòng trước sau đó đi lên tầng ba. Hắn đứng ở bên ngoài gõ cửa, nghe thấy tiếng Minako ở bên trong vọng ra, Diệp Lăng Phi mới bước vào. Vừa vào trong phòng bèn thấy Minako ngồi trên giường đang giúp Suzu Yamakawa ép chân, đôi chân eo thon, trắng ngần của Suzu Yamakawa hiện ra trước mắt Diệp Lăng Phi, Diệp Lăng Phi vừa nhìn bèn nuốt nước bọt ừng ực, trong bụng nghĩ Suzu Yamakawa đúng là mỹ nhân, đương nhiên Diệp Lăng Phi chỉ là nghĩ thầm như vậy thôi, hắn lập tức nhìn đi chỗ khác.

Minako thấy Diệp Lăng Phi bước vào, cô ta buông tay, nhìn về phía Diệp Lăng Phi nói:

- Diệp tiên sinh, ông có việc gì không ạ?

- Không có chuyện gì.

Diệp Lăng Phi đi đến trước ghế, hắn ngồi xuống, vắt chân lên nói:

- Tôi đến nói chuyện với hai người, hai người có quen với cuộc sống ở đây không?

Minako nghe Diệp Lăng Phi nói xong, bèn nói:

- Rất tốt, Diệp tiên sinh. Tôi và tiểu thư Yamakawa đang định cảm ơn ông. Chỉ là chúng tôi không có cơ hội nói với ông, vì ông bận quá.

- Tôi quả thật có chút việc phải giải quyết. Công việc ở đây nhiều quá, lúc nào cũng cảm thấy một mình tôi làm không xuể.

Diệp Lăng Phi nói câu đó cũng không sai, hắn phải đối phó với không ít đàn bà, thật sự cảm thấy rất bận. Đương nhiên Diệp Lăng Phi nói như vậy, Suzu Yamakawa và Minako không hiểu được hàm ý sâu xa trong câu nói của Diệp Lăng Phi, hai người bọn họ vẫn nghĩ Diệp Lăng Phi công việc nhiều.

Diệp Lăng Phi đổi giọng nói:

- Tôi nghĩ tôi không vòng vèo với hai cô nữa, nói vòng vèo mệt lắm, tôi nói thẳng vậy, hai cô có nghĩ đến việc quay về Nhật Bản không?

Diệp Lăng Phi vừa nói xong, Minako và Suzu Yamakawa có chút sửng sốt. Suzu Yamakawa quả thật muốn về Nhật, chủ yếu là để xác nhận xem người yêu của cô ta có phải đã xảy ra chuyện không. Nhưng Suzu Yamakawa lại nghĩ đến bố mình Yonchien Yamakawa, Suzu Yamakawa bèn do dự không quyết định được, cô ta nhìn sang Minako, hy vọng Minako quyết định giúp cô ta. Minako đã sớm hạ quyết tâm không quay về Nhật. Có một số chuyện Suzu Yamakawa không hề hay biết, nhưng Minako lại biết rất nhiều chuyện mà Suzu Yamakawa không biết.

Yonchien Yamakawa là một thương nhân theo đúng nghĩa, Yonchien Yamakawa có quan hệ với giới xã hội đen Nhật Bản. Đó mới là điều khiến Minako sợ hãi, Minako biết nếu mình quay về Nhật Bản, cô ta rất có thể sẽ bị giết. Lần này Minako vì giúp Suzu Yamakawa đã gây ra họa lớn. Lúc đầu, Minako chỉ đồng tình Suzu Yamakawa, nên mới nhất thời làm theo cảm tính, giúp Suzu Yamakawa trốn ra ngoài, bây giờ Minako không thể không đối mặt với thực tế tàn khốc, tính mạng mình đang gặp nguy hiểm. Vì vậy nên Minako mới muốn ở lại, thực ra Suzu Yamakawa cũng có ý nghĩ đó, nhưng Suzu Yamakawa vẫn muốn về nước thăm người cô ta đã từng yêu, cũng có nghĩa là trong lòng Suzu Yamakawa vẫn còn lo lắng, Minako thấy Suzu Yamakawa nhìn mình, cô ta biết Suzu Yamakawa lúc này đang chờ mình ra quyết định. Minako ngần ngừ một lúc, quay sang Diệp Lăng Phi nói:

- Diệp tiên sinh, tôi nghĩ nếu chúng tôi về nước, có thể...có thể sẽ rất nguy hiểm, không biết Diệp tiên sinh có hiểu ý tôi không.

Diệp Lăng Phi cười nói:

- Điều này đương nhiên tôi hiểu. Minako, cô không thấy lão khốn Yonchien Yamakawa gọi tôi như thế nào sao? Lão ta biết tôi là ai, đồng thời tôi cũng biết hắn nghĩ gì, có thể nói hai chúng tôi rất hiểu nhau, vì vậy không cần cô giải thích, tôi cũng hiểu các cô đang trong nguy hiểm, ồ, Suzu Yamakawa cả cô nữa đấy.

- Bao gồm cả tôi?



Suzu Yamakawa không ngờ Diệp Lăng Phi sẽ nhắc đến mình, cô ta nhìn Diệp Lăng Phi nói:

- Diệp tiên sinh, ý của ông là bố tôi sẽ làm hại tôi?

Diệp Lăng Phi gật đầu, nói:

- Tôi thấy có khả năng đó, tiểu thư Yamakawa, theo tôi được biết, cô có thể không phải là con gái của Yonchien Yamakawa, mà Yonchien Yamakawa xem cô như một món hàng dùng để trao đổi, nhưng sự bỏ trốn của cô đã làm Suzu Yamakawa nhận thấy cô đã mất đi giá trị lợi dụng, nếu cô không thể kết hôn với Takeshi Kusamoto, thì cô cũng không còn giá trị nữa, đối với một món hàng có ý phản kháng, biện pháp xử lý tốt nhất là hủy đi, đương nhiên, trước mắt, Yonchien Yamakawa vẫn còn một sự lựa chọn khác, đó là vứt đi, nhưng tôi thấy Yonchien Yamakawa sớm muộn cũng sẽ tiêu hủy món hàng như cô, lão ta đã không cần đến cô nữa rồi.

Diệp Lăng Phi nói xong, sắc mặt Suzu Yamakawa bèn thay đổi, cô ta nhìn sang Minako thấy Minako không có bất cứ biểu hiện nào, đường như Minako đã biết sự việc sẽ như vậy. Suzu Yamakawa cầm tay Minako hỏi:

- Chị Minako, có phải như vậy không? Xin chị nói cho em biết, sự việc là như vậy sao?

Minako vẫn không nói gì, cô ta nhìn Suzu Yamakawa, nhưng biểu hiện lúc đó của Minako đã chứng minh những lời Diệp Lăng Phi nói không sai, sự thực là như vậy. Minako luôn ở bên cạnh Suzu Yamakawa, nhưng việc cô ta biết rất nhiều, nhưng lại không dám nói ra. Minako là thuộc hạ của Suzu Yamakawa, phụ trách bảo vệ Suzu Yamakawa. Yonchien Yamakawa đã từng để lộ ra ý đồ này, trong lòng Minako biết rất rõ, đối với Yonchien Yamakawa, Suzu Yamakawa chỉ là một món hàng mà thôi, khi Suzu Yamakawa mất đi giá trị, Yonchien Yamakawa sẽ không giữ Suzu Yamakawa lại làm gì.

Khi Suzu Yamakawa nhận được một câu trả lời khẳng định từ phía Minako, cô ta gục xuống giường khóc nức nở. Minako vội vã chạy đến an ủi, Diệp Lăng Phi thì lấy thuốc ra hút cho đến khi Suzu Yamakawa ngừng khóc, Diệp Lăng Phi mới nói:

- Nếu các cô lựa chọn quay về Nhật Bản, tôi sẽ đưa các cô về.

Minako đột nhiên nói:

- Diệp tiên sinh, chúng tôi có thể lựa chọn ở lại không? Chúng tôi có thể ở đây làm việc, nếu chúng tôi về nước, có thể...!

- Ý cô là muốn ở lại? Diệp Lăng Phi hỏi

Minako nhìn Suzu Yamakawa ở bên cạnh, cô ta gật đầu nói:

- Là thế này, chúng tôi muốn ở lại, đây không chỉ là ý của tôi, cũng là ý của tiểu thư, Diệp tiên sinh xin hãy giúp chúng tôi.

Minako nói xong đột nhiên quỳ xuống. Suzu Yamakawa cũng cùng với Minako quỳ xuống cầu xin Diệp Lăng Phi. Diệp Lăng Phi trước cảnh tượng đó, xua tay nói:

- Các cô không cần quỳ xuống xin tôi, ở đây còn rất nhiều chỗ, để các cô ở lại không thành vấn đề, thậm chí giúp các cô tìm một công việc cũng không khó, tôi chỉ lo các cô ở đây sẽ nguy hiểm, các cô ở lại đây, ngược lại sẽ gặp phải rất nhiều nguy hiểm, các cô cần suy nghĩ cho kỹ.

Suzu Yamakawa bình thường luôn rất ít nói và thường để Minako nói lần này lại mở miệng nói:



- Diệp tiên sinh, tôi muốn ở lại. Tôi thích nơi này, tôi muốn ở lại đây.

- Được rồi, các cô đã muốn ở lại, vậy tôi nghĩ nên mua cho các cô mây bộ quần áo. Hôm nay tôi cần ra ngoài mua đồ, nếu các cô muốn đi cùng, tôi dẫn các cô đi mua đồ, nhưng không thể bảo đảm an toàn cho các cô.

Diệp Lăng Phi nói chuyện với Minako và Suzu Yamakawa xong, bèn đi về tầng một. Bạch Tình Đình đang ngồi ở salong trong phòng khách, xem tạp chí. Thấy Diệp Lăng Phi đi xuống, Bạch Tình Đình đặt cuốn tạp chí xuống, đứng lên, nói:

- Ông xã, hôm nay chúng ta đi đâu mua xe?

Diệp Lăng Phi gọi Bạch Tình Đình ngồi xuống salong, hắn ôm eo Bạch Tình Đình, nói:

- Tình Đình, em ngồi xuống trước đã, anh có chuyện nói với em. Bà xã, em thấy nếu để Suzu Yamakawa và Minako ở lại đây, em thấy sao?

Bạch Tình Đình nhìn Diệp Lăng Phi nói:

- Ông xã, ý anh là sao, anh muốn bọn họ mãi mãi ở nhà chúng ta sao?

Sắc mặt Bạch Tình Đình có chút không tốt. Nếu Suzu Yamakawa và Minako tạm thời ở lại đây thì được nhưng nếu để Suzu Yamakawa và Minako ở lại đây lâu dài thì không được. Bạch Tình Đình mặc dù cho phép Diệp Lăng Phi có vài người bạn gái, nhưng cũng chỉ một số ít ỏi mà thôi, chứ không có nghĩa là Bạch Tình Đình cho phép Diệp Lăng Phi có đàn bà. Bạch Tình Đình bây giờ mặc dù có nhiều thay đổi so với trước, nhưng vẫn chưa thay đổi đến mức cho phép Diệp Lăng Phi trắng trợn có đàn bà, Bạch Tình Đình không cho phép trường hợp đó xảy ra.

Diệp Lăng Phi ôm chặt eo Bạch Tình Đình nói:

- Bà xã, em hiểu nhầm rồi, anh làm sao có thể để họ ở nhà chúng ta mãi mãi, anh chỉ muốn nói là hai bọn họ rất đáng thương, nếu bây giờ anh đưa họ về Nhật, nói không chừng hai cô gái đó sẽ chết tại Nhật, anh không thể mở mắt nhìn hai cô gái vô tội phải chết như thế, thực sự là rất đáng tiếc, ý anh là chúng ta giúp đỡ bọn họ, có thể để bọn họ tạm ở lại đây, đợi khi có cơ hội thích hợp để bọn họ tự đường mưu sinh. Ý của anh là như vậy, bà xã phu nhân, bây giờ em hiểu rồi chứ.

Bạch Tình Đình gật đầu, nói:

- Ông xã, em hiểu ý anh, nhưng em có một điều không hiểu, bon họ sẽ ở lại bao lâu?

- Bà xã, em yên tâm, bọn họ sẽ không ở lại lâu đâu. Chỉ cần Yonchien Yamakawa rời khỏi Vọng Hải, bọn họ sẽ chuyển đi, anh cũng không muốn sự tồn tại của bọn họ ảnh hưởng đến tình cảm của chúng ta, bà xã, em thấy có đúng không?

Bạch Tình Đình nhìn Diệp Lăng Phi, gắt giọng nói:

- Anh biết là được rồi. Ông xã, đây không phải là vấn đề em nhỏ mọn hay không, bất kỳ người phụ nữ nào cũng không cho phép người phụ nữ khác xen vào cuộc sống của họ, bây giờ em đã nhượng bộ rất nhiều rồi, ông xã, anh không thể bắt em nhượng bộ thêm nữa, bất kỳ sự việc nào đều có giới hạn của nó đúng không, em nghĩ em đã nhượng bộ hết mức có thể rồi.

- Anh hiểu, anh hiểu.

Diệp Lăng Phi gật đầu liên tục, nhưng trong lòng Diệp Lăng Phi lúc này có thể nói là khổ sở vô cùng, không biết Bạch Tình Đình nếu như biết hắn ở bên ngoài còn có biết bao nhiêu đàn bà sẽ có phản ứng dữ dội đến mức nào.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Đô Thị Tàng Kiều

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook