Chương 1: Tiết Tử
Mặc Triếp Thủy Vân Yên
27/06/2020
Thẩm Thanh Thu thế nào cũng không ngờ được, mình cực cực khổ khổ lấp hố cốt truyện xong, nhận điểm lấy huân chương, cẩn trọng, chịu thương chịu khó, kết quả một ngày nhiệm vụ hoàn thành, hệ thống thế mà lại muốn vứt người chơi dâng cả tro cốt như y trục xuất về thành.
“Đợi chút! Đợi chút! Tao muốn khiếu nại! Tao muốn khiếu nại!” Thẩm Thanh Thu bộc phát rống giận khi hệ thống phát ra âm thanh nhắc nhở chói tai.
Sao lại thế này! Mình nói thế nào cũng sống ở đây lâu thế rồi, dìu già dắt trẻ, thế mà thật sự đột nhiên suýt bị đưa về thế giới ban đầu, lại còn thế nữa!
Hệ thống mẹ nó giết người rồi!
Hệ thống tỏ vẻ đây là quy định.
“Thế Thượng Thanh Hoa thì sao? Không phải hắn cũng đến từ cùng thế giới với tao à, tụi mày đuổi mỗi tao cút về, quá không công bằng rồi!” Thẩm Thanh Thu hấp hối giãy giụa. Hệ thống: “Nhân vật Thượng Thanh Hoa không đủ điểm để nhận phúc lợi về thành.”
Hệ thống mày gọi cái này là phúc lợi á? Được rồi, tuy là trước kia với mình thì là thế thật, nhưng giờ có giống trước kia quái đâu, giờ không phải hố người ta à.
“… Tao có thể không dùng phúc lợi này không.” Thẩm Thanh Thu nhụt chí, vẫn cò kè mặc cả với hệ thống.
“Ngươi chơi sau khi hoàn thành cốt truyện, các giá trị đạt tiêu chuẩn nhất định, phụ kiện trở về thành tự động tải xuống. Mong quý phương hãy chuẩn bị sẵn sàng, trình tự sắp khởi động rồi.”
Thanh âm bén nhọn nhắc nhở bên tai ngày càng vang, Thẩm Thanh Thu ngu cả người. Không được, phải mau nghĩ cách!
Nếu không thật sự hố chết Lạc Băng Hà rồi!
Khó khăn lắm mới đến được với nhau, ăn đủ mọi khổ sở, kết quả mình lại biến mất hoàn toàn ở thế giới này, chiêu hồn cũng chiêu không về luôn, thế không phải muốn ép đứa nhỏ này phá hủy thế giới này trong một giây à!
Thẩm Thanh Thu cảm thấy mình sắp khùng luôn rồi, có điều trong giây cuối cùng, dù sao cũng nghĩ ra cách.
Thẩm Thanh Thu: “Từ từ! Đợi đã! Tao muốn chơi lần nữa thêm lần nữa! Tao muốn lấp hố cốt truyện lần nữa!”
Tiếng nhắc nhở bên tai đột nhiên im bặt.
Hệ thống: “Quý phương có chấp nhận lựa chọn xóa chỉ số trở về ban đầu, quay lại mở đầu chơi thêm lần nữa không?”
Thẩm Thanh Thu mừng trong lòng, có cửa rồi.
Thẩm Thanh Thu nhanh chóng gật đầu: “Được được được!”
Hệ thống: “Mong quý phương chuẩn bị sẵn sàng, số liệu của người chơi sẽ bị xóa sạch, chuẩn bị trục xuất ngài tới tuyến mở đầu.”
Trước khi mất ý thức, Thẩm Thanh Thu gõ lên hệ thống: “Dù sao cũng là khách cũ, điểm số tích được nhiều thế, cho dù chơi lại, có được thêm phúc lợi gì không?”
Hệ thống: “Đã tan băng quyền OOC, vẫn giữ lại VIP của quý phương, cũng tặng phúc lợi tương ứng.”
Nghe cũng không tồi, tuy Thẩm Thanh Thu thật sự vẫn không bằng lòng với cái hệ thống nhỏ mọn này lắm.
Nhưng phúc lợi tương ứng là gì nhỉ?
Thẩm Thanh Thu thở dài. Ầy, được rồi, chuyện này thì nghĩ sau đi.
Cũng chỉ có thể thế thôi.
………………….
Kỳ thật là ở phiên ngoại Thượng Thanh Hoa cũng có cơ hội lựa chọn về thành hay không. Ặc, thôi cứ xem cốt truyện đi.
“Đợi chút! Đợi chút! Tao muốn khiếu nại! Tao muốn khiếu nại!” Thẩm Thanh Thu bộc phát rống giận khi hệ thống phát ra âm thanh nhắc nhở chói tai.
Sao lại thế này! Mình nói thế nào cũng sống ở đây lâu thế rồi, dìu già dắt trẻ, thế mà thật sự đột nhiên suýt bị đưa về thế giới ban đầu, lại còn thế nữa!
Hệ thống mẹ nó giết người rồi!
Hệ thống tỏ vẻ đây là quy định.
“Thế Thượng Thanh Hoa thì sao? Không phải hắn cũng đến từ cùng thế giới với tao à, tụi mày đuổi mỗi tao cút về, quá không công bằng rồi!” Thẩm Thanh Thu hấp hối giãy giụa. Hệ thống: “Nhân vật Thượng Thanh Hoa không đủ điểm để nhận phúc lợi về thành.”
Hệ thống mày gọi cái này là phúc lợi á? Được rồi, tuy là trước kia với mình thì là thế thật, nhưng giờ có giống trước kia quái đâu, giờ không phải hố người ta à.
“… Tao có thể không dùng phúc lợi này không.” Thẩm Thanh Thu nhụt chí, vẫn cò kè mặc cả với hệ thống.
“Ngươi chơi sau khi hoàn thành cốt truyện, các giá trị đạt tiêu chuẩn nhất định, phụ kiện trở về thành tự động tải xuống. Mong quý phương hãy chuẩn bị sẵn sàng, trình tự sắp khởi động rồi.”
Thanh âm bén nhọn nhắc nhở bên tai ngày càng vang, Thẩm Thanh Thu ngu cả người. Không được, phải mau nghĩ cách!
Nếu không thật sự hố chết Lạc Băng Hà rồi!
Khó khăn lắm mới đến được với nhau, ăn đủ mọi khổ sở, kết quả mình lại biến mất hoàn toàn ở thế giới này, chiêu hồn cũng chiêu không về luôn, thế không phải muốn ép đứa nhỏ này phá hủy thế giới này trong một giây à!
Thẩm Thanh Thu cảm thấy mình sắp khùng luôn rồi, có điều trong giây cuối cùng, dù sao cũng nghĩ ra cách.
Thẩm Thanh Thu: “Từ từ! Đợi đã! Tao muốn chơi lần nữa thêm lần nữa! Tao muốn lấp hố cốt truyện lần nữa!”
Tiếng nhắc nhở bên tai đột nhiên im bặt.
Hệ thống: “Quý phương có chấp nhận lựa chọn xóa chỉ số trở về ban đầu, quay lại mở đầu chơi thêm lần nữa không?”
Thẩm Thanh Thu mừng trong lòng, có cửa rồi.
Thẩm Thanh Thu nhanh chóng gật đầu: “Được được được!”
Hệ thống: “Mong quý phương chuẩn bị sẵn sàng, số liệu của người chơi sẽ bị xóa sạch, chuẩn bị trục xuất ngài tới tuyến mở đầu.”
Trước khi mất ý thức, Thẩm Thanh Thu gõ lên hệ thống: “Dù sao cũng là khách cũ, điểm số tích được nhiều thế, cho dù chơi lại, có được thêm phúc lợi gì không?”
Hệ thống: “Đã tan băng quyền OOC, vẫn giữ lại VIP của quý phương, cũng tặng phúc lợi tương ứng.”
Nghe cũng không tồi, tuy Thẩm Thanh Thu thật sự vẫn không bằng lòng với cái hệ thống nhỏ mọn này lắm.
Nhưng phúc lợi tương ứng là gì nhỉ?
Thẩm Thanh Thu thở dài. Ầy, được rồi, chuyện này thì nghĩ sau đi.
Cũng chỉ có thể thế thôi.
………………….
Kỳ thật là ở phiên ngoại Thượng Thanh Hoa cũng có cơ hội lựa chọn về thành hay không. Ặc, thôi cứ xem cốt truyện đi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.