Chương 39:
Liễu Chức Chức
31/07/2024
Đầu năm nay, bà ấy có qua Sydney thăm em họ, cảm thán Sydney có Haidilao nhưng Vienna không có, năm ngoái khi về nước, hình như bà ấy cũng cố ý ghé Thành Đô một chuyến, chính là vì muốn được ăn lẩu. Tôi đoán mặc dù bà ấy đã di dân được hơn hai mươi năm, nhưng trong xương cốt hẳn là vẫn mang dạ dày của người Trung Quốc… Cho nên, sáng sớm ngày xuất phát, tôi liền ra ngoài đi cướp một đống đồ tiện lợi mang theo…”
Đàn Ninh nhíu mày, trầm ngâm một lát: “Khó trách…”
Nhan Xảo đã sắp xếp xong đồ đạc trong vali, cô kéo khóa kéo lên: “Tóm lại, ngày mai lúc anh và Bernt đi gặp bà ấy, nhớ mang vali này theo!”
Đàn Ninh từ chối: “Khỏi phải nghĩ, tôi chỉ định mang theo hai chai rượu ngon nhất thôi.”
“Tại sao?”
“Dù sao tôi cũng sẽ không mang, muốn mang thì tự cô mang.” Dứt lời, anh xoay người rời đi, nhưng đột nhiên nhớ tới chuyện gì, anh lại quay đầu sang đây, nói, “Đi ra ngoài ăn cơm với tôi.”
“Hả?”
“Cơm bình thường!” Đàn Ninh bổ sung thêm một câu, rồi dẫn đầu bước chân ra.
Tối nay, hai người đi vào một nhà hàng rất nổi tiếng ở địa phương, lúc ở trước cửa nhà hàng, bên ngoài đã có người đang hỏi xem có phòng trống hay không, Nhan Xảo nghi hoặc: “Chỉ có hai người chúng ta thôi sao?”
Hình như Đàn Ninh không định giải thích gì thêm, anh nhàn nhạt “Ừ” một tiếng rồi đi tới chỗ đám đông đang chờ cơm, lúc này, có người gọi Đàn Ninh lại.
Nhan Xảo quay đầu sang, người này, cô biết—— à, không đúng, phải nói là, cô biết đối phương, nhưng đối phương không quen biết cô.
Vị này chính là Joe tổng biên tập của một tuần san nào đó, mà người đứng bên cạnh Joe, chính là vị tác giả tiếng tăm lừng lẫy, Isabella—— cũng chính là nhà văn nữ mà lần này bọn họ muốn ký hợp đồng.
Nhan Xảo ngay lập tức hiểu ra, bữa cơm này, là bữa cơm công việc.
Giờ phút này, Joe lộ ra biểu cảm kinh ngạc, tiến lên bắt tay với Đàn Ninh: “Sao anh lại ở đây?”
“Đi công tác.”
“Vậy sao?”
Đàn Ninh nhìn về phía người bên cạnh Joe: “Nhưng tại sao mọi người lại đứng ở cửa…”
“Nhà hàng hết chỗ rồi.”
“À, tôi đặc biệt tìm người giữ cho tôi một chỗ, không ngại thì đi cùng nhé?”
“Vậy thì tốt quá.”
Cũng vì thế, bốn người thuận lợi tiến vào nhà hàng.
Sau khi gọi đồ ăn xong, Joe lập tức giới thiệu: “Đàn Ninh, đây là bác tôi, tác giả tiếng tăm lừng lẫy, Isabella.”
“Hân hạnh được gặp.” Đàn Ninh đứng dậy bắt tay.
“Bác, người này chính là Đàn Ninh của Kibble.”
Đàn Ninh gật đầu, giới thiệu Nhan Xảo ở bên cạnh: “Thành viên trong đoàn của tôi, Nhan Xảo.”
Đàn Ninh nhíu mày, trầm ngâm một lát: “Khó trách…”
Nhan Xảo đã sắp xếp xong đồ đạc trong vali, cô kéo khóa kéo lên: “Tóm lại, ngày mai lúc anh và Bernt đi gặp bà ấy, nhớ mang vali này theo!”
Đàn Ninh từ chối: “Khỏi phải nghĩ, tôi chỉ định mang theo hai chai rượu ngon nhất thôi.”
“Tại sao?”
“Dù sao tôi cũng sẽ không mang, muốn mang thì tự cô mang.” Dứt lời, anh xoay người rời đi, nhưng đột nhiên nhớ tới chuyện gì, anh lại quay đầu sang đây, nói, “Đi ra ngoài ăn cơm với tôi.”
“Hả?”
“Cơm bình thường!” Đàn Ninh bổ sung thêm một câu, rồi dẫn đầu bước chân ra.
Tối nay, hai người đi vào một nhà hàng rất nổi tiếng ở địa phương, lúc ở trước cửa nhà hàng, bên ngoài đã có người đang hỏi xem có phòng trống hay không, Nhan Xảo nghi hoặc: “Chỉ có hai người chúng ta thôi sao?”
Hình như Đàn Ninh không định giải thích gì thêm, anh nhàn nhạt “Ừ” một tiếng rồi đi tới chỗ đám đông đang chờ cơm, lúc này, có người gọi Đàn Ninh lại.
Nhan Xảo quay đầu sang, người này, cô biết—— à, không đúng, phải nói là, cô biết đối phương, nhưng đối phương không quen biết cô.
Vị này chính là Joe tổng biên tập của một tuần san nào đó, mà người đứng bên cạnh Joe, chính là vị tác giả tiếng tăm lừng lẫy, Isabella—— cũng chính là nhà văn nữ mà lần này bọn họ muốn ký hợp đồng.
Nhan Xảo ngay lập tức hiểu ra, bữa cơm này, là bữa cơm công việc.
Giờ phút này, Joe lộ ra biểu cảm kinh ngạc, tiến lên bắt tay với Đàn Ninh: “Sao anh lại ở đây?”
“Đi công tác.”
“Vậy sao?”
Đàn Ninh nhìn về phía người bên cạnh Joe: “Nhưng tại sao mọi người lại đứng ở cửa…”
“Nhà hàng hết chỗ rồi.”
“À, tôi đặc biệt tìm người giữ cho tôi một chỗ, không ngại thì đi cùng nhé?”
“Vậy thì tốt quá.”
Cũng vì thế, bốn người thuận lợi tiến vào nhà hàng.
Sau khi gọi đồ ăn xong, Joe lập tức giới thiệu: “Đàn Ninh, đây là bác tôi, tác giả tiếng tăm lừng lẫy, Isabella.”
“Hân hạnh được gặp.” Đàn Ninh đứng dậy bắt tay.
“Bác, người này chính là Đàn Ninh của Kibble.”
Đàn Ninh gật đầu, giới thiệu Nhan Xảo ở bên cạnh: “Thành viên trong đoàn của tôi, Nhan Xảo.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.