Chương 84: Cá của bồ nông nhỏ
Tùng Đình
03/12/2021
Editor: Gin
Beta-er: Huệ Lê Thị
* * *
Kiếp trước đã sống cùng Úc Lan hơn hai mươi năm nên hiểu biết của Cố Diệu Diệu về Úc Lan vô cùng sâu sắc.
Trước khi Úc Lan trở thành minh tinh, mặc dù gia cảnh bình thường nhưng bà cũng là hòn ngọc quý trong nhà, từ nhỏ đến lớn chưa từng vào bếp.
Vào năm mười tám tuổi, sau khi tiến vào giới giải trí thì bà càng được săn đón và tập trung phát triển sự nghiệp, đến khi gả vào nhà họ Cố, bà cũng không cần phải vào bếp.
Cho nên, sau khi được tổ tiết mục đưa cho một rổ rau, Úc Lan có chút không thể tin được, hỏi:
".. Muốn tôi nấu cơm?"
Nhân viên tổ tiết mục mỉm cười nói:
"Đúng vậy, bây giờ mấy ông bố và các bạn nhỏ đều đã đi bắt cá, cho nên nhóm các bà mẹ ở nhà phải chuẩn bị bữa tối, đợi sau khi bọn họ làm việc trở về sẽ có một bữa cơm nóng hổi để ăn."
Úc Lan không giấu giếm, nói thẳng:
"Để Cố Khải Châu bắt cá còn không bằng để tôi đợi Cố Diệu Diệu bắt cá mang về."
Nụ cười của nhân viên công tác trở nên cứng đờ.
Đúng là Úc Lan trong truyền thuyết, lời nói này thật là không nể mặt ai.
Nhưng buồn cười là, bên Úc Lan nhận nhiệm vụ nấu cơm và bên U U nhận nhiệm vụ bắt cá cùng một lúc, nên khi Úc Lan vừa nói xong thì Cố Khải Châu như có tâm linh tương thông với bà.
Cố Khải Châu không cẩn thận giẫm phải hòn đá mọc đầy rêu, trượt chân ngã vào suối.
Úc Lan lại nói: "Thật sự tôi phải đi nấu cơm?"
Nhân viên công tác cẩn thận nói: "Chị Lan, trước tiên chị cứ thử xem sao?"
Úc Lan cầm rổ rau, vừa đi vừa nói: "Tôi dám làm nhưng không biết bọn họ có dám ăn hay không thôi."
Phong cách thành thật lại ngay thẳng này quá quen thuộc, khán giả sôi nổi cười ầm lên.
【Ha ha ha ha ha ha tôi cười chết mất, Lan tỷ đúng là Lan tỷ! 】
【Lan tỷ quá hiểu rõ Cố đạo, ha ha ha ha. 】
【A a a a Lan tỷ! Tại sao sau khi sinh con xong chị càng ngày càng đẹp như thế chứ? 】
【Đúng là khí phách quen thuộc của Lan tỷ, tôi còn tưởng sau khi kết hôn Lan tỷ của chúng ta đã trở thành bà chủ gia đình, nấu cơm chăm con chứ. May mà không có *icon mặt khóc*】
Từ khi ra mắt, Úc Lan đã mang trên mình thể chất nổi tiếng, nhiều fans thì cũng nhiều anti-fan.
【Thật phiền, sao một chương trình đang hay như vậy mà ban tổ chức lại mời tiểu tam đến tham gia chứ? Chuyện này sẽ làm ảnh hưởng tiêu cực đến xã hội đó? 】
【Có vài người theo đuổi thần tượng đến ngu luôn đúng không? Tiểu tam mà cũng có thể nổi tiếng? 】
【Còn có người không biết chuyện xấu của Úc Lan à? Dựa vào kim chủ để lấy vị trí center vào lần đầu ra mắt, lấy thân phận tiểu tam để thượng vị, bây giờ muốn làm gì? Muốn dựa vào con gái mình để tẩy trắng à? 】
Mặc dù fans của Úc Lan luôn luôn đi theo chủ nghĩa phật hệ*, nhưng năm đó họ cũng đã từng cãi nhau với fans của các tiểu hoa, tiểu sinh* đến mức trời đất u ám, bây giờ lập tức xù lông lên phản kích:
* Phật hệ: Có tấm lòng Bồ Tát, hiền lành lương thiện, không tranh không đoạt.
* Tiểu hoa, Tiểu sinh: Chỉ những nữ, nam diễn viên trẻ, chưa có thành tựu nổi bật.
【Há miệng ngậm miệng đều là tiểu tam, không lẽ đây là năng lực tổ truyền của nhà họ Ninh sao? Cách màn hình mà vẫn có thể biết người ta là tiểu tam? 】
【Trong giới có rất nhiều người đứng ra bác bỏ tin đồn, sau khi vợ trước của Cố đạo qua đời thì Lan tỷ và Cố đạo mới quen biết nhau, mắt của mấy người chỉ để trưng bày thôi hả? Không nghe không thấy, chỉ biết nói lung tung, đây là thế giới của mình ngươi à? 】
【Lan tỷ của chúng tôi chỉ đến làm khách mời của chương trình thôi mà, còn chưa có ý định trở lại giới giải trí đâu? Cảm giác nhận biết nguy cơ của mấy tiểu hoa cũng quá mạnh đó? Lan tỷ nhà chúng tôi đã tránh đi ba năm mà vẫn khiến các người sợ hãi như thế à? 】
【Đây đúng là kịch bản quen thuộc tới mức cũ rích của đám anti-fan mà. Gần đây tôi cũng đang thiếu tiền, thêm tôi vào nhóm đi, có tiền chúng ta phải cùng nhau kiếm chứ :) 】
Lúc fan và anti-fan đang choảng nhau hăng say, thì bên này sát thủ phòng bếp Úc Lan đã cầm theo rổ rau đi vào bếp.
Không phải chỉ là xào rau sao?
Bà chưa xào nhưng đã thấy người khác xào.
Ớt xanh, cà chua và thịt mang đi rửa sạch rồi thái nhỏ, đập vài quả trứng gà, khuấy lên rồi cho vào nồi xào chung---
Dù khó ăn thì có thể khó ăn đến mức nào chứ?
Úc Lan nhanh chóng vén tay áo lên bắt đầu nấu ăn.
Mà ở dòng suối nhỏ bên kia, đám người cũng đang hừng hực khí thế chuẩn bị thi đấu.
"Chúng ta có năm gia đình, mỗi gia đình sẽ là một đội, mọi người cùng nhau bắt cá trong suối này, đội nào bắt được nhiều cá nhất sẽ nhận được một phần thưởng đặc biệt."
Cách đó không xa, con bồ nông lúc trước cắn U U đang nấp sau một bụi rậm, âm thầm quan sát.
Người bên cạnh cô gái nhỏ kia..
Hình như là anh Ung Trạch?
Hu hu.
Anh Ung Trạch còn giả thành sư tử để chơi với cô bé đó!
Ngay cả cậu ta cũng không có được loại đãi ngộ này!
Nhớ đến lúc trước cậu ta bị anh Ung Trạch cắn một ngụm, mặc dù cuối cùng cũng không sao, nhưng mà bản năng của yêu quái rất mãnh liệt, bị yêu quái đứng đầu chuỗi thức ăn đe dọa, cậu ta đã sợ hãi tới mức tim gan đều run rẩy.
Cho dù cô bé loài người kia rất đáng yêu, nhưng anh Ung Trạch cũng không thể đối xử với cậu ta như vậy!
Bồ nông nhỏ vô cùng đáng thương dùng sức mổ mổ thân cây cho hả giận.
U U hoàn toàn không biết có một con yêu quái đang âm thầm ghen ghét với bé, bé nắm lấy cánh tay chị gái, bàn chân nhỏ dè dặt đặt xuống nước, có chút hứng thú nói:
"Thật mát quá!"
Cố Diệu Diệu cẩn thận đỡ bé, dặn dò: "Dưới nước rất trơn, phải cẩn thận, đừng để bị ngã giống bố."
U U nghiêm túc gật đầu: "Em sẽ không để bản thân mất mặt như vậy!"
Cố Khải Châu vừa mới ngã: "..."
Cố Diệu Diệu đã biết món quà mà tổ tiết mục chuẩn bị là cái gì. Hôm nay các bà mẹ đến cho nên chương trình muốn tạo một khung cảnh ấm áp hài hòa, để mấy đứa nhỏ cố gắng giành được vòng hoa.. À không phải, là giành vòng hoa rồi đem tặng cho mẹ mình.
Nếu cái này chỉ đơn giản là một món quà thì Cố Diệu Diệu cũng lười tranh giành với mấy đứa nhỏ, nhưng mà..
Nghĩ tới mấy lời đồn đại vớ vẩn trên mạng, trái tim Cố Diệu Diệu khẽ nhúc nhích, âm thầm tính toán.
"U U!"
Cố Khải Châu mới không chú ý một chút, U U vốn dĩ đang cẩn thận đi theo phía sau ông đã lập tức trượt chân ngã chỏng vó trong lòng suối giống như Cố Khải Châu lúc nãy.
Dòng suối nhỏ này rất cạn, mực nước còn không cao đến bắp chân người lớn. Nhưng đối với cô gái nhỏ thì mực nước kia thật giống như thảm họa, bé ngồi trong nước dùng sức quẫy đạp, cảm giác chỉ một giây nữa bé sẽ bị chết đuối.
"Chị ơi cứu em! Chị ơi cứu em!"
Cố Diệu Diệu ngây ngốc.
Rõ ràng Cố Khải Châu và Đinh Nghiêu đều ở gần bé, nhưng phản ứng đầu tiên của bé không phải gọi họ, mà là kêu cô.
".. Cẩn thận một chút, ngã có đau không?"
Cố Diệu Diệu nhìn U U được Ung Trạch đang đóng giả yêu quái bế lên, nhẹ giọng dò hỏi.
U U vùi trong lòng Ung Trạch, cái miệng nhỏ dẫu lên thật cao:
"Đau! Mông đau! Muốn chị gái hôn hôn mặt thì mới hết đau!"
Mọi người xung quanh nghe vậy vui vẻ nở nụ cười.
Cố Diệu Diệu cũng cảm thấy xấu hổ thay bé.
"Không hôn." Bá tổng Diệu Diệu lạnh lùng từ chối.
U U lại bắt đầu làm nũng chơi xấu:
"Chị gái, chị không yêu em, em không phải là em gái mà chị thích nhất sao.."
Cố Diệu Diệu thật sự cảm thấy khó hiểu, tại sao bé lại có thể nói ra những lời to gan như thế.. Thật khiến người khác phải xấu hổ.
Đối với cô thích hay không thích đều là những lời lẽ tế nhị, không nên tùy tiện nói ra khỏi miệng.
Cho dù lúc nhỏ ở bên đường nhìn thấy món đồ chơi yêu thích, cô cũng sẽ không nói thẳng, nếu có người hỏi cũng phủ nhận, cô chưa bao giờ thẳng thắn nói ra sở thích của mình.
Không giống với U U, thích cái gì đều có thể trực tiếp nói ra.
Sao bé có thể nói ra một cách nhẹ nhàng như thế chứ?
Đạo diễn Chu đang âm thầm quan sát cũng chú ý tới thái độ của Cố Diệu Diệu. Ông suy nghĩ một lát, sau đó ghé đầu thảo luận với biên kịch hiện trường, hình như muốn điều chỉnh vài phân đoạn.
Sau một hồi náo loạn thì cuộc thi bắt cá cũng chính thức bắt đầu.
Cố Diệu Diệu bỏ qua những suy nghĩ vô vị trong đầu, vén tay áo lên, tư thế hiên ngang như đang chuẩn bị đánh trận.
Cuối cùng thì cô không thể trông cậy vào Cố Khải Châu và U U được, cái nhà này vẫn phải có một người đến gánh vác mới được!
Tóm lại ----
Giải nhất sẽ thuộc về cô!
Đứng ở bên cạnh, Tiểu Tỏa nhìn thấy ánh mắt kiên định của cô thì có chút sợ nhưng lại không chịu thua nói:
"Em.. Lần này em cũng sẽ cố gắng hết sức! Em cũng muốn có được phần thưởng!"
Cố Diệu Diệu ngạo nghễ nhìn nhóc:
"Nói với tôi làm gì, tôi cũng sẽ không nhường nhóc."
Lúc đầu Tiểu Tỏa cũng không muốn cô nhường, nhưng lời này của Cố Diệu Diệu thật sự quá có khí thế, khiến nhóc bối rối, cảm thấy chắc chắn mình sẽ thua, nhóc lập tức uất ức quay lại nói với bố:
"Hu hu hu ba ba, con không tranh lại Diệu Diệu thì làm sao bây giờ.."
Bố Tiểu Tỏa dở khóc dở cười.
"Mọi người vào vị trí!"
"Chuẩn bị -- Bắt đầu!"
Theo hiệu lệnh của đạo diễn Chu, nhóm các bố, các bạn nhỏ và tiểu yêu quái của bọn họ cùng nhau bắt cá.
"Bắt được bắt được.. ôi ôi! Lại chạy thoát!"
"Bên chỗ tôi có một con!"
"Lại thoát rồi! Khó bắt quá đi!"
Bởi vì chủ đề kỳ này là cảnh đẹp thiên nhiên, nên người chơi sẽ không được cung cấp những dụng cụ đánh bắt cá có tính sát thương như xiên bắt cá.
Tất cả mọi người chỉ có thể dùng tay bắt, hoặc dùng những vật liệu tự nhiên xung quanh để hỗ trợ việc đánh bắt cá, nhưng không được dùng lưới.
Mặc dù Cố Diệu Diệu là một tay bắt cá lão luyện nhưng bây giờ cô vẫn gặp chút khó khăn, chứ đừng nói tới U U, người mà ngay cả cây cũng chưa từng trèo.
Cô gái nhỏ không làm được gì chỉ biết ngồi xổm trong nước, bên trong dòng suối nổi lên những bọt nước nho nhỏ, bé đã tìm được thú vui mới. U U trầm người xuống làn nước, chỉ chừa lại nửa gương mặt, bắt đầu phun bong bóng nước.
Ung Trạch cũng không biết bắt cá nên đành ngồi kế bên nhìn bé vui vẻ phun bong bóng.
Bồ nông nhỏ đang âm thầm quan sát lại bắt đầu ghen tị.
Nhân lúc không có ai chú ý, cậu ta nhẹ nhàng chạy đến sau lưng Ung Trạch, thầm nghĩ muốn trốn ở chỗ mà anh Ung Trạch không thấy, rồi bất ngờ cắn cô bé một lần nữa, để xem mùi vị của đứa bé loài người là như thế nào.
Kết quả cậu ta vừa mới tới gần--
"Anh Sư tử, anh đang làm gì vậy?"
U U đang chuyên tâm phun bong bóng bỗng nhiên ngẩng đầu lên tò mò nhìn Ung Trạch đang nắm lấy cái mỏ dài của bồ nông nhỏ.
Mặc trang phục sư tử trên người, Ung Trạch dùng tay nắm chặt cái mỏ của bồ nông nhỏ, không để nó phản kháng, sợ U U sẽ nhận ra giọng nên cậu cũng không mở miệng nói gì.
Bồ nông nhỏ bực bội vùng vẫy hai cánh, trong đầu thét to:
- - Anh Ung Trạch không thích cậu nữa!
- - Cậu ta không phải bồ nông nhỏ mà anh Ung Trạch thích nhất!
Bên này gây ra động tĩnh quá lớn khiến Cố Diệu Diệu quay đầu nhìn sang, khi nhìn thấy bồ nông nhỏ hai mắt cô lập tức sáng lên.
Máy quay cũng bắt được biểu cảm này của Cố Diệu Diệu:
【 Diệu tổng đã nhìn thấy bạn】
【Bồ nông nhỏ mau chạy đi, mày đang bị thế lực xấu xa theo dõi kìa! 】
【Ha ha ha ha, hình như tôi đã nhìn thấy vận mệnh đau khổ của bồ nông nhỏ rồi! 】
"Ngỗng ngỗng!"
Không biết nghĩ đến cái gì, đôi mắt to tròn của U U cũng trở nên sáng ngời.
Bé đứng lên, bước nhanh tới ôm lấy cái cổ dài của bồ nông nhỏ, ngây thơ hỏi:
"Cậu biết bắt cá đúng không? Cậu giúp bọn mình bắt cá có được không?"
Trên người cô bé truyền đến mùi sữa nhàn nhạt, còn có hơi thở đồng loại vô cùng quen thuộc.
Nhưng mà!
Cô bé này đã cướp anh Ung Trạch nên cậu ta không muốn giúp!
Ung Trạch buông tay, bồ nông nhỏ vội vàng mở cánh bay lên cao, trong ánh mắt vừa hâm mộ vừa ghen tị của mọi người bay dọc theo dòng suối rồi đột nhiên lao thẳng xuống nước, nhanh chóng bắt lấy ba bốn con cá lớn rồi bay lên ngậm vào miệng.
Sau đó lại vô cùng tiêu sái bay vòng trở lại.
"Còn có thể nhờ sự trợ giúp bên ngoài sao?"
Mấy ông bố đầu đầy mồ hôi mà không bắt được con cá nào, chỉ biết đứng nhìn bồ nông nhỏ với ánh mắt hâm mộ.
U U thấy bồ nông nhỏ thắng lợi trở về, bé vô cùng kiêu ngạo, không ngừng vỗ tay khen ngợi:
"Thật giỏi! Thật giỏi! Cậu thật tuyệt!"
Bồ nông nhỏ đắc ý nghĩ thầm, cậu ta chính là một trong số ít những con yêu quái bồ nông còn sót lại trên thế giới này, tất nhiên là rất lợi hại rồi!
Nhưng mà cho dù bé có nịnh bợ thế nào thì cậu ta cũng chỉ cho bé nhìn một lần mà thôi! Chỉ một lần thôi!
Tất cả máy quay đều hướng về phía bồ nông nhỏ, chuẩn bị xem bồ nông nhỏ tặng cá cho con người.
Nhưng mà khi bồ nông nhỏ chậm rãi hé miệng ra để khoe khoang mấy con cá to béo đang giấu trong cái túi dưới vòm họng, rồi chuẩn bị khép miệng lại thì --
"U U mau bắt lấy!"
Cố Diệu Diệu dùng hai tay tách cái mỏ dài của bồ nông nhỏ, bình tĩnh nói.
U U chỉ ngây người một chút, cũng chưa kịp suy nghĩ kỹ càng thì bé đã làm theo mệnh lệnh của Cố Diệu Diệu, duỗi tay bắt cá.
Bàn tay nhỏ đầy thịt bắt lấy đuôi cá, dùng hai tay kéo con cá trong miệng bồ nông nhỏ ra rồi ném vào cái sọt của Cố Diệu Diệu.
Bồ nông nhỏ bị người ta mạnh mẽ mở miệng: ?
Những người còn lại: ?
Mẹ nó, như vậy cũng được hả?
Beta-er: Huệ Lê Thị
* * *
Kiếp trước đã sống cùng Úc Lan hơn hai mươi năm nên hiểu biết của Cố Diệu Diệu về Úc Lan vô cùng sâu sắc.
Trước khi Úc Lan trở thành minh tinh, mặc dù gia cảnh bình thường nhưng bà cũng là hòn ngọc quý trong nhà, từ nhỏ đến lớn chưa từng vào bếp.
Vào năm mười tám tuổi, sau khi tiến vào giới giải trí thì bà càng được săn đón và tập trung phát triển sự nghiệp, đến khi gả vào nhà họ Cố, bà cũng không cần phải vào bếp.
Cho nên, sau khi được tổ tiết mục đưa cho một rổ rau, Úc Lan có chút không thể tin được, hỏi:
".. Muốn tôi nấu cơm?"
Nhân viên tổ tiết mục mỉm cười nói:
"Đúng vậy, bây giờ mấy ông bố và các bạn nhỏ đều đã đi bắt cá, cho nên nhóm các bà mẹ ở nhà phải chuẩn bị bữa tối, đợi sau khi bọn họ làm việc trở về sẽ có một bữa cơm nóng hổi để ăn."
Úc Lan không giấu giếm, nói thẳng:
"Để Cố Khải Châu bắt cá còn không bằng để tôi đợi Cố Diệu Diệu bắt cá mang về."
Nụ cười của nhân viên công tác trở nên cứng đờ.
Đúng là Úc Lan trong truyền thuyết, lời nói này thật là không nể mặt ai.
Nhưng buồn cười là, bên Úc Lan nhận nhiệm vụ nấu cơm và bên U U nhận nhiệm vụ bắt cá cùng một lúc, nên khi Úc Lan vừa nói xong thì Cố Khải Châu như có tâm linh tương thông với bà.
Cố Khải Châu không cẩn thận giẫm phải hòn đá mọc đầy rêu, trượt chân ngã vào suối.
Úc Lan lại nói: "Thật sự tôi phải đi nấu cơm?"
Nhân viên công tác cẩn thận nói: "Chị Lan, trước tiên chị cứ thử xem sao?"
Úc Lan cầm rổ rau, vừa đi vừa nói: "Tôi dám làm nhưng không biết bọn họ có dám ăn hay không thôi."
Phong cách thành thật lại ngay thẳng này quá quen thuộc, khán giả sôi nổi cười ầm lên.
【Ha ha ha ha ha ha tôi cười chết mất, Lan tỷ đúng là Lan tỷ! 】
【Lan tỷ quá hiểu rõ Cố đạo, ha ha ha ha. 】
【A a a a Lan tỷ! Tại sao sau khi sinh con xong chị càng ngày càng đẹp như thế chứ? 】
【Đúng là khí phách quen thuộc của Lan tỷ, tôi còn tưởng sau khi kết hôn Lan tỷ của chúng ta đã trở thành bà chủ gia đình, nấu cơm chăm con chứ. May mà không có *icon mặt khóc*】
Từ khi ra mắt, Úc Lan đã mang trên mình thể chất nổi tiếng, nhiều fans thì cũng nhiều anti-fan.
【Thật phiền, sao một chương trình đang hay như vậy mà ban tổ chức lại mời tiểu tam đến tham gia chứ? Chuyện này sẽ làm ảnh hưởng tiêu cực đến xã hội đó? 】
【Có vài người theo đuổi thần tượng đến ngu luôn đúng không? Tiểu tam mà cũng có thể nổi tiếng? 】
【Còn có người không biết chuyện xấu của Úc Lan à? Dựa vào kim chủ để lấy vị trí center vào lần đầu ra mắt, lấy thân phận tiểu tam để thượng vị, bây giờ muốn làm gì? Muốn dựa vào con gái mình để tẩy trắng à? 】
Mặc dù fans của Úc Lan luôn luôn đi theo chủ nghĩa phật hệ*, nhưng năm đó họ cũng đã từng cãi nhau với fans của các tiểu hoa, tiểu sinh* đến mức trời đất u ám, bây giờ lập tức xù lông lên phản kích:
* Phật hệ: Có tấm lòng Bồ Tát, hiền lành lương thiện, không tranh không đoạt.
* Tiểu hoa, Tiểu sinh: Chỉ những nữ, nam diễn viên trẻ, chưa có thành tựu nổi bật.
【Há miệng ngậm miệng đều là tiểu tam, không lẽ đây là năng lực tổ truyền của nhà họ Ninh sao? Cách màn hình mà vẫn có thể biết người ta là tiểu tam? 】
【Trong giới có rất nhiều người đứng ra bác bỏ tin đồn, sau khi vợ trước của Cố đạo qua đời thì Lan tỷ và Cố đạo mới quen biết nhau, mắt của mấy người chỉ để trưng bày thôi hả? Không nghe không thấy, chỉ biết nói lung tung, đây là thế giới của mình ngươi à? 】
【Lan tỷ của chúng tôi chỉ đến làm khách mời của chương trình thôi mà, còn chưa có ý định trở lại giới giải trí đâu? Cảm giác nhận biết nguy cơ của mấy tiểu hoa cũng quá mạnh đó? Lan tỷ nhà chúng tôi đã tránh đi ba năm mà vẫn khiến các người sợ hãi như thế à? 】
【Đây đúng là kịch bản quen thuộc tới mức cũ rích của đám anti-fan mà. Gần đây tôi cũng đang thiếu tiền, thêm tôi vào nhóm đi, có tiền chúng ta phải cùng nhau kiếm chứ :) 】
Lúc fan và anti-fan đang choảng nhau hăng say, thì bên này sát thủ phòng bếp Úc Lan đã cầm theo rổ rau đi vào bếp.
Không phải chỉ là xào rau sao?
Bà chưa xào nhưng đã thấy người khác xào.
Ớt xanh, cà chua và thịt mang đi rửa sạch rồi thái nhỏ, đập vài quả trứng gà, khuấy lên rồi cho vào nồi xào chung---
Dù khó ăn thì có thể khó ăn đến mức nào chứ?
Úc Lan nhanh chóng vén tay áo lên bắt đầu nấu ăn.
Mà ở dòng suối nhỏ bên kia, đám người cũng đang hừng hực khí thế chuẩn bị thi đấu.
"Chúng ta có năm gia đình, mỗi gia đình sẽ là một đội, mọi người cùng nhau bắt cá trong suối này, đội nào bắt được nhiều cá nhất sẽ nhận được một phần thưởng đặc biệt."
Cách đó không xa, con bồ nông lúc trước cắn U U đang nấp sau một bụi rậm, âm thầm quan sát.
Người bên cạnh cô gái nhỏ kia..
Hình như là anh Ung Trạch?
Hu hu.
Anh Ung Trạch còn giả thành sư tử để chơi với cô bé đó!
Ngay cả cậu ta cũng không có được loại đãi ngộ này!
Nhớ đến lúc trước cậu ta bị anh Ung Trạch cắn một ngụm, mặc dù cuối cùng cũng không sao, nhưng mà bản năng của yêu quái rất mãnh liệt, bị yêu quái đứng đầu chuỗi thức ăn đe dọa, cậu ta đã sợ hãi tới mức tim gan đều run rẩy.
Cho dù cô bé loài người kia rất đáng yêu, nhưng anh Ung Trạch cũng không thể đối xử với cậu ta như vậy!
Bồ nông nhỏ vô cùng đáng thương dùng sức mổ mổ thân cây cho hả giận.
U U hoàn toàn không biết có một con yêu quái đang âm thầm ghen ghét với bé, bé nắm lấy cánh tay chị gái, bàn chân nhỏ dè dặt đặt xuống nước, có chút hứng thú nói:
"Thật mát quá!"
Cố Diệu Diệu cẩn thận đỡ bé, dặn dò: "Dưới nước rất trơn, phải cẩn thận, đừng để bị ngã giống bố."
U U nghiêm túc gật đầu: "Em sẽ không để bản thân mất mặt như vậy!"
Cố Khải Châu vừa mới ngã: "..."
Cố Diệu Diệu đã biết món quà mà tổ tiết mục chuẩn bị là cái gì. Hôm nay các bà mẹ đến cho nên chương trình muốn tạo một khung cảnh ấm áp hài hòa, để mấy đứa nhỏ cố gắng giành được vòng hoa.. À không phải, là giành vòng hoa rồi đem tặng cho mẹ mình.
Nếu cái này chỉ đơn giản là một món quà thì Cố Diệu Diệu cũng lười tranh giành với mấy đứa nhỏ, nhưng mà..
Nghĩ tới mấy lời đồn đại vớ vẩn trên mạng, trái tim Cố Diệu Diệu khẽ nhúc nhích, âm thầm tính toán.
"U U!"
Cố Khải Châu mới không chú ý một chút, U U vốn dĩ đang cẩn thận đi theo phía sau ông đã lập tức trượt chân ngã chỏng vó trong lòng suối giống như Cố Khải Châu lúc nãy.
Dòng suối nhỏ này rất cạn, mực nước còn không cao đến bắp chân người lớn. Nhưng đối với cô gái nhỏ thì mực nước kia thật giống như thảm họa, bé ngồi trong nước dùng sức quẫy đạp, cảm giác chỉ một giây nữa bé sẽ bị chết đuối.
"Chị ơi cứu em! Chị ơi cứu em!"
Cố Diệu Diệu ngây ngốc.
Rõ ràng Cố Khải Châu và Đinh Nghiêu đều ở gần bé, nhưng phản ứng đầu tiên của bé không phải gọi họ, mà là kêu cô.
".. Cẩn thận một chút, ngã có đau không?"
Cố Diệu Diệu nhìn U U được Ung Trạch đang đóng giả yêu quái bế lên, nhẹ giọng dò hỏi.
U U vùi trong lòng Ung Trạch, cái miệng nhỏ dẫu lên thật cao:
"Đau! Mông đau! Muốn chị gái hôn hôn mặt thì mới hết đau!"
Mọi người xung quanh nghe vậy vui vẻ nở nụ cười.
Cố Diệu Diệu cũng cảm thấy xấu hổ thay bé.
"Không hôn." Bá tổng Diệu Diệu lạnh lùng từ chối.
U U lại bắt đầu làm nũng chơi xấu:
"Chị gái, chị không yêu em, em không phải là em gái mà chị thích nhất sao.."
Cố Diệu Diệu thật sự cảm thấy khó hiểu, tại sao bé lại có thể nói ra những lời to gan như thế.. Thật khiến người khác phải xấu hổ.
Đối với cô thích hay không thích đều là những lời lẽ tế nhị, không nên tùy tiện nói ra khỏi miệng.
Cho dù lúc nhỏ ở bên đường nhìn thấy món đồ chơi yêu thích, cô cũng sẽ không nói thẳng, nếu có người hỏi cũng phủ nhận, cô chưa bao giờ thẳng thắn nói ra sở thích của mình.
Không giống với U U, thích cái gì đều có thể trực tiếp nói ra.
Sao bé có thể nói ra một cách nhẹ nhàng như thế chứ?
Đạo diễn Chu đang âm thầm quan sát cũng chú ý tới thái độ của Cố Diệu Diệu. Ông suy nghĩ một lát, sau đó ghé đầu thảo luận với biên kịch hiện trường, hình như muốn điều chỉnh vài phân đoạn.
Sau một hồi náo loạn thì cuộc thi bắt cá cũng chính thức bắt đầu.
Cố Diệu Diệu bỏ qua những suy nghĩ vô vị trong đầu, vén tay áo lên, tư thế hiên ngang như đang chuẩn bị đánh trận.
Cuối cùng thì cô không thể trông cậy vào Cố Khải Châu và U U được, cái nhà này vẫn phải có một người đến gánh vác mới được!
Tóm lại ----
Giải nhất sẽ thuộc về cô!
Đứng ở bên cạnh, Tiểu Tỏa nhìn thấy ánh mắt kiên định của cô thì có chút sợ nhưng lại không chịu thua nói:
"Em.. Lần này em cũng sẽ cố gắng hết sức! Em cũng muốn có được phần thưởng!"
Cố Diệu Diệu ngạo nghễ nhìn nhóc:
"Nói với tôi làm gì, tôi cũng sẽ không nhường nhóc."
Lúc đầu Tiểu Tỏa cũng không muốn cô nhường, nhưng lời này của Cố Diệu Diệu thật sự quá có khí thế, khiến nhóc bối rối, cảm thấy chắc chắn mình sẽ thua, nhóc lập tức uất ức quay lại nói với bố:
"Hu hu hu ba ba, con không tranh lại Diệu Diệu thì làm sao bây giờ.."
Bố Tiểu Tỏa dở khóc dở cười.
"Mọi người vào vị trí!"
"Chuẩn bị -- Bắt đầu!"
Theo hiệu lệnh của đạo diễn Chu, nhóm các bố, các bạn nhỏ và tiểu yêu quái của bọn họ cùng nhau bắt cá.
"Bắt được bắt được.. ôi ôi! Lại chạy thoát!"
"Bên chỗ tôi có một con!"
"Lại thoát rồi! Khó bắt quá đi!"
Bởi vì chủ đề kỳ này là cảnh đẹp thiên nhiên, nên người chơi sẽ không được cung cấp những dụng cụ đánh bắt cá có tính sát thương như xiên bắt cá.
Tất cả mọi người chỉ có thể dùng tay bắt, hoặc dùng những vật liệu tự nhiên xung quanh để hỗ trợ việc đánh bắt cá, nhưng không được dùng lưới.
Mặc dù Cố Diệu Diệu là một tay bắt cá lão luyện nhưng bây giờ cô vẫn gặp chút khó khăn, chứ đừng nói tới U U, người mà ngay cả cây cũng chưa từng trèo.
Cô gái nhỏ không làm được gì chỉ biết ngồi xổm trong nước, bên trong dòng suối nổi lên những bọt nước nho nhỏ, bé đã tìm được thú vui mới. U U trầm người xuống làn nước, chỉ chừa lại nửa gương mặt, bắt đầu phun bong bóng nước.
Ung Trạch cũng không biết bắt cá nên đành ngồi kế bên nhìn bé vui vẻ phun bong bóng.
Bồ nông nhỏ đang âm thầm quan sát lại bắt đầu ghen tị.
Nhân lúc không có ai chú ý, cậu ta nhẹ nhàng chạy đến sau lưng Ung Trạch, thầm nghĩ muốn trốn ở chỗ mà anh Ung Trạch không thấy, rồi bất ngờ cắn cô bé một lần nữa, để xem mùi vị của đứa bé loài người là như thế nào.
Kết quả cậu ta vừa mới tới gần--
"Anh Sư tử, anh đang làm gì vậy?"
U U đang chuyên tâm phun bong bóng bỗng nhiên ngẩng đầu lên tò mò nhìn Ung Trạch đang nắm lấy cái mỏ dài của bồ nông nhỏ.
Mặc trang phục sư tử trên người, Ung Trạch dùng tay nắm chặt cái mỏ của bồ nông nhỏ, không để nó phản kháng, sợ U U sẽ nhận ra giọng nên cậu cũng không mở miệng nói gì.
Bồ nông nhỏ bực bội vùng vẫy hai cánh, trong đầu thét to:
- - Anh Ung Trạch không thích cậu nữa!
- - Cậu ta không phải bồ nông nhỏ mà anh Ung Trạch thích nhất!
Bên này gây ra động tĩnh quá lớn khiến Cố Diệu Diệu quay đầu nhìn sang, khi nhìn thấy bồ nông nhỏ hai mắt cô lập tức sáng lên.
Máy quay cũng bắt được biểu cảm này của Cố Diệu Diệu:
【 Diệu tổng đã nhìn thấy bạn】
【Bồ nông nhỏ mau chạy đi, mày đang bị thế lực xấu xa theo dõi kìa! 】
【Ha ha ha ha, hình như tôi đã nhìn thấy vận mệnh đau khổ của bồ nông nhỏ rồi! 】
"Ngỗng ngỗng!"
Không biết nghĩ đến cái gì, đôi mắt to tròn của U U cũng trở nên sáng ngời.
Bé đứng lên, bước nhanh tới ôm lấy cái cổ dài của bồ nông nhỏ, ngây thơ hỏi:
"Cậu biết bắt cá đúng không? Cậu giúp bọn mình bắt cá có được không?"
Trên người cô bé truyền đến mùi sữa nhàn nhạt, còn có hơi thở đồng loại vô cùng quen thuộc.
Nhưng mà!
Cô bé này đã cướp anh Ung Trạch nên cậu ta không muốn giúp!
Ung Trạch buông tay, bồ nông nhỏ vội vàng mở cánh bay lên cao, trong ánh mắt vừa hâm mộ vừa ghen tị của mọi người bay dọc theo dòng suối rồi đột nhiên lao thẳng xuống nước, nhanh chóng bắt lấy ba bốn con cá lớn rồi bay lên ngậm vào miệng.
Sau đó lại vô cùng tiêu sái bay vòng trở lại.
"Còn có thể nhờ sự trợ giúp bên ngoài sao?"
Mấy ông bố đầu đầy mồ hôi mà không bắt được con cá nào, chỉ biết đứng nhìn bồ nông nhỏ với ánh mắt hâm mộ.
U U thấy bồ nông nhỏ thắng lợi trở về, bé vô cùng kiêu ngạo, không ngừng vỗ tay khen ngợi:
"Thật giỏi! Thật giỏi! Cậu thật tuyệt!"
Bồ nông nhỏ đắc ý nghĩ thầm, cậu ta chính là một trong số ít những con yêu quái bồ nông còn sót lại trên thế giới này, tất nhiên là rất lợi hại rồi!
Nhưng mà cho dù bé có nịnh bợ thế nào thì cậu ta cũng chỉ cho bé nhìn một lần mà thôi! Chỉ một lần thôi!
Tất cả máy quay đều hướng về phía bồ nông nhỏ, chuẩn bị xem bồ nông nhỏ tặng cá cho con người.
Nhưng mà khi bồ nông nhỏ chậm rãi hé miệng ra để khoe khoang mấy con cá to béo đang giấu trong cái túi dưới vòm họng, rồi chuẩn bị khép miệng lại thì --
"U U mau bắt lấy!"
Cố Diệu Diệu dùng hai tay tách cái mỏ dài của bồ nông nhỏ, bình tĩnh nói.
U U chỉ ngây người một chút, cũng chưa kịp suy nghĩ kỹ càng thì bé đã làm theo mệnh lệnh của Cố Diệu Diệu, duỗi tay bắt cá.
Bàn tay nhỏ đầy thịt bắt lấy đuôi cá, dùng hai tay kéo con cá trong miệng bồ nông nhỏ ra rồi ném vào cái sọt của Cố Diệu Diệu.
Bồ nông nhỏ bị người ta mạnh mẽ mở miệng: ?
Những người còn lại: ?
Mẹ nó, như vậy cũng được hả?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.