Chương 41
Tín Dụng Tạp
02/11/2022
Khương Duy: “...”
Cha có đúng là cha ruột hay không vậy?!
“Học thêm!” Lâm Thanh Âm trầm mặc một lúc, khi kết quả học tập của nguyên chủ bị sa sút, mẹ Thanh Âm cũng tính đến việc mời gia sư dạy kèm nhưng chi phí học thêm lên tới hàng trăm tệ, mỗi ngày lên lớp dọa cho gia đình không khá giả này phải lùi bước.
Ngoại trừ việc để cô ấy tự nỗ lực ra thì gia đình căn bản cũng không dám nghĩ đến việc mời gia sư dạy kèm nữa.
Lâm Thanh Âm sờ sờ độ dày của bao lì xì mà mẹ Khương đưa cho, đây là vừa đưa đến lại tính kiếm trở về sao?
Nhớ đến trước khi nghỉ hè giáo viên có nói ai không hoàn thành bài tập thì không được phép báo cáo, Lâm Thanh Âm thở một hơi dài: “Dạy kèm một tiết cần bao nhiêu tiền?”
cha khương: “....???”
Mẹ Khương: “....???”
Cha Khương: “Không cần tiền! Miễn phí!”
Mẹ Khương móc ra một xấp tiền nhét vào trong tay Khương Duy: “Buổi trưa nhớ mời cao nhân đi ăn cơm, không được để cao nhân tiêu tiền!”
Lâm Thanh Âm quay đầu nhìn Khương Duy: “Vậy anh ở lại đây đi.”
Khương Duy: “???”
——
Cha Khương đi từ nhà Lâm Thanh Âm đi thẳng đến nhà máy, nhà máy hoạt động trở lại có rất nhiều việc bận, ông hận không thể ở lại xưởng nhìn đơn đặt hàng được giao đi mới yên tâm.
Mẹ Khương thì lo lắng mấy ngày nay Trần Ngọc Thành sẽ đến nhà gây sự nên bà tính trong khoảng thời gian này sẽ ở yên trong nhà, kẻo tên kia lại dọa sợ hai người già.
Mới vừa bước đến tiểu khi, mẹ Khương đã thấy mẹ chồng mình cùng với mấy bà cụ ngồi dưới bóng cây không biết đang nói cái gì mà mặt mày đặc biệt vui vẻ hớn hở.
Nhìn thấy bóng dáng của mẹ Khương, bà Khương lập tức cầm quạt hương bồ vẫy vẫy về hướng này: “Con dâu mau qua đây kể cho mấy bà ấy nghe chuyện của thầy bói nhỏ đi.”
Mẹ Khương không hiểu gì mà đi đến, một bác gái nhiệt tình nhường ghế gấp mà mình đem theo: “Có đúng cái con bé mà bà Lý nói là xem bói chuẩn lắm, đã thật sự giúp nhà các người đổi vận không? Mẹ chồng con kể tà đạo lắm, chúng ta không dám tin.”
Đây là một chuyện tốt có thể giúp cho Lâm Thanh Âm trở nên nổi tiếng, mẹ Khương ngay lập tức nói: “Không phải đổi vận mà là nhà con bị người ta lừa, thầy bói vừa đến là đã đoán được ngay, sau đó phá vỡ trận pháp của người đó. Mới vừa phá vỡ trận pháp chưa đến vài phút, lão Khương đã nhận được một đơn hàng năm triệu, mọi người thấy thầy bói nhỏ này có lợi hại hay không?”
“Năm triệu lận sao?!!!” Mấy bà lão trừng to mắt cứ như sắp rơi ra tới nói: “Có phải là trùng hợp hay không?”
Mẹ Khương mỉm cười: “Nếu là trùng hợp thì sao lúc mà chúng con mặt mũi tươi cười dùng hết lời hay ý đẹp thì lại không trùng hợp như vậy đi?”
Ngay khi biết tin các cụ bà đều đã tin hẳn, vội vàng lấy điện thoại di động và kính lão ra bắt đầu hẹn lịch xem bói.
Có cụ bà chậm tay hơn một bước đã thấy mấy người bạn đều đã gửi tin nhắn giọng nói xong hết rồi, liền tức giận với ông già nhà mình: “Tôi đã nói là tranh thủ sớm sớm đi, mà ông nhà tôi còn không tin, giờ không biết phải đợi đến bao giờ nữa.”
Đang nằm ở nhà liều mạng với bí tịch gia truyền, Vương béo bỗng nhiên bị âm thanh thông báo dồn dập hết đợt này đến đợt khác của Wechat dọa cho hết hồn, hắn mở điện thoại lên thì thấy tất cả tin nhắn đều là muốn đặt lịch xem bói.
Đang học thuộc thì suýt tí nữa ngủ gật, Vương béo lập tức tỉnh táo lại, hưng phấn gửi tin nhắn Wechat cho Lâm Thanh Âm: “Cao nhân ngày mai có thích hợp bày quầy không?”
Vài phút sau, Lâm Thanh Âm đã trả lời lại: “5 giờ rưỡi sáng mai, dưới gốc cây cổ thụ Công viên Hành chính, chỉ bói mười quẻ.”
Cha có đúng là cha ruột hay không vậy?!
“Học thêm!” Lâm Thanh Âm trầm mặc một lúc, khi kết quả học tập của nguyên chủ bị sa sút, mẹ Thanh Âm cũng tính đến việc mời gia sư dạy kèm nhưng chi phí học thêm lên tới hàng trăm tệ, mỗi ngày lên lớp dọa cho gia đình không khá giả này phải lùi bước.
Ngoại trừ việc để cô ấy tự nỗ lực ra thì gia đình căn bản cũng không dám nghĩ đến việc mời gia sư dạy kèm nữa.
Lâm Thanh Âm sờ sờ độ dày của bao lì xì mà mẹ Khương đưa cho, đây là vừa đưa đến lại tính kiếm trở về sao?
Nhớ đến trước khi nghỉ hè giáo viên có nói ai không hoàn thành bài tập thì không được phép báo cáo, Lâm Thanh Âm thở một hơi dài: “Dạy kèm một tiết cần bao nhiêu tiền?”
cha khương: “....???”
Mẹ Khương: “....???”
Cha Khương: “Không cần tiền! Miễn phí!”
Mẹ Khương móc ra một xấp tiền nhét vào trong tay Khương Duy: “Buổi trưa nhớ mời cao nhân đi ăn cơm, không được để cao nhân tiêu tiền!”
Lâm Thanh Âm quay đầu nhìn Khương Duy: “Vậy anh ở lại đây đi.”
Khương Duy: “???”
——
Cha Khương đi từ nhà Lâm Thanh Âm đi thẳng đến nhà máy, nhà máy hoạt động trở lại có rất nhiều việc bận, ông hận không thể ở lại xưởng nhìn đơn đặt hàng được giao đi mới yên tâm.
Mẹ Khương thì lo lắng mấy ngày nay Trần Ngọc Thành sẽ đến nhà gây sự nên bà tính trong khoảng thời gian này sẽ ở yên trong nhà, kẻo tên kia lại dọa sợ hai người già.
Mới vừa bước đến tiểu khi, mẹ Khương đã thấy mẹ chồng mình cùng với mấy bà cụ ngồi dưới bóng cây không biết đang nói cái gì mà mặt mày đặc biệt vui vẻ hớn hở.
Nhìn thấy bóng dáng của mẹ Khương, bà Khương lập tức cầm quạt hương bồ vẫy vẫy về hướng này: “Con dâu mau qua đây kể cho mấy bà ấy nghe chuyện của thầy bói nhỏ đi.”
Mẹ Khương không hiểu gì mà đi đến, một bác gái nhiệt tình nhường ghế gấp mà mình đem theo: “Có đúng cái con bé mà bà Lý nói là xem bói chuẩn lắm, đã thật sự giúp nhà các người đổi vận không? Mẹ chồng con kể tà đạo lắm, chúng ta không dám tin.”
Đây là một chuyện tốt có thể giúp cho Lâm Thanh Âm trở nên nổi tiếng, mẹ Khương ngay lập tức nói: “Không phải đổi vận mà là nhà con bị người ta lừa, thầy bói vừa đến là đã đoán được ngay, sau đó phá vỡ trận pháp của người đó. Mới vừa phá vỡ trận pháp chưa đến vài phút, lão Khương đã nhận được một đơn hàng năm triệu, mọi người thấy thầy bói nhỏ này có lợi hại hay không?”
“Năm triệu lận sao?!!!” Mấy bà lão trừng to mắt cứ như sắp rơi ra tới nói: “Có phải là trùng hợp hay không?”
Mẹ Khương mỉm cười: “Nếu là trùng hợp thì sao lúc mà chúng con mặt mũi tươi cười dùng hết lời hay ý đẹp thì lại không trùng hợp như vậy đi?”
Ngay khi biết tin các cụ bà đều đã tin hẳn, vội vàng lấy điện thoại di động và kính lão ra bắt đầu hẹn lịch xem bói.
Có cụ bà chậm tay hơn một bước đã thấy mấy người bạn đều đã gửi tin nhắn giọng nói xong hết rồi, liền tức giận với ông già nhà mình: “Tôi đã nói là tranh thủ sớm sớm đi, mà ông nhà tôi còn không tin, giờ không biết phải đợi đến bao giờ nữa.”
Đang nằm ở nhà liều mạng với bí tịch gia truyền, Vương béo bỗng nhiên bị âm thanh thông báo dồn dập hết đợt này đến đợt khác của Wechat dọa cho hết hồn, hắn mở điện thoại lên thì thấy tất cả tin nhắn đều là muốn đặt lịch xem bói.
Đang học thuộc thì suýt tí nữa ngủ gật, Vương béo lập tức tỉnh táo lại, hưng phấn gửi tin nhắn Wechat cho Lâm Thanh Âm: “Cao nhân ngày mai có thích hợp bày quầy không?”
Vài phút sau, Lâm Thanh Âm đã trả lời lại: “5 giờ rưỡi sáng mai, dưới gốc cây cổ thụ Công viên Hành chính, chỉ bói mười quẻ.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.