Chương 22: Ngoan Nào, Sư Đệ (5)
Mai Nhược Phồn
13/09/2024
Cả hai người đều có ngoại hình xuất sắc, Mộc Lăng Bắc ngây người một chút, linh thuyền không cẩn thận lao vào phía bọn họ, mắt thấy sắp đụng phải người, nàng vội vàng khống chế linh thuyền, chuyển hướng sang phía khác.
Kỷ Vân Diễm vẫn luôn nhìn nàng, còn tưởng rằng nàng sẽ trực tiếp đâm luôn, ai ngờ nàng lại chuyển hướng, lúc nãy nàng điều khiển thuyền vẫn chưa thuần thục, nhưng bây giờ lại di chuyển rất linh hoạt, rẽ hướng tăng tốc về phía trước.
Linh thuyền nhỏ nhẹ nhàng bay xuyên qua những đám mây giống như một con bạch hạc tao nhã. Ngay khi Kim Tả Ngạn định hô to, miệng mở to nhưng lại không phát ra một âm thanh nào khác, hắn ta hoảng sợ quay đầu nhìn về phía Mộc Lăng Bắc.
Mộc Lăng Bắc cười khúc khích, lông mày cong lên: “Ngoan nào, sư đệ.”
Nàng đã sớm chuẩn bị, khi cho hắn ta ăn định thần đan thì cũng cho hắn ta cả vâng lời đan, nàng không cho hắn ta nói thì hắn ta cũng không thể phát ra bất cứ âm thanh gì.
Đáng tiếc tác dụng của viên thuốc này không kéo dài được lâu.
Hai kiếm tu điên cuồng đuổi theo linh thuyền, nhưng kiếm khí của họ không thể nào xuyên qua hàng phòng ngự của linh thuyền, không gây ra nhiều ảnh hưởng hai người họ giống như hộ vệ đi theo cả chặng đường, mãi cho đến khi có người của Kim gia đuổi theo.
Người cầm đầu của Kim gia là một lão giả có bộ râu bạc, ngay cả Kỷ Vân Diễm khi nhìn thấy ông ta cũng có chút kinh ngạc, hạ giọng nói với Mộc Lăng Bắc: “Lão già này rất khó đối phó. "
Hai mắt Kim Tả Ngạn sáng lên khi nhìn thấy ông ta, a a a ô ô ô nửa ngày cũng nói không ra lời, nhưng nhìn dáng vẻ kiêu ngạo ưỡn ngực của hắn ta, chắc chắn hắn ta có niềm tin rất lớn đối với lão giả này, những đệ tử Kim gia cũng vô cùng cao hứng, thi nhau vẫy tay, hô to.
“Phạm trưởng lão mau tới cứu chúng ta!”
“Chúng ta được cứu rồi!”
“Bắt lấy yêu nữ!”
“Cẩn thận đừng làm nàng ta bị thương, nàng ta đã hạ cổ trùng cho thiếu gia.”
“Bắt nàng ta lại.”
“……”
Tuy Mộc Lăng Bắc rất lo lắng nhưng vẻ mặt của nàng vẫn như thường lệ. Càng đối mặt với cường địch, càng không thể đánh mất quyền kiểm soát chiến tuyến.
Mấy người Kim gia mới tới rất hùng hổ, lão giả cầm đầu râu bạc như tuyết, khí thế bức người, mới vừa tới gần liền vung tay lên một cái, kiếm khí ngay lập tức phá thủng hàng phòng ngự của linh thuyền, trực tiếp đánh thẳng vào Mộc Lăng Bắc.
Nhanh đến mức ngay cả Kỷ Vân Diễm cũng chưa kịp phản ứng, hai mắt đột nhiên mở to.
Kỷ Vân Diễm vẫn luôn nhìn nàng, còn tưởng rằng nàng sẽ trực tiếp đâm luôn, ai ngờ nàng lại chuyển hướng, lúc nãy nàng điều khiển thuyền vẫn chưa thuần thục, nhưng bây giờ lại di chuyển rất linh hoạt, rẽ hướng tăng tốc về phía trước.
Linh thuyền nhỏ nhẹ nhàng bay xuyên qua những đám mây giống như một con bạch hạc tao nhã. Ngay khi Kim Tả Ngạn định hô to, miệng mở to nhưng lại không phát ra một âm thanh nào khác, hắn ta hoảng sợ quay đầu nhìn về phía Mộc Lăng Bắc.
Mộc Lăng Bắc cười khúc khích, lông mày cong lên: “Ngoan nào, sư đệ.”
Nàng đã sớm chuẩn bị, khi cho hắn ta ăn định thần đan thì cũng cho hắn ta cả vâng lời đan, nàng không cho hắn ta nói thì hắn ta cũng không thể phát ra bất cứ âm thanh gì.
Đáng tiếc tác dụng của viên thuốc này không kéo dài được lâu.
Hai kiếm tu điên cuồng đuổi theo linh thuyền, nhưng kiếm khí của họ không thể nào xuyên qua hàng phòng ngự của linh thuyền, không gây ra nhiều ảnh hưởng hai người họ giống như hộ vệ đi theo cả chặng đường, mãi cho đến khi có người của Kim gia đuổi theo.
Người cầm đầu của Kim gia là một lão giả có bộ râu bạc, ngay cả Kỷ Vân Diễm khi nhìn thấy ông ta cũng có chút kinh ngạc, hạ giọng nói với Mộc Lăng Bắc: “Lão già này rất khó đối phó. "
Hai mắt Kim Tả Ngạn sáng lên khi nhìn thấy ông ta, a a a ô ô ô nửa ngày cũng nói không ra lời, nhưng nhìn dáng vẻ kiêu ngạo ưỡn ngực của hắn ta, chắc chắn hắn ta có niềm tin rất lớn đối với lão giả này, những đệ tử Kim gia cũng vô cùng cao hứng, thi nhau vẫy tay, hô to.
“Phạm trưởng lão mau tới cứu chúng ta!”
“Chúng ta được cứu rồi!”
“Bắt lấy yêu nữ!”
“Cẩn thận đừng làm nàng ta bị thương, nàng ta đã hạ cổ trùng cho thiếu gia.”
“Bắt nàng ta lại.”
“……”
Tuy Mộc Lăng Bắc rất lo lắng nhưng vẻ mặt của nàng vẫn như thường lệ. Càng đối mặt với cường địch, càng không thể đánh mất quyền kiểm soát chiến tuyến.
Mấy người Kim gia mới tới rất hùng hổ, lão giả cầm đầu râu bạc như tuyết, khí thế bức người, mới vừa tới gần liền vung tay lên một cái, kiếm khí ngay lập tức phá thủng hàng phòng ngự của linh thuyền, trực tiếp đánh thẳng vào Mộc Lăng Bắc.
Nhanh đến mức ngay cả Kỷ Vân Diễm cũng chưa kịp phản ứng, hai mắt đột nhiên mở to.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.