Chương 19
Tín Dụng Tạp
25/09/2022
“Ngay khi nghĩ đến việc giấc mơ đại học của con vì cái nhà này mà bị hủy hoại, mẹ chỉ hận không thể lấy cái chết để xin lỗi con, cha mẹ thực sự xin lỗi con!”
Thanh Âm nhìn tấm lưng cong cong của mẹ, ngập ngừng đưa tay lên nhẹ nhàng vỗ vỗ: “Con đã hiểu rồi mẹ.”
Nếu ước mơ của nguyên chủ là thi vào một trường đại học tốt, vậy thì cô sẽ thay thế cô ấy hoàn thành ước mơ này.
Mẹ Thanh Âm khóc một hồi nhìn có vẻ như đã thoải mái hơn trước rất nhiều, bà đi vào nhà vệ sinh rửa mặt, khi bước ra bà nhìn Lâm Thanh Âm cười với đôi mắt đỏ hoe: “Hôm nay cha mẹ đã trả xong món nợ cuối cùng của gia đình mình, sau này cha mẹ sẽ dành nhiều thời gian bên cạnh con hơn. Nếu như bị bắt nạt con phải nói ngay với cha mẹ, tuy cha mẹ không tiền không quyền nhưng cha mẹ có lý, chúng ta không phải sợ bọn chúng.”
Lâm Thanh Âm cười nhẹ: “Mẹ đừng lo lắng, sau này con sẽ không để người khác ăn hiếp mình nữa đâu.”
——
Nhà họ Lâm là hộ nghèo ở thành phố này, cha và mẹ Thanh Âm đều có bằng cấp không cao, chỉ có thể làm công việc nặng nhọc nhất, nhận đồng lương thấp nhất.
Cũng may nguyên chủ biết thông cảm cho sự vất vả của cha mẹ luôn chịu khó học hành, khi học cấp hai luôn giữ vững vị trí top ba của lớp, thi tuyển sinh trung học thậm chí còn phát huy vượt bậc, đạt thành tích tốt nhất thành phố.
Với thành tích này hoàn toàn có thể học trường cấp ba trọng điểm tốt nhất thành phố, nhưng vào ngày thứ hai sau khi có điểm thi, một giáo viên từ văn phòng tuyển sinh của trường trung học quốc tế Đông Phương trong thành phố đã đến nhà Lâm Thanh Âm, chỉ cần Lâm Thanh Âm đồng ý đến trường trung học quốc tế Đông Phương đi học thì sẽ được miễn hoàn toàn các chi phí trong ba năm học, mà hơn nữa còn có 100.000 tệ tiền học bổng.
Lâm Thanh Âm nghe nói có 100.000 tệ tiền học bổng thì lập tức đồng ý ngay, cô ấy nói rằng sẽ lấy số tiền này trả nợ cho gia đình.
Ba năm trước, nhằm cải thiện cuộc sống của gia đình cha Lâm Thanh Âm đã dùng toàn bộ số tiền tiết kiệm của mình để hùn vốn mở cửa hàng chung với một người bạn, nhưng thành thật mà nói thì căn bản là ông ta không kinh doanh gì cả, chưa đến một năm đối tác đã ôm tiền bỏ chạy, chuyện làm ăn của cha Thanh Âm thất bại còn chưa kể đến cũng vì thế mà mắc nợ 150.000 tệ. Mấy năm nay cha mẹ Lâm Thanh Âm vẫn luôn làm việc gấp đôi để trả số tiền ấy, nếu là có được phần học bổng 100.000 tệ này, nợ của gia đình sẽ được trả xong sớm.
Còn về chuyện học hành, nguyên chủ trước nay chưa từng phải lo lắng, cô ấy biết trình độ giảng dạy của giáo viên trường quốc tế Đông Phương cũng khá tốt, chỉ là học sinh khó quản hơn một chút nên mới không có thành tích.
Chỉ cần mình chăm chỉ học tập, không quá gần gũi với những học sinh đó thì sẽ không bị ảnh hưởng.
Nhưng điều mà nguyên chủ không thể ngờ được là chờ sau khi nhập học trường trung học quốc tế Đông Phương cô mới chân chính biết được rằng cái gì gọi là ác ma.
Làm một người thường xuyên được giáo viên nhắc đến là thủ khoa kỳ thi tuyển sinh trung học, gia đình lại có hoàn cảnh khó khăn khiến cô ấy bị các bạn học trong lớp xa lánh, trên bàn bị bôi sơn, trên ghế bị rải đinh, đặt cái xô đầy nước trên cánh cửa khép hờ…mấy chuyện nhỏ như này cũng đã thành thói quen, chuyện khiến cho nguyên chủ không thể chịu nổi là bọn họ tiến hành công kích cha mẹ và hoàn cảnh gia đình khó khăn của cô.
Thanh Âm nhìn tấm lưng cong cong của mẹ, ngập ngừng đưa tay lên nhẹ nhàng vỗ vỗ: “Con đã hiểu rồi mẹ.”
Nếu ước mơ của nguyên chủ là thi vào một trường đại học tốt, vậy thì cô sẽ thay thế cô ấy hoàn thành ước mơ này.
Mẹ Thanh Âm khóc một hồi nhìn có vẻ như đã thoải mái hơn trước rất nhiều, bà đi vào nhà vệ sinh rửa mặt, khi bước ra bà nhìn Lâm Thanh Âm cười với đôi mắt đỏ hoe: “Hôm nay cha mẹ đã trả xong món nợ cuối cùng của gia đình mình, sau này cha mẹ sẽ dành nhiều thời gian bên cạnh con hơn. Nếu như bị bắt nạt con phải nói ngay với cha mẹ, tuy cha mẹ không tiền không quyền nhưng cha mẹ có lý, chúng ta không phải sợ bọn chúng.”
Lâm Thanh Âm cười nhẹ: “Mẹ đừng lo lắng, sau này con sẽ không để người khác ăn hiếp mình nữa đâu.”
——
Nhà họ Lâm là hộ nghèo ở thành phố này, cha và mẹ Thanh Âm đều có bằng cấp không cao, chỉ có thể làm công việc nặng nhọc nhất, nhận đồng lương thấp nhất.
Cũng may nguyên chủ biết thông cảm cho sự vất vả của cha mẹ luôn chịu khó học hành, khi học cấp hai luôn giữ vững vị trí top ba của lớp, thi tuyển sinh trung học thậm chí còn phát huy vượt bậc, đạt thành tích tốt nhất thành phố.
Với thành tích này hoàn toàn có thể học trường cấp ba trọng điểm tốt nhất thành phố, nhưng vào ngày thứ hai sau khi có điểm thi, một giáo viên từ văn phòng tuyển sinh của trường trung học quốc tế Đông Phương trong thành phố đã đến nhà Lâm Thanh Âm, chỉ cần Lâm Thanh Âm đồng ý đến trường trung học quốc tế Đông Phương đi học thì sẽ được miễn hoàn toàn các chi phí trong ba năm học, mà hơn nữa còn có 100.000 tệ tiền học bổng.
Lâm Thanh Âm nghe nói có 100.000 tệ tiền học bổng thì lập tức đồng ý ngay, cô ấy nói rằng sẽ lấy số tiền này trả nợ cho gia đình.
Ba năm trước, nhằm cải thiện cuộc sống của gia đình cha Lâm Thanh Âm đã dùng toàn bộ số tiền tiết kiệm của mình để hùn vốn mở cửa hàng chung với một người bạn, nhưng thành thật mà nói thì căn bản là ông ta không kinh doanh gì cả, chưa đến một năm đối tác đã ôm tiền bỏ chạy, chuyện làm ăn của cha Thanh Âm thất bại còn chưa kể đến cũng vì thế mà mắc nợ 150.000 tệ. Mấy năm nay cha mẹ Lâm Thanh Âm vẫn luôn làm việc gấp đôi để trả số tiền ấy, nếu là có được phần học bổng 100.000 tệ này, nợ của gia đình sẽ được trả xong sớm.
Còn về chuyện học hành, nguyên chủ trước nay chưa từng phải lo lắng, cô ấy biết trình độ giảng dạy của giáo viên trường quốc tế Đông Phương cũng khá tốt, chỉ là học sinh khó quản hơn một chút nên mới không có thành tích.
Chỉ cần mình chăm chỉ học tập, không quá gần gũi với những học sinh đó thì sẽ không bị ảnh hưởng.
Nhưng điều mà nguyên chủ không thể ngờ được là chờ sau khi nhập học trường trung học quốc tế Đông Phương cô mới chân chính biết được rằng cái gì gọi là ác ma.
Làm một người thường xuyên được giáo viên nhắc đến là thủ khoa kỳ thi tuyển sinh trung học, gia đình lại có hoàn cảnh khó khăn khiến cô ấy bị các bạn học trong lớp xa lánh, trên bàn bị bôi sơn, trên ghế bị rải đinh, đặt cái xô đầy nước trên cánh cửa khép hờ…mấy chuyện nhỏ như này cũng đã thành thói quen, chuyện khiến cho nguyên chủ không thể chịu nổi là bọn họ tiến hành công kích cha mẹ và hoàn cảnh gia đình khó khăn của cô.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.