Độ Xứng Đôi 100% Với Chiến Thần Đế Quốc
Chương 12
Miêu Điều Bất Hảo Cật
29/01/2023
Bên này, Giản Dụ vừa ra khỏi phòng đã thấy Kaka mới đổi cơ thể mới, vẫn cao khoảng nửa người, cơ thể tròn vo màu hồng phấn, bên trên rắc đầy kim tuyến lấp lánh, rất thu hút ánh mắt cùa người khác.
Thấy Giản Dụ ra khỏi phòng, màn hình của Kaka xuất hiện biểu cảm hoảng sợ, tất cả đường cong trên màn hình của nó đều có màu hồng phấn: “Hoàng hậu, tối hôm qua tuyệt vời chứ?”
Nghĩ đến giấc ngủ ngon lành tối hôm qua, Giản Dụ gật đầu.
Sau đó, màn hình của Kaka chập chờn liên tục như bị lỗi, đồng thời giọng máy cũng không như thường ngày: “….Không…..không ngờ bệ hạ lại ở dưới.”
Giản Dụ chả hiểu gì: “?”
Olderhain vừa mới đi ra sau khi thoát khỏi cảm giác thất vọng vì quyến rũ không thành: “…”
“Kaka, sao cậu xấu vậy?” Olderhain nghiến răng nghiến lợi: “Mới lật tổ meka lên à?”
Meka là loài động vật sinh sống ở nơi biển cạn, bề ngoài giống sứa, cả cơ thể một màu hồng phấn, lúc sợ hãi sẽ phun chất lỏng cùng màu với màu da của mình ra, hơn nữa chất lỏng đó rất khó rửa sạch.
Từng đứng đầu bảng mười màu hồng phái nam Tinh Tế thích nhất hai chục năm.
Nhưng mà trước đó, nó đã giữ vững thứ hạng của mình trong bảng mười màu hồng phái nữ ghét nhất ba mươi năm.
Nhiêu đó cũng đủ thấy màu này xấu đến thế nào.
Kaka cũng không cảm thấy vậy, nó đi vòng vòng: “Bệ hạ, ngài không có gu gì cả, hoàng hậu có đánh giá gì đâu.”
“Hơn nữa đây là màu tượng trưng cho tình yêu! Thần đã đặc biệt chuẩn bị cho ngày hôm nay đó!”
Nói xong, Kaka và Olderhain đồng thời nhìn về phía Giản Dụ.
Giản Dụ vẫn chưa phản ứng kịp: “…?”
Hai đôi mắt sáng quắc nhìn chằm chằm Giản Dụ cứ như đang đợi cậu phát biểu gì đó.
Trong mắt Giản Dụ, Kaka có chơi màu xanh cắm sừng cậu cũng không nói gì chứ đừng nói cái màu hồng nam tánh này, nhưng cậu cho rằng đây là khác loài dẫn đến gu thẩm mỹ khác nhau.
Định nói giúp Olderhain một câu, nhưng hôm qua Kaka đã giúp cậu quản lý livestream, hai người ai cũng tốt với cậu nên Giản Dụ lựa chọn đánh trống lảng.
“…Tôi muốn ăn sáng.”
Cách đổi đề tài sượng trân.
Nhưng nhìn thấy đôi mắt như biển cả kia, ai có thể từ chối đây? Ít nhất người có thể từ chối vẫn chưa xuất hiện.
Olderhain lên tiếng trước: “Đi thôi, hôm qua ta đã dặn đầu bếp nấu vài món.”
Kaka theo sát: “Hoàng hậu, ngài muốn thần đọc tin tức cho ngài không?”
Olderhain nhìn Kaka, thấy Giản Dụ đi đầu hình như không chú ý đến bọn họ nên liếc mắt uy hiếp: “Tốt nhất cậu nên đổi cơ thể khác, ta thấy màu đen tốt lắm rồi.”
“Không, bệ hạ, người máy cũng có quyền lựa chọn, xin thứ lỗi vì thần không thể nghe lệnh này của ngài.” Kaka cũng nhỏ giọng trả lời, dùng cái giọng như kẻ gian để đáp lại Olderhain.
Giản Dụ đi đằng trước nghe hết tất cả: “….Ừ.”
Trong vài phút giây, Giản Dụ cảm thấy mình như quay lại cung điện của mình, thư ký trưởng và hộ vệ trưởng cũng y như vậy, suốt ngày cứ trổ tài tạo hiệu ứng ngàn cá thét gào.
Đây chẳng lẽ là lời nguyền ồn ào dành riêng cho hoàng cung?
Giản Dụ vừa muốn một cung điện yên tĩnh một chút, vừa nghĩ ồn ào vậy cũng không tệ.
Hai suy nghĩ mâu thuẫn với nhau này khiến cậu đến tận khi ngồi xuống ghế rồi vẫn không giải thích được tại sao.
Màn hình của Kaka lại đổi sang biểu cảm nghiêm túc, dùng giọng máy đọc tin tức hằng ngày.
Đây là môn học ngày nào Giản Dụ cũng học sau khi đến thế giới này, tin tức luôn là con đường ngắn nhất để hiểu rõ một quốc gia, nên cho dù là tin gì Giản Dụ cũng sẽ nghe.
Sau khi gặp Kaka, nhiệm vụ này được Kaka nhận thầu.
“Nóng! Bãi biển có lượng du khách đông nhất thủ đô được người thần bí bao trọn một ngày! Khiến chúng ta mở rộng tầm mắt về những hành vi ngông cuồng của quý tộc Đế quốc….”
Olderhain: “….”
“Cái tiếp theo.”
Olderhain im lặng tặng Kaka một cái trợn mắt, đọc gì có ích chút!
“Giá ruby đột ngột tăng mạnh! Thị trường đá quý lại bị Bá tước lũng đoạn, theo báo cáo, bây giờ rất nhiều người xem việc đeo ruby là sang….”
Giản Dụ như có điều suy nghĩ: “Bây giờ cũng có Bá tước?”
“Không, đây chỉ là danh hiệu của hắn ta mà thôi.” Olderhain cười nhạt: “Màu mè.”
Đế quốc Teas bây giờ do ba thế lực gồm hoàng thất, Nội các, quân đội kiềm hãm lẫn nhau, những quý tộc kia ngoại trừ hơi giàu ra cũng không có quyền hành gì.
Chỉ có các thế gia khoảng trăm năm mới có thể đảm nhiệm vài chức vụ không mấy quan trọng.
Nhất là sau khi Olderhain ngồi lên cái ghế này, quý tộc Đế quốc bị hắn kìm hãm chặt chẽ, ai không phục tùng đều thành một bữa ra trò cho hung thú hắc ám, bây giờ không ai dám chọc vị quốc vương chiến thần cảm xúc thất thường này.
Thấy Giản Dụ không quan tâm nữa, Olderhain ra hiệu bảo Kaka đọc tin khác.
“Cúp Đốm Lửa ba năm một lần sẽ bắt đầu vào hai tháng nữa, lần này sẽ…..”
“Cơ thể mới của cậu.”
Giọng điện tử lập tức quay xe: “Tin nóng! Tin nóng!”
Kaka hưng phấn lên, ngay cả giọng cũng sôi sùng sục: “Top 10 đường link được truy cập nhiều nhất….zì zì…..rẹt rẹt….”
Nghe tạp âm kỳ lạ, Giản Dụ ngẩng đầu nhìn, chỉ thấy cơ thể hồng phấn đã bốc khói trắng, màn hình tắt ngúm.
Olderhain lấy nĩa ghim một miếng dâu tây bỏ vào miệng, thấy Giản Dụ nhìn sang mới kinh ngạc nhướng mày: “Kaka lại chập mạch.”
Dừng một chút, Olderhain bổ sung: “Không sao đâu, cậu ta chập mạch như cơm bữa ấy mà.”
“Bệ hạ, đây là cơ thể thứ năm ngài phá hư của thần trong tháng này rồi.” Giọng Kaka vang lên từ trong quang não của Giản Dụ, vạch mặt ngay: “Mà hôm nay! Cái ngài vừa phá còn là cơ thể phiên bản giới hạn “Trái tim thiếu nữ” thần thích nhất!”
“….tôi muốn nghe tin tức tiếp.” Thấy hai người chuẩn bị cãi vã, Giản Dụ vội vàng nói: “Kaka đọc tiếp đi.”
“Olderhain, dâu tây ngon không?”
Olderhain chọn trái dâu đẹp nhất lớn nhất đút cho Giản Dụ, Kaka cũng có thể đọc tin tức tiếp mà không bị ai làm phiền.
“Sáng nay, Cục Hôn Nhân vừa ban hành văn bản tuyên bố, đối tượng xứng đôi của bệ hạ Olderhain đã xuất hiện, độ xứng đôi cán mốc 100%, năm phút sau Bộ Ngoại Giao cũng đã đăng tin, xác nhận độ chính xác của thông tin.”
“Hiện tại, những thông tin liên quan đến đối tượng của bệ hạ đã đạt no.1 bảng hotsearch và đang có xu hướng tăng lên.”
Olderhain rất hài lòng với hiệu suất của Sở Xứng Đôi và Bộ Ngoại Giao, hắn có thể tha cho suy nghĩ ngu xuẩn muốn hình bạn lữ của bọn họ.
Không có chuyện hắn đăng hình vợ mình lên mạng cho đám kia xem.
Giản Dụ cau mày, Olderhain lại không hiểu lắm, chẳng lẽ Dụ Dụ không thích cách tuyên truyền này.
“Dụ Dụ, em yên tâm, chúng ta không công bố hình của em lên mạng, người dân chỉ biết mình đã có hoàng hậu mà thôi.”
“….Không.” Giản Dụ nuốt miếng dâu trong miệng, cậu không quan tâm mạng mẽo và cách tuyên truyền gì gì đó, chỉ cần không làm phiền cậu tìm ngọc đồng sinh là được: “Dâu chua quá.”
“À…”
Kaka phát ra tiếng cười “hè hè” kì dị, Olderhain tức giận ăn hết mớ dâu còn lại.
…chết tiệt, chua thật!
Tên đầu bếp kia chuẩn bị làm mồi cho hung thú hắc ám đi!
Sau khi ăn sáng xong, hoàng cung nhận được thư của Cục Hôn Nhân, bọn họ tới để đăng ký kết hôn cho cả hai.
Đăng ký xong xuôi, Giản Dụ và Olderhain trở thành là bạn lữ chân chính trên phương diện pháp luật.
Nhìn dòng chữ “Đã kết hôn” trên quang não, Giản Dụ thấy mới lạ vô cùng, nếu mấy người trong cung điện ở thế giới của cậu biết cậu tìm cho bọn họ một hoàng hậu, bọn họ có sợ hãi không?
Tiếc rằng hai năm nữa cậu và Olderhain sẽ ly hôn, nếu không đã để hắn giúp dọa mấy người kia rồi.
Quả nhiên cậu chưa đủ uy, trưởng lão lẫn thư ký trưởng lúc nào cũng nói cái này với cậu.
Không như Olderhain, gì cũng dễ.
Suy nghĩ này vòng vòng trong đầu Giản Dụ một hồi rồi bay biến, cậu cũng không quan tâm mấy, cũng chưa từng nghĩ sẽ có ngày thực hiện nó.
Người đến chính là nhân viên ngày đó dẫn Giản Dụ đến câu lạc bộ, đối với nhiệm vụ của mình, nhân viên đó giãy giụa lần chót.
“Bệ hạ, thật sự không thể công bố hình kết hôn của ngài và hoàng hậu được ạ? Thần tin mọi người sẽ rất thích hoàng hậu.”
Chỉ số xứng đôi 100% này không biết đã tuyệt tích ở Đế quốc mấy thập nhiên, bây giờ có một cặp xuất hiện trong nhiệm kỳ của hắn, đây là chiêu bài của hắn đó!
“Ông muốn làm mồi cho hung thú hắc ám?”
Olderhain như cười như không, mắt rời khỏi hình kết hôn trong quang não, đây là hình chụp trong giấy đăng ký kết hôn, có yêu cầu nhất định nên bối cảnh đơn giản, càng đánh bật giá trị nhan sắc của cả hai lên.
Yên lặng lấy hình kết hôn làm hình nền quang não, Olderhain đã bắt đầu lên kế hoạch cho đám cưới của cả hai trong đầu.
Không đúng, bọn họ kết hôn hợp đồng, ban đầu Giản Dụ đã nói không cần tổ chức đám cuối chi cho phiền.
Hắn còn đồng ý!
Olderhain nghĩ đến đây đã rầu, thấy nhân viên còn ngồi bất động ở đó bèn khó chịu hỏi: “Chưa đi?”
Nói xong thì nhìn sang Giản Dụ theo bản năng, thấy cậu cũng không chú ý đến đây mới thở phào.
Nhân viên giật mình, cuối cùng cũng lấy lại tinh thần, khi nãy chụp hình kết hôn mắt bệ hạ cứ dửng dưng, không hề nhìn Giản Dụ, bệ hạ vẫn là bệ hạ không cho bất kì ai nghi ngờ hay phản bác.
Song nhân viên không hề biết, sau khi mình đi, cái vị bệ hạ không cho ai phản bác mình kia nói muốn đi tuần trăng mật đã bị Giản Dụ từ chối thẳng thừng.
“Tuần trăng mật sẽ bị mấy người kia thấy à?”
“Không biết.” Thời gian một mình của cả hai, sao hắn có thể cho người khác tham dự.
“Vậy tại sao chúng ta phải đi?” Giản Dụ nghi ngờ: “Hoàng cung chỉ có hai người chúng ta, bọn họ cũng không biết chúng ta có đi hay không, không cần phải đóng vai bạn lữ.”
“Làm vậy mới có hiệu suất cao.” Giản Dụ nghĩ một chút rồi nói: “Thậm chí anh còn có thể tranh thủ thời gian làm vài chuyện bình thường không tiện làm.”
Ví dụ viện cớ đi trăng mật, nhưng thật ra là giấu giếm thân phận đi thăm dò tin tức, thư ký trưởng đã từng dạy Giản Dụ như thế.
Hiển nhiên cái cớ đó không phải tuần trăng mật mà là cái khác, tiếc rằng Giản Dụ chưa có cơ hội dùng.
Nhưng cậu thấy cũng chẳng khác gì nhau.
Nghe vậy, Olderhain nhanh chóng nhớ lại nội dung hiệp nghị, bọn họ giả làm bạn lữ chỉ vì muốn qua mặt người dân, mà tuần trăng mật không có dân chúng, Giản Dụ từ chối cũng không sai.
Olderhain phát hiện mình lại tự bê đá đập chân: “…”
Vừa nghĩ đến hậu quả khi gương mặt của Giản Dụ xuất hiện trên Mạng Ngân Hà, Olderhain nổi nóng, không được, nhất định không được, hắn chắc chắn có biện pháp giấu kỹ nhan sắc bạn đời mình.
—
Nội các: Nội các (Hán tự: 内閣, tiếng Anh: cabinet) là cơ quan gồm có các thành viên cấp cao của chính phủ, thông thường đại diện ngành hành pháp. Đôi khi nội các cũng còn được gọi là Hội đồng Bộ trưởng, Hội đồng Hành pháp, hay Ủy ban Hành pháp.
Mạng Ngân Hà: Tinh võng.
—
Thấy Giản Dụ ra khỏi phòng, màn hình của Kaka xuất hiện biểu cảm hoảng sợ, tất cả đường cong trên màn hình của nó đều có màu hồng phấn: “Hoàng hậu, tối hôm qua tuyệt vời chứ?”
Nghĩ đến giấc ngủ ngon lành tối hôm qua, Giản Dụ gật đầu.
Sau đó, màn hình của Kaka chập chờn liên tục như bị lỗi, đồng thời giọng máy cũng không như thường ngày: “….Không…..không ngờ bệ hạ lại ở dưới.”
Giản Dụ chả hiểu gì: “?”
Olderhain vừa mới đi ra sau khi thoát khỏi cảm giác thất vọng vì quyến rũ không thành: “…”
“Kaka, sao cậu xấu vậy?” Olderhain nghiến răng nghiến lợi: “Mới lật tổ meka lên à?”
Meka là loài động vật sinh sống ở nơi biển cạn, bề ngoài giống sứa, cả cơ thể một màu hồng phấn, lúc sợ hãi sẽ phun chất lỏng cùng màu với màu da của mình ra, hơn nữa chất lỏng đó rất khó rửa sạch.
Từng đứng đầu bảng mười màu hồng phái nam Tinh Tế thích nhất hai chục năm.
Nhưng mà trước đó, nó đã giữ vững thứ hạng của mình trong bảng mười màu hồng phái nữ ghét nhất ba mươi năm.
Nhiêu đó cũng đủ thấy màu này xấu đến thế nào.
Kaka cũng không cảm thấy vậy, nó đi vòng vòng: “Bệ hạ, ngài không có gu gì cả, hoàng hậu có đánh giá gì đâu.”
“Hơn nữa đây là màu tượng trưng cho tình yêu! Thần đã đặc biệt chuẩn bị cho ngày hôm nay đó!”
Nói xong, Kaka và Olderhain đồng thời nhìn về phía Giản Dụ.
Giản Dụ vẫn chưa phản ứng kịp: “…?”
Hai đôi mắt sáng quắc nhìn chằm chằm Giản Dụ cứ như đang đợi cậu phát biểu gì đó.
Trong mắt Giản Dụ, Kaka có chơi màu xanh cắm sừng cậu cũng không nói gì chứ đừng nói cái màu hồng nam tánh này, nhưng cậu cho rằng đây là khác loài dẫn đến gu thẩm mỹ khác nhau.
Định nói giúp Olderhain một câu, nhưng hôm qua Kaka đã giúp cậu quản lý livestream, hai người ai cũng tốt với cậu nên Giản Dụ lựa chọn đánh trống lảng.
“…Tôi muốn ăn sáng.”
Cách đổi đề tài sượng trân.
Nhưng nhìn thấy đôi mắt như biển cả kia, ai có thể từ chối đây? Ít nhất người có thể từ chối vẫn chưa xuất hiện.
Olderhain lên tiếng trước: “Đi thôi, hôm qua ta đã dặn đầu bếp nấu vài món.”
Kaka theo sát: “Hoàng hậu, ngài muốn thần đọc tin tức cho ngài không?”
Olderhain nhìn Kaka, thấy Giản Dụ đi đầu hình như không chú ý đến bọn họ nên liếc mắt uy hiếp: “Tốt nhất cậu nên đổi cơ thể khác, ta thấy màu đen tốt lắm rồi.”
“Không, bệ hạ, người máy cũng có quyền lựa chọn, xin thứ lỗi vì thần không thể nghe lệnh này của ngài.” Kaka cũng nhỏ giọng trả lời, dùng cái giọng như kẻ gian để đáp lại Olderhain.
Giản Dụ đi đằng trước nghe hết tất cả: “….Ừ.”
Trong vài phút giây, Giản Dụ cảm thấy mình như quay lại cung điện của mình, thư ký trưởng và hộ vệ trưởng cũng y như vậy, suốt ngày cứ trổ tài tạo hiệu ứng ngàn cá thét gào.
Đây chẳng lẽ là lời nguyền ồn ào dành riêng cho hoàng cung?
Giản Dụ vừa muốn một cung điện yên tĩnh một chút, vừa nghĩ ồn ào vậy cũng không tệ.
Hai suy nghĩ mâu thuẫn với nhau này khiến cậu đến tận khi ngồi xuống ghế rồi vẫn không giải thích được tại sao.
Màn hình của Kaka lại đổi sang biểu cảm nghiêm túc, dùng giọng máy đọc tin tức hằng ngày.
Đây là môn học ngày nào Giản Dụ cũng học sau khi đến thế giới này, tin tức luôn là con đường ngắn nhất để hiểu rõ một quốc gia, nên cho dù là tin gì Giản Dụ cũng sẽ nghe.
Sau khi gặp Kaka, nhiệm vụ này được Kaka nhận thầu.
“Nóng! Bãi biển có lượng du khách đông nhất thủ đô được người thần bí bao trọn một ngày! Khiến chúng ta mở rộng tầm mắt về những hành vi ngông cuồng của quý tộc Đế quốc….”
Olderhain: “….”
“Cái tiếp theo.”
Olderhain im lặng tặng Kaka một cái trợn mắt, đọc gì có ích chút!
“Giá ruby đột ngột tăng mạnh! Thị trường đá quý lại bị Bá tước lũng đoạn, theo báo cáo, bây giờ rất nhiều người xem việc đeo ruby là sang….”
Giản Dụ như có điều suy nghĩ: “Bây giờ cũng có Bá tước?”
“Không, đây chỉ là danh hiệu của hắn ta mà thôi.” Olderhain cười nhạt: “Màu mè.”
Đế quốc Teas bây giờ do ba thế lực gồm hoàng thất, Nội các, quân đội kiềm hãm lẫn nhau, những quý tộc kia ngoại trừ hơi giàu ra cũng không có quyền hành gì.
Chỉ có các thế gia khoảng trăm năm mới có thể đảm nhiệm vài chức vụ không mấy quan trọng.
Nhất là sau khi Olderhain ngồi lên cái ghế này, quý tộc Đế quốc bị hắn kìm hãm chặt chẽ, ai không phục tùng đều thành một bữa ra trò cho hung thú hắc ám, bây giờ không ai dám chọc vị quốc vương chiến thần cảm xúc thất thường này.
Thấy Giản Dụ không quan tâm nữa, Olderhain ra hiệu bảo Kaka đọc tin khác.
“Cúp Đốm Lửa ba năm một lần sẽ bắt đầu vào hai tháng nữa, lần này sẽ…..”
“Cơ thể mới của cậu.”
Giọng điện tử lập tức quay xe: “Tin nóng! Tin nóng!”
Kaka hưng phấn lên, ngay cả giọng cũng sôi sùng sục: “Top 10 đường link được truy cập nhiều nhất….zì zì…..rẹt rẹt….”
Nghe tạp âm kỳ lạ, Giản Dụ ngẩng đầu nhìn, chỉ thấy cơ thể hồng phấn đã bốc khói trắng, màn hình tắt ngúm.
Olderhain lấy nĩa ghim một miếng dâu tây bỏ vào miệng, thấy Giản Dụ nhìn sang mới kinh ngạc nhướng mày: “Kaka lại chập mạch.”
Dừng một chút, Olderhain bổ sung: “Không sao đâu, cậu ta chập mạch như cơm bữa ấy mà.”
“Bệ hạ, đây là cơ thể thứ năm ngài phá hư của thần trong tháng này rồi.” Giọng Kaka vang lên từ trong quang não của Giản Dụ, vạch mặt ngay: “Mà hôm nay! Cái ngài vừa phá còn là cơ thể phiên bản giới hạn “Trái tim thiếu nữ” thần thích nhất!”
“….tôi muốn nghe tin tức tiếp.” Thấy hai người chuẩn bị cãi vã, Giản Dụ vội vàng nói: “Kaka đọc tiếp đi.”
“Olderhain, dâu tây ngon không?”
Olderhain chọn trái dâu đẹp nhất lớn nhất đút cho Giản Dụ, Kaka cũng có thể đọc tin tức tiếp mà không bị ai làm phiền.
“Sáng nay, Cục Hôn Nhân vừa ban hành văn bản tuyên bố, đối tượng xứng đôi của bệ hạ Olderhain đã xuất hiện, độ xứng đôi cán mốc 100%, năm phút sau Bộ Ngoại Giao cũng đã đăng tin, xác nhận độ chính xác của thông tin.”
“Hiện tại, những thông tin liên quan đến đối tượng của bệ hạ đã đạt no.1 bảng hotsearch và đang có xu hướng tăng lên.”
Olderhain rất hài lòng với hiệu suất của Sở Xứng Đôi và Bộ Ngoại Giao, hắn có thể tha cho suy nghĩ ngu xuẩn muốn hình bạn lữ của bọn họ.
Không có chuyện hắn đăng hình vợ mình lên mạng cho đám kia xem.
Giản Dụ cau mày, Olderhain lại không hiểu lắm, chẳng lẽ Dụ Dụ không thích cách tuyên truyền này.
“Dụ Dụ, em yên tâm, chúng ta không công bố hình của em lên mạng, người dân chỉ biết mình đã có hoàng hậu mà thôi.”
“….Không.” Giản Dụ nuốt miếng dâu trong miệng, cậu không quan tâm mạng mẽo và cách tuyên truyền gì gì đó, chỉ cần không làm phiền cậu tìm ngọc đồng sinh là được: “Dâu chua quá.”
“À…”
Kaka phát ra tiếng cười “hè hè” kì dị, Olderhain tức giận ăn hết mớ dâu còn lại.
…chết tiệt, chua thật!
Tên đầu bếp kia chuẩn bị làm mồi cho hung thú hắc ám đi!
Sau khi ăn sáng xong, hoàng cung nhận được thư của Cục Hôn Nhân, bọn họ tới để đăng ký kết hôn cho cả hai.
Đăng ký xong xuôi, Giản Dụ và Olderhain trở thành là bạn lữ chân chính trên phương diện pháp luật.
Nhìn dòng chữ “Đã kết hôn” trên quang não, Giản Dụ thấy mới lạ vô cùng, nếu mấy người trong cung điện ở thế giới của cậu biết cậu tìm cho bọn họ một hoàng hậu, bọn họ có sợ hãi không?
Tiếc rằng hai năm nữa cậu và Olderhain sẽ ly hôn, nếu không đã để hắn giúp dọa mấy người kia rồi.
Quả nhiên cậu chưa đủ uy, trưởng lão lẫn thư ký trưởng lúc nào cũng nói cái này với cậu.
Không như Olderhain, gì cũng dễ.
Suy nghĩ này vòng vòng trong đầu Giản Dụ một hồi rồi bay biến, cậu cũng không quan tâm mấy, cũng chưa từng nghĩ sẽ có ngày thực hiện nó.
Người đến chính là nhân viên ngày đó dẫn Giản Dụ đến câu lạc bộ, đối với nhiệm vụ của mình, nhân viên đó giãy giụa lần chót.
“Bệ hạ, thật sự không thể công bố hình kết hôn của ngài và hoàng hậu được ạ? Thần tin mọi người sẽ rất thích hoàng hậu.”
Chỉ số xứng đôi 100% này không biết đã tuyệt tích ở Đế quốc mấy thập nhiên, bây giờ có một cặp xuất hiện trong nhiệm kỳ của hắn, đây là chiêu bài của hắn đó!
“Ông muốn làm mồi cho hung thú hắc ám?”
Olderhain như cười như không, mắt rời khỏi hình kết hôn trong quang não, đây là hình chụp trong giấy đăng ký kết hôn, có yêu cầu nhất định nên bối cảnh đơn giản, càng đánh bật giá trị nhan sắc của cả hai lên.
Yên lặng lấy hình kết hôn làm hình nền quang não, Olderhain đã bắt đầu lên kế hoạch cho đám cưới của cả hai trong đầu.
Không đúng, bọn họ kết hôn hợp đồng, ban đầu Giản Dụ đã nói không cần tổ chức đám cuối chi cho phiền.
Hắn còn đồng ý!
Olderhain nghĩ đến đây đã rầu, thấy nhân viên còn ngồi bất động ở đó bèn khó chịu hỏi: “Chưa đi?”
Nói xong thì nhìn sang Giản Dụ theo bản năng, thấy cậu cũng không chú ý đến đây mới thở phào.
Nhân viên giật mình, cuối cùng cũng lấy lại tinh thần, khi nãy chụp hình kết hôn mắt bệ hạ cứ dửng dưng, không hề nhìn Giản Dụ, bệ hạ vẫn là bệ hạ không cho bất kì ai nghi ngờ hay phản bác.
Song nhân viên không hề biết, sau khi mình đi, cái vị bệ hạ không cho ai phản bác mình kia nói muốn đi tuần trăng mật đã bị Giản Dụ từ chối thẳng thừng.
“Tuần trăng mật sẽ bị mấy người kia thấy à?”
“Không biết.” Thời gian một mình của cả hai, sao hắn có thể cho người khác tham dự.
“Vậy tại sao chúng ta phải đi?” Giản Dụ nghi ngờ: “Hoàng cung chỉ có hai người chúng ta, bọn họ cũng không biết chúng ta có đi hay không, không cần phải đóng vai bạn lữ.”
“Làm vậy mới có hiệu suất cao.” Giản Dụ nghĩ một chút rồi nói: “Thậm chí anh còn có thể tranh thủ thời gian làm vài chuyện bình thường không tiện làm.”
Ví dụ viện cớ đi trăng mật, nhưng thật ra là giấu giếm thân phận đi thăm dò tin tức, thư ký trưởng đã từng dạy Giản Dụ như thế.
Hiển nhiên cái cớ đó không phải tuần trăng mật mà là cái khác, tiếc rằng Giản Dụ chưa có cơ hội dùng.
Nhưng cậu thấy cũng chẳng khác gì nhau.
Nghe vậy, Olderhain nhanh chóng nhớ lại nội dung hiệp nghị, bọn họ giả làm bạn lữ chỉ vì muốn qua mặt người dân, mà tuần trăng mật không có dân chúng, Giản Dụ từ chối cũng không sai.
Olderhain phát hiện mình lại tự bê đá đập chân: “…”
Vừa nghĩ đến hậu quả khi gương mặt của Giản Dụ xuất hiện trên Mạng Ngân Hà, Olderhain nổi nóng, không được, nhất định không được, hắn chắc chắn có biện pháp giấu kỹ nhan sắc bạn đời mình.
—
Nội các: Nội các (Hán tự: 内閣, tiếng Anh: cabinet) là cơ quan gồm có các thành viên cấp cao của chính phủ, thông thường đại diện ngành hành pháp. Đôi khi nội các cũng còn được gọi là Hội đồng Bộ trưởng, Hội đồng Hành pháp, hay Ủy ban Hành pháp.
Mạng Ngân Hà: Tinh võng.
—
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.