Đoàn Sủng Bé Con Bốn Tuổi Rưỡi
Chương 26:
Thập Oản Đại Mễ Phan
19/10/2024
“Nhắm mắt lại có thể miễn dịch hết thảy mị lực của mắt to.”
Sau này đối phó Giang Thu Thu, cậu ấy cũng muốn làm như vậy.
Tức giận?
Không có.
Cậu ấy không có tức giận một chút nào.
Mỉm cười.jpg
Giờ phút này, Giang Thu Thu cầm ví tiền nhỏ, bước chân béo nhỏ lộc cộc chạy tới trung tâm mua sắm.
Phía sau có trợ lý Kiền Cảnh của Giang Hàn Thanh đi theo.
Thu Thu tới đây để mua quà cho anh trai.
Đêm qua trước lúc sắp ngủ, đầu nhỏ của Thu Thu luôn nghĩ đến anh trai tốt như thế nào.
Nghĩ nghĩ, cứ vậy mà nghĩ tới chuyện cô bé gọi điện thoại nhầm cho anh trai trong lúc ngủ.
Một cuộc điện thoại làm anh trai cả một đêm không ngủ ngon, cục bột nếp tự trách đến ngủ không được.
Cô bé nghiêm túc nói việc anh trai bởi vì một cuộc điện thoại mà không ngủ được cho ba ba, cánh tay đang dịch góc chăn của Giang Hàn Thanh đình trệ trong chốc lát.
Tuy rằng Giang Hàn Thanh không câu thông nhiều lắm với Giang Tuy, nhưng với sự hiểu biết của ông ấy đối với con trai, việc này xác thật là việc Giang Tuy sẽ làm.
Bề ngoài Giang Tuy mỗi lần đều là mặt không biểu tình, dáng vẻ lạnh nhạt, nhưng ông ấy biết kỳ thật Giang Tuy là người dễ mềm lòng hơn ai hết.
Giang Hàn Thanh cúi đầu.
Ngũ quan của Thu Thu nhăn thành một nhúm, đôi mắt ngập nước nửa khép lại, giống một con mèo nhỏ đáng thương nằm ở nơi đó yêu cầu người khác đến an ủi.
Ông ấy an ủi:
“Thu Thu tặng anh trai một món quà để anh trai vui vẻ một chút đi.”
Hôm trước là sinh nhật Giang Tuy, ông ấy cố ý đề nghị để Giang Tuy dẫn Thu Thu đi ra ngoài chơi là bởi vì sợ đến lúc đó Giang Tuy sẽ trốn ở trong ký túc xá đón sinh nhật một mình.
Nhưng mà cũng may có Thu Thu, lần sinh nhật này ông ấy đã đưa được một tấm thẻ ngân hàng.
“Thu Thu có thể mua một con gấu bông cho anh hai.”
Giang Hàn Thanh hồi ức lại, bổ sung:
“Một con gấu bông lớn như hai bàn tay của ba ba hợp lại, bề ngoài màu trắng tròn tròn, trên đầu còn có thêm một cây cỏ.”
5 năm trước sau khi một nhà bọn họ ra ngoài du lịch trở về, Giang Tuy vẫn luôn không thích đồ chơi thú bông bỗng nhiên đưa ra yêu cầu muốn một con gấu bông màu trắng tròn vo.
Giang Hàn Thanh cho rằng Giang Tuy là thích nhân vật của bộ phim hoạt hình nào đó, cho nên mới muốn mua một con gấu bông giống như đúc về chơi. Yêu cầu mà con trai đưa ra đương nhiên ông ấy sẽ cố gắng làm được, Giang Hàn Thanh đi tới không ít cửa hàng đồ chơi hỏi thăm, nhưng đều không có mẫu mà Giang Tuy nói.
Qua mấy ngày, vợ ông mang thai, Giang Hàn Thanh không có thời gian lại đi tìm, Giang Tuy cũng không nhắc lại nữa.
Nghĩ vậy, trong lòng Giang Hàn Thanh hiện lên một trận áy náy.
Đầu nhỏ của Thu Thu giấu ở trong ổ chăn mê mang chớp chớp mắt.
Gấu bông mà ba ba nói, sao lại giống như đúc với hình tượng của cô bé lúc còn ở trong rừng rậm thế nhỉ?
Nhưng mà cây cỏ trên đầu cô bé cũng không bình thường.
Trên đầu cô bé chính là cỏ bốn lá tượng trưng cho may mắn.
**
Trung tâm thương mại mà trợ lý Kiền Cảnh dẫn Thu Thu tới rất lớn.
Sau này đối phó Giang Thu Thu, cậu ấy cũng muốn làm như vậy.
Tức giận?
Không có.
Cậu ấy không có tức giận một chút nào.
Mỉm cười.jpg
Giờ phút này, Giang Thu Thu cầm ví tiền nhỏ, bước chân béo nhỏ lộc cộc chạy tới trung tâm mua sắm.
Phía sau có trợ lý Kiền Cảnh của Giang Hàn Thanh đi theo.
Thu Thu tới đây để mua quà cho anh trai.
Đêm qua trước lúc sắp ngủ, đầu nhỏ của Thu Thu luôn nghĩ đến anh trai tốt như thế nào.
Nghĩ nghĩ, cứ vậy mà nghĩ tới chuyện cô bé gọi điện thoại nhầm cho anh trai trong lúc ngủ.
Một cuộc điện thoại làm anh trai cả một đêm không ngủ ngon, cục bột nếp tự trách đến ngủ không được.
Cô bé nghiêm túc nói việc anh trai bởi vì một cuộc điện thoại mà không ngủ được cho ba ba, cánh tay đang dịch góc chăn của Giang Hàn Thanh đình trệ trong chốc lát.
Tuy rằng Giang Hàn Thanh không câu thông nhiều lắm với Giang Tuy, nhưng với sự hiểu biết của ông ấy đối với con trai, việc này xác thật là việc Giang Tuy sẽ làm.
Bề ngoài Giang Tuy mỗi lần đều là mặt không biểu tình, dáng vẻ lạnh nhạt, nhưng ông ấy biết kỳ thật Giang Tuy là người dễ mềm lòng hơn ai hết.
Giang Hàn Thanh cúi đầu.
Ngũ quan của Thu Thu nhăn thành một nhúm, đôi mắt ngập nước nửa khép lại, giống một con mèo nhỏ đáng thương nằm ở nơi đó yêu cầu người khác đến an ủi.
Ông ấy an ủi:
“Thu Thu tặng anh trai một món quà để anh trai vui vẻ một chút đi.”
Hôm trước là sinh nhật Giang Tuy, ông ấy cố ý đề nghị để Giang Tuy dẫn Thu Thu đi ra ngoài chơi là bởi vì sợ đến lúc đó Giang Tuy sẽ trốn ở trong ký túc xá đón sinh nhật một mình.
Nhưng mà cũng may có Thu Thu, lần sinh nhật này ông ấy đã đưa được một tấm thẻ ngân hàng.
“Thu Thu có thể mua một con gấu bông cho anh hai.”
Giang Hàn Thanh hồi ức lại, bổ sung:
“Một con gấu bông lớn như hai bàn tay của ba ba hợp lại, bề ngoài màu trắng tròn tròn, trên đầu còn có thêm một cây cỏ.”
5 năm trước sau khi một nhà bọn họ ra ngoài du lịch trở về, Giang Tuy vẫn luôn không thích đồ chơi thú bông bỗng nhiên đưa ra yêu cầu muốn một con gấu bông màu trắng tròn vo.
Giang Hàn Thanh cho rằng Giang Tuy là thích nhân vật của bộ phim hoạt hình nào đó, cho nên mới muốn mua một con gấu bông giống như đúc về chơi. Yêu cầu mà con trai đưa ra đương nhiên ông ấy sẽ cố gắng làm được, Giang Hàn Thanh đi tới không ít cửa hàng đồ chơi hỏi thăm, nhưng đều không có mẫu mà Giang Tuy nói.
Qua mấy ngày, vợ ông mang thai, Giang Hàn Thanh không có thời gian lại đi tìm, Giang Tuy cũng không nhắc lại nữa.
Nghĩ vậy, trong lòng Giang Hàn Thanh hiện lên một trận áy náy.
Đầu nhỏ của Thu Thu giấu ở trong ổ chăn mê mang chớp chớp mắt.
Gấu bông mà ba ba nói, sao lại giống như đúc với hình tượng của cô bé lúc còn ở trong rừng rậm thế nhỉ?
Nhưng mà cây cỏ trên đầu cô bé cũng không bình thường.
Trên đầu cô bé chính là cỏ bốn lá tượng trưng cho may mắn.
**
Trung tâm thương mại mà trợ lý Kiền Cảnh dẫn Thu Thu tới rất lớn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.