Chương 2: Mở Đầu (2)
Duyên Phận 0
18/07/2023
Ngay vào khoảnh khắc khi sắp đụng vào chảo dầu, thân thể rết lớn chuyển hướng một cái, xông thẳng vào điện phủ cổ xưa bên cạnh.
Một cảnh tượng khiến cho Lý Nhàn Vân kinh ngạc đã xuất hiện.
Không có bất kì sự va chạm hay hư hại nào, những tòa kiến trúc này giống như không tồn tại vậy, thân thể to lớn như đoàn tàu của con rết vọt thẳng vào chính giữa đại điện sau đó há to cái miệng rộng, tất cả hành khách đều bị phun ra, từng khách từng khách lăn lộn rơi vào trong điện.
Hiển nhiên bọn quỷ quái vẫn còn chưa rõ đang xảy ra chuyện gì, con nào con nấy lung la lung lay đứng dậy.
Thậm chí có con quỷ còn mở miệng nói: “Đây không phải là nơi ta muốn đi.”
“Đã xảy ra chuyện gì vậy?”
Chẳng qua những con quỷ nói chuyện một cách có ý thức hiển nhiên không nhiều lắm, đa phần bọn quỷ đều chỉ đang ô ô nha nha gọi bậy.
Sau đó đã nghe một giọng nói thanh tịnh truyền đến: “Lại gây sự!”
Tiếp theo đã thấy một ngọn lửa bỗng nhiên dâng lên trong chảo dầu, mắt quỷ gây chuyện lúc trước bỗng nhiên bắn ra một tia sáng bén nhọn.
Con rết lớn trăm chân xiêu xiêu vẹo vẹo đứng lên, lại há to miệng, ra sức hút nhẹ, một lần nữa hút trở lại những hành khách ban nãy bị mình phun.
Chẳng qua Lý Nhàn Vân khẽ nhích cơ thể qua một bên, may mắn tránh thoát được lần hút này.
Sau khi thu hồi lại đám hành khách, con rết lớn kia lại bay ra khỏi cung điện một lần nữa, trở lại quỹ đạo, tiếp tục rong ruổi bay về phương xa.
Lý Nhàn Vân đứng sau một cây cột lớn của đại điện, hắn dùng tay sờ sờ cây cột đó.
Cảm xúc rất chân thật.
Chỉ là vẫn không thể nào hiểu được vì sao con rết lớn kia lại trực tiếp xuyên ra mà không làm ảnh hưởng một chút nào.
Bỏ đi bỏ đi, chuyện của Minh Phủ, làm sao có chung logic với hiện thực được? Vấn đề bây giờ là làm sao để thoát thân đây.
Lý Nhàn Vân suy nghĩ một hồi rồi đi về phía đằng sau, đi khỏi đại điện, Lý Nhàn Vân nhìn thấy bên cạnh đúng là cái nơi xay bột.
Lý Nhàn Vân vào trong nhìn một chút là thấy có một con lừa đang kéo cối xay, chỉ là những thứ bị nghiền ép kia không phải là hạt thóc mà là một con quỷ. Cối xay chuyển động, miệng con quỷ kia thế mà lại không ngừng phun ra tiền vàng óng ánh.
Cái này... Đây là tiết tấu có tiền có thể xui ma khiến quỷ đó sao?
Lý Nhàn Vân gật mình nhìn con quỷ kia.
Con quỷ kia cũng không thấy đau khổ mà ngược lại còn có chút hưởng thụ.
Dường như để ý thấy ánh mắt của Lý Nhàn Vân, nó ngẩng đầu, nói với Lý Nhàn Vân: “Người vì tiền mà chết, quỷ vì tiền mà sống.”
“Cái gì?” Lý Nhàn Vân hỏi một câu theo bản năng.
Con quỷ kia cũng chỉ lặp lại câu nói cũ: “Người vì tiền tài mà chết, quỷ vì tiền tài mà sinh... Người vì tiền tài mà chết, quỷ vì tiền tài mà sinh...”
Đột nhiên, con quỷ kia phun ra một đồng tiền màu vàng sáng loáng, lăn đến dưới chân Lý Nhàn Vân.
Lý Nhàn Vân tò mò nhặt lên đã thấy con quỷ kia hiện ra vẻ khẩn trương: “Còn nữa! Còn nữa!”
Tiếng kêu rõ to, nhưng những con quỷ xung quanh bốn phía lại trơ mắt làm ngơ, không phản ứng lại chút nào.
Lúc này Lý Nhàn Vân cũng nhận ra được quỷ nơi này dường như không có quá nhiều tâm tư, hình như suy nghĩ của chúng nó cũng rất đơn giản, dù quỷ dị khó hiểu nhưng lại không có vẻ hung tàn khát máu.
Điều này làm cho dũng khí của hắn tăng lên rất nhiều.
Trái phải đều là bước vào thế giới quỷ dị, vậy không bằng cứ xông vào một lần.
Hắn cất bước đi đến một điện đường.
Tên biển viết ba chữ to.
U Hà khư.
(Khư: Cái gò lớn. Cũng có khi gọi nấm mả là khư mộ)
U Hà?
Đây có phải chính là nơi mà những con quỷ nhắc tới?
Lý Nhàn Vân quyết định chắc chắn, dứt khoát bước vào bên trong.
Chỉ là lần này lại không thuận lợi như vậy.
Một bóng dáng toàn thân trắng bệch nhẹ nhàng lướt tới, trông hơi giống Bạch Vô Thường, chỉ là nó không có cái mũ cao.
Y hệt như u hồn: “U Hà cổ khư, không được tiến vào!”
Lý Nhàn Vân cúi đầu giả vờ làm một con quỷ vô tri không hay biết gì, cứ như vậy mà lùi đi.
Nhưng vào lúc này, nơi chảo dầu phía xa xa, ầm một tiếng, con mắt quỷ kia lại ầm ầm phát ra chùm sáng mãnh liệt một lần nữa, trực tiếp càn quét bốn phía.
Sau đó, tất cả các quỷ gần đó đồng thời phát ra tiếng rít thê lương, giống như đã gặp phải một thứ gì đó rất kinh khủng, thống khổ cùng cực, ngược lại, Lý Nhàn Vân lại chẳng hề có chuyện gì.
U hồn trước mắt như gặp kẻ địch lớn, bay cao lên trên.
Sức mạnh trấn áp mắt quỷ lại xuất hiện trên bầu trời mênh mông, hiển nhiên là lại muốn ra tay rồi.
Quyết định xong, Lý Nhàn Vân liều lĩnh xông vào bên trong U Hà khư.
Vừa mới bước vào đã thấy đất trời xoay chuyển, Lý Nhàn Vân thế mà lại nhận ra mình đã bước vào trong một căn phòng.
Một cảnh tượng khiến cho Lý Nhàn Vân kinh ngạc đã xuất hiện.
Không có bất kì sự va chạm hay hư hại nào, những tòa kiến trúc này giống như không tồn tại vậy, thân thể to lớn như đoàn tàu của con rết vọt thẳng vào chính giữa đại điện sau đó há to cái miệng rộng, tất cả hành khách đều bị phun ra, từng khách từng khách lăn lộn rơi vào trong điện.
Hiển nhiên bọn quỷ quái vẫn còn chưa rõ đang xảy ra chuyện gì, con nào con nấy lung la lung lay đứng dậy.
Thậm chí có con quỷ còn mở miệng nói: “Đây không phải là nơi ta muốn đi.”
“Đã xảy ra chuyện gì vậy?”
Chẳng qua những con quỷ nói chuyện một cách có ý thức hiển nhiên không nhiều lắm, đa phần bọn quỷ đều chỉ đang ô ô nha nha gọi bậy.
Sau đó đã nghe một giọng nói thanh tịnh truyền đến: “Lại gây sự!”
Tiếp theo đã thấy một ngọn lửa bỗng nhiên dâng lên trong chảo dầu, mắt quỷ gây chuyện lúc trước bỗng nhiên bắn ra một tia sáng bén nhọn.
Con rết lớn trăm chân xiêu xiêu vẹo vẹo đứng lên, lại há to miệng, ra sức hút nhẹ, một lần nữa hút trở lại những hành khách ban nãy bị mình phun.
Chẳng qua Lý Nhàn Vân khẽ nhích cơ thể qua một bên, may mắn tránh thoát được lần hút này.
Sau khi thu hồi lại đám hành khách, con rết lớn kia lại bay ra khỏi cung điện một lần nữa, trở lại quỹ đạo, tiếp tục rong ruổi bay về phương xa.
Lý Nhàn Vân đứng sau một cây cột lớn của đại điện, hắn dùng tay sờ sờ cây cột đó.
Cảm xúc rất chân thật.
Chỉ là vẫn không thể nào hiểu được vì sao con rết lớn kia lại trực tiếp xuyên ra mà không làm ảnh hưởng một chút nào.
Bỏ đi bỏ đi, chuyện của Minh Phủ, làm sao có chung logic với hiện thực được? Vấn đề bây giờ là làm sao để thoát thân đây.
Lý Nhàn Vân suy nghĩ một hồi rồi đi về phía đằng sau, đi khỏi đại điện, Lý Nhàn Vân nhìn thấy bên cạnh đúng là cái nơi xay bột.
Lý Nhàn Vân vào trong nhìn một chút là thấy có một con lừa đang kéo cối xay, chỉ là những thứ bị nghiền ép kia không phải là hạt thóc mà là một con quỷ. Cối xay chuyển động, miệng con quỷ kia thế mà lại không ngừng phun ra tiền vàng óng ánh.
Cái này... Đây là tiết tấu có tiền có thể xui ma khiến quỷ đó sao?
Lý Nhàn Vân gật mình nhìn con quỷ kia.
Con quỷ kia cũng không thấy đau khổ mà ngược lại còn có chút hưởng thụ.
Dường như để ý thấy ánh mắt của Lý Nhàn Vân, nó ngẩng đầu, nói với Lý Nhàn Vân: “Người vì tiền mà chết, quỷ vì tiền mà sống.”
“Cái gì?” Lý Nhàn Vân hỏi một câu theo bản năng.
Con quỷ kia cũng chỉ lặp lại câu nói cũ: “Người vì tiền tài mà chết, quỷ vì tiền tài mà sinh... Người vì tiền tài mà chết, quỷ vì tiền tài mà sinh...”
Đột nhiên, con quỷ kia phun ra một đồng tiền màu vàng sáng loáng, lăn đến dưới chân Lý Nhàn Vân.
Lý Nhàn Vân tò mò nhặt lên đã thấy con quỷ kia hiện ra vẻ khẩn trương: “Còn nữa! Còn nữa!”
Tiếng kêu rõ to, nhưng những con quỷ xung quanh bốn phía lại trơ mắt làm ngơ, không phản ứng lại chút nào.
Lúc này Lý Nhàn Vân cũng nhận ra được quỷ nơi này dường như không có quá nhiều tâm tư, hình như suy nghĩ của chúng nó cũng rất đơn giản, dù quỷ dị khó hiểu nhưng lại không có vẻ hung tàn khát máu.
Điều này làm cho dũng khí của hắn tăng lên rất nhiều.
Trái phải đều là bước vào thế giới quỷ dị, vậy không bằng cứ xông vào một lần.
Hắn cất bước đi đến một điện đường.
Tên biển viết ba chữ to.
U Hà khư.
(Khư: Cái gò lớn. Cũng có khi gọi nấm mả là khư mộ)
U Hà?
Đây có phải chính là nơi mà những con quỷ nhắc tới?
Lý Nhàn Vân quyết định chắc chắn, dứt khoát bước vào bên trong.
Chỉ là lần này lại không thuận lợi như vậy.
Một bóng dáng toàn thân trắng bệch nhẹ nhàng lướt tới, trông hơi giống Bạch Vô Thường, chỉ là nó không có cái mũ cao.
Y hệt như u hồn: “U Hà cổ khư, không được tiến vào!”
Lý Nhàn Vân cúi đầu giả vờ làm một con quỷ vô tri không hay biết gì, cứ như vậy mà lùi đi.
Nhưng vào lúc này, nơi chảo dầu phía xa xa, ầm một tiếng, con mắt quỷ kia lại ầm ầm phát ra chùm sáng mãnh liệt một lần nữa, trực tiếp càn quét bốn phía.
Sau đó, tất cả các quỷ gần đó đồng thời phát ra tiếng rít thê lương, giống như đã gặp phải một thứ gì đó rất kinh khủng, thống khổ cùng cực, ngược lại, Lý Nhàn Vân lại chẳng hề có chuyện gì.
U hồn trước mắt như gặp kẻ địch lớn, bay cao lên trên.
Sức mạnh trấn áp mắt quỷ lại xuất hiện trên bầu trời mênh mông, hiển nhiên là lại muốn ra tay rồi.
Quyết định xong, Lý Nhàn Vân liều lĩnh xông vào bên trong U Hà khư.
Vừa mới bước vào đã thấy đất trời xoay chuyển, Lý Nhàn Vân thế mà lại nhận ra mình đã bước vào trong một căn phòng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.