Chương 22: Thật ra đã có chuyện gì xảy ra ?
Cung Tỏa Băng Tâm
01/06/2023
Ánh nắng ban mai hòa với tiếng chim ríu rít bên ngoài, thoang thoảng là tiếng gọi tên nhè nhẹ trong căn phòng ấm áp.
" Phu nhân ! Trời đã sáng rồi ạ ! " Chii cung kính gọi.
Kim đồng hồ đã chỉ 9h sáng, Hana lờ mờ hai mắt nhìn sang, miệng cô lẩm bẩm những câu ngớ ngẩn : " Chii...Sao cô lại ở nhà tôi vậy ?
Cô đến tìm tôi sao ? "
" Thưa...phu nhân...
Người đã là vợ của ngài Tomu rồi ạ ! " Chii ngập ngừng.
Hana giật mình, la lên " Hả !!! ", tiếng la to tới mức muốn chấn động căn phòng, cô bật dậy, bàng hoàng nhìn xung quanh. Bấy giờ, Hana mới sực nhớ bản thân đã kết hôn, đây không còn là ngôi nhà lúc trước hay ở nữa. Cô lật đật bước xuống giường, loay hoay đi sửa soạn, ngày đầu tiên ở nhà chồng lại ngủ đến trưa trời trưa trật, cô xấu hổ tới nổi muốn độn thổ.
Đôi chân nhỏ chạy toáng cả lên, vì chưa quen với nơi này, vật dụng không biết để đâu Hana đành muối mặt nhờ Chii giúp đỡ.
Chii ân cần sửa soạn cho cô, từ tóc tai tới quần áo, toàn những đồ đắc tiền, nhìn cô như một phu nhân quyền quý thực thụ.
" Sao anh ấy lại giàu thế nhỉ ? " Hana thì thầm.
" Là của cải được tích góp hơn 1000 năm đấy ạ ! " Chii mỉm cười, giải đáp thắc mắc.
Hana thêm phần ngượng ngùng, là vợ của Tomu mà một chút cũng không biết gì về anh, cô cắn lấy môi mình, hai tay bóp chặt nhau.
Thời tiết gần chuyển sang mùa đông nên có chút lạnh lẽo, cơ thể mỏng manh kia biểu hiện rõ ra bên ngoài, Chii tinh ý khoác lên người Hana một chiếc áo choàng lông để làm ấm.
" Thưa phu nhân ! Bây giờ chủ nhân đang bận dạy học !
Ngài ấy dặn dò hôm nay người phải ăn sáng một mình ạ ! "
" Ah...không sao
Nhờ cô gọi Iku và Yorn vào giúp tôi nhé ! Tôi muốn ăn cùng họ..." Hana khẽ giọng.
Chii cúi người lui ra ngoài, do cô ấy đi quá nhanh Hana không kịp theo sau, bản thân bị lạc lúc nào không hay, lại loay hoay tìm kiếm.
Bất giác đi tới căn phòng dạy học, âm thanh cười đùa của các cô gái làm cô chú ý, nhìn lén qua khe cửa. Những lời thả thính ngọt như mật liên tiếp tấn công, Tomu vẫn điềm tĩnh xử sự đúng chuẩn mực một người thầy.
Mặc cho các mĩ nhân không ngừng bật đèn xanh, anh đưa bàn tay đeo chiếc nhẫn lên chỉ vào nó, không cần nói nhiều lời các cô ấy cũng tự hiểu.
Có lẽ do kém may mắn, cánh cửa mà Hana đang đứng vịn vào lại bật ra, cô theo đà ngã ngay xuống đất, ai nấy cũng đều trố mắt nhìn cô.
" Ah...xin lỗi...
Tôi đi...nhầm phòng ! " Hana bối rối, đỏ cả mặt.
Tomu lập tức đi đến đỡ cô dậy, đầu gối vì ngã mà đỏ ửng, anh nhanh chóng bế cô ngồi sang một bên, cẩn thận kiểm tra.
Các cô gái bắt đầu bàn tán thân phận của cô, họ thắc mắc không biết cô gái được Tomu quan tâm là ai, tiếng xì xào càng lúc càng to đến Hana có thể nghe rõ mồn một.
" Em không sao...đừng bận tâm...
Anh mau tiếp tục dạy đi ! " Hana khẽ giọng nói, thẳng thừng gạt tay Tomu, còn đứng cách xa anh.
Đôi mắt cầu vồng kia liếc nhẹ, anh ôm lấy vai cô, cố ý nói to lên cho cả phòng cùng nghe, ngũ điệu vừa giận vừa thương : " Vợ anh ngã, mà em bảo anh không quan tâm ư ? "
Cả đám người há hốc mồm, giờ mới biết, thì ra cô gái này chính là vợ của Tomu, người thì chúc mừng, người thì ganh tị ra mặt, con mồi mà họ nhắm tới lâu nay lại bị một cô gái tầm thường như Hana phổng tay trên.
Cô như cảm nhận được bản thân đã vô tình reo rắc không ít tình địch mà thở dài bất lực trong bầu không khí ngột ngạt.
Cũng may, Chii tìm đến, Tomu giao cô lại cho Chii trông chừng và dặn dò không được để cô đi lạc, anh còn bóp mạnh vào bắp tay Chii như cảnh cáo.
Hành động rành rành đấy khiến Hana thấy bất an, nhớ đến cơn ghen lần trước mà lạnh cả tóc gáy, dù bây giờ cô trên danh nghĩa là vợ của anh, nhưng nó vẫn chưa chính thức là thật. Anh luôn giám sát cô, đặc biệt cẩn trọng trong các mối quan hệ, nhất là với anh em của mình.
Tomu lúc nào cũng dịu dàng với cô, nhưng hể ghen lên khó mà kiềm chế được cảm xúc, không trút giận lên người cô thì những người hầu cũng bị vạ lây, anh là kẻ có quyền có thế lực, chuyện người khác phải phục tùng theo là quá đổi bình thường với anh.
Trong bữa ăn, Hana cứ mãi suy tư đến nổi vô ý xuýt làm đổi súp nóng lên người. May mắn, có Yorn ở đó, anh đã dùng tay không hứng chén súp mà bị phỏng.
Lo lắng vết thương nặng Hana liền nhờ Chii mang đến đồ sơ cứu, tự mình xử lí nó cho Yorn.
" Tôi ổn ! Thưa phu nhân...
Việc này tôi có thể tự làm được ! " Yorn lo sợ rút tay mình lại.
" Tay anh bị thương như vậy làm sao tự xử lí được !
Ngồi yên đi !!! "
Cô nàng nằng nặc kéo tay Yorn về phía mình, một hai đòi xử lí vết thương khiến anh ta sợ hãi tột độ, đằng sau là ánh mắt đỏ đáng sợ của vị chủ nhân quyền lực đang nhìn.
Chính bản thân Hana cũng cảm nhận được sát khí, cô rùng mình quay đầu lại, đôi mắt đỏ lập tức đổi sang màu cầu vồng chỉ trong vòng 1 giây.
Tomu không hề quở trách cô vì có hành động thân thiết với kẻ khác, chỉ hỏi thăm vết thương lúc nãy bị ngã, thuận miệng đuổi luôn hai anh em kia ra ngoài, dù không biểu lộ cảm xúc rõ rệt nhưng Hana biết chắc anh đang ghen.
Anh kiểm tra chân cho cô xong, cả hai cùng nhau ra vườn trồng cẩm tú cầu.
Ở đấy, cô vô tình si mê những cây hoa hồng rực rỡ, so với mùi hương của cẩm tú cầu thì hoa hồng phải nói ở một đẳng cấp khác, và đây mới chính là mùi hương cô yêu thích.
Tuy nhiên, xét về ngoại hình thì trong lòng Hana, cẩm tú cầu mãi đứng nhất.
Trồng cây xong, Tomu chủ động kéo cô ngồi lên xích đu, thể hiện những hành động âu yếm, hết hôn ở môi rồi đến cổ, sau đó là vai và tay, không có người ở đó nhưng Hana vẫn ngượng ngùng xấu hổ, bàn tay anh mò mẫm lên phần ngực, càng lúc càng vượt qua mức cho phép, anh cởi luôn từng chiếc cúc áo.
Đại não truyền tới cảm giác nguy hiểm, Hana lập tức chặn tay anh lại, đề nghị một chuyện để cắt ngang.
Cô muốn mời những người anh em của Tomu cuối tuần này sang dùng bữa cùng họ, như ăn mừng cho cô khi chính thức thành người nhà của dòng họ Kimura.
Ban đầu, Tomu còn tỏ vẻ không đồng ý nhưng vì thương Hana nên đành nuốt sự hoài nghi mà làm theo.
Hana mừng rỡ, ôm lấy anh như một đứa trẻ, anh liền thì thầm : " Anh chiều ý em rồi...em phải thường gì đó cho anh chứ ? "
" Anh muốn như thế nào...? " Hana ngượng ngùng hỏi.
Anh vội chồm lên hôn lấy đôi môi nhỏ một cách cuồng nhiệt, chưa được 5 phút tiếp tục bị phá đám. Bên kia ngôi nhà cho người đến tìm anh, anh phải rời đi ngay sang đó nhưng vẫn không quên dặn dò Hana ở yên chờ mình về.
Không rõ chuyện đang xảy ra nhưng nhìn biểu hiện vội vàng kia, cô đoán chắc là chuyện quan trọng. Cô bất chợt lại nghĩ đến Kuroshi, ông ấy từng nói dòng tộc của Tomu thường xuyên mở cuộc họp để tìm cách bắt ông. Trong lòng cô tự nhiên lại lo lắng kì lạ, mặc dù Kuroshi không liên quan gì tới mình, cô đứng ngồi không yên mà chẳng hề hay biết bản thân đã phí công lo lắng.
Tomu chỉ sang đó gặp Anna, ả lại phát chất độc, mỗi lần như vậy đều cho người gọi anh đến, để chứng kiến nỗi đau của ả mà xiêu lòng.
Và đúng như thế, Tomu khi nhìn Anna khổ sở, tâm lại dao động, rất muốn dùng Hana cứu ả.
Thế nhưng, trái tim lại ngăn cản, cứ nghĩ đến tình cảm Hana dành cho mình, anh lại do dự mãi không nở ra tay, anh trở về mà lòng đầy nặng nề, Hana nhìn gương mặt u buồn mà không khỏi lo lắng.
" Anh làm sao thế ? " cô nhẹ nhàng hỏi.
Anh lặng thinh chỉ gục người ôm chặt lấy cô, cả cơ thể nhỏ bé như cảm nhận được nổi đau khó tả.
Thật ra có chuyện gì đã xảy ra ? Cô tự hỏi.
Cái miệng nhỏ có chất vấn cỡ nào thì Tomu vẫn không có lấy một câu trả lời.
Hết cách, cô chỉ còn biết an ủi, dỗ dành Tomu, trong đầu cô nghĩ rằng chắc anh lại xảy ra tranh cãi với các anh em, nên mới đau buồn đến mức này.
Nhìn anh cũng có lúc mềm yếu, cô càng thấy thương và yêu nhiều hơn, càng cảm thấy bản thân phải nổ lực thay đổi mọi thứ.
" Phu nhân ! Trời đã sáng rồi ạ ! " Chii cung kính gọi.
Kim đồng hồ đã chỉ 9h sáng, Hana lờ mờ hai mắt nhìn sang, miệng cô lẩm bẩm những câu ngớ ngẩn : " Chii...Sao cô lại ở nhà tôi vậy ?
Cô đến tìm tôi sao ? "
" Thưa...phu nhân...
Người đã là vợ của ngài Tomu rồi ạ ! " Chii ngập ngừng.
Hana giật mình, la lên " Hả !!! ", tiếng la to tới mức muốn chấn động căn phòng, cô bật dậy, bàng hoàng nhìn xung quanh. Bấy giờ, Hana mới sực nhớ bản thân đã kết hôn, đây không còn là ngôi nhà lúc trước hay ở nữa. Cô lật đật bước xuống giường, loay hoay đi sửa soạn, ngày đầu tiên ở nhà chồng lại ngủ đến trưa trời trưa trật, cô xấu hổ tới nổi muốn độn thổ.
Đôi chân nhỏ chạy toáng cả lên, vì chưa quen với nơi này, vật dụng không biết để đâu Hana đành muối mặt nhờ Chii giúp đỡ.
Chii ân cần sửa soạn cho cô, từ tóc tai tới quần áo, toàn những đồ đắc tiền, nhìn cô như một phu nhân quyền quý thực thụ.
" Sao anh ấy lại giàu thế nhỉ ? " Hana thì thầm.
" Là của cải được tích góp hơn 1000 năm đấy ạ ! " Chii mỉm cười, giải đáp thắc mắc.
Hana thêm phần ngượng ngùng, là vợ của Tomu mà một chút cũng không biết gì về anh, cô cắn lấy môi mình, hai tay bóp chặt nhau.
Thời tiết gần chuyển sang mùa đông nên có chút lạnh lẽo, cơ thể mỏng manh kia biểu hiện rõ ra bên ngoài, Chii tinh ý khoác lên người Hana một chiếc áo choàng lông để làm ấm.
" Thưa phu nhân ! Bây giờ chủ nhân đang bận dạy học !
Ngài ấy dặn dò hôm nay người phải ăn sáng một mình ạ ! "
" Ah...không sao
Nhờ cô gọi Iku và Yorn vào giúp tôi nhé ! Tôi muốn ăn cùng họ..." Hana khẽ giọng.
Chii cúi người lui ra ngoài, do cô ấy đi quá nhanh Hana không kịp theo sau, bản thân bị lạc lúc nào không hay, lại loay hoay tìm kiếm.
Bất giác đi tới căn phòng dạy học, âm thanh cười đùa của các cô gái làm cô chú ý, nhìn lén qua khe cửa. Những lời thả thính ngọt như mật liên tiếp tấn công, Tomu vẫn điềm tĩnh xử sự đúng chuẩn mực một người thầy.
Mặc cho các mĩ nhân không ngừng bật đèn xanh, anh đưa bàn tay đeo chiếc nhẫn lên chỉ vào nó, không cần nói nhiều lời các cô ấy cũng tự hiểu.
Có lẽ do kém may mắn, cánh cửa mà Hana đang đứng vịn vào lại bật ra, cô theo đà ngã ngay xuống đất, ai nấy cũng đều trố mắt nhìn cô.
" Ah...xin lỗi...
Tôi đi...nhầm phòng ! " Hana bối rối, đỏ cả mặt.
Tomu lập tức đi đến đỡ cô dậy, đầu gối vì ngã mà đỏ ửng, anh nhanh chóng bế cô ngồi sang một bên, cẩn thận kiểm tra.
Các cô gái bắt đầu bàn tán thân phận của cô, họ thắc mắc không biết cô gái được Tomu quan tâm là ai, tiếng xì xào càng lúc càng to đến Hana có thể nghe rõ mồn một.
" Em không sao...đừng bận tâm...
Anh mau tiếp tục dạy đi ! " Hana khẽ giọng nói, thẳng thừng gạt tay Tomu, còn đứng cách xa anh.
Đôi mắt cầu vồng kia liếc nhẹ, anh ôm lấy vai cô, cố ý nói to lên cho cả phòng cùng nghe, ngũ điệu vừa giận vừa thương : " Vợ anh ngã, mà em bảo anh không quan tâm ư ? "
Cả đám người há hốc mồm, giờ mới biết, thì ra cô gái này chính là vợ của Tomu, người thì chúc mừng, người thì ganh tị ra mặt, con mồi mà họ nhắm tới lâu nay lại bị một cô gái tầm thường như Hana phổng tay trên.
Cô như cảm nhận được bản thân đã vô tình reo rắc không ít tình địch mà thở dài bất lực trong bầu không khí ngột ngạt.
Cũng may, Chii tìm đến, Tomu giao cô lại cho Chii trông chừng và dặn dò không được để cô đi lạc, anh còn bóp mạnh vào bắp tay Chii như cảnh cáo.
Hành động rành rành đấy khiến Hana thấy bất an, nhớ đến cơn ghen lần trước mà lạnh cả tóc gáy, dù bây giờ cô trên danh nghĩa là vợ của anh, nhưng nó vẫn chưa chính thức là thật. Anh luôn giám sát cô, đặc biệt cẩn trọng trong các mối quan hệ, nhất là với anh em của mình.
Tomu lúc nào cũng dịu dàng với cô, nhưng hể ghen lên khó mà kiềm chế được cảm xúc, không trút giận lên người cô thì những người hầu cũng bị vạ lây, anh là kẻ có quyền có thế lực, chuyện người khác phải phục tùng theo là quá đổi bình thường với anh.
Trong bữa ăn, Hana cứ mãi suy tư đến nổi vô ý xuýt làm đổi súp nóng lên người. May mắn, có Yorn ở đó, anh đã dùng tay không hứng chén súp mà bị phỏng.
Lo lắng vết thương nặng Hana liền nhờ Chii mang đến đồ sơ cứu, tự mình xử lí nó cho Yorn.
" Tôi ổn ! Thưa phu nhân...
Việc này tôi có thể tự làm được ! " Yorn lo sợ rút tay mình lại.
" Tay anh bị thương như vậy làm sao tự xử lí được !
Ngồi yên đi !!! "
Cô nàng nằng nặc kéo tay Yorn về phía mình, một hai đòi xử lí vết thương khiến anh ta sợ hãi tột độ, đằng sau là ánh mắt đỏ đáng sợ của vị chủ nhân quyền lực đang nhìn.
Chính bản thân Hana cũng cảm nhận được sát khí, cô rùng mình quay đầu lại, đôi mắt đỏ lập tức đổi sang màu cầu vồng chỉ trong vòng 1 giây.
Tomu không hề quở trách cô vì có hành động thân thiết với kẻ khác, chỉ hỏi thăm vết thương lúc nãy bị ngã, thuận miệng đuổi luôn hai anh em kia ra ngoài, dù không biểu lộ cảm xúc rõ rệt nhưng Hana biết chắc anh đang ghen.
Anh kiểm tra chân cho cô xong, cả hai cùng nhau ra vườn trồng cẩm tú cầu.
Ở đấy, cô vô tình si mê những cây hoa hồng rực rỡ, so với mùi hương của cẩm tú cầu thì hoa hồng phải nói ở một đẳng cấp khác, và đây mới chính là mùi hương cô yêu thích.
Tuy nhiên, xét về ngoại hình thì trong lòng Hana, cẩm tú cầu mãi đứng nhất.
Trồng cây xong, Tomu chủ động kéo cô ngồi lên xích đu, thể hiện những hành động âu yếm, hết hôn ở môi rồi đến cổ, sau đó là vai và tay, không có người ở đó nhưng Hana vẫn ngượng ngùng xấu hổ, bàn tay anh mò mẫm lên phần ngực, càng lúc càng vượt qua mức cho phép, anh cởi luôn từng chiếc cúc áo.
Đại não truyền tới cảm giác nguy hiểm, Hana lập tức chặn tay anh lại, đề nghị một chuyện để cắt ngang.
Cô muốn mời những người anh em của Tomu cuối tuần này sang dùng bữa cùng họ, như ăn mừng cho cô khi chính thức thành người nhà của dòng họ Kimura.
Ban đầu, Tomu còn tỏ vẻ không đồng ý nhưng vì thương Hana nên đành nuốt sự hoài nghi mà làm theo.
Hana mừng rỡ, ôm lấy anh như một đứa trẻ, anh liền thì thầm : " Anh chiều ý em rồi...em phải thường gì đó cho anh chứ ? "
" Anh muốn như thế nào...? " Hana ngượng ngùng hỏi.
Anh vội chồm lên hôn lấy đôi môi nhỏ một cách cuồng nhiệt, chưa được 5 phút tiếp tục bị phá đám. Bên kia ngôi nhà cho người đến tìm anh, anh phải rời đi ngay sang đó nhưng vẫn không quên dặn dò Hana ở yên chờ mình về.
Không rõ chuyện đang xảy ra nhưng nhìn biểu hiện vội vàng kia, cô đoán chắc là chuyện quan trọng. Cô bất chợt lại nghĩ đến Kuroshi, ông ấy từng nói dòng tộc của Tomu thường xuyên mở cuộc họp để tìm cách bắt ông. Trong lòng cô tự nhiên lại lo lắng kì lạ, mặc dù Kuroshi không liên quan gì tới mình, cô đứng ngồi không yên mà chẳng hề hay biết bản thân đã phí công lo lắng.
Tomu chỉ sang đó gặp Anna, ả lại phát chất độc, mỗi lần như vậy đều cho người gọi anh đến, để chứng kiến nỗi đau của ả mà xiêu lòng.
Và đúng như thế, Tomu khi nhìn Anna khổ sở, tâm lại dao động, rất muốn dùng Hana cứu ả.
Thế nhưng, trái tim lại ngăn cản, cứ nghĩ đến tình cảm Hana dành cho mình, anh lại do dự mãi không nở ra tay, anh trở về mà lòng đầy nặng nề, Hana nhìn gương mặt u buồn mà không khỏi lo lắng.
" Anh làm sao thế ? " cô nhẹ nhàng hỏi.
Anh lặng thinh chỉ gục người ôm chặt lấy cô, cả cơ thể nhỏ bé như cảm nhận được nổi đau khó tả.
Thật ra có chuyện gì đã xảy ra ? Cô tự hỏi.
Cái miệng nhỏ có chất vấn cỡ nào thì Tomu vẫn không có lấy một câu trả lời.
Hết cách, cô chỉ còn biết an ủi, dỗ dành Tomu, trong đầu cô nghĩ rằng chắc anh lại xảy ra tranh cãi với các anh em, nên mới đau buồn đến mức này.
Nhìn anh cũng có lúc mềm yếu, cô càng thấy thương và yêu nhiều hơn, càng cảm thấy bản thân phải nổ lực thay đổi mọi thứ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.