Đoạt Đầu Người Trong Game Escape
Chương 21
Hoa Hữu Tín
05/10/2021
Kétttttt -- Úy Lam nhoáng cái cả người lẫn ghế dịch về phía sau, chân ghế ma sát với sàn nhà tạo ra thứ âm thanh chói tai.
Các người chơi đồng loạt nhìn anh, người đàn ông cúi đầu che giấu biểu cảm của mình: "Tôi thấy không thoải mái, muốn đi nghỉ ngơi." Giọng điệu không hiểu sao lại khiến người ta thấy rùng mình, lúc trước có áo khoác che chắn còn đỡ, giờ anh nổi lên phản ứng sẽ dễ dàng bị người khác phát hiện, đương nhiên phải nhanh chóng rời đi.
Mọi người nhìn theo Úy Lam lên lầu, biểu cảm không ai giống ai, người đầu tiên yên tâm thoải mái đưa ra đề nghị đi ngủ, không phải kẻ ngu xuẩn thì là người cực kì bản lĩnh có thể tự bảo vệ mình, người đàn ông vẫn luôn mang lại cho người khác cảm giác hết sức tầm thường, nhưng trừ một vài người chơi ra, thì đa số người có mặt ở đây đều không cho rằng anh thuộc loại thứ nhất.
Từ sau khi Úy Lam đi lên lầu, các người chơi cũng tốp năm tốp ba đi ngủ theo, đều thống nhất ở tại lầu hai của biệt thự, muốn ở chung phòng với ai thì tự mình chia nhóm.
Nữ sinh thường thì đều chia nhóm với nam sinh, lúc này mạng là quan trọng nhất, mọi người đều sẽ không ngại này ngại nọ nữa.
Lương Bỉnh nhìn Khương Hề, dường như muốn ngỏ lời với cậu, nhưng Thiến Thiến biết được ý đồ này xong liền bắt đầu cãi cọ với hắn, Khương Hề quyết định tránh xa hai người này, bèn lặng lẽ bỏ đi.
Vốn dĩ định chọn đại một phòng nào đó ở một mình, nhưng đột nhiên có gã đàn ông đi tới, tướng mạo cũng không đến nỗi nào, khoảng 1m8, ăn mặc khá gọn gàng, nhưng sắc mặt hơi vàng vọt, ánh mắt khi nhìn Khương Hề mang vẻ suồng sã khiến người ta phản cảm.
"Cô Khương ở một mình à? Tôi tên Lê Huy, cũng là người chơi oldbie đã trải qua mấy thế giới, cần kéo không?" Đối phương cố gắng mỉm cười nói năng ra vẻ lịch thiệp.
Biểu cảm của Lê Huy diễn cũng khá đấy, nhưng năng lực nhìn người của Khương Hề càng mạnh hơn, cậu nói với vẻ khó xử: "Lê tiên sinh, anh cũng là đàn ông, chắc hẳn phải hiểu người chơi cho tôi áo khoác kia tại sao lại cứu tôi chứ? Màn chơi này tôi đã đồng ý theo anh ấy rồi."
Khương Hề khoanh tay trước ngực, nở nụ cười mê người, Lê Huy lập tức thèm thuồng nuốt nước miếng: "Cái thằng tên Úy Lam kia đó hả? Nhìn anh ta là biết chưa trải qua nhiều màn chơi rồi, tôi có thể bảo vệ cô tốt hơn, chi bằng hãy theo tôi đi."
Khương Hề hờ hững lắc đầu, cười tủm tỉm nói: "Biết buổi chiều gã đàn ông ở phòng sách kia chết như thế nào không? Thật ra là do Úy Lam muốn động tay động chân với tôi, gã quấy rầy chuyện tốt của Úy Lam, bị giết chết trong một nhát."
Bây giờ cậu đổ hết mọi chuyện lên đầu người đàn ông kia, mặc kệ có thật sự chơi khăm được người ta không, tạo ra chút phiền phức nhỏ khiến đối phương bực bội trong lòng cũng được.
Nhưng Lê Huy còn chưa nói gì, ánh mắt liền nhìn về phía sau cậu, Khương Hề bỗng nhiên quay đầu lại, thấy Úy Lam sắc mặt âm trầm đang nhìn mình..
Không biết vì sao, Khương Hề cảm thấy khung cảnh này quen ghê luôn?
Cậu trợn mắt líu lưỡi, thật sự không biết nên nói gì cho phải, Lê Huy khiêu khích mở miệng: "Hóa ra là mày giết người ở phòng sách, đúng là to gan, Khương Hề bây giờ là của tao, có nghe thấy không?" Nói xong còn muốn uy hiếp mà đẩy Úy Lam một phen.
Người đàn ông giơ tay cản lại, thuận tiện còn gõ lên gáy của gã một cái.
Lê Huy ngã rạp xuống đất nằm ngay đơ, đây đâu được coi là round 1, phải nói là bị áp đảo luôn ấy chứ.
Khương Hề khinh thường liếc cái gã nằm dưới đất một cái, sau đó phát hiện ánh mắt Úy Lam đã di chuyển về phía mình.
Đánh nhau ở bên ngoài không hay cho lắm, Khương Hề chỉ vào phòng: "Chúng ta đi vào nói chuyện?"
Úy Lam xoay người bước vào, Khương Hề lập tức theo sau, thuận tiện còn dành thời gian liếc một cái về phía người chơi newbie nào đó đang trốn ở gần đấy đã chứng kiến toàn bộ quá trình.
Đó là một cô gái dung mạo thanh tú, không được coi là xinh đẹp, vẫn luôn biểu hiện rất yên lặng, cho nên Khương Hề không có nhiều ấn tượng gì với cô ta.
Chẳng có tính uy hiếp gì, Khương Hề không chút do dự đóng lại cửa phòng, lập tức giải thích với người đàn ông trước mắt: "Anh biết đấy, lòng em chỉ có anh, người khác mời em ngủ cùng, đương nhiên em lấy cớ từ chối, anh mạnh như vậy người khác cũng sẽ chẳng làm gì được anh."
Úy Lam: "Đây không phải là lý do để cậu bôi nhọ tôi."
Khương Hề lại bắt đầu xàm: "Sao lại gọi là bôi nhọ được, em thích anh như vậy, thằng đó muốn làm bẩn tấm thân trong sạch của em, em đây muốn để dành lần đầu tiên cho anh, nên mới giết gã."
Khương Hề tới gần Úy Lam, ngẩng đầu một cách hiên ngang lẫm liệt, nếu có cái đuôi nhỏ thì chắc sắp vểnh lên trời luôn rồi: "Nói như vậy anh chính là nguyên nhân của mọi chuyện, cũng chẳng khác gì hung thủ trực tiếp."
Loại ngụy biện này mà cậu cũng nói được, Úy Lam duỗi tay nắm cằm Khương Hề, lực rất mạnh: "Cậu chỉ biết mỗi việc nói năng vớ vẩn toàn lời dối trá thôi sao?" Trong ánh mắt người đàn ông bỗng có sát ý trỗi dậy.
Rõ ràng một phút trước vẫn còn đang yên đang lành, Khương Hề mới dám tới gần Úy Lam, kết quả một giây sau tên này đã muốn động thủ, cậu mau chóng tránh thoát lui về phía sau, nhưng vẫn bị đẩy ngã mạnh xuống đất, nhất thời cảm thấy tim gan phèo phổi như muốn dọn nhà luôn.
Khương Hề không màng đau đớn, lập tức giải thích: "Rõ ràng là ngay từ đầu anh đã nhằm vào tôi, tôi vì tự bảo vệ mình nên mới nói xấu anh vài câu thôi, thế mà lại nhỏ nhen như vậy."
Người đàn ông chưa trả lời, vẫn muốn tiếp tục ra tay, Khương Hề thấy đàm phán không có kết quả, mình lại đang bị thương, đành phải nhanh chân bỏ chạy.
Thành quỷ cần thiết phải có bản lĩnh chạy trốn, ví dụ như người 'mẹ' kia của cậu, biết soạt soạt soạt tốc độ siêu nhanh, mà Khương Hề thì biết đi xuyên tường.
Úy Lam chẳng vội đuổi theo, không sao hết, anh đã định vị đối phương, thế giới này Khương Hề có thân phận đặc biệt, thoát được nhất thời, không trốn thoát được cả đời.
* * *
Đương sự cà khịa xong thì trốn đi, vết thương chưa tới hai phút đã khỏi hẳn, ban đêm là thiên hạ của quỷ quái, chỉ cần đợi sau 12 giờ, là Khương Hề có thể hoành hành rồi, cậu thầm nghĩ đợi lát nữa xem tôi xử lý anh thế nào nhé.
Koong koong koong koong koong..
Rõ ràng chiếc đồng hồ cổ chỉ tồn tại như vật trang trí, vậy mà lúc giữa đêm khuya
Lại gõ vang mười hai nhịp, nữ quỷ bắt đầu đi lượn lờ tóc tai rũ rượi, đầu móng tay cứng cáp để lại mấy vết xước dài ngoằng ở tay vịn cầu thang.
Bé trai bị đứt nửa người dưới bò tới bò lui một cách nhanh nhẹn, đi tới đâu chỗ đó để lại vệt máu.
Khương Hề đang muốn tới phòng Úy Lam thấy cảnh này bèn dừng chân lại, cậu cười rồi chào hỏi với ' người nhà ': "Mẹ, em trai, lát nữa lúc mọi người giết người có thể để lại một hơi thở để con hốt cú chót được không?"
Quỷ lúc còn sống chết như thế nào, liền thích dùng cùng một cách đó để giết người, cho nên ' mẹ và em trai ' cậu vẫn chưa hỏi Khương Hề vì sao phải làm vậy, gật đầu đồng ý luôn.
Người sau cười hí hí hí hí, trong đêm khuya yên tĩnh trông chẳng khác gì 'nữ quỷ' thứ thiệt.
12 giờ khuya ở thế giới này, sẽ cưỡng chế người chơi chìm vào giấc ngủ, vừa đi vô phòng đã thấy Úy Lam nằm ngay ngắn trên giường, trên người đắp một chiếc chăn mỏng.
Đáng ghét! Phải chi người đàn ông chưa kịp lên giường, nằm ngất dưới đất, thì Khương Hề có thể giết đối phương rồi, nhưng hiện tại.. e rằng chỉ có thể cho anh một bài học nho nhỏ thôi.
Khương Hề chậm rãi đi tới mép giường, ngẫm nghĩ, trước tiên nhẹ nhàng khều đi cái chăn mỏng của anh, rồi dùng ngón tay cởi bỏ từng cái cúc trên chiếc áo sơ mi của người đàn ông.
Wow! Bo đì đẹp đấy.
* * * Muốn chịch.
Khương Hề gần như chẳng cần một giây để suy nghĩ gì hết, liền hành động thực tế luôn, đồng thời trong lòng ảo tưởng, nếu có camera chụp lại mấy tấm ảnh để ngày mai cười nhạo anh thì tốt quá!
Suy nghĩ còn chưa bay xa, Khương Hề liền phát hiện thắt lưng của người đàn ông sao khó cởi thế nhỉ? Cậu dùng luôn cả hai tay mò mẫm cả nửa ngày, không được nữa thì dùng răng thử xem sao?
Cho nên, khi Úy Lam vừa mở hai mắt ra, thì thấy một cái đầu bông đang ghé vào chỗ ấy ấy của mình để gặm.. thắt lưng?
Dường như hơi bực bội vì không cắn ra được, Khương Hề bèn dùng sức bóp anh một cái..
Úy Lam: "!"
Úy Lam: "!"
Ngàn vạn năm qua, Úy Lam đã quen duy trì biểu cảm lạnh lùng, nhưng mà hôm nay, Khương Hề đã thành công làm anh phá lệ!
Bạn có biết cảm giác đau trứng của đàn ông là như thế nào không? Cái loại đúng theo nghĩa đen luôn ấy!
Các người chơi đồng loạt nhìn anh, người đàn ông cúi đầu che giấu biểu cảm của mình: "Tôi thấy không thoải mái, muốn đi nghỉ ngơi." Giọng điệu không hiểu sao lại khiến người ta thấy rùng mình, lúc trước có áo khoác che chắn còn đỡ, giờ anh nổi lên phản ứng sẽ dễ dàng bị người khác phát hiện, đương nhiên phải nhanh chóng rời đi.
Mọi người nhìn theo Úy Lam lên lầu, biểu cảm không ai giống ai, người đầu tiên yên tâm thoải mái đưa ra đề nghị đi ngủ, không phải kẻ ngu xuẩn thì là người cực kì bản lĩnh có thể tự bảo vệ mình, người đàn ông vẫn luôn mang lại cho người khác cảm giác hết sức tầm thường, nhưng trừ một vài người chơi ra, thì đa số người có mặt ở đây đều không cho rằng anh thuộc loại thứ nhất.
Từ sau khi Úy Lam đi lên lầu, các người chơi cũng tốp năm tốp ba đi ngủ theo, đều thống nhất ở tại lầu hai của biệt thự, muốn ở chung phòng với ai thì tự mình chia nhóm.
Nữ sinh thường thì đều chia nhóm với nam sinh, lúc này mạng là quan trọng nhất, mọi người đều sẽ không ngại này ngại nọ nữa.
Lương Bỉnh nhìn Khương Hề, dường như muốn ngỏ lời với cậu, nhưng Thiến Thiến biết được ý đồ này xong liền bắt đầu cãi cọ với hắn, Khương Hề quyết định tránh xa hai người này, bèn lặng lẽ bỏ đi.
Vốn dĩ định chọn đại một phòng nào đó ở một mình, nhưng đột nhiên có gã đàn ông đi tới, tướng mạo cũng không đến nỗi nào, khoảng 1m8, ăn mặc khá gọn gàng, nhưng sắc mặt hơi vàng vọt, ánh mắt khi nhìn Khương Hề mang vẻ suồng sã khiến người ta phản cảm.
"Cô Khương ở một mình à? Tôi tên Lê Huy, cũng là người chơi oldbie đã trải qua mấy thế giới, cần kéo không?" Đối phương cố gắng mỉm cười nói năng ra vẻ lịch thiệp.
Biểu cảm của Lê Huy diễn cũng khá đấy, nhưng năng lực nhìn người của Khương Hề càng mạnh hơn, cậu nói với vẻ khó xử: "Lê tiên sinh, anh cũng là đàn ông, chắc hẳn phải hiểu người chơi cho tôi áo khoác kia tại sao lại cứu tôi chứ? Màn chơi này tôi đã đồng ý theo anh ấy rồi."
Khương Hề khoanh tay trước ngực, nở nụ cười mê người, Lê Huy lập tức thèm thuồng nuốt nước miếng: "Cái thằng tên Úy Lam kia đó hả? Nhìn anh ta là biết chưa trải qua nhiều màn chơi rồi, tôi có thể bảo vệ cô tốt hơn, chi bằng hãy theo tôi đi."
Khương Hề hờ hững lắc đầu, cười tủm tỉm nói: "Biết buổi chiều gã đàn ông ở phòng sách kia chết như thế nào không? Thật ra là do Úy Lam muốn động tay động chân với tôi, gã quấy rầy chuyện tốt của Úy Lam, bị giết chết trong một nhát."
Bây giờ cậu đổ hết mọi chuyện lên đầu người đàn ông kia, mặc kệ có thật sự chơi khăm được người ta không, tạo ra chút phiền phức nhỏ khiến đối phương bực bội trong lòng cũng được.
Nhưng Lê Huy còn chưa nói gì, ánh mắt liền nhìn về phía sau cậu, Khương Hề bỗng nhiên quay đầu lại, thấy Úy Lam sắc mặt âm trầm đang nhìn mình..
Không biết vì sao, Khương Hề cảm thấy khung cảnh này quen ghê luôn?
Cậu trợn mắt líu lưỡi, thật sự không biết nên nói gì cho phải, Lê Huy khiêu khích mở miệng: "Hóa ra là mày giết người ở phòng sách, đúng là to gan, Khương Hề bây giờ là của tao, có nghe thấy không?" Nói xong còn muốn uy hiếp mà đẩy Úy Lam một phen.
Người đàn ông giơ tay cản lại, thuận tiện còn gõ lên gáy của gã một cái.
Lê Huy ngã rạp xuống đất nằm ngay đơ, đây đâu được coi là round 1, phải nói là bị áp đảo luôn ấy chứ.
Khương Hề khinh thường liếc cái gã nằm dưới đất một cái, sau đó phát hiện ánh mắt Úy Lam đã di chuyển về phía mình.
Đánh nhau ở bên ngoài không hay cho lắm, Khương Hề chỉ vào phòng: "Chúng ta đi vào nói chuyện?"
Úy Lam xoay người bước vào, Khương Hề lập tức theo sau, thuận tiện còn dành thời gian liếc một cái về phía người chơi newbie nào đó đang trốn ở gần đấy đã chứng kiến toàn bộ quá trình.
Đó là một cô gái dung mạo thanh tú, không được coi là xinh đẹp, vẫn luôn biểu hiện rất yên lặng, cho nên Khương Hề không có nhiều ấn tượng gì với cô ta.
Chẳng có tính uy hiếp gì, Khương Hề không chút do dự đóng lại cửa phòng, lập tức giải thích với người đàn ông trước mắt: "Anh biết đấy, lòng em chỉ có anh, người khác mời em ngủ cùng, đương nhiên em lấy cớ từ chối, anh mạnh như vậy người khác cũng sẽ chẳng làm gì được anh."
Úy Lam: "Đây không phải là lý do để cậu bôi nhọ tôi."
Khương Hề lại bắt đầu xàm: "Sao lại gọi là bôi nhọ được, em thích anh như vậy, thằng đó muốn làm bẩn tấm thân trong sạch của em, em đây muốn để dành lần đầu tiên cho anh, nên mới giết gã."
Khương Hề tới gần Úy Lam, ngẩng đầu một cách hiên ngang lẫm liệt, nếu có cái đuôi nhỏ thì chắc sắp vểnh lên trời luôn rồi: "Nói như vậy anh chính là nguyên nhân của mọi chuyện, cũng chẳng khác gì hung thủ trực tiếp."
Loại ngụy biện này mà cậu cũng nói được, Úy Lam duỗi tay nắm cằm Khương Hề, lực rất mạnh: "Cậu chỉ biết mỗi việc nói năng vớ vẩn toàn lời dối trá thôi sao?" Trong ánh mắt người đàn ông bỗng có sát ý trỗi dậy.
Rõ ràng một phút trước vẫn còn đang yên đang lành, Khương Hề mới dám tới gần Úy Lam, kết quả một giây sau tên này đã muốn động thủ, cậu mau chóng tránh thoát lui về phía sau, nhưng vẫn bị đẩy ngã mạnh xuống đất, nhất thời cảm thấy tim gan phèo phổi như muốn dọn nhà luôn.
Khương Hề không màng đau đớn, lập tức giải thích: "Rõ ràng là ngay từ đầu anh đã nhằm vào tôi, tôi vì tự bảo vệ mình nên mới nói xấu anh vài câu thôi, thế mà lại nhỏ nhen như vậy."
Người đàn ông chưa trả lời, vẫn muốn tiếp tục ra tay, Khương Hề thấy đàm phán không có kết quả, mình lại đang bị thương, đành phải nhanh chân bỏ chạy.
Thành quỷ cần thiết phải có bản lĩnh chạy trốn, ví dụ như người 'mẹ' kia của cậu, biết soạt soạt soạt tốc độ siêu nhanh, mà Khương Hề thì biết đi xuyên tường.
Úy Lam chẳng vội đuổi theo, không sao hết, anh đã định vị đối phương, thế giới này Khương Hề có thân phận đặc biệt, thoát được nhất thời, không trốn thoát được cả đời.
* * *
Đương sự cà khịa xong thì trốn đi, vết thương chưa tới hai phút đã khỏi hẳn, ban đêm là thiên hạ của quỷ quái, chỉ cần đợi sau 12 giờ, là Khương Hề có thể hoành hành rồi, cậu thầm nghĩ đợi lát nữa xem tôi xử lý anh thế nào nhé.
Koong koong koong koong koong..
Rõ ràng chiếc đồng hồ cổ chỉ tồn tại như vật trang trí, vậy mà lúc giữa đêm khuya
Lại gõ vang mười hai nhịp, nữ quỷ bắt đầu đi lượn lờ tóc tai rũ rượi, đầu móng tay cứng cáp để lại mấy vết xước dài ngoằng ở tay vịn cầu thang.
Bé trai bị đứt nửa người dưới bò tới bò lui một cách nhanh nhẹn, đi tới đâu chỗ đó để lại vệt máu.
Khương Hề đang muốn tới phòng Úy Lam thấy cảnh này bèn dừng chân lại, cậu cười rồi chào hỏi với ' người nhà ': "Mẹ, em trai, lát nữa lúc mọi người giết người có thể để lại một hơi thở để con hốt cú chót được không?"
Quỷ lúc còn sống chết như thế nào, liền thích dùng cùng một cách đó để giết người, cho nên ' mẹ và em trai ' cậu vẫn chưa hỏi Khương Hề vì sao phải làm vậy, gật đầu đồng ý luôn.
Người sau cười hí hí hí hí, trong đêm khuya yên tĩnh trông chẳng khác gì 'nữ quỷ' thứ thiệt.
12 giờ khuya ở thế giới này, sẽ cưỡng chế người chơi chìm vào giấc ngủ, vừa đi vô phòng đã thấy Úy Lam nằm ngay ngắn trên giường, trên người đắp một chiếc chăn mỏng.
Đáng ghét! Phải chi người đàn ông chưa kịp lên giường, nằm ngất dưới đất, thì Khương Hề có thể giết đối phương rồi, nhưng hiện tại.. e rằng chỉ có thể cho anh một bài học nho nhỏ thôi.
Khương Hề chậm rãi đi tới mép giường, ngẫm nghĩ, trước tiên nhẹ nhàng khều đi cái chăn mỏng của anh, rồi dùng ngón tay cởi bỏ từng cái cúc trên chiếc áo sơ mi của người đàn ông.
Wow! Bo đì đẹp đấy.
* * * Muốn chịch.
Khương Hề gần như chẳng cần một giây để suy nghĩ gì hết, liền hành động thực tế luôn, đồng thời trong lòng ảo tưởng, nếu có camera chụp lại mấy tấm ảnh để ngày mai cười nhạo anh thì tốt quá!
Suy nghĩ còn chưa bay xa, Khương Hề liền phát hiện thắt lưng của người đàn ông sao khó cởi thế nhỉ? Cậu dùng luôn cả hai tay mò mẫm cả nửa ngày, không được nữa thì dùng răng thử xem sao?
Cho nên, khi Úy Lam vừa mở hai mắt ra, thì thấy một cái đầu bông đang ghé vào chỗ ấy ấy của mình để gặm.. thắt lưng?
Dường như hơi bực bội vì không cắn ra được, Khương Hề bèn dùng sức bóp anh một cái..
Úy Lam: "!"
Úy Lam: "!"
Ngàn vạn năm qua, Úy Lam đã quen duy trì biểu cảm lạnh lùng, nhưng mà hôm nay, Khương Hề đã thành công làm anh phá lệ!
Bạn có biết cảm giác đau trứng của đàn ông là như thế nào không? Cái loại đúng theo nghĩa đen luôn ấy!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.