Chương 13
Nhị Điềm
12/04/2023
Mặc dù vừa mới bước qua sinh nhật tuổi 22 không lâu, nhưng Hàn Thanh từ
nhỏ đến lớn đều không có bất cứ kinh nghiệm gì trong chuyện nam nữ, một
đứa ế từ trong bụng mẹ hàng thật giá thật.
Hành động thân mật của hai con người trước mặt này vừa kỳ quái lại quỷ dị, nhưng thật ra làm một dân thường như Hàn Thanh nhìn không hiểu nỗi.
Qua một lúc sau khi người thanh niên đẹp trai kia bị cưỡng hôn, thân hình run bần bật rốt cuộc cũng bình tĩnh lại, hô hấp dần trở nên đều đặn. Cậu ta ngơ ngác nhìn cô gái trước mặt, hai mắt trở nên ảm đạm vô thần, chỉ máy móc gật đầu, cuối cùng đờ đẫn đáp: "Được."
"Cậu bé ngoan, đi thôi." Cô gái mỉm cười.
Dứt lời, bóng dáng hai người dần biến mất trong màn đêm rừng rậm tăm tối.
Thời gian từng giây từng phút trôi qua, cho đến khi chắc chắn xung quanh không có ai đi tới, không khí yên tĩnh đến mức một con chim bay ngang qua cũng không có, Hàn Thanh mới chậm rãi từ trong lùm cây đi ra.
Cô nhìn hướng nhìn hai người biến mất, biểu tình trên mặt dần trở nên có chút nghiêm túc.
—— Nụ hôn kia nhìn có vẻ khác thường.
Cô gái này dường như năng lực *hút hồn kỳ quái nào đó.
*Nhiếp nhân tâm phách (摄人心魄): chỉ điều hấp dẫn, đẹp đẽ khiến người ta như thể bị đánh mất linh hồn.
Đầu óc rối như một mớ hỗn độn, những chuyện xảy ra trước mắt hết thảy hiển nhiên đã hoàn toàn chạm đến phạm vi mà Hàn Thanh không thể giải thích được. Cô lắc lắc đầu, cố gắng làm bản thân tỉnh táo lại.
......
Lòng Hàn Thanh rối như tơ vò.
Tình huống ngoài ý muốn hôm nay khác xa những gì cô dự đoán. Vốn tưởng rằng cô chỉ có một con đường sống là đón đầu khó khăn, nỗ lực hoàn thành nhiệm vụ, nhưng không ngờ được chính là tại thời khắc mấu chốt này lại gặp được sự kiện đột phá như vậy.
—— Sau khi trãi qua cuộc chiến vừa rồi, 6 điểm của người đàn ông trung niên lực lưỡng cộng thêm 4 điểm của người đàn ông thắt bím tóc Phương Hành đã chết dưới họng súng của cô, cô thế mà lại trong nháy mắt đã hoàn hoàn thu thập đủ 10 điểm nhiệm vụ bảo vệ tính mạng rồi.
Nói cách khác, hiện tại nếu như cô chọn không tham gia nhiệm vụ, trực tiếp tìm một chỗ trốn đi, trốn đến thời hạn ba ngày sau lại quay trở về đoàn tàu thì có thể quay về thế giới ban đầu của cô.
Mọi thứ trở nên vô cùng đơn giản dễ dàng trong tích tắc, không cần lo sợ bị bay đầu, chỉ cần giống như đà điểu chôn mình thật cẩn thận là hoàn hảo.
Nhưng mà ở trên chuyến tàu này, thật sự có chuyện đơn giản như vậy sao?
—— Như vậy chuyến khởi hành tiếp theo thì như thế nào?
Hướng dẫn trên đồng hồ viết rằng một khi đã đeo lên thì sẽ không bao giờ tháo ra được, vạn nhất lại lại nhận được vé tàu thì nhất định lại phải lên tàu. Trên đoàn tàu cũng không thiếu nhiều hành khách của chặng hai và ba, có thể thấy độ xác thực của chuyện này quả thực rất cao, thậm chí gần như có thể khẳng định lời nói này là sự thật.
Cô thật sự có thể bảo đảm ở tình huống không làm bất cứ gì cả, nếu như tại chặng nào đó lại đụng phải tên thiếu niên Tu La địa ngục kia, liệu cô có thể thuận lợi chạy thoát số phận bị chặt đầu lần nữa không?
Hàn Thanh không dám nghĩ.
Cảnh tượng đẫm máu trước đó vẫn còn in đậm trong tâm trí Hàn Thanh. Dù cô từ lúc xuống tàu đã chứng kiến rất nhiều người chết, nhưng không có cơn sốc nào có thể so với việc tận mắt nhìn thấy đầu của mình bị chặt đứt.
Cảm giác mất đi sự sống từng chút một đáng sợ hơn bất cứ thứ gì khác.
Tuy rằng Hàn Thanh đã từng cảm thấy cuộc sống thật vô vị và nhàm chán—— cô từng tưởng tượng cảnh mình sẽ chết như thế nào, thậm chí có khoảng thời gian ngắn ngủi cô chịu đựng căn bệnh trầm cảm muốn nhảy lầu tự tử, chỉ là khi bước chân lên tầng cao, đối mặt với mặt đất cách xa mấy chục mét, nghĩ đến tình huống mình ngã xuống đầu vỡ sọ tan máu chảy đầy đất, giây phút cuối cùng Hàn Thành lại lùi bước trở về.
Có lẽ là một loại bản năng sinh tồn đi, cô cuối cùng rời khỏi sân thượng.
Cô kỳ thật vốn cho rằng cái chết cũng chỉ có thế. Nhưng mà thời khắc cô thực sự đối mặt với nó, cảm giác bất đắc dĩ cùng sợ hãi mãnh liệt này là thứ cô không bao giờ ngờ tới.
Bây giờ nghĩ lại, trong lòng Hàn Thanh vẫn không khỏi run sợ.
Sống sót, cô muốn sống!
Cô không muốn chết!
Nụ cười lạnh lẽo vô tình mà thiếu niên cong lên khi giết cô đã khắc sâu trong tâm trí Hàn Thanh. Không ngoa khi nói rằng cậu ta là quái vật Tu La đến từ địa ngục.
—— Phảng phất như không có bất cứ cảm xúc nào của con người, không có sợ hãi, cũng không thương hại. Lạnh lẽo, máu lạnh vô tình, toàn thân chỉ có hai chữ giết chóc.
Xui xẻo mà cậu ta phát hiện ra cô còn chưa chết, vậy thì điều sắp tới cô phải đối mặt là gì? Hàn Thanh không cần nghĩ đều có thể đoán được.
Cô gái kia cường đại lại thần bí quỷ dị như thế, còn vì nhiệm vụ với tích phân mà một đường bôn ba. Còn cô chỉ là một con gà yếu ớt như lạc vào sương mù thì có tư cách gì mà chọn lẩn trốn?
—— Bất quá cũng chỉ tăng thời gian mười ngày kéo dài chút hơi tàn thôi.
Tiến lên một bước, kiếm điểm tích luỹ thì còn có đường sống. Nếu như cô thật sự trốn tránh, đợi đến khi thời gian kết thúc trở về tay trắng, lần sau lại tay không trở về, chỉ sợ bản thân sẽ không có kết cục tốt.
Rốt cuộc...... số lần trọng sinh duy nhất của cô đã dùng hết.
...... Đúng vậy, nếu muốn sống thì Hàn Thanh chỉ có một lựa chọn.
Đó chính là mạnh mẽ hơn!
Cô chỉ có thể trở nên mạnh mẽ hơn!
Hoàn thành nhiệm vụ, đạt được tích phân! Luật rừng, cá lớn nuốt cá bé!
Cô hiện giờ không có lựa chọn khác!
Sương mù trước mắt dần tan, trong tâm Hàn Thanh phảng phất có một tảng đá lớn rơi xuống đất. Sự hoảng loạn cùng lo lắng trước đó đã bị cuốn trôi, nội tâm trở nên sáng tỏ lên.
......
【 Đinh ——】
Bỗng nhiên, một âm thanh giòn giã lại lần nữa vang lên.
Hàn Thanh cúi đầu, nhìn kỹ đồng hồ trên tay trái. Trên màn hình điện tử của đồng hồ giây phút này đang toả ra một thứ ánh sáng màu xanh nhạt, dướt màn đêm đen kịt trông rất yên tĩnh và kỳ quái.
【 Báo cáo thời gian thực: Số người tham gia hoạt động: 119 người, Số người may mắn sống sót: 14 người 】
【Đoàn tàu B612 hữu nghị nhắc nhở bạn, hãy luôn chú ý an toàn cá nhân để tránh cho thiệt hại về người và của. Chúc các vị hành khách thực hiện nhiệm vụ vui vẻ. 】
Chỉ còn lại 14 người.
Số lượng người giảm nhanh hơn Hàn Thanh tưởng. Chỉ trong vòng chưa đầy một ngày, từ 119 người giảm mạnh còn 14, tổng cộng có 105 người chết!
Hàn Thanh không khỏi rùng mình.
Hiện giờ bấm tay tính toán, tính thêm cả cô, trừ đi cô gái đồ thuỷ thủ cùng với tuỳ tùng của cô ta vừa rồi, còn có chàng trai Tu La cường đại mười mấy tuổi kia, cô có 10 cái mạng cũng không đấu nỗi.
Không biết cái tên đeo kính đê tiện đó còn sống hay chết, tính cả hắn ta thì ít nhất còn 9 người khác mà Hàn Thanh không hề quen biết.
Mà 9 người này hẳn đều là những người xuất sắc nhất trên chuyến tàu này. Bất cứ ai cũng có thể lấy đi mạng của cô mà không hề hay biết.
Hàn Thanh hít sâu một hơi, nhìn thoáng qua hướng cô gái kia rời đi.
Cuối cùng, cô vẫn cất bước tiến lên.
......
......
【 Bíp—— Bíp——】
【 Cảnh báo, cảnh cáo, lối vào hướng Đông Nam phát hiện có người xâm nhập bất hợp pháp! 】
Trong phòng thí nghiệm rộng lớn, một ông lão râu tóc bạc trắng mặc bộ đồ bảo hộ trắng ngồi gục trên ghế, đôi mắt xanh thẳm sâu hút giờ phút này gắt gao nhìn chằm chằm màn hình tinh thể lỏng phía trước, thở gấp gáp nặng nề.
Trên mặt đất rộng lớn bày đủ các loại thiết bị lớn nhỏ. Vô số sinh vật hình người được đặt trong khoang thuỷ tinh hình trụ, đủ mọi lứa tuổi. Giây phút này nam nữ già trẻ lớn bé trong khoang đều nhắm chặt hai mắt, mặt ngập tràn vẻ bình thản, hơi thở đều đặn vững vàng, cũng may không hề có bất luận dấu hiệu bị quấy rầy nào.
Ông ta quay đầu lại nhìn thật sâu vào sinh vật loài người phía sau một cái, biểu tình chậm rãi trở nên hết sức trầm trọng nghiêm túc.
Còn có một ngày, chỉ còn một ngày nữa thôi là thí nghiệm của ông ta sẽ hoàn thành, người biến đổi gen có thể nuôi dưỡng cho chín muồi thành công, nó sắp tỉnh dậy sau một giấc ngủ dài.
Đây là phát minh vĩ đại nhất, là bước tiến cực kỳ quan trọng trong lịch sử tiến hoá của loài người, sẽ sớm làm thay đổi hướng đi cùng sự phát triển của toàn bộ xã hội nhân loại.
Mà ông ta cũng sẽ lưu danh sử sách!
Nhưng mà tại thời khắc mấu chốt này lại xuất hiện kẻ đột nhập!
Ông ta quyết không cho phép thí nghiệm của mình sẽ chịu bất cứ quấy nhiễu phá hoại nào!
Tiến sĩ Michael quay đầu lại, gắt gao nhìn chằm chằm vào thân hình thiếu niên quỷ dị trên màn hình tinh thể lỏng, trên mặt xuất hiện vẻ khiếp sợ hiếm thấy.
Không, chuyện này không có khả năng, ngoại trừ con người cải tạo gen mà ông ta nghiên cứu, trên thế giới này không thể có người nào có được tốc độ như vậy!
Ông ta trơ mắt mà nhìn thiếu niên kia không tốn nhiều công sức mà đi thẳng vào, một đường đấu đá lung tung đem bán thành phẩm người cải tảo gen được giam giữ ở lầu một phòng nghiên cứu đâm chết, giơ tay chém xuống, sấm rền gió cuốn. Mà thiếu niên kia tuy rằng toàn thân bê bết máu lại không bị tổn hại một cọng tóc nào.
Dọc theo đường đi không ngừng có binh lính được trang bị đầy đủ cầm súng ống trào ra, nhắm ngay người chàng trai xả súng. Tuy nhiên đều bị cậu khéo léo linh hoạt mà tránh đi, không một mảy may nào đả thương đến cậu.
Ngược lại là đám binh lính huấn luyện đặc chủng kia, đầu đã sớm tách lìa khỏi thân.
Chàng trai điên cuồng giết chóc, khóe miệng ẩn ẩn một ý cười nhạt. Trên mặt không hề có tia sợ hãi, ngược lại theo máu tươi văng khắp nơi mà có vẻ càng thêm điên cuồng.
—— Quá rõ ràng, máu trên người thiếu niên kia cũng không phải phát ra từ chính cậu.
Thật là tốc độ cùng sức mạnh khủng khiếp, khả năng phản ứng kinh người với thủ đoạn giết chóc này căn bản không phải là trình độ mà một thiếu niên loài người mười mấy tuổi có thể sở hữu!
Chẳng lẽ...... Là đặc công cao cấp mà quốc gia khác phái tới, mục đích để cướp đi thành quả nghiên cứu cải tạo gen của ông ta?
Không, không đúng, chàng trai này căn bản không phải một người bình thường! Một người bình thường không thể nào có được thân thể cường hãn như vậy!
—— Hắn rõ ràng cũng là một người biến đổi gien!
Ý thức được sự tình đều không đơn giản như thế, tiến sĩ Michael nhanh chóng gọi điện thoại:
"Xin chào, đây là căn cứ thí nghiệm người biến đổi gen Kassel, tôi là tiến sĩ Michael. Một kẻ xâm lược người biến đổi gen đã xuất hiện ở đây, mục tiêu cực kỳ cường đại, cấp bách yêu cầu quân chi viện!"
"Đã rõ, lập tức tiến hành bố trí."
Cúp điện thoại, tiến sĩ Michael vừa thở nặng nề gấp gáp, vừa ráo riết nhìn chằm chằm vào màn hình tinh thể lỏng, nghiêm túc quan sát nhất cử nhất động của thiếu niên.
Cai tên này...... Thật sự quá mạnh, thậm chí hoàn toàn có thể đấu được với người biến đổi gen mà ông ta mong đợi! Không biết rốt cuộc là quốc gia nào đã nghiên cứu ra kết quả mà thành công như vậy.
—— Chờ ông ta bắt được thiếu niên này, ông ta nhất định phải đem hắn nghiêm túc mà kiểm tra nghiên cứu một phen, đem toàn bộ bí mật trên người hắn sở hữu khai quật hết!
Đến lúc đó, ắt hẳn cũng sẽ giúp ích nhiều cho nghiên cứu cải tạo gen người của ông ta.
Nhưng đột nhiên, dường như đã nhận ra điều gì đó.
Chàng trai kia một bên hung hăng đâm một đao vào ngực tên lính đang tiến lên tấn công mình, một bên ngẩng đầu lên, nhìn thoáng qua camera theo dõi, khóe miệng lại lần nữa giơ lên một ý cười nhạt. Đôi mắt cậu đen nhánh như mực, ánh mắt sáng ngời, như thể đang cách màn hình cùng ông ta đối diện nhau.
Vẻ tươi cười kia cực kỳ âm trầm khủng bố, nhìn đến nỗi tiến sĩ Michael không khỏi rùng mình.
Hành động thân mật của hai con người trước mặt này vừa kỳ quái lại quỷ dị, nhưng thật ra làm một dân thường như Hàn Thanh nhìn không hiểu nỗi.
Qua một lúc sau khi người thanh niên đẹp trai kia bị cưỡng hôn, thân hình run bần bật rốt cuộc cũng bình tĩnh lại, hô hấp dần trở nên đều đặn. Cậu ta ngơ ngác nhìn cô gái trước mặt, hai mắt trở nên ảm đạm vô thần, chỉ máy móc gật đầu, cuối cùng đờ đẫn đáp: "Được."
"Cậu bé ngoan, đi thôi." Cô gái mỉm cười.
Dứt lời, bóng dáng hai người dần biến mất trong màn đêm rừng rậm tăm tối.
Thời gian từng giây từng phút trôi qua, cho đến khi chắc chắn xung quanh không có ai đi tới, không khí yên tĩnh đến mức một con chim bay ngang qua cũng không có, Hàn Thanh mới chậm rãi từ trong lùm cây đi ra.
Cô nhìn hướng nhìn hai người biến mất, biểu tình trên mặt dần trở nên có chút nghiêm túc.
—— Nụ hôn kia nhìn có vẻ khác thường.
Cô gái này dường như năng lực *hút hồn kỳ quái nào đó.
*Nhiếp nhân tâm phách (摄人心魄): chỉ điều hấp dẫn, đẹp đẽ khiến người ta như thể bị đánh mất linh hồn.
Đầu óc rối như một mớ hỗn độn, những chuyện xảy ra trước mắt hết thảy hiển nhiên đã hoàn toàn chạm đến phạm vi mà Hàn Thanh không thể giải thích được. Cô lắc lắc đầu, cố gắng làm bản thân tỉnh táo lại.
......
Lòng Hàn Thanh rối như tơ vò.
Tình huống ngoài ý muốn hôm nay khác xa những gì cô dự đoán. Vốn tưởng rằng cô chỉ có một con đường sống là đón đầu khó khăn, nỗ lực hoàn thành nhiệm vụ, nhưng không ngờ được chính là tại thời khắc mấu chốt này lại gặp được sự kiện đột phá như vậy.
—— Sau khi trãi qua cuộc chiến vừa rồi, 6 điểm của người đàn ông trung niên lực lưỡng cộng thêm 4 điểm của người đàn ông thắt bím tóc Phương Hành đã chết dưới họng súng của cô, cô thế mà lại trong nháy mắt đã hoàn hoàn thu thập đủ 10 điểm nhiệm vụ bảo vệ tính mạng rồi.
Nói cách khác, hiện tại nếu như cô chọn không tham gia nhiệm vụ, trực tiếp tìm một chỗ trốn đi, trốn đến thời hạn ba ngày sau lại quay trở về đoàn tàu thì có thể quay về thế giới ban đầu của cô.
Mọi thứ trở nên vô cùng đơn giản dễ dàng trong tích tắc, không cần lo sợ bị bay đầu, chỉ cần giống như đà điểu chôn mình thật cẩn thận là hoàn hảo.
Nhưng mà ở trên chuyến tàu này, thật sự có chuyện đơn giản như vậy sao?
—— Như vậy chuyến khởi hành tiếp theo thì như thế nào?
Hướng dẫn trên đồng hồ viết rằng một khi đã đeo lên thì sẽ không bao giờ tháo ra được, vạn nhất lại lại nhận được vé tàu thì nhất định lại phải lên tàu. Trên đoàn tàu cũng không thiếu nhiều hành khách của chặng hai và ba, có thể thấy độ xác thực của chuyện này quả thực rất cao, thậm chí gần như có thể khẳng định lời nói này là sự thật.
Cô thật sự có thể bảo đảm ở tình huống không làm bất cứ gì cả, nếu như tại chặng nào đó lại đụng phải tên thiếu niên Tu La địa ngục kia, liệu cô có thể thuận lợi chạy thoát số phận bị chặt đầu lần nữa không?
Hàn Thanh không dám nghĩ.
Cảnh tượng đẫm máu trước đó vẫn còn in đậm trong tâm trí Hàn Thanh. Dù cô từ lúc xuống tàu đã chứng kiến rất nhiều người chết, nhưng không có cơn sốc nào có thể so với việc tận mắt nhìn thấy đầu của mình bị chặt đứt.
Cảm giác mất đi sự sống từng chút một đáng sợ hơn bất cứ thứ gì khác.
Tuy rằng Hàn Thanh đã từng cảm thấy cuộc sống thật vô vị và nhàm chán—— cô từng tưởng tượng cảnh mình sẽ chết như thế nào, thậm chí có khoảng thời gian ngắn ngủi cô chịu đựng căn bệnh trầm cảm muốn nhảy lầu tự tử, chỉ là khi bước chân lên tầng cao, đối mặt với mặt đất cách xa mấy chục mét, nghĩ đến tình huống mình ngã xuống đầu vỡ sọ tan máu chảy đầy đất, giây phút cuối cùng Hàn Thành lại lùi bước trở về.
Có lẽ là một loại bản năng sinh tồn đi, cô cuối cùng rời khỏi sân thượng.
Cô kỳ thật vốn cho rằng cái chết cũng chỉ có thế. Nhưng mà thời khắc cô thực sự đối mặt với nó, cảm giác bất đắc dĩ cùng sợ hãi mãnh liệt này là thứ cô không bao giờ ngờ tới.
Bây giờ nghĩ lại, trong lòng Hàn Thanh vẫn không khỏi run sợ.
Sống sót, cô muốn sống!
Cô không muốn chết!
Nụ cười lạnh lẽo vô tình mà thiếu niên cong lên khi giết cô đã khắc sâu trong tâm trí Hàn Thanh. Không ngoa khi nói rằng cậu ta là quái vật Tu La đến từ địa ngục.
—— Phảng phất như không có bất cứ cảm xúc nào của con người, không có sợ hãi, cũng không thương hại. Lạnh lẽo, máu lạnh vô tình, toàn thân chỉ có hai chữ giết chóc.
Xui xẻo mà cậu ta phát hiện ra cô còn chưa chết, vậy thì điều sắp tới cô phải đối mặt là gì? Hàn Thanh không cần nghĩ đều có thể đoán được.
Cô gái kia cường đại lại thần bí quỷ dị như thế, còn vì nhiệm vụ với tích phân mà một đường bôn ba. Còn cô chỉ là một con gà yếu ớt như lạc vào sương mù thì có tư cách gì mà chọn lẩn trốn?
—— Bất quá cũng chỉ tăng thời gian mười ngày kéo dài chút hơi tàn thôi.
Tiến lên một bước, kiếm điểm tích luỹ thì còn có đường sống. Nếu như cô thật sự trốn tránh, đợi đến khi thời gian kết thúc trở về tay trắng, lần sau lại tay không trở về, chỉ sợ bản thân sẽ không có kết cục tốt.
Rốt cuộc...... số lần trọng sinh duy nhất của cô đã dùng hết.
...... Đúng vậy, nếu muốn sống thì Hàn Thanh chỉ có một lựa chọn.
Đó chính là mạnh mẽ hơn!
Cô chỉ có thể trở nên mạnh mẽ hơn!
Hoàn thành nhiệm vụ, đạt được tích phân! Luật rừng, cá lớn nuốt cá bé!
Cô hiện giờ không có lựa chọn khác!
Sương mù trước mắt dần tan, trong tâm Hàn Thanh phảng phất có một tảng đá lớn rơi xuống đất. Sự hoảng loạn cùng lo lắng trước đó đã bị cuốn trôi, nội tâm trở nên sáng tỏ lên.
......
【 Đinh ——】
Bỗng nhiên, một âm thanh giòn giã lại lần nữa vang lên.
Hàn Thanh cúi đầu, nhìn kỹ đồng hồ trên tay trái. Trên màn hình điện tử của đồng hồ giây phút này đang toả ra một thứ ánh sáng màu xanh nhạt, dướt màn đêm đen kịt trông rất yên tĩnh và kỳ quái.
【 Báo cáo thời gian thực: Số người tham gia hoạt động: 119 người, Số người may mắn sống sót: 14 người 】
【Đoàn tàu B612 hữu nghị nhắc nhở bạn, hãy luôn chú ý an toàn cá nhân để tránh cho thiệt hại về người và của. Chúc các vị hành khách thực hiện nhiệm vụ vui vẻ. 】
Chỉ còn lại 14 người.
Số lượng người giảm nhanh hơn Hàn Thanh tưởng. Chỉ trong vòng chưa đầy một ngày, từ 119 người giảm mạnh còn 14, tổng cộng có 105 người chết!
Hàn Thanh không khỏi rùng mình.
Hiện giờ bấm tay tính toán, tính thêm cả cô, trừ đi cô gái đồ thuỷ thủ cùng với tuỳ tùng của cô ta vừa rồi, còn có chàng trai Tu La cường đại mười mấy tuổi kia, cô có 10 cái mạng cũng không đấu nỗi.
Không biết cái tên đeo kính đê tiện đó còn sống hay chết, tính cả hắn ta thì ít nhất còn 9 người khác mà Hàn Thanh không hề quen biết.
Mà 9 người này hẳn đều là những người xuất sắc nhất trên chuyến tàu này. Bất cứ ai cũng có thể lấy đi mạng của cô mà không hề hay biết.
Hàn Thanh hít sâu một hơi, nhìn thoáng qua hướng cô gái kia rời đi.
Cuối cùng, cô vẫn cất bước tiến lên.
......
......
【 Bíp—— Bíp——】
【 Cảnh báo, cảnh cáo, lối vào hướng Đông Nam phát hiện có người xâm nhập bất hợp pháp! 】
Trong phòng thí nghiệm rộng lớn, một ông lão râu tóc bạc trắng mặc bộ đồ bảo hộ trắng ngồi gục trên ghế, đôi mắt xanh thẳm sâu hút giờ phút này gắt gao nhìn chằm chằm màn hình tinh thể lỏng phía trước, thở gấp gáp nặng nề.
Trên mặt đất rộng lớn bày đủ các loại thiết bị lớn nhỏ. Vô số sinh vật hình người được đặt trong khoang thuỷ tinh hình trụ, đủ mọi lứa tuổi. Giây phút này nam nữ già trẻ lớn bé trong khoang đều nhắm chặt hai mắt, mặt ngập tràn vẻ bình thản, hơi thở đều đặn vững vàng, cũng may không hề có bất luận dấu hiệu bị quấy rầy nào.
Ông ta quay đầu lại nhìn thật sâu vào sinh vật loài người phía sau một cái, biểu tình chậm rãi trở nên hết sức trầm trọng nghiêm túc.
Còn có một ngày, chỉ còn một ngày nữa thôi là thí nghiệm của ông ta sẽ hoàn thành, người biến đổi gen có thể nuôi dưỡng cho chín muồi thành công, nó sắp tỉnh dậy sau một giấc ngủ dài.
Đây là phát minh vĩ đại nhất, là bước tiến cực kỳ quan trọng trong lịch sử tiến hoá của loài người, sẽ sớm làm thay đổi hướng đi cùng sự phát triển của toàn bộ xã hội nhân loại.
Mà ông ta cũng sẽ lưu danh sử sách!
Nhưng mà tại thời khắc mấu chốt này lại xuất hiện kẻ đột nhập!
Ông ta quyết không cho phép thí nghiệm của mình sẽ chịu bất cứ quấy nhiễu phá hoại nào!
Tiến sĩ Michael quay đầu lại, gắt gao nhìn chằm chằm vào thân hình thiếu niên quỷ dị trên màn hình tinh thể lỏng, trên mặt xuất hiện vẻ khiếp sợ hiếm thấy.
Không, chuyện này không có khả năng, ngoại trừ con người cải tạo gen mà ông ta nghiên cứu, trên thế giới này không thể có người nào có được tốc độ như vậy!
Ông ta trơ mắt mà nhìn thiếu niên kia không tốn nhiều công sức mà đi thẳng vào, một đường đấu đá lung tung đem bán thành phẩm người cải tảo gen được giam giữ ở lầu một phòng nghiên cứu đâm chết, giơ tay chém xuống, sấm rền gió cuốn. Mà thiếu niên kia tuy rằng toàn thân bê bết máu lại không bị tổn hại một cọng tóc nào.
Dọc theo đường đi không ngừng có binh lính được trang bị đầy đủ cầm súng ống trào ra, nhắm ngay người chàng trai xả súng. Tuy nhiên đều bị cậu khéo léo linh hoạt mà tránh đi, không một mảy may nào đả thương đến cậu.
Ngược lại là đám binh lính huấn luyện đặc chủng kia, đầu đã sớm tách lìa khỏi thân.
Chàng trai điên cuồng giết chóc, khóe miệng ẩn ẩn một ý cười nhạt. Trên mặt không hề có tia sợ hãi, ngược lại theo máu tươi văng khắp nơi mà có vẻ càng thêm điên cuồng.
—— Quá rõ ràng, máu trên người thiếu niên kia cũng không phải phát ra từ chính cậu.
Thật là tốc độ cùng sức mạnh khủng khiếp, khả năng phản ứng kinh người với thủ đoạn giết chóc này căn bản không phải là trình độ mà một thiếu niên loài người mười mấy tuổi có thể sở hữu!
Chẳng lẽ...... Là đặc công cao cấp mà quốc gia khác phái tới, mục đích để cướp đi thành quả nghiên cứu cải tạo gen của ông ta?
Không, không đúng, chàng trai này căn bản không phải một người bình thường! Một người bình thường không thể nào có được thân thể cường hãn như vậy!
—— Hắn rõ ràng cũng là một người biến đổi gien!
Ý thức được sự tình đều không đơn giản như thế, tiến sĩ Michael nhanh chóng gọi điện thoại:
"Xin chào, đây là căn cứ thí nghiệm người biến đổi gen Kassel, tôi là tiến sĩ Michael. Một kẻ xâm lược người biến đổi gen đã xuất hiện ở đây, mục tiêu cực kỳ cường đại, cấp bách yêu cầu quân chi viện!"
"Đã rõ, lập tức tiến hành bố trí."
Cúp điện thoại, tiến sĩ Michael vừa thở nặng nề gấp gáp, vừa ráo riết nhìn chằm chằm vào màn hình tinh thể lỏng, nghiêm túc quan sát nhất cử nhất động của thiếu niên.
Cai tên này...... Thật sự quá mạnh, thậm chí hoàn toàn có thể đấu được với người biến đổi gen mà ông ta mong đợi! Không biết rốt cuộc là quốc gia nào đã nghiên cứu ra kết quả mà thành công như vậy.
—— Chờ ông ta bắt được thiếu niên này, ông ta nhất định phải đem hắn nghiêm túc mà kiểm tra nghiên cứu một phen, đem toàn bộ bí mật trên người hắn sở hữu khai quật hết!
Đến lúc đó, ắt hẳn cũng sẽ giúp ích nhiều cho nghiên cứu cải tạo gen người của ông ta.
Nhưng đột nhiên, dường như đã nhận ra điều gì đó.
Chàng trai kia một bên hung hăng đâm một đao vào ngực tên lính đang tiến lên tấn công mình, một bên ngẩng đầu lên, nhìn thoáng qua camera theo dõi, khóe miệng lại lần nữa giơ lên một ý cười nhạt. Đôi mắt cậu đen nhánh như mực, ánh mắt sáng ngời, như thể đang cách màn hình cùng ông ta đối diện nhau.
Vẻ tươi cười kia cực kỳ âm trầm khủng bố, nhìn đến nỗi tiến sĩ Michael không khỏi rùng mình.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.