Đoàn Sủng Bé Con Bốn Tuổi Rưỡi
Chương 39:
Thập Oản Đại Mễ Phan
19/10/2024
Mặc kệ như thế nào, lần này Giang Tuy không muốn lấy đệ nhất đếm ngược từ dưới lên ở trước mặt em gái. Thân là anh trai, cậu ấy phải làm tấm gương tốt cho em gái.
Trong khi Giang Tuy đang sầu khổ vì học tập, cục bột nhỏ bên cạnh cậu ấy cũng thực sầu khổ.
Thu Thu ăn pizza xong, nhắm mắt lại cảm thụ linh khí trong thân thể.
Vẫn chỉ có một chút.
Một chút này vẫn là do các bạn học lớp 11/7 lén lút đút cho cô bé.
Ba ba và anh trai chỉ cho phép cô bé ăn một chút đồ ăn, mặc kệ ngày thường khóc chít chít như thế nào, ba ba và anh trai đều sẽ không thoái nhượng một bước.
Thu Thu sầu khổ vùi mặt vào trong cánh tay béo, thịt thịt bụ bẫm bị ép tới bẹp bẹp.
Linh khí trong Pizza chỉ có một chút xíu. Vẫn là sủi cảo tôm có nhiều linh khí nha.
Nghĩ đến sủi cảo tôm ——
Tích tích tích..
Nước miếng chảy xuống tới.
Thu Thu cẩn thận nhìn xem bên ngoài từ khe hở ngón tay, con ngươi thanh triệt vọng qua, giống như chú mèo nhỏ có tật giật mình, sau khi xác nhận không có người nhìn cô bé, Thu Thu làm bộ dường như không có việc gì mà lau nước miếng, đầu nhỏ tiếp tục ảo tưởng.
Nếu ông trời có thể giáng một đống lớn đồ ăn vặt thì tốt rồi.
Ý niệm này vừa xuất hiện ở trong đầu, Thu Thu nghe được một thanh âm cô bé rất quen thuộc: Thanh âm túi đồ ăn vặt bị xé mở.
Giương mắt ——
Tiền Cẩn Dịch mang đến một đống lớn đồ ăn vặt ngồi ở vị trí phía trước cô bé.
“Thu Thu, toàn bộ đều cho em ăn.”
Mấy ngày hôm trước cậu ta cảm thấy quá mất mặt ngượng ngùng nên không ra cửa, một bên trách cứ hành vi khờ khạo của chính mình, một bên nghĩ đến em gái của cậu ta.
A không đúng, là em gái Giang Tuy.
Haiz.
Việc bi thương nhất trên thế giới này không gì hơn cậu ta vì cục bột nhỏ này mà ngã quỵ một lần, cậu ta còn không chán ghét cô bé, thậm chí còn muốn làm tốt quan hệ với Thu Thu.
Nhưng Thu Thu là em gái của đối thủ cậu ta.
Cậu cùng em gái của đối thủ làm tốt quan hệ, không phải tương đương cậu ta lấy lòng đối thủ sao? Không phải tương đương cậu ta thành đàn em của đối thủ?
Nhưng không thích Thu Thu lại là một việc thực gian nan.
Tiền Cẩn Dịch ở nhà rối rắm suốt ba ngày, ngày thứ tư, cậu ta tỉnh ngộ.
Nếu Thu Thu không phải em gái cậu ta, vậy cậu sẽ đoạt em gái từ trong tay Giang Tuy!
Chỉ cần quan hệ của cậu ta và Thu Thu trở nên tốt hơn so với Giang Tuy, không cần cậu ta ra tay, Giang Tuy cũng sẽ đau đớn đến ôm đầu thống khổ, trằn trọc trong đêm! Không có cách nào đi vào giấc ngủ! Mỗi đêm chịu đủ ác mộng tra tấn!
Nghĩ đến trường hợp đó, Tiền Cẩn Dịch sảng khoái.
Còn chưa sảng khoái được hai giây, Giang Tuy đoạt mất đồ ăn vặt từ trong tay cậu ta, nghiêm túc hỏi:
“Tiền Cẩn Dịch, nói rõ ràng cho Thu Thu, ai là đồ trứng thối.”
Tầm mắt Thu Thu từ kẹo bông gòn dịch đến trên mặt Tiền Cẩn Dịch.
“Anh Tiền, đồ trứng thối đâu?”
Tiền Cẩn Dịch nhìn nhìn Giang Tuy, thân mình có chút run.
“Anh Tiền không phải sợ, anh xem nắm tay nhỏ của Thu Thu này.”
Giang Thu Thu có quan cảm rất tốt với anh trai này.
Trong khi Giang Tuy đang sầu khổ vì học tập, cục bột nhỏ bên cạnh cậu ấy cũng thực sầu khổ.
Thu Thu ăn pizza xong, nhắm mắt lại cảm thụ linh khí trong thân thể.
Vẫn chỉ có một chút.
Một chút này vẫn là do các bạn học lớp 11/7 lén lút đút cho cô bé.
Ba ba và anh trai chỉ cho phép cô bé ăn một chút đồ ăn, mặc kệ ngày thường khóc chít chít như thế nào, ba ba và anh trai đều sẽ không thoái nhượng một bước.
Thu Thu sầu khổ vùi mặt vào trong cánh tay béo, thịt thịt bụ bẫm bị ép tới bẹp bẹp.
Linh khí trong Pizza chỉ có một chút xíu. Vẫn là sủi cảo tôm có nhiều linh khí nha.
Nghĩ đến sủi cảo tôm ——
Tích tích tích..
Nước miếng chảy xuống tới.
Thu Thu cẩn thận nhìn xem bên ngoài từ khe hở ngón tay, con ngươi thanh triệt vọng qua, giống như chú mèo nhỏ có tật giật mình, sau khi xác nhận không có người nhìn cô bé, Thu Thu làm bộ dường như không có việc gì mà lau nước miếng, đầu nhỏ tiếp tục ảo tưởng.
Nếu ông trời có thể giáng một đống lớn đồ ăn vặt thì tốt rồi.
Ý niệm này vừa xuất hiện ở trong đầu, Thu Thu nghe được một thanh âm cô bé rất quen thuộc: Thanh âm túi đồ ăn vặt bị xé mở.
Giương mắt ——
Tiền Cẩn Dịch mang đến một đống lớn đồ ăn vặt ngồi ở vị trí phía trước cô bé.
“Thu Thu, toàn bộ đều cho em ăn.”
Mấy ngày hôm trước cậu ta cảm thấy quá mất mặt ngượng ngùng nên không ra cửa, một bên trách cứ hành vi khờ khạo của chính mình, một bên nghĩ đến em gái của cậu ta.
A không đúng, là em gái Giang Tuy.
Haiz.
Việc bi thương nhất trên thế giới này không gì hơn cậu ta vì cục bột nhỏ này mà ngã quỵ một lần, cậu ta còn không chán ghét cô bé, thậm chí còn muốn làm tốt quan hệ với Thu Thu.
Nhưng Thu Thu là em gái của đối thủ cậu ta.
Cậu cùng em gái của đối thủ làm tốt quan hệ, không phải tương đương cậu ta lấy lòng đối thủ sao? Không phải tương đương cậu ta thành đàn em của đối thủ?
Nhưng không thích Thu Thu lại là một việc thực gian nan.
Tiền Cẩn Dịch ở nhà rối rắm suốt ba ngày, ngày thứ tư, cậu ta tỉnh ngộ.
Nếu Thu Thu không phải em gái cậu ta, vậy cậu sẽ đoạt em gái từ trong tay Giang Tuy!
Chỉ cần quan hệ của cậu ta và Thu Thu trở nên tốt hơn so với Giang Tuy, không cần cậu ta ra tay, Giang Tuy cũng sẽ đau đớn đến ôm đầu thống khổ, trằn trọc trong đêm! Không có cách nào đi vào giấc ngủ! Mỗi đêm chịu đủ ác mộng tra tấn!
Nghĩ đến trường hợp đó, Tiền Cẩn Dịch sảng khoái.
Còn chưa sảng khoái được hai giây, Giang Tuy đoạt mất đồ ăn vặt từ trong tay cậu ta, nghiêm túc hỏi:
“Tiền Cẩn Dịch, nói rõ ràng cho Thu Thu, ai là đồ trứng thối.”
Tầm mắt Thu Thu từ kẹo bông gòn dịch đến trên mặt Tiền Cẩn Dịch.
“Anh Tiền, đồ trứng thối đâu?”
Tiền Cẩn Dịch nhìn nhìn Giang Tuy, thân mình có chút run.
“Anh Tiền không phải sợ, anh xem nắm tay nhỏ của Thu Thu này.”
Giang Thu Thu có quan cảm rất tốt với anh trai này.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.