Đô Thị Tàng Kiều

Chương 1993: Ra tay!(2)

Tam Dương Trư Trư

24/10/2018

- Minako mất tích à?

Diệp Lăng Phi tay cầm một điếu thuốc, hắn ngồi ở vị trí cạnh cửa sổ, nheo mắt lại, tiếp tục hỏi:

- Ngoài chuyện này ra thì còn chuyện gì khác không?

- Không có!

Suzu Yamakawa cho rằng Diệp Lăng Phi căn bản không quan tâm đến chuyện này, trong lòng cô có chút thất vọng, từ trước tới giờ luôn là Minako đứng bên cạnh Suzu Yamakawa, ủng hộ khuyến khích cô Suzu Yamakawa, hiện giờ Suzu Yamakawa đột nhiên không gặp được Minako, cô có vẻ luống cuống chân tay, lúc này mới nghĩ đến Diệp Lăng Phi, Suzu Yamakawa hi vọng Diệp Lăng Phi có thể giúp cô chuyện này, nhưng sau khi Suzu Yamakawa nghe Diệp Lăng Phi hỏi như vậy, cô cho rằng Diệp Lăng Phi không có hứng thú với chuyện này, cô nói với vẻ hơi thất vọng:

- Diệp tiên sinh, em biết chuyện này không liên quan gì đến ạn, thật sự xin lỗi vì là làm phiền anh!

Diệp Lăng Phi nói:

- Suzu Yamakawa, em không nên hiểu lầm, tôi không có ý đó, ý của tôi là ngoại trừ chuyện Minako mất tích ra, còn có chuyện gì khác nữa không?

Suzu Yamakawa nghe Diệp Lăng Phi nói như vậy, thần sắc lập tức vui vẻ hắn trái ngược so với lúc nãy, cô lập tức nói:

- Dạo gần đây Takeshi Kusamoto hoạt động nhiều hơn, Minako nói gia tộc Kusamoto có thể sẽ lại động thủ với bọn em, bên em cũng đã có chuẩn bị, nhưng mà....!

Suzu Yamakawa nói đến đây thì dừng lại một lát, nói:

- Nhưng mà em cứ cảm thấy nếu bây giờ động thủ thì bên em sẽ gặp bất lợi, nếu em có thể động thủ sớm hơn thì có lẽ mọi chuyện cũng không thành ra như bây giờ, Minako tựu cũng không bị mất tích!

- Em hoài nghi là Takeshi Kusamoto bắt cóc Minako sao?

Diệp Lăng Phi hỏi.

Suzu Yamakawa không dám khẳng định, cô chỉ nói:

- Hiện giờ em không dám khẳng định, nhưng em cho rằng Takeshi Kusamoto có khả năng làm như vậy!

- Thì ra là thế!



Diệp Lăng Phi khẽ gật đầu, nói:

- Suzu Yamakawa, ngày mai anh sẽ đến Nhật Bản, em đến sân bay đón anh, đến lúc đó chúng ta gặp nhau sẽ bàn lại! Chuyện em phải làm bây giờ ngoài tìm kiếm Minako racòn phải bảo vệ sự an toàn của mình, anh cho rằng nếu thật sự Minako bị bắt cóc, mục tiêu của bọn chúng không phải là Minako, mà là em, chỉ cần em bảo vệ mình cho tốt thì sẽ không có việc gì đâu!

Suzu Yamakawa không ngờ Diệp Lăng Phi sẽ tới Nhật Bản, lúc mới đầu cô còn tưởng rằng nghe lầm, nhưng sau khi cô nghe nốt những gì Diệp Lăng Phi nói đoạn sau, Suzu Yamakawa chắc chắn rằng mình không hề nghe lầm, cô không kìm nén được sự vui sướng trong lòng, lập tức đáp lời:

- Được ạ, Diệp tiên sinh, em đảm bảo em sẽ không có chuyện gì đâu, em sẽ đợi ngài đến Nhật Bản!

..................

Ở thành phố Kyoto của Nhật Bản trong một khu nhà Nhật Bản bình thường, Đới Vinh Cẩm ngồi trên thảm Tatami, ở bên cạnh của hắn là hai thiếu nữa Nhật Bản, thiếu nữ đó chỉ mặc quần lót và áo ngực trong suốt, phần lớn thân thể trắng như tuyết đều lộ ra bên ngoài, Đới Vinh Cẩm cầm lấy một ly trà vừa được thiếu nữ rót đầy, đưa lên miệng uống một ngụm, sau đó hắn để chén trà xuống, đối diện với Đới Vinh Cẩm là một gã người da đen, gã này ước chừng năm mươi tuổi, mắt to như mắt trâu, sống mũi cao, miệng rộng môi dày, hắn ôm một thiếu nữa Nhật Bản khoảng chừng mười bảy mười tám tuổi, tay còn lại cầm chén trà, sau khi uống một cạn sạch ly trà, hắn vươn tay vào trong quần lót của cô gái kia, tàn sát bừa bãi.

- Tôi tin rằng lần này chuyện hợp tác của chúng ta nhất định sẽ rất thuận lợi!

Takeshi Kusamoto ngồi cùng với hai người bọn họ, ở hai bên của Takeshi Kusamoto là hai gã bảo tiêu, Takeshi Kusamoto uống trà, ở Nhật Bản rất chú ý trà đạo, Takeshi Kusamoto cũng là như vậy,thứ hắn am hiểu nhất chính là trà đạo, lần này dùng trà để chiêu đãi Đới Vinh Cẩm và Luke Wanga, bản thân chuyện đó đã chứng tỏ Takeshi Kusamoto rất xem trọng bọn họ. Khu nhà này là điểm dừng chân của Đới Vinh Cẩm và Luke Wanga, đây cũng là do Đới Vinh Cẩm đề nghị, vốn Luke Wanga định là tại nên ở trong khách sạn, nhưng Đới Vinh Cẩm lại bác bỏ ý kiến này, không thể ở trong khách sạn được, như vậy sẽ chỉ tạo cơ hội cho Lang Nha, lần này dẫn Lang Nha vào Nhật Bản là muốn một mẻ hốt gọn các thành viên của Lang Nha, không thể để cho Lang Nha thoát được. Đới Vinh Cẩm nở nụ cười, chỉ là nụ cười này trông không hề giống như nụ cười từ nội tâm Đới Vinh Cẩm, phần lớn là vì lễ nghi xã giao thôi.

- Trước khi hoàn toàn tiêu diệt được Diệp Lăng Phi và đồng bọn, còn không phải lúc chúng ta ăn mừng!

Luke Wanga không có cảm giác gì, hắn ngoác miệng nói:

- Lần này dẫn đám người Lang Nha mọi người đến Nhật Bản, trước tiên tống những tên khốn kiếp đó vào ngục giam, chờ đến lúc đó, chúng ta sẽ đem dẫn bọn chúng ta, tiêu diệt nguyên một đám, kế hoạch này thực sự rất hoàn mỹ, tôi không thể tưởng tượng được lại có kế hoạch nào hoàn mỹ như vậy!

Tay của Luke Wanga bóp nắn hạ thân của cô gái kia vài cái, cô gái đó phát ra một tiếng rên rất nhỏ, khiến Luke Wanga như muốn bốc hỏa, không thèm để ý nơi này có người, cởi thắt lưng của mình ra, nắm lấy tóc của cô gái đó, kề miệng cô ta xuống chỗ hạ thân mình. Đới Vinh Cẩm tỏ vẻ như không nhìn thấy Luke Wanga đang làm gì vậy, hắn ngồi trên thảm Tatami, hai thiếu nữ ở bên cạnh Đới Vinh Cẩm phục vụ bưng trà rót nước cho hắn, Đới Vinh Cẩm cười nhạt, nói:

- Tôi luôn cho rằng Lang Nha không phải những kẻ có thể dễ dàng đối phó như vậy đâu, trước khi chưa tiêu diệt được Diệp Lăng Phi và đồng bọn, tất cả vẫn chưa chắc chắn. Diệp Lăng Phi là hạt nhân của Lang Nha, tôi tin răngg Diệp Lăng Phi sẽ tới Nhật Bản, chúng ta chỉ cần kiên nhẫn chờ đợi, không nên gấp gáp!

Đới Vinh Cẩm nói xong, đã nghe Takeshi Kusamoto cười bảo:

- Đó là tất nhiên rồi, Đới tiên sinh, tôi luôn cho rằng kế sách của anh là một thứ hoàn mỹ, bây giờ tôi đã bắt con ả của gia tộc Yamakawa đó rồi, anh cho rằng tiếp theo tôi phải làm gì đây?

- Ừm, rất đơn giản, để cho tiểu nha đầu của gia tộc Yamakawa kia tự loạn trận tuyến, cô ta không có gì chủ ý, hết thảy đều là Diệp Lăng Phi ở sau lưng giở trò quỷ, bây giờ, tôi nghĩ phương án tốt nhất là để cho cô ta biết thuộc hạ của cô ta đã bị bắt, ừm, đưa cho cô một đoạn băng đi, làm cho cô biết điều hơn.... à, đừng quá ghê rợn, chỉ cần làm cho cô biết thuộc hạ của cô ta bị người ta bắt cóc, cô ta sẽ tự loạn! Tôi tin rằng đến lúc đó nhất định cô ta sẽ xin sự giúp đỡ của Diệp Lăng Phi, đến lúc đó, chuyện ông phải làm là cho người của gia tộc Yamakawa đi xem gia chủ của bọn họ cấu kết với người Trung Quốc như thế nào, tôi tin là ông biết phải làm thế nào!



- Tôi hiểu, tất nhiên là tôi hiểu phải làm gì!

Takeshi Kusamoto nghe Đới Vinh Cẩm nói như vậy xong thì gật đầu, nói:

- Tôi luôn cho rằng Đới tiên sinh rất có tài năng ở phương diện này!

- Không cần phải tâng bốc tôi như vậy, đừng quên hiệp nghị giữa chúng ta, tôi sẽ giúp ông chiếm lấy gia tộc Yamakawa, ông phải giúp chúng tôi tiêu diệt toàn bộ tổ chức Lang Nha, đây chính là một cục diện hai bên cùng có lợi. Bây giờ có lẽ quan hệ của ông với chính phủ Nhật Bản đã có thể phát huy tác dụng được rồi đấy, đợi cho tất đám người Lang Nha đến Nhật Bản, bảo cảnh sát bắt bọn chúng lại, như vậy thậm chí còn không cần dùng người của ông, chẳng lẽ đó không phải một biện pháp nhất cử lưỡng tiện sao?

Lúc này Luke Wanga bổ sung thêm một câu:

- Một trăm thuộc hạ của tôi bất cứ lúc nào cũng có thể hiệp trợ ông, đây chính là những người hầu trung thành nhất của tôi!

Takeshi Kusamoto lập tức nâng chung trà lên, cười nói:

- Tôi tin tưởng hai bên nhất định sẽ hợp tác vui vẻ, rất nhanh thôi, chúng ta có thể diệt trừ Lang Nha, diệt trừ gia tộc Yamakawa!

Đới Vinh Cẩm và Luke Wanga đều nâng chung trà lên, ba người lập tức uống hết ly trà, sau đó, Takeshi Kusamoto đứng dậy, nói:

- Tôi xin phép đi về trước, tôi không ở đây quấy rầy hai vị nghỉ ngơi, nếu hai vị còn cần cái gì thì cứ nói với tôi, về phần phụ nữ, nếu như cần những cô em mới hơn, lúc nào cũng có thể nói cho tôi biết, tôi nhất định sẽ thỏa mãn yêu cầu của hai vị!

Luke Wanga túm lấy đầu của một cô gái trẻ, hắn đẩy một cái khiến cô gái kia ngã xuống thảm nền Tatami, trực tiếp tiến vào thân thể cô ta, không quên nói thêm:

- Ta muốn thêm ba cô nữa, ừm, ta thích loại trắng trẻo mềm mại ấy...!

Luke Wanga còn chưa nói xong đã bị Đới Vinh Cẩm ngắt lời, chỉ nghe Đới Vinh Cẩm nói:

- Tôi nghĩ như vậy là đủ rồi, chúng ta tới đây không phải để chơi gái, chuyện này cứ để sau khi tiêu diệt xong tổ chức Lang Nha rồi hẵng nói!

- Thế cũng được, tôi đi trước!

Takeshi Kusamoto cười cười, dẫn người rời khỏi căn phòng, khi hắn đi tới chỗ chiếc xe con đang đỗ trước cửa, sắc mặt lập tức thay đổi, hừ lạnh nói:

- Cái tên quỷ da đen kia thì dễ đối phó thôi, chỉ là cái tên Đới Vinh Cẩm đó khó đối phó, mình chỉ muốn kéo hắn đi đối phó với gia tộc Yamakawa, về phần chuyện Lang Nha mình cũng không muốn để ý tới, chỉ có điều người này dường như cũng đã nhìn ra mục đích của ta rồi, sau khi chiếm được gia tộc Yamakawa, ta nhất định phải tiêu diệt hắn trước tiên!

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Đô Thị Tàng Kiều

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook