Đoàn Sát Thủ Tiến Hóa Thần Cấp
Chương 126: Cơ quan đoạt mạng
Cửu Bả Hỏa
20/09/2022
“Đùng.”
Chưởng Ảnh màu xanh lá nhanh chóng tụ lại một chỗ, trực tiếp lóe lên trong không khí, một mực xông về phía Lâm Lăng đầy căm ghét.
Sự rung chuyển của năng lượng khổng lồ đó, đừng nói là thân thể máu thịt tầm thường, cho dù là một ống sắt thép, cũng đều bị nó nghiền thành bột!
Đối mặt với sự tấn công của cường giả cấp 9, Lâm Lăng dường như muốn tránh cũng không thể tránh được.
Hắn ngay lập tức tập hợp linh lực toàn thân, kiếm ở trong tay cũng nhanh chóng múa may, thi triển công pháp khẩu quyết của Kiếm Cửu Phù.
Vèo vèo vèo……!!!
Thoáng chốc, chín luồng kiếm khí phù văn đẹp đẽ bùng dựng lên, có chút khí thế không hề thua kém.
Kiếm vừa đâm ra, chín luồng phù văn mang theo thế kiếm sắc bén, đánh về hướng của Chưởng Ảnh.
Mà đồng thời lúc Lâm Lăng ra tay.
Đôi mắt kép của Công Phu Tiểu Dăng cũng đột nhiên bắt ra laser màu đỏ.
Lang Chu há mồm phun ra một tấm Ti Võng lớn.
Còn Tiểu Bạch, tất nhiên là cũng có kỹ năng thiên phú của bản thân.
Thấy sừng trên đầu nó, phù văn chói lóa, sự thi triển xảy ra rất kì lạ, khiến cho không gian xung quanh không ngừng rung chuyển.
Ngay sau đó, đột nhiên ngưng tụ thành một ngọn sóng không gian vô hình, hung hăng mạnh bạo xông về phía Chưởng Ảnh màu xanh lá của tên kia.
“Đùng, đùng, đùng!!!”
Lấy bốn địch một, thế công hai bên va chạm trong chốc lát, song song mãnh liệt mà đánh nhau.
Thạch thất to lớn trong nháy mắt bắt đầu chấn động, truyền ra những tiếng vang ầm ầm.
Mà dưới sự chèn ép đó, sự chuyển động nhiều năng lượng do kích động mà ra kia lập tức hình thành lên một cơn gió lốc bắt đầu tùy ý càn quét.
Nền gạch bốn phía sắp sửa bị năng lượng gió lốc kia nhấc lên từng viên một, nghiền thành bột phấn.
Chỉ thiếu một bước nữa là chiến sĩ cấp 9 kia với tới khoảng cách Thánh Vực nên vô cùng háo thắng.
Vì khi làm một võ giả có linh mạch lợi hại, có thể nói là sự tồn tại đẳng cấp nhất.
Nhưng vào giờ phút này, Lâm Lăng lại chỉ có thể dựa vào tu vi của một chiến sĩ cấp 5, cộng thêm sự giúp sức của ba con thú Công Phu Tiểu Dăng chúng nó, nên miễn cưỡng có thể chống lại được thế tấn công cường hãn của người đàn ông mặc đồ đen!
Có điều, tuy nói là ngăn chặn được thế công của Chưởng Ảnh, nhưng lực khủng bố ấy bắn ngược lại vẫn khiến cho cơ thể của Lâm Lăng phải liên tục lùi lại.
Mà lúc bước chân lùi lại, trên người hắn cũng không ngừng truyền ra tiếng nổ mạnh kỳ lạ.
Tình huống này, là do có một luồng sức mạnh to lớn đang đánh tới cơ thể, độ nặng của bảo giáp bắt đầu có hiệu quả để phòng ngự.
Trên bảo giáp lóe lên phù văn xích kim sắc, nhưng dưới sự ăn mòn của ngoại lực lại càng thêm bất trắc.
Cuối cùng, rốt cuộc không chịu nổi nữa, nổ tung.
“Đoàng!”
Năng lượng chưa hết kia lại trực diện kịch liệt cuồn cuộn chấn vào bên trong khí huyết cơ thể của Lâm Lăng, một ngụm máu tươi phun ra.
Tuy đã phun ra rất nhiều máu, nhưng trên người Lâm Lăng, cũng không có dấu hiệu trọng thương nào.
“Chiến sĩ cấp 9 quả nhiên lợi hại.”
Lâm Lăng giơ tay lên lau đi vết máu trên khóe miệng, trong lòng thầm giật mình.
Không thể tượng tưởng nổi, ngay cả khi Công Phu Tiểu Dăng, Lang Chu và Tiểu Bạch bọn chúng đã liên thủ với mình rồi, thế nhưng cũng chỉ miễn cưỡng chống lại được sự tấn công của đối phương.
Đối với điều này, sắc mặt Lâm Lăng không có nửa điểm sợ hãi, ngược lại còn dâng lên một ý nghĩ điên rồ.
Đây là lần đầu tiên hắn giao đấu cùng với cường giả cấp 9.
Tu vi của hai bên chênh lệch khác xa nhau, tuy khó có thể chiến thắng nhưng cũng khiến cho Lâm Lăng cuối cùng cũng hiểu được.
Loại cảnh giới võ giả này, rốt cuộc có trình độ đáng sợ như thế nào.
“Rất tốt? Thế mà còn có thể ngăn cản được một chiêu của ta.”
Trong mắt người đàn ông mặc đồ đen hiện lên một sự kinh ngạc, ánh mắt thâm sâu nhìn chằm chằm Lâm Lăng.
Nhớ lại ánh sáng phù văn vừa rồi thoáng hiện trên người Lâm lăng, chợt hắn đoán ra được điều gì đó.
Hắn ta cười lạnh nói: “Thì ra trên người ngươi có giáp hộ thể, thảo nào có thể chịu được loại năng lượng như gió lốc này đánh vào người mà chỉ bị thương nhẹ.”
“Có điều, ta thật sự muốn xem xem, tiếp theo đây ngươi còn ngăn được chưởng pháp của ta mấy lần nữa đây!”
Nói xong người đàn ông mặc đồ đen bước ra, linh lực toàn thân kích động, đột nhiên phát ra luồng ánh sáng linh khí cực kì lóa mắt.
Hơi thở kia so với vừa nãy còn mạnh hơn mấy lần.
“Chấn Lôi Chưởng!”
Đối phó với võ giả cấp bậc như Lâm Lăng, hắn dường như không muốn dùng đến binh khí, sau khi quát lên vài tiếng, thân hình đột nhiên lao tới mạnh mẽ.
Rầm!
Thoáng chốc, một Chưởng Ảnh to lớn lao đến, lần thứ hai xuất hiện trong không trung.
Có điều, Chưởng Ảnh giờ phút này lại không đơn điệu như lần trước nữa.
Sấm sét phía trên Chưởng Ảnh lập lòe, bắn ra một sự dao động khủng bố thô bạo!
Chợt giông tố mạnh xẹt qua, Chưởng Ảnh sấm sét bỗng nhiên như muốn đấm nát không khí, hung hăng lao về phía Lâm Lăng.
“Đi chết đi.”
Trên mặt người đàn ông mặc đồ đen hiện lên sắc thái dữ tợn.
Hiển nhiên, hắn ta cực kỳ tự tin đối với công lực chưởng lần này của mình.
Cho dù là võ giả cấp 8 nếu trúng phải thì không chết cũng bị trọng thương.
Huống hồ Lâm Lăng cũng mới chỉ là một chiến sĩ cấp 5, ở trong mắt hắn, Lâm Lăng nhỏ bé như con kiến.
Nhưng mà, ngay thời điểm người đàn ông mặc đồ đen thi triển thế công, hắn ta lại phát hiện ra Lâm Lăng không hề có dấu hiệu né tránh gì, ngược lại, khóe miệng còn nổi lên một ý cười trào phúng.
“Rống!”
Còn chưa kịp suy nghĩ xong, một tiếng gầm to lớn đột nhiên vang lên.
Ngay sau đó, người đàn ông mặc đồ đen nghi hoặc nhìn sang, một cột sáng rực cháy không hề nói trước mà bắn đến, ầm ầm chạm vào Lôi Đình Chưởng Ảnh của hắn!
“Đoàng!”
Ngọn lửa và sấm sét, vốn chính là hai năng lượng bá đạo có thuộc tính kinh khủng.
Cho nên khi hai công lực đó va chạm vào nhau, trong tức khắc kích động lên cơn sóng năng lượng khủng bố, điên cuồng lan ra khắp nơi.
Ngưng đọng trong vòng mấy phút, Lôi Đình Chưởng Ánh trong nháy mắt mất tác dụng, cột lửa nóng rực bắn thẳng về phía người đàn ông mặc đồ đen.
“Cái gì?!”
Thấy một màn như vậy, sắc mặt của người đàn ông mặc đồ đen méo mó.
Tốc độ như vậy, khoảng cách như vậy, muốn lùi lại hoàn toàn không thể làm được.
Ngay lập tức, đôi tay của người đàn ông mặc đồ đen mò ra từ trong nhẫn trữ vật lấy ra một tấm chắn kim sắc chứa mắt xích.
“Bùm!!”
Thoáng sau đó, ngọn lửa cột sáng mạnh bạo lao tới, bỗng nhiên nổ tung phía trên tấm chắn.
Người đàn ông mặc đồ đen kia kêu lên một tiếng, trực tiếp bị nổ bắn ra, tàn nhẫn bắn vào vách đá sau lưng.
“Bịch.”
Cơ thể của hắn rơi xuống mặt đất, một ngụm máu tươi trực tiếp phun ra.
“Đây là quái vật gì vậy?!”
Người đàn ông mặc đồ đen ngẩng đầu lên, vẻ mặt khó có thể tin được, đay nghiến nhìn chằm chằm vào ảnh thú khổng lồ đột nhiên xuất hiện kia.
Lại thấy đó là một ma thú đầu hổ, toàn thân lân giáp đỏ thắm, ngọn lửa lượn lờ xung quanh, cả người tản ra luồng khí hung ác khiến cho người ta tim đập chân run.
Hỏa Lân Hổ?!
Theo quan sát, trong lòng người đàn ông mặc đồ đen vô cùng khϊếp sợ, không khỏi hít hà một hơi.
Trong ấn tượng của hắn là, Hỏa Lân Hổ cao nhất cũng chỉ là ma thú cấp 4.
Nhưng trận giao chiến vừa rồi, năng lượng lửa chuyển động của con Hỏa Lân Hổ này, ít nhất cũng đạt tới tiêu chuẩn của ma thú cấp 9!
Sao có thể mạnh được đến thế cơ chứ?!
Hơn nữa, ma thú đáng sợ này sao lại xuất hiện ở đây?
Hắn ta vô cùng biết rõ, trước kia cũng đã theo dõi những sủng vật bên cạnh Lâm Lăng, chưa bao giờ nhìn thấy bóng dáng của Hỏa Lân Hổ.
Nhưng hiện tại, nó lại giống như bóng ma, bỗng nhiên xuất hiện trong không trung!
Lúc này, Hỏa Lân Hổ lẳng lặng đứng bên cạnh Lâm Lăng.
Tuy không có bất kì động tác nào, nhưng cái hình thái uy mãnh đó lại lộ ra một khí chất to lớn không hề sợ hãi.
Ma thú so với người thường, cho dù là sức lực hay tốc độ hoặc là lực phòng ngự vốn là đều được trời ưu ái cho mạnh hơn.
Ma thú cùng cảnh giới cấp 9, lực chiến đấu đương nhiên là có thể thắng được võ giả loài người chiến sĩ cấp 9.
Cho nên giờ phút này, ánh mắt của người đàn ông mặc đồ đen vô cùng sợ hãi nhìn chằm chằm vào Hỏa Lân Hổ, sắc mặt vô cùng tệ.
“Thì ra, ma thú này mới là con át chủ bài của ngươi!”
Ánh mắt người đàn ông mặc đồ đen nhìn về phía Lâm Lăng nói.
Cùng với sự xuất hiện của Hỏa Lân Hổ, cái thế cục đùa bỡn Lâm Lăng trong lòng bàn tay vừa rồi đã hoàn toàn không thuộc sự không chế của hắn ta nữa.
Lâm Lăng không tỏ ý kiến gì, nhàn nhạt nói: “Tiếp theo đây, ngươi muốn tự mình cút đi hay là muốn chúng ta đuổi đi?”
Đối mặt với cường giả cấp 9, tuy Lâm Lăng có vương bài là Hỏa Lân Hổ, nhưng cũng không nắm chắc được mười phần là gϊếŧ chết được tên này.
Nếu bức ép hắn ta nóng lên, cuối cùng hai bên đều bị thương, không thể thiếu lí trí như vậy được.
Nghe thấy vậy, trong mắt người đàn ông mặc đồ đen đầy sự kích động cùng tức giận, ý niệm gϊếŧ chết Lâm Lăng càng thêm rõ ràng.
Có điều lúc hắn ta nhìn về phía Hỏa Lân Hổ đứng bên cạnh Lâm Lăng, ý muốn gϊếŧ người trong lòng, chỉ đành áp chế xuống.
Tuy rằng hình thể Hỏa Lân Hổ nhìn như thuộc về loại thú biến dị, nhưng hắn đã nhìn ra rồi, nếu thật sự muốn đánh đến cùng, chỉ dựa vào Hỏa Lân Hổ thôi cũng khiến hắn ta phải trả một cái giá không nhỏ.
Huống hồ bên cạnh Lâm Lăng còn có ba con sủng vật kỳ quái lúc nào cũng như hổ rình mồi nữa.
Bất luận cục diện phát triển theo hướng nào, đều bất lợi đối với hắn.
Có điều, bảo vật ở ngay trước mặt, lại phải từ bỏ, sao hắn có thể cam tâm tình nguyện!
Nếu có thể đạt được Linh Anh của xác ướp cổ, thì đột phá cảnh giới Thánh Vực sau này sẽ thuận lợi như nước chảy thành sông.
Trong lòng thầm nghĩ lại, trong mắt hắn ta ẩn hiện sự lóe sáng, không biết là đang có chủ ý gì.
“Tiểu tử, ngươi không cần quá cuồng ngôn, chỉ là một ma thú cấp 9 nhỏ nhoi, lại muốn ra oai trước mặt ta sao!”
Người đàn ông mặc đồ đen hừ lạnh một tiếng, ánh mắt u ám nhìn chằm chằm Lâm Lăng, khóe miệng lành lạnh nói: “Ép ta vào đường cùng thì ngươi cũng đừng mơ có được lợi gì!”
Nghe được lời này, Lâm Lăng cũng cười lạnh giống hắn. “Vậy xem ai có bản lĩnh lấy được Thánh Vực Linh Anh trước nhé!”
Giọng nói vừa dứt, Lâm Lăng không chút chần chừ, thân hình phóng về phía quan tài đá.
“Tiểu tử, ngươi dám……”
Nhìn thấy động tác của Lâm Lăng, người đàn ông mặc đồ đen tức giận sôi máu.
Nhưng vào giây phút hắn ta muốn ra tay cướp lấy, bên khóe mắt bỗng nhiên hiện ra hình ảnh ba con thú đang lao về phía hắn ta tấn công.
Không hề trì hoãn, ba con thú kia lần lượt là Hỏa Lân Hổ, Công Phu Tiểu Dăng cùng Tiểu Bạch.
“Uỳnh, uỳnh, uỳnh!!!”
Nhất thời, ở trong thạch thất lại chiến đấu kịch liệt một lần nữa.
Dưới sự chiến đấu của đám Hỏa Lân Hổ, người đàn ông mặc đồ đen căn bản không thể bứt ra được.
Mà lúc này, Lâm Lăng đã thi triển Du Long Bộ bước đến bên cạnh quan tài đá.
Lang Chu ở trên vai, đang di chuyển mắt về phía bụng xác ướp cổ,
Lại gần nhìn vào, thấy hai tròng mắt Linh Anh nhắm chặt, mặt ngoài phủ kín hoa văn nhỏ.
Hoa văn đó, giống như thiên địa linh khí rèn luyện mà thành, thần kỳ mà lại tự nhiên.
Trong không gian tản ra một hơi thở cuồn cuộn mênh mông mà uy lực.
Sắc mặt Lâm Lăng nghiêm nghị, làm lơ loại uy lực đó.
Rồi sau đó bàn tay hắn giơ ra, trực tiếp dùng lòng bàn tay cầm lấy Linh Anh, mạnh mẽ kéo ra!
Nhưng, cùng với sự thoát ra của Linh Anh khỏi xác ướp cổ, một màn khó hiểu đã xảy ra.
Linh Anh nhắm chặt hai mắt, bỗng dưng mở, ngay sau đó lại là há mồm cắn một cái vào tay Lâm Lăng.
Lâm Lăng đột nhiên giật mình, thấy bàn tay bị cắn của mình, máu tươi chảy ròng ròng, nhưng lại bị Linh Anh kia nuốt vào.
“Hả?!”
Thấy thế, sắc mặt Lâm Lăng biến đổi kịch liệt, vội vàng buông bàn tay ra, cơ thể cũng nhanh chóng lùi lai.
Linh Anh không vì thế mà bị rơi xuống đất, ngược lại còn lơ lửng trên không trung.
Hoa văn trên người nó lập lờ, tản ra một loại hơi thở khủng bố khiến người khác tim đập nhanh.
Ngay sau đó, một giọng nói cứng rắn đột nhiên truyền ra từ trong miệng Linh Anh kia.
“Ta đây là Thánh Vực Linh Anh của Võ Thiên, nếu là truyền nhân thuộc huyết mạch Phương thị ta có thể lấy, còn không phải tộc ta, cấm động!”
Thời điểm giọng nói vang lên, phù văn trên quan tài giống như đang mở ra một luồng ánh sáng lóe lên.
Rồi sau đó, một nguồn năng lượng kì lạ nhanh chóng mở ra lan tỏa khắp nơi, còn phong tỏa Lâm Lăng không tài nào cử động nổi.
Bất thình lình xảy ra biến cố như vậy, trong lòng Lâm Lăng vô cùng khϊếp sợ.
Không thể tưởng tượng được Linh Anh kia có thể cắn người, lại còn có thể nuốt máu tươi để kiểm chứng xem có phải là truyền nhân huyết mạch của Phương Thị không.
Điều này quả thật còn chuẩn xác hơn là chích máu nghiệm thân!
Mà trong lúc nội tâm Lâm Lăng đang vô cùng nghi hoặc, thì vách tường trong thạch thật ở tứ phía đột nhiên thoát ra vô số những lỗ nhỏ.
“Rầm, rầm, rầm!!!
Thoáng sau đó, vô số mũi tên từ trong những lỗ nhỏ đó không hề nói trước mà bán ra liên tục.
Những mũi tên bắn ra như mưa, số lượng hàng ngàn vạn chiếc, giống như là có linh tính đồng loạt bắn về phía Lâm Lăng!
Giờ phút này cơ thể Lâm Lăng bị Linh Anh phóng xuất ra nguồn năng lượng, giam cầm hắn khiến cho không thể nhúc nhích nổi, căn bản là không tránh né được.
“Mẹ kiếp!”
Trong lòng Lâm Lăng kinh hãi vô cùng, tức giận mắng một tiếng.
“Vù, vù, vù!!!”
Giữa tình thế ngàn cân treo sợi tóc, Lăng Chu vẫn chưa bị năng lực kia giam cầm ngay lập tức phun ra mấy chục tấm Ti Võng.
Hiện tại, Lang Chu đã tiến hóa đến cấp S, Thiên Trọng Ti Võng giống như là một tấm dây thép kiên cố.
Những mũi tên đó bắn lên trền bề mặt đó, tuy nói là có thể xuyên qua trong khoảnh khắc, nhưng cũng bởi vậy mà gia tăng thêm lực cản.
Cứ như vậy, cứ một tầng lại một tầng Ti Võng nhanh chóng bắn ra, khi đến tầng ti võng cuối cùng, mũi tên uy lực xuyên qua đã bị suy yếu toàn bộ, lần lượt rơi xuống mặt đất.
“Nguy hiểm thật!”
Thấy thế, Lâm Lăng thở hắt ra một hơi, sau lưng sớm đã toát ra một thân mồ hôi lạnh.
Một màn bất thình lình vừa rồi, cũng khiến cho người đàn ông mặc đồ đen đang đấu cùng đám Hỏa Lân Hổ kia tạm thời dừng lại động tác.
“Không thể ngờ được Linh Anh này lại thiết lập cạm bẫy!”
Nhìn Lâm Lăng đứng ở kia không thể động đậy, cùng với mũi tên rơi đầy trên đất, trong tròng mắt của hắn ta không ngừng co rút lại.
Nếu như vừa rồi, hắn là người tiến trước một bước giành được Linh Anh, ở dưới tình trạng không có sủng vật tương trợ, thì cái hậu quả đó khó có thể tưởng tượng được!
Nghĩ vậy, trên khuôn mặt tái nhợt của người đàn ông mặc đồ đen, dâng lên một cảm xúc kinh sợ.
Hắn ta đối với điều này thầm cảm thấy may mắn.
“Két, két, két, két!!”
Vậy nhưng, vào giây phút Lâm Lăng cùng người đàn ông mặc đồ đen đang chưa hết kinh hồn, thì một trận những âm thanh quỷ dị đột ngột vang lên.
Nghe thấy âm thanh này, sắc mặt Lâm Lăng ngay tức khắc trở nên căng thẳng.
Bởi vì hắn phát hiện, bốn pho tượng thạch thú thiết lập xung quanh quan tài vào giờ phút này giống như đang được thức tỉnh, chậm rãi đứng lên.
Rầm——!
Cùng lúc đó, bốn sự chuyển động với năng lượng cường giả cấp 9 của bốn bức tượng thạch thú đứng lên, dũng mãnh bước ra!
Chậc!
Thấy thế người đàn ông áo đen nhịn không được hít hà một hơi.
Rõ ràng là hắn ta cũng không ngờ tới, bộ mặt thật sự có bốn pho tượng này lại là Phù Khôi Thú!
Tới thời điểm này, hắn còn tâm tư đâu mà nghĩ đến việc đi tranh đoạt cái thứ Linh Anh sát nhân kia nữa.
“Tiểu tử, nếu ngươi muốn Linh Anh như vậy thì ta nhường cho ngươi đó!”
Người đàn ông mặc đồ đen dường như đoán được ra mục tiêu khóa chặt của thạch thú chỉ có một mình Lâm Lăng mà thôi.
Nói xong, hắn ta cũng không có quay đầu, một mạch trực tiếp phóng người ra khỏi tầng ánh sáng ở của thạch thất, trong nháy mắt bỏ trốn mất dạng.
“Lão đại, làm sao bây giờ?!”
Tiểu Bạch cũng có chút nóng lòng.
Bốn Phù Khôi Thạch Thú này thực lực tương đương với bốn vị cường giả cấp 9.
Với lực chiến hiện giờ của chúng nó, đừng nói đến việc chiến thắng, ngay cả cơ hội chạy trốn thôi cũng còn khó.
Bởi vì giờ phút này, cơ thể Lâm Lăng đã bị Linh Anh trói lại vô cùng chặt chẽ, cho dù là động một ngón tay cũng không thể làm được!
Chưởng Ảnh màu xanh lá nhanh chóng tụ lại một chỗ, trực tiếp lóe lên trong không khí, một mực xông về phía Lâm Lăng đầy căm ghét.
Sự rung chuyển của năng lượng khổng lồ đó, đừng nói là thân thể máu thịt tầm thường, cho dù là một ống sắt thép, cũng đều bị nó nghiền thành bột!
Đối mặt với sự tấn công của cường giả cấp 9, Lâm Lăng dường như muốn tránh cũng không thể tránh được.
Hắn ngay lập tức tập hợp linh lực toàn thân, kiếm ở trong tay cũng nhanh chóng múa may, thi triển công pháp khẩu quyết của Kiếm Cửu Phù.
Vèo vèo vèo……!!!
Thoáng chốc, chín luồng kiếm khí phù văn đẹp đẽ bùng dựng lên, có chút khí thế không hề thua kém.
Kiếm vừa đâm ra, chín luồng phù văn mang theo thế kiếm sắc bén, đánh về hướng của Chưởng Ảnh.
Mà đồng thời lúc Lâm Lăng ra tay.
Đôi mắt kép của Công Phu Tiểu Dăng cũng đột nhiên bắt ra laser màu đỏ.
Lang Chu há mồm phun ra một tấm Ti Võng lớn.
Còn Tiểu Bạch, tất nhiên là cũng có kỹ năng thiên phú của bản thân.
Thấy sừng trên đầu nó, phù văn chói lóa, sự thi triển xảy ra rất kì lạ, khiến cho không gian xung quanh không ngừng rung chuyển.
Ngay sau đó, đột nhiên ngưng tụ thành một ngọn sóng không gian vô hình, hung hăng mạnh bạo xông về phía Chưởng Ảnh màu xanh lá của tên kia.
“Đùng, đùng, đùng!!!”
Lấy bốn địch một, thế công hai bên va chạm trong chốc lát, song song mãnh liệt mà đánh nhau.
Thạch thất to lớn trong nháy mắt bắt đầu chấn động, truyền ra những tiếng vang ầm ầm.
Mà dưới sự chèn ép đó, sự chuyển động nhiều năng lượng do kích động mà ra kia lập tức hình thành lên một cơn gió lốc bắt đầu tùy ý càn quét.
Nền gạch bốn phía sắp sửa bị năng lượng gió lốc kia nhấc lên từng viên một, nghiền thành bột phấn.
Chỉ thiếu một bước nữa là chiến sĩ cấp 9 kia với tới khoảng cách Thánh Vực nên vô cùng háo thắng.
Vì khi làm một võ giả có linh mạch lợi hại, có thể nói là sự tồn tại đẳng cấp nhất.
Nhưng vào giờ phút này, Lâm Lăng lại chỉ có thể dựa vào tu vi của một chiến sĩ cấp 5, cộng thêm sự giúp sức của ba con thú Công Phu Tiểu Dăng chúng nó, nên miễn cưỡng có thể chống lại được thế tấn công cường hãn của người đàn ông mặc đồ đen!
Có điều, tuy nói là ngăn chặn được thế công của Chưởng Ảnh, nhưng lực khủng bố ấy bắn ngược lại vẫn khiến cho cơ thể của Lâm Lăng phải liên tục lùi lại.
Mà lúc bước chân lùi lại, trên người hắn cũng không ngừng truyền ra tiếng nổ mạnh kỳ lạ.
Tình huống này, là do có một luồng sức mạnh to lớn đang đánh tới cơ thể, độ nặng của bảo giáp bắt đầu có hiệu quả để phòng ngự.
Trên bảo giáp lóe lên phù văn xích kim sắc, nhưng dưới sự ăn mòn của ngoại lực lại càng thêm bất trắc.
Cuối cùng, rốt cuộc không chịu nổi nữa, nổ tung.
“Đoàng!”
Năng lượng chưa hết kia lại trực diện kịch liệt cuồn cuộn chấn vào bên trong khí huyết cơ thể của Lâm Lăng, một ngụm máu tươi phun ra.
Tuy đã phun ra rất nhiều máu, nhưng trên người Lâm Lăng, cũng không có dấu hiệu trọng thương nào.
“Chiến sĩ cấp 9 quả nhiên lợi hại.”
Lâm Lăng giơ tay lên lau đi vết máu trên khóe miệng, trong lòng thầm giật mình.
Không thể tượng tưởng nổi, ngay cả khi Công Phu Tiểu Dăng, Lang Chu và Tiểu Bạch bọn chúng đã liên thủ với mình rồi, thế nhưng cũng chỉ miễn cưỡng chống lại được sự tấn công của đối phương.
Đối với điều này, sắc mặt Lâm Lăng không có nửa điểm sợ hãi, ngược lại còn dâng lên một ý nghĩ điên rồ.
Đây là lần đầu tiên hắn giao đấu cùng với cường giả cấp 9.
Tu vi của hai bên chênh lệch khác xa nhau, tuy khó có thể chiến thắng nhưng cũng khiến cho Lâm Lăng cuối cùng cũng hiểu được.
Loại cảnh giới võ giả này, rốt cuộc có trình độ đáng sợ như thế nào.
“Rất tốt? Thế mà còn có thể ngăn cản được một chiêu của ta.”
Trong mắt người đàn ông mặc đồ đen hiện lên một sự kinh ngạc, ánh mắt thâm sâu nhìn chằm chằm Lâm Lăng.
Nhớ lại ánh sáng phù văn vừa rồi thoáng hiện trên người Lâm lăng, chợt hắn đoán ra được điều gì đó.
Hắn ta cười lạnh nói: “Thì ra trên người ngươi có giáp hộ thể, thảo nào có thể chịu được loại năng lượng như gió lốc này đánh vào người mà chỉ bị thương nhẹ.”
“Có điều, ta thật sự muốn xem xem, tiếp theo đây ngươi còn ngăn được chưởng pháp của ta mấy lần nữa đây!”
Nói xong người đàn ông mặc đồ đen bước ra, linh lực toàn thân kích động, đột nhiên phát ra luồng ánh sáng linh khí cực kì lóa mắt.
Hơi thở kia so với vừa nãy còn mạnh hơn mấy lần.
“Chấn Lôi Chưởng!”
Đối phó với võ giả cấp bậc như Lâm Lăng, hắn dường như không muốn dùng đến binh khí, sau khi quát lên vài tiếng, thân hình đột nhiên lao tới mạnh mẽ.
Rầm!
Thoáng chốc, một Chưởng Ảnh to lớn lao đến, lần thứ hai xuất hiện trong không trung.
Có điều, Chưởng Ảnh giờ phút này lại không đơn điệu như lần trước nữa.
Sấm sét phía trên Chưởng Ảnh lập lòe, bắn ra một sự dao động khủng bố thô bạo!
Chợt giông tố mạnh xẹt qua, Chưởng Ảnh sấm sét bỗng nhiên như muốn đấm nát không khí, hung hăng lao về phía Lâm Lăng.
“Đi chết đi.”
Trên mặt người đàn ông mặc đồ đen hiện lên sắc thái dữ tợn.
Hiển nhiên, hắn ta cực kỳ tự tin đối với công lực chưởng lần này của mình.
Cho dù là võ giả cấp 8 nếu trúng phải thì không chết cũng bị trọng thương.
Huống hồ Lâm Lăng cũng mới chỉ là một chiến sĩ cấp 5, ở trong mắt hắn, Lâm Lăng nhỏ bé như con kiến.
Nhưng mà, ngay thời điểm người đàn ông mặc đồ đen thi triển thế công, hắn ta lại phát hiện ra Lâm Lăng không hề có dấu hiệu né tránh gì, ngược lại, khóe miệng còn nổi lên một ý cười trào phúng.
“Rống!”
Còn chưa kịp suy nghĩ xong, một tiếng gầm to lớn đột nhiên vang lên.
Ngay sau đó, người đàn ông mặc đồ đen nghi hoặc nhìn sang, một cột sáng rực cháy không hề nói trước mà bắn đến, ầm ầm chạm vào Lôi Đình Chưởng Ảnh của hắn!
“Đoàng!”
Ngọn lửa và sấm sét, vốn chính là hai năng lượng bá đạo có thuộc tính kinh khủng.
Cho nên khi hai công lực đó va chạm vào nhau, trong tức khắc kích động lên cơn sóng năng lượng khủng bố, điên cuồng lan ra khắp nơi.
Ngưng đọng trong vòng mấy phút, Lôi Đình Chưởng Ánh trong nháy mắt mất tác dụng, cột lửa nóng rực bắn thẳng về phía người đàn ông mặc đồ đen.
“Cái gì?!”
Thấy một màn như vậy, sắc mặt của người đàn ông mặc đồ đen méo mó.
Tốc độ như vậy, khoảng cách như vậy, muốn lùi lại hoàn toàn không thể làm được.
Ngay lập tức, đôi tay của người đàn ông mặc đồ đen mò ra từ trong nhẫn trữ vật lấy ra một tấm chắn kim sắc chứa mắt xích.
“Bùm!!”
Thoáng sau đó, ngọn lửa cột sáng mạnh bạo lao tới, bỗng nhiên nổ tung phía trên tấm chắn.
Người đàn ông mặc đồ đen kia kêu lên một tiếng, trực tiếp bị nổ bắn ra, tàn nhẫn bắn vào vách đá sau lưng.
“Bịch.”
Cơ thể của hắn rơi xuống mặt đất, một ngụm máu tươi trực tiếp phun ra.
“Đây là quái vật gì vậy?!”
Người đàn ông mặc đồ đen ngẩng đầu lên, vẻ mặt khó có thể tin được, đay nghiến nhìn chằm chằm vào ảnh thú khổng lồ đột nhiên xuất hiện kia.
Lại thấy đó là một ma thú đầu hổ, toàn thân lân giáp đỏ thắm, ngọn lửa lượn lờ xung quanh, cả người tản ra luồng khí hung ác khiến cho người ta tim đập chân run.
Hỏa Lân Hổ?!
Theo quan sát, trong lòng người đàn ông mặc đồ đen vô cùng khϊếp sợ, không khỏi hít hà một hơi.
Trong ấn tượng của hắn là, Hỏa Lân Hổ cao nhất cũng chỉ là ma thú cấp 4.
Nhưng trận giao chiến vừa rồi, năng lượng lửa chuyển động của con Hỏa Lân Hổ này, ít nhất cũng đạt tới tiêu chuẩn của ma thú cấp 9!
Sao có thể mạnh được đến thế cơ chứ?!
Hơn nữa, ma thú đáng sợ này sao lại xuất hiện ở đây?
Hắn ta vô cùng biết rõ, trước kia cũng đã theo dõi những sủng vật bên cạnh Lâm Lăng, chưa bao giờ nhìn thấy bóng dáng của Hỏa Lân Hổ.
Nhưng hiện tại, nó lại giống như bóng ma, bỗng nhiên xuất hiện trong không trung!
Lúc này, Hỏa Lân Hổ lẳng lặng đứng bên cạnh Lâm Lăng.
Tuy không có bất kì động tác nào, nhưng cái hình thái uy mãnh đó lại lộ ra một khí chất to lớn không hề sợ hãi.
Ma thú so với người thường, cho dù là sức lực hay tốc độ hoặc là lực phòng ngự vốn là đều được trời ưu ái cho mạnh hơn.
Ma thú cùng cảnh giới cấp 9, lực chiến đấu đương nhiên là có thể thắng được võ giả loài người chiến sĩ cấp 9.
Cho nên giờ phút này, ánh mắt của người đàn ông mặc đồ đen vô cùng sợ hãi nhìn chằm chằm vào Hỏa Lân Hổ, sắc mặt vô cùng tệ.
“Thì ra, ma thú này mới là con át chủ bài của ngươi!”
Ánh mắt người đàn ông mặc đồ đen nhìn về phía Lâm Lăng nói.
Cùng với sự xuất hiện của Hỏa Lân Hổ, cái thế cục đùa bỡn Lâm Lăng trong lòng bàn tay vừa rồi đã hoàn toàn không thuộc sự không chế của hắn ta nữa.
Lâm Lăng không tỏ ý kiến gì, nhàn nhạt nói: “Tiếp theo đây, ngươi muốn tự mình cút đi hay là muốn chúng ta đuổi đi?”
Đối mặt với cường giả cấp 9, tuy Lâm Lăng có vương bài là Hỏa Lân Hổ, nhưng cũng không nắm chắc được mười phần là gϊếŧ chết được tên này.
Nếu bức ép hắn ta nóng lên, cuối cùng hai bên đều bị thương, không thể thiếu lí trí như vậy được.
Nghe thấy vậy, trong mắt người đàn ông mặc đồ đen đầy sự kích động cùng tức giận, ý niệm gϊếŧ chết Lâm Lăng càng thêm rõ ràng.
Có điều lúc hắn ta nhìn về phía Hỏa Lân Hổ đứng bên cạnh Lâm Lăng, ý muốn gϊếŧ người trong lòng, chỉ đành áp chế xuống.
Tuy rằng hình thể Hỏa Lân Hổ nhìn như thuộc về loại thú biến dị, nhưng hắn đã nhìn ra rồi, nếu thật sự muốn đánh đến cùng, chỉ dựa vào Hỏa Lân Hổ thôi cũng khiến hắn ta phải trả một cái giá không nhỏ.
Huống hồ bên cạnh Lâm Lăng còn có ba con sủng vật kỳ quái lúc nào cũng như hổ rình mồi nữa.
Bất luận cục diện phát triển theo hướng nào, đều bất lợi đối với hắn.
Có điều, bảo vật ở ngay trước mặt, lại phải từ bỏ, sao hắn có thể cam tâm tình nguyện!
Nếu có thể đạt được Linh Anh của xác ướp cổ, thì đột phá cảnh giới Thánh Vực sau này sẽ thuận lợi như nước chảy thành sông.
Trong lòng thầm nghĩ lại, trong mắt hắn ta ẩn hiện sự lóe sáng, không biết là đang có chủ ý gì.
“Tiểu tử, ngươi không cần quá cuồng ngôn, chỉ là một ma thú cấp 9 nhỏ nhoi, lại muốn ra oai trước mặt ta sao!”
Người đàn ông mặc đồ đen hừ lạnh một tiếng, ánh mắt u ám nhìn chằm chằm Lâm Lăng, khóe miệng lành lạnh nói: “Ép ta vào đường cùng thì ngươi cũng đừng mơ có được lợi gì!”
Nghe được lời này, Lâm Lăng cũng cười lạnh giống hắn. “Vậy xem ai có bản lĩnh lấy được Thánh Vực Linh Anh trước nhé!”
Giọng nói vừa dứt, Lâm Lăng không chút chần chừ, thân hình phóng về phía quan tài đá.
“Tiểu tử, ngươi dám……”
Nhìn thấy động tác của Lâm Lăng, người đàn ông mặc đồ đen tức giận sôi máu.
Nhưng vào giây phút hắn ta muốn ra tay cướp lấy, bên khóe mắt bỗng nhiên hiện ra hình ảnh ba con thú đang lao về phía hắn ta tấn công.
Không hề trì hoãn, ba con thú kia lần lượt là Hỏa Lân Hổ, Công Phu Tiểu Dăng cùng Tiểu Bạch.
“Uỳnh, uỳnh, uỳnh!!!”
Nhất thời, ở trong thạch thất lại chiến đấu kịch liệt một lần nữa.
Dưới sự chiến đấu của đám Hỏa Lân Hổ, người đàn ông mặc đồ đen căn bản không thể bứt ra được.
Mà lúc này, Lâm Lăng đã thi triển Du Long Bộ bước đến bên cạnh quan tài đá.
Lang Chu ở trên vai, đang di chuyển mắt về phía bụng xác ướp cổ,
Lại gần nhìn vào, thấy hai tròng mắt Linh Anh nhắm chặt, mặt ngoài phủ kín hoa văn nhỏ.
Hoa văn đó, giống như thiên địa linh khí rèn luyện mà thành, thần kỳ mà lại tự nhiên.
Trong không gian tản ra một hơi thở cuồn cuộn mênh mông mà uy lực.
Sắc mặt Lâm Lăng nghiêm nghị, làm lơ loại uy lực đó.
Rồi sau đó bàn tay hắn giơ ra, trực tiếp dùng lòng bàn tay cầm lấy Linh Anh, mạnh mẽ kéo ra!
Nhưng, cùng với sự thoát ra của Linh Anh khỏi xác ướp cổ, một màn khó hiểu đã xảy ra.
Linh Anh nhắm chặt hai mắt, bỗng dưng mở, ngay sau đó lại là há mồm cắn một cái vào tay Lâm Lăng.
Lâm Lăng đột nhiên giật mình, thấy bàn tay bị cắn của mình, máu tươi chảy ròng ròng, nhưng lại bị Linh Anh kia nuốt vào.
“Hả?!”
Thấy thế, sắc mặt Lâm Lăng biến đổi kịch liệt, vội vàng buông bàn tay ra, cơ thể cũng nhanh chóng lùi lai.
Linh Anh không vì thế mà bị rơi xuống đất, ngược lại còn lơ lửng trên không trung.
Hoa văn trên người nó lập lờ, tản ra một loại hơi thở khủng bố khiến người khác tim đập nhanh.
Ngay sau đó, một giọng nói cứng rắn đột nhiên truyền ra từ trong miệng Linh Anh kia.
“Ta đây là Thánh Vực Linh Anh của Võ Thiên, nếu là truyền nhân thuộc huyết mạch Phương thị ta có thể lấy, còn không phải tộc ta, cấm động!”
Thời điểm giọng nói vang lên, phù văn trên quan tài giống như đang mở ra một luồng ánh sáng lóe lên.
Rồi sau đó, một nguồn năng lượng kì lạ nhanh chóng mở ra lan tỏa khắp nơi, còn phong tỏa Lâm Lăng không tài nào cử động nổi.
Bất thình lình xảy ra biến cố như vậy, trong lòng Lâm Lăng vô cùng khϊếp sợ.
Không thể tưởng tượng được Linh Anh kia có thể cắn người, lại còn có thể nuốt máu tươi để kiểm chứng xem có phải là truyền nhân huyết mạch của Phương Thị không.
Điều này quả thật còn chuẩn xác hơn là chích máu nghiệm thân!
Mà trong lúc nội tâm Lâm Lăng đang vô cùng nghi hoặc, thì vách tường trong thạch thật ở tứ phía đột nhiên thoát ra vô số những lỗ nhỏ.
“Rầm, rầm, rầm!!!
Thoáng sau đó, vô số mũi tên từ trong những lỗ nhỏ đó không hề nói trước mà bán ra liên tục.
Những mũi tên bắn ra như mưa, số lượng hàng ngàn vạn chiếc, giống như là có linh tính đồng loạt bắn về phía Lâm Lăng!
Giờ phút này cơ thể Lâm Lăng bị Linh Anh phóng xuất ra nguồn năng lượng, giam cầm hắn khiến cho không thể nhúc nhích nổi, căn bản là không tránh né được.
“Mẹ kiếp!”
Trong lòng Lâm Lăng kinh hãi vô cùng, tức giận mắng một tiếng.
“Vù, vù, vù!!!”
Giữa tình thế ngàn cân treo sợi tóc, Lăng Chu vẫn chưa bị năng lực kia giam cầm ngay lập tức phun ra mấy chục tấm Ti Võng.
Hiện tại, Lang Chu đã tiến hóa đến cấp S, Thiên Trọng Ti Võng giống như là một tấm dây thép kiên cố.
Những mũi tên đó bắn lên trền bề mặt đó, tuy nói là có thể xuyên qua trong khoảnh khắc, nhưng cũng bởi vậy mà gia tăng thêm lực cản.
Cứ như vậy, cứ một tầng lại một tầng Ti Võng nhanh chóng bắn ra, khi đến tầng ti võng cuối cùng, mũi tên uy lực xuyên qua đã bị suy yếu toàn bộ, lần lượt rơi xuống mặt đất.
“Nguy hiểm thật!”
Thấy thế, Lâm Lăng thở hắt ra một hơi, sau lưng sớm đã toát ra một thân mồ hôi lạnh.
Một màn bất thình lình vừa rồi, cũng khiến cho người đàn ông mặc đồ đen đang đấu cùng đám Hỏa Lân Hổ kia tạm thời dừng lại động tác.
“Không thể ngờ được Linh Anh này lại thiết lập cạm bẫy!”
Nhìn Lâm Lăng đứng ở kia không thể động đậy, cùng với mũi tên rơi đầy trên đất, trong tròng mắt của hắn ta không ngừng co rút lại.
Nếu như vừa rồi, hắn là người tiến trước một bước giành được Linh Anh, ở dưới tình trạng không có sủng vật tương trợ, thì cái hậu quả đó khó có thể tưởng tượng được!
Nghĩ vậy, trên khuôn mặt tái nhợt của người đàn ông mặc đồ đen, dâng lên một cảm xúc kinh sợ.
Hắn ta đối với điều này thầm cảm thấy may mắn.
“Két, két, két, két!!”
Vậy nhưng, vào giây phút Lâm Lăng cùng người đàn ông mặc đồ đen đang chưa hết kinh hồn, thì một trận những âm thanh quỷ dị đột ngột vang lên.
Nghe thấy âm thanh này, sắc mặt Lâm Lăng ngay tức khắc trở nên căng thẳng.
Bởi vì hắn phát hiện, bốn pho tượng thạch thú thiết lập xung quanh quan tài vào giờ phút này giống như đang được thức tỉnh, chậm rãi đứng lên.
Rầm——!
Cùng lúc đó, bốn sự chuyển động với năng lượng cường giả cấp 9 của bốn bức tượng thạch thú đứng lên, dũng mãnh bước ra!
Chậc!
Thấy thế người đàn ông áo đen nhịn không được hít hà một hơi.
Rõ ràng là hắn ta cũng không ngờ tới, bộ mặt thật sự có bốn pho tượng này lại là Phù Khôi Thú!
Tới thời điểm này, hắn còn tâm tư đâu mà nghĩ đến việc đi tranh đoạt cái thứ Linh Anh sát nhân kia nữa.
“Tiểu tử, nếu ngươi muốn Linh Anh như vậy thì ta nhường cho ngươi đó!”
Người đàn ông mặc đồ đen dường như đoán được ra mục tiêu khóa chặt của thạch thú chỉ có một mình Lâm Lăng mà thôi.
Nói xong, hắn ta cũng không có quay đầu, một mạch trực tiếp phóng người ra khỏi tầng ánh sáng ở của thạch thất, trong nháy mắt bỏ trốn mất dạng.
“Lão đại, làm sao bây giờ?!”
Tiểu Bạch cũng có chút nóng lòng.
Bốn Phù Khôi Thạch Thú này thực lực tương đương với bốn vị cường giả cấp 9.
Với lực chiến hiện giờ của chúng nó, đừng nói đến việc chiến thắng, ngay cả cơ hội chạy trốn thôi cũng còn khó.
Bởi vì giờ phút này, cơ thể Lâm Lăng đã bị Linh Anh trói lại vô cùng chặt chẽ, cho dù là động một ngón tay cũng không thể làm được!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.