Chương 2: Xuyên Thành Pháo Hôi (2)
Mai Nhược Phồn
31/08/2024
Đánh giá cách bố trí của căn phòng này, nó trông không hiện đại lắm, không có bất kỳ vật dụng hiện đại nào, toàn là những đồ vật cổ kính, cổ xưa lịch sự tao nhã, hẳn là không phải nhà nghèo.
Nàng buông tay xuống, dựa vào chút ánh sáng ít ỏi nhìn vào tay áo của mình, quần áo trên người rất mềm mại và trắng muốt, có hoa văn sẫm màu tỏa sáng trong ánh sáng mờ ảo, tuy đơn giản nhưng có thể thấy nó rất có giá trị.
Hai luồng ký ức đan xen vào nhau, giống như một cuộn chỉ lộn xộn, khiến việc sắp xếp dòng suy nghĩ trở nên khó khăn. Mộc Lăng Bắ có chút hoảng loạn, ngay khi nàng đang định bình tĩnh lại tâm trí bất an của mình, thì bên ngoài truyền đến tiếng bước chân đang chạy rất nhanh.
“Bang ——!”
Cánh cửa gỗ bị đá tung, có một thanh niên đang nổi giận đùng đùng chạy vào, lúc chạy đến bên cạnh nàng thì dùng tay đẩy nàng ra, lo lắng chạy đi xem những chai chai lọ lọ phía sau lưng nàng.
Mộc Lăng Bắc bị hắn ta đẩy đến lảo đảo chân tay, suýt chút nữa bị lực đẩy đó làm bị thương, vốn định nói chuyện bình thường, nhưng bây giờ nàng lại cảm thấy có chút tức giận, đứng thẳng lên, lạnh lùng nhìn chằm chằm vào bóng lưng của thiếu niên ở phía sau lưng.
“Không còn nữa?” Thiếu niên lắc lắc cái lọ rỗng mà lúc nãy nàng đặt lại, đột nhiên quay người lại, đôi mắt to tròn hung ác nhìn nàng: “Mộc Lăng Bắc, ngươi chết chắc rồi! Ngươi đã ăn nhuận tâm đan của sư tỷ. Chờ sư phụ trở về, ngươi sẽ biết tay!”
Thanh âm nghiến răng nghiến lợi nhưng lại mang theo chút vui sướng khi có người gặp họa, “Lần này đại sư huynh không có ở đây, sẽ không có ai bảo vệ ngươi đâu.”
“Kim Tả Ngạn?” Mộc Lăng Bắc thử thăm dò nói ra một cái tên. Có một số chuyện nàng muốn xác nhận một chút.
“Ngươi còn dám kêu thẳng đại danh của ta, trời ơi phản rồi!” Cơn giận của Kim Tả Ngạn dường như đột nhiên dâng trào, đưa tay nắm lấy cổ áo của nàng
Mộc Lăng Bắc lùi lại tránh đi, phá xong án rồi, nàng đã xuyên sách, xuyên thành một phao hôi cùng tên.
Nhìn thiếu niên đang lao về phía nàng, cơn giận của nàng cũng dâng trào. Cái tên tu nhị đại ăn chơi trác táng này suốt ngày bắt nạt nguyên chủ, khiến nàng tức giận vô cùng, dùng chân đá hắn ta một cái, trước khi hắn kịp bình tĩnh lại thì nàng đã ngồi lên người hắn, dùng lực thật mạnh đánh vào người hắn.
Đời trước lúc Mộc Lăng Bắc còn học cấp ba rất mạnh, là một chị đại trong trường, các bạn học xưng nàng là cỗ máy thanh trừ, chuyên trị những tiểu ác bá thích bắt nạt người khác, nàng thích học Judo và Tae Kwon Do, nổi tiếng khắp thành phố vì khả năng đánh đấm của mình.
Nàng buông tay xuống, dựa vào chút ánh sáng ít ỏi nhìn vào tay áo của mình, quần áo trên người rất mềm mại và trắng muốt, có hoa văn sẫm màu tỏa sáng trong ánh sáng mờ ảo, tuy đơn giản nhưng có thể thấy nó rất có giá trị.
Hai luồng ký ức đan xen vào nhau, giống như một cuộn chỉ lộn xộn, khiến việc sắp xếp dòng suy nghĩ trở nên khó khăn. Mộc Lăng Bắ có chút hoảng loạn, ngay khi nàng đang định bình tĩnh lại tâm trí bất an của mình, thì bên ngoài truyền đến tiếng bước chân đang chạy rất nhanh.
“Bang ——!”
Cánh cửa gỗ bị đá tung, có một thanh niên đang nổi giận đùng đùng chạy vào, lúc chạy đến bên cạnh nàng thì dùng tay đẩy nàng ra, lo lắng chạy đi xem những chai chai lọ lọ phía sau lưng nàng.
Mộc Lăng Bắc bị hắn ta đẩy đến lảo đảo chân tay, suýt chút nữa bị lực đẩy đó làm bị thương, vốn định nói chuyện bình thường, nhưng bây giờ nàng lại cảm thấy có chút tức giận, đứng thẳng lên, lạnh lùng nhìn chằm chằm vào bóng lưng của thiếu niên ở phía sau lưng.
“Không còn nữa?” Thiếu niên lắc lắc cái lọ rỗng mà lúc nãy nàng đặt lại, đột nhiên quay người lại, đôi mắt to tròn hung ác nhìn nàng: “Mộc Lăng Bắc, ngươi chết chắc rồi! Ngươi đã ăn nhuận tâm đan của sư tỷ. Chờ sư phụ trở về, ngươi sẽ biết tay!”
Thanh âm nghiến răng nghiến lợi nhưng lại mang theo chút vui sướng khi có người gặp họa, “Lần này đại sư huynh không có ở đây, sẽ không có ai bảo vệ ngươi đâu.”
“Kim Tả Ngạn?” Mộc Lăng Bắc thử thăm dò nói ra một cái tên. Có một số chuyện nàng muốn xác nhận một chút.
“Ngươi còn dám kêu thẳng đại danh của ta, trời ơi phản rồi!” Cơn giận của Kim Tả Ngạn dường như đột nhiên dâng trào, đưa tay nắm lấy cổ áo của nàng
Mộc Lăng Bắc lùi lại tránh đi, phá xong án rồi, nàng đã xuyên sách, xuyên thành một phao hôi cùng tên.
Nhìn thiếu niên đang lao về phía nàng, cơn giận của nàng cũng dâng trào. Cái tên tu nhị đại ăn chơi trác táng này suốt ngày bắt nạt nguyên chủ, khiến nàng tức giận vô cùng, dùng chân đá hắn ta một cái, trước khi hắn kịp bình tĩnh lại thì nàng đã ngồi lên người hắn, dùng lực thật mạnh đánh vào người hắn.
Đời trước lúc Mộc Lăng Bắc còn học cấp ba rất mạnh, là một chị đại trong trường, các bạn học xưng nàng là cỗ máy thanh trừ, chuyên trị những tiểu ác bá thích bắt nạt người khác, nàng thích học Judo và Tae Kwon Do, nổi tiếng khắp thành phố vì khả năng đánh đấm của mình.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.